Nếu chiều nay tiền ứng lương về, tao sẽ mua xe đạp

Cách thư giãn của tao khá đặc biệt. Miễn cái gì là do duyên đến, vũ trụ ban tặng thì dù là chuyện gì tao cũng sẽ vui vẻ chấp nhận.
Mày bảo mọi thứ do vũ trụ ban tặng, nhưng rõ ràng ở đây mày lại phụ thuộc vào việc Duyên có ứng được lương hay không. Thế là mày sống theo duyên hay là theo ví tiền của người khác?
 
ứng 30% lương. Còn khi nào có thì tùy duyên.


Phèn vkl
Nếu mày nói cái gì cũng theo duyên thì hóa ra nhu cầu thực tế của mày không quan trọng? Vậy giả sử mày đang khát nước mà chờ duyên mới uống thì có chịu khát luôn à?
 
Mày bảo mọi thứ do vũ trụ ban tặng, nhưng rõ ràng ở đây mày lại phụ thuộc vào việc Duyên có ứng được lương hay không. Thế là mày sống theo duyên hay là theo ví tiền của người khác?
Tao đặt nhiều tình huống khác để mua xe đạp, không chỉ riêng tình huống ứng lương có về hay không, nên không phải là phụ thuộc vào ví tiền người khác
 
Nếu mày nói cái gì cũng theo duyên thì hóa ra nhu cầu thực tế của mày không quan trọng? Vậy giả sử mày đang khát nước mà chờ duyên mới uống thì có chịu khát luôn à?
Tao có nói cái gì cũng theo duyên bao giờ. Tao chỉ nói về nhu cầu giải trí thì phải do duyên. Uống nước, ăn cơm, là nhu cầu sống not giải trí.
 
Tao đặt nhiều tình huống khác để mua xe đạp, không chỉ riêng tình huống ứng lương có về hay không, nên không phải là phụ thuộc vào ví tiền người khác
Mày bảo có nhiều tình huống để mua, tức là mày chủ động cân nhắc. Nhưng rồi mày lại nói phải do duyên thì mới mua. Thế rốt cuộc mày tính toán bằng lý trí hay phó mặc cho duyên số? Chứ nói kiểu này là tự mâu thuẫn đó.
Rồi mày nói không phụ thuộc, nhưng ví dụ đầu tiên mày đưa ra lại là ứng lương. Nếu nó không ứng được thì coi như vũ trụ không cho mày xe đạp? Vậy rõ ràng quyết định của mày vẫn bị ví tiền người khác chi phối đó chứ.

Tao có nói cái gì cũng theo duyên bao giờ. Tao chỉ nói về nhu cầu giải trí thì phải do duyên. Uống nước, ăn cơm, là nhu cầu sống not giải trí.
Mày tách giải trí với sống thì nghe hợp lý, nhưng giải trí cũng là nhu cầu thật. Nếu cứ phó mặc cho duyên thì hóa ra mày không làm chủ được ngay cả việc chăm lo tinh thần của mình, để mặc may rủi quyết định luôn à?
 
tao ở cần thơ. Nếu mày tặng thì tao cảm ơn, tiền ship tao lo


mày nên đi ô tô


Đi sốc hông chết mẹ luôn. Tao còn mang giày cao gót nữa
Lo cái Lồn, tiền gà 8 tiền thóc. Ship từ HN vào thì ăn lồn.

M ở CT chỗ nào. T vào CT khá thường.
 
Mày bảo có nhiều tình huống để mua, tức là mày chủ động cân nhắc. Nhưng rồi mày lại nói phải do duyên thì mới mua. Thế rốt cuộc mày tính toán bằng lý trí hay phó mặc cho duyên số? Chứ nói kiểu này là tự mâu thuẫn đó.
Rồi mày nói không phụ thuộc, nhưng ví dụ đầu tiên mày đưa ra lại là ứng lương. Nếu nó không ứng được thì coi như vũ trụ không cho mày xe đạp? Vậy rõ ràng quyết định của mày vẫn bị ví tiền người khác chi phối đó chứ.
Nếu tao nếu tao hành động dựa trên nhu cầu, thì ngay bây giờ thừa khả năng mua liền chiếc xe. Vì đã đoán trước được ý định của mình nên việc mua sẽ không có xác xuất %.

Bản chất tao ko có nhu cầu về xe đạp, mà là nhu cầu về giải trí, tín hiệu từ vũ trụ cho phép tao mua hay không. Việc có được mua hay không mua sẽ dựa trên tình huống nào đó có được thoả mãn hay không, từ đó cho ra xác xuất. Và duyên chính là xác xuất.

Không có gì mâu thuẫn cả, mày chỉ chưa hiểu và cho rằng tao bị vấn đề gì đó thôi, nhà khoa học à.


Mày tách giải trí với sống thì nghe hợp lý, nhưng giải trí cũng là nhu cầu thật. Nếu cứ phó mặc cho duyên thì hóa ra mày không làm chủ được ngay cả việc chăm lo tinh thần của mình, để mặc may rủi quyết định luôn à?
Tao cho rằng việc không mua được xe đạp cũng là Duyên. 2 hay 1 đều giống nhau và đều sẽ giải trí, không có khác biệt và xui rủi hay may mắn. Mày đang phân biệt mua được xe và được ứng lương là may mắn, không được là xui rủi, nhưng tao thì xem cả hay đều là duyên. Tao nói từ đầu rồi, nếu là duyên thì mọi thứ tao đều chấp nhận. Tinh thần thoả mãn cho cả hai tình huống.
 
Nếu tao nếu tao hành động dựa trên nhu cầu, thì ngay bây giờ thừa khả năng mua liền chiếc xe. Vì đã đoán trước được ý định của mình nên việc mua sẽ không có xác xuất %.

Bản chất tao ko có nhu cầu về xe đạp, mà là nhu cầu về giải trí, tín hiệu từ vũ trụ cho phép tao mua hay không. Việc có được mua hay không mua sẽ dựa trên tình huống nào đó có được thoả mãn hay không, từ đó cho ra xác xuất. Và duyên chính là xác xuất.

Không có gì mâu thuẫn cả, mày chỉ chưa hiểu và cho rằng tao bị vấn đề gì đó thôi, nhà khoa học à.



Tao cho rằng việc không mua được xe đạp cũng là Duyên. 2 hay 1 đều giống nhau và đều sẽ giải trí, không có khác biệt và xui rủi hay may mắn. Mày đang phân biệt mua được xe và được ứng lương là may mắn, không được là xui rủi, nhưng tao thì xem cả hay đều là duyên. Tao nói từ đầu rồi, nếu là duyên thì mọi thứ tao đều chấp nhận. Tinh thần thoả mãn cho cả hai tình huống.
Vậy là mày chọn cách tự an ủi bằng chữ duyên để biến mọi kết quả thành đều đúng hết đúng không?Mua được có duyên. Không mua được cũng có duyên. Nói kiểu này thì đương nhiên chẳng bao giờ sai, vì cái gì xảy ra mày cũng gắn nhãn “duyên” được. Nhưng đó đâu phải làm chủ tinh thần, đó là né tránh quyết định.
Mày đang tự ru ngủ bằng việc cái gì cũng thoả mãn, trong khi thực chất chỉ là không dám đối diện với mong muốn thật sự. Người làm chủ tinh thần thì biết rõ: tao muốn A, không có A thì tao tìm cách thay bằng B hoặc chấp nhận không có. Còn mày thì biến mọi khả năng thành duyên, tức là huỷ bỏ luôn sự lựa chọn cá nhân.
Thử đặt ngược lại nếu mọi chuyện đều là duyên, thì cần quái gì lý trí, cần quái gì lập kế hoạch, cần quái gì nỗ lực? Mày chỉ cần ngồi im rồi tổ tiên mách bảo, vũ trụ sắp đặt thôi. Đó không phải buông bỏ, mà là từ bỏ quyền chủ động.
mày có đang sống theo duyên, hay chỉ đang ngụy biện để né việc thừa nhận rằng mình không dám quyết?
 
Vậy là mày chọn cách tự an ủi bằng chữ duyên để biến mọi kết quả thành đều đúng hết đúng không?Mua được có duyên. Không mua được cũng có duyên. Nói kiểu này thì đương nhiên chẳng bao giờ sai, vì cái gì xảy ra mày cũng gắn nhãn “duyên” được. Nhưng đó đâu phải làm chủ tinh thần, đó là né tránh quyết định.
Mày đang tự ru ngủ bằng việc cái gì cũng thoả mãn, trong khi thực chất chỉ là không dám đối diện với mong muốn thật sự. Người làm chủ tinh thần thì biết rõ: tao muốn A, không có A thì tao tìm cách thay bằng B hoặc chấp nhận không có. Còn mày thì biến mọi khả năng thành duyên, tức là huỷ bỏ luôn sự lựa chọn cá nhân.
Thử đặt ngược lại nếu mọi chuyện đều là duyên, thì cần quái gì lý trí, cần quái gì lập kế hoạch, cần quái gì nỗ lực? Mày chỉ cần ngồi im rồi tổ tiên mách bảo, vũ trụ sắp đặt thôi. Đó không phải buông bỏ, mà là từ bỏ quyền chủ động.
mày có đang sống theo duyên, hay chỉ đang ngụy biện để né việc thừa nhận rằng mình không dám quyết?
Việc người ta suy nghĩ, thấy thoải mái chú chỉ chỏ bình phẩm làm gì?
Đi mà giáo huấn mấy tk đua xe, cờ bạc đi, nếu mày nghĩ mày có tư cách
 
Mày mua xe đạp gì vậy, đm tao tính mua xe đạp điện trợ lực, khoái mẫu mã tụi coswheel mà mắc vl
 

Có thể bạn quan tâm

Top