Chỗ tao có 1 quán nổi tiếng chuyên các món rắn, toàn các cốp lớn,dvcs về ăn...Giàu ú ụ, kinh doanh cũng được mấy chục năm rồi, ngày ít vài chục, nhiều cả tạ rắn bị làm thịt. Hổ mang cạp nong, thanh xà bạch xà, đéo thiếu loại gì.
Vào 1 ngày kia canh ba tờ mờ sáng, cả khu đang yên giấc thì bỗng nghe tiếng hú hét, rồi tiếng phì phì như trâu bị chọc tiết...Cả làng giật mình tỉnh giấc, mồm làu bàu chửi đcm lũ ml nào đéo để người ta nghỉ ngơi còn làm trò con bò gì vào giờ này?
Thế là cả làng đổ xô đi tìm xem âm thanh kia là gì và phát ra từ đâu? đm bọn bố mày mà tìm ra thì chúng mày chỉ có ăn cứt bằng bát.
Sau 1 hồi chạy ngang chạy dọc, đám đông chạy đến trước cửa quán rắn thì bỗng thấy trong sân là 1 bóng đen đang gào thét ầm ĩ... Lazada a đây rồi, chết mẹ mày rồi, tóm được mày rồi, chạy lên quận nghe con...đúng là nó đéo chạy mà lại nằm giữa sân, và...đang trườn ngoằn nghèo, miệng thì liên tục hú hét với thổi phì phì, cả làng nghe mà nổi hết cả gai ốc, mấy cụ ông yếu chym thì tè mẹ nó ra quần, vội sai con cháu về nhà lấy bỉm...
Điện đóm được bật sáng trưng cả lên, ồ đéo gì nhìn mặt quen thế nhở? Ồ thì ra bóng đen kia là con gái chủ quán rắn,cũng là 1 dân chơi đích thực của khu. Mà nó làm sao thế kia? Không nhẽ con nhõi này bữa nay kẻ hơi dày nên dở chứng? Mà thế đéo nào nó lại dẻo thế, sân thì rộng mà nãy giờ nó trườn tới trườn lui cả chục vòng rồi? nó cứ nằm sấp lắc người mà phi ầm ầm, con này giỏi thật.
Cả làng trầm trồ chỉ trỏ bàn tán các kiểu con đà điểu, trong khi đó gia chủ thì mặt tái mét xanh lét như bãi phân hôm trước ăn nhiều rau, mồm méo xệch kêu lên: ối dồi ôi kimochi kimochi... con ơi là con ơi chơi đồ gì mà lại thành ra như này hả con? mỗi khi có bị như này đâu con ơi là con ôi? đm phải làm sao bây giờ? Không nhanh tìm gấp cách xử lý con nhõi kia nó trườn mẹ đi mất thì khốn nạn...
1 vị bô lão cũng có tí kinh nghiệm chơi đồ lâu năm trong làng trầm ngâm 1 hồi bèn rì rầm hiến kế, pha này chỉ còn mỗi cách mời sư thầy về làm phép may ra có chuyển cơ... ok phương án được chấp nhận và sư thầy ở núi bên cạnh nhanh chóng được rước về trên chiếc G63 rồng bay phượng múa...
Sư thầy sau khi tụng 7749 bài kinh án ma ni bát mễ hồng, tay phải vẫn chắp trước ngực, thầy bèn lấy tay trái với 1 lon bò húc uống ục 1 cái, rồi thầy chỉ nói đúng 1 câu:
Nghiệp chướng...
Hương án bài vị câu đối đỏ nhanh chóng được dựng lên, âm thanh ánh sáng sẵn sàng. Tất cả nghiêm,thầy chuẩn bị làm phép, bắt đầu...
Rồi bao nhiêu rắn rít, rồi thì chim công đại bàng, thằn lằn khủng long...được đem lên núi thả sạch, gọi là phóng sinh.
Sau 9981 ngày tụng kinh niệm phật, cơm bưng nước rót thì thầy cũng hô: OK rồi nhé, có gì thí chủ cứ gọi đến hotline, thầy trực 24/24. Rồi cứ thế thầy ôm cái tay nải nặng trịch toàn bùa có hình 500k nhảy lên con G63 phi về núi.
Hiện giờ nhà này đã buông hạ đồ đao, lập địa thành phật, ngày ngày ăn chay, cải tà quy chính. Đứa con gái đã trở lại bình thường và có phần ngon hơn trước, lâu lâu nó có tụ tập bạn bè ôn lại kỷ niệm xưa, cũng hú hét các kiểu nhưng chỉ 1 tí thôi, và đặc biệt nó hú đứng chứ không có nằm trườn hú như lần trước nữa.