




Mọi người có thể cho mình ranting chút không. Không phải mình tìm sự an ủi vì bị từ chối. Mình chỉ là mình có phần không cam tâm với những lời nói đó
Anh ấy nói rằng anh ấy biết mình rất yêu anh ấy. Anh ấy cũng nói rằng anh ấy biết mình hy vọng một mối quan hệ với anh ấy. Anh ấy nói gì với mình mọi người biết không.
Anh ấy nói rằng anh ấy biết đời mình đã chịu qua nhiều nỗi bất hạnh, anh ấy nói anh ấy biết đời mình đã phải trải qua rất nhiều nỗi buồn, chịu đựng nhiều nỗi đau khổ. Nhưng anh ấy xin lỗi, anh ấy sẽ không thể làm tia sáng đó cho minh. Anh ấy sẽ không thể ở đó che chở mình và anh ấy xin lỗi.
Mình nghe xong chỉ bật cười một cái. Mình cảm thấy những điều đó thật sự hài hước. Là anh đang thương em, hay chỉ đang tìm cái cớ cho bản thân mình. Nếu muốn từ chối, thì cứ từ chối. Hãy nói anh không thể, anh không thích em, anh không muốn chọn em. Tại sao lại giả vờ như mình quan tâm chứ. Tại sao lại phải nhắc lại đời người ta bất hạnh và đáng thương thảm hại như nào. Mình chưa từng níu kéo, cũng chưa từng đòi hỏi. Mình trước giờ luôn cố tự đứng vững một mình.
Tại sao phải mang cuộc đời em ra để việc anh bỏ đi nghe nó có tí tẹo nào quan tâm?