Tiện đây thì tôi cũng phải khen cho tuyệt chiêu hoãn binh của ST. Thật sự chiêu này rất lợi hại, gần như lật ngược được thế cờ mà TT giăng ra đánh úp ST lúc đầu. Không phải là hôm nay có kết quả tôi mới nói đuôi, anh nào kiểm tra post quá khứ thì tôi vẫn nói thế.
Thật ra quả đánh úp của TT quá bất ngờ và quá hung hiểm, úp cho ST ngớ người luôn mà. Khen cho cha nào hiến kế cho Rừng (hoặc trong lúc sinh tử bản năng của ST đã cho ST quả quyết đoán này). Rất giỏi, rất đáng khen. Các anh phải hiểu là đánh úp có lợi thế yếu tố bất ngờ, nhưng khi để cù cưa là lợi thế mất hết. Huống chi đối thủ của anh mạnh hơn anh, anh đánh úp k thành công thì kết cục a sẽ bị phản phệ tất bại.
TT nhận ra, quyết dí ST tới cùng, nhưng ST đúng bậc lì lợm, mặc bão lũ, mặc dư luận, lầm lì đến bên sinh thần của cựu vương mà khóc. Khóc mà giữ lại được thiên hạ thì cũng đáng lắm. Rồi thêm cả con VƯợn, vốn dĩ phá phách, nay lại 1 phát bung tất cả để cứu chúa.
Thật sự thì Vượn lần này chơi quả dữ quá các anh ạ. Làm 1 món quà khủng khiếp mà cả đời các anh trong mơ cũng không dám mơ tới. Thật sự là quá khủng khiếp. ST bản chất cầm súng nên cầm kinh tế hơi ngu, nhưng bản lĩnh chính trị cũng khiếp đấy. Thêm con Vượn đặt cược khủng để trở thành Lã Bất Vi phiên bản Đông Lào.
Tôi cần nói rõ ràng: Rừng võ biền không đủ mưu lược đâu. Sau hội nghị 14, đúng 2 ngày sau tức tốc đi kinh lý miền tây. Thậm chí 2 lần trong vòng 2 tuần là hiểu đang bí cờ, cầu cứu quân sư.
Ván cờ này cựu hoàng thắng đậm tính đến thời điểm này!
Tương lai chúng ta sẽ trở thành Nepal, Bangladesh hay Cuba, Bắc Triều Tiên!
Hay nên viết kịch bản như Thái Lan...