Nhạc xưa và nay

Ờ, nếu ko có đoạn "Có cái đéo gì mà luận với cả hàn lâm. Nhiều khi cứ phải phức tạp hoá, cao siêu hoá vấn đề lên làm gì."
Nên là tao cho mày 1 chút "hàn lâm". Về âm nhạc đại chúng, vn ko thua kém bất cứ quốc gia châu á nào chỉ cần với PD và VC.
Mọi thứ vẫn dc kế thừa cho đến khi +S quyết tâm phá hoại vào đầu thập niên 90. Phá hơn cả bao triều đại pk cộng lại
Về âm nhạc, tao không có nhiều kiến thức nhạc lý, nhưng cũng biết là từ hàn lâm không nên sử dụng trong thể loại nhạc đang bàn. Cái đó dành cho bọn Choplin, Mozart...

Còn mấy thể loại tân nhạc từ hồi mới hình thành (tiền chiến), tao tìm hiểu không ít. Tao thấy mấy thằng hay trầm trọng hoá, nó giống kiểu fan nhạc Trịnh Công Sơn, nói một hồi kiểu phải là có gu lắm mới thẩm thấu, thế lọ thế chai. Rất hài.

Phạm Duy là nhạc sĩ lớn nhất VN về vai trò và tác phẩm, cũng phải mò sang Pháp học không ít. Nên là tân nhạc VN, so với bọn Âu Mỹ, theo tao là không thể so được.

Nhớ ngày học tiếng Anh, ông thầy vác cái đài lên, mở các khúc khác nhau và giới thiệu: Thế này là ballad này, thế kia là jazz, thế lọ thế chai là techno... Tao thấy nó hệ thống bài bản chứ đéo phải mớ hỗn độn như VN.
 
Nghe nhạc Văn cao nó làm người ta cứ phải liên tưởng, phác hoạ theo lời nhạc. Đào tiên, thuyền nan, rồi rúi non nó phải thế nào, mây bập bềnh thế nào..

Chúng mày coi phim tàu nhiều, đọc sách tàu lắm nên khi liên tưởng auto bập luôn khung cảnh giống trong phim hoặc mấy bức tranh thủy mặc tàu mà đã từng ngó thấy ở đâu. Đó như kiểu 1 dạng khản xạ có điều kiện.

Tao chưa thấy ai nói nhạc Văn Cao mang phong cách tàu cả, các cây đa cây đề thời ông ấy cũng chưa ông nào nói vậy.

Thằng Hoài Nam là thằng củ cặc nào thế
Văn Cao chịu ảnh hưởng của nhạc Tây thời bấy giờ như bao người, nhưng ông ta lại dùng ngũ cung (nhạc VN, thậm chí đưa cả nhạc Tây Nguyên vào), không là Ta thì là gì?

Lời nhạc bài Thiên Thai thì ông ta đưa cốt truyện "Đào Nguyên hành" và "Lưu Nguyễn nhập Thiên Thai", không Tàu thì là gì?

Chất Tây trong 2 bài tao nói là cách chuyển giọng, đổi điệu rất nhanh; cái lãng mạn của nhạc Pháp.

Nói chung là sự dung hợp nhiều thứ.
 
bởi vì ca sĩ bây giờ mày không có biết. mấy cái đứa mà mày chê là nghệ sĩ trình diễn, tức là idol chứ không phải singer. Idol chỉ tập trung vào nhảy nhót, thời trang, tương tác khán giả, hát chỉ là chuyện phụ (Eric nhảy đẹp mà hát chỉ 5 điểm)
Nói Việt Nam thì có Vũ (8/10), Hà Anh Tuấn (9/10), Bùi Anh Tuấn (nhạc sĩ kiêm ca sĩ 8,5/10)
Còn những nước phát triển hơn thì không thiếu nhân tài ca hát.

Nhạc xưa nghe hay không phải vì nó là "xưa" mà vì nó "hay" nên bây giờ người ta vẫn còn nghe. Còn hàng chục ngàn bài hát cũng "xưa" nhưng dở chết mẹ đều bị người ta vứt vào xó hết rồi
Cái mày nhận định là thiên kiến kẻ sống sót khi m không thể tiếp cận toàn bộ dữ liệu mà đưa ra nhận xét.
Tao đang nói nhạc Việt thôi. Còn thời nào cũng có bài hay bài dở, nhưng thời xưa nghe nhìn tổng thể thì số lượng bài hay nhiều hơn, kể cả ko hay thì cũng ko đến nỗi tệ. Còn bây giờ nhạc nhẽo quá nhiều bài rác rưởi, ca từ sáo rỗng, thậm chí là thô tục. Thời xưa ko bao giờ có những bài như thế
 
Thôi thôi. Đcm tầm này mấy thằng cuối 3 đầu 4 vẫn còn trên cái web này thì để kỷ niệm nhạc chữ tình ngủ yên đi.

Khơi lại bọn zét bọn y nó húc cho lòi phèo.

Giới thiệu cho chúng mày 1 quả bài đang rất hot trên mạng. Nghe mà tắc cống cmn luôn

VIỆT NAM MỚI TINH
Link ytb tham khảo


Thập cẩm vl trong này. Nào là hãm, nào là ngạo nghễ, nào là bò đỏ. Nghe xong đi 2 đường luôn. Chịu
 
Cái trang đánh giá đó năm 2000 mới ra đời
Cái trang đó ai chấm cũng được nên nó vậy, ngày xưa chỉ những người thực sự yêu phim và biết công nghệ người ta mới vào chấm. Giờ ai cũng chấm được thì nó sẽ có nhiều người ít chuyên môn vô chấm, nhiều phim kéo fan vô chấm như kéo vn mình kéo view yt thôi. Điển hình là phim nhện p3 của marvel. Phim như cạc điểm vẫn trên 8 do fan nó đông. Trong khi phim hay ngày xưa chấm khắc khe hơn nhiều
 
Giờ bọn trẻ con chỉ nhìn ngắm ca sĩ, chứ có nghe nhạc bằng tai đâu. Hậu quả của bọn kpop xâm lược văn hóa, nhạc đầu khấc nhưng ca sĩ nhìn bê đê bóng chó là được. Như thằng Sơn Tùng bắt chước thằng G dragon cũng thành top1 mà hát thì như cái Lồn thối ko ngửi đc. Bọn khác lại càng đéo thèm bàn tới.
 
Cái trang đó ai chấm cũng được nên nó vậy, ngày xưa chỉ những người thực sự yêu phim và biết công nghệ người ta mới vào chấm. Giờ ai cũng chấm được thì nó sẽ có nhiều người ít chuyên môn vô chấm, nhiều phim kéo fan vô chấm như kéo vn mình kéo view yt thôi. Điển hình là phim nhện p3 của marvel. Phim như cạc điểm vẫn trên 8 do fan nó đông. Trong khi phim hay ngày xưa chấm khắc khe hơn nhiều
Cứ top IMDB mà xem, chứ kéo fan vào nhất là bọn trẻ trâu thì mất hết giá trị điện ảnh
Giờ cho đàn bò vào chấm phim "mưa đỏ" chắc đéo dưới 9 điểm
 
Nhưng có 1 điều ko thể phủ nhận, ca sĩ bây giờ hầu như đéo biết hát, kĩ năng thanh nhạc chỉ ngang mấy thằng hay đi hát karaoke
Cái gì nó cũng có một thời thôi mày, nhiều khi qua hết thời đó rồi có muốn níu kéo cũng không bao giờ trở lại được như xưa. Giống như ngày xưa DV HK nhất là DV nữ mày nhìn mỗi cô một nét giờ đứa nào cũng na ná, phim kiếm hiệp toàn mấy thằng giang Hồ ba đê bóng chó, ngay cả cách ăn mặc mấy thằng ca sĩ trẻ trẻ bây giờ nhìn nhiều khi cũng tỏm chết mẹ luôn.
 
Về âm nhạc, tao không có nhiều kiến thức nhạc lý, nhưng cũng biết là từ hàn lâm không nên sử dụng trong thể loại nhạc đang bàn. Cái đó dành cho bọn Choplin, Mozart...

Còn mấy thể loại tân nhạc từ hồi mới hình thành (tiền chiến), tao tìm hiểu không ít. Tao thấy mấy thằng hay trầm trọng hoá, nó giống kiểu fan nhạc Trịnh Công Sơn, nói một hồi kiểu phải là có gu lắm mới thẩm thấu, thế lọ thế chai. Rất hài.

Phạm Duy là nhạc sĩ lớn nhất VN về vai trò và tác phẩm, cũng phải mò sang Pháp học không ít. Nên là tân nhạc VN, so với bọn Âu Mỹ, theo tao là không thể so được.

Nhớ ngày học tiếng Anh, ông thầy vác cái đài lên, mở các khúc khác nhau và giới thiệu: Thế này là ballad này, thế kia là jazz, thế lọ thế chai là techno... Tao thấy nó hệ thống bài bản chứ đéo phải mớ hỗn độn như VN.
Ơ, định thôi rồi mà tò mò.
Theo mày thì nhạc TCS dc buff bẩn hay bọn fan quạt dốt nát?
 
Ơ, định thôi rồi mà tò mò.
Theo mày thì nhạc TCS dc buff bẩn hay bọn fan quạt dốt nát?
Theo tao thì do sự dốt nát học đòi của người nghe, nâng tầm TCS lên cái gì đó rất buồn cười.

So với Phạm Duy, Văn Cao, hay bất kì nhạc sĩ nào, thì Trịnh Công Sơn có trình độ nhạc lý đều thua kém (do tự học). Nhạc cũng dùng những nhịp điệu rất cơ bản. Nhưng triết lý (giống võ học) xưa nay đều hay nói, biết cái cơ bản mà sử dụng tốt thì vẫn tạo ra những thứ hay ho.

Không phủ nhận Sơn Huế có một phong cách rất riêng biệt, lời nhạc mang tính triết lý, trau chuốt và để lại cái gì đó làm người ta phải suy nghĩ lâu hơn. Nhưng không đến mức nói đến là phải nghiêng đầu, trầm ngâm, ra cái vẻ tư lự, mặt như cứt ngâm mà mấy thằng tao gặp hay thể hiện. Haha.

Mà nhiều thằng fan nửa mùa đéo biết, Sơn Huế sáng tác một mảng "nhạc phản chiến" đồ sộ chả kém nhạc tình. Nhớ có lần thằng đông nghiệp mở "Xác nào là em tôi, dưới mái hiên chùa...", tao kêu: "Ái dà, sao nghe phản chiến thế?", nó trợn mắt: "Chú nói linh tinh gì thế, không biết nhạc TCS à?" Cười cười đéo nói gì nữa. Tao lại chả nghe nát từ lúc 15-16 tuổi cái thể loại này.
 
Theo tao thì do sự dốt nát học đòi của người nghe, nâng tầm TCS lên cái gì đó rất buồn cười.

So với Phạm Duy, Văn Cao, hay bất kì nhạc sĩ nào, thì Trịnh Công Sơn có trình độ nhạc lý đều thua kém (do tự học). Nhạc cũng dùng những nhịp điệu rất cơ bản. Nhưng triết lý (giống võ học) xưa nay đều hay nói, biết cái cơ bản mà sử dụng tốt thì vẫn tạo ra những thứ hay ho.

Không phủ nhận Sơn Huế có một phong cách rất riêng biệt, lời nhạc mang tính triết lý, trau chuốt và để lại cái gì đó làm người ta phải suy nghĩ lâu hơn. Nhưng không đến mức nói đến là phải nghiêng đầu, trầm ngâm, ra cái vẻ tư lự, mặt như cứt ngâm mà mấy thằng tao gặp hay thể hiện. Haha.

Mà nhiều thằng fan nửa mùa đéo biết, Sơn Huế sáng tác một mảng "nhạc phản chiến" đồ sộ chả kém nhạc tình. Nhớ có lần thằng đông nghiệp mở "Xác nào là em tôi, dưới mái hiên chùa...", tao kêu: "Ái dà, sao nghe phản chiến thế?", nó trợn mắt: "Chú nói linh tinh gì thế, không biết nhạc TCS à?" Cười cười đéo nói gì nữa. Tao lại chả nghe nát từ lúc 15-16 tuổi cái thể loại này.
giống hà anh tứng - người tử tế nghe nhạc tử tế, ca sũy tử tế hát nhạc tử tế aka cover @ChimToDongTimor
 
Theo tao thì do sự dốt nát học đòi của người nghe, nâng tầm TCS lên cái gì đó rất buồn cười.

So với Phạm Duy, Văn Cao, hay bất kì nhạc sĩ nào, thì Trịnh Công Sơn có trình độ nhạc lý đều thua kém (do tự học). Nhạc cũng dùng những nhịp điệu rất cơ bản. Nhưng triết lý (giống võ học) xưa nay đều hay nói, biết cái cơ bản mà sử dụng tốt thì vẫn tạo ra những thứ hay ho.

Không phủ nhận Sơn Huế có một phong cách rất riêng biệt, lời nhạc mang tính triết lý, trau chuốt và để lại cái gì đó làm người ta phải suy nghĩ lâu hơn. Nhưng không đến mức nói đến là phải nghiêng đầu, trầm ngâm, ra cái vẻ tư lự, mặt như cứt ngâm mà mấy thằng tao gặp hay thể hiện. Haha.

Mà nhiều thằng fan nửa mùa đéo biết, Sơn Huế sáng tác một mảng "nhạc phản chiến" đồ sộ chả kém nhạc tình. Nhớ có lần thằng đông nghiệp mở "Xác nào là em tôi, dưới mái hiên chùa...", tao kêu: "Ái dà, sao nghe phản chiến thế?", nó trợn mắt: "Chú nói linh tinh gì thế, không biết nhạc TCS à?" Cười cười đéo nói gì nữa. Tao lại chả nghe nát từ lúc 15-16 tuổi cái thể loại này.
Vậy lại theo mày, TCS có nên dc đặt cùng 2 ông trên k?
 
Vậy lại theo mày, TCS có nên dc đặt cùng 2 ông trên k?
Cái đó thì tao nghĩ mình không đủ tư cách, nên là cho nó thành cảm nhận riêng của mỗi người đi. Tao nghe đủ thể loại, cũng không dám xếp mâm cho ai bao giờ :))

Mà trích một đoạn Sơn Huế tự so sánh với Văn Cao:
"Trong âm nhạc, Văn Cao sang trọng như một ông hoàng. Trên cánh đồng ca khúc, tôi như một đứa bé ước mơ mặt trời là con diều giấy thả chơi.

Âm nhạc của anh Văn là âm nhạc của thần tiên bay bổng. Tôi la đà đi giữa cõi người. Anh cứ bay và tôi cứ chìm khuất. Bay và chìm trong thân phận riêng tư."
 
Vậy lại theo mày, TCS có nên dc đặt cùng 2 ông trên k?
Văn Cao chịu ảnh hưởng của nhạc Tây thời bấy giờ như bao người, nhưng ông ta lại dùng ngũ cung (nhạc VN, thậm chí đưa cả nhạc Tây Nguyên vào), không là Ta thì là gì?

Lời nhạc bài Thiên Thai thì ông ta đưa cốt truyện "Đào Nguyên hành" và "Lưu Nguyễn nhập Thiên Thai", không Tàu thì là gì?

Chất Tây trong 2 bài tao nói là cách chuyển giọng, đổi điệu rất nhanh; cái lãng mạn của nhạc Pháp.

Nói chung là sự dung hợp nhiều thứ.

Tao thích nhất Trần Tiến trong tất cả các nhạc sĩ VN.
 
Cái đó thì tao nghĩ mình không đủ tư cách, nên là cho nó thành cảm nhận riêng của mỗi người đi. Tao nghe đủ thể loại, cũng không dám xếp mâm cho ai bao giờ :))

Mà trích một đoạn Sơn Huế tự so sánh với Văn Cao:
"Trong âm nhạc, Văn Cao sang trọng như một ông hoàng. Trên cánh đồng ca khúc, tôi như một đứa bé ước mơ mặt trời là con diều giấy thả chơi.

Âm nhạc của anh Văn là âm nhạc của thần tiên bay bổng. Tôi la đà đi giữa cõi người. Anh cứ bay và tôi cứ chìm khuất. Bay và chìm trong thân phận riêng tư."
Thì là chia sẻ cảm nhận thôi, nếu tao ko lầm thì mấy ổng rất thích dc người nghe đánh giá
 
Tao thích nhất Trần Tiến trong tất cả các nhạc sĩ VN.
Tao cũng cực thích Trần Tiến, có 1 sự thấu cảm mộc mạc đến cùng cực của thân phận.
Trong đêm nhạc gần nhất của TT-HT ở phòng trà Bến Thành, TT hát hay quá, lãng du, bụi bặm và đầy trắc ẩn
 
Xưa thì toàn đạo nhạc, giờ sáng tác cũng có nhưng hòa âm phối khí nghe như cái lông Lồn. Tao toàn nghe Âu Mỹ, nhạc Việt tao chỉ nghe mấy bài kiểu như này
 
Hồi mới biết yêu nghe bài Hè Muộn của Bằng Kiều thấy cảm động vkl! Phải công nhận là anh Kiều lùn dù bắn thuốc lào như trĩ nhưng giọng thì chất lượng thật sự
 
Thì là chia sẻ cảm nhận thôi, nếu tao ko lầm thì mấy ổng rất thích dc người nghe đánh giá
Tao nghe nhiều nhất là Phạm Duy, Vũ Thành An, Đoàn Chuẩn..., khó kể hết. Nhưng thỉnh thoảng cũng nghe Trịnh Công Sơn, đặc biệt dùng để tự học guitar (vì nó dễ).

Nói chung trong ấn tượng của tao thì TCS không cần và không nên xếp chung, so sánh với ai cả. Nhiều người cũng đồng ý là xếp ông ta riêng ra thành các nhạc sĩ có khuynh hướng sáng tác riêng biệt so với những người cùng thời.
 
Tao nhớ đến bài Gửi người em gái (miền Nam) của Đoàn Chuẩn. Lão này sinh ra là công tử có ô tô chạy múi mít theo, sau 54 chạy đéo kịp nên ở Hà Nội bị cấm đoán.

Bài này đọc lời thấy sẽ thấy rõ tâm tư của lão. Mà bản của Hà Trần hát đúng nhất

Mấy bản khác sửa lại lời hết

Rồi ngày thống nhất đến rất nhanh khôn ai ngừng
Cầu chia giới tuyến đến mai đây san đất bằng
Nụ cười trong gió sớm, anh đến chờ em giữa cầu Hiền Lương


Rồi từ ngày ấy sống trong Nam nơi kim tiền
Ngục trần giam hãm tấm thân em, đôi mắt huyền
Đời nghèo không lối thoát, em tôi đành thôi cúi đầu mà đi.
Xuân năm nay, đường đêm Ca-ti-na
Hoa mai rơi, ngập chân em nơi phương xa, dần trắng xóa trên đường
Một người em gái nhớ người thương...

 

Có thể bạn quan tâm

Top