linh.vk
Địt Bùng Đạo Tổ

1. Tô Lâm, Hưng Yên. Vẫn Hưng Yên.
2. Lương Cường, Phú Thọ. Vẫn Phú Thọ.
3. Phạm Minh Chính, Thanh Hoá. Vẫn Thanh Hoá.
4. Trần Thanh Mẫn, Hậu Giang. Vẫn Cần Thơ.
5. Phan Đình Trạc, Nghệ An. Vẫn Nghệ An.
6. Trần Cẩm Tú, Hà Tĩnh. Vẫn Hà Tĩnh.
8. Nguyễn Văn Nên, Tây Ninh. Vẫn Tây Ninh.
8. Nguyễn Xuân Thắng, Nghệ An. Vẫn Nghệ An.
9. Nguyễn Hoà Bình, Quảng Ngãi. Vẫn Quảng Ngãi.
10. Lê Minh Hưng, Hà Tĩnh. Vẫn Hà Tĩnh.
11. Nguyễn Trọng Nghĩa, Tiền Giang. Thành Đồng Tháp.
12. Bùi Thị Minh Hoài, Hà Nam. Thành Ninh Bình.
13. Đỗ Văn Chiến, Tuyên Quang. Vẫn Tuyên Quang.
14. Lương Tam Quang, Hưng Yên. Vẫn Hưng Yên.
15. Nguyễn Duy Ngọc, Hưng Yên. Vẫn Hưng Yên.
Như vậy, tất cả có thể đổi thay, nhưng quê quán của 13/15 uỷ viên bct, chiếm 86.667%, thì không thay đổi. Trong đó có 3 Hưng, 2 Nghệ, 2 Tĩnh.
Ai đó còn sống từng nói câu “Vùng trời nào của quê hương cũng là bầu trời của Tổ quốc” nghe có vẻ thi vị và đầy cảm xúc, nhưng nếu xét về mặt ngữ nghĩa, logic ngôn ngữ, và phép dùng từ Hán – Việt, thì câu này có điểm chưa chuẩn:
Cấu trúc “vùng trời nào… cũng là…” thường dùng để nhấn mạnh sự toàn diện, nhưng ở đây câu thiếu sự rõ ràng về mặt chủ thể và phạm vi. Nếu sửa lại cho đúng ngữ nghĩa, logic và vẫn giữ chất thơ, có thể nói:
“Vùng trời nào trên quê hương cũng là một phần bầu trời của Tổ quốc.”
2. Lương Cường, Phú Thọ. Vẫn Phú Thọ.
3. Phạm Minh Chính, Thanh Hoá. Vẫn Thanh Hoá.
4. Trần Thanh Mẫn, Hậu Giang. Vẫn Cần Thơ.
5. Phan Đình Trạc, Nghệ An. Vẫn Nghệ An.
6. Trần Cẩm Tú, Hà Tĩnh. Vẫn Hà Tĩnh.
8. Nguyễn Văn Nên, Tây Ninh. Vẫn Tây Ninh.
8. Nguyễn Xuân Thắng, Nghệ An. Vẫn Nghệ An.
9. Nguyễn Hoà Bình, Quảng Ngãi. Vẫn Quảng Ngãi.
10. Lê Minh Hưng, Hà Tĩnh. Vẫn Hà Tĩnh.
11. Nguyễn Trọng Nghĩa, Tiền Giang. Thành Đồng Tháp.
12. Bùi Thị Minh Hoài, Hà Nam. Thành Ninh Bình.
13. Đỗ Văn Chiến, Tuyên Quang. Vẫn Tuyên Quang.
14. Lương Tam Quang, Hưng Yên. Vẫn Hưng Yên.
15. Nguyễn Duy Ngọc, Hưng Yên. Vẫn Hưng Yên.
Như vậy, tất cả có thể đổi thay, nhưng quê quán của 13/15 uỷ viên bct, chiếm 86.667%, thì không thay đổi. Trong đó có 3 Hưng, 2 Nghệ, 2 Tĩnh.
Ai đó còn sống từng nói câu “Vùng trời nào của quê hương cũng là bầu trời của Tổ quốc” nghe có vẻ thi vị và đầy cảm xúc, nhưng nếu xét về mặt ngữ nghĩa, logic ngôn ngữ, và phép dùng từ Hán – Việt, thì câu này có điểm chưa chuẩn:
Cấu trúc “vùng trời nào… cũng là…” thường dùng để nhấn mạnh sự toàn diện, nhưng ở đây câu thiếu sự rõ ràng về mặt chủ thể và phạm vi. Nếu sửa lại cho đúng ngữ nghĩa, logic và vẫn giữ chất thơ, có thể nói:
“Vùng trời nào trên quê hương cũng là một phần bầu trời của Tổ quốc.”