SOCHODAI
Đẹp trai mà lại có tài
Như tít
.Ở đây chúng ta nên phân lập ra Khái Niệm Nghèo, như nào mới là nghèo, chật vật là nghèo, hay.....cứ tài khoản ít tiền là nghèo, uầy, nếu xẻ về vấn đề này thì thật sự là rất dài dòng văn tự và khó thuyết phục.
Vậy thì có lẽ giàu, nghèo nên đúc kết thành những mức sàn mà đéo ai cãi được, và cũng đéo có gì để bàn thêm.
1. Về địa vị, tâm lý
Nghèo: Tức là bạn ở tầng thấp trong xã hội, từ công ăn tới việc làm đều mang tính phụ thuộc vào BOSS, ví dụ, bạn mới đi làm xong, vừa về tới nhà, sếp cằn nhằn vài câu, bạn phải xách cuốc đi làm tiếp mà công việc đó không quá quan trọng như cứu người, sửa chữa đoàn tàu, sửa máy bay......và đặc biệt, không có thù lao OT (thù lao đặc biệt ngoài giờ). Tức là, những công việc xoàng như chỉnh lại số liệu excel, chỉnh lại cái máy tính, hoặc đơn thuần là lên nhà boss nghe boss giáo huấn con củ cặc gì đó mà lương tới tháng vẫn 5-7 triệu và sáng phải đi làm đúng giờ đéo trễ được giây phút nào. ĐÓ là nghèo
Giàu: Đéo nói nhiều, giàu là đéo vướng bận những cái Nghèo phía trên, và để vậy thì tự chủ được tài chính.
2. Về con số
Nghèo: Là lương ngang hoặc thấp hơn công nhân.
.Vì sao lấy công nhân ra làm mức sàn? Vì lực lượng này là lao động chính tạo ra của cải thực, ngay cả mấy thằng cán bộ văn phò cũng chả tạo ra củ cặc gì nếu ko có công nhân đâu, và nếu ko có lực lượng này thì ko có các nhu yếu phẩm như lương thực, thực phẩm, xe, cộ, sắt, thép, thuốc, men, sữa, các nguyên liệu chế biến sẵn để tạo ra thành phẩm xài được (sắt, đồng, chì, kẽm, nhựa)...v.v.v...v..v Và bằng 1 cách nào đó, làm công nhân chưa bao giờ lương cao, vì:
- Công nhân không có khái niệm ăn gian giờ làm: Luôn phải làm all time và ko có các khái niệm "để em suy nghĩ và xử lý công việc đã", mà chỉ có "em phải làm việc liên tục". Dân văn phò, HR, planner thì còn có thời gian đi đây, đi đó, có các công việc "mềm" để đi vệ sinh 1-2 tiếng rồi ra "làm"tiếp, còn công nhân thì đéo có, vì ở trong 1 dây chuyền lao động, người công nhân phải nhịn ỉa để liên tục thò tay vào đường dây lao động đó, nếu ko thì tất cả công nhân đều phải tạm ngưng
Do đó, kể cả cuối tháng chủ có thưởng thêm 500k còm thì vẫn chả thấm vào đâu so với sức lao động bỏ ra 100%/ giờ làm 
- Công nhân là người tiếp xúc trực tiếp với các chất độc hại: Vâng, cho nên luôn có phụ phí độc hại hàng tháng, nhưng mà địt mẹ, có bác suỹ nào cân đo đong đếm được mức độc ngấm vào người là bao nhiêu ML ko? bao nhiêu miligram ko? Và hấp thu vào cơ thể bao nhiêu, tới lúc này thì người ta lại nói là "tuỳ thể trạng" và đưa cho1 khoản tiền thù lao độc hại tầm....500k- vài triệu/ tháng, thường là đéo thấm vào đâu, nhưng tới lúc bùng phát ra 1 khối u or ung thư thì đm, chữa bệnh tính toàn số tỷ đồng trở lên
, lúc này vài chục triệu thù lao động hại chắc dính răng.
=> Như vậy, lương cao hơn công nhân là Giàu, mà lương thấp hơn công nhân là Nghèo, đéo nói nhiều, cũng đéo cãi được.
Vậy dấu hiệu của 1 thằng nghèo là gì: .
1. Bệnh trên người nhiều
Nghe có vẻ ko liên quan mấy đến nãy giờ, nhưng xét về câu chuyện tiếp xúc với độc hại của đời công nhân, rõ ràng ta thấy có 1 bài toán "đổi sức khoẻ, lấy tiền". Mà khi mày không khoẻ, nghĩa là mày đã mất rất nhiều tiền (hoặc sẽ mất) cho cơ thể mày rồi
oke'?
2. Đéo có nhà, xe cộ đi lại
Lại chưa liên quan lắm nhưng ko có nhà sẽ tốn thêm 1 khoản thu tiền nhà, và khi ko có nhà thì mày phải làm cả đời để.....mua nhà, thế nên, làm cha làm mẹ thì hãy chú ý vấn đề nhà cửa cho con cái sau này, đừng có sĩ diện kiểu nhà lước cấp nhà éo nhận, ông bà ngoại cho nhà đéo lấy....chỉ có bốc cứt sau này thôi nhé
3. Đéo thông minh, đéo tinh tế.
Nghĩa là thông minh ở việc chọn nghề, chọn job, tìm liên tục, và hoạt động liên tục, ko an phận, ko ôm mãi 1 cái máng lương thấp, cái này đạo lý sách vở nói khá nhiều, tao ko cần nói thêm, nói chung là hãy edgy 1 chút trong công việc, tìm việc, sáng tạo kinh doanh.v.v..v.v
4. Đéo có 1 người vợ đủ xinh, đẹp để lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn, trái tim.
.Đây là 1 vùng tối tăm của tâm lý người đàn ông đông lào, tao cũng ko muốn bàn nhiều vì chúng mày gần như buông xuôi tất cả trong lĩnh vực này

.Ở đây chúng ta nên phân lập ra Khái Niệm Nghèo, như nào mới là nghèo, chật vật là nghèo, hay.....cứ tài khoản ít tiền là nghèo, uầy, nếu xẻ về vấn đề này thì thật sự là rất dài dòng văn tự và khó thuyết phục.
Vậy thì có lẽ giàu, nghèo nên đúc kết thành những mức sàn mà đéo ai cãi được, và cũng đéo có gì để bàn thêm.
1. Về địa vị, tâm lý
Nghèo: Tức là bạn ở tầng thấp trong xã hội, từ công ăn tới việc làm đều mang tính phụ thuộc vào BOSS, ví dụ, bạn mới đi làm xong, vừa về tới nhà, sếp cằn nhằn vài câu, bạn phải xách cuốc đi làm tiếp mà công việc đó không quá quan trọng như cứu người, sửa chữa đoàn tàu, sửa máy bay......và đặc biệt, không có thù lao OT (thù lao đặc biệt ngoài giờ). Tức là, những công việc xoàng như chỉnh lại số liệu excel, chỉnh lại cái máy tính, hoặc đơn thuần là lên nhà boss nghe boss giáo huấn con củ cặc gì đó mà lương tới tháng vẫn 5-7 triệu và sáng phải đi làm đúng giờ đéo trễ được giây phút nào. ĐÓ là nghèo
Giàu: Đéo nói nhiều, giàu là đéo vướng bận những cái Nghèo phía trên, và để vậy thì tự chủ được tài chính.
2. Về con số
Nghèo: Là lương ngang hoặc thấp hơn công nhân.
.Vì sao lấy công nhân ra làm mức sàn? Vì lực lượng này là lao động chính tạo ra của cải thực, ngay cả mấy thằng cán bộ văn phò cũng chả tạo ra củ cặc gì nếu ko có công nhân đâu, và nếu ko có lực lượng này thì ko có các nhu yếu phẩm như lương thực, thực phẩm, xe, cộ, sắt, thép, thuốc, men, sữa, các nguyên liệu chế biến sẵn để tạo ra thành phẩm xài được (sắt, đồng, chì, kẽm, nhựa)...v.v.v...v..v Và bằng 1 cách nào đó, làm công nhân chưa bao giờ lương cao, vì:
- Công nhân không có khái niệm ăn gian giờ làm: Luôn phải làm all time và ko có các khái niệm "để em suy nghĩ và xử lý công việc đã", mà chỉ có "em phải làm việc liên tục". Dân văn phò, HR, planner thì còn có thời gian đi đây, đi đó, có các công việc "mềm" để đi vệ sinh 1-2 tiếng rồi ra "làm"tiếp, còn công nhân thì đéo có, vì ở trong 1 dây chuyền lao động, người công nhân phải nhịn ỉa để liên tục thò tay vào đường dây lao động đó, nếu ko thì tất cả công nhân đều phải tạm ngưng


- Công nhân là người tiếp xúc trực tiếp với các chất độc hại: Vâng, cho nên luôn có phụ phí độc hại hàng tháng, nhưng mà địt mẹ, có bác suỹ nào cân đo đong đếm được mức độc ngấm vào người là bao nhiêu ML ko? bao nhiêu miligram ko? Và hấp thu vào cơ thể bao nhiêu, tới lúc này thì người ta lại nói là "tuỳ thể trạng" và đưa cho1 khoản tiền thù lao độc hại tầm....500k- vài triệu/ tháng, thường là đéo thấm vào đâu, nhưng tới lúc bùng phát ra 1 khối u or ung thư thì đm, chữa bệnh tính toàn số tỷ đồng trở lên

=> Như vậy, lương cao hơn công nhân là Giàu, mà lương thấp hơn công nhân là Nghèo, đéo nói nhiều, cũng đéo cãi được.
Vậy dấu hiệu của 1 thằng nghèo là gì: .
1. Bệnh trên người nhiều
Nghe có vẻ ko liên quan mấy đến nãy giờ, nhưng xét về câu chuyện tiếp xúc với độc hại của đời công nhân, rõ ràng ta thấy có 1 bài toán "đổi sức khoẻ, lấy tiền". Mà khi mày không khoẻ, nghĩa là mày đã mất rất nhiều tiền (hoặc sẽ mất) cho cơ thể mày rồi

2. Đéo có nhà, xe cộ đi lại
Lại chưa liên quan lắm nhưng ko có nhà sẽ tốn thêm 1 khoản thu tiền nhà, và khi ko có nhà thì mày phải làm cả đời để.....mua nhà, thế nên, làm cha làm mẹ thì hãy chú ý vấn đề nhà cửa cho con cái sau này, đừng có sĩ diện kiểu nhà lước cấp nhà éo nhận, ông bà ngoại cho nhà đéo lấy....chỉ có bốc cứt sau này thôi nhé

3. Đéo thông minh, đéo tinh tế.
Nghĩa là thông minh ở việc chọn nghề, chọn job, tìm liên tục, và hoạt động liên tục, ko an phận, ko ôm mãi 1 cái máng lương thấp, cái này đạo lý sách vở nói khá nhiều, tao ko cần nói thêm, nói chung là hãy edgy 1 chút trong công việc, tìm việc, sáng tạo kinh doanh.v.v..v.v
4. Đéo có 1 người vợ đủ xinh, đẹp để lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn, trái tim.
.Đây là 1 vùng tối tăm của tâm lý người đàn ông đông lào, tao cũng ko muốn bàn nhiều vì chúng mày gần như buông xuôi tất cả trong lĩnh vực này
