1. Bác Phúc hồi đang mới chỉ là chủ tịch Quảng Nam, đã được khá nhiều người (cả trong lẫn ngoài nhà nước) kính mến, vì tinh thần làm việc vì Dân vì tỉnh nhà.
Có chuyện một chúa đảo ở miền Bắc, vào xin bác duyệt dự án (du lịch), đã làm đủ trò mua chuộc, mà bác ko cho. Bác nói với anh em: “Thằng đó chỉ giỏi chiếm đất, chứ đâu làm lợi đc gì cho Dân”.
2. Hồi Sun đang cân nhắc về VN đầu tư, Quảng Nam với bác Phúc lúc ấy đang là lãnh đạo tỉnh, chính là bên mời gọi, chủ động và nhiệt tình.
Tốn bao nhiêu công sức của cả hai bên khảo sát dự án trên đảo Cù Lao Chàm, đang lúc sắp xuống tiền thì bác Thanh kín đáo gặp riêng lãnh đạo Sun, rỉ tai rằng sẽ dùng ngân sách Đoà Nẽng làm riêng cho Sun con đường vòng ra mặt ngoài bán đảo Sơn Trà.
Thế là bác Thanh có Intercontinental, Bà Nà Hills … với Sun.
Bác Phúc ngậm đắng nuốt cay!
Chắc phải tới khi nghe bác Thanh khoe, “tau khoẻ, có chi mô!”, thì bác Phúc mới trở nên thương bạn được ít nhiều.
3. Khi bác làm Thủ tướng, chính phủ VN đã ra các quyết sách “chống dịch” như:
- Ép dân ngoáy mũi, đang trong nhà cũng bị phá cửa khiêng đi ngoáy, bất chấp các Quyền bất khả xâm phạm của Công Dân, được ghi rõ trong Hiến Pháp.
- Cả “hệ thống chính trị” đồng lòng nghe theo lời chỉ đạo ngầm của ai đó (nghi là con mụ Thu vợ bác) để đồng loạt mua - sử dụng KIT Test Việt Á, ngoáy mũi dân bắt buộc, bất chấp dương tính giả rất nhiều, rồi bắt nhốt cả dương tính giả, dương tính thật vào các trại tập trung, mà sau đó bí thư TP HCM Nguyễn Văn Nên phải thú nhận, chúng tôi nhốt cả lại xong, rồi không biết phải làm gì.
- Không biết phải làm gì, không thể cung cấp sự đảm bảo vệ sinh, ko thể cung cấp thức ăn nước uống đủ bổ dưỡng (như ở nhà chăm nhau), ko thể cung cấp các chăm sóc y tế cho những người có bệnh nền từ trước, nên rất nhiều người đã ra đi về cõi bác Hồ, từ bến nhà Rồng - à nhầm, từ các trại tập trung ở “thành phố mang tên người”.
Rồi sau đó các địa phương khác, rút được kinh nghiệm, giảm bắt nhốt, nên tỉ lệ tử vong tại các “ổ dịch” thấp hơn đi rất khác biệt.
Rồi sau đó rất nhiều người đi tù vì đưa và nhận hối lộ với Việt Á, bác bồ tát Vũ Đức Đam - “chiến thần chống dịch”, phó của bác Phúc, thì được cho hạ cánh an toàn, dù còn trẻ.
Đến nay vẫn chả ai biết bác Phúc, bác Đam bị cho nghỉ sớm, vì các bác vi phạm Pháp Luật như thế nào - tội gì?
4. Ngày trước, hồi chưa lên ngai CTN, cổ bác nghẹo lắm.
Sau đó nhờ một kỳ nhân người Cao Bằng, gốc Hán, bẻ lại (nắn các xương bị lệch nhẹ, về lại vị trí) và châm cứu giải bó cứng cơ cổ cho, nên đã gần như thẳng lại.
Kể như cổ vẫn nghẹo, có khi lòng bác sẽ còn chút ngay thẳng mà công khai hết tất cả các sự thật của thảm hoạ “chống dịch” - mọi cá nhân liên quan, trùm cuối Việt Á, cùng quá trình trở nên quyền lực hơn - đồng thời tha hoá hơn của mình, để cảnh tỉnh cho các thế hệ cán bộ tiếp theo của đảng ta, coi như để cuối đời có thể hiên ngang một tí, đóng góp xây dựng chỉnh đốn đảng.
Đảng ta phải trở nên tử tế hơn, để đất nước còn có thể thực sự vươn mình!