Những mưu sĩ trình cao hơn Khổng Minh trong Tam Quốc Diễn Nghĩa

ntsu

Gió lạnh đầu buồi
Khổng Minh trong tiểu thuyết là “thần nhân”, kiểu nhân vật trung tâm, tác giả cố tình “buff” lên để làm trụ cột phe Thục – giống một nửa quân sư, một nửa thánh nhân.
Nhưng nếu chia nhỏ ra theo từng mảng: chính trị, đại cục, tàn nhẫn, quyền biến, nhẫn… thì có vài người trong truyện thực sự có những mặt vượt Khổng Minh, ít nhất là trên “hiệu quả cuối cùng”

🧠 1. Tư Mã Ý – người “đánh cờ dài” vượt Khổng Minh về kết cục​

  • Về “đấu mưu từng trận”, La Quán Trung không cho Tư Mã Ý đè Khổng Minh.
  • Nhưng nhìn về đại cục:
    • Ý giữ được toàn quân, không sa vào bẫy khích tướng
    • Biết nhẫn nhục, tránh quyết chiến khi chưa chắc thắng
    • Cuối cùng con cháu ông ta đoạt thiên hạ, lập ra nhà Tấn
Nếu đứng góc nhìn “chủ công”:
  • Khổng Minh trung thành, tài giỏi nhưng… đánh hoài không xong, hao người hao tài, chết trên đường Bắc phạt, Thục vẫn diệt.
  • Tư Mã Ý chơi nhẫn, chấp nhận mang tiếng hèn, nhưng giữ quân, giữ thế → cuối cùng chi phối cả triều Ngụy.
👉 Về đại cục quyền lực & “đánh cờ 3 đời”, Tư Mã Ý thực dụng mà nói là cao tay hơn.

🧠 2. Quách Gia – đọc thời thế, tầm nhìn chiến lược > Khổng Minh (trong truyện lẫn sử)​

Quách Gia trong Tam Quốc:
  • Chủ trương đánh Lữ Bố, chiếm Nghiệp Thành, phá Viên Thiệu, diệt Uyên – Thượng, đánh Viên Đàm – Viên Thượng…
  • Nhìn người, nhìn cục diện rất chuẩn:
    • Thấy Tào Tháo nên đánh Viên trước, không đánh Lữ
    • Khuyên bỏ Hứa Xương mà tiến Quan Độ
    • Nhìn ra Lưu Bị – Tôn Quyền là mối họa dài lâu.
Cả trong truyện lẫn lịch sử, Quách Gia được khen là:
Mưu lược hơn người, 10 kế 9 thắng.”
Khổng Minh thì:
  • Giỏi “thi công” (ra trận, bố trí, điều quân),
  • Nhưng về “vạch đường dài” để Thục anti-địa lý, anti-tài nguyên mà vẫn thống nhất thiên hạ thì… ông không làm được.
Nếu so kiểu:
  • Khổng Minh: kiến trúc sư + site manager, vừa thiết kế vừa chỉ huy thi công
  • Quách Gia: chiến lược gia thuần, vẽ luôn “bản đồ thâu thiên hạ” cho Tào Tháo
👉 Về tầm nhìn thâu tóm thiên hạ & chọn đường đi nước bước, Quách Gia thực tế sắc hơn.

🧠 3. Tuân Úc – “quân sư thể chế” hơn hẳn Khổng Minh​

Tuân Úc không phải kiểu bày kế “bẫy rắn, hãm thành” mà là:
  • Người thiết kế thể chế cho Tào Tháo:
    • Giữ thiên tử, lệnh chư hầu
    • Thiết kế bộ máy hành chính, trọng dụng hiền tài
    • Sắp xếp trật tự chính trị trong đại quân Tào
Khổng Minh giỏi trị nội bộ Thục, nhưng:
  • Thục vốn nhỏ, ít người, ít đất
  • Nội trị tốt nhưng không tạo được thể chế “nuốt thiên hạ”
Tuân Úc thì đặt nền cho cả:
  • chính danh (phò Hán)
  • quyền lực (nắm vua)
  • tổ chức (quân – chính – tài)
👉 Về mưu lược chính trị – thể chế, Tuân Úc đứng trên Khổng Minh.

🧠 2.4. Giả Hủ – đỉnh cao “mưu sĩ sống sót”, vượt Khổng Minh về “nghề tồn tại trong loạn thế”​

Giả Hủ:
  • Đi qua nhiều chủ: Lý Thôi, Trương Tế, Tào Tháo, Tào Phi… mà không chết
  • Lời khuyên thường cực kỳ lạnh & chính xác (đọc người, đo lòng):
    • Khuyên không cứu Quan Độ nếu bất lợi
    • Khuyên giết người này, giữ người kia đúng thời điểm
  • Trận Uyển Thành và kế "Công Tử Hiến Đầu" là bằng chứng rõ nhất.
Khổng Minh:
  • Chỉ phục vụ một chủ, trung đến mức tự thiêu mình
  • Về đạo đức: đẹp.
  • Về “kỹ năng sinh tồn trong chính trị” thì thua xa Giả Hủ.
Nếu xét tiêu chí “mưu sĩ sống được, ảnh hưởng được, không bị chủ chém, không bị hoàng tộc nghi kỵ”:
👉 Giả Hủ là tay nghề cao hơn rất nhiều.

🧠 5. Bàng Thống – phần “thiên tư quỷ mưu” ngang hoặc hơn Khổng Minh, nhưng chết sớm​

Ngay trong truyện, Gia Cát Lượng cũng thừa nhận:
“Bàng Sĩ Nguyên mưu sâu khó lường, ta không bằng.”
Bàng Thống:
  • Kế liên hoàn xích thuyền (một số bản gán cho Chu Du, nhưng La Quán Trung cho Thống tham mưu sâu)
  • Bày cho Lưu Bị đường chiếm Ích Châu (kế “liên hoàn chiếm Thục”)
  • Tư duy rất “quỷ dị”, khác kiểu “chính đạo” của Khổng Minh.
Nếu Bàng Thống không chết ở Lạc Phụng Pha, rất có thể:
  • Toàn bộ chiến lược của Thục sẽ khác hẳn
  • Có thể “bẩn, hiểm, ngắn gọn” hơn đường của Khổng Minh
👉 Về thiên phú mưu lược thuần túy, bản thân tiểu thuyết đã ám chỉ:
Bàng Thống ≥ Khổng Minh, chỉ là “trời không cho sống lâu”.
 
Khổng Minh không phải mưu sĩ đánh trận
Ông ấy là một thừa tướng quản lý chính sự là một Trần Bình thì đúng hơn
Pháp Chính mới là đệ nhất quân sư của Lưu Bị
Tiêu hà mới đúng.
Trần Bình có quản lý chính sự đéo đâu? Nó là thằng chuyên ra độc kế cho lưu bang mà?
 
Bần tăng đánh giá cao Quách Gia hơn cả (về mặt quân sự). 11 năm theo Tào Tháo thì 11 năm đó Tào Tháo bách khả chiến bại. Quách Gia và Tào Tháo một cặp này cùng nhau thêm 10 năm thì lịch sử phải viết lại. Tất nhiên, lịch sử không có chữ Nếu.

Mà 2025 rồi còn lên bài Tam quốc. Rồi biết chừng nào cái dân tộc này nó phát triển được?. Có thể nào thay bằng những bài viết mang tính học thuật, mở mang kiến thức, tranh luận rồi từ đó nâng cao khả năng tri thức, tư duy phản biện, góc nhìn đa chiều... thay vì mấy bài này đã bàn chán chê hàng ngàn năm được không? :pudency:
 
Bần tăng đánh giá cao Quách Gia hơn cả (về mặt quân sự). 11 năm theo Tào Tháo thì 11 năm đó Tào Tháo bách khả chiến bại. Quách Gia và Tào Tháo một cặp này cùng nhau thêm 10 năm thì lịch sử phải viết lại. Tất nhiên, lịch sử không có chữ Nếu.

Mà 2025 rồi còn lên bài Tam quốc. Rồi biết chừng nào cái dân tộc này nó phát triển được?. Có thể nào thay bằng những bài viết mang tính học thuật, mở mang kiến thức, tranh luận rồi từ đó nâng cao khả năng tri thức, tư duy phản biện, góc nhìn đa chiều... thay vì mấy bài này đã bàn chán chê hàng ngàn năm được không? :pudency:
Những người vì dân vì nước ở đây, hoặc là bị giết, hoặc là ở tù, hoặc phải tìm tự do nơi hải ngoại...🤣
Nhưng một ngày nào đó trong tương lai, nền Cộng Hòa tươi đẹp đó sẽ quay trở lại, bọn Cs sẽ bị xóa sổ khỏi lịch sử
Thiên Chúa trên cao Ngài biết tất cả
 
La gió nó ca ngợi bọn Thục quá trớn. Địt mẹ Thục có mỗi cái xó Ích châu, Kinh Châu còn để mất vào tay Ngô. So 3 phe Thục yếu nhất. Tào Tháo cai trị 6-7 châu lớn, đất đai màu mỡ, lương thảo, ngựa, quân sĩ đầy ra. Tào tháo mới là đệ nhất thời Tam Quốc. TMY chỉ cần thủ đéo cần công lo tích trữ lương thảo, quân lực chờ ngày chinh phạt. Đường lối đó tới đời con cháu TMY thực hiện theo và thống nhất.
 
Khổng Minh giỏi nhất.
Khi Lưu Bị còn sống, ông không lấn lướt quyền, một lòng trung thành.
Khi Lưu Bị mất, ông tiến đánh Ngụy. Dù thế yếu hơn, ông vẫn đánh.
Tuy nhiên, ông sống không lâu, chứ nhẫn như Tư Mã là gì? chẳng qua mạnh sẵn, chỉ cần thủ không cần đánh.
Thực tế, tắm đêm quay tay hẹo cái là xong.
 
Khổng Minh là hành động của người thành công, bất chấp nghịch cảnh, cố gắng hết mình, trời cho thì thành.
Tư Mã là dạng ăn may, khôn lỏi, phò đúng chủ, chờ thời - trời cho thì nhận, không thì thôi, cuối cùng trời lại cho.
Nhưng m nên học theo ai? Khổng Minh - nỗ lực, hay Tư Mã chờ thời?!
 
Phan Kim Liên là nhân vật nữ trong tiểu thuyết Kim Bình Mai của tác giả nào quên mẹ, cốt truyện viết vào khoảng thế kỉ 16, thời nhà Minh, cách Tam Quốc 1300 năm
Của Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh. Kim Bình Mai là ghép từ tên của 3 nhân vật Phan kim Liên, Lý Bình Nhi và Bàng Xuân Mai về cơ bản nó không phải như trong mấy phim cấp Ba HK ngày xưa hay xem đâu do phim làm lố thêm
 
Của Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh. Kim Bình Mai là ghép từ tên của 3 nhân vật Phan kim Liên, Lý Bình Nhi và Bàng Xuân Mai về cơ bản nó không phải như trong mấy phim cấp Ba HK ngày xưa hay xem đâu do phim làm lố thêm
Đúng r, giống như Tam Quốc Diễn Nghĩa đm khán giả coi tiểu thuyết mà nói chuyện lịch sử thời đó như đúng rồi clm 🤣
 
Khổng Minh trong tiểu thuyết là “thần nhân”, kiểu nhân vật trung tâm, tác giả cố tình “buff” lên để làm trụ cột phe Thục – giống một nửa quân sư, một nửa thánh nhân.
Nhưng nếu chia nhỏ ra theo từng mảng: chính trị, đại cục, tàn nhẫn, quyền biến, nhẫn… thì có vài người trong truyện thực sự có những mặt vượt Khổng Minh, ít nhất là trên “hiệu quả cuối cùng”

🧠 1. Tư Mã Ý – người “đánh cờ dài” vượt Khổng Minh về kết cục​

  • Về “đấu mưu từng trận”, La Quán Trung không cho Tư Mã Ý đè Khổng Minh.
  • Nhưng nhìn về đại cục:
    • Ý giữ được toàn quân, không sa vào bẫy khích tướng
    • Biết nhẫn nhục, tránh quyết chiến khi chưa chắc thắng
    • Cuối cùng con cháu ông ta đoạt thiên hạ, lập ra nhà Tấn
Nếu đứng góc nhìn “chủ công”:
  • Khổng Minh trung thành, tài giỏi nhưng… đánh hoài không xong, hao người hao tài, chết trên đường Bắc phạt, Thục vẫn diệt.
  • Tư Mã Ý chơi nhẫn, chấp nhận mang tiếng hèn, nhưng giữ quân, giữ thế → cuối cùng chi phối cả triều Ngụy.
👉 Về đại cục quyền lực & “đánh cờ 3 đời”, Tư Mã Ý thực dụng mà nói là cao tay hơn.

🧠 2. Quách Gia – đọc thời thế, tầm nhìn chiến lược > Khổng Minh (trong truyện lẫn sử)​

Quách Gia trong Tam Quốc:
  • Chủ trương đánh Lữ Bố, chiếm Nghiệp Thành, phá Viên Thiệu, diệt Uyên – Thượng, đánh Viên Đàm – Viên Thượng…
  • Nhìn người, nhìn cục diện rất chuẩn:
    • Thấy Tào Tháo nên đánh Viên trước, không đánh Lữ
    • Khuyên bỏ Hứa Xương mà tiến Quan Độ
    • Nhìn ra Lưu Bị – Tôn Quyền là mối họa dài lâu.
Cả trong truyện lẫn lịch sử, Quách Gia được khen là:

Khổng Minh thì:
  • Giỏi “thi công” (ra trận, bố trí, điều quân),
  • Nhưng về “vạch đường dài” để Thục anti-địa lý, anti-tài nguyên mà vẫn thống nhất thiên hạ thì… ông không làm được.
Nếu so kiểu:
  • Khổng Minh: kiến trúc sư + site manager, vừa thiết kế vừa chỉ huy thi công
  • Quách Gia: chiến lược gia thuần, vẽ luôn “bản đồ thâu thiên hạ” cho Tào Tháo
👉 Về tầm nhìn thâu tóm thiên hạ & chọn đường đi nước bước, Quách Gia thực tế sắc hơn.

🧠 3. Tuân Úc – “quân sư thể chế” hơn hẳn Khổng Minh​

Tuân Úc không phải kiểu bày kế “bẫy rắn, hãm thành” mà là:
  • Người thiết kế thể chếcho Tào Tháo:
    • Giữ thiên tử, lệnh chư hầu
    • Thiết kế bộ máy hành chính, trọng dụng hiền tài
    • Sắp xếp trật tự chính trị trong đại quân Tào
Khổng Minh giỏi trị nội bộ Thục, nhưng:
  • Thục vốn nhỏ, ít người, ít đất
  • Nội trị tốt nhưng không tạo được thể chế “nuốt thiên hạ”
Tuân Úc thì đặt nền cho cả:
  • chính danh (phò Hán)
  • quyền lực (nắm vua)
  • tổ chức (quân – chính – tài)
👉 Về mưu lược chính trị – thể chế, Tuân Úc đứng trên Khổng Minh.

🧠 2.4. Giả Hủ – đỉnh cao “mưu sĩ sống sót”, vượt Khổng Minh về “nghề tồn tại trong loạn thế”​

Giả Hủ:
  • Đi qua nhiều chủ: Lý Thôi, Trương Tế, Tào Tháo, Tào Phi… mà không chết
  • Lời khuyên thường cực kỳ lạnh & chính xác(đọc người, đo lòng):
    • Khuyên không cứu Quan Độ nếu bất lợi
    • Khuyên giết người này, giữ người kia đúng thời điểm
  • Trận Uyển Thành và kế "Công Tử Hiến Đầu" là bằng chứng rõ nhất.
Khổng Minh:
  • Chỉ phục vụ một chủ, trung đến mức tự thiêu mình
  • Về đạo đức: đẹp.
  • Về “kỹ năng sinh tồn trong chính trị” thì thua xa Giả Hủ.
Nếu xét tiêu chí “mưu sĩ sống được, ảnh hưởng được, không bị chủ chém, không bị hoàng tộc nghi kỵ”:
👉 Giả Hủ là tay nghề cao hơn rất nhiều.

🧠 5. Bàng Thống – phần “thiên tư quỷ mưu” ngang hoặc hơn Khổng Minh, nhưng chết sớm​

Ngay trong truyện, Gia Cát Lượng cũng thừa nhận:

Bàng Thống:
  • Kế liên hoàn xích thuyền (một số bản gán cho Chu Du, nhưng La Quán Trung cho Thống tham mưu sâu)
  • Bày cho Lưu Bị đường chiếm Ích Châu (kế “liên hoàn chiếm Thục”)
  • Tư duy rất “quỷ dị”, khác kiểu “chính đạo” của Khổng Minh.
Nếu Bàng Thống không chết ở Lạc Phụng Pha, rất có thể:
  • Toàn bộ chiến lược của Thục sẽ khác hẳn
  • Có thể “bẩn, hiểm, ngắn gọn” hơn đường của Khổng Minh
👉 Về thiên phú mưu lược thuần túy, bản thân tiểu thuyết đã ám chỉ:
Bàng Thống ≥ Khổng Minh, chỉ là “trời không cho sống lâu”.
Mày lên youtube tìm clip phân tích tam quốc dc tác giả viết khác xa so với sử.
-Bàng thống chỉ chết ở gò lac phượng trong truyện,sử thì ko
-khổng minh tài cao thì cứ cho là vậy nhưng sau này quyền bính bị gian thần thao túng,phò thằng mập con của lưu bị 1 cách mù quáng ...là rất khó hiểu.thua xa tư mã ý và 1 số nhân vật như mày đề cập.
Nếu cho là khổng minh thống nhất dc lãnh thổ thì giao cho thằng mập thì cũng nát-->vậy cứ mang quân đi đánh làm quái gì đến nỗi nhà thục kiệt quệ và hậu quả là mất nước.
 

Có thể bạn quan tâm

Top