Nuôi vong...

t không bên phe nào
vậy tao hỏi m tại sao t đi hưng yên vào chỗ đền kia, bà bán hoa quả dẫn tao vào thắp hương xin quẻ, bà ấy luận ra được quá khứ và tình hình làm ăn các thứ của t lúc đó. mô tả rõ nhà quê tao có những chuyện này chuyện kia rất sát với thực tế. bảo cách nhà t mấy nhà có đứa con chết khi nhỏ, nhà ấy mua đi bán lại mãi ko ai ở được… chuẩn vcl trong khi tao là kẻ xa lạ.
cái này tao chưa trải nghiệm nhưng thấy người quen và nhiều người khác cũng nói y như vậy
chuyện quá khứ họ nói được hết còn tương lai thì ko chắc
cuộc sống vẫn còn những bí ẩn cần khám phá
họ nuôi ma xó
 
t không bên phe nào
vậy tao hỏi m tại sao t đi hưng yên vào chỗ đền kia, bà bán hoa quả dẫn tao vào thắp hương xin quẻ, bà ấy luận ra được quá khứ và tình hình làm ăn các thứ của t lúc đó. mô tả rõ nhà quê tao có những chuyện này chuyện kia rất sát với thực tế. bảo cách nhà t mấy nhà có đứa con chết khi nhỏ, nhà ấy mua đi bán lại mãi ko ai ở được… chuẩn vcl trong khi tao là kẻ xa lạ.
nghe thì có vẻ như là nuôi âm binh, có những ông thầy đến lúc già yếu bị nó vật, thân tàn ma dại luôn
 
nghe thì có vẻ như là nuôi âm binh, có những ông thầy đến lúc già yếu bị nó vật, thân tàn ma dại luôn
Tao nghe nói thời xưa nuôi âm binh còn sai được đi tát nước ở ruộng vào ban đêm cơ.
người nào đi cấy đêm gặp âm binh đi tát nước sẽ bị ốm đau, ông thầy nuôi âm binh mà ngủ quên sau canh 3 ( không nhớ rõ) không thu âm binh về sẽ bị vật chết. Còn sai âm binh chuyển nhà chuyển cây lớn nữa…
 
Tao nghe nói thời xưa nuôi âm binh còn sai được đi tát nước ở ruộng vào ban đêm cơ.
người nào đi cấy đêm gặp âm binh đi tát nước sẽ bị ốm đau, ông thầy nuôi âm binh mà ngủ quên sau canh 3 ( không nhớ rõ) không thu âm binh về sẽ bị vật chết. Còn sai âm binh chuyển nhà chuyển cây lớn nữa…
nhiều chuyện nghe thì ly kỳ lắm. T còn gặp trường hợp bố làm thầy pháp, con bị vong trêu tọp hết cả người đi, ghê vcl
 
tranh thủ lúc mấy thằng mồm lông đi ăn trưa tao kể tiếp :
Cái khúc sông đó chỉ còn hơn 2km nữa là đổ ra Thái Bình và chỗ tao là ngã ba của 3 nhánh sông khác của các huyện nối lại ,và chỗ tao được gọi là hạ lưu cửa của con sông . Gần như con sông nào phía Bắc từ bao lâu nay cũng đều có rặng tre trồng hai bên bờ để chắn sóng đề phòng bão lũ và chỗ tao cũng vậy nhưng chỗ tao đặc biệt là có 2 cây 1 là cây thị và 1 cây gạo cổ thụ từ bao lâu rồi tao cũng chả biết ,chỉ biết các cụ kể lại nó đã hơn trăm tuổi rồi . Ông nội tao kể thời ông còn thanh niên tham gia chống Pháp cũng may có cái cành gạo mà ông đã thoát chết khi bị đạn súng tiểu liên trên máy bay của Pháp nó càn viên đạn vẫn lém qua bả vai có một vết sẹo dài xuống lưng . Ông kể mỗi lần Pháp nó càn thì vài hôm xác chết lại trôi về nổi ở đoạn sông ấy nhiều lắm vì chỗ này là hạ lưu của con sông . Dân trong làng đành vớt xác nhưng người xấu số lên chôn tạm ở một cái gò giữa cánh đồng cách làng khoảng 1 cây số chờ thân nhân tới nhận về . Cũng có người tới tìm thân nhân xấu số nhưng cũng có người thì đến tận bây giờ vẫn là mộ vô chủ và họ đã nằm lại đó như một phần máu thịt của mảnh đất này . Và tụi trẻ con bọn tao thì ngoài bờ đê ra thì chỗ đó lại là nơi vui chơi lý tưởng nhất nào là thả diều ,đốt lửa...nói chung tml nào trẻ trâu nông thôn miền Bắc đều có tuổi thơ như vậy cả .
thôi dkm để đêm kể tiếp đoạn nữa đi kiếm cái lót dạ đã không cày đến sáng mai đói lại đéo ngủ được :))
 
cái tên con sông này cũng vãi Lồn lắm ,nhưng sao nó như thế thì phải từ thời cố cố ông nội tao :)) cảm ơn mấy tml có thời gian nghe tao chém gió nhé to be con tờ niu :vozvn (1):
 
Mày kể đoạn ngắn quá, k có kịch tính, nghe nó chưa lôi cuốn
tao cũng muốn làm 1 phát hết luôn mà bận quá ,thôi thông cảm được tí gì hay tí đó sau có tml nào rảnh thì tổng hợp lại . Kể ngay lúc thằng D hẹo tao viết luôn đăng voz hoặc xam thì đã đỡ mất công như giờ .
 

Có thể bạn quan tâm

Top