Emperor
Sinh lý yếu
T k nghĩ thếCám ơn mày về comment. Rất tâm huyết. Chúc mừng cháu màu đậu thủ khoa!
Tao xin học bổng không phải do trường hoặc thầy cô tiến cử. Ở nước ngoài họ có rất nhiều chương trình học bổng mà mày chỉ cần có Statement of Purpose tốt, có CV tốt và Recommendation Letters uy tín là sẽ được coi và xét. Tao không thích dính dáng tới mấy cái của nhà trường, của VN nó rất phiền. Và tao ngày xưa đi học cũng không đội đoàn gì nên có muốn xin học bổng theo diện trường hoặc của VN cũng không được. Chưa kể học bổng của trường hoặc của chính phủ VN rất nhiều ràng buộc, dính vào mất đi nhiều cơ hội của mình.
Mấy cái khác thì tao không muốn tranh luận thêm, quan điểm khác nhau là chuyện thường tình nên mày cũng đừng lấy làm lạ khi tao không đồng ý được với ý của chủ thớt. Nó có quyền nói lên ý kiến của nó, tao tôn trọng quyền đó mặc dù ý kiến đó trái với ý kiến của tao, nhưng tao nghĩ để người khác, là tao và các xamers khác trong này giữ quan điểm trái chiều cũng là một điều phải đạo trong một xã hội dân chủ!
Vụ phê phán thằng anh, chèn ép thằng em có lẽ mày đã hiểu sai ý tao. Tao cũng không bênh vực thằng anh. Tao nói gia môn cả gia đình chủ thớt bất hạnh vì huynh đệ lại tỵ nạnh nhau và trách móc cha mẹ vụ chia của. Có thể mày thấy tao viết nhiều về chủ thớt là vì tao chỉ hy vọng nó hiểu được đạo làm con mà lấy đó làm niềm vui, buông bớt sân si để lo cho cha mẹ. Nếu chuyện chia đất đã không thay đổi được theo lời nó nói thì thay vì hằn học, tại sao không vui vẻ chấp nhận?! Và thêm nữa nếu thằng anh đã sai, vậy chẳng lẽ thằng em cũng sai?! Vậy ba mẹ để đâu?! Đâu thể vì anh mình sai mà mình bỏ mặc cha mẹ được?! Còn tính tới chuyện thiệt hơn khi phụng dưỡng cha mẹ trong cái nhìn tài sản được hưởng thì xin lỗi tao không muốn bàn vì quan điểm của tao khá rõ ràng rằng: "Cha mẹ của mình thì mình nuôi, giàu nghèo gì cũng cha mẹ mình. Tiền của cha mẹ thì ba mẹ quyết, phận làm con thì có nghĩa vụ lo cho cha mẹ vậy thôi. Nếu cha mẹ không nhận thấy được công sức của mình để chia cho mình nhiều hơn thì đó là có thể cha mẹ chưa đúng trên một phương diện nào đó. Nhưng phận làm con, vì một chút của cải mà đâm ra oán trách không phụng dưỡng mẹ cha thì sai quá sai!
Nhiều năm trước tao có đọc một cuốn sách, tác giả là một nữ văn sỹ người Anh, câu chuyện lúc tao đọc là đọc tiếng Anh nên giờ tao không nhớ tựa sách tên gì nhưng nội dung câu chuyện khá giống chủ thớt và có lẽ còn bi đát hơn. Đại khái câu chuyện kể về một gia đình nọ, có hai cô con gái, bà mẹ thì rất thương cô chị và luôn có định kiến với cô em. Sau này lúc bà mẹ lớn tuổi bị mắc bệnh dẫn tới bị liệt, phải ngồi xe lăn. Cô con gái lớn thì lấy chồng ở xa, một năm về thăm mẹ chừng mấy lần. Cô con gái thứ thì ở gần đó lại không có chồng nên vẫn hay đi qua lại thăm nom mẹ già. Có điều người mẹ vẫn mang định kiến với cô con gái thứ nên dù cô thăm nom, chăm sóc bà vẫn hay mắng chửi và có khi còn ném cả dép vào cô khi cô mở cửa bước vào nhà để thăm bà. Sau bà yếu đi, làm di chúc ở trạng sư, để lại toàn bộ căn nhà cho cô con gái lớn thì cô con gái nhỏ biết được và cảm thấy rất đau khổ. Đau khổ không chỉ vì bà bất công khi chia tài sản mầ còn vì bị mặc cảm không được thương yêu. Cô giận mẹ, có luôn cả ý nghĩ mặc kệ bà nhưng nghĩ tới bà già nua, bệnh tật lại dần mất đi trí nhớ vì căn bệnh Alzheimer thì cô không nỡ, vẫn qua chăm sóc cho bà. Cuối câu chuyện là hình ảnh cô con gái thứ đẩy xe lăn của bà ra trước bờ biển, bà lặn ngắm biển, rồi lịm dần, lịm dần, khi bà nhắm mắt lại rồi ra đi, cô con gái thứ thấy bà như mỉm cười trong khi bàn tay vẫn nắm chặt tay cô. Thời điểm bà mất đi trong tay của cô, cô đứng đó trước biển cả mênh mông và dường như tất cả mọi oán hận trước đây dành cho bà đều tan đi theo từng con sóng bạc vỗ vào bờ. Và tác giả có nói rằng câu chuyện này cũng dựa trên chính cuộc đời của bà.
Qua câu chuyện trên tao thấy đứng trước ngưỡng cửa sinh tử chia ly, nhất là của bậc sinh thành thì tất cả mọi ân oán trên đời đều chỉ là chuyện nhỏ! Làm gì làm, đừng để cha mẹ mất đi rồi thì có hối hận cũng không kịp!
Cái gì của mình thì phải tranh
Ô bà k có thì thôi
Có phải chia đều
K đều thì phải có lý do hợp lý
Còn cố tình phân biệt 2 bên thì cũng k cần mặt nóng áp mông lạnh