Ăn chơi Phải làm sao khi chồng cứ mãi dậm chân tại chỗ...

Huhuvay

Bò lái xe
Phải làm sao khi chồng cứ mãi dậm chân tại chỗ...

E đang nằm cạnh chồng, nghe tiếng a ngáy đều đều mà trong lòng lại thấy trống trải. Không phải vợ chồng e có vấn đề gì lớn như ngoại tình hay mâu thuẫn. Vấn đề nằm ở chuyện phát triển bản thân, trong khi e không ngừng bước lên, thì a lại mãi dậm chân tại chỗ

Ngày mới cưới, e ngưỡng mộ a thật sự. A học trường tốt, thông minh, nhanh nhẹn. Còn e khi đó chỉ là cô sinh viên bình thường, không có gì trong tay. E vẫn nghĩ mình may mắn khi lấy được một người giỏi hơn mình

Nhưng 8 năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi. E cố gắng phát triển từng ngày để không bị tụt hậu với công việc lẫn cuộc sống. Còn chồng e thì vẫn y nguyên như ngày đầu. Sau chừng ấy năm, a vẫn làm công việc cũ, lương chỉ nhích nhẹ theo thâm niên. A không học thêm kỹ năng, không thử điều gì mới. Đi làm về là cắm mặt vào điện thoại giải trí, rồi ăn với ngủ. Cơ thể xuống cấp, tinh thần cũng vậy. Thu nhập hiện tại của a chỉ bằng một nửa của e

Dần dần, e với a chẳng nói chuyện được nữa. Những chuyện liên quan đến công việc, những điều e đang học thì a không muốn nghe. A bảo phức tạp, mệt đầu. Chuyện chuyên môn thì a không hiểu, chuyện xã hội a cũng không tìm tòi. E từng rủ anh tập thể thao, thậm chí cố tạo thói quen mới cho cả hai. Nhưng a từ chối

Nhìn a bây giờ, e chỉ thấy một người đàn ông đang chững lại, thậm chí có phần buông xuôi. Đến chuyện vợ chồng thân mật cũng gượng gạo vì trong lòng e chẳng còn cảm xúc trọn vẹn như trước

Người ngoài nhìn vào sẽ bảo e may mắn vì chồng hiền, không chơi bời, không phản bội. Nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu được cảm giác bức bối của một cuộc hôn nhân mà hai người không còn chung nhịp sống, chung cách nghĩ. Nghĩ đến con, nghĩ đến miệng đời, e lại chùn bước. Nhưng nếu cứ kéo dài thế này, e biết mình sẽ kiệt sức thôi

Mong mọi người cho e lời khuyên. Thật sự e không biết phải giải quyết như thế nào nữa…

MCPtv9m.jpeg
 
Phải làm sao khi chồng cứ mãi dậm chân tại chỗ...

E đang nằm cạnh chồng, nghe tiếng a ngáy đều đều mà trong lòng lại thấy trống trải. Không phải vợ chồng e có vấn đề gì lớn như ngoại tình hay mâu thuẫn. Vấn đề nằm ở chuyện phát triển bản thân, trong khi e không ngừng bước lên, thì a lại mãi dậm chân tại chỗ

Ngày mới cưới, e ngưỡng mộ a thật sự. A học trường tốt, thông minh, nhanh nhẹn. Còn e khi đó chỉ là cô sinh viên bình thường, không có gì trong tay. E vẫn nghĩ mình may mắn khi lấy được một người giỏi hơn mình

Nhưng 8 năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi. E cố gắng phát triển từng ngày để không bị tụt hậu với công việc lẫn cuộc sống. Còn chồng e thì vẫn y nguyên như ngày đầu. Sau chừng ấy năm, a vẫn làm công việc cũ, lương chỉ nhích nhẹ theo thâm niên. A không học thêm kỹ năng, không thử điều gì mới. Đi làm về là cắm mặt vào điện thoại giải trí, rồi ăn với ngủ. Cơ thể xuống cấp, tinh thần cũng vậy. Thu nhập hiện tại của a chỉ bằng một nửa của e

Dần dần, e với a chẳng nói chuyện được nữa. Những chuyện liên quan đến công việc, những điều e đang học thì a không muốn nghe. A bảo phức tạp, mệt đầu. Chuyện chuyên môn thì a không hiểu, chuyện xã hội a cũng không tìm tòi. E từng rủ anh tập thể thao, thậm chí cố tạo thói quen mới cho cả hai. Nhưng a từ chối

Nhìn a bây giờ, e chỉ thấy một người đàn ông đang chững lại, thậm chí có phần buông xuôi. Đến chuyện vợ chồng thân mật cũng gượng gạo vì trong lòng e chẳng còn cảm xúc trọn vẹn như trước

Người ngoài nhìn vào sẽ bảo e may mắn vì chồng hiền, không chơi bời, không phản bội. Nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu được cảm giác bức bối của một cuộc hôn nhân mà hai người không còn chung nhịp sống, chung cách nghĩ. Nghĩ đến con, nghĩ đến miệng đời, e lại chùn bước. Nhưng nếu cứ kéo dài thế này, e biết mình sẽ kiệt sức thôi

Mong mọi người cho e lời khuyên. Thật sự e không biết phải giải quyết như thế nào nữa…

MCPtv9m.jpeg
Chẳng có giải quyết nào triệt để cả. Hoặc là bạn hạ cái tiêu chuản xuống. Hài lòng với csong hiện tại hoặc bạng vứt áo ra đi chính phục những mục tiêu. Con ng ko phải ai cũng có chí tiến thu. Ng đàn ông muôdn tiến lên họ cần một hậu phương vững chắc. Bạng làm dc điều đó chưa ?!
 
Chẳng có giải quyết nào triệt để cả. Hoặc là bạn hạ cái tiêu chuản xuống. Hài lòng với csong hiện tại hoặc bạng vứt áo ra đi chính phục những mục tiêu. Con ng ko phải ai cũng có chí tiến thu. Ng đàn ông muôdn tiến lên họ cần một hậu phương vững chắc. Bạng làm dc điều đó chưa ?!
Pathetic vl, ngta thấp hơn ngta biết cố gắng vươn lên, chứ chọn chồng không chọn người tốt thì cứ mấy thằng ăn xin mà lấy cho nhàn 🤣 điểm mấu chốt là ông dc điểm 6 lúc ngta được 3 thì ngta ngưỡng mộ, lúc ngta lên 9 mình vẫn 6 có khi tụt xuống 5 vẫn đòi tình xưa y hệt à? Con người có bộ não để suy nghĩ mà?
 
Pathetic vl, ngta thấp hơn ngta biết cố gắng vươn lên, chứ chọn chồng không chọn người tốt thì cứ mấy thằng ăn xin mà lấy cho nhàn 🤣 điểm mấu chốt là ông dc điểm 6 lúc ngta được 3 thì ngta ngưỡng mộ, lúc ngta lên 9 mình vẫn 6 có khi tụt xuống 5 vẫn đòi tình xưa y hệt à? Con người có bộ não để suy nghĩ mà?
Lúc cô 3 điểm ng ta có thương cô ko ?! Nay cô 9 điểm lại bảo “vản đòi tình xưa y hẹt à”. Ôi định mệnh lão phu đã bỏ lỡ giac ngủ chỉ vì tính tham lam của loài người rồi.
 
Ck em về nhà ngủ vẫn ngáy đều đều, chứng tỏ sức khỏe nó tốt, ko lo âu, ko bị stress
Cổ nhân có câu " Ăn đc ,ngủ đc là Tiên "
Vậy là ok fine rồi 🤣
Phát triển bản thân làm con mẹ gì? 🤣
 
Lúc cô 3 điểm ng ta có thương cô ko ?! Nay cô 9 điểm lại bảo “vản đòi tình xưa y hẹt à”. Ôi định mệnh lão phu đã bỏ lỡ giac ngủ chỉ vì tính tham lam của loài người rồi.
Cô đéo nào, thằng mặt lờ cu đen lòng thòng ngồi quay tay ra bài ấy. Đitme thằng lờ tâm thần phân liệt, phân ra lẹo cái nam nữ bóng chó

Mà đéo hiểu ai chấm hay tự phong 9 điểm, có đứa 9 điểm nào thiểu năng lên xamvn biên cái bài như này ko
 
Pathetic vl, ngta thấp hơn ngta biết cố gắng vươn lên, chứ chọn chồng không chọn người tốt thì cứ mấy thằng ăn xin mà lấy cho nhàn 🤣 điểm mấu chốt là ông dc điểm 6 lúc ngta được 3 thì ngta ngưỡng mộ, lúc ngta lên 9 mình vẫn 6 có khi tụt xuống 5 vẫn đòi tình xưa y hệt à? Con người có bộ não để suy nghĩ mà?
Sao m biết thằng chồng đéo cố gắng. Giữ được phong độ cũng là 1 loại cố gắng.

Địt mẹ chán thì cút mẹ đi lắm chuyện. ;)) Quen thằng cao hơn nó lại sút vào mõm cho lúc đấy mới 'giá nọ' 'giá kia'
 
Pathetic vl, ngta thấp hơn ngta biết cố gắng vươn lên, chứ chọn chồng không chọn người tốt thì cứ mấy thằng ăn xin mà lấy cho nhàn 🤣 điểm mấu chốt là ông dc điểm 6 lúc ngta được 3 thì ngta ngưỡng mộ, lúc ngta lên 9 mình vẫn 6 có khi tụt xuống 5 vẫn đòi tình xưa y hệt à? Con người có bộ não để suy nghĩ mà?
Vậy sao mấy thằng giàu đổi bạn sang đổi vợ sao bọn mày lại chửi?
 
Em nên bỏ chồng gấp
Để chồng em cho con đàn bà khác chăm
Đàn bà đi ra ngoài rồi về dè bỉu chồng là cái loại đàn bà vứt đi
 
Em nên bỏ chồng gấp
Để chồng em cho con đàn bà khác chăm
Đàn bà đi ra ngoài rồi về dè bỉu chồng là cái loại đàn bà vứt đi
Đàn bà bây giờ đọc tổng tài với ngôn lù nữ quyền trên mạng nhiều quá bị tự kỷ ám thị rồi
Luôn nghĩ là mình bỏ chồng này sẽ có tổng tài đẹp trai rước về sống hạnh phúc cưng chiều biến mình thành bà hoàng
Tao đọc mấy truyện trên Facebook tuyện tàu 100 truyện thì toàn là kết cục như vậy
Toàn xúi đàn bà bỏ chồng
Toàn ca ngợi nữ quyền đàn bà mạnh mẽ luôn có tổng tài đẹp trai giàu có hốt ngay dù cho chỉ là một con nội trợ nhân viên văn phòng có con riêng sống với chồng 10 năm u40 rồi
Đéo hiểu tư duy kiểu gì
 
Phải làm sao khi chồng cứ mãi dậm chân tại chỗ...

E đang nằm cạnh chồng, nghe tiếng a ngáy đều đều mà trong lòng lại thấy trống trải. Không phải vợ chồng e có vấn đề gì lớn như ngoại tình hay mâu thuẫn. Vấn đề nằm ở chuyện phát triển bản thân, trong khi e không ngừng bước lên, thì a lại mãi dậm chân tại chỗ

Ngày mới cưới, e ngưỡng mộ a thật sự. A học trường tốt, thông minh, nhanh nhẹn. Còn e khi đó chỉ là cô sinh viên bình thường, không có gì trong tay. E vẫn nghĩ mình may mắn khi lấy được một người giỏi hơn mình

Nhưng 8 năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi. E cố gắng phát triển từng ngày để không bị tụt hậu với công việc lẫn cuộc sống. Còn chồng e thì vẫn y nguyên như ngày đầu. Sau chừng ấy năm, a vẫn làm công việc cũ, lương chỉ nhích nhẹ theo thâm niên. A không học thêm kỹ năng, không thử điều gì mới. Đi làm về là cắm mặt vào điện thoại giải trí, rồi ăn với ngủ. Cơ thể xuống cấp, tinh thần cũng vậy. Thu nhập hiện tại của a chỉ bằng một nửa của e

Dần dần, e với a chẳng nói chuyện được nữa. Những chuyện liên quan đến công việc, những điều e đang học thì a không muốn nghe. A bảo phức tạp, mệt đầu. Chuyện chuyên môn thì a không hiểu, chuyện xã hội a cũng không tìm tòi. E từng rủ anh tập thể thao, thậm chí cố tạo thói quen mới cho cả hai. Nhưng a từ chối

Nhìn a bây giờ, e chỉ thấy một người đàn ông đang chững lại, thậm chí có phần buông xuôi. Đến chuyện vợ chồng thân mật cũng gượng gạo vì trong lòng e chẳng còn cảm xúc trọn vẹn như trước

Người ngoài nhìn vào sẽ bảo e may mắn vì chồng hiền, không chơi bời, không phản bội. Nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu được cảm giác bức bối của một cuộc hôn nhân mà hai người không còn chung nhịp sống, chung cách nghĩ. Nghĩ đến con, nghĩ đến miệng đời, e lại chùn bước. Nhưng nếu cứ kéo dài thế này, e biết mình sẽ kiệt sức thôi

Mong mọi người cho e lời khuyên. Thật sự e không biết phải giải quyết như thế nào nữa…

MCPtv9m.jpeg
Chết mẹ mày đi
 
Đụ mẹ nó đi làm ổn định ko chơi bời là dc rồi, nó ra phấn đấu lại về quăng cho cục nợ thì lại ước gì như xưa
 
Đàn bà bây giờ đọc tổng tài với ngôn lù nữ quyền trên mạng nhiều quá bị tự kỷ ám thị rồi
Luôn nghĩ là mình bỏ chồng này sẽ có tổng tài đẹp trai rước về sống hạnh phúc cưng chiều biến mình thành bà hoàng
Tao đọc mấy truyện trên Facebook tuyện tàu 100 truyện thì toàn là kết cục như vậy
Toàn xúi đàn bà bỏ chồng
Toàn ca ngợi nữ quyền đàn bà mạnh mẽ luôn có tổng tài đẹp trai giàu có hốt ngay dù cho chỉ là một con nội trợ nhân viên văn phòng có con riêng sống với chồng 10 năm u40 rồi
Đéo hiểu tư duy kiểu gì
Dạo này quê tao rất nhiều vụ trai tân ế vợ lấy được gái nạ dòng hơn tuổi (thậm chí gần bằng tuổi mẹ) đã có con riêng
Thế là chúng nó lại tung hô
Dkm
 
Chẳng có giải quyết nào triệt để cả. Hoặc là bạn hạ cái tiêu chuản xuống. Hài lòng với csong hiện tại hoặc bạng vứt áo ra đi chính phục những mục tiêu. Con ng ko phải ai cũng có chí tiến thu. Ng đàn ông muôdn tiến lên họ cần một hậu phương vững chắc. Bạng làm dc điều đó chưa ?!
Nay nổ cuốc nhiều hay sao mà gõ sai nhiều thế bạng?
 
Phải làm sao khi chồng cứ mãi dậm chân tại chỗ...

E đang nằm cạnh chồng, nghe tiếng a ngáy đều đều mà trong lòng lại thấy trống trải. Không phải vợ chồng e có vấn đề gì lớn như ngoại tình hay mâu thuẫn. Vấn đề nằm ở chuyện phát triển bản thân, trong khi e không ngừng bước lên, thì a lại mãi dậm chân tại chỗ

Ngày mới cưới, e ngưỡng mộ a thật sự. A học trường tốt, thông minh, nhanh nhẹn. Còn e khi đó chỉ là cô sinh viên bình thường, không có gì trong tay. E vẫn nghĩ mình may mắn khi lấy được một người giỏi hơn mình

Nhưng 8 năm trôi qua, mọi thứ đã thay đổi. E cố gắng phát triển từng ngày để không bị tụt hậu với công việc lẫn cuộc sống. Còn chồng e thì vẫn y nguyên như ngày đầu. Sau chừng ấy năm, a vẫn làm công việc cũ, lương chỉ nhích nhẹ theo thâm niên. A không học thêm kỹ năng, không thử điều gì mới. Đi làm về là cắm mặt vào điện thoại giải trí, rồi ăn với ngủ. Cơ thể xuống cấp, tinh thần cũng vậy. Thu nhập hiện tại của a chỉ bằng một nửa của e

Dần dần, e với a chẳng nói chuyện được nữa. Những chuyện liên quan đến công việc, những điều e đang học thì a không muốn nghe. A bảo phức tạp, mệt đầu. Chuyện chuyên môn thì a không hiểu, chuyện xã hội a cũng không tìm tòi. E từng rủ anh tập thể thao, thậm chí cố tạo thói quen mới cho cả hai. Nhưng a từ chối

Nhìn a bây giờ, e chỉ thấy một người đàn ông đang chững lại, thậm chí có phần buông xuôi. Đến chuyện vợ chồng thân mật cũng gượng gạo vì trong lòng e chẳng còn cảm xúc trọn vẹn như trước

Người ngoài nhìn vào sẽ bảo e may mắn vì chồng hiền, không chơi bời, không phản bội. Nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu được cảm giác bức bối của một cuộc hôn nhân mà hai người không còn chung nhịp sống, chung cách nghĩ. Nghĩ đến con, nghĩ đến miệng đời, e lại chùn bước. Nhưng nếu cứ kéo dài thế này, e biết mình sẽ kiệt sức thôi

Mong mọi người cho e lời khuyên. Thật sự e không biết phải giải quyết như thế nào nữa…

MCPtv9m.jpeg
Thế hử? Bảo chồng mày lên sơn trại gia nhập thổ phỉ gấp.
Như tao nè. Cách đây hơn 1 tháng làm thợ săn, bữa đói bữa no. Có hôm là gặm vỏ cây uống nước suối cầm hơi.
Tao thấy như vậy là yên.
Thế mà đùng đùng anh Manhthuong cặc ngắn ngủn tịch thu bộ cung tên tổ truyền.
Ai ngờ trong cái rủi lại có cái may. Tao làm ăn cướp luôn. Giờ cơm no rượu say, lâu lâu cướp mấy châu phủ, hốt lương thảo và châu báu về sơn trại.
Đấy .... bảo chồng mày gia nhập thổ phỉ. Sẵn tiện mày lên luôn nhập bọn.
 
Này thớt nó tha ở nhóm tâm sự trên fb đây mà. Trên mạng nhiều đứa suy nghĩ cũng lạ. 1 đời chồng với mấy đứa con thì kiếm thế đéo nào được thằng tử tế mà có mỗi mấy chuyện kiểu chồng không quan tâm cũng nghĩ đến ly thân với bỏ nhau
 

Có thể bạn quan tâm

Top