Phật giáo méo mó.

T tin vào tôn giáo.
Nhưng thề là t ghét 1 thế hệ sư sãi hiện tại kinh khủng. Tụi nó làm cho ngưới ta có cái nhìn sai lệch hoàn toàn về phật giáo.
Cứ phải tung hô sư sãi, cứ phải chùa to, cứ phải cú dường. Riết chả ai còn quan tâm với việc tu tâm mà chỉ còn cái quan điểm cúng dường để có phước báo.
 

Attachments

  • B82F653D-E7AA-4FEA-81C8-DE86EE2911CF.jpeg
    B82F653D-E7AA-4FEA-81C8-DE86EE2911CF.jpeg
    434 KB · Lượt xem: 502
Tiêu biểu 1 thế hệ sư sãi mới của vn là đứa t up ảnh.
Phải bóng bẩy, phải thể hiện bản thân, phải đc tung hô.
Thêm cái t ghét nữa là kiểu mê tín dị doan như tặng tráng hạt đã trì chú này kia.
Bản thân k cố tu tâm trước nhưng vẫn cố dạy thêm 1 lớp trẻ đi theo con đường sai.
A đang kể nhóc phú tử (thích minh vương) (thích minh giới) ấy à?
 
T tin vào tôn giáo.
Nhưng thề là t ghét 1 thế hệ sư sãi hiện tại kinh khủng. Tụi nó làm cho ngưới ta có cái nhìn sai lệch hoàn toàn về phật giáo.
Cứ phải tung hô sư sãi, cứ phải chùa to, cứ phải cú dường. Riết chả ai còn quan tâm với việc tu tâm mà chỉ còn cái quan điểm cúng dường để có phước báo.
Mày óc chó hay cố tình ko hiểu.
Phật giáo mà có 1 chân trong bộ chính trị thì còn là phật ko?
Bây giờ sư sãi là 1 nghề ăn nên làm ra.
Chứ ko đơn giản như mày nghĩ
 
Tao đồng ý với mày. Mỗi thời mỗi khác nhưng đều có điểm chung cốt lõi. Có câu tu tại tâm. Chung quy đều là phải giữ tâm trí mình minh mẫn. Theo tao hiểu thì giác ngộ là cảm giác bừng tỉnh khi mày bắt đầu có sự minh mẫn. Nếu để so sánh thì có thể dùng 1 thứ cảm giác đời thường thấp hơn nhưng có tính chất cũng tương tự là đang gặp 1 bài toán khó ko biết giải thì đột nhiên tìm đc cách giải thì sẽ có 1 cảm giác bừng tỉnh ở trong đầu và thấy vui mừng.
Đúng r m, phật giáo là tôn giáo nhị nguyên luận, duy tâm và duy vật cùng là 1, tồn tại cùng nhau. Giác ngộ ko phải thoát khỏi khổ đau mà biết cách chuyển hoá khổ đau, giống người làm vườn giỏi biết tận dụng rác rưởi làm phân bón cho cây cối xanh tươi tốt. Muốn thoát khỏi khổ đau chỉ có lên núi tu 1 mình thôi, thái độ sống như vậy liệu có phải là đúng đắn?
 
Sửa lần cuối:
Đúng r m, phật giáo là tôn giáo nhị nguyên luận, duy tâm và duy vật cùng là 1, tồn tại cùng nhau. Giác ngộ ko phải thoát khỏi khổ đau mà biết cách chuyển hoá khổ đau, giống người làm vườn giỏi biết tận dụng rác rưởi làm phân bón cho cây cối xanh tươi tốt. Muốn thoát khỏi khổ đau chỉ có lên núi tu 1 mình thôi, thái độ sống như vậy liệu có phải là đúng đắn?
Khổ tu là tách rời mình khỏi đời thường để khỏi bị ảnh hưởng bởi các ham muốn vật chất. Vào chùa cũng vậy, là để tách mình khỏi các ham muốn đời thường nhằm hỗ trợ cho tâm dễ tịnh. Tu tại gia thực ra là khó nhất vì thường xuyên tiếp xúc với các ham muốn vật chất đời thường nên thường xuyên bị tác động, hơi xây dựng đc bản tâm 1 chút là lại bị các tác nhân vật chất đời thường đập vào gây tổn thương bản tâm rồi. Ví dụ như mày muốn sống tốt và đã sống tốt được rồi, mày ko muốn ăn cắp và đã thực hiện đc điều đó nhiều năm rồi nhưng mày nghèo quá, đến lúc túng quẫn, mày thì chịu đc nhưng mày nhìn thấy con mày khóc ngất đi vì đói thì vì thương con mày hoàn toàn có thể phá vỡ cái bản tâm mày mới xây dựng để ăn cắp kiếm đồ ăn về cho con mày ăn. Có lần thứ nhất thì lại có lần thứ 2, dần dần bản tâm mày lại bị phá đi và dần sa đoạ. Còn những con người thích ăn cắp để dưỡng dục cho bản thân thì tao ko nói vì họ đã và vẫn đang tiếp tục sa đoạ rồi. Đời là bể khổ, tao tin là hầu hết mọi người đều có những bế tắc của chính họ mà nếu ko tỉnh ngộ đc thì họ sẽ cứ khổ mãi với những bế tắc đó cho đến hết đời.
 
Đúng r m, phật giáo là tôn giáo nhị nguyên luận, duy tâm và duy vật cùng là 1, tồn tại cùng nhau. Giác ngộ ko phải thoát khỏi khổ đau mà biết cách chuyển hoá khổ đau, giống người làm vườn giỏi biết tận dụng rác rưởi làm phân bón cho cây cối xanh tươi tốt. Muốn thoát khỏi khổ đau chỉ có lên núi tu 1 mình thôi, thái độ sống như vậy liệu có phải là đúng đắn?
Đúng đắn để phù hợp với cuộc sống thời nay chăng. Suy cho cùng cũng chỉ có 2 con đường, 1 là giải thoát, 2 là chuyển hóa. Vậy mày muốn giải thoát hay chuyển hóa?? Cá nhân t suy nghĩ, ko có gì là đúng đắn hay ko ở đây cả. Tùy vào lựa chọn của mỗi người.
 
Đúng đắn để phù hợp với cuộc sống thời nay chăng. Suy cho cùng cũng chỉ có 2 con đường, 1 là giải thoát, 2 là chuyển hóa. Vậy mày muốn giải thoát hay chuyển hóa?? Cá nhân t suy nghĩ, ko có gì là đúng đắn hay ko ở đây cả. Tùy vào lựa chọn của mỗi người.
Ok m, ko có đúng sai, dùng từ “hợp lý” thì đúng hơn. M có nghĩ “Chuyển hoá”, “giác ngộ”, “tỉnh thức” là 1 ko? ai cũng có thể đạt đc quan trọng là ở mức độ ntn, thực hành nhiều thì tỉnh thức cao, chuyển hoá giỏi. Còn giải thoát cũng như niết bàn bản thân t thì thấy xa vời và mông lung. Bản chất con người là giống loài bầy đàn nên tách rời khỏi XH ko phải là 1 thái độ sống hợp lý.
 
Sư giờ bê đê vl. Hồi tao còn nhỏ chỗ tao có thằng sư ác bá một vùng, trẻ con khắp làng ai cũng sợ nó.
Tao nhớ như in cái cảnh sáng sớm một ngày mùa hè, mới khoảng hơn 5h trời còn chưa sáng rõ, tao ra chùa bắt bọ ngựa về chơi, sau chùa là cái vườn cạnh giếng nước của chùa, tao đi ra vườn thì thấy nó đang ngồi vặt lông một con gà, xong nó nghe tiếng người quay ra nhìn tao. Tao sợ đến mức bị đông cứng đéo chạy được, lúc đấy trong đầu nghĩ chắc sắp bị nó giết bịt đầu mối. Cái nó quát to chửi mới sáng sớm đã mò ra chùa làm gì, tao mới bừng tỉnh chạy cmn về.
Còn một lần khác là thằng em tao ra cái hồ ở chùa bơi với mấy đứa trẻ khác, nước chỉ vừa ngấp nghé qua mũi, nó k biết bơi phải mang 2 cái can nhựa 5l theo làm phao. Thằng ác tăng đấy nó ra thấy thế nó bắt mấy đứa khác lên hết bờ và lấy luôn 2 cái can nhựa cho thằng nhỏ cứ ngấp nghé dưới nước bị sặc, quẫy mãi mới vào dc gần bờ thì nó đẩy ra hoặc cầm gạch ném k cho vào.
Sau nghe nói thằng sư đó bị công an bắt vì chơi ma túy.
Tội nghiệp mày lúc nhỏ đã bị thầy chùa ấn độ
 
1500 năm sau khi Đức Phật nhập niếp bàn là đến thời kỳ mạt pháp. Mạt pháp 10.000 năm. Sư hổ mang, sư quốc doanh chỉ là phần nhỏ, con người biến chất, thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh...triền miên mới làm con người thống khổ. Phật pháp có giáo lý nhưng không có hành trì, không quả chứng.
 
1500 năm sau khi Đức Phật nhập niếp bàn là đến thời kỳ mạt pháp. Mạt pháp 10.000 năm. Sư hổ mang, sư quốc doanh chỉ là phần nhỏ, con người biến chất, thiên tai, dịch bệnh, chiến tranh...triền miên mới làm con người thống khổ. Phật pháp có giáo lý nhưng không có hành trì, không quả chứng.
Một số tài liệu thì cả ngàn vạn người tu mơia có dc 1 vị alahan.
 
Phải nói là không có mới đúng, ngộ đạo còn hiếm chứ lấy đâu ra chứng đạo. Chưa chứng đạo tất sẽ phải chịu luân hồi
Pháp thanh tịnh thiền là gì để tu sau khi giữ đc hết giới giờ rất mơ hồ khó chứng giải thoát được
 
Đồng tình với chủ thớt, giờ có rất nhiều Chùa với Sư làm méo mó Phật giáo, sa ngã vào lối phô trương, xa hoa, tận dụng lòng tín ngưỡng của Phật tử mà kêu gọi vật chất tiền tài, chưa kể còn sân si đá xéo nhau, hay bại hoại hơn nữa là sư thầy đồng tính, phá giới ăn thịt đủ đường...Tu thế thì còn tội lỗi gấp bao lần. Bản thân tôi có dịp may diện kiến một số Sư Thầy đúng nghĩa, quả là may mắn phước báu. Chùa của các Sư này kiếm đỏ mắt ko ra Hòm công đức nào, hiếm lắm mấy ngày lễ Phật lớn mới đặt. Đồng ý là có tiền, có ủng hộ cúng dường thì chùa mới có điều kiện tu bổ, tăng ni có phương tiện để hành trì...nhưng cái gì sa đà sẽ biến chất ngay. Tôi đây rất ngưỡng mộ cố đại hoà thượng Thích Phổ Tuệ, Đệ tam pháp chủ Hội đồng chứng minh, Giáo hội Phật giáo Việt Nam. Đó mới là bậc chân tu đúng nghĩa, cả đời giản dị làm nông tu thân ở chùa làng, uyên thâm Phật pháp.
 
Khổ tu là tách rời mình khỏi đời thường để khỏi bị ảnh hưởng bởi các ham muốn vật chất. Vào chùa cũng vậy, là để tách mình khỏi các ham muốn đời thường nhằm hỗ trợ cho tâm dễ tịnh. Tu tại gia thực ra là khó nhất vì thường xuyên tiếp xúc với các ham muốn vật chất đời thường nên thường xuyên bị tác động, hơi xây dựng đc bản tâm 1 chút là lại bị các tác nhân vật chất đời thường đập vào gây tổn thương bản tâm rồi. Ví dụ như mày muốn sống tốt và đã sống tốt được rồi, mày ko muốn ăn cắp và đã thực hiện đc điều đó nhiều năm rồi nhưng mày nghèo quá, đến lúc túng quẫn, mày thì chịu đc nhưng mày nhìn thấy con mày khóc ngất đi vì đói thì vì thương con mày hoàn toàn có thể phá vỡ cái bản tâm mày mới xây dựng để ăn cắp kiếm đồ ăn về cho con mày ăn. Có lần thứ nhất thì lại có lần thứ 2, dần dần bản tâm mày lại bị phá đi và dần sa đoạ. Còn những con người thích ăn cắp để dưỡng dục cho bản thân thì tao ko nói vì họ đã và vẫn đang tiếp tục sa đoạ rồi. Đời là bể khổ, tao tin là hầu hết mọi người đều có những bế tắc của chính họ mà nếu ko tỉnh ngộ đc thì họ sẽ cứ khổ mãi với những bế tắc đó cho đến hết đời.
Vấn đề là nếu tỉnh ngộ như m nói r thì con m nó vẫn đói khóc nằm vạ vật ở đấy và m vẫn phải đi ăn cắp như thường. Trừ khi m ko có con. T nghĩ m đang nhầm lẫn giữa giác ngộ và giải thoát
 
Ok m, ko có đúng sai, dùng từ “hợp lý” thì đúng hơn. M có nghĩ “Chuyển hoá”, “giác ngộ”, “tỉnh thức” là 1 ko? ai cũng có thể đạt đc quan trọng là ở mức độ ntn, thực hành nhiều thì tỉnh thức cao, chuyển hoá giỏi. Còn giải thoát cũng như niết bàn bản thân t thì thấy xa vời và mông lung. Bản chất con người là giống loài bầy đàn nên tách rời khỏi XH ko phải là 1 thái độ sống hợp lý.
Thì t cũng đã nói nhiều rồi mà, thời hiện đại ngày nay sẽ phù hợp với sự chuyển hóa hơn là con đường đoạn tuyệt phiền não. T cũng từng thử nhiều phương pháp tu tập, nếu ko muốn nói cực thích Mật, nhưng rồi cuối cùng hoàn cảnh nó xô đẩy vào lựa chọn học thiền Quán. Cũng k hiểu tại sao, cái gì dẫn dắt t thay đổi lựa chọn của mình như vậy...
 
Đồng tình với chủ thớt, giờ có rất nhiều Chùa với Sư làm méo mó Phật giáo, sa ngã vào lối phô trương, xa hoa, tận dụng lòng tín ngưỡng của Phật tử mà kêu gọi vật chất tiền tài, chưa kể còn sân si đá xéo nhau, hay bại hoại hơn nữa là sư thầy đồng tính, phá giới ăn thịt đủ đường...Tu thế thì còn tội lỗi gấp bao lần. Bản thân tôi có dịp may diện kiến một số Sư Thầy đúng nghĩa, quả là may mắn phước báu. Chùa của các Sư này kiếm đỏ mắt ko ra Hòm công đức nào, hiếm lắm mấy ngày lễ Phật lớn mới đặt. Đồng ý là có tiền, có ủng hộ cúng dường thì chùa mới có điều kiện tu bổ, tăng ni có phương tiện để hành trì...nhưng cái gì sa đà sẽ biến chất ngay. Tôi đây rất ngưỡng mộ cố đại hoà thượng Thích Phổ Tuệ, Đệ tam pháp chủ Hội đồng chứng minh, Giáo hội Phật giáo Việt Nam. Đó mới là bậc chân tu đúng nghĩa, cả đời giản dị làm nông tu thân ở chùa làng, uyên thâm Phật pháp.
T đéo thấy thằng nào trả cả :)) . d m toàn 4 bánh ít thì inova nhiều thì hẳn mẹc bim.
 
T thấy là dù chọn tu giải thoát hay tu lên thần thức cao hơn (cõi thiên) thì để giải thoát thì phải đạt thần thức cao đã rồi mới mong giải thoát
 
Phật Giáo có Tam Bảo là Phật,Pháp và Tăng. Hiện giờ thì chỉ nên tin vào Phật và Pháp, Tăng thì .... cứ từ từ.
 
Chính dân mình ngu muội mê tín nên đẻ ra mấy thằng thợ cúng này chứ sao =))
Nói dân mê tín đẻ ra thầy cúng thì cũng đúng mà chưa đúng.. thầy cúng doạ dân thì đưa dân vào mê tín =)) nó là câu chuyện vĩ mô của loài người sinh- trụ - diệt rồi :)) Phật Giáo cũng ko tồn tại mãi được nên có duyên phúc sớm gặp sớm ngộ thì tốt cho thân mình chứ mong cầu gì đến ng khác =))
 
Mày với thằng Thiên Chúng bàn luân thêm đi tao cũng đang tu Tịnh độ giống mày. Đọc các bài của mày và thiên chúng giúp tao mở mang về Phật pháp rất nhiều
Cá nhân t thấy Pháp Tu Niệm Phật dễ đạt được Giới - Định - Tuệ nhất vì khi m niệm liên tục quán tưởng ( đi - đứng - nằm - ngồi) thì là 1 dạng “thiền tâm”. Luyện lâu ngày thì m sẽ đạt Định trước rồi từ Định sinh Tuệ và rồi sanh giữ Giới :)) chưa kể nhiều người đã đạt đc “level” niệm bất niệm rồi. Đây là trải nghiệm cá nhân thôi.
 
Cảm ơn TML vẫn nhớ t... Kkk

Theo t thì cái tiêu đề bài viết, cơ bản là sai CMNR

Những thứ này có phải PHẬT GIÁO đéo đâu mà MÉO MÓ? Đây đều là những TRÒ LỪA ĐẢO thôi mà

Theo t thấy, đừng nên chửi bọn LỪA ĐẢO này nữa, tụi mày càng chửi chúng nó "ĐỤ MẸ TỤI MÀY" thì mẹ chúng nó càng đẻ thêm, số lượng thằng lừa đảo càng gia tăng thôi, ko có ích gì đâu... =))
 
Top