
VTV24 lại vừa cho ra 1 tiêu điểm trong series nói về người trẻ (chủ yếu là genZ). Nhưng nổi cộm nhất và nhận được nhiều phản ứng nhất có lẽ là 2 tiêu điểm: “Hội chứng nghiện công việc ở người trẻ” và “Người trẻ và trào lưu nhảy việc”. Xem đến mấy số tiêu điểm về giới trẻ mà thấy nó cứ sao sao nên bữa nay phải lên tiếng. Mình không hiểu sao VTV24 lại có thể làm 1 tiêu điểm mà cách khai thác và tiếp cận lại nông đến như thế. Chính vì thế nó cực kỳ phiến diện và chưa chạm đến nguyên nhân sâu xa của vấn đề.
Xin lấy ví dụ về tiêu điểm “Người trẻ và trào lưu nhảy việc”. Cách tiếp cận sai nên cách đặt tiêu đề cũng sai. Mình có gọi đây là trào lưu hay không? Trào lưu là xu hướng được đông đảo người theo trong một lĩnh vực, tư tưởng nào đó ủng hộ. Vậy quay trở lại nếu hỏi người trẻ “Bạn có ủng hộ nhảy việc không? Thì liệu có bao nhiêu bạn trẻ lên tiếng ủng hộ? Vậy thì đây có là trào lưu hay là thực trạng?
Còn xét về cấu trúc của 1 phóng sự chuyên sâu lên tới gần 13 phút thì mình cho rằng thời lượng này đủ để khai thác sâu và trả lời được cho câu hỏi “Vì sao người trẻ lại thường xuyên nhảy việc?” Khi xem tiêu điểm, mình thấy hình ảnh người trẻ hiện lên thật xấu xí, ích kỷ, kén chọn công việc. Nào là lương cao, giờ giấc linh hoạt, môi trường thoải mái, đồng nghiệp không toxic, lộ trình thăng tiến rõ ràng,… Có nghĩa rằng người trẻ đang chỉ chăm chăm đến lợi ích của bản thân họ. Người trẻ nghỉ việc vì stress, công việc áp lực, muốn cân bằng cuộc sống,… Vậy điều này có đúng và đủ hay chưa?
Tuyệt nhiên không có một nhận định, dẫn chứng nào về thực trạng các doanh nghiệp hiện nay. Không hề thấy phóng viên đặt câu hỏi vậy những phúc lợi, chính sách nhân sự, quy mô doanh nghiệp, văn hoá làm việc ở những công ty đó ra sao, khi đây là nguyên nhân chính dẫn đến hành vi nghỉ việc của người lao động.Thay vào đó, phóng viên lại phỏng vấn doanh nghiệp về những tổn thất của họ khi nhân viên nghỉ việc. Nào là mất chi phí đào tạo, làm chậm tiến độ công việc. Rằng chúng tôi sẽ không nhận những ứng viên trẻ mà nhảy việc liên tục như vậy. Sao ngộ quá zậy. Nghe như doanh nghiệp vô can và là bên chịu thiệt nhỉ Về việc lựa chọn đối tượng phỏng vấn: không đại diện cho số đông, không khách quan và có phần định hướng dư luận khi chỉ phỏng vấn tại 1 số công ty nhỏ, agency vài chục đến vài trăm người, vốn là những công ty không có tính ổn định về mặt nhân sự. Không hề thấy bóng dáng các Doanh nghiệp lớn như Vinamilk, Viettel, VNG, các ngân hàng,… Ai lại đi hỏi và đưa lên câu trả lời cụt lủn và không có giá trị như vậy. Bạn nhảy việc mấy lần? Ba lần, bốn lần, bảy lần... Ủa rồi sao? Nói lên điều gì?
Và buồn cười hơn là, phóng sự này lại lồng ghép, quảng cáo cho 1 mô hình working space. Người trẻ sẵn sàng bỏ tiền túi hàng triệu đồng mỗi tháng để thuê chỗ làm vì một vài nỗi sợ vô hình. Nghe sao mà thấy giới trẻ hèn nhát quá nhỉ. Nhưng khoan, khúc này thì liên quan gì đến người trẻ nhảy việc. Họ vẫn đang đi làm việc đấy chứ.Tóm lại là, không hề thấy trả lời được câu hỏi quan trọng nhất: Why. Vì năng lực quản trị doanh nghiệp còn yếu kém, văn hoá doanh nghiệp không rõ ràng; quy mô nhỏ, quản lý manh mún, micro management; doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ, nhân sự không có room phát triển; chính sách, phúc lợi cho người lao động còn hạn chế; cơ hội việc làm nhiều hơn các thế hệ trước; áp lực tài chính, lạm phát, lương không đủ sống (chúng ta sắp có một thế hệ không mua nổi nhà để ở kia kìa); việc làm ổn định tại 1 đơn vị không còn phù hợp nữa,…
Và cuối cùng, để nói rằng tiêu điểm này phiến diện là phóng viên làm phóng sự này cũng mới gia nhập thị trường lao động (đấy, cùng là người trẻ với nhau mà toàn nghĩ xấu cho nhau ). Còn người duyệt thì làm ở môi trường nhà nước lâu năm, thiếu trải nghiệm và quan sát thực tế nên mới duyệt phát sóng.
(*) Nguồn: facebooker Phú Nguyễn. Tiêu đề do người dẫn nguồn đặt
Xin lấy ví dụ về tiêu điểm “Người trẻ và trào lưu nhảy việc”. Cách tiếp cận sai nên cách đặt tiêu đề cũng sai. Mình có gọi đây là trào lưu hay không? Trào lưu là xu hướng được đông đảo người theo trong một lĩnh vực, tư tưởng nào đó ủng hộ. Vậy quay trở lại nếu hỏi người trẻ “Bạn có ủng hộ nhảy việc không? Thì liệu có bao nhiêu bạn trẻ lên tiếng ủng hộ? Vậy thì đây có là trào lưu hay là thực trạng?
Còn xét về cấu trúc của 1 phóng sự chuyên sâu lên tới gần 13 phút thì mình cho rằng thời lượng này đủ để khai thác sâu và trả lời được cho câu hỏi “Vì sao người trẻ lại thường xuyên nhảy việc?” Khi xem tiêu điểm, mình thấy hình ảnh người trẻ hiện lên thật xấu xí, ích kỷ, kén chọn công việc. Nào là lương cao, giờ giấc linh hoạt, môi trường thoải mái, đồng nghiệp không toxic, lộ trình thăng tiến rõ ràng,… Có nghĩa rằng người trẻ đang chỉ chăm chăm đến lợi ích của bản thân họ. Người trẻ nghỉ việc vì stress, công việc áp lực, muốn cân bằng cuộc sống,… Vậy điều này có đúng và đủ hay chưa?
Tuyệt nhiên không có một nhận định, dẫn chứng nào về thực trạng các doanh nghiệp hiện nay. Không hề thấy phóng viên đặt câu hỏi vậy những phúc lợi, chính sách nhân sự, quy mô doanh nghiệp, văn hoá làm việc ở những công ty đó ra sao, khi đây là nguyên nhân chính dẫn đến hành vi nghỉ việc của người lao động.Thay vào đó, phóng viên lại phỏng vấn doanh nghiệp về những tổn thất của họ khi nhân viên nghỉ việc. Nào là mất chi phí đào tạo, làm chậm tiến độ công việc. Rằng chúng tôi sẽ không nhận những ứng viên trẻ mà nhảy việc liên tục như vậy. Sao ngộ quá zậy. Nghe như doanh nghiệp vô can và là bên chịu thiệt nhỉ Về việc lựa chọn đối tượng phỏng vấn: không đại diện cho số đông, không khách quan và có phần định hướng dư luận khi chỉ phỏng vấn tại 1 số công ty nhỏ, agency vài chục đến vài trăm người, vốn là những công ty không có tính ổn định về mặt nhân sự. Không hề thấy bóng dáng các Doanh nghiệp lớn như Vinamilk, Viettel, VNG, các ngân hàng,… Ai lại đi hỏi và đưa lên câu trả lời cụt lủn và không có giá trị như vậy. Bạn nhảy việc mấy lần? Ba lần, bốn lần, bảy lần... Ủa rồi sao? Nói lên điều gì?
Và buồn cười hơn là, phóng sự này lại lồng ghép, quảng cáo cho 1 mô hình working space. Người trẻ sẵn sàng bỏ tiền túi hàng triệu đồng mỗi tháng để thuê chỗ làm vì một vài nỗi sợ vô hình. Nghe sao mà thấy giới trẻ hèn nhát quá nhỉ. Nhưng khoan, khúc này thì liên quan gì đến người trẻ nhảy việc. Họ vẫn đang đi làm việc đấy chứ.Tóm lại là, không hề thấy trả lời được câu hỏi quan trọng nhất: Why. Vì năng lực quản trị doanh nghiệp còn yếu kém, văn hoá doanh nghiệp không rõ ràng; quy mô nhỏ, quản lý manh mún, micro management; doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ, nhân sự không có room phát triển; chính sách, phúc lợi cho người lao động còn hạn chế; cơ hội việc làm nhiều hơn các thế hệ trước; áp lực tài chính, lạm phát, lương không đủ sống (chúng ta sắp có một thế hệ không mua nổi nhà để ở kia kìa); việc làm ổn định tại 1 đơn vị không còn phù hợp nữa,…
Và cuối cùng, để nói rằng tiêu điểm này phiến diện là phóng viên làm phóng sự này cũng mới gia nhập thị trường lao động (đấy, cùng là người trẻ với nhau mà toàn nghĩ xấu cho nhau ). Còn người duyệt thì làm ở môi trường nhà nước lâu năm, thiếu trải nghiệm và quan sát thực tế nên mới duyệt phát sóng.
