hanlaplaphan01
Khổ vì lồn
Bài lôi từ Fb bác sĩ Trần Văn Phúc nhé ae
1.Sawaga đến từ Nhật Bản
𝐍𝐞̂́𝐮 𝐛𝐚̣𝐧 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐭𝐢̀𝐦 𝐡𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐯𝐞̂̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚́𝐢 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢, 𝐛𝐚̣𝐧 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐱𝐞𝐦 𝐛𝐨̣̂ 𝐩𝐡𝐢𝐦 𝐭𝐚̀𝐢 𝐥𝐢𝐞̣̂𝐮 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐧𝐚̆𝐦 𝟐𝟎𝟏𝟕 𝐜𝐨́ 𝐭𝐞̂𝐧 𝐂𝐚𝐧𝐢𝐛𝐚, 𝐝𝐨 𝐕𝐞́𝐫𝐞́𝐧𝐚 𝐏𝐚𝐫𝐚𝐯𝐞𝐥 𝐯𝐚̀ 𝐋𝐮𝐜𝐢𝐞𝐧 𝐂𝐚𝐬𝐭𝐚𝐢𝐧𝐠-𝐓𝐚𝐲𝐥𝐨𝐫 𝐬𝐚̉𝐧 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭, 𝐪𝐮𝐚𝐲 𝐩𝐡𝐢𝐦, 𝐛𝐢𝐞̂𝐧 𝐭𝐚̣̂𝐩 𝐯𝐚̀ đ𝐚̣𝐨 𝐝𝐢𝐞̂̃𝐧.
Bộ phim ghi lại cuộc sống cuối đời của tên biến thái ăn thịt người khét tiếng người Nhật Issei Sagawa. Phim được công chiếu lần đầu trên toàn thế giới tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 74 vào ngày 4 tháng 9 năm 2017, được trao giải thưởng đặc biệt của ban giám khảo.
Để có cái nhìn đầy đủ về Issei Sagawa, bạn cũng có thể xem bộ phim The Cannibal That Walked Free của kênh Channel 5, được phát hành từ năm 2007. Bạn có thể đọc review phim này trên báo điện tử Kênh14.
Cả hai bộ phim đều do chính Sagawa thủ vai.
Issei Sagawa sinh năm 1949 tại Kobe, Nhật Bản trong một gia đình danh giá; cha hắn là một người thuộc tầng lớp thượng lưu. Tuy nhiên, Sagawa lớn lên trong một gia đình giàu có nhưng lại ốm yếu và còi cọc từ nhỏ, khi trưởng thành chỉ cao 150cm, chân bị thọt, giọng nói the thé và mỏng, khuôn mặt lưỡi cày với da mặt bọc sát xương.
Sagawa đổ lỗi mọi chuyện cho mẹ mình, rằng mẹ mang thai không cẩn thận để xảy ra một cú ngã, dẫn đến việc hắn bị sinh non. Lo lắng về khuyết tật của mình, Sagawa đã hình thành mặc cảm tự ti sâu sắc từ nhỏ. Cộng với sự nuôi dạy theo cách nuông chiều của gia đình, thế giới nội tâm của Sagawa dần trở nên méo mó.
Khi còn học lớp một, Sagawa tình cờ nhìn thấy đùi của một người bạn gái cùng lớp, ngay lúc đó, một ý nghĩ kì lạ chợt lóe lên trong tâm trí non nớt của Sagawa: "Trông ngon quá..."
Từ khoảnh khắc đó, ham muốn được ăn thịt người của hắn không bao giờ ngừng lại. Tuy nhiên, hắn không muốn ăn thịt bất kì ai người Nhật. Điều thực sự hấp dẫn Sagawa là những mỹ nhân châu Âu cao ráo, tóc vàng, mắt xanh, vô cùng xinh đẹp. Vào thời điểm đó, người phụ nữ Sagawa khao khát nhất là Grace Kelly, một gương mặt đặc biệt trong số 15 mỹ nhân được xem là biểu tượng sắc đẹp Hollywood của thế kỉ 20.
Trong mắt Sagawa, những cô gái phương Tây cao ráo xinh đẹp như Grace Kell, hoàn toàn trái ngược với bản thân thấp bé xấu xí của hắn. Chỉ bằng cách ăn thịt họ, hắn có thể hấp thụ năng lượng của họ và bù đắp cho những thiếu sót của bản thân.
Suốt một thời gian dài, Sagawa sống trong sự thôi thúc này, dò xét hầu hết mọi cô gái trẻ xung quanh. Lên đại học, Sagawa không thể kiểm soát được ham muốn ăn thịt phụ nữ phương Tây, hắn quyết định đột nhập vào nhà một nữ giáo viên người Đức giữa đêm khuya, nhưng bị phát hiện phải bỏ chạy.
Sau đó, Sagawa ta tìm đến sự tư vấn của một nhà tâm lí học và thú nhận rằng mình có ham muốn ăn thịt người. Vị bác sĩ, có lẽ chưa từng chứng kiến điều gì tương tự trước đây, đã vô cùng kinh hãi và bất chấp đạo đức nghề nghiệp, ngay lập tức báo tin cho cha của Sagawa.
Khi biết con trai mình là một kẻ tâm thần, người cha vô cùng phẫn nộ. Ông là một người được kính trọng trong vùng, nếu con trai ông gây ra bất kì rắc rối nào, đó sẽ là một điều vô cùng xấu hổ đối với ông và gia đình. Vì vậy, người cha quyết định gửi Sagawa đi du học ở Pháp, hi vọng rằng ngay cả khi có chuyện gì xảy ra, cũng sẽ không có ai ở Nhật Bản biết.
Nghe tin cha gửi sang Pháp du học, Sagawa gần như phát điên, hắn nhảy cẫng lên vui sướng. Chỉ có mẹ hắn, người vẫn còn lo lắng cho đến lúc hắn rời đi, bà dường như đã linh cảm được chuyện gì sẽ xảy ra ở Pháp.
Hóa ra, nỗi lo của mẹ hắn là đúng; quyết định của cha Sagawa chẳng khác nào thả một con sói đói vào chuồng đầy thỏ. Nhìn những người phụ nữ Pháp xinh đẹp cao lớn đi lại trên phố, ham muốn ăn thịt người của Sagawa ngày một thôi thúc. Được chu cấp nhiều tiền, ngày nào Sagawa cũng dẫn gái mại dâm về nhà. Lúc họ tắm, Sagawa sẽ lặng lẽ đứng sau lưng họ, rút khẩu súng đã chuẩn bị từ lâu ra, chĩa thẳng vào đầu họ.
Hàng trăm lần chĩa súng như vậy, nhưng Sagawa chưa một lần bóp cò, bởi vì hắn vẫn chờ đợi con mồi hắn thực sự thích.
Sau nhiều ngày chờ đợi, cuối cùng, Sagawa cũng gặp được "món ăn" hoàn hảo của mình, Renee Hartevelt đến từ Đức. Khác với cô gái Pháp kiêu ngạo, Rini xinh đẹp, lại rất thân thiện và tốt bụng với Sagawa, cô thường xuyên bắt chuyện với hắn, hai người nhanh chóng trở thành bạn tốt.
Sagawa thường mời Renee đến nhà, nấu món sukiyaki cho cô. Mỗi khi Renee quay lưng về phía mình, nhìn bóng lưng quyến rũ của cô, lòng Sagawa lại tràn ngập những tưởng tượng tình dục, kết thúc sẽ là màn ăn thịt.
Trong một lần bị cảm nặng, Sagawa bỗng nhận ra một điều, nếu một ngày nào đó hắn chết đi, chẳng phải ước nguyện ăn thịt Renee của hắn không thực hiện được sao? Vậy nên, hôm đó, như thường lệ, hắn mời Renee về nhà và thổ lộ tình cảm với cô, hi vọng được cô nhận lời hẹn hò. Tuy nhiên, Renee đã từ chối hắn một cách lịch sự.
Mặc kệ, Sagawa đọc thơ cho Renee nghe, rồi đi vòng ra phía sau. Bất ngờ, hắn rút khẩu súng rồi bóp cò.
Chỉ bằng một phát súng, Renee ngã xuống đất, bất động.
Nhìn Renee nằm trên mặt đất, Sagawa sững sờ hồi lâu, hắn sững sờ bởi sau hơn 30 năm chịu đựng, cuối cùng hắn cũng đạt đến cảnh giới này. Sagawa nhanh chóng lột trần Renee và quan hệ với xác chết. Sau khi thỏa mãn dục vọng, hắn bắt đầu "nghi lễ" mà hắn đã lên sẵn kịch bản. Đầu tiên, hắn cắt và ăn ngực trái cùng mũi của Renee, sau đó dùng dao rạch mông cô. Theo lời hắn, lớp mỡ tràn ra trông như bắp ngô, và thịt mông cô thì rất ngon, tan chảy trong miệng hắn.
Hài lòng, hắn lại tiếp tục chặt xác, cẩn thận cắt rời chi và cất vào tủ lạnh. Phần còn lại hắn chuyển lên giường để ôm ấp. Trong hai ngày tiếp theo, hắn dành thời gian bên xác chết, thỏa mãn dục vọng bằng cách ăn thịt. Chỉ khi xác chết phân hủy và bốc mùi hôi thối, hắn mới phải nhét thi thể vào vali rồi mang ra khỏi nhà. Khi có người phát hiện ra điều bất thường, hắn hoảng sợ, ném vali sang một bên rồi bỏ chạy.
Hành động của hắn nhanh chóng bị cảnh sát phát hiện và bắt giữ.
Ở quê nhà, bố của Sagawa lắm tiền nhiều của, nên đã thuê những luật sư nổi tiếng nhất. Tại phiên toà, Sagawa được thẩm phán tuyên bị mắc bệnh tâm thần, hắn được gỡ bỏ cáo trạng rồi trục xuất về Nhật.
Trở về nước, thay vì phải ở trong bệnh viện tâm thần, bằng cách nào đó phía chính quyền Nhật Bản cho rằng cáo trạng giết người ăn thịt đã bị gỡ bỏ ở Pháp, nên hắn được tự do. Nhưng để không bị chỉ trích, gia đình vẫn đưa hắn vào một bệnh viện tâm thần. Đến năm 1989, Sagawa đã ra khỏi viện tâm thần và sống cuộc sống bình thường. Sau đó, hắn trở thành người nổi tiếng tại Nhật Bản, thậm chí hắn chăm chỉ xuất hiện trong các chương trình, buổi phỏng vấn và cũng không hề ngần ngại chia sẻ câu chuyện rùng rợn xưa kia.
Sagawa không đơn độc.
1.Sawaga đến từ Nhật Bản
𝐍𝐞̂́𝐮 𝐛𝐚̣𝐧 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐭𝐢̀𝐦 𝐡𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐯𝐞̂̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚́𝐢 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢, 𝐛𝐚̣𝐧 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐱𝐞𝐦 𝐛𝐨̣̂ 𝐩𝐡𝐢𝐦 𝐭𝐚̀𝐢 𝐥𝐢𝐞̣̂𝐮 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐧𝐚̆𝐦 𝟐𝟎𝟏𝟕 𝐜𝐨́ 𝐭𝐞̂𝐧 𝐂𝐚𝐧𝐢𝐛𝐚, 𝐝𝐨 𝐕𝐞́𝐫𝐞́𝐧𝐚 𝐏𝐚𝐫𝐚𝐯𝐞𝐥 𝐯𝐚̀ 𝐋𝐮𝐜𝐢𝐞𝐧 𝐂𝐚𝐬𝐭𝐚𝐢𝐧𝐠-𝐓𝐚𝐲𝐥𝐨𝐫 𝐬𝐚̉𝐧 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭, 𝐪𝐮𝐚𝐲 𝐩𝐡𝐢𝐦, 𝐛𝐢𝐞̂𝐧 𝐭𝐚̣̂𝐩 𝐯𝐚̀ đ𝐚̣𝐨 𝐝𝐢𝐞̂̃𝐧.
Bộ phim ghi lại cuộc sống cuối đời của tên biến thái ăn thịt người khét tiếng người Nhật Issei Sagawa. Phim được công chiếu lần đầu trên toàn thế giới tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 74 vào ngày 4 tháng 9 năm 2017, được trao giải thưởng đặc biệt của ban giám khảo.
Để có cái nhìn đầy đủ về Issei Sagawa, bạn cũng có thể xem bộ phim The Cannibal That Walked Free của kênh Channel 5, được phát hành từ năm 2007. Bạn có thể đọc review phim này trên báo điện tử Kênh14.
Cả hai bộ phim đều do chính Sagawa thủ vai.
Issei Sagawa sinh năm 1949 tại Kobe, Nhật Bản trong một gia đình danh giá; cha hắn là một người thuộc tầng lớp thượng lưu. Tuy nhiên, Sagawa lớn lên trong một gia đình giàu có nhưng lại ốm yếu và còi cọc từ nhỏ, khi trưởng thành chỉ cao 150cm, chân bị thọt, giọng nói the thé và mỏng, khuôn mặt lưỡi cày với da mặt bọc sát xương.
Sagawa đổ lỗi mọi chuyện cho mẹ mình, rằng mẹ mang thai không cẩn thận để xảy ra một cú ngã, dẫn đến việc hắn bị sinh non. Lo lắng về khuyết tật của mình, Sagawa đã hình thành mặc cảm tự ti sâu sắc từ nhỏ. Cộng với sự nuôi dạy theo cách nuông chiều của gia đình, thế giới nội tâm của Sagawa dần trở nên méo mó.
Khi còn học lớp một, Sagawa tình cờ nhìn thấy đùi của một người bạn gái cùng lớp, ngay lúc đó, một ý nghĩ kì lạ chợt lóe lên trong tâm trí non nớt của Sagawa: "Trông ngon quá..."
Từ khoảnh khắc đó, ham muốn được ăn thịt người của hắn không bao giờ ngừng lại. Tuy nhiên, hắn không muốn ăn thịt bất kì ai người Nhật. Điều thực sự hấp dẫn Sagawa là những mỹ nhân châu Âu cao ráo, tóc vàng, mắt xanh, vô cùng xinh đẹp. Vào thời điểm đó, người phụ nữ Sagawa khao khát nhất là Grace Kelly, một gương mặt đặc biệt trong số 15 mỹ nhân được xem là biểu tượng sắc đẹp Hollywood của thế kỉ 20.
Trong mắt Sagawa, những cô gái phương Tây cao ráo xinh đẹp như Grace Kell, hoàn toàn trái ngược với bản thân thấp bé xấu xí của hắn. Chỉ bằng cách ăn thịt họ, hắn có thể hấp thụ năng lượng của họ và bù đắp cho những thiếu sót của bản thân.
Suốt một thời gian dài, Sagawa sống trong sự thôi thúc này, dò xét hầu hết mọi cô gái trẻ xung quanh. Lên đại học, Sagawa không thể kiểm soát được ham muốn ăn thịt phụ nữ phương Tây, hắn quyết định đột nhập vào nhà một nữ giáo viên người Đức giữa đêm khuya, nhưng bị phát hiện phải bỏ chạy.
Sau đó, Sagawa ta tìm đến sự tư vấn của một nhà tâm lí học và thú nhận rằng mình có ham muốn ăn thịt người. Vị bác sĩ, có lẽ chưa từng chứng kiến điều gì tương tự trước đây, đã vô cùng kinh hãi và bất chấp đạo đức nghề nghiệp, ngay lập tức báo tin cho cha của Sagawa.
Khi biết con trai mình là một kẻ tâm thần, người cha vô cùng phẫn nộ. Ông là một người được kính trọng trong vùng, nếu con trai ông gây ra bất kì rắc rối nào, đó sẽ là một điều vô cùng xấu hổ đối với ông và gia đình. Vì vậy, người cha quyết định gửi Sagawa đi du học ở Pháp, hi vọng rằng ngay cả khi có chuyện gì xảy ra, cũng sẽ không có ai ở Nhật Bản biết.
Nghe tin cha gửi sang Pháp du học, Sagawa gần như phát điên, hắn nhảy cẫng lên vui sướng. Chỉ có mẹ hắn, người vẫn còn lo lắng cho đến lúc hắn rời đi, bà dường như đã linh cảm được chuyện gì sẽ xảy ra ở Pháp.
Hóa ra, nỗi lo của mẹ hắn là đúng; quyết định của cha Sagawa chẳng khác nào thả một con sói đói vào chuồng đầy thỏ. Nhìn những người phụ nữ Pháp xinh đẹp cao lớn đi lại trên phố, ham muốn ăn thịt người của Sagawa ngày một thôi thúc. Được chu cấp nhiều tiền, ngày nào Sagawa cũng dẫn gái mại dâm về nhà. Lúc họ tắm, Sagawa sẽ lặng lẽ đứng sau lưng họ, rút khẩu súng đã chuẩn bị từ lâu ra, chĩa thẳng vào đầu họ.
Hàng trăm lần chĩa súng như vậy, nhưng Sagawa chưa một lần bóp cò, bởi vì hắn vẫn chờ đợi con mồi hắn thực sự thích.
Sau nhiều ngày chờ đợi, cuối cùng, Sagawa cũng gặp được "món ăn" hoàn hảo của mình, Renee Hartevelt đến từ Đức. Khác với cô gái Pháp kiêu ngạo, Rini xinh đẹp, lại rất thân thiện và tốt bụng với Sagawa, cô thường xuyên bắt chuyện với hắn, hai người nhanh chóng trở thành bạn tốt.
Sagawa thường mời Renee đến nhà, nấu món sukiyaki cho cô. Mỗi khi Renee quay lưng về phía mình, nhìn bóng lưng quyến rũ của cô, lòng Sagawa lại tràn ngập những tưởng tượng tình dục, kết thúc sẽ là màn ăn thịt.
Trong một lần bị cảm nặng, Sagawa bỗng nhận ra một điều, nếu một ngày nào đó hắn chết đi, chẳng phải ước nguyện ăn thịt Renee của hắn không thực hiện được sao? Vậy nên, hôm đó, như thường lệ, hắn mời Renee về nhà và thổ lộ tình cảm với cô, hi vọng được cô nhận lời hẹn hò. Tuy nhiên, Renee đã từ chối hắn một cách lịch sự.
Mặc kệ, Sagawa đọc thơ cho Renee nghe, rồi đi vòng ra phía sau. Bất ngờ, hắn rút khẩu súng rồi bóp cò.
Chỉ bằng một phát súng, Renee ngã xuống đất, bất động.
Nhìn Renee nằm trên mặt đất, Sagawa sững sờ hồi lâu, hắn sững sờ bởi sau hơn 30 năm chịu đựng, cuối cùng hắn cũng đạt đến cảnh giới này. Sagawa nhanh chóng lột trần Renee và quan hệ với xác chết. Sau khi thỏa mãn dục vọng, hắn bắt đầu "nghi lễ" mà hắn đã lên sẵn kịch bản. Đầu tiên, hắn cắt và ăn ngực trái cùng mũi của Renee, sau đó dùng dao rạch mông cô. Theo lời hắn, lớp mỡ tràn ra trông như bắp ngô, và thịt mông cô thì rất ngon, tan chảy trong miệng hắn.
Hài lòng, hắn lại tiếp tục chặt xác, cẩn thận cắt rời chi và cất vào tủ lạnh. Phần còn lại hắn chuyển lên giường để ôm ấp. Trong hai ngày tiếp theo, hắn dành thời gian bên xác chết, thỏa mãn dục vọng bằng cách ăn thịt. Chỉ khi xác chết phân hủy và bốc mùi hôi thối, hắn mới phải nhét thi thể vào vali rồi mang ra khỏi nhà. Khi có người phát hiện ra điều bất thường, hắn hoảng sợ, ném vali sang một bên rồi bỏ chạy.
Hành động của hắn nhanh chóng bị cảnh sát phát hiện và bắt giữ.
Ở quê nhà, bố của Sagawa lắm tiền nhiều của, nên đã thuê những luật sư nổi tiếng nhất. Tại phiên toà, Sagawa được thẩm phán tuyên bị mắc bệnh tâm thần, hắn được gỡ bỏ cáo trạng rồi trục xuất về Nhật.
Trở về nước, thay vì phải ở trong bệnh viện tâm thần, bằng cách nào đó phía chính quyền Nhật Bản cho rằng cáo trạng giết người ăn thịt đã bị gỡ bỏ ở Pháp, nên hắn được tự do. Nhưng để không bị chỉ trích, gia đình vẫn đưa hắn vào một bệnh viện tâm thần. Đến năm 1989, Sagawa đã ra khỏi viện tâm thần và sống cuộc sống bình thường. Sau đó, hắn trở thành người nổi tiếng tại Nhật Bản, thậm chí hắn chăm chỉ xuất hiện trong các chương trình, buổi phỏng vấn và cũng không hề ngần ngại chia sẻ câu chuyện rùng rợn xưa kia.
Sagawa không đơn độc.