Qua vụ Sáng - Đạt chúng ta có một số vụ ăn thịt người tiêu biểu trên Thế giới

hanlaplaphan01

Khổ vì lồn
Bài lôi từ Fb bác sĩ Trần Văn Phúc nhé ae

1.Sawaga đến từ Nhật Bản
𝐍𝐞̂́𝐮 𝐛𝐚̣𝐧 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐭𝐢̀𝐦 𝐡𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐯𝐞̂̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚́𝐢 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢, 𝐛𝐚̣𝐧 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐱𝐞𝐦 𝐛𝐨̣̂ 𝐩𝐡𝐢𝐦 𝐭𝐚̀𝐢 𝐥𝐢𝐞̣̂𝐮 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐧𝐚̆𝐦 𝟐𝟎𝟏𝟕 𝐜𝐨́ 𝐭𝐞̂𝐧 𝐂𝐚𝐧𝐢𝐛𝐚, 𝐝𝐨 𝐕𝐞́𝐫𝐞́𝐧𝐚 𝐏𝐚𝐫𝐚𝐯𝐞𝐥 𝐯𝐚̀ 𝐋𝐮𝐜𝐢𝐞𝐧 𝐂𝐚𝐬𝐭𝐚𝐢𝐧𝐠-𝐓𝐚𝐲𝐥𝐨𝐫 𝐬𝐚̉𝐧 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭, 𝐪𝐮𝐚𝐲 𝐩𝐡𝐢𝐦, 𝐛𝐢𝐞̂𝐧 𝐭𝐚̣̂𝐩 𝐯𝐚̀ đ𝐚̣𝐨 𝐝𝐢𝐞̂̃𝐧.
Bộ phim ghi lại cuộc sống cuối đời của tên biến thái ăn thịt người khét tiếng người Nhật Issei Sagawa. Phim được công chiếu lần đầu trên toàn thế giới tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 74 vào ngày 4 tháng 9 năm 2017, được trao giải thưởng đặc biệt của ban giám khảo.
Để có cái nhìn đầy đủ về Issei Sagawa, bạn cũng có thể xem bộ phim The Cannibal That Walked Free của kênh Channel 5, được phát hành từ năm 2007. Bạn có thể đọc review phim này trên báo điện tử Kênh14.
Cả hai bộ phim đều do chính Sagawa thủ vai.
Issei Sagawa sinh năm 1949 tại Kobe, Nhật Bản trong một gia đình danh giá; cha hắn là một người thuộc tầng lớp thượng lưu. Tuy nhiên, Sagawa lớn lên trong một gia đình giàu có nhưng lại ốm yếu và còi cọc từ nhỏ, khi trưởng thành chỉ cao 150cm, chân bị thọt, giọng nói the thé và mỏng, khuôn mặt lưỡi cày với da mặt bọc sát xương.
Sagawa đổ lỗi mọi chuyện cho mẹ mình, rằng mẹ mang thai không cẩn thận để xảy ra một cú ngã, dẫn đến việc hắn bị sinh non. Lo lắng về khuyết tật của mình, Sagawa đã hình thành mặc cảm tự ti sâu sắc từ nhỏ. Cộng với sự nuôi dạy theo cách nuông chiều của gia đình, thế giới nội tâm của Sagawa dần trở nên méo mó.
Khi còn học lớp một, Sagawa tình cờ nhìn thấy đùi của một người bạn gái cùng lớp, ngay lúc đó, một ý nghĩ kì lạ chợt lóe lên trong tâm trí non nớt của Sagawa: "Trông ngon quá..."
Từ khoảnh khắc đó, ham muốn được ăn thịt người của hắn không bao giờ ngừng lại. Tuy nhiên, hắn không muốn ăn thịt bất kì ai người Nhật. Điều thực sự hấp dẫn Sagawa là những mỹ nhân châu Âu cao ráo, tóc vàng, mắt xanh, vô cùng xinh đẹp. Vào thời điểm đó, người phụ nữ Sagawa khao khát nhất là Grace Kelly, một gương mặt đặc biệt trong số 15 mỹ nhân được xem là biểu tượng sắc đẹp Hollywood của thế kỉ 20.
Trong mắt Sagawa, những cô gái phương Tây cao ráo xinh đẹp như Grace Kell, hoàn toàn trái ngược với bản thân thấp bé xấu xí của hắn. Chỉ bằng cách ăn thịt họ, hắn có thể hấp thụ năng lượng của họ và bù đắp cho những thiếu sót của bản thân.
Suốt một thời gian dài, Sagawa sống trong sự thôi thúc này, dò xét hầu hết mọi cô gái trẻ xung quanh. Lên đại học, Sagawa không thể kiểm soát được ham muốn ăn thịt phụ nữ phương Tây, hắn quyết định đột nhập vào nhà một nữ giáo viên người Đức giữa đêm khuya, nhưng bị phát hiện phải bỏ chạy.
Sau đó, Sagawa ta tìm đến sự tư vấn của một nhà tâm lí học và thú nhận rằng mình có ham muốn ăn thịt người. Vị bác sĩ, có lẽ chưa từng chứng kiến điều gì tương tự trước đây, đã vô cùng kinh hãi và bất chấp đạo đức nghề nghiệp, ngay lập tức báo tin cho cha của Sagawa.
Khi biết con trai mình là một kẻ tâm thần, người cha vô cùng phẫn nộ. Ông là một người được kính trọng trong vùng, nếu con trai ông gây ra bất kì rắc rối nào, đó sẽ là một điều vô cùng xấu hổ đối với ông và gia đình. Vì vậy, người cha quyết định gửi Sagawa đi du học ở Pháp, hi vọng rằng ngay cả khi có chuyện gì xảy ra, cũng sẽ không có ai ở Nhật Bản biết.
Nghe tin cha gửi sang Pháp du học, Sagawa gần như phát điên, hắn nhảy cẫng lên vui sướng. Chỉ có mẹ hắn, người vẫn còn lo lắng cho đến lúc hắn rời đi, bà dường như đã linh cảm được chuyện gì sẽ xảy ra ở Pháp.
Hóa ra, nỗi lo của mẹ hắn là đúng; quyết định của cha Sagawa chẳng khác nào thả một con sói đói vào chuồng đầy thỏ. Nhìn những người phụ nữ Pháp xinh đẹp cao lớn đi lại trên phố, ham muốn ăn thịt người của Sagawa ngày một thôi thúc. Được chu cấp nhiều tiền, ngày nào Sagawa cũng dẫn gái mại dâm về nhà. Lúc họ tắm, Sagawa sẽ lặng lẽ đứng sau lưng họ, rút khẩu súng đã chuẩn bị từ lâu ra, chĩa thẳng vào đầu họ.
Hàng trăm lần chĩa súng như vậy, nhưng Sagawa chưa một lần bóp cò, bởi vì hắn vẫn chờ đợi con mồi hắn thực sự thích.
Sau nhiều ngày chờ đợi, cuối cùng, Sagawa cũng gặp được "món ăn" hoàn hảo của mình, Renee Hartevelt đến từ Đức. Khác với cô gái Pháp kiêu ngạo, Rini xinh đẹp, lại rất thân thiện và tốt bụng với Sagawa, cô thường xuyên bắt chuyện với hắn, hai người nhanh chóng trở thành bạn tốt.
Sagawa thường mời Renee đến nhà, nấu món sukiyaki cho cô. Mỗi khi Renee quay lưng về phía mình, nhìn bóng lưng quyến rũ của cô, lòng Sagawa lại tràn ngập những tưởng tượng tình dục, kết thúc sẽ là màn ăn thịt.
Trong một lần bị cảm nặng, Sagawa bỗng nhận ra một điều, nếu một ngày nào đó hắn chết đi, chẳng phải ước nguyện ăn thịt Renee của hắn không thực hiện được sao? Vậy nên, hôm đó, như thường lệ, hắn mời Renee về nhà và thổ lộ tình cảm với cô, hi vọng được cô nhận lời hẹn hò. Tuy nhiên, Renee đã từ chối hắn một cách lịch sự.
Mặc kệ, Sagawa đọc thơ cho Renee nghe, rồi đi vòng ra phía sau. Bất ngờ, hắn rút khẩu súng rồi bóp cò.
Chỉ bằng một phát súng, Renee ngã xuống đất, bất động.
Nhìn Renee nằm trên mặt đất, Sagawa sững sờ hồi lâu, hắn sững sờ bởi sau hơn 30 năm chịu đựng, cuối cùng hắn cũng đạt đến cảnh giới này. Sagawa nhanh chóng lột trần Renee và quan hệ với xác chết. Sau khi thỏa mãn dục vọng, hắn bắt đầu "nghi lễ" mà hắn đã lên sẵn kịch bản. Đầu tiên, hắn cắt và ăn ngực trái cùng mũi của Renee, sau đó dùng dao rạch mông cô. Theo lời hắn, lớp mỡ tràn ra trông như bắp ngô, và thịt mông cô thì rất ngon, tan chảy trong miệng hắn.
Hài lòng, hắn lại tiếp tục chặt xác, cẩn thận cắt rời chi và cất vào tủ lạnh. Phần còn lại hắn chuyển lên giường để ôm ấp. Trong hai ngày tiếp theo, hắn dành thời gian bên xác chết, thỏa mãn dục vọng bằng cách ăn thịt. Chỉ khi xác chết phân hủy và bốc mùi hôi thối, hắn mới phải nhét thi thể vào vali rồi mang ra khỏi nhà. Khi có người phát hiện ra điều bất thường, hắn hoảng sợ, ném vali sang một bên rồi bỏ chạy.
Hành động của hắn nhanh chóng bị cảnh sát phát hiện và bắt giữ.
Ở quê nhà, bố của Sagawa lắm tiền nhiều của, nên đã thuê những luật sư nổi tiếng nhất. Tại phiên toà, Sagawa được thẩm phán tuyên bị mắc bệnh tâm thần, hắn được gỡ bỏ cáo trạng rồi trục xuất về Nhật.
Trở về nước, thay vì phải ở trong bệnh viện tâm thần, bằng cách nào đó phía chính quyền Nhật Bản cho rằng cáo trạng giết người ăn thịt đã bị gỡ bỏ ở Pháp, nên hắn được tự do. Nhưng để không bị chỉ trích, gia đình vẫn đưa hắn vào một bệnh viện tâm thần. Đến năm 1989, Sagawa đã ra khỏi viện tâm thần và sống cuộc sống bình thường. Sau đó, hắn trở thành người nổi tiếng tại Nhật Bản, thậm chí hắn chăm chỉ xuất hiện trong các chương trình, buổi phỏng vấn và cũng không hề ngần ngại chia sẻ câu chuyện rùng rợn xưa kia.
Sagawa không đơn độc.
 
2.𝐀𝐫𝐦𝐢𝐧 𝐌𝐞𝐢𝐰𝐞𝐬 đến từ Đức
𝐒𝐚𝐮 𝐯𝐮̣ 𝐚́𝐧 𝐤𝐞̉ 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐀𝐫𝐦𝐢𝐧 𝐌𝐞𝐢𝐰𝐞𝐬 𝐤𝐡𝐞́𝐭 𝐭𝐢𝐞̂́𝐧𝐠 𝐨̛̉ Đ𝐮̛́𝐜, 𝐫𝐚̂́𝐭 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐤𝐡𝐚̉ 𝐧𝐚̆𝐧𝐠, 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 Đ𝐮̛́𝐜 𝐜𝐨́ 𝐢́𝐭 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝟖𝟎𝟎 𝐤𝐞̉ 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢.
Meiwes sinh ra trong một gia đình có 3 anh em, trong đó có hai người anh cùng cha khác mẹ. Khi anh lên tám tuổi, cha của Meiwes cùng hai anh trai bỏ đi, chỉ còn lại Meiwes và mẹ trong gia đình.
Người mẹ nhanh chóng suy sụp tinh thần.
Bà truyền sự căm ghét đàn ông sang Meiwes, trở nên cực kì kiểm soát, khắc nghiệt và tàn nhẫn với con, thậm chí còn gọi Meiwes bằng cái tên nữ tính "Minchen".
Meiwes đã trải qua hầu hết thời thơ ấu trong tình trạng buồn chán, cô đơn và bị kìm nén.
Điều thực sự dẫn đến sự thay đổi của Meiwes là vào năm 12 tuổi, sau khi đọc một câu chuyện có tên “Hänsel und Gretel”, một câu chuyện cổ tích Grimm của Đức kể về hai anh em bị một mụ phù thủy ăn thịt người bắt giữ nhưng đã trốn thoát. Từ đó, Meiwes nảy sinh ý định ăn thịt người.
Meiwes kể rằng hồi nhỏ hắn muốn ăn thịt bạn cùng lớp.
Vì nhớ hai người anh đã rời xa mình, Meiwes đã tưởng tượng ra một đứa em trai, Franky - đó chính là tên trực tuyến của Meiwes trên mạng xã hội, Meiwes nhớ “em trai” và luôn nung nấu ý tưởng ăn thịt người em của mình.
Cũng vào khoảng thời gian này, Meiwes bước vào tuổi dậy thì và nhận thức về tình dục bắt đầu xuất hiện. Vì không thể tách rời khỏi người em trai tưởng tượng, tình cảm yêu đương giữa Meiwes và “em trai” Franky dần nảy nở, khuynh hướng tình dục của Meiwes dần chuyển sang đồng tính. Em trai trở thành đối tượng cho những tưởng tượng tình dục của Meiwes, mỗi khi thủ dâm Meiwes đều tưởng tượng đến Franky, dần dần Meiwes cảm thấy em trai là một phần không thể tách rời của mình.
Lớn lên, cuối cùng Meiwes đi đến kết luận: "Nếu tôi ăn nó, thì nó sẽ trở thành một phần không thể tách rời của tôi. Nếu tôi thích ai đó, người đó chỉ có thể tiếp tục yêu tôi nếu họ hi sinh bản thân để trở thành thức ăn của tôi."
Và thế là câu chuyện về tục ăn thịt người bắt đầu.
Vào tháng 1 năm 2001, Armin Meiwes 39 tuổi, sống tại Rothenburg, Essen, Đức, chưa kết hôn và làm kĩ sư máy tính.
Meiwes lấy tên Franky, đã đăng một quảng cáo trên một diễn đàn trực tuyến, với nội dung đang tìm kiếm một người sẵn sàng bị giết và ăn thịt, người nộp đơn phải có sức khỏe tốt và độ tuổi từ 18 đến 30.
Diễn đàn này là một cộng đồng dành cho những người ăn thịt người, đúng như tên gọi, nơi đây thảo luận về các chủ đề liên quan đến nạn ăn thịt người.
Có ba loại người trên diễn đàn: 1. Những người đang tìm kiếm con mồi; 2. Những người sẵn sàng trở thành con mồi; 3. Những người là khán giả tò mò.
Hai loại đầu tiên, tương ứng với những kẻ ăn thịt người, cả hai đều thuộc phạm trù tâm lí "paraphilia", ám chỉ một loại người có ham muốn tình dục với tưởng tượng nuốt hoặc bị ăn thịt. Chủ nghĩa sùng bái khuyết tật, chủ nghĩa sùng bái vật thể, ái tử thi cũng là những nhánh của chủ nghĩa này, trong đó ăn thịt người là loại đáng sợ, điên rồ và đồi trụy nhất.
Diễn đàn này là thế giới tưởng tượng của họ.
Sau khi Meiwes đăng bài, ngay lập tức hơn 280 người đã liên hệ, tất cả đều nói rằng họ đặc biệt quan tâm đến việc ăn thịt người và rất hợp với Meiwes.
Hơn 200 người tuyên bố rằng họ sẵn sàng để Meiwes ăn thịt, 30 người sẵn sàng giết người vì Meiwes, hơn 10 người cho biết họ muốn chứng kiến toàn bộ quá trình ăn thịt người trực tiếp.
Sau khi sàng lọc, Meiwes đã mời bốn tình nguyện viên đến nhà mình để mô phỏng một vụ án mạng. Bốn tình nguyện viên gồm một sinh viên đại học, một giáo viên, một đầu bếp và một nhân viên phục vụ khách sạn.
Cả bốn người đều đổi ý sau khi đến nhà Meiwes.
Meiwes không ép buộc họ, anh ta thả họ đi và tiếp tục đưa ra lời mời, hi vọng sẽ có tình nguyện viên muốn bị ăn thịt.
Meiwes đăng tiếp: "Tôi hy vọng các bạn có thể sớm đến với tôi. Tôi đang đói. Hãy cho tôi biết cân nặng và chiều cao của bạn, tôi sẽ giết bạn và ăn phần thịt ngon nhất từ cơ thể bạn."
Một số người đã trả lời Meiwes.
Một người đàn ông Ý đã yêu cầu Meiwes đốt tinh hoàn của mình, nhưng Meiwes thấy người đàn ông này có khuôn mặt xấu trai, nên đã từ chối.
Một cư dân mạng khác sống ở miền Nam nước Đức, anh ta muốn Meiwes đón bằng xe chở gia súc và giết anh ta như giết lợn. Meiwes bảo anh ta đi tàu đến nhà, cả hai gặp nhau ở ga, rồi cùng nhau đến lò mổ. Con mồi muốn Meiwes đi ủng cao su. Sau khi gặp nhau, con mồi hôn ủng của Meiwes, nhưng ngay khi Meiwes sắp giết hắn, thì hắn ta đột nhiên dừng lại. Cả hai đùa giỡn, rồi cùng nhau uống bia, ăn pizza.
Một người đàn ông khác tên là Alex đã đưa ra yêu cầu chặt đầu.
Meiwes từ chối, vì người đàn ông này quá béo, Meiwes không thích hắn.
Vào tháng 3 năm 2001, một người đàn ông Berlin 43 tuổi tên là Turgen Brandes đã liên lạc với Meiwes và nói rằng, "Tôi sẵn sàng để anh ăn sống" và "Đây không phải là giết người, anh có thể ăn thịt tôi."
Meiwes rất vui khi mời anh ta đến nhà mình, nơi hai người thảo luận về cách tốt nhất để thực hiện việc giết mổ và cách chế biến "món ăn" ngon nhất, họ dự định ghi lại toàn bộ quá trình bằng máy quay, cuối cùng là kí một thoả thuận.
Ngôi nhà của Meiwes là một tòa nhà cổ khổng lồ với 36 phòng, là tài sản thừa kế của người mẹ, sau này người Đức gọi là "Ngôi nhà ma".
Meiwes dẫn Brandes đi tham quan toàn bộ lò mổ được xây dựng công phu của mình - đây là một căn phòng hẹp, không cửa sổ nằm trên gác mái tầng hai. Một móc thịt và vài cái đầu ma-nơ-canh treo lủng lẳng trên trần nhà, có một bàn mổ, một cái lồng chứa nạn nhân ở góc phòng, một cây thánh giá treo trên tường, tất nhiên có một camera.
Vào ngày 9 tháng 3, Brandes nghỉ làm một ngày, mua vé một chiều và đến nhà Meiwes như đã hứa. Trước đó, Brandes đã bán tất cả đồ đạc cá nhân của mình, bao gồm cả một chiếc xe thể thao đắt tiền, xóa lịch sử trình duyệt và các tệp ổ cứng, xóa sạch mọi dấu vết trực tuyến của mình.
Hai người đã quan hệ tình dục ngay khi gặp nhau.
Đúng 6:30: "bữa tối" chính thức bắt đầu.
Brandes uống hơn 20 viên thuốc ngủ và thuốc giảm đau, uống một chai rượu, rồi gật đầu ra hiệu với Meiwes rằng "cô có thể làm ngay bây giờ", tất nhiên Meiwes là đàn ông.
Brandes yêu cầu Meiwes dùng miệng cắn đứt bộ phận sinh dục của mình để làm món khai vị, nhưng vì khó nhai nên Meiwes không làm theo, mà hắn ta dùng dao cắt đứt chúng.
Sau khi bộ phận sinh dục của Brandes bị cắt rời, Meiwes tẩm thêm gia vị rồi chiên, nhưng chúng bị cháy. Hai người thử và thấy không ngon nên cuối cùng họ vất cho chó ăn.
Sau đó, Brandes quá yếu vì mất máu, Meiwes lôi hắn vào bồn tắm chứa đầy nước nóng. Meiwes đi vào phòng khách đọc tiểu thuyết Star Trek. Cứ 15 phút, Meiwes lại vào phòng tắm để kiểm tra xem Brandes còn tỉnh táo không, cho đến khoảng mười giờ sau, khi Brandes gần chết, Meiwes lôi Brandes vào lò mổ và cắt cổ họng anh ta.
Cuối cùng, Meiwes đã cắt Brandes thành 69 miếng thịt, chia thịt thành nhiều phần, cho vào túi ni lông và giấu trong hầm rượu và dưới những chiếc bánh pizza trong tủ đông.
Meiwes quay phim toàn bộ quá trình.
Trong mười tháng tiếp theo, Meiwes ăn một khẩu phần thịt người mỗi ngày, dùng bột xương để nướng bánh mì. Nội tạng và răng của Brandes được chôn trong khu vườn, nơi Meiwes thường dùng để tổ chức tiệc nướng và dã ngoại, trong các cuộc gặp bạn bè.
Thấy rằng số thịt mình cắt từ Brandes đã gần hết, Meiwes bắt đầu tìm kiếm con mồi mới, hắn nhanh chóng kết nối trực tuyến với một chàng trai trẻ đến từ Úc.
Lúc đầu, chàng trai trẻ nghĩ Meiwes đang nói đùa nên nhận lời cho vui, nhưng sau khi tìm hiểu anh ta phát hiện ra Meiwes thực sự là một kẻ ăn thịt người, nên đã gọi cho cảnh sát.
Cảnh sát đã tìm thấy manh mối, đó là email giữa Meiwes và Brandes, nên tiến hành cuộc điều tra.
Kết quả là, Meiwes đã hẹn hò với Brandes qua hàng ngàn email, đã gặp nhau trực tuyến vào ngày lễ tình nhân năm 2001, cuối cùng Meiwes đạt được mục tiêu là biến Brandes thành bữa tối của mình.
Trong một email ngay sau khi họ gặp nhau, Meiwes đã quyến rũ Brandes, nói rằng có thể làm mì ống và nước sốt ngon nhất từ thịt hầm Brandes. Để đạt được mục đích bị ăn thịt càng sớm càng tốt, Brandes thậm chí còn nói với Meiwes rằng: "Em không cần phải mua thịt nữa, giết anh đi, em sẽ có đủ thịt để ăn."
Sau đó hai người bắt đầu duy trì liên lạc thường xuyên.
Brandis hỏi: "Em định làm gì với đầu anh?"
"Em sẽ để nó sang một bên vì em không muốn cắt mở hộp sọ của anh," - Meiwes nói. "Tốt nhất là chôn nó, tốt nhất là ở nghĩa trang, nơi không ai để ý đến hộp sọ. Tất nhiên, em cũng có thể nghiền nó thành bột." – Brandes nói.
Meiwes trả lời: “Em sẽ xây cho anh một nghĩa trang thật đẹp”.
Cả hai trò chuyện như một cặp đôi đang yêu nhau say đắm, dường như đang tận hưởng khoảnh khắc bên nhau. Tóm lại, email của Brandes đã thể hiện đầy đủ sự phấn khích của hắn khi bị ăn thịt. Thậm chí có một câu hắn viết: "Anh hi vọng em nghiêm túc, vì anh thực sự muốn bị ăn thịt."
Hoàn cảnh Brandes cũng tương tự Meiwes.
Mẹ của Brandes đã tự tử khi Brandes mới năm tuổi, dẫn đến mối quan hệ căng thẳng với người cha, Brandes sống một cuộc sống cô đơn trong nhiều năm. Sau đó, Brandes phát hiện mình là người đồng tính và nói với cha, nhưng người cha từ chối chấp nhận, từ đó mối quan hệ của họ đã chấm dứt.
Brandes lại nghĩ ngược lại với Meiwes khi tin rằng "nếu tôi yêu ai đó, tôi nên trở thành một phần của người đó".
Trong quá trình bị giam giữ, Meiwes đã nỗ lực giúp cảnh sát Đức phân tích các vụ án liên quan đến ăn thịt người, hắn chỉ ra với cảnh sát rằng có ít nhất 800 kẻ ăn thịt người ở Đức vẫn đang sống nhởn nhơ.

3.Neil Hopper đến từ Anh
Đ𝐞̂́𝐧 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐛𝐚́𝐜 𝐬𝐢̃ 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 đ𝐚̃ 𝐜𝐚̆́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐡𝐚𝐢 𝐜𝐡𝐚̂𝐧.
Neil Hopper là một bác sĩ người Anh, chuyên gia hàng đầu về phẫu thuật mạch máu và cắt cụt chi, ông luôn được kính trọng trong khu vực.
Một sự kiện bất ngờ đã thay đổi cuộc đời Neil.
Vào dịp lễ Phục sinh năm 2019, chuyên gia phẫu thuật hàng đầu Vương quốc Anh Neil bị nhiễm trùng toàn thân nghiêm trọng, tai nạn xảy ra khi ông đang cắm trại cùng gia đình. Neil nhớ lại rằng ông và con gái đã xuất hiện các triệu chứng tương tự nhau ngay trong đêm cắm trại đầu tiên, như sốt và nôn mửa, các triệu chứng buộc họ phải kết thúc chuyến đi sớm và trở về nhà.
Ban đầu, con gái ông hồi phục nhanh chóng, nhưng tình trạng của Neil tiếp tục xấu đi, nên phải đến bệnh viện cấp cứu. Mặc dù tình trạng nhiễm trùng đã được kiểm soát, nhưng tình trạng suy tuần hoàn nghiêm trọng đã dẫn đến hoại tử mô ở cả hai chân, khiến Neil có nguy cơ mất cả hai chân.
Để cứu đôi chân, Neil sẽ phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật và ghép da, mà không có gì đảm bảo thành công. Neil lo lắng rằng việc ghép da ở chân có thể khiến ông không thể quay lại làm việc, vì công việc phẫu thuật, bác sĩ phải đứng phần lớn thời gian trong khi thực hiện các ca mổ.
Dù cố gắng bảo tồn, nhưng tình trạng bệnh tình ngày càng nặng hơn, đã buộc Neil phải tự cắt bỏ cả hai chân của mình.
Trong một cuộc phỏng vấn sau đó, Neil gọi đó là "lựa chọn đúng đắn". Trước đó, anh đã thực hiện phẫu thuật cắt cụt chi cho hàng trăm bệnh nhân. "Những dụng cụ đó cứ lởn vởn trong tâm trí tôi, và ý nghĩ ai đó đặt những dụng cụ đó lên người tôi khiến tôi cảm thấy kỳ lạ và kinh tởm."
Sáu tháng sau vụ tự cắt cụt chân, Neil được lắp chân giả và trở lại làm việc, ông mô tả tốc độ hồi phục thần kì và đã nộp đơn xin trở thành phi hành gia tới Cơ quan Vũ trụ Châu Âu và thậm chí còn lọt vào danh sách 27 ứng viên cuối cùng. Mặc dù không được chọn, anh vẫn không từ bỏ ước mơ trở thành phi hành gia và tiếp tục nộp đơn.
Neil, một bác sĩ từng phải tự quyết định cắt cụt chân cho mình, vẫn tiếp tục đối mặt với công việc và cuộc sống một cách tích cực, mặc dù đã mất cả hai chân. Không những thế, Neil còn đang hiện thực hoá giấc mơ trở thành phi công vũ trụ. Câu chuyện đầy cảm hứng của Neil nhanh chóng thu hút sự chú ý của giới truyền thông, và Neil đã nhận được nhiều giải thưởng, bao gồm giải thưởng "Vượt qua mọi nghịch cảnh" tại Giải thưởng Amplifon dành cho Người Anh Dũng Cảm năm 2020.
Mọi thứ quá tuyệt vời!
Vào năm 2023, năm Neil nộp đơn xin trở thành phi hành gia, cảnh sát địa phương đã mở cuộc điều tra về ông vì nghi ngờ anh gian lận bảo hiểm, só tiền 460 ngàn bảng Anh. Cuộc điều tra sau đó cáo buộc Neil gian lận. Neil đã tự vẽ lên một kịch bản, tự cắt cụt chân mình, đòi thường bảo hiểm.
Ngoài tội gian lận bảo hiểm, Neil còn phải đối mặt với cáo buộc gây sốc hơn nữa — tiếp tay cho hành vi gây thương tích nghiêm trọng bằng cách khuyến khích người khác cắt bỏ các bộ phận cơ thể. Cuộc điều tra cho thấy rằng từ ngày 21 tháng 8 năm 2018 đến ngày 4 tháng 12 năm 2020, Neil đã mua ba video liên quan đến việc cắt cụt chi từ một trang web cắt các bộ phận cơ thể cực đoan, trong đó ghi lại quá trình cắt cụt chi.
Neil bị cáo buộc tội "khuyến khích lấy bộ phận cơ thể của người khác" và là "cổ đông tinh thần" đứng sau dự án tàn ác này.
Câu chuyện cổ tích tan vỡ, và mọi thứ trở nên kỳ quái. Liệu một bác sĩ phẫu thuật người Anh với nhiều năm kinh nghiệm có thực sự biện minh cho việc cắt cụt chân chỉ vì thiếu 460.000 bảng Anh?
Sổ tiền tương đương 16 tỉ VNĐ.
Vào ngày 23 tháng 7 năm 2025, Neil đã ra hầu tòa và chính thức bị buộc tội nhiều tội danh gian lận bảo hiểm và hành vi sai trái nghiêm trọng.
 
4.Sugiyama lại đến từ Jav
Vào năm 2012, một nghệ sĩ 22 tuổi tên là Sugiyama đã trình diễn một sản phẩm “nghệ thuật” trước 70 khách hàng tại một khu dân cư cao cấp ở quận Nishi, Tokyo. Người được gọi là nghệ sĩ, trong trang phục của một đầu bếp chuyên nghiệp, đang tỉ mỉ nấu món ăn trong nồi đặt trước mặt anh ta trên bàn.
Nguyên liệu quý đang nấu trong nồi mà 70 khách đều khao khát có một miếng, không gì khác, chính là bộ phận sinh dục của Suiyama.
Hai tháng trước, Sugiyama đã tự cắt bộ phận sinh dục của mình tại nhà, rồi cấp đông trong tủ lạnh. Sau đó, anh ta lên Twitter đăng tải rộng rãi lời tìm kiếm khách hàng.
Nội dung lời rao bán như sau.
“Tôi sẽ bán bộ phận sinh dục nam của mình gồm toàn bộ dương vật, tinh hoàn, bìu làm món chính cho một bữa ăn với giá 100.000 yên. Tôi là người Nhật. Những cơ quan này của tôi đã được phẫu thuật cắt bỏ khi tôi 22 tuổi. Các xét nghiệm cho thấy tôi không mắc bệnh lây truyền qua đường tình dục. Các cơ quan của tôi hoạt động bình thường. Tôi chưa từng trải qua liệu pháp hormone nữ nào và cũng chưa từng phẫu thuật chuyển đổi giới tính".
Sugiyama muốn "đấu giá" dương vật của mình như một bữa tiệc.
Thật bất ngờ, 70 người đã đăng kí tham gia "bữa ăn khủng long" này!
Để tăng tính chuyên nghiệp cho tiết mục biểu diễn, nghệ sĩ thậm chí còn mời một đầu bếp chuyên nghiệp đến hướng dẫn cách chế biến Tintin. Cuối cùng, Tintin được bày biện với nấm và rau mùi tây.
Trong số 70 khách có mặt, năm người “may mắn” được thưởng thức "bữa tiệc bộ phận sinh dục người", trong đó có một cặp đôi, một họa sĩ truyện tranh, một phụ nữ 32 tuổi và một nhà tổ chức sự kiện 22 tuổi.
Hơn 60 vị khách còn lại được phục vụ thịt bò hoặc thịt cá sấu.
Sau đó, Sugiyama bị cảnh sát địa phương bắt giữ vì tội phơi bày khiếm nhã, nhưng sau đó lại được thả.
Ở Nhật hay một số quốc gia phương Tây, tự cắt bộ phận sinh dục của mình gọi là “văn hóa Nullos", người theo cái gọi là “văn hoá” này tự nhận mình "không nam cũng không nữ", dựa trên bản dạng giới tính phi nhị nguyên. Hầu hết thành viên là nam giới, và họ rất hào hứng hoặc đã trải qua phẫu thuật cắt bỏ dương vật vì họ "không muốn trở thành phụ nữ" cũng như không thích cơ thể nam giới hiện tại của mình. Một số người đàn ông này bị hấp dẫn tình dục bởi phụ nữ, trong khi những người khác bị hấp dẫn tình dục bởi đàn ông; khuynh hướng tình dục của họ dẫn đến quyết định phẫu thuật cắt bỏ dương vật. Những người này rất thích mô tả cách họ thực hiện việc cắt bỏ. Một thanh niên 23 tuổi, đến từ Washington DC đã từng kể chi tiết quá trình cắt bỏ của mình với giới truyền thông, lần cắt tinh hoàn đầu tiên tại nhà vào năm 2016, sáu tháng sau tự cắt bỏ dương vật tại một nhà nghỉ. Thanh niên này cho biết đã thực hiện mọi biện pháp phòng ngừa có thể, bao gồm khử trùng dao mổ bằng sứ được sử dụng và uống thuốc giảm đau trước. Cắt xong, anh ta chịu đựng cơn đau và cho các bộ phận cơ thể bị cắt rời vào tủ đông, rồi đến thẳng bệnh viện.
Mới đây, trong quá trình điều tra tội phạm mạng cảnh sát Anh đã phát hiện một kênh trả phí, đăng tải các video cắt bộ phận cơ thể người.
Dựa trên yêu cầu của người xem trả tiền theo lượt xem, người dẫn chương trình của kênh này tuyên bố rằng họ sẵn sàng cắt bỏ "bất kì phần nào" của bộ phận riêng tư mà người xem muốn thấy, với các tùy chọn bao gồm dương vật, núm vú và những phần khác. Kênh này không hề cố gắng giữ kín, mà còn quảng cáo phát trực tiếp trên Twitter và kêu gọi người xem nhấp vào kênh của họ và trả tiền để xem "các chương trình thiến thực sự". Cảnh sát đặt câu hỏi liệu nhóm này có liên quan đến “Văn hóa Nullos" hay không. Nullos là viết tắt của "genital nullification", có nghĩa là vô hiệu hóa bộ phận sinh dục. Từ đầu thế kỉ 21 này, các trường hợp nam giới tự nguyện cắt bỏ bộ phận sinh dục đã được báo cáo ở một số khu vực, bao gồm Hoa Kỳ, Nam Mỹ, Đức, Vương quốc Anh và Nhật Bản. Nhóm này có tới 10.000 đến 15.000 tín đồ trên toàn thế giới.
 
@không hình đừng
Bài lôi từ Fb bác sĩ Trần Văn Phúc nhé ae

1.Sawaga đến từ Nhật Bản
𝐍𝐞̂́𝐮 𝐛𝐚̣𝐧 𝐦𝐮𝐨̂́𝐧 𝐭𝐢̀𝐦 𝐡𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐯𝐞̂̀ 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚́𝐢 𝐯𝐚̣̂𝐭 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢, 𝐛𝐚̣𝐧 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐱𝐞𝐦 𝐛𝐨̣̂ 𝐩𝐡𝐢𝐦 𝐭𝐚̀𝐢 𝐥𝐢𝐞̣̂𝐮 𝐏𝐡𝐚́𝐩 𝐧𝐚̆𝐦 𝟐𝟎𝟏𝟕 𝐜𝐨́ 𝐭𝐞̂𝐧 𝐂𝐚𝐧𝐢𝐛𝐚, 𝐝𝐨 𝐕𝐞́𝐫𝐞́𝐧𝐚 𝐏𝐚𝐫𝐚𝐯𝐞𝐥 𝐯𝐚̀ 𝐋𝐮𝐜𝐢𝐞𝐧 𝐂𝐚𝐬𝐭𝐚𝐢𝐧𝐠-𝐓𝐚𝐲𝐥𝐨𝐫 𝐬𝐚̉𝐧 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭, 𝐪𝐮𝐚𝐲 𝐩𝐡𝐢𝐦, 𝐛𝐢𝐞̂𝐧 𝐭𝐚̣̂𝐩 𝐯𝐚̀ đ𝐚̣𝐨 𝐝𝐢𝐞̂̃𝐧.
Bộ phim ghi lại cuộc sống cuối đời của tên biến thái ăn thịt người khét tiếng người Nhật Issei Sagawa. Phim được công chiếu lần đầu trên toàn thế giới tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 74 vào ngày 4 tháng 9 năm 2017, được trao giải thưởng đặc biệt của ban giám khảo.
Để có cái nhìn đầy đủ về Issei Sagawa, bạn cũng có thể xem bộ phim The Cannibal That Walked Free của kênh Channel 5, được phát hành từ năm 2007. Bạn có thể đọc review phim này trên báo điện tử Kênh14.
Cả hai bộ phim đều do chính Sagawa thủ vai.
Issei Sagawa sinh năm 1949 tại Kobe, Nhật Bản trong một gia đình danh giá; cha hắn là một người thuộc tầng lớp thượng lưu. Tuy nhiên, Sagawa lớn lên trong một gia đình giàu có nhưng lại ốm yếu và còi cọc từ nhỏ, khi trưởng thành chỉ cao 150cm, chân bị thọt, giọng nói the thé và mỏng, khuôn mặt lưỡi cày với da mặt bọc sát xương.
Sagawa đổ lỗi mọi chuyện cho mẹ mình, rằng mẹ mang thai không cẩn thận để xảy ra một cú ngã, dẫn đến việc hắn bị sinh non. Lo lắng về khuyết tật của mình, Sagawa đã hình thành mặc cảm tự ti sâu sắc từ nhỏ. Cộng với sự nuôi dạy theo cách nuông chiều của gia đình, thế giới nội tâm của Sagawa dần trở nên méo mó.
Khi còn học lớp một, Sagawa tình cờ nhìn thấy đùi của một người bạn gái cùng lớp, ngay lúc đó, một ý nghĩ kì lạ chợt lóe lên trong tâm trí non nớt của Sagawa: "Trông ngon quá..."
Từ khoảnh khắc đó, ham muốn được ăn thịt người của hắn không bao giờ ngừng lại. Tuy nhiên, hắn không muốn ăn thịt bất kì ai người Nhật. Điều thực sự hấp dẫn Sagawa là những mỹ nhân châu Âu cao ráo, tóc vàng, mắt xanh, vô cùng xinh đẹp. Vào thời điểm đó, người phụ nữ Sagawa khao khát nhất là Grace Kelly, một gương mặt đặc biệt trong số 15 mỹ nhân được xem là biểu tượng sắc đẹp Hollywood của thế kỉ 20.
Trong mắt Sagawa, những cô gái phương Tây cao ráo xinh đẹp như Grace Kell, hoàn toàn trái ngược với bản thân thấp bé xấu xí của hắn. Chỉ bằng cách ăn thịt họ, hắn có thể hấp thụ năng lượng của họ và bù đắp cho những thiếu sót của bản thân.
Suốt một thời gian dài, Sagawa sống trong sự thôi thúc này, dò xét hầu hết mọi cô gái trẻ xung quanh. Lên đại học, Sagawa không thể kiểm soát được ham muốn ăn thịt phụ nữ phương Tây, hắn quyết định đột nhập vào nhà một nữ giáo viên người Đức giữa đêm khuya, nhưng bị phát hiện phải bỏ chạy.
Sau đó, Sagawa ta tìm đến sự tư vấn của một nhà tâm lí học và thú nhận rằng mình có ham muốn ăn thịt người. Vị bác sĩ, có lẽ chưa từng chứng kiến điều gì tương tự trước đây, đã vô cùng kinh hãi và bất chấp đạo đức nghề nghiệp, ngay lập tức báo tin cho cha của Sagawa.
Khi biết con trai mình là một kẻ tâm thần, người cha vô cùng phẫn nộ. Ông là một người được kính trọng trong vùng, nếu con trai ông gây ra bất kì rắc rối nào, đó sẽ là một điều vô cùng xấu hổ đối với ông và gia đình. Vì vậy, người cha quyết định gửi Sagawa đi du học ở Pháp, hi vọng rằng ngay cả khi có chuyện gì xảy ra, cũng sẽ không có ai ở Nhật Bản biết.
Nghe tin cha gửi sang Pháp du học, Sagawa gần như phát điên, hắn nhảy cẫng lên vui sướng. Chỉ có mẹ hắn, người vẫn còn lo lắng cho đến lúc hắn rời đi, bà dường như đã linh cảm được chuyện gì sẽ xảy ra ở Pháp.
Hóa ra, nỗi lo của mẹ hắn là đúng; quyết định của cha Sagawa chẳng khác nào thả một con sói đói vào chuồng đầy thỏ. Nhìn những người phụ nữ Pháp xinh đẹp cao lớn đi lại trên phố, ham muốn ăn thịt người của Sagawa ngày một thôi thúc. Được chu cấp nhiều tiền, ngày nào Sagawa cũng dẫn gái mại dâm về nhà. Lúc họ tắm, Sagawa sẽ lặng lẽ đứng sau lưng họ, rút khẩu súng đã chuẩn bị từ lâu ra, chĩa thẳng vào đầu họ.
Hàng trăm lần chĩa súng như vậy, nhưng Sagawa chưa một lần bóp cò, bởi vì hắn vẫn chờ đợi con mồi hắn thực sự thích.
Sau nhiều ngày chờ đợi, cuối cùng, Sagawa cũng gặp được "món ăn" hoàn hảo của mình, Renee Hartevelt đến từ Đức. Khác với cô gái Pháp kiêu ngạo, Rini xinh đẹp, lại rất thân thiện và tốt bụng với Sagawa, cô thường xuyên bắt chuyện với hắn, hai người nhanh chóng trở thành bạn tốt.
Sagawa thường mời Renee đến nhà, nấu món sukiyaki cho cô. Mỗi khi Renee quay lưng về phía mình, nhìn bóng lưng quyến rũ của cô, lòng Sagawa lại tràn ngập những tưởng tượng tình dục, kết thúc sẽ là màn ăn thịt.
Trong một lần bị cảm nặng, Sagawa bỗng nhận ra một điều, nếu một ngày nào đó hắn chết đi, chẳng phải ước nguyện ăn thịt Renee của hắn không thực hiện được sao? Vậy nên, hôm đó, như thường lệ, hắn mời Renee về nhà và thổ lộ tình cảm với cô, hi vọng được cô nhận lời hẹn hò. Tuy nhiên, Renee đã từ chối hắn một cách lịch sự.
Mặc kệ, Sagawa đọc thơ cho Renee nghe, rồi đi vòng ra phía sau. Bất ngờ, hắn rút khẩu súng rồi bóp cò.
Chỉ bằng một phát súng, Renee ngã xuống đất, bất động.
Nhìn Renee nằm trên mặt đất, Sagawa sững sờ hồi lâu, hắn sững sờ bởi sau hơn 30 năm chịu đựng, cuối cùng hắn cũng đạt đến cảnh giới này. Sagawa nhanh chóng lột trần Renee và quan hệ với xác chết. Sau khi thỏa mãn dục vọng, hắn bắt đầu "nghi lễ" mà hắn đã lên sẵn kịch bản. Đầu tiên, hắn cắt và ăn ngực trái cùng mũi của Renee, sau đó dùng dao rạch mông cô. Theo lời hắn, lớp mỡ tràn ra trông như bắp ngô, và thịt mông cô thì rất ngon, tan chảy trong miệng hắn.
Hài lòng, hắn lại tiếp tục chặt xác, cẩn thận cắt rời chi và cất vào tủ lạnh. Phần còn lại hắn chuyển lên giường để ôm ấp. Trong hai ngày tiếp theo, hắn dành thời gian bên xác chết, thỏa mãn dục vọng bằng cách ăn thịt. Chỉ khi xác chết phân hủy và bốc mùi hôi thối, hắn mới phải nhét thi thể vào vali rồi mang ra khỏi nhà. Khi có người phát hiện ra điều bất thường, hắn hoảng sợ, ném vali sang một bên rồi bỏ chạy.
Hành động của hắn nhanh chóng bị cảnh sát phát hiện và bắt giữ.
Ở quê nhà, bố của Sagawa lắm tiền nhiều của, nên đã thuê những luật sư nổi tiếng nhất. Tại phiên toà, Sagawa được thẩm phán tuyên bị mắc bệnh tâm thần, hắn được gỡ bỏ cáo trạng rồi trục xuất về Nhật.
Trở về nước, thay vì phải ở trong bệnh viện tâm thần, bằng cách nào đó phía chính quyền Nhật Bản cho rằng cáo trạng giết người ăn thịt đã bị gỡ bỏ ở Pháp, nên hắn được tự do. Nhưng để không bị chỉ trích, gia đình vẫn đưa hắn vào một bệnh viện tâm thần. Đến năm 1989, Sagawa đã ra khỏi viện tâm thần và sống cuộc sống bình thường. Sau đó, hắn trở thành người nổi tiếng tại Nhật Bản, thậm chí hắn chăm chỉ xuất hiện trong các chương trình, buổi phỏng vấn và cũng không hề ngần ngại chia sẻ câu chuyện rùng rợn xưa kia.
Sagawa không đơn độc.
@Không hình đừng đú
 
2.𝐀𝐫𝐦𝐢𝐧 𝐌𝐞𝐢𝐰𝐞𝐬 đến từ Đức
𝐒𝐚𝐮 𝐯𝐮̣ 𝐚́𝐧 𝐤𝐞̉ 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐀𝐫𝐦𝐢𝐧 𝐌𝐞𝐢𝐰𝐞𝐬 𝐤𝐡𝐞́𝐭 𝐭𝐢𝐞̂́𝐧𝐠 𝐨̛̉ Đ𝐮̛́𝐜, 𝐫𝐚̂́𝐭 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐤𝐡𝐚̉ 𝐧𝐚̆𝐧𝐠, 𝐧𝐮̛𝐨̛́𝐜 Đ𝐮̛́𝐜 𝐜𝐨́ 𝐢́𝐭 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝟖𝟎𝟎 𝐤𝐞̉ 𝐚̆𝐧 𝐭𝐡𝐢̣𝐭 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢.
Meiwes sinh ra trong một gia đình có 3 anh em, trong đó có hai người anh cùng cha khác mẹ. Khi anh lên tám tuổi, cha của Meiwes cùng hai anh trai bỏ đi, chỉ còn lại Meiwes và mẹ trong gia đình.
Người mẹ nhanh chóng suy sụp tinh thần.
Bà truyền sự căm ghét đàn ông sang Meiwes, trở nên cực kì kiểm soát, khắc nghiệt và tàn nhẫn với con, thậm chí còn gọi Meiwes bằng cái tên nữ tính "Minchen".
Meiwes đã trải qua hầu hết thời thơ ấu trong tình trạng buồn chán, cô đơn và bị kìm nén.
Điều thực sự dẫn đến sự thay đổi của Meiwes là vào năm 12 tuổi, sau khi đọc một câu chuyện có tên “Hänsel und Gretel”, một câu chuyện cổ tích Grimm của Đức kể về hai anh em bị một mụ phù thủy ăn thịt người bắt giữ nhưng đã trốn thoát. Từ đó, Meiwes nảy sinh ý định ăn thịt người.
Meiwes kể rằng hồi nhỏ hắn muốn ăn thịt bạn cùng lớp.
Vì nhớ hai người anh đã rời xa mình, Meiwes đã tưởng tượng ra một đứa em trai, Franky - đó chính là tên trực tuyến của Meiwes trên mạng xã hội, Meiwes nhớ “em trai” và luôn nung nấu ý tưởng ăn thịt người em của mình.
Cũng vào khoảng thời gian này, Meiwes bước vào tuổi dậy thì và nhận thức về tình dục bắt đầu xuất hiện. Vì không thể tách rời khỏi người em trai tưởng tượng, tình cảm yêu đương giữa Meiwes và “em trai” Franky dần nảy nở, khuynh hướng tình dục của Meiwes dần chuyển sang đồng tính. Em trai trở thành đối tượng cho những tưởng tượng tình dục của Meiwes, mỗi khi thủ dâm Meiwes đều tưởng tượng đến Franky, dần dần Meiwes cảm thấy em trai là một phần không thể tách rời của mình.
Lớn lên, cuối cùng Meiwes đi đến kết luận: "Nếu tôi ăn nó, thì nó sẽ trở thành một phần không thể tách rời của tôi. Nếu tôi thích ai đó, người đó chỉ có thể tiếp tục yêu tôi nếu họ hi sinh bản thân để trở thành thức ăn của tôi."
Và thế là câu chuyện về tục ăn thịt người bắt đầu.
Vào tháng 1 năm 2001, Armin Meiwes 39 tuổi, sống tại Rothenburg, Essen, Đức, chưa kết hôn và làm kĩ sư máy tính.
Meiwes lấy tên Franky, đã đăng một quảng cáo trên một diễn đàn trực tuyến, với nội dung đang tìm kiếm một người sẵn sàng bị giết và ăn thịt, người nộp đơn phải có sức khỏe tốt và độ tuổi từ 18 đến 30.
Diễn đàn này là một cộng đồng dành cho những người ăn thịt người, đúng như tên gọi, nơi đây thảo luận về các chủ đề liên quan đến nạn ăn thịt người.
Có ba loại người trên diễn đàn: 1. Những người đang tìm kiếm con mồi; 2. Những người sẵn sàng trở thành con mồi; 3. Những người là khán giả tò mò.
Hai loại đầu tiên, tương ứng với những kẻ ăn thịt người, cả hai đều thuộc phạm trù tâm lí "paraphilia", ám chỉ một loại người có ham muốn tình dục với tưởng tượng nuốt hoặc bị ăn thịt. Chủ nghĩa sùng bái khuyết tật, chủ nghĩa sùng bái vật thể, ái tử thi cũng là những nhánh của chủ nghĩa này, trong đó ăn thịt người là loại đáng sợ, điên rồ và đồi trụy nhất.
Diễn đàn này là thế giới tưởng tượng của họ.
Sau khi Meiwes đăng bài, ngay lập tức hơn 280 người đã liên hệ, tất cả đều nói rằng họ đặc biệt quan tâm đến việc ăn thịt người và rất hợp với Meiwes.
Hơn 200 người tuyên bố rằng họ sẵn sàng để Meiwes ăn thịt, 30 người sẵn sàng giết người vì Meiwes, hơn 10 người cho biết họ muốn chứng kiến toàn bộ quá trình ăn thịt người trực tiếp.
Sau khi sàng lọc, Meiwes đã mời bốn tình nguyện viên đến nhà mình để mô phỏng một vụ án mạng. Bốn tình nguyện viên gồm một sinh viên đại học, một giáo viên, một đầu bếp và một nhân viên phục vụ khách sạn.
Cả bốn người đều đổi ý sau khi đến nhà Meiwes.
Meiwes không ép buộc họ, anh ta thả họ đi và tiếp tục đưa ra lời mời, hi vọng sẽ có tình nguyện viên muốn bị ăn thịt.
Meiwes đăng tiếp: "Tôi hy vọng các bạn có thể sớm đến với tôi. Tôi đang đói. Hãy cho tôi biết cân nặng và chiều cao của bạn, tôi sẽ giết bạn và ăn phần thịt ngon nhất từ cơ thể bạn."
Một số người đã trả lời Meiwes.
Một người đàn ông Ý đã yêu cầu Meiwes đốt tinh hoàn của mình, nhưng Meiwes thấy người đàn ông này có khuôn mặt xấu trai, nên đã từ chối.
Một cư dân mạng khác sống ở miền Nam nước Đức, anh ta muốn Meiwes đón bằng xe chở gia súc và giết anh ta như giết lợn. Meiwes bảo anh ta đi tàu đến nhà, cả hai gặp nhau ở ga, rồi cùng nhau đến lò mổ. Con mồi muốn Meiwes đi ủng cao su. Sau khi gặp nhau, con mồi hôn ủng của Meiwes, nhưng ngay khi Meiwes sắp giết hắn, thì hắn ta đột nhiên dừng lại. Cả hai đùa giỡn, rồi cùng nhau uống bia, ăn pizza.
Một người đàn ông khác tên là Alex đã đưa ra yêu cầu chặt đầu.
Meiwes từ chối, vì người đàn ông này quá béo, Meiwes không thích hắn.
Vào tháng 3 năm 2001, một người đàn ông Berlin 43 tuổi tên là Turgen Brandes đã liên lạc với Meiwes và nói rằng, "Tôi sẵn sàng để anh ăn sống" và "Đây không phải là giết người, anh có thể ăn thịt tôi."
Meiwes rất vui khi mời anh ta đến nhà mình, nơi hai người thảo luận về cách tốt nhất để thực hiện việc giết mổ và cách chế biến "món ăn" ngon nhất, họ dự định ghi lại toàn bộ quá trình bằng máy quay, cuối cùng là kí một thoả thuận.
Ngôi nhà của Meiwes là một tòa nhà cổ khổng lồ với 36 phòng, là tài sản thừa kế của người mẹ, sau này người Đức gọi là "Ngôi nhà ma".
Meiwes dẫn Brandes đi tham quan toàn bộ lò mổ được xây dựng công phu của mình - đây là một căn phòng hẹp, không cửa sổ nằm trên gác mái tầng hai. Một móc thịt và vài cái đầu ma-nơ-canh treo lủng lẳng trên trần nhà, có một bàn mổ, một cái lồng chứa nạn nhân ở góc phòng, một cây thánh giá treo trên tường, tất nhiên có một camera.
Vào ngày 9 tháng 3, Brandes nghỉ làm một ngày, mua vé một chiều và đến nhà Meiwes như đã hứa. Trước đó, Brandes đã bán tất cả đồ đạc cá nhân của mình, bao gồm cả một chiếc xe thể thao đắt tiền, xóa lịch sử trình duyệt và các tệp ổ cứng, xóa sạch mọi dấu vết trực tuyến của mình.
Hai người đã quan hệ tình dục ngay khi gặp nhau.
Đúng 6:30: "bữa tối" chính thức bắt đầu.
Brandes uống hơn 20 viên thuốc ngủ và thuốc giảm đau, uống một chai rượu, rồi gật đầu ra hiệu với Meiwes rằng "cô có thể làm ngay bây giờ", tất nhiên Meiwes là đàn ông.
Brandes yêu cầu Meiwes dùng miệng cắn đứt bộ phận sinh dục của mình để làm món khai vị, nhưng vì khó nhai nên Meiwes không làm theo, mà hắn ta dùng dao cắt đứt chúng.
Sau khi bộ phận sinh dục của Brandes bị cắt rời, Meiwes tẩm thêm gia vị rồi chiên, nhưng chúng bị cháy. Hai người thử và thấy không ngon nên cuối cùng họ vất cho chó ăn.
Sau đó, Brandes quá yếu vì mất máu, Meiwes lôi hắn vào bồn tắm chứa đầy nước nóng. Meiwes đi vào phòng khách đọc tiểu thuyết Star Trek. Cứ 15 phút, Meiwes lại vào phòng tắm để kiểm tra xem Brandes còn tỉnh táo không, cho đến khoảng mười giờ sau, khi Brandes gần chết, Meiwes lôi Brandes vào lò mổ và cắt cổ họng anh ta.
Cuối cùng, Meiwes đã cắt Brandes thành 69 miếng thịt, chia thịt thành nhiều phần, cho vào túi ni lông và giấu trong hầm rượu và dưới những chiếc bánh pizza trong tủ đông.
Meiwes quay phim toàn bộ quá trình.
Trong mười tháng tiếp theo, Meiwes ăn một khẩu phần thịt người mỗi ngày, dùng bột xương để nướng bánh mì. Nội tạng và răng của Brandes được chôn trong khu vườn, nơi Meiwes thường dùng để tổ chức tiệc nướng và dã ngoại, trong các cuộc gặp bạn bè.
Thấy rằng số thịt mình cắt từ Brandes đã gần hết, Meiwes bắt đầu tìm kiếm con mồi mới, hắn nhanh chóng kết nối trực tuyến với một chàng trai trẻ đến từ Úc.
Lúc đầu, chàng trai trẻ nghĩ Meiwes đang nói đùa nên nhận lời cho vui, nhưng sau khi tìm hiểu anh ta phát hiện ra Meiwes thực sự là một kẻ ăn thịt người, nên đã gọi cho cảnh sát.
Cảnh sát đã tìm thấy manh mối, đó là email giữa Meiwes và Brandes, nên tiến hành cuộc điều tra.
Kết quả là, Meiwes đã hẹn hò với Brandes qua hàng ngàn email, đã gặp nhau trực tuyến vào ngày lễ tình nhân năm 2001, cuối cùng Meiwes đạt được mục tiêu là biến Brandes thành bữa tối của mình.
Trong một email ngay sau khi họ gặp nhau, Meiwes đã quyến rũ Brandes, nói rằng có thể làm mì ống và nước sốt ngon nhất từ thịt hầm Brandes. Để đạt được mục đích bị ăn thịt càng sớm càng tốt, Brandes thậm chí còn nói với Meiwes rằng: "Em không cần phải mua thịt nữa, giết anh đi, em sẽ có đủ thịt để ăn."
Sau đó hai người bắt đầu duy trì liên lạc thường xuyên.
Brandis hỏi: "Em định làm gì với đầu anh?"
"Em sẽ để nó sang một bên vì em không muốn cắt mở hộp sọ của anh," - Meiwes nói. "Tốt nhất là chôn nó, tốt nhất là ở nghĩa trang, nơi không ai để ý đến hộp sọ. Tất nhiên, em cũng có thể nghiền nó thành bột." – Brandes nói.
Meiwes trả lời: “Em sẽ xây cho anh một nghĩa trang thật đẹp”.
Cả hai trò chuyện như một cặp đôi đang yêu nhau say đắm, dường như đang tận hưởng khoảnh khắc bên nhau. Tóm lại, email của Brandes đã thể hiện đầy đủ sự phấn khích của hắn khi bị ăn thịt. Thậm chí có một câu hắn viết: "Anh hi vọng em nghiêm túc, vì anh thực sự muốn bị ăn thịt."
Hoàn cảnh Brandes cũng tương tự Meiwes.
Mẹ của Brandes đã tự tử khi Brandes mới năm tuổi, dẫn đến mối quan hệ căng thẳng với người cha, Brandes sống một cuộc sống cô đơn trong nhiều năm. Sau đó, Brandes phát hiện mình là người đồng tính và nói với cha, nhưng người cha từ chối chấp nhận, từ đó mối quan hệ của họ đã chấm dứt.
Brandes lại nghĩ ngược lại với Meiwes khi tin rằng "nếu tôi yêu ai đó, tôi nên trở thành một phần của người đó".
Trong quá trình bị giam giữ, Meiwes đã nỗ lực giúp cảnh sát Đức phân tích các vụ án liên quan đến ăn thịt người, hắn chỉ ra với cảnh sát rằng có ít nhất 800 kẻ ăn thịt người ở Đức vẫn đang sống nhởn nhơ.

3.Neil Hopper đến từ Anh
Đ𝐞̂́𝐧 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐛𝐚́𝐜 𝐬𝐢̃ 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐜𝐚̉𝐦 𝐡𝐮̛́𝐧𝐠 đ𝐚̃ 𝐜𝐚̆́𝐭 𝐜𝐚̉ 𝐡𝐚𝐢 𝐜𝐡𝐚̂𝐧.
Neil Hopper là một bác sĩ người Anh, chuyên gia hàng đầu về phẫu thuật mạch máu và cắt cụt chi, ông luôn được kính trọng trong khu vực.
Một sự kiện bất ngờ đã thay đổi cuộc đời Neil.
Vào dịp lễ Phục sinh năm 2019, chuyên gia phẫu thuật hàng đầu Vương quốc Anh Neil bị nhiễm trùng toàn thân nghiêm trọng, tai nạn xảy ra khi ông đang cắm trại cùng gia đình. Neil nhớ lại rằng ông và con gái đã xuất hiện các triệu chứng tương tự nhau ngay trong đêm cắm trại đầu tiên, như sốt và nôn mửa, các triệu chứng buộc họ phải kết thúc chuyến đi sớm và trở về nhà.
Ban đầu, con gái ông hồi phục nhanh chóng, nhưng tình trạng của Neil tiếp tục xấu đi, nên phải đến bệnh viện cấp cứu. Mặc dù tình trạng nhiễm trùng đã được kiểm soát, nhưng tình trạng suy tuần hoàn nghiêm trọng đã dẫn đến hoại tử mô ở cả hai chân, khiến Neil có nguy cơ mất cả hai chân.
Để cứu đôi chân, Neil sẽ phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật và ghép da, mà không có gì đảm bảo thành công. Neil lo lắng rằng việc ghép da ở chân có thể khiến ông không thể quay lại làm việc, vì công việc phẫu thuật, bác sĩ phải đứng phần lớn thời gian trong khi thực hiện các ca mổ.
Dù cố gắng bảo tồn, nhưng tình trạng bệnh tình ngày càng nặng hơn, đã buộc Neil phải tự cắt bỏ cả hai chân của mình.
Trong một cuộc phỏng vấn sau đó, Neil gọi đó là "lựa chọn đúng đắn". Trước đó, anh đã thực hiện phẫu thuật cắt cụt chi cho hàng trăm bệnh nhân. "Những dụng cụ đó cứ lởn vởn trong tâm trí tôi, và ý nghĩ ai đó đặt những dụng cụ đó lên người tôi khiến tôi cảm thấy kỳ lạ và kinh tởm."
Sáu tháng sau vụ tự cắt cụt chân, Neil được lắp chân giả và trở lại làm việc, ông mô tả tốc độ hồi phục thần kì và đã nộp đơn xin trở thành phi hành gia tới Cơ quan Vũ trụ Châu Âu và thậm chí còn lọt vào danh sách 27 ứng viên cuối cùng. Mặc dù không được chọn, anh vẫn không từ bỏ ước mơ trở thành phi hành gia và tiếp tục nộp đơn.
Neil, một bác sĩ từng phải tự quyết định cắt cụt chân cho mình, vẫn tiếp tục đối mặt với công việc và cuộc sống một cách tích cực, mặc dù đã mất cả hai chân. Không những thế, Neil còn đang hiện thực hoá giấc mơ trở thành phi công vũ trụ. Câu chuyện đầy cảm hứng của Neil nhanh chóng thu hút sự chú ý của giới truyền thông, và Neil đã nhận được nhiều giải thưởng, bao gồm giải thưởng "Vượt qua mọi nghịch cảnh" tại Giải thưởng Amplifon dành cho Người Anh Dũng Cảm năm 2020.
Mọi thứ quá tuyệt vời!
Vào năm 2023, năm Neil nộp đơn xin trở thành phi hành gia, cảnh sát địa phương đã mở cuộc điều tra về ông vì nghi ngờ anh gian lận bảo hiểm, só tiền 460 ngàn bảng Anh. Cuộc điều tra sau đó cáo buộc Neil gian lận. Neil đã tự vẽ lên một kịch bản, tự cắt cụt chân mình, đòi thường bảo hiểm.
Ngoài tội gian lận bảo hiểm, Neil còn phải đối mặt với cáo buộc gây sốc hơn nữa — tiếp tay cho hành vi gây thương tích nghiêm trọng bằng cách khuyến khích người khác cắt bỏ các bộ phận cơ thể. Cuộc điều tra cho thấy rằng từ ngày 21 tháng 8 năm 2018 đến ngày 4 tháng 12 năm 2020, Neil đã mua ba video liên quan đến việc cắt cụt chi từ một trang web cắt các bộ phận cơ thể cực đoan, trong đó ghi lại quá trình cắt cụt chi.
Neil bị cáo buộc tội "khuyến khích lấy bộ phận cơ thể của người khác" và là "cổ đông tinh thần" đứng sau dự án tàn ác này.
Câu chuyện cổ tích tan vỡ, và mọi thứ trở nên kỳ quái. Liệu một bác sĩ phẫu thuật người Anh với nhiều năm kinh nghiệm có thực sự biện minh cho việc cắt cụt chân chỉ vì thiếu 460.000 bảng Anh?
Sổ tiền tương đương 16 tỉ VNĐ.
Vào ngày 23 tháng 7 năm 2025, Neil đã ra hầu tòa và chính thức bị buộc tội nhiều tội danh gian lận bảo hiểm và hành vi sai trái nghiêm trọng.
Con chó Nhật bựa này giống tao ở việc hứng thú với gái Tây hơn Á. Nhưng tao chỉ thích đốt lò thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top