Mẹ, thời nhà ngoại tao còn có cả máy đánh trứng cầm tay cơ. Lúc ông bà về nơi chín suối, con cháu mới dọn cái kho 30 năm tuổi trong nhà, mới tá hoả quá trời đồ từ thời chế độ cũ. Cái máy đánh trứng đó, tao đem ra quấn dây đồng mới, về lại 220V, tra dầu vào chạy ào ào sau 30 năm nằm im trong tủ. Mấy cây đánh trứng làm bằng inox xịn sáng loáng
Thời nhà dân chỉ có mấy cái chén sành sứ in màu loè loẹt của Tàu, thì nhà ông bà ngoại tao dùng chén đĩa tráng men ngọc trai của Ý, cái đĩa còn nhiều tuổi hơn bà già tao luôn. Hỏi sao nhà ông bà giàu vậy, bà già mới kể ông bà chỉ khá thôi, còn giàu là cụ tổ ngoại, gọi là ông Tổng Chánh Bưu Cục Nam Kỳ, xưa có biệt thự nghỉ dưỡng ở Đà Lạt. Mà ông tổ đa thê tứ thiếp, bà ngoại mày là con dòng lẻ, ko mót được bao nhiêu. Con dòng chính định cư Pháp Mỹ hết rồi, cái lùm mé
.png)
Bà già tao kể, lúc bao câp đói kém, bà ngoại sẽ cầm 1 cái đĩa đem bán được 20₫ = tiền ăn cả nhà 1 tháng (nhà 7 người)