Quyền lực là lẽ phải - Ragnar Redbeard

hexa

Trẩu tre
MỞ ĐẦU

1. Luật cơ bản của sự sống: Chiến tranh là vĩnh viễn

  • Thế giới tự nhiên là một bãi chiến trường, bản chất con người là một thằng hiếu chiến, và luật tự nhiên là mạnh được yếu thua. Thằng nào nghĩ khác là ngu.
  • Tình trạng chém giết là cái cảnh vĩnh viễn và được di truyền của loài người. Thằng nào cũng phải đối mặt với nó, dù muốn hay không.
  • Cái cảnh này đéo thể thoát được, dù có theo mấy cái học thuyết hòa bình lừa bịp của bọn St. Francis, Kropotkin, hay Tolstoi.
  • Luật đánh nhau thống trị tất cả. Nó vả vỡ mồm mấy cái khái niệm hòa bình được quản lý, như là đám dân bị công an cai trị, sự yên ổn do quốc tế dàn xếp, và chủ nghĩa công nghiệp do nhà nước tổ chức.

2. Bản chất của Cơ hội và Sự vĩ đại
  • Cơ hội của một thằng đàn ông là vô tận, chừng nào những thằng khác (không phải bạn mày) còn đang sở hữu của cải (hàng triệu mẫu đất, hàng tấn vàng, bạc, và kim cương).
  • Cơ hội ngon ăn nhất nằm trong mấy cái kho báu và hầm ngầm được canh gác của vua chúa, tổng thống, giáo chủ, và triệu phú thời nay, những kho tàng giàu có nhất thế giới từng biết.
  • Cơ hội khổng lồ này là mục tiêu cho những nhà chinh phạt vĩ đại của tương lai (những Caesar, Nebuchadnezzar và Napoleon của những ngày sắp tới), và mọi thứ đã sẵn sàng cho chúng nó.
  • Sự vĩ đại đến từ việc chớp lấy những cơ hội này thông qua cướp bóc.
  • Những vĩ nhân trong lịch sử—Caesar, Nebuchadnezzar, Napoleon—đạt được sự vĩ đại bằng cách cướp sạch kho báu của bọn khác.
    • Caesar hốt sạch kho báu của Ai Cập, Hy Lạp, Gaul, và Rome.
    • Napoleon cướp phá Venice, Vienna, Madrid, Berlin, và Moscow.
    • Nebuchadnezzar thì vơ vét Đền thờ Zion và lấy mấy cái bình vàng của Jehovah ra uống bia uống rượu.

3. Công lý của Luật tự nhiên: Chiến lợi phẩm của Kẻ thắng
  • Đạo đức trên đời này được tưởng thưởng thông qua chiến thắng. Phán quyết của luật tự nhiên là chân lý và công bằng, dù nó có tàn khốc đến đâu.
  • Kẻ chiến thắng có quyền hưởng tất cả: vàng bạc, đất đai, mấy con em ngon nhất, và vinh quang.
  • Việc phần thưởng của cuộc đời rơi vào tay lũ thất bại, bọn hèn, hay mấy thằng ghét đánh nhau là trái tự nhiên, vô đạo đức, và điên rồ.
  • Cây thánh giá là biểu tượng của một thằng bất tài mặt tái mét bị treo trên cây.
  • Nguyên tắc của xung đột và phần thưởng là:
    • Tinh thần của chiến binh có chu kỳ và sẽ trỗi dậy (Tao nghe thấy tiếng chúng nó đang đến... Trong một thế giới nổi loạn lần nữa).
    • Những thằng chọn hòa bình (rèn gươm đao thành cuốc xẻng) thì số phận là làm nô lệ (sẽ phải còng lưng dưới ách đắng cay).
    • Giống nòi tự do và không biết sợ thì có nghĩa vụ phải chiến đấu (phải vung kiếm mà chém).
    • Trong lịch sử, mọi cuộc chiến, từ thời Caesar, Hannibal, Belzchazzar, và các Pharaoh cho đến thời Rienzi và Roland, đều là để tranh giành gái và vàng.
  • Thực tại cuối cùng là một cuộc chơi tổng lực của sức mạnh đấu sức mạnh... trên bộ và trên biển, người đấu người, tiền đấu tiền, não đấu não.
  • Kết quả là tuyệt đối: thằng thắng ăn tất.

credit: Might is right 1927 - Ragnar Redbeard
Dịch bởi AI.
 
GIỚI THIỆU


1. Vứt Bỏ Hết Mọi Quyền Lực và Đạo Đức Bên Ngoài


  • Tất cả mấy cái khôn vặt, luật của người với của giời, đạo đức, giáo điều tôn giáo đều phải bị vặn lại và thách thức.
  • Cái Luật Vàng với Mười Điều Răn là nhảm lồn, phải vứt mẹ nó đi. Nghe theo bất kỳ thằng nào dạy đời mày phải thế này thế kia là một sai lầm chết người.
  • Cái gì cũng phải nghi ngờ, và cái đéo gì cũng phải có bằng chứng. Ngay cả chân lý cũng phải chấp nhận một cách dè chừng.
  • Tất cả đạo đức, chính trị, và triết học đều là những giả định vớ vẩn được xây dựng trên mấy câu chuyện cổ tích, đéo có cơ sở nào chắc chắn. Chúng nó là mấy cái mồ mả sơn phết đẹp đẽ, bên ngoài thì ngon lành nhưng bên trong toàn là chết chóc. Phải đập bỏ hết và thay bằng một nền tảng dựa trên sự thật trần trụi.
  • Mấy cái khái niệm đúng sai cần phải tẩy sạch khỏi não của cả dòng giống này đều là những thứ đồi bại, ngoại lai, và làm suy đồi đạo đức.
  • Đúng và sai, tốt và xấu, đã bị bọn tiên tri giả lật ngược hết cả.
  • Phải tiêu diệt hết những ảo tưởng có sẵn để dọn chỗ trong não cho logic tàn nhẫn của sự thật.
  • Bất cứ cái gọi là chân lý nào mà kết quả chứng minh là nhảm cứt thì phải vứt đi.
  • Niềm tin là dấu hiệu của một cái đầu nô lệ và ngu dốt. Thằng nào tin vì đó là truyền thống hay vì nó được viết ra thì là một thằng đầy tớ. Niềm tin là một thằng hầu, một con đàn bà, trong khi Nghi ngờ mới là một đấng sáng tạo, một chúa tể.
  • Thằng nào chậm tin thì là thằng có đầu óc, vì tin vào một nguyên tắc sai lầm là khởi đầu của mọi sự ngu dốt.
  • Tao đéo tin, và tao khẳng định, đó là mật khẩu của tự do vật chất. Tao tin, và tao tuân lệnh, đó là câu cửa miệng của kiếp nô lệ. Thằng nào phủ nhận những thứ nền tảng thì thằng đó bất khả xâm phạm.
  • Mặc dù niềm tin nào cũng có thể có chút sự thật, nhưng thằng điên nào cũng vậy.
  • Mấy cuốn sách thánh như Kinh Thánh, Kinh Koran, Mười Điều Răn, và Hiến pháp không phải là luật sống, mà là luật của sự suy tàn và cái chết.
  • Luân thường đạo lý, luật lệ, và luật vàng không dành cho kẻ mạnh; chúng là công cụ để xiềng xích và kiểm soát nô lệ, lũ ngu, và bọn cấp dưới.
  • Quyền lực tạo ra đạo đức, và Quyền lực có thể bãi bỏ chúng. Đéo có cái gì thiêng liêng cố hữu ở đây cả.
  • Luật lệ duy nhất có giá trị là luật trong tim và lương tâm của chính một thằng đàn ông. Tuân theo bất kỳ tiêu chuẩn đúng sai bên ngoài nào là phản bội chính mình cho kẻ thù.
  • Khi môi trường thay đổi, đéo có lý tưởng nào của con người là chắc chắn. Những lý thuyết và lý tưởng từng mang lại tự do cho tổ tiên giờ có thể mang lại kiếp nô lệ và sự hủy diệt.
  • Điều chắc chắn duy nhất là cuộc đời này ngắn ngủi. Mọi lời hứa về thiên đường hay đe dọa về địa ngục đều là dối trá.

2. Bản Chất Của Thực Tế: Sức Mạnh và Đấu Tranh Vĩnh Cửu

  • Quy luật cơ bản của tự nhiên và thế giới này là: Thằng yếu thì chết, thằng mạnh thì húp.
  • Sức mạnh quyết định mọi đúng sai. Công lý là ảo tưởng; thanh gươm trần vẫn là thứ tạo ra vua và phế truất vua.
  • Thế giới này là một mớ nguyên tử hỗn loạn, một cái sới gà khổng lồ, nơi mọi sinh vật phải chiến đấu để tồn tại hoặc đầu hàng. Phải đảm bảo vũ khí tự nhiên của mình (mỏ và cựa, nanh và vuốt) được khoa học làm cho hiệu quả nhất có thể.
  • Tự nhiên rất tàn nhẫn và vô tình. Nó ban thưởng cho sức mạnh và trừng phạt sự yếu đuối bằng cách tiêu diệt. Bất kỳ nỗ lực nào để tổ chức một xã hội dựa trên sự bình đẳng đều là trái tự nhiên và sẽ bị tự nhiên phá hủy.
  • Tự nhiên chủ động tìm cách tiêu diệt kẻ làm sai.
  • Tự nhiên ban phước cho kẻ mạnh và dũng cảm; nó nguyền rủa những kẻ hiền lành và khiêm nhường. Trong tự nhiên, cái giá của tội lỗi luôn là cái chết.
  • Logic của mọi sự kiện là kẻ mạnh nhất thì sống sót.
  • Các thế lực sống của cái ác được tìm thấy trong những lý tưởng sống của ngày hôm nay.
  • Ý tưởng về địa ngục là một khái niệm đúng đắn nếu được đặt trên mặt đất: đó là sự trừng phạt công bằng và chính đáng và sự lãng quên đang chờ đợi những quốc gia nô lệ hèn hạ, đê tiện và thoái hóa vì sự hèn nhát của chúng.
  • Thay đổi không phải là tiến bộ. Những thực tế cốt lõi của đấu tranh, quyền lực, và thứ bậc là vĩnh cửu.
  • Cuộc sống là thực và nghiêm túc, không có thiên đường hay địa ngục là mục tiêu cuối cùng. Tình yêu, niềm vui, sinh, tử, số phận, và đấu tranh là mãi mãi.

3. Hai Tầng Lớp Của Nhân Loại: Chủ Nô và Nô Lệ

  • Loài người về bản chất và vĩnh viễn chia làm hai loại: bọn cai trị và lũ bị trị, chúa tể và nô lệ, bọn thượng đẳng và lũ hạ đẳng. Cây roi của chủ nô đã vung lên từ thuở ban đầu và sẽ còn vung cho đến ngày tận thế.
  • Hình thức vua chúa có thể thay đổi nhưng vua thì không bao giờ chết.
  • Kẻ Mạnh (Chủ Nô): Họ là những kẻ thách thức cái chết, những người giương cao ngọn cờ của Kẻ Mạnh. Họ là những người tự do, đứng trên mọi luật lệ và hiến pháp, chỉ sử dụng chúng như công cụ để phục vụ mục đích của mình. Một người tự do sinh ra đã tự do, sống tự do, và chết tự do, và không bị ràng buộc bởi những hợp đồng do tổ tiên của hắn tạo ra. Họ thực tế, tàn nhẫn, lạnh lùng, và vô tình. Quyền làm chủ là quyền tự nhiên của họ. Người tự do sử dụng các quy tắc đạo đức như một mồi nhử cho những kẻ phụ thuộc vào mình. Đéo có nghĩa vụ phải thụ động tuân theo khi mạng sống, tự do, hoặc tài sản của mình bị đe dọa bởi bất kỳ ai, kể cả một chính khách.
  • Kẻ Yếu (Nô Lệ): Họ là những thằng yếu đuối, hàng triệu người lao động, và những kẻ có đầu óc mốc meo. Họ sinh ra đã là nô lệ, được huấn luyện từ nhỏ để tuân lệnh và phục tùng. Thằng nào nói "Tôi phải tin, tôi không được nghi ngờ" là một thằng hoạn quan tinh thần hèn nhát. Quần chúng nhân loại là cặn bã mà từ đó các yếu tố có giá trị đã được chắt lọc. Chúng không có khả năng có được tự do thực sự; nếu được ban cho, chúng sẽ ngay lập tức bầu cho mình một ông chủ. Bất lực đồng nghĩa với tội ác. Kẻ khiêm nhường chỉ đáng bị tiêu diệt. Sự tuân lệnh không phải là nghĩa vụ của tất cả mọi người; đó là điều kiện cố hữu của những kẻ phục vụ, những kẻ hèn hạ từ khi sinh ra, do giáo dục, và do hoàn cảnh.
  • Quyền làm chủ là tự nhiên và vĩnh cửu, nhưng chỉ đối với những kẻ không thể lật đổ nó.
  • Phiếu của mười triệu thằng đầu đất chả là cái đinh gì khi đặt lên bàn cân với suy nghĩ và sức mạnh của mười thằng đàn ông cứng, ít nói.
  • Kẻ thù nguy hiểm nhất của một người thường là hàng xóm của hắn.
  • Đạo đức chỉ cần thiết trong một cộng đồng vô đạo đức, tức là một cộng đồng bị kìm kẹp trong tình trạng bị chinh phục.

4. Sự Thất Bại Của Nền Văn Minh Hiện Đại và Lý Tưởng Của Nó

  • Văn minh, tiến bộ, chính phủ, và luật pháp hiện đại là một mớ thất bại. Kết quả của chúng là sự cuồng loạn, sự đi xuống, những thằng đàn ông yếu sinh lý, những đám nô lệ trung thành, những người phụ nữ vô sinh, và một giống nòi hèn hạ với sự mục rữa trong xương tủy.
  • Cái giống nòi phương Bắc từng hùng mạnh đang suy tàn dưới những bộ luật đạo đức được bịa ra này. Dân tộc của tác giả là một chủng tộc chinh phục tất cả, đang bị đe dọa teo tóp thành hư không.
  • Các bộ luật đạo đức và tôn giáo thống trị là cỗ máy suy tàn ngấm ngầm. Chúng tạo ra những kẻ ăn xin, tôn vinh sự nhu mì, và biến con người thành nô lệ.
  • Một người có thể tuân theo Mười Điều Răn và mọi luật lệ, và yêu Jesus, nhưng vẫn là một thằng ngu, một tên nô lệ, một kẻ thất bại, và một kẻ ăn bám. Hoàn thành các điều răn của Chúa là con đường xuống địa ngục.
  • Kitô giáo và nguồn gốc Do Thái của nó là nguồn gốc chính của sự suy tàn này.
    • Jesus là một thằng cứu thế điên loạn bất lực, một thằng Dân chủ Thần thánh, vua của Lũ Nô Lệ, và Hoàng tử Đích thực của Cái Ác.
    • Giê-hô-va là một vị thần đáng sợ với cái sọ bị sâu ăn, nghĩa là lão vừa đáng sợ vừa mục nát.
    • Nền văn minh Kitô giáo nghiền nát tâm trí của giới trẻ bằng những triết lý sai lầm và đạo đức nhân tạo, một quá trình tương tự như tục bó chân của bọn Tàu.
    • Những mạng nhện Do Thái và những lý tưởng phương Đông này là một bùa mê thôi miên phải được xé toạc một cách bạo lực khỏi tâm trí của cả dòng giống, nếu không chúng sẽ dẫn đến một địa ngục trần gian.
  • Dân chúng bị nô lệ về tinh thần từ khi sinh ra. Qua gia đình, trường học, và nhà thờ, tâm trí của họ bị triệt sản và bị ép vào một khuôn mẫu định sẵn của những quy ước gian lận, phá hủy mọi sự độc đáo và độc lập trong suy nghĩ. Các lý thuyết phụ độc hại về thiện và ác được tiêm nhiễm một cách có hệ thống vào văn học tự nhiên của một dân tộc.
  • Người dân bị khủng bố dưới sự điều hành của linh mục, đám đông và quan tổng trấn.
  • Những lời nói dối nguy hiểm nhất là những lời nói dối được thánh hóa, phổ biến mà mọi người đều chấp nhận là sự thật. Những lời nói dối phổ biến là kẻ thù mạnh nhất của tự do cá nhân. Dưới sự thống trị của một sự giả dối, không một quốc gia nào có thể thịnh vượng lâu dài.
  • Khi một lời nói dối đã ăn sâu vào bản chất của một dân tộc, sẽ có một điểm không thể quay đầu lại, nơi mọi phương thuốc đều vô dụng. Dân tộc đó cam chịu bị tiêu diệt. Một sự tiến hóa cao quý hơn từ tro tàn của họ chỉ là một giả định lạc quan.
  • Sự lừa dối của nhiều quốc gia bởi những lời nói dối này là một mối đe dọa cho tự do của thế giới.
  • Sự hối cải không thể cứu những kẻ suy đồi khỏi sự hủy diệt. Sự trẻ hóa thông qua luật pháp và cầu nguyện là một niềm tin thoái hóa của người Do Thái và Kitô hữu. Tất cả nước mắt của tất cả các vị tử đạo đều đã đổ ra vô ích.
  • Bất cứ điều gì một dân tộc tin tưởng sẽ quyết định số phận của nó—tự do, nô lệ, hoặc suy tàn—theo trật tự tự nhiên.
  • Các nhà lãnh đạo hiện đại thì mù quáng, hèn nhát, và thiếu sáng tạo. Sự khôn ngoan của họ là ngu xuẩn và các biện pháp của họ là thuốc độc. Họ không phải là người dẫn đường mà chỉ là bọt bèo trên một dòng sông suy tàn tăm tối. "Vì vậy, tất cả mọi người trên trái đất đều bất lực, Thấy rằng những kẻ dẫn đường đều mù lòa."
  • Lý tưởng dân chủ về một nhân dân có chủ quyền là một trò hề. "Nhân dân có chủ quyền cái con cặc."
  • Sự hèn nhát cá nhân là thói xấu lớn của thời hiện đại, được ngụy trang bằng ngôn ngữ nhân đạo và lòng tốt. Người ta trao đổi lời nói thay vì nắm đấm.
  • Nhân loại đã mệt mỏi với những nhà lãnh đạo giả tạo và đang kêu gào những vị vua, những anh hùng, và một tầng lớp quý tộc không thể mua được bằng tiền.

5. Học Thuyết Của Kẻ Mạnh

  • Con đường đến chiến thắng và danh vọng không phải qua sự nhu mì mà là trên xác kẻ thù. Sự thất bại và sụp đổ của kẻ thù là sức mạnh và sự vươn lên của mày.
  • Lời khuyên "Kính sợ Chúa, kiềm chế tinh thần, và tuân theo luật pháp" rất tuyệt vời cho một thằng nông dân, nhưng một người có sức mạnh thì coi thường nó.
  • Sự nhu mì trong tinh thần là một mê tín tiện lợi được kẻ mạnh sử dụng để điều chỉnh đám đầy tớ, đàn bà, và con cái của mình, nhưng ngoài ra thì vô dụng.
  • Tư duy của kẻ làm chủ được Goethe nắm bắt: "Tao đéo trông cậy vào cái gì cả."
  • Phẩm chất tối thượng là Lòng Can Đảm, chứ đéo phải lòng tốt. Đây là một loại can đảm đặc biệt:
    • Nó hành động một mình, không cần vỗ tay hay ủng hộ.
    • Nó đơn độc, không khoan nhượng, tàn nhẫn, và cứng đầu.
    • Nó thích thú với nguy hiểm, không biết đến tuyệt vọng, và mỉm cười thách thức cái chết.
    • Nó không bao giờ nao núng hay lùi bước.
    • Nó coi thường ý kiến của đám đông.
    • Nó coi thường mọi quy định của nô lệ, đúng, sai, tốt, và xấu.
    • Đó là ý chí Chinh phục hoặc — Chết!
    • Đó là loại can đảm thà chết chứ không chịu đi xay cối cho chủ.
  • Lòng can đảm này tích cực hỗ trợ sự sống còn của Kẻ Thích Nghi Nhất, tức là sự sống còn của Kẻ Tốt Nhất.
  • Sự dũng cảm bao gồm mọi đức tính, sự khiêm tốn, và mọi tội ác.
  • Thằng nào sợ liều mạng thì đừng bao giờ được phép thắng bất cứ thứ gì.
  • Kẻ thống trị sắp tới phải cứng rắn, tàn bạo, và cố tình gan dạ để đập tan những thần tượng của đám đông. Điều này không thể thực hiện bằng một phúc âm của tình yêu.
  • Nhiệm vụ chính của mỗi thời đại mới là tạo ra những con người mới để quyết định các quyền tự do của nó và dẫn dắt nó đến thành công vật chất bằng cách phá hủy những phong tục ngăn cản sự bành trướng.
  • Kẻ mạnh lấy những gì hắn muốn bằng vũ lực, như Svipdag đã minh họa, kẻ phá cổng thay vì xin phép và được chào đón vì sức mạnh của mình.

6. Mục Tiêu Của Kẻ Mạnh: Quyền Lực

  • Mục tiêu của kẻ mạnh là Gái Đẹp, Tiền Bạc, và Quyền Lực Vật Chất.
  • Sứ mệnh của Quyền Lực là kiểm soát và bóc lột những kẻ bất lực.
  • Một thế giới nơi tất cả đàn ông đều tốt và tất cả đàn bà đều bị khóa trinh tiết sẽ là một ngôi nhà kinh hoàng.
  • Chỉ có kẻ mạnh mới có thể tự do.
  • Thế giới đã mệt mỏi với sự yếu đuối và bình đẳng; nó đòi hỏi những người đàn ông dũng mãnh, những kẻ hủy diệt vĩ đại để tiêu diệt tất cả những gì hèn hạ. Thần thánh thì mất giá, ác quỷ lại được săn đón.
  • Lời hứa cuối cùng cho kẻ mạnh, kẻ thách thức cái chết, là "chính trái đất này sẽ là của mày, để sở hữu và nắm giữ."
 
ĐẬP BỎ THẦN TƯỢNG


1. Lý trí và đạo Chúa không đội trời chung

  • Xét về mặt xã hội, mày phải chọn giữa lý trí và Christ; chúng nó không đội trời chung.
  • Christ là tiên tri của sự ngu dốt và là kẻ rao giảng bệnh dại cho đám dân đen. Hắn là một con quỷ xảo trá và là Kẻ Lật Đổ Vĩ Đại đã gieo rắc bùa mê thuốc lú lên thế giới. Lời dạy của hắn hoàn toàn sai bét.
  • Đạo Chúa là một học thuyết chính trị thường có dạng của một lũ điên cuồng loạn.
  • Đạo Chúa được gọi là món quà chết người của Constantine, vì nó đã bóp chết những hạt giống Anh hùng.
  • Đạo Chúa đã lật đổ lý trí và sự tỉnh táo của con người, đầu độc thế giới bằng sự điên rồ, phục tùng và thoái hóa suốt hai nghìn năm.
  • Cây thập tự là cái huy hiệu của sự nhục nhã, tượng trưng cho một cái giá treo cổ với một thằng nô lệ Do Thái lúc lắc trên đó.
  • Đạo đức của đạo Chúa, đặc biệt được chấp nhận ở bọn Anglo-Saxon, không phải là của thần thánh, huyền bí, hợp lý hay trung thực, mà được tạo thành từ những thứ tào lao ma quỷ trộn lẫn với trò ảo thuật của bọn phương Đông.
  • Thông điệp của đạo Chúa là một sự phủ nhận thực tế: Hỡi thằng hề xứ Galilee! Mày đéo phải là Con đường, Chân lý, hay Ánh sáng!
  • Đạo Chúa là một con đường hủy diệt: Đúng là có một con đường có vẻ đúng đắn đối với một dân tộc, nhưng cuối con đường đó là cái chết.
  • Sự chiến thắng của hệ tư tưởng này là cái chết của các quốc gia:
    Hãy gõ vang trống lục lạc,
    Trên đất liền và trên sóng cả;
    Thằng Israel chiến thắng!
    Các quốc gia — chỉ còn là nấm mồ!

2. Christ lật ngược các giá trị tự nhiên
  • Triết lý của Christ là sự đảo lộn của mọi bản năng tự nhiên, tôn vinh những gì làm suy yếu và hủy hoại nam tính trong khi lên án những gì tự lực và anh hùng. Hắn là kẻ rao giảng những đức hạnh của bọn thái giám như tự hạ mình và chịu đựng một cách thụ động.
    • Hắn tôn vinh kẻ yếu, kẻ khiêm nhường và những thằng thất bại (ví dụ: thằng ăn mày Lazarus).
    • Hắn lên án kẻ mạnh, kẻ kiêu hãnh và những thằng thành công (ví dụ: thằng nhà giàu Dives).
    • Hắn ban phước cho những thằng thất bại và nguyền rủa những thằng thành công.
    • Hắn xuyên tạc tất cả những gì cao quý và đề cao tất cả những gì tàn ác.
  • Hắn ra lệnh phá giá những đức tính làm một dân tộc hùng mạnh.
  • Hắn ra lệnh phải phục tùng sự sỉ nhục và lăng mạ, thực chất là cổ vũ cho chế độ nô lệ. Lời hứa về sự nghỉ ngơi của hắn là một lời nói dối: Lũ mệt mỏi chúng mày lại đây, tao sẽ xích chúng mày lại bằng những sợi xích không thể phá vỡ, và chất gánh nặng lên chúng mày như một con lừa.
  • Tự khẳng định bản thân cao quý và anh hùng hơn là tự phủ nhận. Tự hạ mình là tự nguyện làm nô lệ.
  • Tuân theo mệnh lệnh yêu kẻ thù của mày sẽ đảm bảo rằng mày và con cháu mày sẽ là lũ mọi gánh nước bổ củi, những kẻ thoái hóa, bọn Gibeonites.
  • Bài học thực tế của mấy bài giảng nhảm nhí của đạo Chúa là để đảm bảo sự phục tùng: đừng đòi hỏi phần của mày nếu mày nghèo; chìa má bên kia cho kẻ thù; chấp nhận bị vặt lông và cai trị bởi lũ khốn nạn, và mày sẽ được thưởng trên thiên đàng trong khi những kẻ áp bức mày xuống địa ngục.

3. Bản chất chính trị của tôn giáo
  • Tất cả các tôn giáo có hiệu lực, bao gồm cả đạo Chúa, về cơ bản là các học thuyết chính trị, bộ luật dân sự và quân sự, và các quy định của cảnh sát. Như thằng Napoleon đã nói: Tôn giáo là một quyền lực, một cỗ máy chính trị, và nếu không có Chúa, tao sẽ phải bịa ra một ông.
  • Tôn giáo là cái khuôn để đúc ra các thể chế công.
  • Thần thánh và Chính phủ gắn bó chặt chẽ với nhau; sự hủy diệt của cái này dẫn đến sự hủy diệt của cái kia, do đó có sự liên minh giữa chính trị gia và thầy tu.
  • Jesus, Peter, Paul, James, và lũ động kinh châu Á khác là những nhà cải cách xã hội chủ nghĩa thô thiển với những tâm hồn dị dạng và là những kẻ mị dân từ các khu ổ chuột, nơi không thể sinh ra thứ gì cao quý.
  • Niềm tin chính trị-kinh tế hiện tại bị chi phối bởi giáo phái ******** hạ đẳng của Christ. Mỏ neo của Chủ nghĩa Xã hội là tôn giáo của đạo Chúa. Thư của James được những người theo chủ nghĩa xã hội lưu hành để thúc đẩy tình anh em toàn cầu dựa trên lao động cưỡng bức, sự bầy đàn hóa, và phiếu bầu của đa số.
  • Các thành phố hiện đại đầy rẫy lũ thầy tu động kinh mồm mép, rao giảng một phúc âm nông cạn về quyền bình đẳng, tự do và tình anh em.
  • Đạo đức của đạo Chúa cung cấp nguồn cảm hứng địa ngục cho lũ tôn thờ đám đông hiện đại như công xã, hội truyền giáo, vô chính phủ, cộng hòa đỏ và dân chủ. Những thiên thần mà Chúa gửi đến để hủy diệt dân chúng chính là các chính trị gia và nhà cải cách.
  • Đạo Chúa là một âm mưu có tổ chức trên toàn thế giới của giới Tu sĩ, Chính trị gia và những kẻ Suy đồi nhằm chống lại tất cả các Đức tính nguyên thủy và Anh hùng.
  • Nhà thờ là thần tượng của thầy tu; Nhà nước là thần tượng của chính trị gia. Chính trị gia là lũ trộm cắp lươn lẹo tim đen, hơi thở của chúng là cái chết, một con rắn đuôi chuông và một con tử xà đói khát mà luật pháp của chúng là một tai họa. Một lời nguyền rủa giáng xuống chúng và tất cả những ai ủng hộ việc tăng cường quyền lực cho chúng.
  • Các ứng cử viên tổng thống từ Jefferson đến Lincoln đều đã sa vào những lời lẽ sáo rỗng, yếu đuối như nhau vì nó giúp thắng phiếu.
  • Kẻ kích động hiện đại sử dụng các ý tưởng chính trị-kinh tế để giành quyền lực thông qua Nhà nước, giống như thầy tu ngày xưa đã làm thông qua Nhà thờ và việc sử dụng một cách trơ trẽn từ bầy cừu cho những kẻ sắp bị xén lông và lột da.
  • Các hệ thống phổ quát phi tự nhiên như Nhà thờ Phổ quát hay Nhà nước Phổ quát đều được định sẵn sẽ thất bại. Tác dụng duy nhất của chúng là trì hoãn sự vận hành của quy luật kẻ mạnh nhất sống sót — đánh thuốc mê các quốc gia bằng những liều thuốc an thần tạm thời.
  • Ngay cả khi các nhà cải cách thiết lập được chế độ chuyên chế đen tối của số đông thông qua luật đa số, một tổ chức như vậy cuối cùng cũng sẽ sụp đổ dưới sức nặng của chính nó.

4. Sự giả dối của lý tưởng đạo Chúa và dân chủ
  • Các nguyên lý cốt lõi của đạo Chúa và nền dân chủ hiện đại là những sự giả dối phi tự nhiên, phi lý và mang tính hủy diệt. Tác giả liên tục đặt câu hỏi về định nghĩa của cái tốt.
  • Tình anh em: Tình anh em của loài người là một giả thuyết không có cơ sở trong sinh học hay lịch sử. Con người không phải là anh em bình đẳng, dù so sánh thằng mọi đen, mọi da đỏ, thổ dân Úc, Kalmuck, và cu-li với những kẻ sinh ra trong gia đình danh giá và những kẻ hạ đẳng.
  • Tình yêu: Phúc âm Tình yêu không có cơ sở hợp lý nào và không thể thực hành được.
    • Yêu kẻ thù của mày là triết lý đáng khinh của một con chó săn, dẫn đến sự thoái hóa và đọa đày.
    • Mày nên ghét kẻ thù của mày và săn lùng chúng. Yêu chúng là đặt mày vào lòng thương xót của chúng.
  • Luật Vàng: Đây là một quy tắc hèn hạ, nhát gan, một chính sách an toàn và là lời dạy bẩn thỉu nhất từng được thốt ra. Cách tốt nhất để kiểm tra một nhân chứng là đối chất.
    • Một kẻ mạnh không có lý do gì phải để tâm đến những kẻ không thể hại hay giúp được mình.
    • Nếu kẻ khác có thể làm hại mình, hắn phải chiến đấu với chúng để tự bảo tồn. Làm điều tốt cho người khác có thể có nghĩa là gây chiến và tiêu diệt họ.
    • Những kẻ tuân theo nó sẽ trở thành con mồi cho những kẻ không tuân theo.
    • Những kẻ nghĩ ra nó cũng không tự mình thực hành, từ Jesus đến Peter đến Judas.
    • Nó là một sản phẩm đạo văn từ các triết lý trước đó.
  • Bài giảng trên núi: Đó là một bài giảng cho sự suy tàn và nô lệ. Nếu nó và Luật Vàng là lời của Chúa, thì lời của Chúa là lời của sự Lừa đảo.
  • Tự do, Bình đẳng, Bác ái: Đây là những Sự Giả dối khổng lồ và những khẩu hiệu hèn hạ của lũ nô lệ không thể thực hiện được. Bình đẳng và Bác ái không thể được tạo ra nếu không đảo ngược cơ chế của vũ trụ. Một số kẻ sinh ra để làm cấp dưới, và không có quyền lực nào có thể giải thoát chúng.
    • Không thể xây một cung điện cẩm thạch từ bùn, tạo ra một kẻ chinh phục từ đống phân, hay sản xuất ra anh hùng từ lũ lợn.
    • Những sự giả dối này được thúc đẩy bởi những nhà hùng biện điên cuồng, đám đông gào thét, những nhà thuyết giáo da mềm và những chính trị gia dẻo mồm.
  • Lòng vị tha: Ở bất kỳ quy mô lớn nào, lòng vị tha, sự từ bỏ bản thân và lòng cảm thông phổ quát là không thể đối với các sinh vật săn mồi và tương đương với việc tự sát tập thể. Đây là nền tảng điên rồ của xã hội học đạo Chúa.
  • Không có gì phi tự nhiên có thể tồn tại lâu dài. Chủ nghĩa tình cảm la lối là một đòn bẩy yếu ớt không thể lật đổ trật tự bất biến của Vũ trụ.

5. Sự cần thiết của xung đột, quyền lực và tự bảo tồn
  • Con người là một loài thú săn mồi, một phần của vương quốc động vật, và bị chi phối bởi các luật lệ khắc nghiệt của nó. Con người có bản năng săn mồi và không thể tồn tại nếu ngừng săn mồi lẫn nhau.
  • Sự cạnh tranh, ganh đua, xung đột và sự hủy diệt hàng loạt các loại yếu đuối không chỉ là tự nhiên mà còn cực kỳ cần thiết cho sự tiến bộ.
  • Phần lớn con người sinh ra đã quá yếu đuối so với hoàn cảnh của họ. Một số ít có sức chịu đựng phải chứng minh sự phù hợp của mình để tồn tại, sinh sản và sở hữu. Nhiều thằng được tạo ra — ít thằng được chọn.
  • Nếu không có chiến tranh, cạnh tranh, vương quyền, chế độ nô lệ, sự sống còn của kẻ cứng rắn nhất và sự diệt chủng, thế giới sẽ là một địa ngục thối rữa. Nếu con người sống mà không có kẻ thù, họ sẽ mất đi những phẩm chất tốt nhất của mình, giống như những con chim biển mất khả năng bay vì không có kẻ săn mồi.
  • Trong một cuộc đụng độ của lợi ích trần trụi, chỉ có Kẻ Tốt nhất và Dũng cảm nhất mới có thể tồn tại.
  • Tự bảo tồn là luật tối cao. Sự nhạy bén trong kinh doanh đơn giản chỉ ra rằng công việc chính của một người là duy trì bản thân bằng mọi giá: kinh doanh là kinh doanh.
    • Mày phải trả đòn bằng đòn, khinh miệt bằng khinh miệt, với lãi kép: Mắt đền mắt, răng đền răng, phải gấp bốn, gấp trăm lần. Thằng nào chìa má còn lại là một con chó hèn — một con chó của đạo Chúa.
    • Mày phải biến mình thành một Nỗi kinh hoàng cho đối thủ.
  • Thần học gia và nhà cải cách là cặp Mephisto song sinh tìm thấy danh tiếng và sự vĩ đại của mình trong sự hèn hạ của nhân loại.
  • Bằng chứng thực sự của nam tính là một lứa con cháu ngon lành. Một định lý khoa học là một con vật nhút nhát sẽ truyền sự nhút nhát cho con cháu của nó. Sự bất tử thực sự không phải ở một thiên đường vô hình, mà là trong bộ não và cơ bắp của những đứa con trai hiếu chiến và bất khả chiến bại của mày.
  • Cái chết và sự hủy diệt là cần thiết cho sức khỏe của thế giới và cũng tự nhiên và đáng yêu như sự sinh ra và sự sống. Hỡi cái chết êm ái đáng yêu, hãy đến đây, hãy lan tỏa khắp thế giới.

6. Bản chất của Christ và đám đệ tử
  • Christ là một thằng Do Thái tiểu nhân hẹp hòi, một thằng nhà quê Galilee tự huyễn hoặc, một kẻ kích động nô lệ, và là vị cứu tinh của vùng Tiểu Á — kẻ sinh ra trong chuồng gia súc và chết trên giá treo cổ. Hắn được so sánh với một Don Quixote bị đóng đinh (nhưng toàn năng). Triết lý của hắn bắt nguồn từ sự tuyệt vọng và sự đau khổ của hắn đến từ bệnh động kinh nặng.
  • Hắn là một nhà tư tưởng và người biểu diễn không có gì độc đáo; hắn không nói hay làm bất cứ điều gì mà người khác chưa nói và làm tốt hơn trước đó.
  • Cuộc đời hắn là một ý tưởng điên rồ và một căn bệnh não lãng phí: Một thằng trời đi ăn xin từng nhà!... Một thằng trời bị đóng đinh vào hai thanh gỗ!... Một thằng trời bị hành quyết theo lệnh của một quan tòa!
  • Hắn đã chết một cách thảm hại—một Đấng Cứu Chuộc không cứu chuộc được ai và một Đấng Cứu Rỗi không cứu rỗi được ai. Hắn bị hành quyết vì những kẻ thống trị La Mã mạnh hơn. Ngay cả trong cái chết, thằng cha mặt tái mét trên thập tự cũng không nhìn thấy gì hơn những người xem.
  • Đệ tử của hắn, cả xưa và nay, là lũ nghèo và ngu, những kẻ lông bông, nô lệ, đàn bà, lũ điên, người cùi và những kẻ mất trí. Kinh thánh xác nhận điều này: Không có nhiều người khôn ngoan theo xác thịt, không nhiều người quyền thế, không nhiều người cao quý được gọi; nhưng Chúa đã chọn những điều dại dột của thế gian... và những điều bị khinh miệt.
  • Các Giáo phụ được phong thánh của đạo Chúa thời kỳ đầu hầu hết là nô lệ, nô lệ được giải phóng hoặc thái giám.
  • Đám đông luôn hèn nhát, không hào phóng, đa nghi, đê tiện không thể tả và sẽ luôn bỏ rơi hoặc phản bội một nhà lãnh đạo có tài năng. Sau khi để Christ bị giết, đám đông sau đó đã thần thánh hóa hắn.
  • Trong hai nghìn năm, bầy cừu non của Christ đã tự vỗ béo mình... cho chuồng xén lông và lò mổ.
  • Đạo Chúa nguyên thủy hấp dẫn những nô lệ mê tín, những kẻ háo hức tìm một lối thoát không cần chiến đấu. Nó đã tổ chức họ để lật đổ các Nguyên tắc Anh hùng, thay thế một chế độ thần quyền xảo quyệt dựa trên mánh khóe của thầy tu, địa ngục, bố thí, chính trị và tất cả những gì ô uế và ngầm ngầm bằng một tầng lớp quý tộc đích thực dựa trên sự chọn lọc qua chiến trận.
  • Ý tưởng sống như Christ đã sống là một sự vô lý hiển nhiên, vì hắn là một kẻ không sản xuất, sống bằng từ thiện hoặc trộm cắp. Nếu tất cả mọi người đều làm như vậy, xã hội sẽ sụp đổ.
  • Phép lạ của hắn là những trò lừa bịp không độc đáo. Việc làm cho người chết sống lại không có lợi ích gì, vì nó phục hồi một sự phiền toái. Cho người đói ăn khuyến khích sự hèn nhát, bởi vì những người chết đói khi có sẵn thức ăn là những kẻ hèn nhát. Đối với một đám đông đói khát như vậy, phát súng đại bác của Napoleon sẽ là giải pháp đúng đắn.
  • Đám đông đã đúng khi yêu cầu thả Barabbas, kẻ không phải là một tên trộm mà là một thủ lĩnh du kích anh hùng chiến đấu chống lại những kẻ thu thuế La Mã. Một thằng Barabbas còn hơn một nghìn thằng Christ.
 
7. Tài sản, Tự do và Luật pháp
  • Tự do thực sự là sự tự chủ hoàn toàn về thể chất và tinh thần, bao gồm việc sở hữu tài sản và vũ khí phòng thủ, và độc lập khỏi mọi sự ép buộc.
  • Để độc lập là phải làm chủ sở hữu. Không có tài sản, không có vũ khí thì là nô lệ.
  • Tài sản là cần thiết cho sự phát triển của cá nhân và phải được có bằng mọi giá. Kẻ không thể sở hữu tài sản thì tốt hơn nên được chôn đi cho khuất mắt. Những kẻ không chiếm đoạt của cải là bọn thái giám.
  • Một quốc gia vứt bỏ thói quen bạo lực của mình sẽ không còn tồn tại như một quốc gia.
  • Tự do trong khuôn khổ pháp luật là sự chuyên chế. Sự chuyên chế vô nhân xưng như vậy chỉ có thể bị loại bỏ bằng thanh gươm trong tay Kẻ Mạnh nhất.
  • Trong lịch sử, không có dân tộc bị chinh phục nào giành lại được tự do mà không tàn sát những kẻ bạo chúa của mình và tịch thu tài sản của chúng. Tác giả treo thưởng 50.000 ounce vàng cho bất kỳ ai có thể chứng minh điều ngược lại.
  • Đạo đức, luật pháp và mười điều răn được tạo ra bởi những kẻ nói dối, trộm cắp và lừa đảo để đè bẹp người dân, chứ không phải vì lợi ích của họ. Mày được khuyên một cách mỉa mai là hãy tuân theo Luật pháp, bởi vì Vâng lời... là của Chúa... nhưng Không vâng lời là kinh khủng và của Quỷ dữ.

8. Sự thoái hóa của con người hiện đại
  • Nhân loại hiện đại bị dị dạng về thể chất và tinh thần, một kết quả trực tiếp của hai nghìn năm lai giống tồi tệ dưới ảnh hưởng của Chủ nghĩa lai căng, Dân chủ, Bình đẳng, và cái trò sùng đạo Moody-and-Sankey.
  • Tổ tiên ngoại đạo da dẻ sạch sẽ của chúng ta, với sức sống không bị suy giảm, là một loại động vật cao quý hơn. Con người văn minh là một loại hèn hạ hơn.
  • Khi Nhà thờ chiến thắng, Kỷ nguyên Đen tối bắt đầu. Khi nó bị nhổ tận gốc, Kỷ nguyên Anh hùng sẽ lại bình minh, và phụ nữ sẽ không chỉ là những con búp bê còi cọc di động và mấy cái hiệu thuốc đeo kính.
  • Quần áo và giáo dục dùng để che giấu những dị tật về thể chất và tinh thần của con người hiện đại.
  • Bản thân quần áo là phi tự nhiên, một lớp giẻ rách sinh bệnh. Có một sức mạnh sống còn bí mật trong việc phơi mình trước các yếu tố mà tổ tiên chúng ta đã trải qua. Thiên thần và tiểu thiên thần không được miêu tả trong trang phục gò bó hiện đại.
  • Một đám đông cử tri tự do và độc lập sẽ là một cảnh tượng kinh hoàng, mút tay, hấp thụ thuốc phiện chính trị và cái chết êm ái thần thánh.
  • Không một dân tộc nào có thể giữ được sự cứng rắn và độc lập lâu dài nếu tâm trí của họ trở nên phục tùng một Lý tưởng Giả dối.
  • Các thể chế của đạo Chúa và xã hội chủ nghĩa hoàn toàn bất lực trong việc thay đổi tiến trình tự nhiên của sự vật và do đó không có quyền lực để ra lệnh cho sự sống còn của những kẻ tàn tật về tinh thần và thể chất.
  • Nước Mỹ hiện đại là một cảnh tượng ghê tởm của sự suy tàn này, nơi các chính trị gia hoành hành và người dân tưởng tượng những điều hão huyền, và xã hội là một hỗn hợp buồn nôn của nô lệ, những kẻ đổi tiền và gái điếm.

9. Lời chúc phúc và nguyền rủa của tác giả
  • Phúc cho:
    • Kẻ Mạnh, vì chúng sẽ chiếm hữu trái đất.
    • Kẻ Quyền lực, vì chúng sẽ được tôn kính.
    • Kẻ Táo bạo, vì chúng sẽ là chủ nhân của thế giới.
    • Kẻ Chiến thắng, vì chiến thắng là nền tảng của Lẽ phải.
    • Kẻ hiếu chiến, vì Cái đẹp sẽ mỉm cười với chúng.
    • Kẻ Dũng cảm, vì chúng đã hấp thụ được trí tuệ thực sự.
    • Kẻ tay sắt, vì những kẻ không phù hợp sẽ chạy trốn trước chúng.
    • Kẻ thách thức Cái chết, vì ngày của chúng sẽ dài.
    • Kẻ hủy diệt Hy vọng Giả dối, vì chúng là những Messiah thực sự.
    • Kẻ Dũng mãnh, vì chúng sẽ có được kho báu lớn.
    • Kẻ không tin vào Điều gì, vì nó sẽ không khủng bố tâm trí chúng.
    • Người có kẻ thù mạnh, vì chúng sẽ biến anh ta thành anh hùng.
    • Người có bước chân nhanh nhẹn để phục vụ bạn bè.
    • Kẻ Khôn ngoan và Dũng cảm, vì chúng sẽ chiến thắng trong Cuộc đấu tranh.
    • Cha của những thiếu nữ Cao quý, vì họ là muối của đất.
    • Kẻ có trí tuệ vĩ đại, vì chúng sẽ cưỡi lên những cơn lốc.
    • Kẻ không thương xót, vì con cháu chúng sẽ sở hữu thế giới.
    • Kẻ hủy diệt Thần tượng, vì chúng sẽ được những kẻ bạo chúa khiếp sợ.
  • Nguyền rủa:
    • Kẻ yếu, vì chúng sẽ thừa hưởng cái ách.
    • Kẻ Yếu đuối, vì chúng sẽ bị xóa sổ.
    • Kẻ Khiêm nhường, vì chúng sẽ bị giày xéo dưới móng guốc.
    • Kẻ bại trận, vì chúng sẽ mãi mãi là chư hầu.
    • Kẻ nghèo khó trong tâm hồn, vì chúng sẽ bị phỉ nhổ.
    • Kẻ Vâng lời, vì chúng sẽ sinh ra những kẻ què quặt.
    • Kẻ ghét chiến trận, vì sự khuất phục là phần của chúng.
    • Kẻ não yếu, vì chúng sẽ chết giữa sự sung túc.
    • Kẻ tôn thờ Chúa, vì chúng sẽ như những con cừu bị xén lông.
    • Kẻ tin vào Thiện và Ác, vì chúng bị những cái bóng dọa sợ.
    • Những con chiên của Chúa, vì chúng sẽ bị chọc tiết trắng hơn tuyết.
    • Kẻ làm điều tốt cho người khác, vì hắn sẽ bị khinh miệt.
    • Kẻ tổ chức từ thiện, vì chúng là những kẻ gieo rắc bệnh dịch.
    • Kẻ không phù hợp, vì chúng sẽ bị tiêu diệt một cách chính đáng.
    • Những bà mẹ của lũ con non èo uột bệnh tật, vì họ sẽ bị xấu hổ.
    • Kẻ dạy Dối trá thành Chân lý, và Chân lý thành Dối trá.
    • Kẻ Thương hại, vì chúng sẽ không nhận được lòng thương hại.
    • Những kẻ tự cho là khôn ngoan nổi tiếng, vì hạt giống của chúng sẽ bị diệt vong.
    • Nguyền rủa gấp ba lần những Kẻ Hèn hạ, vì chúng sẽ phải phục vụ và chịu đựng.

10. Lời dặn cuối cùng
  • Sách và messiah của Do Thái là dành cho người Do Thái.
    Tôn thờ một cuốn sách,
    Là thuốc độc cho não;
    Một thằng trời đang chết trên thập tự
    Là lý trí đã hóa điên.
  • Hãy cẩn thận với tất cả các sách thánh, tín điều, trường học, luật lệ do con người tạo ra và các quy tắc vàng, vì chúng được tạo ra để đè bẹp mày.
  • Dám xé toang xiềng xích đang trói buộc mày, hãy sống thật với chính mình, và giải phóng tâm trí mày khỏi mọi thứ cũ và mới.
  • Luôn suy nghĩ bằng cái đầu của mày, bác bỏ mọi suy nghĩ khác, học cách sử dụng bộ não của chính mày, và ngẩng cao đầu mà đứng thẳng.
 
GIĂNG LƯỚI!



1. Trò Bịp về Lý Tưởng và Cai Trị
  • Mấy cái lý tưởng chính trị, như trong Tuyên ngôn Độc lập, là cái mạng nhện xảo trá do bọn chính trị gia khôn lỏi giăng ra để bẫy, vặt lông và kiểm soát đám đông, lũ này thì chả khác gì một bầy ruồi nhặng. Ý đồ thật sự của cái Tuyên ngôn đó là một cái thòng lọng để quàng cổ bầy gia súc đang gào thét và bắt đầu nổi loạn ở Tân Thế giới. Mấy cái kết luận đạo đức và chính trị của nó là những lời dối trá trắng trợn — được tô vẽ, tung hô, in bằng chữ vàng, nhưng suy cho cùng — vẫn là LÁO TOÉT.
  • Dân Mỹ bị lừa để ăn mừng chính sự nô lệ của mình. Cứ mỗi mùng 4 tháng 7, chúng nó lại gào đến khản cổ về mấy cái thứ chung chung trong Tuyên ngôn, với kèn thiếc, pháo nổ to, sùng bái cờ quạt, kèn đồng, súng đồ chơi và đủ thứ gầm rú của bầy đàn. Chúng nó tin rằng mình là chúa tể và bình đẳng, đó là cái điệp khúc ảo tưởng muôn đời. Cái ảo tưởng này cũng giống như của mấy thằng điên trong trại tâm thần tin rằng mình là vua chúa. Tự do của chúng nó là cái niềm tin ngu xuẩn rằng chúng đã giành được tự do bằng cách chọn một đám thu thuế mới vài năm một lần.
  • Hệ thống của Mỹ là một nhà tù trá hình dưới lốt một nền cộng hòa.
    • Hiến pháp là một cái áo bó được chế tạo tinh vi. Nó là một cỗ máy quái dị được thiết kế để bóp nát trái tim của tất cả những Thành Phần Ưu Tú nhất ở Mỹ. Tội ác cao nhất được viết vào bộ luật cao nhất của đất nước.
    • Các quy tắc đạo đức là những xà lim có đệm.
    • Luật pháp thành văn là còng tay và xiềng chân. Mấy cái câu "Luật này được ban hành" chỉ được bịa ra để dọa nạt tù nhân.
    • Các ông trùm Công nghiệp là cai ngục và quản giáo trong lốt cải trang khéo léo.
  • Hơn một thế kỷ qua, dân Mỹ đã cày cuốc như súc vật thồ hàng, bòn rút của cải của lục địa chỉ để đổ vào mấy cái hố xí của châu Âu.
  • Bọn Mỹ ngu ngốc đã đổi cái ách chính trị bằng gỗ của một vị vua Anh để lấy một cái ách mới toanh bằng thép do chính chúng nó rèn ra, mà chúng nó gọi là Tự do Lập hiến. Một cái ách tự làm, dù bằng vàng, vẫn là một lời nguyền; Lũ bị đeo ách đúng là lũ đáng bị nguyền rủa!
  • Hiến pháp Hoa Kỳ là công cụ cai trị tồi tệ nhất từng được một bộ lạc Anglo-Teutonic tạo ra. Nó giả vờ ban phát tự do và quyền tự quyết trong khi thực tế lại tiêu diệt cả hai. Nó tổ chức một chế độ chuyên chế dân cử, nơi mà thằng vua-đám-đông sở hữu quyền lực độc đoán hơn bất kỳ bạo chúa cha truyền con nối nào. Cái bẫy mà nó giăng ra đã được những kẻ sáng suốt nhìn thấu từ trước khi nó lên ngôi.
    Thế là, lũ Bậc thầy Lừa lọc,
    Giăng bẫy và lưới của chúng;
    Và nước rộng đến đâu:
    Thì lưới dệt rộng đến đó.
  • Chính phủ Liên bang là một con tàu cướp biển giả dạng tàu tuần dương thân thiện để lấy lòng tin của người dân. Giờ ra khơi, nó đã lộ nguyên hình và nắm dân trong tay, sẵn sàng cướp bóc.
  • Cái "Tin lành Bình đẳng" kiểu Dòng Tên đã dụ dỗ dân Mỹ vào chỗ tự mãn cho đến khi xiềng xích của chúng được rèn xong. Mấy cái lý tưởng của Tuyên ngôn là một mớ hổ lốn những khẩu hiệu đạo văn từ lũ Levellers thế kỷ 17, bọn Mattoids Thanh giáo điên loạn và lũ Jacobins Pháp đần độn thế kỷ 18. Những khái niệm trừu tượng quyến rũ này là nguồn gốc của chủ nghĩa vô chính phủ, chủ nghĩa ********, chủ nghĩa cộng hòa và các chứng co giật truyền nhiễm khác. Bản thân cái Tuyên ngôn đó là một thứ lỗi thời, mốc meo, bốc mùi và mọt ăn: chỉ hợp treo trên tường bảo tàng hoặc trong não của một thằng triết gia điên.
  • Cuộc xung đột giữa chủ và nô lệ hiện tại đã kết thúc; bọn chủ đã thắng và chiếm hết chiến lợi phẩm. Tất cả những gì còn lại của Tự do là cái tên của nó và đặc quyền cho dân đen được chửi bới bọn chủ sở hữu của chúng trên các bài xã luận vào mùa bầu cử.
  • Trong mỗi cuộc bầu cử, dân Mỹ đã bỏ phiếu để tăng cường quyền lực độc tài của những kẻ cai trị. Đây là kết quả của niềm tin ngây thơ vào Chủ nghĩa Hợp hiến của các Cha già Cách mạng. Tự do cá nhân gần như không tồn tại, và bất kỳ công dân nào chống lại giáo điều của Đa số đều có nguy cơ mất mạng.
  • Bọn chính trị gia ("Grand Vizers") tham gia vào các kế hoạch cướp bóc tài chính. Chúng không chỉ cướp của các thế hệ đang sống, mà còn bắt cả Tương lai phải cống nạp cho lòng tham đói khát của chúng. Chúng vay hàng tỷ từ Lũ Cho Vay Nặng Lãi dựa trên Tín dụng Quốc gia, chia chác tiền cho nhau, rồi áp đặt thuế má nặng nề lên nông dân để trả lãi cho thằng Do Thái. Những khoản cống nạp này được thu bằng vàng tăng giá dưới họng súng lưỡi lê của Tòa án Tối cao.
  • Nội chiến Hoa Kỳ là một cuộc chiến nhằm tiêu diệt Quyền Tự quyết. Nó được tiến hành bởi một dân tộc có vấn đề về não để thiết lập một Chế độ Chuyên chế Tập trung và hạ thấp dân da trắng xuống ngang hàng với thằng mọi đen, thằng Do Thái Nga, thằng cu li và thằng nông nô châu Âu. Thành tựu thực sự của nó là hạ cấp nô lệ da trắng xuống tầng thấp hơn của thằng mọi đồn điền. Đó là một chiến thắng của sự khéo léo khi bọn da trắng đánh nhau để tự phế giá trị của chính mình.
    • Cái trò dối trá "con người và anh em" được viết trong một tu chính án hiến pháp, nhưng ngoài đời thực, thằng mọi "tự do" còn bị hạ thấp và khinh bỉ hơn cả khi nó còn là nô lệ.
    • Hố sâu xã hội giữa những người cao nhất và thấp nhất, dù trắng hay đen, giờ đây còn rõ rệt hơn bao giờ hết. Mặc dù bọn mọi đen chiếm đa số ở nhiều bang, chúng không bao giờ được phép nắm quyền hành chính, và sẽ không bao giờ.
  • Lincoln là một chính khách vĩ đại vì lão biết cách lùa cả bầy bằng những câu chữ mê hoặc. Những kẻ tung hô lão cũng giống như những tên nô lệ say xỉn, hoặc như những tên thái giám Ma-rốc chúc phúc cho Hoàng tử sắp cắt cổ chúng.

2. Bản Chất Thật của Chính Quyền và Luật Pháp
  • Sự cai trị của người này đối với người khác bắt nguồn từ vũ lực khi kẻ chiến thắng trở thành người cai trị. Cái ảo tưởng phổ biến là vũ lực này đã bị xóa bỏ; thực tế, nó còn mạnh hơn bao giờ hết. Người ta không thấy rõ vì không cần phải ép buộc với những kẻ hạ đẳng luôn háo hức tuân lệnh.
  • Có hai phương pháp để những kẻ tham vọng giữ một đám dân trong vòng nô lệ:
    1. Phương pháp Danh dự: Cai trị trực tiếp thông qua một đội quân thường trực thiện chiến, không thể chống cự, thực thi Luật pháp bằng họng súng thần công.
    2. Phương pháp Rẻ tiền hơn: Tiêm nhiễm cho dân chúng một loại thuốc ngủ chính trị độc hại hoặc một sự mê tín, chẳng hạn như lý tưởng Bình đẳng, khiến chúng trở nên cần cù, ngoan ngoãn và dễ bảo. Phương pháp này hiệu quả nhất đối với các dân tộc Aryan, những người sẽ chiến đấu chống lại chế độ quân phiệt nhưng sẽ thụ động phục tùng nếu não của họ được ngâm trong một Lời Dối Trá Trừu Tượng trước.
  • Những người sáng lập nước Mỹ, mà Thống đốc Morris gọi là một lũ khốn nạn, đã chọn phương pháp lừa bịp rẻ tiền hơn. Họ đã sử dụng những lý tưởng giả dối, kết nối Quyền bình đẳng với lời nói dối có từ trước về Bình đẳng trước Chúa, để ru ngủ đám dân vũ trang và dũng cảm trở lại vòng phục tùng. Các hệ thống luật pháp cũ dựa trên vũ lực trần trụi đã được giữ lại một cách khôn khéo và thậm chí còn được khuếch đại.
  • Nhà nước là một cơ quan tống tiền. Những người dám nghĩ dám làm phải hối lộ các quan chức (bọn tổng trấn dân cử) để mua sự miễn trừ khỏi sự quấy rối của cộng đồng. Một người thành công phải có sự sắc sảo và khôn ngoan vô liêm sỉ, biết giá của mọi thằng yêu nước, và trả giá đó với sự nhiệt tình hết mình. Cơ hội trong đời của một người nghèo nhưng có lương tâm là vô cùng nhỏ. Đây là một hệ thống của sự khốn nạn dựa trên những lá phiếu đa số có thể mua được. Bọn quan chức trộm cắp của Thổ Nhĩ Kỳ, Trung Quốc hay Ba Tư sẽ phải xấu hổ trước sự tinh vi mà các chính trị gia Mỹ làm giàu cho bản thân.
  • Chính phủ Liên bang có thể làm bất cứ điều gì nó muốn miễn là nó có thể thu đủ doanh thu để mua chuộc các chính khách và trả lương cho đám lính cận vệ của mình.
  • Tất cả luật pháp là mệnh lệnh của những kẻ chinh phục thành công hoặc của một vài cá nhân tài ba truyền cảm hứng cho họ. Luật pháp là hiện thân của sự Bất bình đẳng. Ý nghĩa duy nhất mà Bình đẳng trước pháp luật là đúng, đó là tất cả những ai tuân theo luật đều là đầy tớ của những kẻ đã tạo ra nó. Luật pháp tương tự như các quy tắc thủ tục do một đội quân chiếm đóng ban hành để chuyển giao tài sản một cách có trật tự từ kẻ bị chinh phục sang kẻ chinh phục.
  • Luật thành văn có thể chính thức trao các quyền bình đẳng, nhưng nó không thể tự thực thi; nó phải được thực hiện thông qua con người, mà con người thì đầy rẫy bất bình đẳng.
  • Chính quyền là một băng cướp có tổ chức và được tôn lên ngôi. Các nguyên tắc chi phối một vụ cướp cũng chính là các nguyên tắc chi phối chính quyền. Không có chính phủ nào dựa trên sự đồng thuận của người dân. Thật sai lầm khi cho rằng người dân ban hành luật mà họ bị bắt phải tuân theo, và ngay cả khi điều đó là đúng, nó cũng không thể biện minh cho chế độ độc tài của đa số.
  • Các tòa án quân sự tại trận thực chất là Tòa án pháp luật trong phôi thai. Các nhà lập pháp là những kẻ thu thuế tham lam trá hình. Mục đích của họ là củng cố luật pháp và nghĩ ra cách để bóc lột quốc gia cho bản thân hoặc cho chủ của họ. Hầu hết các Đạo luật của Quốc hội là công trình Machiavelli của những tên lừa đảo lỗi lạc.
  • Người sống bị cai trị bởi những xác chết. Tại sao những thỏa thuận do những người đã nằm trong quan tài lại có thể ràng buộc và thế chấp những con người đang sống, đang thở, đang đập? Các văn kiện nền tảng như Hiến pháp được tạo ra bởi những người đã chết từ lâu, và tuân theo chúng là tuân theo những tiếng nói từ nấm mồ. Những kẻ tuân theo những tiếng nói này thì tâm hồn cũng thối rữa như tác giả của các văn kiện đó đang thối rữa trong mộ. Thời thế thay đổi thì nhiệm vụ cũng phải khác, và thời đại mới không chỉ cần những nhà lãnh đạo mới, mà còn cần những hành động mới. Mỗi thế hệ phải tự chiến đấu trận chiến của mình và không dựa vào những tấm giấy da mọt ăn. Sự sùng bái anh hùng của quốc gia đối với những người sáng lập cần phải được xem xét lại một cách nghiêm túc.
  • Thông luật có nguồn gốc trung thực từ các bá tước Saxon và Norman, những người thực thi công lý trực tiếp bằng dùi cui có núm, dao găm có chuôi và rìu cán dài.
  • Luật duy nhất mà con người nên tôn vinh hoặc tôn trọng là luật bắt nguồn và tìm thấy sự phê chuẩn cuối cùng trong chính họ — trong ý thức của chính họ.
  • Thẩm phán là những kẻ báo thù được cấp phép, vũ trang tận răng và đao phủ là những sát thủ được cấp phép, được đào tạo để giết người. 'Quả thật, những kẻ "tìm kiếm Chúa" phải chịu đói nhưng — sư tử thì tìm kiếm con mồi.'
  • Một người điều hành bán dân mình vào vòng nô lệ là Kẻ thù của Công chúng và là một thằng Ishmaelite. Mọi người nên chống lại hắn. Trong quá khứ, những người thuộc Chủng tộc của chúng ta đã treo cổ những kẻ ăn hối lộ không cần xét xử; và thậm chí còn lăn đầu của các vị Vua vào giỏ của đao phủ. Để tránh bị cướp bóc và biến thành nô lệ, chúng ta không được ngần ngại làm lại điều đó. Nền độc lập thực sự sẽ chỉ được thực hiện khi một Cromwell của Mỹ, hoặc một Caesar của Mỹ đã ký lệnh tử hình một vị Vua của Mỹ.
  • Chế độ chuyên chế phải được chống lại bằng chính vũ khí của nó. Những chế độ chuyên chế hèn hạ nhất được thành lập dựa trên Phiếu bầu của Đa số.
 
3. Huyền Thoại về Bình Đẳng
  • Tuyên bố "tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng" là một lời dối trá ngọt xớt, một lời nói dối hiển nhiên đen tối, hèn hạ. Đó là một sự lừa dối được dựng lên một cách xảo quyệt nhằm phản bội quần chúng. Đó là một lời nói dối xấc xược, độc ác và ghê tởm — một lời nói dối mà rồi sẽ bị dập tắt mãi mãi — bằng máu và lửa. Ý tưởng này lần đầu tiên được truyền bá ở Mỹ bởi tên Dòng Tên Las Casas.
  • Cái tin lành lừa đảo về quyền bình đẳng tự nhiên được tuôn ra bởi những luật sư mồm mép săn đô la và những thợ máy nửa mùa, và tiếng gầm rú điên cuồng của đám đông cho thấy Thiên thần Điên loạn đang ngự trị trong tâm hồn chúng!
  • Lý tưởng Bình đẳng là một khái niệm bất khả thi và gớm ghiếc. Những người tỉnh táo không nên chấp nhận những nỗ lực độc hại của những Kẻ Yếu Đuối Hữu Cơ để thực thi nó. Đó là một khẩu hiệu hạ cấp của Đa số, bao gồm toàn lũ cặn bã và đám nô lệ có trí thông minh kém hơn cả cú đêm. Kẻ nào phỉ nhổ vào sự Bình đẳng có thể bị húc cho đến chết. Tiếng nói của Nhân dân cũng giống như tiếng la hét từ một nhà thương điên.
  • Tư tưởng về bình đẳng được sinh ra trong não của một sinh vật hạ đẳng và được nuôi dưỡng bởi não của những kẻ hạ đẳng khác. Mặc dù chưa bao giờ được chứng minh một cách khoa học hay bảo vệ một cách logic, nó vẫn được truyền từ người này sang người khác như một đồng xu giả tinh vi. Tuy nhiên, những người sáng suốt lại dung túng cho sự mê tín này vì nó giúp họ cai trị tư tưởng của quần chúng và qua đó bóc lột tài sản và sức lao động của chúng.
  • Bình đẳng trước pháp luật là một ảo ảnh vô nghĩa, một khẩu hiệu giống như chủ nghĩa Dòng Tên nổi tiếng — Tự do trong khuôn khổ pháp luật. Điều đó là không thể vì tất cả những người tham gia vào quá trình pháp lý đều có những đặc điểm thể chất và tinh thần, sức hút cá nhân, số dư ngân hàng, định kiến, mê tín và giá cả khác nhau. Không có chủ nghĩa pháp lý nào có thể ngăn cản Sức mạnh chiến thắng. Có một luật cho người giàu và một luật khác cho người nghèo, và người nghèo không bao giờ có thể được đặt ngang hàng với người giàu, ngay cả bằng cách cướp bóc họ.
  • Bình đẳng là một huyền thoại khoa học. Dân tộc học, sinh học và lịch sử chứng minh rằng bất bình đẳng là một quy luật cơ bản của tự nhiên.
    • Mỗi nguyên tử và sinh vật đều là duy nhất. Về mặt tinh thần và đạo đức, mỗi sinh vật là một đơn tử tự cân bằng — một cái tôi khác biệt.
    • Tiên đề khoa học là: sinh vật hạ đẳng phải chết, để sinh vật thượng đẳng có thể tồn tại, sinh sôi và chiếm hữu. Chỗ thích hợp cho Lazarus là mục rữa giữa bầy chó, và chỗ thích hợp cho Caesar là đứng đầu các quân đoàn của mình.
  • Bất bình đẳng chủng tộc là một thực tế sinh học. Cấu trúc giải phẫu của các giống người châu Phi, Mông Cổ, Semite và Negro về cơ bản là khác biệt và thua kém so với những người gốc Aryan. Các đặc điểm thua kém của người Negro bao gồm sự phát triển hộp sọ hẹp, hàm vẩu, môi trề, lỗ mũi rộng, tính cách giống khỉ, thiếu tầm nhìn xa, óc sáng tạo và năng lực trí tuệ. Những lời tương tự có thể được áp dụng cho thằng Tàu, thằng cu li, thằng Kanaka, thằng Do Thái và lũ thoái hóa xương mục ở thành phố của dòng dõi Anglo-Saxon. Người ta không thể sơn đen thành trắng, với luật pháp và hiến pháp.
    • Mặc dù người ta nói suông về bình đẳng, nhưng trong thực tế họ lại ghê tởm nó một cách bản năng, như được thể hiện qua sự ghê tởm phổ biến của một người cha da trắng cho phép con gái mình kết hôn với một thằng mọi đen to con, đầu dày, một thằng Tàu, một thằng cu li hoặc cái ôm của một thằng da trắng hạ tiện bẩn thỉu.
    • Cư dân của các thành phố lớn (những chuồng gia súc độc hại như London, New York và Chicago) là những kẻ hèn hạ.
    • Bằng chứng dân tộc học và khảo cổ học cho thấy các loại chủng tộc đen, trắng và vàng đã khác biệt như ngày nay từ hơn 10.000 năm trước.
  • Bất bình đẳng về dòng dõi và địa vị không bao giờ có thể biến mất khỏi trái đất. Không bao giờ! Và tại sao nó phải biến mất chứ? Ai có thể lấp đầy các thung lũng và san phẳng các ngọn núi?
  • Chủ nghĩa xã hội, Chủ nghĩa Cơ đốc, Chủ nghĩa dân chủ và Chủ nghĩa bình đẳng là những tiếng tru tréo rên rỉ của đám đông lai căng hạ cấp, những kẻ gào khóc đòi Nhà nước can thiệp và bảo vệ, với Nhà nước là Thần tượng Tối cao, là Chúa và là Chủ của chúng.
  • Sự tồn tại của một tầng lớp bị trị là cần thiết. Không thể có anh hùng nếu không có nô lệ, và không có quốc gia vĩ đại nếu không có những quốc gia đáng khinh.
  • Jefferson, một chủ nô, là một nhà tuyên truyền cuồng tín đã đạo ý tưởng này từ Zeno, Plato và những người khác. Những người theo chủ nghĩa bình đẳng trong lịch sử như Jack Cade, Robespierre và Christ đều là những thất bại thảm hại. Những khẳng định xấc xược, vô căn cứ của những người này, bao gồm cả một Gã thợ mộc Do Thái, được những tên nô lệ trí thức chấp nhận như một sự mặc khải thiêng liêng.
  • Như James Fitzjames Stephens đã viết, nếu mức độ tự do lớn nhất được trao cho tất cả mọi người, kết quả sẽ không phải là bình đẳng mà là bất bình đẳng, tái tạo theo cấp số nhân.
  • Trong cuộc sống thực, một người đàn ông tuyên bố bình đẳng phải chứng minh điều đó bằng hành động thực tế. Các lý thuyết hiến pháp không phải là tiền tệ hợp pháp trong giới làm ăn.
  • Trao quyền tự do hành động bình đẳng cho chó hay người sẽ dẫn đến việc thằng chiến đấu hăng nhất sẽ béo mập trong khi bộ xương của những kẻ yếu ớt gầy gò lòi ra qua lớp da ghẻ lở của chúng.
  • Những sinh vật sinh ra và lớn lên để lao động không thể hiểu được cảm xúc của những người sinh ra tự do và dũng cảm.
  • Bạn không thể cai trị Kẻ mạnh bằng luật pháp cũng như bạn không thể bịt mõm một cơn bão bằng mạng nhện, đóng cương một ngọn núi lửa bằng dây giày, nhốt một cơn lốc xoáy vào một cái sừng đựng thuốc súng, hay bắt một con sóng thần bằng một cái sào thuyền.
  • Không có kế hoạch xã hội nhân tạo nào, giống như nồi sắt đập vỡ nồi đất, có thể ngăn cản Kẻ mạnh thống trị kẻ yếu. Nếu sự cân bằng xã hội là khả thi, nó đã được thiết lập từ nhiều thế kỷ trước. Nó chưa bao giờ được thiết lập — và sẽ không bao giờ.

4. Sự Thoái Hóa của Dân Đen
  • Đại đa số người Mỹ là những kẻ còi cọc về tinh thần và thể chất, nghèo đói và vô sản. Tình trạng của họ là một dấu hiệu bên ngoài và hữu hình của chứng mất trí hữu cơ. Sau một thế kỷ tiến bộ theo hiến pháp, 10% dân số sở hữu 92% tài sản.
  • Hầu hết người Mỹ đều đặc biệt ngoan ngoãn và tốt bụng. Họ là một dân tộc tê liệt, luôn háo hức tuân theo cái gật đầu nhỏ nhất của Chủ nhân.
  • Dân Mỹ phần lớn là hậu duệ của những kẻ đói rách và cuồng tín bị săn đuổi ở châu Âu, (những chiến binh bại trận) chưa bao giờ được hưởng tự do thực sự và do đó dễ bị lừa. Tổ tiên của họ, mặc dù thô lỗ, nhưng lại logic, chấp nhận thân phận là những người bị chinh phục và chuẩn bị chiến đấu trở lại. Họ sẽ xấu hổ vì con cháu của mình cầu nguyện trước bàn thờ thần tượng gọi là hòm phiếu và sẽ nói: "Thật không ngờ nòi giống của chúng ta lại sa sút đến thế!" Tổ tiên của họ đã không được giáo dục để tin rằng các chính phủ có được quyền lực chính đáng từ sự đồng ý của người dân.
  • Dân đen là những linh hồn lạc lối bị mắc kẹt trong một nhà tù lao động, giống như một con sâu đang cố thoát ra khỏi cái lỗ của nó trong một khúc gỗ đang cháy. Họ bất lực trước chủ nhân của mình, thiếu sức mạnh, lòng can đảm, trí tuệ, vũ khí, tiền bạc và người lãnh đạo. Thành trì của Quyền lực hiện đã được củng cố và trang bị những vũ khí tối tân nhất để đẩy lùi bất kỳ cuộc tấn công nào. Nỗi đau khổ của họ là Sự tiến bộ trá hình, vì sự tự hạ thấp của họ sẽ dẫn đến sự tuyệt chủng hoàn toàn. Họ bị mắc kẹt trong bẫy một cách vô vọng — bị đánh bại một cách vô vọng, sống trong một thiên đường của kẻ ngốc và để cho tài sản của mình bị chiếm đoạt trong khi đuổi theo những chế độ gia trưởng hão huyền. Một ngày nào đó, họ sẽ khám phá ra rằng lý tưởng của họ không thể sánh được với Chủ nghĩa Do Thái đầu sỏ tập trung, sự tàn phá của hòm phiếu và chủ nghĩa đế quốc công nghiệp.
  • Tầng lớp lao động là những mẫu người cực kỳ tồi tệ: méo mó, giống vượn, không thông minh, còi cọc, bệnh tật và đần độn. Chín phần mười là cực kỳ đáng ghê tởm. Họ là một bầy gia súc được nuôi dưỡng tồi tệ, biểu hiện những dấu hiệu của sự suy thoái di truyền. Sự nhút nhát của họ đã thành proverbial. Một vương miện gai trên mỗi trán — đó là tiền công mà họ đang kiếm được bây giờ.
  • Lao động nặng nhọc, liên tục, có phương pháp sẽ phá hủy lòng can đảm, làm cạn kiệt sinh lực, làm suy đồi nhân cách và ngăn cản tư duy. Nó thuần hóa con người cũng như thuần hóa động vật hoang dã. Công nhân tôn thờ Công việc và cúi đầu trước Luật pháp như một con bò dưới roi vọt.
  • Một người thợ máy là một nô lệ được đào tạo đặc biệt. Phải cần đến tinh thần của 1.000 nô lệ Mỹ mới tạo ra được một người sống.
  • Dân đen là những kẻ nô lệ bẩm sinh và những linh hồn què quặt, thiếu tất cả các Đức tính Nguyên thủy. Cuộc sống của họ bị chi phối bởi những quy định cứng nhắc, và những suy nghĩ thầm kín của họ luôn ở trong trạng thái bị kìm nén im lặng. Trên trán họ có đóng dấu chữ "khốn nạn".
    • Những ngày của họ không có hy vọng, và những năm tháng của họ bị tiêu hao vô ích.
    • Họ lãng phí cuộc đời để theo đuổi những bóng ma; và vì tiền thuê, họ xây dựng lăng mộ cho chính mình.
    • Họ nhào nặn chính xác thịt của mình thành bánh mì hàng ngày, và biến đổi trái tim thống hối của họ thành những bát cháo loãng.
  • Tâm trí của họ ở dưới điểm đóng băng, hoặc là hoàn toàn trống rỗng hoặc là nhồi nhét đầy đủ mọi loại dối trá, bất công, mê tín và giả dối có thể tưởng tượng được. Họ trông cậy vào Thần tượng để được giải thoát, và nghiền nát xương khô của mình thành những giỏ than. Như Plato đã nói, lũ ngu thì đếm không xuể.
  • Khi nghĩ đến trận chiến, chúng chạy như những con chó bị đánh. Do đó, Sức mạnh nhảy xổ vào chúng như con báo nhảy vào con mồi. Và trong một khoảnh khắc, chúng bị xóa sổ. Linh hồn của tác giả ghê tởm chúng như một sự ghê tởm. Bàn tay tôi vươn ra để bóp cổ chúng.

5. Quy Luật Di Truyền và Nòi Giống
  • Di truyền, dòng dõi và nòi giống là những yếu tố quyết định chính đến điều kiện xã hội. Mối liên hệ tâm lý giữa tổ tiên và sự thoái hóa, tội phạm, thiên tài và điên loạn được các nhà nghiên cứu như Galton và Lombrosso thừa nhận. Cũng như có những con vật cao quý, cũng có những con người cao quý. Xỉ là xỉ, vàng là vàng: và một số người sinh ra đã tốt hơn, cao quý hơn, dũng cảm hơn những người khác. Cái gì đã ăn vào máu thì không thể nào ra khỏi thịt được.
  • Một tầng lớp quý tộc dòng dõi dựa trên cơ sở khoa học của di truyền, trong khi một tầng lớp quý tộc tiền bạc dựa trên luật pháp có thể bị bãi bỏ bất cứ lúc nào.
  • Cố gắng thiết lập sự bình đẳng về đặc quyền cũng giống như một người chăn nuôi cho phép tất cả gia súc giao phối bừa bãi; kết quả là một đàn toàn cỏ dại, con lai và tạp chủng.
  • Nô lệ là nô lệ do nòi giống và tổ tiên của họ. Nô lệ đầu tiên là một chiến binh bại trận, bị thuần hóa bởi đói và đòn roi. Con cháu của anh ta, Tầng lớp Nô lệ, là hậu duệ của những chiến binh bại trận. Ngược lại, những người làm công ăn lương thiếu ăn như nông dân Ireland và nông dân Ai Cập là hậu duệ của những chư hầu vô sản bị đánh đập trong nhiều thế kỷ. Anh hùng và những người mạnh mẽ có được sức chịu đựng từ tổ tiên của họ, những người là những chiến binh và kẻ chinh phục vĩ đại, hoặc những con vật hùng mạnh.
  • Mối liên hệ giữa quyền làm chủ và nòi giống là Bí mật đã mất. Trẻ sơ sinh được sinh ra với số phận của chúng — chính khách, kẻ lang thang, chiến binh, nô lệ, vua — được khắc sâu không thể xóa nhòa. Một số người được Thiên nhiên định sẵn để chỉ huy và một số để tuân theo, ngay cả từ một nghìn năm trước khi họ sinh ra.
  • Chiến tranh có những lợi thế chọn lọc và dân tộc, được chứng minh bằng chất lượng cao của trẻ em Đức sinh ra trong chiến tranh Pháp-Phổ.
  • Một người có tổ tiên sư tử thà tự cắt cổ mình còn hơn sống cuộc đời của một người lao động làm thuê bình thường.
  • Con người là một vụ mùa di động, bản chất của nó được định hình bởi mảnh đất mà nó đã lớn lên. Đất sét trong một người da đen hoặc một người Tàu không giống như đất sét trong một Shakespeare hoặc một Bismarck.
    Đất sét này trộn đều với đất sét và cát,
    Theo chuyển động của tay ta;
    Vì một số phải tuân theo, và một số phải chỉ huy;
    Mặc dù tất cả đều được làm từ đất sét.
  • Các hệ thống giáo dục của chính phủ bị kiểm soát bởi các chính trị gia (Tu sĩ-của-Nhà nước), những người ra lệnh nội dung sách giáo khoa để hủy hoại tinh thần của giới trẻ bằng những ảo tưởng cơ bản và những trò lừa bịp hào nhoáng. Kết quả đối với thế giới Anglo-Saxon đơn giản là buồn nôn. Những ảo tưởng này là nguồn gốc lâu năm của các cuộc nổi dậy nô lệ vô ích và các triệu chứng khác của căn bệnh ung thư xã hội.
  • Quá trình này giống như giải phẫu sinh thể thí nghiệm: các tu sĩ nhà nước lấy não của một con ếch và lấp đầy khoảng trống bằng tủy cây; con ếch vẫn sống và nhảy, nhưng đó là một ảo ảnh. Nó cũng giống như thuần hóa một con ngựa non bất kham bằng vũ lực và vuốt ve. Kết quả là một dân số có bộ não bị úng, những kẻ bất tài và những kẻ bán ngốc thể hiện sự kém cỏi, bắt chước máy móc và thiếu sáng kiến. Họ được đào tạo để Tin và Vâng lời hơn là tự suy nghĩ và hành động.
  • Họ được đào tạo để tôn thờ những Thần tượng bằng da cừu, những cuốn sách nhỏ đóng gáy, những mảnh giẻ sặc sỡ và Danh tiếng giả mạo của những Kẻ vô lại đã chết, tức là các Chính khách. Các Tu sĩ-Nhà nước, những kẻ gây ra điều này, là những con quỷ xảo quyệt và những kẻ làm hư hỏng Thanh niên, một ngày nào đó sẽ bị 'treo lưỡi lên những cái móc sắt nung đỏ của một địa ngục thực sự.'
 
7. Thực Tế Phũ Phàng: Đấu Tranh Vĩnh Viễn
  • Cuộc sống không phải là về hạnh phúc hay bình đẳng; nó là về việc chinh phục cơ hội, vượt qua đối thủ và tiêu diệt những kẻ truy đuổi. Sắc đẹp và chiến lợi phẩm luôn là đặc quyền của lòng dũng cảm chiến thắng. Khốn cho những kẻ vấp ngã! Khốn cho các ngươi, những kẻ gục ngã!
    Đó là một trận chiến vì bánh mì, vì tình yêu, và vì hơi thở,
    Đó là một cuộc chạy đua sinh tử đến hàm của cái chết.
  • Thế giới là một thung lũng của cái chết, như được minh họa bởi hòn đảo Java, nơi rùa bị chó ăn, chó bị hổ ăn, hổ bị thợ săn giết, và gia súc béo lên trên cỏ mọc qua xương trước khi bị săn lùng. Đây là một bức tranh về thế giới hàng ngày như nó vốn có. Tất cả các sinh vật sống đang truy đuổi và — bị truy đuổi. Thế giới là một Valhalla rộng lớn, quay cuồng, đầy sao, nơi cuộc chiến không bao giờ kết thúc này là tốt, vì nó làm mới sức mạnh.
    Hòa quyện trong cuộc xung đột đẫm máu,
    Họng kề họng, mạng đổi mạng;
    Con người vẫn đang vật lộn.
  • "Như thuở ban đầu, bây giờ, và mãi mãi về sau" — chiến tranh không hồi kết.
  • Sức mạnh vật chất là nền tảng của mọi sự vĩ đại của con người. Các vấn đề xã hội cuối cùng được giải quyết bằng lửa và thép. Sự sống còn của Kẻ mạnh nhất — Kẻ dai sức nhất là logic của các sự kiện. Không có sự cuối cùng trong các điều chỉnh xã hội, và cũng không nên có.
  • Sự phù hợp để cai trị phải được chứng minh bằng xung đột công khai theo luật chiến đấu của Darwin trên các đồng bằng Chinh phục, nơi kẻ thù nhìn vào mắt kẻ thù và cái chết rình rập, như một con báo đói, trong mọi bụi rậm. Những kẻ tuyên bố quyền làm chủ trên bất kỳ cơ sở nào khác ngoài chinh phục là những kẻ tiếm quyền phải bị phế truất không thương tiếc. Chết đi! — Chết!
  • Người ta phải đối mặt với sự thật của cuộc sống như nó vốn có, không phải như được tưởng tượng bởi những triết gia già lẩm cẩm, những nhà thơ điên và những giáo sĩ bị thiến. Người ta không được bị dụ dỗ bởi những tin lành châu Á hùng hồn như sự an ủi và vỗ về của Chúa, những thứ được đưa vào để làm họ mất đi nam tính và không phù hợp với tính khí, khí hậu và nòi giống Aryan của chúng ta. Khi thế giới động vật trở nên "đạo đức hóa" và "bình đẳng hóa", nó sẽ tuyệt chủng.
  • Những kẻ thoái hóa sợ hãi trước sự hùng vĩ bi thảm của thực tại, giống như Pascal, người cảm thấy như một người đàn ông thức dậy trên một hòn đảo hoang. Phản ứng đúng đắn là bước vào cuộc đấu tranh với lòng dũng cảm của một vị vua, với niềm vui không hề nao núng.
  • Không có thiên đường, địa ngục, Đúng, Sai, hay Chúa. Không có những Hòn đảo của Người được ban phước hay Cánh đồng Elysian. Cuộc sống là một tia lửa ngắn ngủi. Thực tại duy nhất là Ở đây và Bây giờ. Người ta phải chọn làm sư tử hay cừu, ăn thịt hay bị ăn thịt. Hãy chọn ngay hôm nay, ngay giờ này, vì không có Đấng Cứu thế nào sống cả!

    • Cái chết kết thúc tất cả cho mọi người,
      Cho mọi "con của sấm sét:"
      Vậy hãy là một con Sư tử trên đường;
      Và đừng để bị chà đạp.
  • Hiện tại là lãnh địa của chúng ta, và nhiệm vụ của chúng ta là chiếm lấy nó theo các nguyên tắc kinh doanh nghiêm ngặt. Mọi nỗ lực tổ chức Tương lai chắc chắn sẽ sụp đổ.
  • Tự do hoặc chết là một cụm từ có tầm quan trọng to lớn. Thà chết còn hơn phục vụ một ông chủ bằng tay hoặc não, đó là một cuộc sống ô nhục. Cái chết là gì mà nó khiến tất cả chúng ta trở nên hèn nhát? Cuộc sống là gì mà nó lại được coi trọng đến vậy?
  • Người ta phải là một Kẻ đáng sợ trong việc tự vệ, đấu tranh chống lại những kẻ đấu tranh chống lại bạn. Người ta phải nói với trái tim mình: "Ta, chính ta, là đấng cứu chuộc của chính mình." Người chiến thắng sẽ đắc thắng, hỏi rằng: "Chẳng phải ta đã tự giải thoát mình bằng chính bộ não của mình sao? Chẳng phải ta đã quá mạnh mẽ so với kẻ thù của mình sao?"
  • Kẻ thù lớn nhất là bộ ba chó săn địa ngục: gã thuyết giáo giọng nhẹ nhàng trên bục giảng — gã ngụy biện xã luận trong mạng lưới dối trá của hắn, — con cá sấu chính trị trên các cương lĩnh và diễn đàn của hắn. Tác giả ước gì chúng chỉ có một cái cổ để ông có thể là Thẩm phán Lynch.
  • Dân chủ là một thứ bệnh hủi, một căn bệnh ghê tởm, và là một kẻ giết người.
  • Một lời tiên tri cho nước Mỹ: "bất chấp tất cả những ràng buộc lén lút... bụng mẹ đang mang thai những người đàn ông Can đảm — những người đàn ông Dũng cảm — những người đàn ông Quyền lực. Này! giờ khắc đang đến gần khi trong cơn đau đẻ dữ dội, mẹ sẽ sinh ra những Tia sét, và những vị thần Joves để điều khiển chúng." Đây sẽ là một ngày thịnh nộ, một ngày khủng khiếp — một ngày Phán xét, Hoạn nạn, Chiến thắng.

8. Triết Lý của Quyền Lực
  • Sự thống trị của người này đối với người khác là thiết yếu và không bao giờ có thể bị phá hủy.
  • Cái gì là "sai"? Kẻ mạnh có thể làm bất cứ điều gì họ muốn. Kẻ mạnh là những người chinh phục, chiếm đoạt chiến lợi phẩm và cắm trại trên chiến trường. Cả cuộc đời là một chiến trường.
  • Kẻ mạnh phải có được con đường của mình bất chấp mọi sự cấm đoán của Thanh giáo, mọi đạo đức giả, mọi luật lệ hạ cấp, mọi giao ước hiến pháp.
  • Một chính phủ của nô lệ và những tên Do Thái cho vay nặng lãi là hèn hạ; một chính phủ của những người Cao quý nhất và Tốt nhất — những người đã chứng minh sự Phù hợp của mình trên các đồng bằng của Cái chết — là vĩ đại.
  • Các tầng lớp quý tộc phải được thành lập dựa trên Sức mạnh của Gươm đao, không phải trên luật pháp hay tiền bạc. Kẻ mạnh nhất phải chuẩn bị để bảo vệ quyền làm chủ của mình thông qua cuộc đấu tranh man rợ. Nếu những người giàu có bị chinh phục và cướp bóc, đó là bằng chứng kết luận rằng họ không phải là Kẻ mạnh nhất cũng không phải là Tốt nhất.
  • Trên trái đất này không có thứ gọi là Công lý Bình đẳng.
  • Một tầng lớp quý tộc mới của những Chỉ huy Đáng sợ và những Kẻ hủy diệt Tàn khốc sẽ được sinh ra ở Mỹ — một tầng lớp quý tộc của Lòng dũng cảm, Quyền lực và Sức mạnh. Con người Tự nhiên sẽ tái xuất, Đập tan những Thần tượng ô uế, thách thức các vị Thần, Luật pháp và Đạo đức do nô lệ tạo ra.
  • Tự do không thể được ban cho; nó phải được giành lấy. Một nô lệ chỉ có thể giành lại tự do của mình bằng cách tái chinh phục kẻ đã chinh phục mình. Nếu anh ta không đủ mạnh, anh ta phải phục tùng, tự sát, hoặc chết trong khi chiến đấu.
  • Xung đột là vĩnh viễn, không thể tránh khỏi và vinh quang. Đó là một thử thách bằng chiến đấu phân chia rõ ràng kẻ có tội và người vô tội.
  • Thiên nhiên khắc nghiệt, tàn nhẫn và không thương xót đối với tất cả những thứ không đáng yêu. Nụ cười của bà chỉ dành cho những người Dũng cảm, Mạnh mẽ, Xinh đẹp và Dám làm tất cả.
  • Không có sự an ủi nào cho những người nghèo và hèn mọn. Họ là một bệnh dịch lan tràn. Không có người vô tội, và những người bị áp bức là những kẻ bị nguyền rủa một cách chính đáng — những tội nhân trong một địa ngục mà họ đã tạo ra. Trong cuộc đấu tranh sinh tồn tàn nhẫn, tất cả những kẻ yếu đuối và những người đầu óc kém cỏi đều bị khuất phục một cách chính đáng. Kẻ mạnh là những quý tộc của Thiên nhiên, những Kẻ chinh phục Tất cả, những Kẻ không hề nao núng.
  • Người đàn ông cầu nguyện được nhà nước "bảo vệ" là một kẻ hèn hạ, đáng khinh, không có nam tính. Người ta phải đặt một chút huy hoàng vào hành động của mình và cẩn thận với những triết lý sai lầm và những kẻ truyền bá chúng.
 
ĐÀN ÔNG — LOÀI THÚ SĂN MỒI


1. Bản chất Cốt lõi và Bất biến của Con người

  • Con người, qua tiến hóa, là con thú săn mồi hung tợn và rậm lông nhất trên trái đất. Bản chất của nó là loài ăn thịt.
  • Cấu trúc cơ thể của nó được thiết kế để chém giết và tàn sát, và bản năng của nó thì bệnh hoạn. Bản chất này đã ngấm vào máu và không thể bị đảo ngược hay dập tắt bởi tôn giáo, cải cách, hay thời gian.
    • Những bản năng này không thể bị đảo ngược bằng cách nối con người, qua một sợi dây điện luồn qua cống ngầm La Mã, tới mấy cái máy phát điện yếu xìu ở Bethlehem và Tarsus.
  • Chính năng lượng hủy diệt, chứ không phải lòng vị tha, đã biến con người thành vua của vạn vật. Mỗi cơ thể người là một cỗ máy địa ngục tinh vi, một cỗ xe nghiền thịt di động được tạo ra để gây ra và chịu đựng đau đớn.
  • Cấu trúc cơ thể của con người—mắt, răng, cơ bắp, máu, nội tạng, não, và xương sống—tất cả đều nói lên chiến đấu, đam mê, hung hăng, bạo lực, và cái tôi ngạo mạn.
  • Bản năng bẩm sinh muốn đè đầu cưỡi cổ và nuốt chửng thằng hàng xóm để cướp thức ăn, tài sản, đất đai, gái, danh vọng, và vàng bạc là động lực cốt lõi của con người.
  • Mọi nỗ lực của những nhà cải cách và các đấng cứu thế nhằm biến con người thành một con cừu hiền lành đều chắc chắn thất bại. Những thằng mõm chó sủa trăng này (từ Paul và Isaiah đến Carlyle và Ruskin) chỉ là lũ chó sủa mặt trăng một cách hùng hồn. Mày không thể dùng dây thòng lọng da bò để bắt các vì sao hay chặn bước tiến của Kẻ Mạnh bằng những tiếng tru tréo tuyệt vọng.
  • Thằng người bình thường là thằng săn mồi, biết yêu, biết chén, biết đánh và biết săn. Nó là một con vật hoàn hảo, thích ăn thịt kẻ khác hơn là bị ăn thịt. Thằng người tự nhiên, sống trên đồng cỏ và rừng rậm, không cần cảnh sát, không cần thằng Do Thái cho vay nặng lãi để cướp mùa màng, không cần bọn lập pháp thu thuế, và không cần lũ thầy tu.
  • Thằng bất thường là thằng cày cho chủ, đói rã họng, và "suy nghĩ". Nó là thằng chó của Christ, một con quái vật hoàn hảo.
  • Con người có một niềm vui bản năng trong chiến tranh và săn bắn từ khi còn nhỏ đến lúc già. Niềm vui khi săn và giết người khác vượt qua cả niềm vui giết thú hoang.
  • Gia đình của một thằng đàn ông là tài sản và là một phần của chính nó. Việc tự nhiên của nó là bảo vệ gia đình như bảo vệ mạng sống của mình. Đàn bà và trẻ con thuộc về đàn ông, kẻ phải đi săn cho họ cũng như cho chính mình. Nó là chúa tể của họ, cả trên lý thuyết và thực tế.
  • Con sư tử trong người vẫn còn sống, dù răng của nó đã bị dũa bởi đạo đức mõm, móng vuốt bị trói bởi luật lệ do lũ nô lệ biểu quyết, và một cái vòng cổ sắt của Bộ máy Nhà nước quấn quanh cổ. Một ngày nào đó, nó sẽ phá vỡ những xiềng xích này, giành lại tự do nguyên thủy, và nhai nát lũ lập pháp xảo trá đã cố thuần hóa nó.

2. Quy luật của Sự sống: Chém giết Vĩnh viễn
  • Sự sống vĩ đại không thể tồn tại nếu không có cạnh tranh không ngừng, chém giết vĩnh viễn, và cuộc săn người không khoan nhượng. Dù lên thiên đường hay xuống địa ngục, con người vẫn phải tiến lên.
  • Không có cái chết thì không có vật liệu để sinh ra, và không có xung đột thì không có sự vượt trội.
  • Sự tiến hóa của loài người đòi hỏi sự biến đổi vĩnh viễn từ người này sang người khác, một sự tái sinh và tái cấu trúc liên tục. Về mặt khoa học, sự hồi sinh của xác chết không phải là ảo tưởng, vì mọi sinh vật sống đều được hình thành từ tinh chất phân hủy của các sinh vật đã tồn tại trước đó.
  • Tiến hóa và mọi bước tiến đều được đánh dấu bằng kinh hoàng, tra tấn, đau đớn, và sự hủy diệt hàng loạt những loại yếu đuối và hết đát. Cái có vẻ man rợ và khủng khiếp (như xung đột vĩnh viễn) thực ra lại thuần khiết; cái có vẻ tai hại lại mang tính bảo tồn; cái có vẻ thảm khốc lại là phúc lành. Điều này trái ngược với quan điểm bi quan rằng xung đột chỉ mang lại buồn đau.
  • Lịch sử là bản hùng ca của một chiến dịch quân sự khổng lồ. Khi con người ngừng chiến đấu, họ không còn là Người. Lòng đất là một phòng hơi ngạt và đáy biển là một nhà xác, rải rác xương của những kẻ chiến đấu và tàn tích của các nền văn minh. Mỗi tấc đất đều chứa một xác người.
  • Đất đai của mỗi quốc gia là một đấu trường và một sân khấu nơi chỉ những con vật mạnh nhất mới có thể tồn tại.
  • Hủy diệt cũng tự nhiên và cần thiết như dòng nước chảy. Tự nhiên thanh thản trong bi kịch của mình, "mỉm cười buồn bã, tự hào (nhưng có phần khinh miệt trong bước đi của mình) trước tiếng reo hò dữ dội của kẻ chiến thắng." Bà ta yêu bạo lực của trận chiến: tiếng gươm đao loảng xoảng, tiếng xương gãy rôm rốp, và cảnh tượng của người chết. Có một sự hài hòa vũ trụ lan tỏa trong cuộc đấu tranh không hồi kết này.
  • Một mục đích vĩ đại chạy xuyên suốt các thời đại, nơi những mùa màng chín muồi chỉ để bị gặt hái, đập nát và cuốn đi.
  • Nguyên tắc xung đột mở rộng đến mọi cấp độ tồn tại. Các thành phần của một cơ thể người đang trong tình trạng tương tàn liên tục. Cũng có thể Trái đất là một sinh vật sống và các bộ lạc loài người chỉ là vi khuẩn hoặc ký sinh trùng trên da của nó.
  • Luật lệ cốt lõi của vũ trụ là Kẻ Mạnh Nhất Sinh Tồn. Cạnh tranh phải đến chết mới có lợi.
  • Chiến đấu vĩnh viễn là điều kiện chính để con người duy trì sự sống. Chiến thắng có nghĩa là sự sống, danh dự, và thành công; thất bại có nghĩa là cái chết hoặc nô lệ. Cuộc đấu tranh giữa người với người còn tàn nhẫn hơn giữa các loài thú.
  • Con người phải vượt qua mọi trở ngại trên con đường của mình. Nếu có rào cản, nó phải vượt qua hoặc phá nát chúng. Nếu con đường lớn dẫn qua địa ngục, những địa ngục đó phải bị bao vây và chinh phục.
  • Cuộc đấu tranh sinh tồn chưa kết thúc; nó chỉ mới bắt đầu. Hành tinh này vẫn còn non trẻ. Không có đình chiến trong cuộc đua giành quyền tối cao.
  • Con người phải sinh sản và huấn luyện các chiến binh. "Người chơi đàn hạc không thể thành tài nếu không chơi đàn, cũng như chiến binh không thể thành tài nếu không chiến đấu." Không được có thỏa hiệp, mà phải là cơ bắp đấu cơ bắp, não đấu não, nơi người thắng nhận vòng nguyệt quế và kẻ thua mặc áo vải thô.
  • Thà có "năm mươi năm ở châu Âu còn hơn một chu kỳ ở Cathay (Tàu)."
  • Các đấng Christ có thể đến rồi đi, nhưng Cæsar sống mãi.

3. Sự Thối nát của Đạo đức và Tôn giáo
  • Thế giới đã trở nên quá hòa bình, dễ dãi và thuần hóa; đó là một thế giới bị cắt bao quy đầu, một thế giới bị thiến. Nó phải được làm cho dữ dội hơn, vĩ đại hơn, tốt hơn, và tự nhiên hơn.
  • Trò ma thuật nhảm lồn của Huyền thoại Christ và chủ nghĩa tăng lữ thời trung cổ là những thế lực làm yếu sinh lý, làm xói mòn sáng kiến cá nhân và đàn áp những phẩm chất sư tử và đức hạnh man rợ của tổ tiên. Mục tiêu của chúng là biến con người thành những con bò và cừu ngoan ngoãn.
  • Chủ nghĩa nhân đạo là một trò hề ngu ngốc (trò bịp bợm Cagliostro và trò cứu rỗi những kẻ khốn cùng) cố gắng ngăn chặn quá trình phát triển tự nhiên của sự sống. Thật điên rồ khi cố gắng ngăn chặn những đau khổ cần thiết của cuộc sống, giống như cố gắng chặn tia nắng mặt trời làm khô héo các linh hồn.
  • Các tiêu chuẩn đạo đức giả dối làm suy đồi và làm suy yếu các cá nhân và quốc gia, khiến họ trở nên cần cù, phục tùng, và thiếu dũng khí cá nhân, từ đó tạo ra những quốc gia của chó cảnh.
  • Những niềm tin coi khiêm tốn là một nghĩa vụ hoặc chỉ truyền cảm hứng cho lòng can đảm "đạo đức" làm suy nhược cốt cách của một dân tộc và chuẩn bị cho họ kiếp nô lệ và hủy diệt.
  • Mục tiêu bí mật của mọi mê tín là cung cấp một sự trừng phạt siêu lý trí cho các tiêu chuẩn giả mạo về Đúng và Sai.
  • Lý tưởng của Christ là một hình mẫu không thể đạt được và vô vọng, chỉ dành cho những linh hồn nô lệ. Không con người nào có thể đạt được sự hoàn hảo như trong Christ vì chúng ta bị chi phối bởi những ham muốn, đam mê và sự cạnh tranh của loài vật. Hệ mặt trời sẽ tan chảy trước khi triết lý của thằng Galilê có thể chiến thắng.
  • Lý tưởng của Christ được các ông chủ, những kẻ chinh phục, và các vị vua chiều chuộng vì mục đích chiến lược, nhưng không bao giờ được họ thực hành. Phương châm của họ là "Đừng làm như tao làm, mà hãy làm như tao nói." Các quy tắc đạo đức được áp đặt lên dân thường nhưng không bao giờ được các Giai cấp Thống trị tuân theo.
  • Christ, cùng với cây thước đo đạo đức của mình, là một tay sai của những kẻ chinh phục loài người, một công cụ hiệu quả của Nhà nước.
  • Sự vô hiệu của các lý thuyết Phúc Âm cho thấy chúng được bịa ra như những lời dối trá trong chiến dịch. Christ và Kẻ Thống trị là một sự mâu thuẫn trực tiếp.
  • Thế giới thích bị lừa dối, đó là lý do tại sao nó đã chấp nhận Phúc Âm của Sự Vô Dụng, Giấc mơ của một tên nô lệ Israel. Christ là một thằng Do Thái hạ tiện từ một quốc gia mà, theo Tacitus, được coi là "đáng khinh nhất."
  • Christ không làm được việc gì thần thánh và không sinh ra được những đứa con bất khả chiến bại.
  • Xã hội học của Thằng người Nazareth đối kháng một cách cơ bản và không thể hòa giải với các quy luật của vũ trụ.
  • Christ chọn kẻ yếu thế nhất. Hắn là Hoàng tử thực sự của Cái Ác, vì khi an ủi những kẻ mệt mỏi và nặng gánh, hắn đảm bảo sự đày đọa của họ trong thực tế của cuộc đấu tranh sinh tồn.
  • Bố thí và viện trợ nhà nước bảo tồn những kẻ vô dụng và đê tiện, làm cho loài người bão hòa với bệnh tật di truyền và sự thối rữa. Nền văn minh Kitô giáo là một cái lồng ấp cho kẻ yếu; điều kiện tự nhiên là một phòng hơi ngạt cho chúng.
  • Dựng một lời nói dối trên một huyền thoại an toàn hơn là dựng nó trên một thực tế, vì một huyền thoại không thể bị bác bỏ bằng sự thật.
  • Ác quỷ được trình bày như một nhân vật trung thực—Kẻ Hủy diệt Sự Dối trá và Kẻ Bất Tuân.
  • Thằng người bất thường thuộc về đám đông, một con cừu trong đàn. Từ "đàn" giả định sự tồn tại của những người chăn cừu để lùa chúng, những chuyên gia để thiến và xén lông chúng, và những tên đồ tể để giết chúng cho lũ Thú Ăn Thịt béo múp ngồi xung quanh, liếm máu và gừ gừ khoái trá.
  • Thủ lĩnh Chiến thắng phải cẩn thận để quyền lực của mình không bị xói mòn bởi chủ nghĩa không tưởng được thần thánh hóa, dựa trên phiếu bầu của những kẻ đê tiện, thô tục, và sa đọa.
 
4. Sự Suy thoái của Con người Văn minh
  • Các chính phủ hùng mạnh và hòa bình là dấu hiệu của sự suy tàn và đi xuống của các quốc gia.
  • Người đàn ông lý tưởng của các bộ lạc nam tính, chinh phục là một vị thần chiến tranh như Jove hay Odin. Các vị thần thời cổ đại là những tấm gương về sự cao quý tự nhiên, sức mạnh ý thức, lòng dũng cảm táo bạo, sự khôn ngoan, sinh lực dồi dào, và sức mạnh vô biên. Trong các thời đại suy tàn và bệnh thần kinh, hình mẫu con người trở thành một thằng Do Thái bị quất roi, khóc lóc như Christ. "Một thằng Do Thái làm Chúa!"
  • Nếu các nguyên tắc Kitô giáo chiến thắng, nó sẽ dẫn đến sự nhân lên hàng triệu triệu của Lũ Vô Dụng. Tình trạng sống dở chết dở của Trung Quốc, một bầu không khí tra tấn chỉ có lợi cho các lực lượng thoái hóa, sẽ được áp dụng cho thế giới phương Tây.
  • Sự suy thoái này diễn ra với tốc độ ngày càng nhanh, với sự suy yếu bẩm sinh của cơ thể và sự thoái hóa hữu cơ của tâm trí.
  • Con người văn minh đang suy thoái về thể chất, "mất đi các giác quan" (thị giác, khứu giác, thính giác) và trở thành một Bó Dây Thần Kinh uyên bác bất lực bên ngoài môi trường nhân tạo của nó. Nó có thể điều khiển sấm sét, nhưng bản năng của một con bồ câu đưa thư thì vượt quá khả năng của nó. Sự suy thoái này được mô tả trong thơ như một "bầy lùn" với "tâm hồn và lưng cong vẹo" và "đôi mắt tham lam." Trạng thái cuối cùng của sự suy thoái này là trở thành "lũ vượn lắm mồm."
  • Thời đại hiện tại có thể không phải là thời đại của "khai sáng và tiến bộ," mà là thời đại của "bóng tối, sự phát triển bị kìm hãm, và tê liệt tâm thần." Các thần học và chủ nghĩa trí tuệ của chúng ta có thể là một trò bịp bợm ma thuật tạo điều kiện cho chúng ta đi đến tuyệt chủng. Việc phải chứng minh rằng "Kẻ Mạnh là Chủ" tự nó đã là bằng chứng của sự sai lầm này.
  • Sự suy đồi về nhân cách là rõ ràng, đặc biệt là ở Mỹ, nơi các chính khách, biên tập viên, và phụ nữ có thể được mua bằng những thứ vặt vãnh.
  • Sự tiêu diệt hoàn toàn các giống loài yếu đuối là cần thiết và tốt đẹp; nếu các quần thể "văn minh" trong quá khứ không bị diệt vong, trái đất sẽ là một cái ổ giòi lúc nhúc kinh tởm. Chiến tranh và dịch bệnh là cần thiết để đốt cháy những thứ địa ngục đương thời và thanh lọc không khí. Thật tốt cho một dân tộc suy đồi bị tiêu diệt hoàn toàn.
  • Không phải lúc nào cũng cần hành động công khai để loại bỏ các sinh vật cấp thấp; nếu để yên, những kẻ thoái hóa sẽ tự thiêu. Rượu và chính trị là những Kẻ Hủy diệt tiện lợi mà qua đó những "đàn" yếu đuối tự loại bỏ mình.
  • Bất chấp sự suy thoái này, vẫn còn "một số dòng dõi vĩ đại cũ, còn sống sót," mặc dù họ rất ít giữa một thế giới của nô lệ và lợn.
  • Ngôi nhà thích hợp cho những kẻ vô phương cứu chữa là nấm mồ.
  • Xã hội học là một vấn đề sinh học, và các Quốc gia là những đàn gia súc.

5. Con người, Kẻ ăn thịt đồng loại
  • Tất cả các sinh vật sống tồn tại và sinh sôi nảy nở thông qua việc tiêu diệt các đối thủ yếu hơn. Đây là một định lý của lịch sử tự nhiên. Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, cứ thế mãi mãi.
  • Con người không phải là ngoại lệ. Các quốc gia chinh phục luôn là những kẻ ăn thịt ngấu nghiến, và thường là ăn thịt người. Ăn thịt đồng loại là một hành vi tự nhiên có thể hồi sinh trên quy mô khổng lồ với cuộc biến động cách mạng lớn đầu tiên. Nó có thể bắt nguồn từ tình trạng quá tải dân số thời tiền sử.
  • Sự tàn ác máu lạnh của con người đối với con người vượt qua bất cứ điều gì mà các nhà thơ có thể tưởng tượng ra ở địa ngục.
  • Giám mục hiện đại sử dụng những vũ khí "sắc bén và hủy diệt gấp mười lần" con dao hiến tế cổ xưa; với mỗi một người bị hiến tế thời xưa, hàng triệu người bị hiến tế bây giờ.
  • Xã hội hiện đại thực hành cả việc ăn thịt người theo nghĩa đen và nghĩa bóng:
    • Lễ Ban Thánh Thể của Kitô giáo là màn ăn thịt người trá hình.
    • Mỗi quốc gia Kitô giáo buôn bán là một "chợ thịt" nơi thịt, xương, và máu của đàn ông, đàn bà, và trẻ em được mua bán để kiếm lời ("Tình yêu Đô la").
    • Các tập đoàn tài chính khổng lồ, chủ yếu do bọn Do Thái điều hành, đúc các Đế chế Vĩ đại thành cổ tức vàng.
    • Mạng sống của những người làm thuê được biến thành những miếng bít tết và thăn bò ngon lành cho những kẻ có tiền. Những thằng thất bại trong đời bị quăng vào cái họng rực lửa của những lò luyện kim khổng lồ. Chúng ta thực sự ăn thịt lẫn nhau.
    • Quần áo chúng ta mặc, nhà cửa chúng ta ở, và thức ăn chúng ta ăn được tạc ra bằng vũ lực từ cơ thể của những người khác và những con vật bị giam cầm.
  • Lũ thú vật cho phép những kẻ không phù hợp chết đi, nhưng con người lại nô lệ hóa "anh em" của mình trên nguyên tắc kinh doanh.
  • Con người thích đóng vai đạo đức giả, khóc những giọt nước mắt cá sấu trên xác chết mà nó vừa xé nát. Các bài xã luận và quốc ca hiện đại tương đương với bài hát ma báo thù của người nguyên thủy hay tiếng gầm của sư tử.
  • Truyền thống của người Maori cho rằng ăn thịt kẻ thù cho phép người chiến thắng hấp thụ sinh lực, sức mạnh, và lòng dũng cảm của người đã chết.
  • Về sự tàn ác bẩm sinh trong hành động, không con vật nào có thể vượt qua phụ nữ.
  • Từ quan điểm khoa học, chỉ có một bước từ việc ăn thịt động vật bị giam cầm đến ăn thịt người bị giam cầm. Thế giới này không phải là Niết bàn; nó là một cái lò mổ gớm ghiếc, nơi xác người bị giết treo thành hàng.
  • Lịch sử là một "vòng lặp cũ kỹ mệt mỏi của sự phát triển, quyền lực và suy tàn," nơi những kẻ chinh phục mới thay thế những kẻ man rợ cũ chỉ để lặp lại cùng một chu kỳ.

6. Nguyên lý Vũ trụ của Sức mạnh
  • Sức mạnh là nguyên lý tối thượng của vũ trụ. Nó tiến hóa, duy trì, và duy trì mọi thứ. Nó tập hợp và tách rời các nguyên tử, xây dựng và phá hủy, tạo ra và hủy diệt. Nó "ở trong tất cả, xuyên qua tất cả, và trên tất cả."
  • Sự di cư của các chủng tộc là sự rung động của sức mạnh tác động qua phương tiện con người.
  • Sức mạnh là cơ sở của mọi quyền lực. Theo Herbert Spencer, ý chí của thằng tù trưởng chiến thắng là nguồn gốc của luật pháp, tôn giáo và thói lịch sự.
  • Đằng sau cảnh sát vũ trang và thẩm phán lịch thiệp là toàn bộ lực lượng quân sự và hải quân của Chính phủ và Pháp luật.
  • Tòa án, ngai vàng, luật lệ, hiến pháp, và các quy tắc đạo đức được xây dựng và viết nên bằng gươm đao. Súng máy maxim là một cải tiến vượt bậc so với cái dùi cui thời xưa.
  • Tất cả các công trình vĩ đại của nền văn minh, từ Kim tự tháp đến các nhà thờ hiện đại, đều được xây dựng trên sự đau khổ của những kẻ bị chinh phục; mỗi viên đá đều "được đặt trên một tiếng rên hấp hối."
  • Sức mạnh Vật chất là nền tảng thực sự và khả thi duy nhất cho mọi thể chế chính trị. Cái gì được thiết lập bằng gươm đao, phải được bảo vệ bằng gươm đao. Các quyền sở hữu đất đai ở châu Âu đều bắt nguồn từ quyền lực quân sự và hoàng gia.
  • Tất cả các biểu tượng của nhà nước và vương quyền—bó gậy, quyền trượng, và vương trượng—đều là vũ khí được cách điệu hóa. Quốc huy là những con thú săn mồi, không phải những con vật hiền lành.
  • Tổng thống Hoa Kỳ là một "Vua được bầu" sở hữu nhiều quyền hành chính hơn bất kỳ bạo chúa châu Á nào.
  • Sự mê tín chính trị lớn nhất của hiện tại là quyền thiêng liêng của nghị viện và quyền thiêng liêng ngụ ý của đa số. Sự bạo ngược của Toàn thể Nhân loại đang hủy hoại. Sự tối cao của Con người Sống động trên văn học, giáo điều, và luật pháp phải được duy trì một cách quyết liệt.

7. Luật Tối cao: Chân lý Thuộc về Kẻ mạnh
  • Bất cứ điều gì Tự nhiên ban hành đều là đúng. Đúng là tự nhiên.
  • Quy luật sinh tồn của Darwin là một sự thật vũ trụ, không phải là một phát minh như "Đạo đức," một mê tín như "Tôn giáo," hay một giả định như "Chúa."
  • Kết luận cuối cùng từ lịch sử, khoa học, và các sự thật của cuộc sống là chân lý thuộc về kẻ mạnh, một cách tuyệt đối và không dè dặt. Lực lượng yếu hơn phải bị lật đổ bởi lực lượng mạnh hơn.
  • "Quy luật của sự sống," như Benjamin Kidd viết, luôn là "cuộc đấu tranh không ngừng và không thể tránh khỏi, sự lựa chọn và loại bỏ không ngừng và không thể tránh khỏi."
  • "Sự sống sót của Kẻ mạnh nhất" là bản dịch khoa học của câu nói thời anh hùng "Væ Victus" (Thua thì chết, khóc lóc cc).
  • Luật pháp, đạo đức, và tôn giáo không phải là Nguyên tắc Đầu tiên. Chúng là những cái tường bùn và đê chắn sóng hữu dụng do con người tạo ra trong các thời đại suy tàn để bảo vệ kẻ yếu. Chúng là những công cụ tiện lợi để kiểm soát và xóa sổ các Sinh vật Cấp thấp và chắc chắn sẽ bị cuốn trôi bởi dòng chảy không thể cưỡng lại của các sự kiện tự nhiên, giống như một con sông vượt qua một con đập.
  • Mục đích chính của các tôn giáo và đạo đức giả là ngăn chặn cạnh tranh giữa chừng để bảo vệ những kẻ thoái hóa trong việc sở hữu những gì chúng không thể chiếm đoạt cũng như bảo vệ.
  • Các thể chế nhân đạo đã được phát minh ra để cản trở và loại bỏ những người ưu tú của nhân loại, mặc dù nỗ lực này là vô ích.
  • Bất cứ dân tộc nào bị xóa sổ đều đáng bị xóa sổ.
  • Tự nhiên ghê tởm sự yếu đuối. Mọi sinh vật và mọi con người phải chinh phục hoặc phục vụ. Đây là một tối hậu thư.

8. Một Quy tắc Đạo đức Mới
  • Hãy từ chối triết lý ma quỷ của sự phục tùng, chẳng hạn như "Yêu kẻ thù của mày" và "Đừng chống lại cái ác." Nếu một thằng tát mày một bên má, "phang vỡ mồm nó luôn."
  • Luật mới là: "Ghét đổi ghét, thương đổi thương, / Mắt đền mắt, răng đền răng. / ... / Chiến tranh đền chiến tranh, khốn khổ đền khốn khổ, / Máu đền máu, đòn đền đòn."
  • Hãy yêu thương họ hàng, bạn bè, và chính mày. Hãy căm ghét kẻ thù của mày bằng cả trái tim.
  • Hãy là kẻ thù của kẻ thù của bạn mày và là bạn của bạn của bạn mày.
  • Đừng cho phép bất kỳ sai trái nào đối với mày hoặc người của mày mà không bị thách thức, không được sửa chữa, và không được báo thù.
  • Hãy để phương châm của mày là "Đừng giẫm lên tao." Kẻ nào ngoan ngoãn chịu đựng sự sỉ nhục và tổn thương còn tệ hơn một con chó; nó là một thằng hèn, một tên nô lệ bẩm sinh, một thằng con của Christ.
  • Hãy chống lại mọi Cái Ác! Hãy như một con sư tử trên đường!
  • Hãy "nguy hiểm" ngay cả khi thất bại.
  • Đức tính tối cao là Lòng dũng cảm. "Lì vào! Tao nói là phải Lì vào! và mãi mãi Lì vào! ngay cả các vì sao trên trời cũng chiến đấu cho kẻ táo bạo."
 
MỤC ĐÍCH TỐI THƯỢNG CỦA THẰNG ĐÀN ÔNG


1. Mục đích tối thượng của thằng đàn ông: Thành công bằng cách đè đầu cưỡi cổ

  • Nhiệm vụ duy nhất của một thằng đàn ông trên đời này là phải thành công: tự lo cho mình, đập chết mẹ kẻ thù, và đè đầu bọn đối thủ. Napoleon đã dạy: Muốn có số má thì phải đạp lên cổ kẻ thù mà đi. Thành công nó tạo ra vĩ nhân.
  • Đời là một cuộc chiến không ngừng: thằng nào không chinh phạt thì sẽ bị chinh phạt. Thằng nào không thể đạp lên đầu người khác sẽ bị chúng nó đạp lại. Sống là sống mà thua là chết dí.
  • Sức mạnh của cánh tay giúp một thằng đàn ông có bánh mì mà ăn. Mồ hôi trán và não của thằng nô lệ thì kiếm bánh mì cho chủ nó.
  • Thành công là thước đo của một thằng đàn ông vĩ đại. Đéo có gì thành công bằng thành công. Đừng có lằng nhằng về cách mày thành công, cứ thành công đi đã. Quyền lực và tài sản che lấp được cả đống tội lỗi, và mấy thằng khốn nạn nhưng thắng cuộc thì auto được tha thứ và ngưỡng mộ, nhất là bởi lũ đàn bà. Ví dụ cụ thể là ngài Cecil Rhodes, người mà dưới làn đạn mười lăm phút, một mình chiếm được cả đàn gia súc.
  • Mục tiêu là chiếm vàng, đất, và quyền lực bằng mọi giá. Chiếm tài sản bằng cách nào dễ nhất. Nói theo kiểu kinh tế: mua quyền lực ở chợ rẻ nhất và bán nó ở chợ đắt nhất. Nếu một con đường bị chặn, phải tự rạch một con đường khác xuyên qua cái rừng rậm xã hội. Khi mày đã muốn, có cả ngàn cách.
  • Phải là một Napoleon, một Darwin trên lưng ngựa, chứ không phải là một thằng Christ. Khi nói chuyện với quân đội, Napoleon bảo: Lính! sự sung túc đang chờ chúng mày ở những cánh đồng màu mỡ dưới kia... chúng mày thiếu sự kiên định và lòng dũng cảm à? Đất đai để chiếm, vàng để hốt, và danh vọng, và quyền lực dành cho những thằng dũng cảm, táo bạo, và mạnh mẽ—và đéo dành cho ai khác.
  • Chiến đấu và chinh phạt ngay bây giờ, vì ngày mai mày chết.
  • Vinh quang và danh dự thuộc về kẻ chiến thắng; anathema maranatha lên đầu thằng nào thất bại. Thất bại không chỉ là nhục nhã mà còn là bằng chứng thực tế của sự bất tài bẩm sinh, khiến cho thằng thất bại trở nên đáng khinh một cách chính đáng.
  • Cái thói xấu lớn nhất của thời đại này là sự hèn nhát. Lòng dũng cảm, thứ bao gồm mọi đức tính khác, là sự khôn ngoan tối cao. Hãy lấy Nil Desperandum làm phương châm sống chết. Thời đại này cần những thằng đàn ông có khí phách—những thằng luôn sẵn sàng nhìn thẳng vào mắt tử thần mà không chớp mắt.
  • Thằng đàn ông phải là cái búa hoặc cái đe; nó phải cúi đầu hoặc đứng lên ngạo nghễ.
  • Đừng bao giờ xin tha mạng hay sự thương cảm. Không lùi bước, không quay đầu, cứ lạng lách mà tiến. Thà chết đứng còn hơn sống quỳ. Nếu một thằng tát mày má này, hãy hạ gục nó—đập nó chết mẹ đi.
  • Trong khi vẫn tỏ ra danh dự và chính trực, phải nhớ rằng thành công vật chất là mục đích tối thượng của thằng đàn ông. Phải là một Darwin trong hành động và làm những việc cao cả, đừng có ngồi mơ mộng cả đời.
2. Bản chất của con người và xã hội
  • Xã hội là một cái rừng, và con người là lũ thú ăn thịt sống theo luật rừng: lo cho cái mạng mình trước, trên hết, và bằng mọi giá.
  • Tay thằng nào cũng chống lại mọi thằng khác. Liên minh chỉ là sự hợp tác tạm thời, có lợi thì làm ăn chung, hết lợi thì trở mặt thành thù. Tình anh em chỉ là thoáng qua.
  • Con vật-người không bao giờ có thể trở nên đạo đức tuyệt đối được vì bản chất nó xảo quyệt như một con cáo. Phải thỏa mãn khát vọng sống như sư tử và đại bàng, theo con đường ít kháng cự nhất, giống như một cái cây trong hầm mọc về phía mặt trời.
  • Con người là một loài thú săn mồi. Các chủng tộc vĩ đại đều là những kẻ săn mồi. Một vài thằng là cọp đói, chỉ chực ăn thịt người, và phần còn lại là thịt cho cọp, chỉ chực bị ăn.
  • Từ bỏ bản năng săn mồi là thoái hóa thành một con quái vật yếu đuối, bệnh tật. Mấy loại như Jesus và Phật được sinh ra để bị đóng đinh, bị đánh đập, và chết vì dịch bệnh; sự hủy diệt của chúng sẽ thanh tẩy trái đất.
  • Sức mạnh thể chất là nền tảng của sức mạnh tinh thần. Một cơ thể mục nát dẫn đến một bộ não đói khát, nhiễm độc và những suy nghĩ yếu đuối, bẩn thỉu.
  • Những thằng đàn ông vĩ đại tiến hóa từ môi trường độc lập cá nhân, như núi và rừng, nơi chúng phát triển sức mạnh cần thiết để thống trị các bầy người trong nền văn minh. Các thành phố là những đống rác bẩn thỉu không thể tạo ra sự vĩ đại. Một thành phố lớn là một khối u lớn, một triệu chứng của việc nhiễm độc máu bẩm sinh. Việc phá hủy Sodom và Gomorrah là một điều tốt.
  • Những thằng mạnh mẽ là hiện thân từ hóa của năng lượng nguyên thủy, những cỗ máy phát điện tập trung. Những thằng yếu hơn bị hút vào chúng như mạt sắt bị hút vào nam châm. Lực hút này chỉ phát triển ở những con vật có sức sống phi thường, với đầy bản năng ác quỷ trong người.
  • Xã hội chỉ đơn thuần là một vấn đề tiện lợi, một công cụ mà con người có thể sửa đổi hoặc phá hủy. Khi nó trở thành đồng nghĩa với sự kiềm chế xã hội chủ nghĩa, nó là một mối đe dọa cho sự tiến hóa và phải bị phá vỡ. Cụm từ xã hội đang gặp nguy hiểm là sự cuồng loạn của bọn tâm thần hoang tưởng.
  • Thằng nào để mình bị chi phối bởi các nguyên tắc đạo đức của Đám đông thì giống như một con đại bàng bị cắt cánh và gãy móng.
  • Các quốc gia thách thức bản chất của mình sẽ suy tàn. Ví dụ như Pháp, một quốc gia chìm đắm trong chủ nghĩa khiêu dâm ********, nơi sự bừa bãi dẫn đến vô sinh, biến những người Frank hùng mạnh một thời thành một bộ lạc yếu ớt.
  • Giai cấp công nhân được mô tả là những con vật có đức tính là cực kỳ cần cù, ngoan ngoãn, cả tin và nhút nhát. Khi máy móc được hoàn thiện, những thằng làm thuê này sẽ bị loại bỏ và sẽ bị tiêu diệt khi lao động của chúng không còn là một khoản đầu tư có lãi.
  • Tác giả kêu gọi trở lại với một con người nguyên thủy hơn: Ôi những bầy người man rợ từ sông Danube và sông Rhine! — những tên cướp biển tóc vàng từ biển Bắc! Ôi những thằng đàn ông có khí phách, với trái tim sư tử và bộ não sư tử!
3. Vứt mẹ đạo đức truyền thống đi
  • Tất cả những lời lẽ sướt mướt và nguyên tắc đạo đức—như là yêu thương nhau, học cách lao động và chờ đợi, và lòng vị tha—chỉ làm tê liệt nỗ lực và tạo ra nạn nhân, chứ đéo tạo ra kẻ thắng.
  • Trao trái tim cho một vị thần là ngu xuẩn; yêu hàng xóm như yêu chính mình là điên rồ. Con người sống chỉ bằng bánh mì.
  • Các bộ luật đạo đức là những quy định nhân tạo, là Nỗi kinh hoàng đen tối của mọi thằng hèn. Chúng phi tự nhiên, vô dụng, và là một trở ngại thực sự trong cuộc đua giành của cải và quyền lực. Cha mẹ ngu ngốc dạy con cái những lý tưởng sai lầm này, và đàn ông chỉ thành công ở tuổi trung niên sau khi họ vứt bỏ những lý tưởng đó.
  • Các giáo điều đạo đức được bịa ra để phù hợp với hoàn cảnh và được sử dụng như công cụ để dọa nạt. Chúng là những thần tượng bằng gỗ được tạc từ một lời nói dối mục nát, một giả định trơ trẽn hoặc một giấc mơ của thằng điên.
  • Cách dễ nhất để nô dịch một chủng tộc là áp đặt lên nó một thứ đạo đức giả mạo.
  • Các nguyên tắc của Thiên Chúa giáo và các nguyên tắc của Tự nhiên đối kháng lẫn nhau. Tự nhiên là Kẻ thù của Christ; Thuyết Darwin là kẻ thù không đội trời chung của Do Thái giáo.
    • Mệnh lệnh của Tự nhiên: Hãy ích kỷ, chiếm hữu trái đất và chiến đấu tới cùng.
    • Lời dạy của Christ: Hãy vị tha, từ bỏ thế giới, và yêu thương kẻ thù của mày.
    • Tuyên bố của Darwin: Tất cả chúng mày đều là những con thú ăn thịt đối địch! Vì vậy, hãy mạnh mẽ, táo bạo, và đừng sợ cái đéo gì cả.
    • Lời dạy của Christ: Tất cả chúng mày đều là anh em yêu dấu. Vì vậy, hãy vâng lời và ngoan ngoãn và sợ ma quỷ.
  • Cái châm ngôn của bọn Thiên Chúa giáo 'cho đi thì sướng hơn nhận lại' là lời nói nhảm lồn của mấy thằng cha xứ. Chiếm đoạt được thì sướng hơn nhận lại, đó mới là lẽ thường.
  • Logic của Tự nhiên là Thằng nào không chiến đấu, thằng đó không được ăn. Thằng nào phủ nhận quyền của con người bóc lột con người là thằng đó xúc phạm trật tự của tự nhiên.
  • Các nguyên tắc đạo đức của Thiên Chúa giáo là của một con quỷ giả tạo, lén lút, chế nhạo. Nhà thờ Thiên Chúa giáo bắt đầu từ những nô lệ và đĩ điếm, người sáng lập của nó là kết quả của một cuộc giao cấu vụng trộm, kẻ đã dung túng cho tội ngoại tình, và những tín đồ Thiên Chúa giáo đầu tiên là những kẻ yêu tự do. Nhà thờ sơ khai đã giả mạo các Thư tín từ các Thánh để hợp thức hóa sự thay lòng đổi dạ của mình. W.T. Stead tuyên bố, Con đĩ là em gái của Christ, và thằng lang thang là anh trai của Christ. Các nhà nguyện hiện đại là những nhà chứa, và một mục sư táo bạo ở Chicago đã mở một hậu cung yêu tự do gọi là Thiên đường.
  • Tất cả các mệnh lệnh đạo đức và những lời hứa hẹn về thiên niên kỷ đều là những sự áp đặt địa ngục độc đoán từ sự ám thị thôi miên xảo quyệt được thiết kế để lật đổ lý trí và thiết lập một địa ngục trần gian. Tác giả liệt kê kẻ thù là những thằng Do Thái bẩn thỉu, và những thằng Công xã cuồng tín: Moses, Jesus, Isaiah, Peter, Mark, Mathew, Luke, John, và các nhân vật hiện đại như Lasalle, Dr. Adler, Jacobi, và Karl Marx.
  • Những kẻ tin vào Đúng và Sai là những kẻ lầm lạc, bị nguyền rủa vì đã ăn trái từ cây tri thức về thiện và ác.
  • Một lời nguyền rủa được đặt lên những thằng nhát gan và hiền lành, những thằng đức hạnh, những thằng tuân thủ pháp luật, và những thằng vâng lời.
  • Chiến tranh là liều thuốc phòng bệnh vĩ đại nhất của tự nhiên.
  • Nền Dân chủ chiến thắng là một thứ bẩn thỉu làm sống lại các tập tục nô lệ cũ, nơi Nhà nước là ngai vàng của Nhân dân và Nhà thờ là bệ đỡ chân của nó. Địa ngục bùng cháy khi cá nhân tàn lụi và Nhà nước ngày càng lớn mạnh.
  • Một thằng nô lệ Do Thái bị đóng đinh, khiếp sợ dưới Quyền lực, được dựng lên làm một vị thần và một tiêu chuẩn cho nhân loại, dẫn đến sự mất giá của bản lĩnh đàn ông và sự phản bội của cả chủng tộc.
  • Thời đại Hiệp sĩ đã chết, và những thằng đàn ông hiện đại chiến đấu bằng cái lưỡi gian trá và cây bút hèn nhát, vũ khí của lũ chó, không giống như những người đàn ông trong quá khứ, những người đối mặt và chiến đấu như những thằng đàn ông.
 
4. Sự tương đối và chức năng của Đúng và Sai
  • Thiện và Ác chỉ tồn tại trong đầu con người; chúng đéo phải sự thật mà chỉ là ảo ảnh. Chúng là những phát minh của con người sinh ra từ sự ngu ngốc, hẹp hòi và thiển cận của con người. Bộ não con người quá nhỏ để hiểu được tự nhiên đang muốn cái đéo gì.
  • Vũ trụ luôn biến đổi, và con người là một bầy côn trùng ăn thịt ồn ào, tiến hóa từ nhiệt, sống vô mục đích trên đỉnh một miếng bấc nổi.
  • Đúng và Sai là những thuật ngữ tương đối, tùy tiện không có ý nghĩa cố định, phụ thuộc vào quan điểm, thời đại và hoàn cảnh. Như văn học đã nói, chẳng có gì Đúng hay Sai, mà do suy nghĩ tạo ra nó.
  • Định nghĩa thực sự của Lẽ phải là sự biểu hiện của sức mạnh. Kẻ mạnh là hiện thân của Lẽ phải. Sức mạnh và Công lý là một. Tuyên bố được đưa ra: Thằng nào tạo ra Công lý là một thằng nói láo.
  • Chiến thắng thánh hóa mọi hành động. Lẽ phải được quyết định bởi kẻ chiến thắng, được khắc trên cờ của hắn; Sai trái được tìm thấy trên những mảnh giẻ rách của những Chính nghĩa đã thua. Điều này được minh họa bằng các quan điểm lịch sử trái ngược nhau về Brutus và Booth.
  • Luật cổ xưa nhất, như được chỉ huy người Gaul Brennus nói, trao cho Kẻ Mạnh tài sản của Kẻ Yếu.
  • Bản chất nghịch lý của Đúng và Sai được minh họa bằng quy mô và địa vị xã hội:
    • Giết một thằng để cướp của nó thì là tội giết người; giết một triệu thằng để cướp của chúng nó thì mày thành danh tướng.
    • Ăn trộm một con ngỗng ngoài đồng là đồ khốn; ăn trộm cả cánh đồng của con ngỗng thì là một chính khách lỗi lạc.
    • Kẻ có quyền có thể phá luật mà không bị trừng phạt trong khi kẻ yếu bị phạt vì những lỗi nhỏ. Sự chấp thuận của Nhà nước đủ để thánh hóa bất kỳ tội ác nào.
  • Sự tương đối về đạo đức được thể hiện trong các quan điểm khác nhau về chế độ ăn uống, đấu tay đôi, chiến tranh, đa thê và trộm cắp. Các tác giả cổ điển như Solon và Aristotle không phải là những kẻ đạo đức giả; họ thành thật phân loại cướp bóc là một hình thức săn bắn. Các ví dụ khác bao gồm quan điểm thay đổi của Cromwell về chế độ chuyên chế, việc gọi cái chết của những người nổi dậy thuộc địa là một cuộc thảm sát độc ác, và nhận thức khác nhau về các cuộc xung đột ở Ấn Độ và Cuba tùy thuộc vào bên nào đang thắng.
  • Sự chân thành của một kẻ dạy điều sai không chứng minh được sự thần thánh của hắn. Việc hành quyết người sáng lập đạo Mormon hoàn toàn tương tự như việc hành quyết người sáng lập Thiên Chúa giáo, chứng tỏ rằng cả việc đóng đinh lẫn bắn chết đều không phải là bằng chứng của sự chính trực.
  • Có câu ngạn ngữ: Cái là thức ăn của người này lại là thuốc độc của người khác.
5. Sự cần thiết của việc vô đạo đức và lừa lọc
  • Những thằng đéo có nguyên tắc sở hữu một lợi thế quyết định so với những thằng có nguyên tắc. Một thằng có lương tâm không có cửa chống lại Bè lũ lừa đảo có tổ chức của những tên đồ tể đạo mạo và quyền lực.
  • Thật thà chỉ là một chính sách, đéo phải đức tính. Thật thà không bao giờ thành công vì khi nó thành công, nó không còn là thật thà nữa. Những thằng thật thà đúng nghĩa, theo quy luật, thường chết như chó ngoài rãnh. Trong một thế giới chỉ có một phần trăm lừa đảo cố ý, chín mươi chín phần trăm còn lại trở thành nạn nhân.
  • Cuộc sống được tạo nên từ Tình yêu và Chiến tranh, và trong cả hai, đéo có luật chơi công bằng.
  • Thằng đàn ông thành công phải dùng mưu đối mưu, dùng thép đối thép. Việc chính của nó là lừa phỉnh, lừa dối, dụ dỗ và qua mặt kẻ thù. Con cọp đói ăn thịt người biết không được gầm trước khi vồ, kẻo ăn một viên đạn vào não; nó phục kích con mồi. Bất kỳ vũ khí nào kẻ thù có, mày phải có một cái y hệt hoặc tốt hơn. Một chiến binh thành công phải sở hữu chiến lược tàn nhẫn.
  • Thiên tài của một vị tướng được thể hiện qua sự táo bạo, hung hãn trong chiến thuật tàn nhẫn của ông ta, chứ không phải sự tốt bụng. Ví dụ như đốt cháy Moscow, vượt sông Rubicon, mang chiến tranh đến châu Phi, leo lên đỉnh Abraham vào ban đêm, và chiếm đoạt đế chế Trung Hoa.
  • Kiếm tài sản, một cách trung thực nếu có thể, nhưng hãy nhớ kinh doanh là kinh doanh.
  • Cái mặt nạ tốt nhất cho một thằng tà đạo là giả vờ làm thánh thiện. Một thằng khôn ngoan giữ kín suy nghĩ thật của mình. Niềm tin là một chiến thuật chiến tranh và một công cụ lừa dối. Gần như tất cả những tên trộm cắp cấp cao đều tỏ ra sùng đạo một cách phô trương.
  • Chính trị gia, nhà văn, mục sư và biên tập viên là những kẻ nói dối khét tiếng về bản chất, bẩm sinh không thể trung thực. Chúng là những Trí thức Quỷ quyệt được Văn minh đào tạo để ám sát Bản chất Con người, bóp nghẹt những chủ nghĩa hiện thực phương Bắc bằng Thần thoại phương Đông. Chúng lặp lại những gì được nhồi vào đầu, giống như những cái máy hát chỉ chơi đi chơi lại một bản nhạc cũ. Bọn cha xứ và biên tập viên được thuê để làm mày mù và chặn đường mày.
  • Những thằng thành công đều đứng trên và ngoài luật pháp thành văn. Thằng nào tuân theo những lời răn dạy trong sách vở giống như một người lính tự trói một tay sau lưng trước khi ra trận.
6. Sự nô dịch hóa đàn bà
  • Trong mọi mối quan hệ, đạo đức là những gì Sức mạnh ra lệnh.
  • Đàn bà là lũ yếu đuối, sống bằng cảm xúc (hai phần ba là cái lồn, một phần ba là dây thần kinh và sự sến súa), những kẻ mà trong thâm tâm là những kẻ yêu thích sự không giới hạn. Chúng phải bị kiểm soát hoàn toàn vì lợi ích của nòi giống và sự an toàn của dòng dõi. Phải xích chúng nó lại.
  • Đàn bà không thể nào trở thành người cai trị hay bình đẳng với Đàn ông.
  • Đàn bà ngưỡng mộ những thằng đàn ông có quyết tâm như sư tử và nguyên tắc như đại bàng; chúng ghét sự hèn nhát, sự tốt bụng, sự yếu đuối và sự thất bại.
  • Quyền sở hữu vợ của một thằng đàn ông đến từ chính bản thân nó, không phải do Nhà thờ hay Nhà nước ban cho. Nó bắt nguồn từ việc chiếm đoạt và được duy trì bằng việc chiếm đoạt. Các nghi lễ kết hôn và nhẫn cưới tượng trưng cho sự chiếm đoạt này; chiếc nhẫn là một mắt xích của một sợi dây chuyền, biểu tượng cho việc chú rể thời tiền sử xích người yêu của mình trong hang cho đến khi cô ta trở nên thuần phục.
  • Người chồng phải là Imperator tuyệt đối trong nhà mình. Nếu vợ anh ta hoặc một kẻ xâm nhập làm nhục anh ta, cái chết của chúng là một biện pháp răn đe hiệu quả. Con gái của anh ta phải được kiểm soát và gả cho những thằng đàn ông có Giống tốt hoặc đã chứng tỏ năng lực trong chiến đấu.
  • Sự thiêng liêng của Gia đình đang biến mất và không còn có thể nói rằng nhà của một người đàn ông là lâu đài của anh ta.
  • Sự suy đồi tình dục phổ biến trong xã hội là kết quả của Nền văn minh Thiên Chúa giáo, gây ra sự mất giá của Đàn ông và sự bình đẳng hóa của đàn bà. Điều này dẫn đến sự không chung thủy lan rộng, với hai phần ba phụ nữ đã kết hôn ở New York không chung thủy, và các linh mục khuyên phụ nữ sử dụng nhà máy đĩ điếm, Tòa án Ly hôn.
  • Giải phóng một người đàn bà là giao cô ta cho các giáo sĩ, những kẻ chơi đùa trên cảm xúc của cô ta.
  • Mại dâm vì tiền là kết quả trực tiếp của những điều kiện phi tự nhiên do các chính khách và giám mục thiết lập.
7. Cá nhân là luật tối cao
  • Nhiệm vụ đầu tiên của một thằng đàn ông là với chính mình và gia đình mình. Gia đình và cá nhân là một đơn vị.
  • Một thằng đàn ông phải là luật cho chính mình, không thề trung thành với bất kỳ đạo đức, phong tục hay quy tắc bên ngoài nào. Nó phải phát triển cá tính riêng, độc lập với tất cả những thằng khác. Một thằng đàn ông khôn ngoan không bao giờ tuân theo một quy tắc chỉ vì người khác khen ngợi nó. Thà một con vật tự do bị giết thẳng còn hơn là bị khuất phục và xiềng xích.
  • Cá nhân phải tự phát minh ra tín điều đạo đức của riêng mình và tự quyết định đúng sai. Chấp nhận tín điều của bầy đàn là đánh mất cá tính và trở thành một tên nô lệ. Đừng đi theo đám đông, vì nó sẽ dẫm đạp mày xuống nghèo đóe và nhục nhã.
  • Hãy tuân theo Tiếng nói bên trong của mày, vì nó không bao giờ có thể sai lầm.
  • Câu châm ngôn đoàn kết là sức mạnh chứa đựng một sự ngụy biện; thường thì, thằng đàn ông vĩ đại nhất là thằng đứng tách biệt nhất.
  • Mỗi thằng tự lo cho mình là luật của cuộc sống. Mỗi thằng vì một Tổ chức, một Vị thần, hay một Giáo điều là luật của cái chết. Câu trả lời của Cain, tao là thằng giữ em tao à?, chứa đựng một triết lý thực dụng sâu xa. Chỉ có những thằng khiếp sợ mới hối cải; những thằng vô đạo đức thì lập gia đình, xây thành phố, cai trị trái đất và cười vào mặt các vị thần.
  • Không tuân lệnh là dấu ấn của anh hùng; vâng lời là đặc điểm của kẻ tôi tớ. Thằng nào không tuân theo các điều răn sẽ trở thành Kẻ tạo ra Điều răn và một người cai trị.
  • Niềm tự hào của cuộc sống nằm ở việc quyết định và hành động, ở việc chủ động, chứ không phải ở việc tuân lệnh. Thằng nào không chủ động thì chỉ đóng vai phụ. Khiêm tốn là một tội ác ở một thằng đàn ông, mặc dù là một đức tính ở một kẻ tôi tớ. Thằng khiêm tốn cho phép đối thủ biến nó thành tấm thảm chùi chân.
  • Quyền của Tự nhiên (jus naturale) là sự tự do mà mỗi người có để sử dụng sức mạnh của chính mình để bảo vệ mạng sống của mình, làm bất cứ điều gì mà phán đoán và lý trí của chính mình cho là phương tiện thích hợp nhất.
  • Tất cả những hành động vĩ đại không phải là kết quả của các cuộc bỏ phiếu đa số, mà là của Hoạt động cá nhân. Con người là thước đo của vạn vật (Protagoras).
  • Chủ nghĩa Tin lành của tương lai phải phá bỏ sự độc tài của các Chính trị gia đối với phán quyết cá nhân.
  • Chính phủ là Kẻ tống tiền vĩ đại. Các từ 'chính trị gia' và 'kẻ cắp' bây giờ là những thuật ngữ có thể thay thế cho nhau.
  • Một thằng đàn ông nên là một đối thủ nguy hiểm và một người bạn không lay chuyển. Với kẻ thù, nó nên tàn nhẫn như các vị thần; với bạn bè trong mọi ngày khó khăn và nguy hiểm, nó nên như một đội quân với cờ xí.
  • Những câu châm ngôn về cách hành xử: Đàn bà đổ lệ; đàn ông đổ máu. Kẻ hèn phục vụ chủ. Những thằng táo bạo tự biến mình thành Chủ.
8. Quy luật vũ trụ của vũ lực và sức mạnh
  • Vũ lực là nguyên tắc cơ bản, chủ động của vũ trụ, chi phối các hệ sao và mọi sự sống. Sức mạnh là luật hấp dẫn. Ngay cả âm nhạc của các thiên thể cũng là tiếng gầm rung động của các nguyên tố đang giao chiến, hát lên bài ca vinh quang của Quyền lực. Thanh kiếm, như Beowulf mô tả, là cha của danh dự, và người ban cho vương quyền, là ý muốn của Chúa.
  • Con người là lực nhật tâm trên hai chân. Tất cả của cải và vốn liếng đã thực hiện đều là Vũ lực được chuyển hóa. Thiếu nó là dấu hiệu của sự cằn cỗi và thoái hóa.
  • Vốn là Vũ lực tập trung, và chủ sở hữu của nó không có nghĩa vụ với người khác; anh ta có thể làm những gì anh ta thích với của riêng mình miễn là anh ta có sức mạnh.
  • Quyền lực là sự cai trị tự nhiên của kẻ mạnh đối với kẻ yếu, cũng như việc sư tử ăn thịt cừu là tự nhiên. Lời phán quyết cuối cùng trong việc đo lường đúng và sai là Sức mạnh của Thanh kiếm. Tacitus nhận xét, Các vị thần ưu ái lòng dũng cảm tối cao, và Herbert Spencer khẳng định, một sinh vật không đủ năng lượng để tự duy trì phải chết. Những thằng nhát gan bị nguyền rủa, vì chúng làm phân bón rất tốt.
  • Chính phủ được thành lập dựa trên tài sản, tài sản được thành lập dựa trên sự chinh phạt, và sự chinh phạt được thành lập dựa trên Quyền lực—và Quyền lực được thành lập dựa trên não và cơ bắp, trên Bản năng Động vật Hữu cơ.
  • Chính phủ phát sinh từ vũ lực vật chất được Kẻ Mạnh áp dụng để kiểm soát và bóc lột kẻ bại trận. Sự chấp thuận của nó là sức mạnh vật chất. Mọi nội các bộ trưởng đều bị ràng buộc bởi lời thề dưới án tử hình. Dưới vỏ bọc của Chính phủ Nhân dân, Đế chế Tài chính của Thế giới là một Sự thật đã được thiết lập.
  • Quyền không phải là bẩm sinh; chúng là chiến lợi phẩm của Sức mạnh đã được sử dụng trước đó. Một quyền sẽ mất đi ngay khi nó không còn có thể được duy trì bằng Quyền lực. Giáo sư Huxley được trích dẫn: Vũ lực, được sử dụng hiệu quả, thiết lập một quyền sở hữu nên được công nhận càng sớm càng tốt. Giáo sư Jevons nói thêm: Bước đầu tiên phải là, loại bỏ khỏi tâm trí chúng ta ý tưởng rằng có những thứ như quyền trừu tượng. Quyền tinh thần và quyền đạo đức chỉ là những từ ngữ sáo rỗng không có thực chất.
  • Công lý công bằng chưa bao giờ tồn tại và là một điều vô lý. Chơi đẹp không phải là một yêu cầu và luôn bị những kẻ có sức mạnh vượt trội bỏ qua. Bình đẳng chỉ có thể tồn tại giữa những người bình đẳng; văn minh bao hàm sự lệ thuộc và bất bình đẳng.
  • Cuộc xung đột giữa những thằng Có và những thằng Không có là vĩnh cửu và không thể dập tắt. Hình phạt của sự thất bại là khủng khiếp; làm công ăn lương là điều khoản chính trong hiệp ước dành cho kẻ bại trận. Các khoản nợ thế chấp của thế giới một ngày nào đó phải được thanh lý bằng súng đạn, vì trái phiếu ngụ ý sự ràng buộc.
  • Sự áp bức của một giai cấp đối với giai cấp khác được gây ra bởi sự hèn nhát về thể chất của nạn nhân.
  • Sợ chết là khởi đầu của Nô lệ.
  • Tiến hóa là một quá trình liên tục của xung đột, lựa chọn và loại bỏ, không có điểm kết thúc. Nó vừa mang tính hủy diệt vừa mang tính sáng tạo. Kẻ mạnh của ngày hôm nay phải bị lật đổ bởi kẻ mạnh hơn của ngày mai.
  • Cuộc đấu tranh sinh tồn được áp đặt lên con người để đảm bảo sự lệ thuộc và cuối cùng là sự hủy diệt của các loại hình thấp hơn. Sự vượt trội chỉ được quyết định bằng trận chiến. Tại bữa tiệc của cuộc đời, không có chỗ nào được dành riêng cho những kẻ không thể giành được nó bằng vũ lực.
  • Darwin được trích dẫn: nếu con người muốn tiến lên cao hơn nữa, e rằng anh ta phải tiếp tục chịu một cuộc đấu tranh khắc nghiệt.
  • Với Kẻ Mạnh, mọi luật lệ đều là mạng nhện (lời của Solon).
 
TÌNH YÊU, ĐÀN BÀ, VÀ CHIẾN TRANH
1. Hai yếu tố cơ bản của Tạo Hóa

  • Tình ái và Chém giết là hai yếu tố mạnh nhất trong việc nhào nặn vạn vật hữu cơ. Sự sống là một vòng tuần hoàn không ngừng của Tình ái và Chém giết, nơi tình dục và tàn sát quyện vào nhau.
  • Chiến trận là cái lò luyện để tách bọn cặn bã ra khỏi vàng ròng.
  • Ham muốn tình dục là thứ keo gắn kết những cá thể mạnh được chọn lọc, duy trì các phẩm chất về vẻ đẹp thể chất, sức sống, lòng dũng cảm và sự bền bỉ của chúng. Nó là thứ đam mê ích kỷ, man rợ và tàn bạo nhất trên đời và là nền tảng thể xác của mọi thứ gọi là Tình yêu của con người.
  • Xung đột là cha của vạn vật. Tình yêu mạnh hơn cái chết, và ghen tuông thì tàn khốc như nấm mồ.
  • Xung đột ở khắp mọi nơi: Vi khuẩn thịt vi khuẩn, mầm bệnh diệt mầm bệnh, cá mập ăn cá mập, hổ đấu hổ, sư tử xé sư tử, đại bàng giết đại bàng, và người đánh người, để giành lấy con mái hoặc cướp bóc của kẻ bại trận.
  • Ở mọi nơi, mùa yêu là mùa chém giết. Khi ngọn lửa tình dục trong các quốc gia hay cá nhân lụi tàn, chúng nó không đủ tư cách để được tự do cũng như để duy trì nòi giống.
  • Hòa bình thế giới với chả nhân từ độ lượng là cái thứ ảo tưởng.
  • Cái quan điểm chỉ có kẻ dũng cảm mới xứng đáng có bạn tình được thể hiện trong bài thơ của Dryden: "Chỉ có kẻ dũng cảm, / Chỉ có kẻ dũng cảm, / Chỉ có kẻ dũng cảm mới xứng với gái đẹp."

2. Cơ chế của Tiến hóa và Chọn lọc
  • Đánh nhau là cách duy nhất để những thằng ngon nhất chứng minh quyền được duy trì nòi giống. Điều này áp dụng cho mọi sự sống, từ vi khuẩn đến con người.
  • Chọn lọc tự nhiên là phương tiện chính, nhưng không phải duy nhất, của sự biến đổi (Darwin).
  • Trong các loài động vật bậc cao, con đực đánh nhau để chiếm hữu con cái. Điều này dẫn đến việc những con đực mạnh hơn hoặc được vũ trang tốt hơn trở thành cha của thế hệ tiếp theo, thế hệ này sẽ thừa hưởng những đặc điểm của chúng. Điều này liên tục làm tăng sức sống và vũ khí tấn công ở con đực, như sừng của bò đực, ngà của lợn lòi, gạc của hươu đực, và cựa của gà chọi. Thằng yếu thì chết, bị thương, hoặc cút xéo (A. R. Wallace).
  • Nguyên tắc này cũng áp dụng cho con người: "Với động vật xã hội, bọn đực non phải trải qua nhiều trận chiến trước khi giành được một con cái, và bọn đực già phải giữ con cái của mình bằng những trận chiến mới. Chúng cũng phải, như trường hợp của loài người, bảo vệ con cái và con non của mình khỏi mọi kẻ thù, và đi săn để nuôi sống cả bầy" (Darwin, "Nguồn gốc loài người").
  • Hoạt động của tình dục được thể hiện bởi loài Artocephali (sư tử biển), nơi con đực đến trước và đánh nhau vỡ mồm để chiếm hữu những con cái đến sau. Cuộc sống gia đình diễn ra sau đó, nơi con đực trừng phạt những con cái nào láo.

3. Trật tự Tự nhiên của Xã hội và Lãnh đạo
  • Thằng đánh nhau giỏi nhất là thằng đẻ ra giống tốt nhất.
  • Thằng lãnh đạo tự nhiên, thằng vua của bầy đàn, tự chọn mình thông qua sức mạnh chiến đấu, giống như Napoleon tự tay đội vương miện lên đầu. Tất cả các hoàng tộc đều được thành lập bởi những chiến binh.
  • Tư chất chính để lãnh đạo là khả năng chiến đấu. Cái đám dân đen theo bản năng cảm thấy rằng một chiến binh giỏi sở hữu những đức tính cần thiết của một nhà lãnh đạo tốt.
  • Sự cai trị của một thằng lãnh đạo chỉ là tuyệt đối khi sức mạnh và lòng dũng cảm của nó còn. Kẻ đánh bại nó sẽ là người kế vị. Câu nói, "Vua đã băng hà, vạn tuế tân vương," là một sự khẳng định sinh học. Đây là Trật tự Tự nhiên.
  • Trật tự phi tự nhiên, được áp dụng bởi các xã hội suy đồi và già cỗi, là bổ nhiệm những thằng mồm mép ẻo lả nhưng giỏi hùng biện làm lãnh đạo.
    • Cái trò đánh nhau của chính trị gia chỉ là giả tạo. Đó là trò cờ bạc với "Đồng ý" và "Phản đối" để tranh giành chiến lợi phẩm mà người khác giành được. Chúng là lũ khốn nạn bẩn thỉu, dẫn dắt cả dân tộc xuống địa ngục trong khi đút tiền vào túi bằng thuế má và tống tiền.
  • Các quốc gia vươn lên đỉnh cao dưới sự dẫn dắt của những người đàn ông dũng cảm tự chọn và chìm xuống đáy suy tàn dưới sự thống trị của những thằng mồm mép được bầu lên. Sự tàn phá của những nhà lãnh đạo như vậy ở Mỹ ít rõ ràng hơn chỉ vì lãnh thổ của nó quá rộng lớn.
  • Giới quý tộc sinh ra từ chiến tranh. Bọn quý tộc rởm lớn lên trong thời bình. Một tầng lớp quý tộc không thể duy trì sự thống trị của mình bằng gươm đao thì không có quyền tồn tại. Nếu cuộc đấu tranh tự nhiên không bị can thiệp một cách giả tạo, các giai cấp lãnh đạo phải định kỳ duy trì vị thế của mình bằng Sức mạnh hoặc bị quét sạch. Các giai cấp bị trị không nên để mình bị thống trị bởi những kẻ tiếm quyền không biết đánh nhau.
  • Trật tự Tự nhiên là để những thằng hạng nhất thống trị hạng hai, và hạng hai thống trị hạng ba, với các giai cấp tự chọn lọc thông qua xung đột.
    • Quá trình này tạo ra các Chủng tộc Vĩ đại và các Đẳng cấp nô lệ. Những thằng đực vượt trội chiếm lấy những con mái vượt trội về chủng tộc, những thằng đực hạng hai giao phối với những con mái hạng hai, và cứ thế.
  • Sự chiếm ưu thế quá mức của các sinh vật yếu ớt là không mong muốn. Tốt hơn là chúng nên bị chiến tranh quét sạch, còn hơn là dịch bệnh. Bị bắt làm nô lệ hoặc bị tiêu diệt là phần thưởng xứng đáng cho sự suy nhược thể chất hàng loạt. Cuộc chiến tàn khốc của người Blackfeet chống lại người Digger Indians hoàn toàn phù hợp với Kế hoạch của Vũ trụ.
  • Các giống loài hạ đẳng cuối cùng sẽ bị diệt sạch không thương tiếc như những loài sâu bọ vô dụng và độc hại.

4. Bản chất và Vai trò của Đàn bà
  • Thế giới đàn bà theo bản năng tin rằng những chiến binh giỏi nhất là những người bạn tình tốt nhất. Bản năng tình dục của một người đàn bà cũng chuẩn như kim la bàn chỉ về cực Bắc. Đàn bà theo bản năng ngưỡng mộ binh lính, vận động viên và chiến binh hơn tất cả những người cầu hôn khác. Không có gì làm giảm giá trị của một người tình trong mắt một thiếu nữ mạnh mẽ bằng việc anh ta bị một đối thủ đánh bại trong một cuộc đối đầu tay đôi.
  • Sự ngưỡng mộ của một người đàn bà đối với một người đàn ông tỷ lệ thuận với sự thể hiện sức mạnh thể chất không hề nao núng của anh ta. Các cô gái trẻ có một sự ghê tởm bản năng đối với thằng trai ngoan chết yểu và cực kỳ ghét thằng hèn nhát xanh xao. Họ ngưỡng mộ sức mạnh, sự hung dữ và lòng dũng cảm.
  • Một người đàn bà mong muốn được thống trị, bị chinh phục và bị chiếm hữu bởi một người đàn ông là đàn ông đích thực. Bị một thằng đàn ông tồi tệ nhưng táo bạo mà cô ta chấp nhận được bắt đi bằng vũ lực không phải là điều đáng ghét đối với cô ta, như được minh họa trong bài thơ:
    "Trên con đường quanh co trong một khu vườn cũ, một thiếu nữ xinh đẹp bước đi, nhưng trái tim nàng lạnh giá. Một hoàng tử đến tán tỉnh, nói rằng chàng yêu nàng thật lòng; thiếu nữ nói chàng không yêu, thế là chàng ngừng tán tỉnh. Một quý tộc thơm phức đến - quỳ một gối; nói rằng tình yêu của chàng sâu hơn biển cả. Nhưng thiếu nữ xinh đẹp nói rằng tình yêu của chàng đã chết, và gã quý tộc thơm phức chấp nhận những gì nàng nói. Một Kẻ lạ mặt bảnh bao đến, bắt nàng đi bằng vũ lực: nói rằng hắn sẽ khiến nàng yêu hắn, và dĩ nhiên - nàng đã yêu."
  • Đàn bà bị thu hút bởi các cuộc đấu võ sĩ và các môn thể thao vì cùng một lý do mà một con sư tử cái xem các con đực đánh nhau: để phục tùng kẻ chiến thắng. Cầu thủ bóng đá cường tráng hay người lính bảnh bao thực tế có quyền lựa chọn không giới hạn trong số các thiếu nữ đến tuổi kết hôn trong giới của anh ta. Đàn bà cực kỳ thích thú với tiếng trống trận và những câu chuyện lãng mạn về chiến trận, giết người và cái chết bất đắc kỳ tử. Tờ Police Gazettes chủ yếu được phụ nữ ủng hộ vì các báo cáo về các vụ giết người giật gân của nó.
  • Đàn bà của các chủng tộc bị chinh phục có xu hướng lấy những người đàn ông đã chinh phục dân tộc của họ. Bất cứ nơi nào binh lính chiến thắng trong chiến tranh, họ cũng chiến thắng trong tình yêu. Điều này được minh họa bởi:
    • Phụ nữ Pháp ngưỡng mộ thể chất của quân đội Đức vào năm '71.
    • Bài thơ của Kipling về cô gái Miến Điện khao khát người lính Anh.
    • Các thiếu nữ Saxon trở thành con mồi của những kẻ phiêu lưu Norman sau trận Senlac.
    • Phụ nữ Maori kết hôn với lính Anh.
    • Các tiểu thư Tây Ban Nha tại Gibraltar xông vào pháo đài để tiếp cận binh lính.
    • Chuyện tình lãng mạn của Pocahontas và John Smith.
    • Cuộc hôn nhân của Strongbow với Eva, dẫn đến sự pha trộn giữa máu Celt và Sassanach.
    • Các mệnh phụ La Mã cố tình gạ gẫm các đấu sĩ man rợ tóc vàng râu rậm khi chồng của họ đã trụy lạc.
    • Niềm đam mê của phụ nữ Mỹ đối với người nước ngoài, phát sinh từ xu hướng liệt dương đáng báo động ở đàn ông sinh ra tại Mỹ.
    • Các mệnh phụ La Mã tranh giành nụ cười của Caesar, và các nữ hoàng tự hào được làm tình nhân của ông.
  • Đàn bà có một sự mê hoặc đặc biệt đối với tội phạm. Kẻ liều mạng để thăng tiến luôn nhận được sự tán thành không giới hạn của phụ nữ. Ngay cả khi hắn thất bại, phụ nữ sẽ đến thăm hắn trong tù với hoa và lời cầu hôn. Phụ nữ tốt và đam mê có xu hướng chết người là yêu những người đàn ông tồi (Lombroso). Belle Starr, một nữ tướng cướp biên giới, đã chọn chồng từ những kẻ liều lĩnh dũng cảm nhất và loại bỏ họ ngay khi có dấu hiệu hèn nhát, nói rằng, "Tao yêu một thằng có gan."
  • Đàn bà có thể hành động như những kẻ khiêu khích mạnh mẽ, xúi giục đàn ông bạo lực và chiến tranh, như đã thấy với Cornelia, con điếm thành phố đã lãnh đạo Sans-Culottes, Nữ hoàng Boadicea, Joan of Arc, và người tình sepoy bị chế nhạo với câu "Chúng tao ở chợ không hôn những thằng hèn."
  • Trong nhiều khía cạnh, đàn bà đã chứng tỏ mình tàn ác, tham lam, khát máu và thù dai hơn đàn ông, như được thể hiện qua vợ của Herod, Jael, Delilah, Messalina và nhà Borgias. "Cơn thịnh nộ của sóng biển thật khủng khiếp - nỗi sợ nghèo đói thật kinh hoàng, nhưng kinh hoàng hơn tất cả là sự căm ghét của một người đàn bà" (Euripides).
  • Một người đàn bà chủ yếu là một cơ quan sinh sản, một cái tử cung được cấu trúc như pháo đài. Tình dục và thiên chức làm mẹ thống trị cuộc đời cô ta. Cô ta không được trang bị các cơ quan lý luận. Khi đàn bà suy nghĩ, họ suy nghĩ sai; khi họ làm theo bản năng, họ làm những gì tạo hóa đã định.
  • Lời khẳng định của Mahomet rằng đàn bà không có linh hồn là một sự chắc chắn tuyệt đối.
  • Lừa lọc là một phần thiết yếu và cần thiết trong bộ não của đàn bà; đó là vũ khí chính của cô ta chống lại các đối thủ, người tình và chồng. Đàn bà nói dối cũng tự nhiên như đàn ông nổi giận khi bị đánh. Họ dễ dàng tin vào các tôn giáo và giáo phái giả dối và giả vờ thánh thiện trong khi suy nghĩ của họ là xác thịt và vật chất. Đàn bà là những kẻ đạo đức giả bẩm sinh.
  • Đàn bà ghét nhau cay đắng.
  • Đàn bà được tạo hóa sinh ra để được yêu thương và bảo vệ, không phải để được bình đẳng. Họ không có khả năng tự chủ và kinh doanh, và họ hiểu rõ sự bất tài của mình. Nô lệ và đàn bà nổi tiếng là không có khả năng tự kiểm soát. Việc của đàn ông - chiến binh - là cung cấp nhu cầu của họ và chọn những người tốt nhất trong số họ để hưởng thụ và duy trì nòi giống.
  • Nghề nghiệp cao quý nhất của một người đàn bà là sinh ra những người đàn ông, cụ thể là những chiến binh bất khuất. Để làm được điều này, cô ta phải đảm bảo chồng mình không phải là một kẻ hèn nhát hay một tên nô lệ. Đàn ông, ngược lại, phải cẩn thận không cưới những con đàn bà có tư duy nô lệ, như được thể hiện trong Saga của Olaf Trygwason, nơi sự suy đồi của một người con trai bị đổ lỗi cho gia đình có dòng máu nô lệ của mẹ anh ta.
  • Trí thức hóa quá mức và giáo dục theo những đường lối sai lầm biến đàn bà thành những kẻ dị hợm. Con đàn bà tân thời là một con quái vật phi tự nhiên - vô sinh, khó tiêu, với bộ ngực làm bằng cao su có thể điều chỉnh và bánh xe giữa hai chân - và về mặt sinh học không có khả năng làm mẹ. Con trai của những người đàn bà như vậy là những bào thai được nuôi bằng sữa bình. Một người đàn bà càng có nhiều Bản năng Thú vật, cô ta sẽ càng là một người vợ và người mẹ tốt hơn. Văn hóa và sự tinh tế là những thứ thay thế tồi tệ cho sắc đẹp, sự tự nhiên và sức quyến rũ của thiếu nữ.
  • Các vụ bê bối ly hôn là kết quả của sự suy đồi hàng loạt được khuyến khích bởi sự can thiệp của Nhà nước vào các vấn đề gia đình, như Horace đã than thở:
    "Thời đại của chúng ta, đầy rẫy tội lỗi, trước tiên / Đã làm ô uế giường cưới, / Và gia đình và mái ấm —"
 
5. Bản chất của Đàn ông và Đức hạnh
  • Bản năng thú vật khỏe mạnh là nền tảng của mọi đức hạnh. Cơ thể bệnh tật tạo ra tâm trí bệnh tật.
  • Từ "thô bạo" có nghĩa ngược lại với ẻo lả; một người đàn ông thô bạo là người sẽ không chìa má bên kia. Những người đàn ông vĩ đại nhất (Alexander, Sesostris, Cæsar, Titus, Nero, Bonaparte, Cromwell, Grant, Bismarck, Cecil Rhodes) và các chủng tộc chiến thắng nhất luôn cực kỳ "thô bạo". Những gì "thú vật" làm trong tự nhiên không phải là sai.
  • Tạo hóa thì thẳng đứng, nhưng con người thì sa ngã (Emerson). Điều này được minh họa trong bài thơ của Emerson, đối lập sự hài hòa của tự nhiên ("Những con sóng không biết xấu hổ," "những nguyên tử lang thang là những tổng thể nguyên thủy") với tình trạng sa ngã của con người ("Con người cúi mình và đỏ mặt, lẩn trốn và che giấu," "Nó bò lết và lén lút, nó lươn lẹo và trộm cắp").
  • Bọn con chiên là cặn bã, rác rưởi và phế thải của các cuộc di cư của người Aryan, chỉ là những sinh vật teo tóp la hét, khóc lóc, chửi bới với trình độ trí tuệ thấp nhất.
  • Người đàn ông dũng cảm thì hào phóng, thẳng thắn, bộc trực, không sợ hãi, với dáng vẻ tự tin, oai phong như sư tử. Lời nói danh dự của anh ta còn ràng buộc hơn cả bản giao kèo có dấu của một tên Shylock. Anh ta là một người đàn ông, và do đó là người được phụ nữ yêu thích nhất. Anh ta đối lập với thằng chủ tiệm da trắng bệch suy đồi, thằng cho vay nặng lãi Do Thái, và thằng mục sư độc địa.
  • Các cuộc thi đấu thể thao và chiến đấu dưới mọi hình thức làm cao quý tâm trí của một người đàn ông, phát triển lòng dũng cảm, sự bình tĩnh, gan dạ và tự tin. Những đức tính của chó bull chắc chắn sẽ chiến thắng và chỉ có thể được phát triển bằng cách luyện tập hàng ngày từ khi còn trẻ.
  • Các quốc gia không sụp đổ vì đam mê các môn thể thao nam tính, săn bắn hay chiến đấu. Chúng diệt vong vì sự hèn nhát cá nhân, được nuôi dưỡng bởi sự ẻo lả, xa hoa, cho vay nặng lãi, lao động cực nhọc, chính trị, mê tín, 'văn hóa' và hòa bình. Việc bãi bỏ 'holmgang' ở Norland, các thế vận hội Olympic ở Hy Lạp, và các cuộc đấu võ sĩ ở Rome đều diễn ra trước khi chúng suy tàn.
  • Chiến tranh là nền tảng của tất cả các đức tính và năng lực cao quý của con người. Hòa bình và các thói hư tật xấu của đời sống dân sự cùng nhau phát triển; suy đồi và hòa bình là đồng tâm. Điều này được thể hiện trong bài tình ca của Virginia: "Thà nhìn anh chết, trên chiến trường đỏ máu cuối cùng;... hơn là trở thành - vợ của một kẻ hèn nhát," và trong bài thơ: "Ai sẽ là người gần gũi nhất, cao quý nhất và thân yêu nhất... Anh, người không hề nao núng, người có lá cờ được cắm trên thành lũy cao của Quyền lực".
  • Một vị cứu tinh của dân tộc không bao giờ là một người cầu xin khiêm tốn mà là một thợ săn người vĩ đại, một kẻ hủy diệt, một Chiến binh mang Gươm. Ông ta đến trên một con chiến mã, không phải cưỡi một con lừa.
  • Từ bỏ bản thân là luận điểm của nô lệ.
  • Bọn trí thức, hay mấy thằng thiên tài nói nhảm, là những kẻ dị hợm quái dị đang dụ dỗ loài người đến chỗ diệt vong bằng những phương thuốc giả cho những căn bệnh nan y. Chúng là những thằng đàn ông nhỏ bé đáng thương mà những người đàn bà mạnh mẽ không bao giờ chọn. Thuốc không trừ được bệnh thì vô dụng! Lời nói không chữa được nỗi đau của con người cũng vô ích!
  • Sự phát triển quá mức của các tế bào não tạo ra sự suy thoái thể chất và dẫn đến điên loạn ở cả hai giới. Trí thức hóa làm cho con người nhạy cảm, và những người nhạy cảm thì dễ bị kích động, nhút nhát và dễ mắc bệnh.
  • Tình yêu, vinh quang và lòng dũng cảm được truyền cảm hứng từ đam mê giới tính, như được thể hiện trong các câu tục ngữ 'Trái tim nhút nhát không bao giờ chiếm được người đẹp' và 'trong tình yêu và chiến tranh, mọi thứ đều công bằng.' Điều này được thấy trong tiếng gầm của sư tử và tiếng hí của ngựa đực. Chỉ có thánh nhân mới là lưỡng tính.
  • Các chủng tộc Teutonic là hình mẫu lý tưởng: "một chủng tộc mạnh mẽ, chân tay to lớn, trái tim dũng cảm, ý chí kiên cường; với năng lượng thể chất dồi dào... vai rộng, tóc vàng, mắt xanh" (Taylor, "Nguồn gốc Chủng tộc Aryan").

6. Sự suy đồi của Văn minh Hiện đại
  • Những người đàn ông "văn minh" hiện đại ít nhiều đều là những thứ dị dạng - những kẻ tự cao tự đại từ trong bụng mẹ, tôn thờ một thằng Do Thái ăn mày (Chúa) và tạo ra những cái máy xay xúc xích của nhà nước (Nhà nước) để hủy diệt chính mình. Những bộ óc rối loạn dễ bị ám thị nhưng không có sáng kiến.
  • Kitô giáo và đạo đức của nó dành cho những loài bò sát. Nó là một sự rối loạn chức năng của các trung tâm thần kinh - một cơn điên - một căn bệnh. Chừng nào chủng tộc Aryan còn đi theo Dấu Thánh Giá, nó còn là vật hiến tế cho con cháu của Jacob.
  • Mười chín thế kỷ truyền giáo của Kitô giáo đã dẫn đến sự thống trị về chính trị, tài chính và triết học của người Do Thái. Thế giới bị kiểm soát bởi thằng chủ nhà băng Do Thái, kẻ độc tài tuyệt đối và Hoàng đế của Thế giới. Không một hành động chính trị hay tài chính nào xảy ra mà không có sự chỉ đạo trực tiếp của hắn. Các vị vua hiện đại là những con rối suy đồi của hắn.
    • Theo Maimonides, Kitô giáo phục vụ mục đích của người Do Thái bằng cách làm cho thế giới "phục vụ Jehovah với một lòng," điều đó có nghĩa là họ cũng sẽ phục vụ người Do Thái.
  • Có hai loại Semite ký sinh: kẻ mơ mộng xã hội chủ nghĩa (Marx, Jesus) và chủ ngân hàng (Rothschild, Iscariot). Cùng nhau, chúng đã dập tắt tự do dân sự và độc lập cá nhân. Chúng là những bộ trưởng của Vàng, những con quỷ tài chính, và những con châu chấu, sâu bọ. Nếu Sức mạnh không còn đứng về phía người Do Thái, những con chó đói ngoài tường thành sẽ cướp đi chiến lợi phẩm của hắn.
  • Luật pháp là một lời nguyền xâm phạm gia đình, khuyến khích đàn bà chống lại chồng, và thúc đẩy sự không chung thủy và chế độ đa phu do nhà nước quy định. Khi đàn bà tìm thấy một người bảo vệ trong Luật pháp, họ trở nên phóng đãng, dẫn đến tình trạng không ai biết cha mình là ai. Nhà thờ sống bằng cảm xúc chức năng của đàn bà. Trong xã hội tự nhiên, chồng của một người đàn bà là thầy tu và vua của cô ta.
  • Luật pháp bảo vệ Kẻ không phù hợp, cho phép những kẻ yếu đuối giàu có sở hữu những con mái tốt nhất, dẫn đến những đứa con suy đồi tái tạo lại chính bản chất của cha mẹ chúng (Plutarch).
  • Việc bình đẳng hóa đàn bà dẫn đến loạn giao (lai căng chủng tộc) trên diện rộng, điều đó có nghĩa là cái chết và sự nô lệ cho chủng tộc cao hơn. Sự trong sạch của dòng máu là điều cần thiết cho sự tiến hóa của chủng tộc. Xấu xí là một kết quả của việc lai giống tồi. Khi các loại hình cao hơn pha trộn với loại hình thấp hơn (ví dụ: người Hy Lạp với nô lệ), chúng sẽ suy đồi. Chủng tộc Latin đã suy tàn không thể cứu vãn. Các quốc gia, giống như ngựa, được lai tạo để chiến thắng. Điều này được thể hiện trong bài thơ:
    "'Mày có thể đảo ngược các quy tắc mà những người nông dân ngu ngốc tuân theo, / Và cải thiện giống cao cấp bằng giống thô tục hơn không?'"
  • Lao động làm thuê là thối nát, hạ đẳng và ma quỷ. Một người lao động là một nô lệ, và bàn tay chai sạn ngụ ý một tâm trí chai sạn. Bàn tay bẩn thỉu từ việc làm thuê ngụ ý một nhân cách bẩn thỉu - một sinh vật sinh học thuộc tầng lớp thấp. Phẩm giá lao động là phẩm giá của địa ngục, như được thể hiện trong bài thơ:
    "Bàn tay chai sạn có gì vĩ đại? / Cái đầu gối quỳ lụy có gì tự do?"
    . Người công nhân tự do hiện đại là một kẻ suy đồi điên cuồng, giống như nhân vật anh hùng của Ibsen, người nghĩ mình là vua trong một nhà thương điên. Trán nó ướt đẫm mồ hôi chân chính là quốc ca của trại tâm thần. Những kẻ làm thuê luôn ở bên bờ vực của sự nghèo đói, cầu nguyện, la hét và khóc lóc.
  • Nước Pháp hiện đại suy đồi do cấm các môn thể thao 'thô bạo', chủ nghĩa giáo sĩ và chủ nghĩa xã hội. Điều cần thiết để phục hồi sức mạnh dân tộc của nó là một cuộc chinh phục toàn diện bởi một Chủng tộc phương Bắc. Sự truyền máu mới này sẽ tiếp thêm sinh lực cho cấu trúc thể chất của bộ lạc bị đánh bại.
  • Tạo hóa tàn nhẫn hơn con người hàng triệu lần.
  • Hòa bình là một thỏa thuận ngừng bắn tạm thời, một sự đình chỉ một phần của cuộc đấu tranh sinh tồn.
  • Cuộc sống hiện đại là một trạng thái tăm tối và nguy hiểm, như Lucretius đã mô tả:
    "Ôi tâm trí khốn khổ của con người! Ôi những trái tim mù lòa! không thấy được cuộc đời ngắn ngủi này trôi qua trong bóng tối và nguy hiểm đến nhường nào."

7. Trật tự Kinh tế và Xã hội
  • Thằng doanh nhân thành đạt là một kẻ chinh phục tàn nhẫn, một thằng săn đầu người mà chiến lợi phẩm là các giấy tờ sở hữu, thế chấp và trái phiếu. Những công cụ tài chính này là những phần được chia nhỏ của chiến lợi phẩm. Một người đàn ông tốt bụng luôn thất bại trong kinh doanh và trong chiến tranh. Chiến tranh có nghĩa là đập tan hoàn toàn đối thủ của bạn.
  • Đàn bà có lý do khoa học để thích một người đàn ông giàu có làm chồng. Ngoại trừ các vấn đề tình dục, một người đàn bà không có não hơn một con chim sẻ, nhưng trong các vấn đề hôn nhân và tình yêu, cô ta là một chuyên gia. Một người đàn ông không có của cải là một kẻ hèn nhát, một nô lệ bẩm sinh, hoặc một kẻ điên. Người dũng cảm và táo bạo không bao giờ thiếu vàng.
  • Vàng là tinh chất của Chiến thắng; nó là tài sản của Kẻ mạnh. "Bất cứ ai có sáu xu... đều là vua của tất cả mọi người trong phạm vi sáu xu đó" (Carlyle). Để có được tự do, đàn ông phải có được của cải bằng mọi giá, mọi thủ đoạn, hoặc như R. L. Stevenson đã viết, "hãy quét tầm nhìn cuộc đời của bạn, cho tất cả những gì bạn có thể nhìn thấy."
  • Trong một xã hội tự nhiên, những thằng đực mạnh mẽ nhất sẽ sở hữu tất cả Tài sản và Quyền lực, và do đó thụ thai cho những con mái tốt nhất và đẹp nhất.
  • Trong một xã hội xã hội chủ nghĩa phi tự nhiên, những kẻ yếu đuối, già nua và nửa điên nửa dại được cố tình cho phép giữ lại các Đặc quyền Tài sản mà chúng rõ ràng không thể bảo vệ.
  • Cuộc đấu tranh tình dục có hai loại: chiến đấu giữa các con đực trong khi con cái vẫn thụ động, hoặc đấu tranh giữa các con cái để chọn những bạn tình đực dễ chịu hơn (Darwin).
  • Đàn bà ở mọi tầng lớp đều là một món hàng có thể mua bán.
  • Đề xuất của Tiến sĩ Haycraft về việc cách ly xã hội những Kẻ không phù hợp là không thể vì Xã hội không đủ năng lực để đưa ra một tiêu chuẩn. Tiêu chuẩn của Tạo hóa là xung đột không ngừng, đó là phương pháp chắc chắn và công bằng nhất để phân phối lại chiến lợi phẩm và đặc quyền. Người man rợ biết cách tiêu diệt những con vật tồi tệ nhất của họ và giữ lại những con tốt nhất (Darwin).

8. Luật Tối cao: Chân lý thuộc về Kẻ mạnh
  • Cái gọi là quyền bẩm sinh là thứ vớ vẩn không tồn tại. Nhân quyền là một trò lừa đảo. Trong vương quốc của Luật Vũ trụ, quyền duy nhất là Sức mạnh vượt trội. Cây dùi cui của thằng cảnh sát là một phần của Trật tự Thiêng liêng.
  • Sự tồn tại của Lực lượng là sự thật duy nhất vượt trên kinh nghiệm (Spencer). Tội phạm và chính khách là hiện thân hữu hình của nó. Tình yêu, Quyền lực, Phân cực, Trọng lực và Sức mạnh đều là những từ đồng nghĩa cho một nguyên tắc cơ bản này. "Con người, giống như mọi loài động vật khác, phải chịu một cuộc đấu tranh khắc nghiệt" (Darwin).
  • Có một mối liên hệ mạnh mẽ giữa tội phạm và kẻ chinh phục. Sự khác biệt giữa người cai trị trong Lâu đài và người bị xiềng trong ngục tối là sự khác biệt giữa thành công và thất bại. Washington, nếu thất bại, sẽ bị treo cổ như một kẻ phản bội. Vua David là một kẻ tống tiền và William a.k.a Norman là một tội phạm cho đến khi họ chiến thắng bằng chinh phục.
  • Luật Tối cao của thế giới là: "Thằng nào có sức mạnh thì có quyền chiếm đoạt / Thằng nào giữ được thì đó là của nó." Luật này là vĩ đại và thiêng liêng, chi phối mọi thứ từ tổng thống và giáo hoàng đến thằng cho vay nặng lãi trên Ngai vàng của nó.
  • Tự do không bao giờ giành được ngoại trừ bằng những hành động chiến tranh. Tất cả chính phủ và luật pháp đều được hậu thuẫn bởi quân đội và đại bác.
  • Kẻ mạnh phải luôn cai trị kẻ yếu; đây là Luật Nguyên thủy tàn khốc.
  • Chân lý thuộc về kẻ mạnh khi đế chế chìm trong bão thép và biển lửa, và nó đúng khi những giống loài yếu đuối bị săn lùng như thú vật. Đạo đức của Chúa dành cho những loài bò sát.
  • Nếu tất cả các luật lệ bị coi thường, những Kẻ mạnh nhất và Táo bạo nhất sẽ thụ thai cho những con mái tốt nhất, và bằng sự tích lũy di truyền, hạt giống của những kẻ có tư duy nô lệ, mê tín và trí thức hóa quá mức sẽ bị loại bỏ.
  • Các đức tính di truyền và năng khiếu của con người, giống như cơ bắp, được phát triển bằng cách sử dụng trong xung đột và bị suy yếu do không sử dụng.
  • Một kẻ hèn nhát hoảng loạn có thể gây ra thất bại của một trận chiến và quyết định số phận của một Chủng tộc. Do đó, cần phải lai tạo và huấn luyện đàn ông trở thành chiến binh. Một chủng tộc chiến binh không thể tiến hóa từ một bầy cừu non kêu be be, bú sữa của mấy con cừu cái bị thầy tu dắt mũi.
  • Sự sống sót của Kẻ mạnh nhất là Tin mừng của Ngày nay. Tất cả Sách Luật và Quy tắc Vàng đều được tạo ra để phản bội. Số phận của bạn được quyết định trong Trò chơi Sắt.
  • Những kẻ làm cách mạng nửa vời tự đào mồ chôn mình (tục ngữ thời Cromwell).
  • Người đàn ông lý tưởng hiện đại được minh họa bởi Cecil Rhodes, người lấy những gì ông ta muốn nếu ông ta có Sức mạnh, coi thường luật lệ và điều răn, và không khóc lóc trước sự nô lệ của các chủng tộc bị đóng dấu hạ đẳng. Nếu Mỹ sản sinh ra một Cecil Rhodes, ông ta đã chinh phục Nam và Trung Mỹ cho chủng tộc của mình thay vì đánh Nội chiến vì mấy thằng mọi đồn điền.
 
P/s: Những đoạn tóm tắt này được viết bởi AI. Sách cũng khá tai tiếng, cũ nên tiêu chuẩn và suy nghĩ của con người thời đó khác với bây giờ nên cũng đừng khắt khe quá mà cứ đọc đi. Ở VN mình mấy ai có khả năng đọc tài liệu triết học đâu nên có cái AI này rất thuận tiện giúp chúng ta có khả năng hiểu được triết học mà không cần phải bổ túc logic/philosophy cơ bản và mất thời gian nghiên cứu.

Hầu như rất ít ai có thể generate ra bản tóm tắt chất lượng như thế này. Đây là bí quyết của tao để thực sự dùng được AI.
Tao có viết một hướng dẫn ở đây: https://greasyfork.org/en/scripts/553006-google-ai-studio-enhanced-actions
Nó không đầy đủ và thiếu rất nhiều tip trick quan trọng. Tao sẽ thêm vào nếu có nhiều người yêu cầu.

Bản Might is right này được xuất bản 1927 của chicago press. Một số bản khác của loompanics hay underworld amusements có thể cân nhắc và đừng đọc bất kỳ bản Might is right nào khác vì chúng đã được sửa đổi hoặc sửa đổi vì mục đích tuyên truyền hay kiểm duyệt.
Một số cuốn giống với Might is right của Ragnar RedBeard:
+ The Concept of the Political của Carl Schmitt
+ The Ruling Class của Gaetano Mosca.
+ Ride the Tiger: A Survival Manual for the Aristocrats of the Soul của
Julius Evola
+ Leviathan của Thomas Hobbes
+ Power của Bertrand Russell
+ The mind and society của Vilfredo Pareto
Bạn đọc có thể tìm trên annas-archive, zlib hay libgen.

Tao sẽ up thêm những bài viết như thế này nếu có bạn đọc quan tâm.
 
Mình cho rằng ban đầu thì hay , nhưng nếu bạn càng đọc thì sẽ càng thấy nhảm nhí và phản Chủ Nghĩa Hiện Thực . và thứ ''Chủ nghĩa hiện thực'' này được viết 1 cách lệch lạc , có lẽ của 1 thằng bắc kì nào đó dùng để chống các phong trào dân chủ và biện minh cho sự cai trị hiển nhiên của chế độ hiện hành , nếu phải biện minh như này thì có lẽ chế độ của nó có lẽ rất chó đẻ để nó viện dẫn Chủ nghĩa hiện thực 1 cách bừa bãi như vậy

Chủ Nghĩa Hiện Thực hay dù là Chủ Nghĩa Hiện Thực Biện Chứng Marx đều tương tự , không dùng để sỉ nhục 1 dòng quyền lực hay chính trị nào , mà có lẽ tác giả gốc cũng không làm vậy , nhưng qua văn phong và cách viết của 1 thằng bắc kì nào đó bạn vừa Copy , thì trở thành loại văn học xảo trá

Tất nhiên mình tốn mất 2 đoạn chẳng đưa cho bạn thông tin gì mà chỉ để hạ uy tín bài viết trên , bây giờ , Chủ Nghĩa Hiện Thực là các suy biện và lý luận giải thích bản chất xã hội , chứ không phải bản chất con người , cũng không để dùng kết luận bản chất xã hội

Bản chất con người là ác và ''chó đẻ'' , nhưng 1 xã hội cần nhiều khả năng hợp tác và các yếu tố khác , nơi mà lòng tham được biến thành sự tin cậy dùng để chia sẻ và trao đổi tài nguyên , vì thế viện dẫn ''cái ác là trên hết'' không tạo ra 1 xã hội trao đổi hàng hóa nguyên thủy , loài người đi lên từ việc khống chế năng lực thực thi quyền lực của nhau chứ không phải kẻ mạnh nhất sẽ thực thi quyền lực , 1 xã hội sẽ liên tục thay đổi và tạo ra các tổ chức hoặc người phân chia quyền lực , gọi là người đại diện hoặc người trung gian , điển hình như Tổng thống Hoa kỳ hoặc TBT các nước phát xít đỏ , thằng bắc kì trên đang làm méo mó suy nghĩ bạn bằng lối suy nghĩ ''tao mạnh tao có quyền'' , trong khi Chủ Nghĩa Hiện Thực là giải thích nguồn gốc bản chất xã hội chứ không phải con người

hoặc nói đơn giản hơn : trong lớp học người ta thích nghe theo thằng lớp trưởng học dốt hoặc thằng hay tổ chức đá banh , không ai nghe theo thằng học giỏi nhất lớp hoặc thằng to con nhất lớp , tiến hóa đã loại bỏ tư duy kẻ mạnh thống trị sang khống chế và phân chia quyền lực

mà thật ra mục đích thằng chó chết bắc kì trên là muốn bạn tin rằng ''bạn bị cai trị là hiển nhiên , ngu , câm , cấm cãi''
điều đóng phụ thuộc ai là kẻ diễn giải 1 lý thuyết cho bạn , rõ ràng Chủ nghĩa Marx không như nó nói , mà như mình vừa nói , vậy bạn nghĩ xem nó coi Chủ nghĩa Marx là gì ? những thằng phát xít đỏ tại Việt Nam thậm chí không theo Chủ nghĩa Marx , nó theo Chủ nghĩa biệt lập và Phản hợp tác

Lời khuyên của mình cho bạn : Hãy dùng trái tim cảm nhận điều gì là chó đẻ , điều gì là đúng , dùng ''cảm nhận'' , ''linh cảm'' , nói đúng ra trái tim của bạn để tự xác minh những gì họ nói , và để có 1 trái tim trong sạch bạn cần lừa dối bản thân rằng có điều tốt lành , và từ việc khao khát điều tốt lành sẽ khiến trái tim bạn tìm kiếm điều tốt nhất cho bạn , càng tìm kiếm điều tốt bạn sẽ càng biết trên đời thằng nào nói khốn nạn , thằng nào nói điều tốt đẹp

và tất nhiên , đừng ngại dùng trái tim nói ra điều mình muốn để rồi dùng lời kẻ khác , hãy nói điều bạn muốn bất kể nó ngu ngốc và thiếu sót ra sao , bởi kẻ nào nói bạn ngu thì đừng nói vậy hóa ra kẻ đó không muốn bạn vấp ngã để đứng dậy , để mãi là con nít sống trong những bạo lực mơ tưởng
 
Mình cho rằng ban đầu thì hay , nhưng nếu bạn càng đọc thì sẽ càng thấy nhảm nhí và phản Chủ Nghĩa Hiện Thực . và thứ ''Chủ nghĩa hiện thực'' này được viết 1 cách lệch lạc , có lẽ của 1 thằng bắc kì nào đó dùng để chống các phong trào dân chủ và biện minh cho sự cai trị hiển nhiên của chế độ hiện hành , nếu phải biện minh như này thì có lẽ chế độ của nó có lẽ rất chó đẻ để nó viện dẫn Chủ nghĩa hiện thực 1 cách bừa bãi như vậy

Chủ Nghĩa Hiện Thực hay dù là Chủ Nghĩa Hiện Thực Biện Chứng Marx đều tương tự , không dùng để sỉ nhục 1 dòng quyền lực hay chính trị nào , mà có lẽ tác giả gốc cũng không làm vậy , nhưng qua văn phong và cách viết của 1 thằng bắc kì nào đó bạn vừa Copy , thì trở thành loại văn học xảo trá

Tất nhiên mình tốn mất 2 đoạn chẳng đưa cho bạn thông tin gì mà chỉ để hạ uy tín bài viết trên , bây giờ , Chủ Nghĩa Hiện Thực là các suy biện và lý luận giải thích bản chất xã hội , chứ không phải bản chất con người , cũng không để dùng kết luận bản chất xã hội

Bản chất con người là ác và ''chó đẻ'' , nhưng 1 xã hội cần nhiều khả năng hợp tác và các yếu tố khác , nơi mà lòng tham được biến thành sự tin cậy dùng để chia sẻ và trao đổi tài nguyên , vì thế viện dẫn ''cái ác là trên hết'' không tạo ra 1 xã hội trao đổi hàng hóa nguyên thủy , loài người đi lên từ việc khống chế năng lực thực thi quyền lực của nhau chứ không phải kẻ mạnh nhất sẽ thực thi quyền lực , 1 xã hội sẽ liên tục thay đổi và tạo ra các tổ chức hoặc người phân chia quyền lực , gọi là người đại diện hoặc người trung gian , điển hình như Tổng thống Hoa kỳ hoặc TBT các nước phát xít đỏ , thằng bắc kì trên đang làm méo mó suy nghĩ bạn bằng lối suy nghĩ ''tao mạnh tao có quyền'' , trong khi Chủ Nghĩa Hiện Thực là giải thích nguồn gốc bản chất xã hội chứ không phải con người

hoặc nói đơn giản hơn : trong lớp học người ta thích nghe theo thằng lớp trưởng học dốt hoặc thằng hay tổ chức đá banh , không ai nghe theo thằng học giỏi nhất lớp hoặc thằng to con nhất lớp , tiến hóa đã loại bỏ tư duy kẻ mạnh thống trị sang khống chế và phân chia quyền lực

mà thật ra mục đích thằng chó chết bắc kì trên là muốn bạn tin rằng ''bạn bị cai trị là hiển nhiên , ngu , câm , cấm cãi''
điều đóng phụ thuộc ai là kẻ diễn giải 1 lý thuyết cho bạn , rõ ràng Chủ nghĩa Marx không như nó nói , mà như mình vừa nói , vậy bạn nghĩ xem nó coi Chủ nghĩa Marx là gì ? những thằng phát xít đỏ tại Việt Nam thậm chí không theo Chủ nghĩa Marx , nó theo Chủ nghĩa biệt lập và Phản hợp tác

Lời khuyên của mình cho bạn : Hãy dùng trái tim cảm nhận điều gì là chó đẻ , điều gì là đúng , dùng ''cảm nhận'' , ''linh cảm'' , nói đúng ra trái tim của bạn để tự xác minh những gì họ nói , và để có 1 trái tim trong sạch bạn cần lừa dối bản thân rằng có điều tốt lành , và từ việc khao khát điều tốt lành sẽ khiến trái tim bạn tìm kiếm điều tốt nhất cho bạn , càng tìm kiếm điều tốt bạn sẽ càng biết trên đời thằng nào nói khốn nạn , thằng nào nói điều tốt đẹp

và tất nhiên , đừng ngại dùng trái tim nói ra điều mình muốn để rồi dùng lời kẻ khác , hãy nói điều bạn muốn bất kể nó ngu ngốc và thiếu sót ra sao , bởi kẻ nào nói bạn ngu thì đừng nói vậy hóa ra kẻ đó không muốn bạn vấp ngã để đứng dậy , để mãi là con nít sống trong những bạo lực mơ tưởng
Cảm ơn ad
 
Top