Ra đường gặp ai hút thuốc lá là tao coi thường, nói thẳng ra là khinh ra mặt luôn. Vì sao?
Thứ nhất : Vì hồi trẻ trâu tập tành ra vẻ ta đây bập bẹ điếu thuốc lá nghĩ vậy là ngầu, đéo ai hút vài lần mà nghiện được cả, chỉ có thói ra vẻ ta đây hút thời gian lâu thành nghiện không bỏ được -> khinh vì thói trẻ trâu ra vẻ.
Thứ hai : Lỡ nghiện rồi nhưng sau này già đầu biết được tác hại của thuốc lá độc thế nào lại không bỏ được -> có mỗi việc bỏ thuốc lá thôi mà cũng không làm được, thứ không có bản lĩnh bị khinh là đúng.
Thứ ba : Khói thuốc lá làm ảnh hưởng trực tiếp đến sức khoẻ và rất làm phiền người khác. Cái mồm môi với răng của bọn nó đen thui tởm lợm kèm với mùi hôi thuốc bốc ra từ người và miệng nữa gây cảm giác rất khó chịu -> khinh vì gây ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ người khác cũng như ảnh hưởng xấu đến đời sống toàn xã hội.
Nhà tao cũng có nhiều nam giới nhưng không ai hút thuốc cả vì được giáo dục tốt từ bé. Bản thân tao ngày xưa cũng có hút thử vài điếu cho biết, hay cái là hồi đó t hút không bị ho hay sặc gì dù t siết cho khói lên đầu và ra đường mũi luôn, nhưng chẳng thấy ngon lành bổ béo gì cũng đéo thấy ngầu chỗ nào nên cũng bỏ luôn.
Đừng có lấy lý do hút thuốc để giảm căng thẳng trong cuộc sống nghe buồn cười lắm và chỉ càng làm mấy thằng nghiện thuốc lá trở nên bạc nhược, hèn hạ, yếu đuối và đáng khinh hơn thôi .
Tao cũng hút thuốc hai chục năm rồi đây. Nói thật là mày chửi đúng cmn tim, chỉ biết xấu hổ. Tạm có đôi lời tường thuật diễn biến, không phải viện cớ mà chia sẻ thôi.
- Hút thuốc nghiện thì thường bắt đầu cuối cấp hai ( 14,15 tuổi ), đây cũng là trường hợp của tao. Hồi đó mục đích cơ bản vì thấy gái nó thích mấy thằng badboy, nên sâu thẳm, hút thuốc để cho ngầu, gây sự chú ý của gái. Lúc này vẫn còn đang là giai đoạn tập để biết hút
- Biết hút rồi, thì một cách tự nhiên sẽ giao lưu với dân hút thuốc nhiều. Mấy người anh lớn tuổi tí thì khen em nhỏ biết hút thuốc vậy là giỏi đó em ... vậy là nghĩ mình đi đúng hướng rồi ...
- Cứ vậy cho đến tầm 30 tuổi mới bắt đầu thấy nó ảnh hưởng sức khoẻ ( lúc trẻ trâu thì đéo thấy ảnh hưởng gì nên cứ bú ). Tuy nhiên lúc này bận lo sự nghiệp nên kệ mẹ. Vì tính đến 30 thì thực ra cũng chục lần ủ mưu bỏ thuốc rồi, nhưng max bỏ được 2 ngày. Hiểu được thực ra cai thuốc tưởng vậy chứ phải đầu tư năng lượng tinh thần rất lớn. Cộng thêm lúc đó có Bác Hồ bênh : nam nhi trí lớn là được, thuốc, không thuốc đéo quan trọng. Bác Hồ có lỗi với thanh niên, xin phép trách Bác một câu.
Giờ thì yếu cmnr, trăm công nghìn việc vắt kiệt sức, đéo còn tí năng lượng tinh thần nào để đầu tư cho việc cai thuốc. Nhận thức thì có, đồng ý với tất cả những điều mày nói. Nhưng lực bất tòng tâm. Giờ chỉ có thể tiết chế hút ít đi, và hút thuốc nhẹ. Nói chung giờ mà có sức mạnh tinh thần, tao sẽ đầu tư vào cai thuốc và cai gái, hai cái này đều hại sức khoẻ. Gái cũng hại sức khoẻ vkl. Và thậm chí hai cái này nó bổ trợ cho nhau để quật mình. Địt gái sướng, nhưng nó hút năng lượng tình thần của mình, làm mình yếu và nhu nhược. Mất trí lực, thì lại không có khả năng cai thuốc...
Vậy đó!
Bởi thế ở các nước phát triển, bán thuốc lá cho trẻ vị thành niên đi tù chết cmn.
Bọn sau này đi làm, thỉnh thoảng đú xin điều thuốc hút xã giao, giao lưu thì không nghiện.