Thực sự thì ông ấy cũng có tội tình đéo gì đâu.
Không hại ai, không ăn được của ai. Nghiên cứu là việc của ông ấy, đéo ai đón nhận thì thôi cũng mất gì đâu.
chương trình của lão được đem vào giảng dạy lâu rồi. Ngày đó tao có học chương trình đó suốt 5 năm tiểu học. Cái đó nó gọi là chương trình thực nghiệm, chỉ có trường điểm của quận huyện mới dạy. Ngày đó lỡ mất cuốn sách mà ông già chở tao đi kiếm suốt ngoài Fahasa. Còn vụ tinh giản cách phát âm tiếng Việt là sau này thôi.
Dịt mẹ, sự da đi đầy nuyến tiếc của ông đã nấy đi ko biết bao nhiêu lước mắt của người Việt Lam, thầy đã để nại biết nhiêu nà cống hiến tro rân tộc lày.
Thành kính tria buồn, mong thầy được về cõi phiêu riêu miền cực nạc.