Nguyenanhdung89
Đàn iem Duy Mạnh
📸 Hà Nội từ trên cao – Tháng 5/1951
Bức không ảnh hiếm ghi lại toàn cảnh khu vực Thành cổ Hà Nội vào năm 1951. Ở tiền cảnh là Cột Cờ Hà Nội và Đài tưởng niệm chiến tranh. Phía sau là Ga Hà Nội với hệ thống đường ray, tiếp nối tới vùng hồ Bảy Mẫu còn rất hoang sơ thời bấy giờ.
Ảnh cho thấy một Hà Nội của hơn 70 năm trước: kiến trúc thấp tầng, cây xanh dày đặc và không gian đô thị yên bình, khác hẳn nhịp sống sôi động ngày nay.
Nguồn mô tả: Frédéric Mantienne, Des photographes en Indochine (2001).
Không ảnh Hà Nội – Tháng 5/1951
.
Hà Nội nhìn từ trên cao với Hồ Gươm làm trung tâm, bức ảnh cho thấy rất rõ ranh giới giữa phố cổ – nơi mật độ dày đặc, nhà thấp và đường nhỏ ngoằn ngoèo – với khu phố mới thời Pháp, được quy hoạch theo tư duy đô thị hiện đại đầu thế kỷ XX: đường thẳng – rộng, các ô phố vuông vắn, những dãy nhà mái ngói đỏ được bố trí có trật tự.
Xa phía sau là cầu Long Biên bắc qua sông Hồng, một trong những biểu tượng hạ tầng quan trọng nhất của Hà Nội thời thuộc địa, gắn với ý đồ liên kết đường sắt toàn Đông Dương.
Quy hoạch Pháp thời kỳ này thể hiện rõ tầm nhìn “thành phố hướng tâm”, lấy Hồ Gươm – Nhà hát Lớn – các trục đại lộ làm điểm nhấn, kết hợp quảng trường nhỏ, công sở, trường học và nhà thờ trong một cấu trúc đô thị có chủ đích. Chính điều đó khiến diện mạo Hà Nội của thập niên 1950 vẫn mang đậm dấu ấn kiến trúc và tư duy quy hoạch thuộc địa.
Không ảnh phố cổ Hà Nội, sông Hồng và cầu Long Biên – tháng 5/1951
Bức ảnh chụp từ trên không cho thấy rõ diện mạo Hà Nội đầu thập niên 1950. Ở tiền cảnh là Nhà thờ Lớn Hà Nội, nổi bật giữa khu phố với mái ngói nâu và đường nét Gothic. Bao quanh là khu phố cổ san sát và khu phố Pháp với những trục đường rộng, chạy thẳng, mang đặc trưng quy hoạch ô bàn cờ của thời thuộc địa.
Xa hơn là cầu Paul Doumer (nay là Long Biên) bắc qua sông Hồng, từng là cây cầu huyết mạch của tuyến đường sắt nối Hà Nội với Hải Phòng và Trung Quốc.
Khu vực trung tâm Hà Nội giai đoạn này vẫn giữ rõ dấu ấn quy hoạch đô thị của Pháp: các đại lộ hướng tâm – xuyên tâm, quảng trường nhỏ, các công trình hành chính và tôn giáo được bố trí có trật tự nhằm tạo nên một “thành phố thuộc địa kiểu mẫu” theo tư duy quy hoạch Đông Dương đầu thế kỷ XX.
Bức không ảnh hiếm ghi lại toàn cảnh khu vực Thành cổ Hà Nội vào năm 1951. Ở tiền cảnh là Cột Cờ Hà Nội và Đài tưởng niệm chiến tranh. Phía sau là Ga Hà Nội với hệ thống đường ray, tiếp nối tới vùng hồ Bảy Mẫu còn rất hoang sơ thời bấy giờ.
Ảnh cho thấy một Hà Nội của hơn 70 năm trước: kiến trúc thấp tầng, cây xanh dày đặc và không gian đô thị yên bình, khác hẳn nhịp sống sôi động ngày nay.
Nguồn mô tả: Frédéric Mantienne, Des photographes en Indochine (2001).
Không ảnh Hà Nội – Tháng 5/1951
.
Hà Nội nhìn từ trên cao với Hồ Gươm làm trung tâm, bức ảnh cho thấy rất rõ ranh giới giữa phố cổ – nơi mật độ dày đặc, nhà thấp và đường nhỏ ngoằn ngoèo – với khu phố mới thời Pháp, được quy hoạch theo tư duy đô thị hiện đại đầu thế kỷ XX: đường thẳng – rộng, các ô phố vuông vắn, những dãy nhà mái ngói đỏ được bố trí có trật tự.
Xa phía sau là cầu Long Biên bắc qua sông Hồng, một trong những biểu tượng hạ tầng quan trọng nhất của Hà Nội thời thuộc địa, gắn với ý đồ liên kết đường sắt toàn Đông Dương.
Quy hoạch Pháp thời kỳ này thể hiện rõ tầm nhìn “thành phố hướng tâm”, lấy Hồ Gươm – Nhà hát Lớn – các trục đại lộ làm điểm nhấn, kết hợp quảng trường nhỏ, công sở, trường học và nhà thờ trong một cấu trúc đô thị có chủ đích. Chính điều đó khiến diện mạo Hà Nội của thập niên 1950 vẫn mang đậm dấu ấn kiến trúc và tư duy quy hoạch thuộc địa.
Không ảnh phố cổ Hà Nội, sông Hồng và cầu Long Biên – tháng 5/1951
Bức ảnh chụp từ trên không cho thấy rõ diện mạo Hà Nội đầu thập niên 1950. Ở tiền cảnh là Nhà thờ Lớn Hà Nội, nổi bật giữa khu phố với mái ngói nâu và đường nét Gothic. Bao quanh là khu phố cổ san sát và khu phố Pháp với những trục đường rộng, chạy thẳng, mang đặc trưng quy hoạch ô bàn cờ của thời thuộc địa.
Xa hơn là cầu Paul Doumer (nay là Long Biên) bắc qua sông Hồng, từng là cây cầu huyết mạch của tuyến đường sắt nối Hà Nội với Hải Phòng và Trung Quốc.
Khu vực trung tâm Hà Nội giai đoạn này vẫn giữ rõ dấu ấn quy hoạch đô thị của Pháp: các đại lộ hướng tâm – xuyên tâm, quảng trường nhỏ, các công trình hành chính và tôn giáo được bố trí có trật tự nhằm tạo nên một “thành phố thuộc địa kiểu mẫu” theo tư duy quy hoạch Đông Dương đầu thế kỷ XX.