Gần như các tỉ phú giàu nhất hoặc trong tốp giàu vn đều xuất thân từ gia đình nghèo khổ. Từng bước họ đi lên nhờ học hỏi, cố gắng, chắt chiu, kinh nghiệm thậm chí những mặt đen đằng sau.Không biết có thằng nào thấy như tao không! Tao ra đời đi làm cũng hơn chục năm rồi, kinh qua cũng nhiều công ty với nhiều mảng bộ phận khác nhau. Cái mình nhận thấy là số phận của các nhân công giá rẻ làm thuê làm mướn và con cái của họ sao mà nó chua chát quá.
Có kì làm bên bộ phận quản lý sản xuất và XNK đồ chơi trẻ em, nhập về thì toàn đồ chơi TQ giá rẻ chất lượng kém, lao động trong xưởng thì cày bục mặt nhưng đồng lương nhận về thì toàn bạc cắt, dắt díu con cái mới lớn vào làm kiếm đồng ra đồng vô. Trong khi đó con của khứa sếp tổng thì toàn được chơi đồ chơi xịn, ăn uống toàn đồ sạch, có oto đưa đón và người hầu kẻ hạ, học trường quốc tế 1 năm cả mấy trăm triệu.
Rồi có kì làm bên CTY thiết kế nội thất cũng thế, mang tiếng là việc VP nhưng anh em trong ban đúng kiểu lao động giá rẻ, culi VP lương sếp rót xuống thì nhỏ giọt tính từng ly từng tí. Nhưng khứa con của sếp thì cho đi học trường quốc tế 1 năm hơn cả 500tr đồng, muốn gì có đó chả thiếu thứ gì.
Dẫu biết cuộc sống thì làm gì có chuyện công bằng nhưng đôi khi những hình ảnh đối nghịch đó làm tao cứ phải suy nghĩ mãi. Sao số phận dân đen, lao động giá rẻ ở cái xứ này nó chua chát thế. Đúng kiểu con quan thì lại làm quan, con sải lại ở trong chùa quét lá đa. Nhiều khi số phận của bạn như thế nào đã được định đoạt sẵn từ lúc bạn chưa ra đời rồi, chứ ko phải cứ cố là sẽ được....
Gần như những người tao biết gọi là tạm thành công một chút vì tầm tao chỉ quen được cỡ thế. Họ ko than vãn, trách móc đổ tại. Mỗi lần thất bại họ lại có niềm tin và nghị lực làm đến khi thành công.
Rất nhiều tấm gương vừa đi làm vẫn trau dồi
học thêm được. Gặp được cơ hội là họ vươn lên rất nhanh.
Bố mẹ bạn nghèo, đến bố mẹ vợ bạn cũng nghèo, bạn bè đồng nghiệp bạn cũng nghèo. Thì Bạn phải xem lại mình.
Sửa lần cuối: