Tao ngửi thấy mùi mùa xuân rồi.
Với lượng người bị hại đông như vầy, hầu hết là mất trắng
1: rất nhiều người bi thảm: mất vợ con, cha mẹ, người thân, mất nhà cửa tài sản (mất cái phanh gia đình) - không còn gì để mất ngoài cái mạng cùi.
2: dân Phú Yên kiệm lời, kỷ luật, sống có tính cộng đồng cao, nhưng lại quyết liệt, gan lì có tiếng trên biển "biển răng thì mình rứa", đặc biệt dân Tuy Hòa, Sông Cầu.
-> điều này kích hoạt ham muốn trả thù cực đoan. Muốn tránh thì chính phủ phải đứng ra:
1: nhận trách nhiệm trong việc thiếu giám sát.
2: trừng phạt các cá nhân thuộc nhà máy Thủy Điện.
3: đề ra phương án bồi thường thiệt hại.
4: xây dựng các biện pháp kỹ thuật & pháp lý ngăn chăn tình trạng tái diện, ở đây cũng như các khu vực khác.
5: xây dựng công viên / đài tưởng niệm nạn nhân làm nới ký thác tinh thần cho người sống sót, tái lập neo cuộc sống.
Những việc này bọn cộng không thể làm được, chúng sẽ âm thầm hỗ trợ tý tiền, bịt miệng truyền thông, cùng lắm lôi 1, 2 thằng công nhân quèn ra làm dê.
Và địt mẹ đến tết này, sức khỏe người sống tạm hồi phục, cũng đủ để người còn sống mất niềm tin vào công bằng xã hội, những chưa đủ lâu để nguôi ngoai, mùi bánh tét của nhà hàng xóm sẽ là nắm muối xát vào lòng họ. Tính cộng đồng đùm bọc nhau cao là thế mạnh của họ, cũng là nhát dao giết chết tinh thần họ, nhưng lại là lợi thế cho họ tập hợp những người cùng số phận, lên kế hoạch, tìm trợ giúp. Chỉ cần 1 vài người trong số họ nảy ra ý nghĩ trả thù, mọi việc sẽ thông qua nhanh chóng. Có thể coi đây là phiên bản Big Pro Max của vụ Vĩnh Long.
Cánh bướm mùa xuân vỗ phát đầu tiên là việc họ đi tìm chặt đầu những thằng họ cho là phải chịu trách nhiệm, ban giám đốc, tổ kíp vận hành .... Cộng quân sẽ phản ứng bằng cách đàn áp, và thế là bùng nổ.
Nếu có 1 chất xúc tác, nó sẽ là 1 thằng rau răm được đào tạo chuyên phá hoại, lật đổ như
@Johnny Lê Nữu Vượng
Tao không học nhiều về tâm lý học nên có nhờ chatgpt kiểm tra lại suy nghĩ của tao qua 2 câu hỏi:
1: tính cách dân Phú Yên.
2: Với tính cách của dân Tuy Hòa, Sông Cầu, nếu họ bị đẩy đến cảnh không còn gì để mất: mất hết vợ con, tài sản do lỗi của 1 hệ thống, ở đây là lỗi vận hành đập thủy điện sông Ba Hạ, tỷ lệ họ hành động trả thù một cách cực đoan có cao không, hãy phân tích thật kỹ dựa vào các nghiên cứu về tâm lý học & tâm lý học tội phạm
Thật bất ngờ, nó trả lời trùng khớp 99% suy nghĩ của tao.