BỆNH NHÂN
Cái lồn nhăn nheo
Ngoài những mặt tốt của bệnh viện, bác sĩ, y tá ra, thì tao nhận thấy mùi vô dụng, nhạt nhẽo của ngành khám chữa bệnh hiện nay.Đó là hiện nay con người ta hay bị mấy bệnh như Trĩ, đau dạ dày, đau ruột, viêm gan.....
Mà những bệnh này tao thấy đi khám đéo có tác dụng gì, ví dụ như bệnh Trĩ xuất hiện trĩ thì gần như 99% bệnh nhân cảm nhận được, lồi ra, thụt vào, thấy ngay, cần cc gì phải bác sĩ khám? Và thuốc thì xem 1 vòng google có tất, ra gặp bác sĩ thì bác sĩ cũng giới thiệu thuốc y xì đó, không khác hơn, vì chắc chắn là thuốc đó cũng đéo làm teo trĩ lại được, gần như vô dụng. Cuối cùng bác sĩ cũng chỉ nói là thay đổi lối sống, ăn, ngủ, sinh hoạt....mà mấy cái đó gần như bệnh nhân tự biết cmnr, trừ mấy thằng già 6x,7x ko tiếp cận được internet, sách vở thì mới cần mấy lời khuyên cũ xì như vậy
Hay bị đau dạ dày, ruột, ai cũng gần như biết rằng phải kiêng cữ bớt đồ cay nóng, ăn, ngủ, thể dục lành mạnh, còn thuốc thì cũng đéo có thuốc gì uống vô là chữa dứt ngay được, chỉ có sinh hoạt lành mạnh....... kể cả nội soi mà nội soi cũng đau và khó vl, xong cũng chỉ phát hiện ra loét, lở, càng thêm lo lắng, đéo giải quyết được gì, đéo chữa được bệnh dạ dày.
Gan và thận thì vào bv, xét nghiệm máu, xong ra kết quả hiển thị ở dạng chỉ số mà chỉ số đó bệnh nhân nào nhìn vô cũng biết là mình men gan cao hay thấp, thận cre cao hay thấp, trong ngưỡng hay ngoài ngưỡng, cũng đéo cần bác sĩ phải hù doạ thêm câu nào
Có thằng nào có suy nghĩ như tao ko? Đôi khi tới phòng khám chỉ muốn xét nghiệm các chỉ số tổng thể máu, nhìn vô biết mẹ hết r, đéo muốn gặp bác sĩ rườm rà mất thời gian, nhưng vì trong bảo hiểm nó bắt buộc phải có công đoạn thông qua bác sĩ nên đành phải xếp hàng chờ đợi để gặp bác sĩ. Mất time và vô ích vl.
Đéo hiểu sao cái thế hệ nội, ngoại tao thì bợ đít bác sĩ vl, cứ coi bác sĩ là thần tiên, gặp bác sĩ cười cười mấy cái là yên tâm, đau kệ mẹ đau, tạo ra hiệu ứng giả dược lung tung xèng
Mà những bệnh này tao thấy đi khám đéo có tác dụng gì, ví dụ như bệnh Trĩ xuất hiện trĩ thì gần như 99% bệnh nhân cảm nhận được, lồi ra, thụt vào, thấy ngay, cần cc gì phải bác sĩ khám? Và thuốc thì xem 1 vòng google có tất, ra gặp bác sĩ thì bác sĩ cũng giới thiệu thuốc y xì đó, không khác hơn, vì chắc chắn là thuốc đó cũng đéo làm teo trĩ lại được, gần như vô dụng. Cuối cùng bác sĩ cũng chỉ nói là thay đổi lối sống, ăn, ngủ, sinh hoạt....mà mấy cái đó gần như bệnh nhân tự biết cmnr, trừ mấy thằng già 6x,7x ko tiếp cận được internet, sách vở thì mới cần mấy lời khuyên cũ xì như vậy
Hay bị đau dạ dày, ruột, ai cũng gần như biết rằng phải kiêng cữ bớt đồ cay nóng, ăn, ngủ, thể dục lành mạnh, còn thuốc thì cũng đéo có thuốc gì uống vô là chữa dứt ngay được, chỉ có sinh hoạt lành mạnh....... kể cả nội soi mà nội soi cũng đau và khó vl, xong cũng chỉ phát hiện ra loét, lở, càng thêm lo lắng, đéo giải quyết được gì, đéo chữa được bệnh dạ dày.
Gan và thận thì vào bv, xét nghiệm máu, xong ra kết quả hiển thị ở dạng chỉ số mà chỉ số đó bệnh nhân nào nhìn vô cũng biết là mình men gan cao hay thấp, thận cre cao hay thấp, trong ngưỡng hay ngoài ngưỡng, cũng đéo cần bác sĩ phải hù doạ thêm câu nào
Có thằng nào có suy nghĩ như tao ko? Đôi khi tới phòng khám chỉ muốn xét nghiệm các chỉ số tổng thể máu, nhìn vô biết mẹ hết r, đéo muốn gặp bác sĩ rườm rà mất thời gian, nhưng vì trong bảo hiểm nó bắt buộc phải có công đoạn thông qua bác sĩ nên đành phải xếp hàng chờ đợi để gặp bác sĩ. Mất time và vô ích vl.
Đéo hiểu sao cái thế hệ nội, ngoại tao thì bợ đít bác sĩ vl, cứ coi bác sĩ là thần tiên, gặp bác sĩ cười cười mấy cái là yên tâm, đau kệ mẹ đau, tạo ra hiệu ứng giả dược lung tung xèng