Suy nghĩ của tao về 1 số vấn đề thường gặp trong xã hội

同惡相濟

Bò lái xe
1. Người khiêm tốn thì mới tiến bộ được?
Tao nghĩ quan điểm này chưa chắc đã đúng, tao thấy người kiêu ngạo cũng có thể tiến bộ được nếu như đi đúng hướng. Ví dụ như có một số người kiêu ngạo họ không bao giờ nhận mình là sai, họ chỉ âm thầm sửa sai và cố gắng lần sau không sai như thế nữa (cho đỡ xấu hổ với thiên hạ chẳng hạn), những người như thế vẫn tiến bộ dù kiêu ngạo đấy thôi. Tao thấy khiêm tốn có cái lợi lớn nhất là nếu như lúc mình ngã ngựa, người khác sẽ đỡ sỉ vả, mỉa mai mình hơn, coi như là 1 bước lùi cho mình sau này.

2. Thằng giỏi thì có quyền khinh người kém?
Thực ra tao thấy thằng giỏi nên tôn trọng thằng kém hơn, vì nhờ có những người kém hơn mà người giỏi được tôn vinh. Thử hỏi thời đi học, ai cũng được 10 điểm, cuối năm toàn học sinh giỏi thì thằng được 10 điểm còn giá trị gì? Nhờ có những thằng ngu dốt mà thằng giỏi càng trở nên vĩ đại, đó là sự thật. Tại sao lại không tôn trọng những người giúp mình vĩ đại?

3. Phải làm được thì mới có quyền nhận xét?
Tao thì thấy chả nhất thiết phải làm được như người ta thì mới có quyền phán xét người ta. Giống như kiểu giờ tao không nhảy và hát được như Michael Jackson, nhưng tao cũng có quyền cho rằng ông ta nhảy đẹp hoặc không đẹp như một ai đó chẳng hạn. Hoặc như những ảo thuật gia, tao không biết làm ảo thuật nhưng tao có quyền nhận xét cái màn ảo thuật này tao cảm thấy không thú vị gì cả. Chẳng lẽ cứ phải làm được như người ta thì mới có quyền đưa ra nhận định cá nhân của bản thân về người ta à?
 
1. Người khiêm tốn thì mới tiến bộ được?
Tao nghĩ quan điểm này chưa chắc đã đúng, tao thấy người kiêu ngạo cũng có thể tiến bộ được nếu như đi đúng hướng. Ví dụ như có một số người kiêu ngạo họ không bao giờ nhận mình là sai, họ chỉ âm thầm sửa sai và cố gắng lần sau không sai như thế nữa (cho đỡ xấu hổ với thiên hạ chẳng hạn), những người như thế vẫn tiến bộ dù kiêu ngạo đấy thôi. Tao thấy khiêm tốn có cái lợi lớn nhất là nếu như lúc mình ngã ngựa, người khác sẽ đỡ sỉ vả, mỉa mai mình hơn, coi như là 1 bước lùi cho mình sau này.

2. Thằng giỏi thì có quyền khinh người kém?
Thực ra tao thấy thằng giỏi nên tôn trọng thằng kém hơn, vì nhờ có những người kém hơn mà người giỏi được tôn vinh. Thử hỏi thời đi học, ai cũng được 10 điểm, cuối năm toàn học sinh giỏi thì thằng được 10 điểm còn giá trị gì? Nhờ có những thằng ngu dốt mà thằng giỏi càng trở nên vĩ đại, đó là sự thật. Tại sao lại không tôn trọng những người giúp mình vĩ đại?

3. Phải làm được thì mới có quyền nhận xét?
Tao thì thấy chả nhất thiết phải làm được như người ta thì mới có quyền phán xét người ta. Giống như kiểu giờ tao không nhảy và hát được như Michael Jackson, nhưng tao cũng có quyền cho rằng ông ta nhảy đẹp hoặc không đẹp như một ai đó chẳng hạn. Hoặc như những ảo thuật gia, tao không biết làm ảo thuật nhưng tao có quyền nhận xét cái màn ảo thuật này tao cảm thấy không thú vị gì cả. Chẳng lẽ cứ phải làm được như người ta thì mới có quyền đưa ra nhận định cá nhân của bản thân về người ta à?
Mày nghĩ đúng
 
1. Người khiêm tốn thì mới tiến bộ được?
Tao nghĩ quan điểm này chưa chắc đã đúng, tao thấy người kiêu ngạo cũng có thể tiến bộ được nếu như đi đúng hướng. Ví dụ như có một số người kiêu ngạo họ không bao giờ nhận mình là sai, họ chỉ âm thầm sửa sai và cố gắng lần sau không sai như thế nữa (cho đỡ xấu hổ với thiên hạ chẳng hạn), những người như thế vẫn tiến bộ dù kiêu ngạo đấy thôi. Tao thấy khiêm tốn có cái lợi lớn nhất là nếu như lúc mình ngã ngựa, người khác sẽ đỡ sỉ vả, mỉa mai mình hơn, coi như là 1 bước lùi cho mình sau này.

2. Thằng giỏi thì có quyền khinh người kém?
Thực ra tao thấy thằng giỏi nên tôn trọng thằng kém hơn, vì nhờ có những người kém hơn mà người giỏi được tôn vinh. Thử hỏi thời đi học, ai cũng được 10 điểm, cuối năm toàn học sinh giỏi thì thằng được 10 điểm còn giá trị gì? Nhờ có những thằng ngu dốt mà thằng giỏi càng trở nên vĩ đại, đó là sự thật. Tại sao lại không tôn trọng những người giúp mình vĩ đại?

3. Phải làm được thì mới có quyền nhận xét?
Tao thì thấy chả nhất thiết phải làm được như người ta thì mới có quyền phán xét người ta. Giống như kiểu giờ tao không nhảy và hát được như Michael Jackson, nhưng tao cũng có quyền cho rằng ông ta nhảy đẹp hoặc không đẹp như một ai đó chẳng hạn. Hoặc như những ảo thuật gia, tao không biết làm ảo thuật nhưng tao có quyền nhận xét cái màn ảo thuật này tao cảm thấy không thú vị gì cả. Chẳng lẽ cứ phải làm được như người ta thì mới có quyền đưa ra nhận định cá nhân của bản thân về người ta à?
Cái số 1 m nói là ngoan cố bảo thủ, sĩ diện, đéo phải là kiêu ngạo.
Cái số 2, nếu thực sự giỏi k bao giờ khinh kém, chỉ khinh bọn lười, lươn lẹo khôn vặt mồm miệng đỡ chân tay
Cái số 3: nhận xét nó có nhiều mặt, tùy theo nhận xét mặt nào. Vd người tiêu dùng đâu là làm ra sp, nhg họ mới là người đánh giá sp, thì là đúng qui luật chứ sao.
 
Số 2 thì thế này nhé. Tao đéo bao giờ chê những thằng ngang vị thế tao hết. Thứ 1 là gây mâu thuẫn,thứ 2 là nó sẽ phấn đấu để khắc phục. Tao thường khen hoặc ủng hộ. Vừa được tiếng là công nhận người tài,vừa cho nó ngu chết con mẹ nó.
 
Thằng nào mà hay kêu thằng khác nên khiêm tốn là do bản thân nó thấp kém hèn hạ vcl, không chịu được người khác hơn bản thân nên phải dùng cái từ 'khiêm tốn'
 
Cái số 1 m nói là ngoan cố bảo thủ, sĩ diện, đéo phải là kiêu ngạo.
Cái số 2, nếu thực sự giỏi k bao giờ khinh kém, chỉ khinh bọn lười, lươn lẹo khôn vặt mồm miệng đỡ chân tay
Cái số 3: nhận xét nó có nhiều mặt, tùy theo nhận xét mặt nào. Vd người tiêu dùng đâu là làm ra sp, nhg họ mới là người đánh giá sp, thì là đúng qui luật chứ sao.
Vậy mày nghĩ sao khi một người không giỏi bằng người khác chê người khác? Cá nhân tao thấy đó là quyền tự do ngôn luận, chẳng lẽ cứ phải giỏi bằng người ta mới có quyền chê hay sao? Giống như hồi xưa tao nghe cái nhạc của Nicki Minaj tao thấy nó chả hay gì vì nó khá chói tai, tuy nhiên bảo tao hát được như thế hoặc tao giàu bằng Nicki Minaj hay không thì rõ ràng là tao không có điểm nào bằng. Vậy tao có quyền chê Nicki Minaj không?
 
Thằng nào mà hay kêu thằng khác nên khiêm tốn là do bản thân nó thấp kém hèn hạ vcl, không chịu được người khác hơn bản thân nên phải dùng cái từ 'khiêm tốn'
Tao thì chỉ thấy cái việc "khiêm tốn thì mới khá được" nó không đúng, chứ còn cái việc khuyên người khác nên khiêm tốn thì đó là quyền tự do ngôn luận thôi mày ạ, không sao cả. Nó có quyền khuyên, còn cái việc mình có theo hay không lại là việc của mình, tuy nhiên chụp mũ kiểu phải khiêm tốn mới khá được tao thấy không đúng
 
Số 2 thì thế này nhé. Tao đéo bao giờ chê những thằng ngang vị thế tao hết. Thứ 1 là gây mâu thuẫn,thứ 2 là nó sẽ phấn đấu để khắc phục. Tao thường khen hoặc ủng hộ. Vừa được tiếng là công nhận người tài,vừa cho nó ngu chết con mẹ nó.
Mày nói làm tao nhớ hồi xưa đi học giáo viên hay có cái trò "cho bạn nhìn bài là hại bạn"
 
1. Người khiêm tốn thì mới tiến bộ được?
Tao nghĩ quan điểm này chưa chắc đã đúng, tao thấy người kiêu ngạo cũng có thể tiến bộ được nếu như đi đúng hướng. Ví dụ như có một số người kiêu ngạo họ không bao giờ nhận mình là sai, họ chỉ âm thầm sửa sai và cố gắng lần sau không sai như thế nữa (cho đỡ xấu hổ với thiên hạ chẳng hạn), những người như thế vẫn tiến bộ dù kiêu ngạo đấy thôi. Tao thấy khiêm tốn có cái lợi lớn nhất là nếu như lúc mình ngã ngựa, người khác sẽ đỡ sỉ vả, mỉa mai mình hơn, coi như là 1 bước lùi cho mình sau này.

2. Thằng giỏi thì có quyền khinh người kém?
Thực ra tao thấy thằng giỏi nên tôn trọng thằng kém hơn, vì nhờ có những người kém hơn mà người giỏi được tôn vinh. Thử hỏi thời đi học, ai cũng được 10 điểm, cuối năm toàn học sinh giỏi thì thằng được 10 điểm còn giá trị gì? Nhờ có những thằng ngu dốt mà thằng giỏi càng trở nên vĩ đại, đó là sự thật. Tại sao lại không tôn trọng những người giúp mình vĩ đại?

3. Phải làm được thì mới có quyền nhận xét?
Tao thì thấy chả nhất thiết phải làm được như người ta thì mới có quyền phán xét người ta. Giống như kiểu giờ tao không nhảy và hát được như Michael Jackson, nhưng tao cũng có quyền cho rằng ông ta nhảy đẹp hoặc không đẹp như một ai đó chẳng hạn. Hoặc như những ảo thuật gia, tao không biết làm ảo thuật nhưng tao có quyền nhận xét cái màn ảo thuật này tao cảm thấy không thú vị gì cả. Chẳng lẽ cứ phải làm được như người ta thì mới có quyền đưa ra nhận định cá nhân của bản thân về người ta à?
Cái thứ 2 nghe ngáo đéo chịu được,thằng kém không hề giúp m,nó còn đéo muốn bản thân mình kém,trong đầu nó đang gato m top 1 nó top 10 nó sủa ra câu:nhờ t ngu nên m mới giỏi xong tin sái cổ à?? M hơn nó do trình độ,cười chết cm cno đi
 
Tao thuộc 0,5-1% tinh hoa của nhân loại, nên tao điểm hóa cho mày 3 cái mày nêu ra:

1. Tiến bộ là vượt qua được giới hạn của ban thân (sức khỏe, tư duy, trí tuệ) để giải quyết được các vấn đề cho bản thân và xã hội. Người khiêm tốn có tính cầu thị, lắng nghe hơn người kiêu ngạo. Người khiêm tốn dễ đạt tới trạng thái hạnh phúc hơn người kiêu ngạo, do họ thường công nhận những giá trị của người khác, hoan hỉ trước thành công của người khác. Bởi thế họ cân bằng được bản thân và tránh rơi vào trạng thái so kè, ăn thua, đố kỵ.

2. Giàu khinh nghèo, Giỏi coi thường kém là chuyện phổ biến. Nhưng giàu và giỏi đều thường mang lại tiền bạc cho con người. Mà tiền bạc lại không phải đích đến cuối cùng mà ta mong muốn. Đợi chờ ta ở cuối con đường là Sức khỏe, Hạnh phúc, Danh vọng. Tiền bạc chỉ là công cụ giúp ta rút ngắn thời gian, quãng đường đạt được 3 cái đó. Cho nên người có đại trí tuệ họ không khen ngợi người kém cũng không chê bai người kém, thậm chí họ đỉnh cao ở chỗ nhìn ra người kém có yếu điểm này, nhưng lại mạnh ở điểm khác, từ đó họ chỉ bảo và phát huy cho họ.

3. Quyền nhận xét, phán xét:
Trong một mối quan hệ ràng buộc, ví dụ chủ và lao động, quyền nhận xét phán xét là cách để chủ thuê lao động tìm cách điều chỉnh nhân sự, tiền lương thưởng để tối ưu hóa kế hoạch sản xuất kinh doanh.
Trong mối quan hệ bạn bè, xã hội thì nhận định và phán xét (thường là tốt xấu) để nêu quan điểm và dẫn dắt thao túng câu chuyện. Tỷ lệ hấp dẫn khi nói xấu người khác bao giờ cũng cao gấp 5 lần khi khen một ai đó.
Với người đại trí tuệ, họ không có thời gian làm việc đó. Nếu họ mở kim khẩu (lời vàng ý ngọc) thì là để điểm hóa người thường. Cho nên lời nói của họ rất có giá trị, ngàn vàng không mua được.

Suy cho cùng, chỉ có 2 loại người đáng để gặp: Người muốn thay đổi bản thân, và người muốn thay đổi thế giới.
1. Người khiêm tốn thì mới tiến bộ được?
Tao nghĩ quan điểm này chưa chắc đã đúng, tao thấy người kiêu ngạo cũng có thể tiến bộ được nếu như đi đúng hướng. Ví dụ như có một số người kiêu ngạo họ không bao giờ nhận mình là sai, họ chỉ âm thầm sửa sai và cố gắng lần sau không sai như thế nữa (cho đỡ xấu hổ với thiên hạ chẳng hạn), những người như thế vẫn tiến bộ dù kiêu ngạo đấy thôi. Tao thấy khiêm tốn có cái lợi lớn nhất là nếu như lúc mình ngã ngựa, người khác sẽ đỡ sỉ vả, mỉa mai mình hơn, coi như là 1 bước lùi cho mình sau này.

2. Thằng giỏi thì có quyền khinh người kém?
Thực ra tao thấy thằng giỏi nên tôn trọng thằng kém hơn, vì nhờ có những người kém hơn mà người giỏi được tôn vinh. Thử hỏi thời đi học, ai cũng được 10 điểm, cuối năm toàn học sinh giỏi thì thằng được 10 điểm còn giá trị gì? Nhờ có những thằng ngu dốt mà thằng giỏi càng trở nên vĩ đại, đó là sự thật. Tại sao lại không tôn trọng những người giúp mình vĩ đại?

3. Phải làm được thì mới có quyền nhận xét?
Tao thì thấy chả nhất thiết phải làm được như người ta thì mới có quyền phán xét người ta. Giống như kiểu giờ tao không nhảy và hát được như Michael Jackson, nhưng tao cũng có quyền cho rằng ông ta nhảy đẹp hoặc không đẹp như một ai đó chẳng hạn. Hoặc như những ảo thuật gia, tao không biết làm ảo thuật nhưng tao có quyền nhận xét cái màn ảo thuật này tao cảm thấy không thú vị gì cả. Chẳng lẽ cứ phải làm được như người ta thì mới có quyền đưa ra nhận định cá nhân của bản thân về người ta à?
 
1. Người khiêm tốn thì mới tiến bộ được?
Tao nghĩ quan điểm này chưa chắc đã đúng, tao thấy người kiêu ngạo cũng có thể tiến bộ được nếu như đi đúng hướng. Ví dụ như có một số người kiêu ngạo họ không bao giờ nhận mình là sai, họ chỉ âm thầm sửa sai và cố gắng lần sau không sai như thế nữa (cho đỡ xấu hổ với thiên hạ chẳng hạn), những người như thế vẫn tiến bộ dù kiêu ngạo đấy thôi. Tao thấy khiêm tốn có cái lợi lớn nhất là nếu như lúc mình ngã ngựa, người khác sẽ đỡ sỉ vả, mỉa mai mình hơn, coi như là 1 bước lùi cho mình sau này.

2. Thằng giỏi thì có quyền khinh người kém?
Thực ra tao thấy thằng giỏi nên tôn trọng thằng kém hơn, vì nhờ có những người kém hơn mà người giỏi được tôn vinh. Thử hỏi thời đi học, ai cũng được 10 điểm, cuối năm toàn học sinh giỏi thì thằng được 10 điểm còn giá trị gì? Nhờ có những thằng ngu dốt mà thằng giỏi càng trở nên vĩ đại, đó là sự thật. Tại sao lại không tôn trọng những người giúp mình vĩ đại?

3. Phải làm được thì mới có quyền nhận xét?
Tao thì thấy chả nhất thiết phải làm được như người ta thì mới có quyền phán xét người ta. Giống như kiểu giờ tao không nhảy và hát được như Michael Jackson, nhưng tao cũng có quyền cho rằng ông ta nhảy đẹp hoặc không đẹp như một ai đó chẳng hạn. Hoặc như những ảo thuật gia, tao không biết làm ảo thuật nhưng tao có quyền nhận xét cái màn ảo thuật này tao cảm thấy không thú vị gì cả. Chẳng lẽ cứ phải làm được như người ta thì mới có quyền đưa ra nhận định cá nhân của bản thân về người ta à?
M thành Phật r nghĩ dc nhưng làm dc hay k là chuyện khác
 

Có thể bạn quan tâm

Top