Thật ra tao hiểu là nhiều khi chết luôn còn hơn là lay lắt

. Chúng mày chưa trải qua cái cảm giác cứ lê bước lên Cty hết ngày này qua ngày khác, ko dám nghỉ vì như thế sẽ ko được hưởng hỗ trợ, việc không có, ai nhìn nhau cũng cau có, giống như đang ngồi trên một chuyến xe mà ai cũng biết là mất phanh và đang xuống dốc vậy.
Cái cảm giác chờ đợi mỏi mòn ấy chắc chỉ có bọn tù tử hình đợi ngày hành quyết nó mới hơn được thôi.
Giờ công ty nó chết, nhưng đãi ngộ đã trả đủ, ko nợ nần gì, dù là kết không đẹp, nhưng vẫn là cái kết, nhanh qua để cuộc đời nó sang 1 trang mới, còn hơn là cứ dày vò nhau mãi trong cảnh u tối này.