Nguyễn Ánh và Nguyễn Huệ sinh ra để hoàn thành sứ mệnh nối liền 2 mảnh giang sơn nam - bắc, hình thành nên nước Việt Nam ngày hôm nay. Tất cả đều là ý trời.
Thời điểm 3 anh em Nguyễn Huệ dấy binh, Đàng Trong - Đàng Ngoài đã duy trì nguyên trạng trong mấy trăm năm. cả chúa Trịnh lẫn chúa Nguyễn đều đã mất tham vọng thống nhất 2 miền, bằng lòng cai quản xứ sở của riêng mình. Thử tưởng tượng nếu tình trạng này tiếp tục duy trì đến cuối TK19, khi thực dân Pháp xâm lược Việt Nam, khả năng chiến đấu, kháng chiến, cách mạng của dân tộc không chỉ bị chia đôi sức mạnh, kể cả trong trường hợp giành được chiến thắng, Việt Nam có thống nhất thành 1 quốc gia duy nhất không, hay là chia 2?
Chính vì vậy, để có nước Việt Nam như ngày hôm nay, số phận Nguyễn Huệ và Nguyễn Ánh có thể nói đã được định sẵn như vậy. Phải có kẻ phá vỡ trật tự cố hữu, võ tướng vĩ đại đủ năng lực chống ngoại xâm (điều luôn xảy ra khi Việt Nam nội chiến), phải có kẻ mang chân mệnh đế vương, đủ tư cách khai sinh ra triều đại mới.
số phận Nguyễn Huệ Nguyễn Ánh không hề triệt tiêu mà bù trừ cho nhau, đường sống của người này ly kỳ hệt như đường chết của người kia, kẻ hợp làm vua, người hợp làm tướng.
Công bằng mà nói Nguyễn Huệ không phù hợp làm vua. Kể cả khi không vắn số thì cũng không có điểm nào cho thấy nhà Tây Sơn sẽ là vương triều thịnh trị dài lâu. Sai lầm đầu tiên của Nguyễn Huệ là không dứt được tình anh em với Nguyễn Nhạc - Kể cả sau khi hãm hiếp vợ mình; sai lầm thứ 2 là chọn Quang Toản làm người kế vị, thay vì Quang Thuỳ. Sai lầm thứ 3, có lẽ là tự mình thân chinh đi gặp Càn Long.
Về phía Ánh, sai lầm thứ nhất tất nhiên là rước quân Xiêm dày mả tổ, không những 1 mà tận 2 lần; Sai lầm thứ 2 là cách hành hình Quang Toản và sai lầm thứ 3 có lẽ là đặt kinh đô ở Huế.
Riêng thằng Lê Chiêu Thống, trong bất kỳ trường hợp nào, cũng là thằng đầu buồi, rẻ rách nhé. Thế cho ngắn.