Có Hình Tâm sự cận tết: Tụi m đã trải qua những khó khăn tủi nhục nào để đạt đến thành công?

T sinh ra trong một gia đình nghèo đông anh em, những ngày cận tết tao cùng mẹ chở hoa ra đường bán, vào mùng thì vào những chùa lớn bán rong kiếm sống, t còn nhớ một lần gặp đám bạn cùng lớp xúng xính váy đầm đi chơi tết, còn t ở trong một bộ đồ rách rưới, trên tay là rỗ quà tết lưu niệm, tụi nó chụp hình t lại đăng lên group trường với cái cap :"bắt gặp người quen" . Tao buồn lắm về khóc với mẹ, t đòi nghỉ học, t chán cái phận nghèo hèn của mình , nhà t nghèo quá chả ai thèm lùi tới, ngoài ba mẹ ra t chưa được nhận lì xì của ai khác.

Cuộc sống cứ thế trôi đi, lên câp 3 t thi đậu vào một trường chuyên, rồi đậu vào ĐH BK, 29 t tao lấy vợ, nhà vợ khinh họ nhà t đéo cho lấy, tụi t bí mật đăng ký kết hôn, đến giờ sau mười mấy năm lăn lộn mưu sinh t cũng có cho mình một gia đình nhỏ, 3 lầu 4 bánh. Tuy nhiên những ký ức về cuộc sống lúc cơ hàn của t đéo bao giờ liền lại, những lần bị người ta mạt sát, xem thường giữa chốn đông người t vẫn nhớ mãi, đôi lúc t còn gặp ác mộng chúng m ạ. T không ghen tị với những thằng ngậm thìa vàng, để bọn nó được như vậy bố mẹ chúng cũng từng như tao bây giờ, t chỉ biết cố gắng để con t được phát triển đầy đủ, còn mấy th 3-40t vẫn nghèo đừng nên đẻ con mà nên ở vậy cho sướng cái thân.



Mỗi lần thấy tủi nhục t thường xem lại video Hàn Tín luồn trôn để lấy thêm động lực kk
lồn học bách khoa giỏi vkl r mà hèn v
 
Mày thích đâu có nghĩa là tao phải thích ??? Cứ lo cho nhà trước đi,tao thương cả nhà mày luôn dù chưa từng gặp.Nhắn hai đứa già nhà mày ăn cứt nhớ húp từ từ nha :beauty:
Nhà tao giàu tiền bạc và tình cảm lắm nên tao thích chia cho 2 con chó già nhà mày cơ :big_smile: , thương ghê , thích ăn cứt rồi mà còn phải úp mở nữa
 
có lúc còn đúng 200k trong túi cho cả tuần

ở ké phòng trọ thằng bạn nó chia 1 góc 2m2, trưa nắng vkl mà có mỗi cái quạt điện chạy rè rè

sau đó thì nhận ra ở đời thật sự chỉ có thể dựa vào bản thân mình
Nhà mày cũng có điều kiện mà.sao lúc đó lại khổ quá vậy ?
 
T sinh ra trong một gia đình nghèo đông anh em, những ngày cận tết tao cùng mẹ chở hoa ra đường bán, vào mùng thì vào những chùa lớn bán rong kiếm sống, t còn nhớ một lần gặp đám bạn cùng lớp xúng xính váy đầm đi chơi tết, còn t ở trong một bộ đồ rách rưới, trên tay là rỗ quà tết lưu niệm, tụi nó chụp hình t lại đăng lên group trường với cái cap :"bắt gặp người quen" . Tao buồn lắm về khóc với mẹ, t đòi nghỉ học, t chán cái phận nghèo hèn của mình , nhà t nghèo quá chả ai thèm lùi tới, ngoài ba mẹ ra t chưa được nhận lì xì của ai khác.

Cuộc sống cứ thế trôi đi, lên câp 3 t thi đậu vào một trường chuyên, rồi đậu vào ĐH BK, 29 t tao lấy vợ, nhà vợ khinh họ nhà t đéo cho lấy, tụi t bí mật đăng ký kết hôn, đến giờ sau mười mấy năm lăn lộn mưu sinh t cũng có cho mình một gia đình nhỏ, 3 lầu 4 bánh. Tuy nhiên những ký ức về cuộc sống lúc cơ hàn của t đéo bao giờ liền lại, những lần bị người ta mạt sát, xem thường giữa chốn đông người t vẫn nhớ mãi, đôi lúc t còn gặp ác mộng chúng m ạ. T không ghen tị với những thằng ngậm thìa vàng, để bọn nó được như vậy bố mẹ chúng cũng từng như tao bây giờ, t chỉ biết cố gắng để con t được phát triển đầy đủ, còn mấy th 3-40t vẫn nghèo đừng nên đẻ con mà nên ở vậy cho sướng cái thân.



Mỗi lần thấy tủi nhục t thường xem lại video Hàn Tín luồn trôn để lấy thêm động lực kk
Mày lên tự hào vì mày đã kiếm được tiền từ lúc bé trong khi bạn bè chúng nó xin tiền bố mẹ chứ đéo phải thấy tủi nhục.
Tao thì hồi cấp 1 ,2 thích chơi điện tử với đọc truyện tranh. Tao hay xin tiền mẹ tao đi chơi điện tử với mua truyện tranh. Năm tao lên lớp 6 thì nhà dồn hết tiền xây nhà nên kinh tế hơi khó khăn. Mẹ không cho nữa mà bảo nhà có cái ruộng rau muống để không mày tự ra mà cắt rau bán mà lấy tiền đi chơi điện tử với mua truyện tranh.
Sáng thì tao đi học ,chiều đến tao lại ra ruộng cắt rau mang lên chợ bán. Gặp bạn bè thì tao còn gọi nó vào mua rau ủng hộ tao.
 
Mày lo lồn gì, đa phần các đại gia thời bây giờ là từ đói nghèo mà đi lên. Chỉ có bọn F1 ngồi mát ăn bát vàng bây giờ đang trong thế hệ chuyển giao thôi mà cũng không bản lĩnh được như thế hệ ông cha chúng nó đâu. Tặng mày câu này:

Lạc nước hai xe đành bỏ phí/Gặp thời một tốt cũng thành công
 
Làm lồn gì có chuyện m học giỏi nhưng nghèo mà bị mn coi thường. T thấy những thằng nhà nghèo nhưng học giỏi thường bạn bè, thầy cô hay mn xung quanh n rất quý, thậm chí thích chơi cùng vì bọn n hiền. Trừ khi m kiểu con nhà lính, tính nhà quan đã đéo có cdb gì nhưng lại còn hay tinh tướng nên bọn n mới ghét
 
Làm lồn gì có chuyện m học giỏi nhưng nghèo mà bị mn coi thường. T thấy những thằng nhà nghèo nhưng học giỏi thường bạn bè, thầy cô hay mn xung quanh n rất quý, thậm chí thích chơi cùng vì bọn n hiền. Trừ khi m kiểu con nhà lính, tính nhà quan đã đéo có cdb gì nhưng lại còn hay tinh tướng nên bọn n mới ghét
Hoặc cũng có thể là thớt quay tay ra bài
 
Tao thì xác định năm nay 22 tuổi, tích kiệm khô máu đi làm công tới 35 tuổi, rảnh tiền là mua vàng tích trữ vào, mỗi tháng độ nửa chỉ hoặc 1 chỉ vàng. Mong là tới 35 tuổi có độ hơn chục cây vàng để làm nên nghiệp lớn
Khởi nghiệp thì khởi nghiệp sớm, lỡ m có thất bại cũng gây dựng lại được,chứ gần 40t mất hết là m đi bụi
 
Tao thì xác định năm nay 22 tuổi, tích kiệm khô máu đi làm công tới 35 tuổi, rảnh tiền là mua vàng tích trữ vào, mỗi tháng độ nửa chỉ hoặc 1 chỉ vàng. Mong là tới 35 tuổi có độ hơn chục cây vàng để làm nên nghiệp lớn
maỳ định làm gì với hơn chục cây vàng vậy
 
T thì điều kiện đầy đủ, ăn học đàng hoàng. Nhưng khổ cái là dính các căn bệnh về tinh thần như trầm cảm, rối loạn lo âu. Cái này là do mẹ tao bị nhà chồng (tức là nhà bố tao) ức hiếp nên sinh ra tâm thần. Và bà vô tình lây căn bệnh ấy cho con cái. Nhà thì đông con. Anh chị t ai cũng bị bệnh về tinh thần. Hậu quả là ra trường, đi làm t bị người khác ăn hiếp, bắt nạt đến mất việc. Nhưng t vẫn cố sống tốt quãng thời gian tiếp theo. Tết này t định về trời với ông bà luôn mà chưa dám.
Mẹ mày giống mẹ tao, có cái mẹ tao bị ức hiếp từ thời nhỏ. Lúc ông ngoại t chia tay bà ngoại, nhà chồng của bà ngoại thậm chí còn bắt nạt, ném gạch vào mái nhà cũ, đến mức là mùa hè đi ngủ còn phải trùm chăn bông lên mặt vì sợ ngủ mà gạch nó rơi :too_sad:. Đến lúc về nhà chồng cũng bị chèn ép, bà nội t toàn nói xấu mẹ t với tao. T giờ công ăn việc làm ổn định nhưng thỉnh thoảng vẫn phải uống quetioz cầm cự :vozvn (19):
 
Tao thì xác định năm nay 22 tuổi, tích kiệm khô máu đi làm công tới 35 tuổi, rảnh tiền là mua vàng tích trữ vào, mỗi tháng độ nửa chỉ hoặc 1 chỉ vàng. Mong là tới 35 tuổi có độ hơn chục cây vàng để làm nên nghiệp lớn
tuổi của mày ko phải là đầu cơ mà phải là đầu tư. Đầu tư vào tư duy bản thân, vào các trải nghiệm. Các mối quan hệ. Đừng ngại xuống tiền và mạo hiểm lúc này.

3x 4x mới là lúc tích trữ tiền. Chứ giờ tích đến 35 thì khác lol gì mấy thằng xuất khẩu lao động, cầy bục mặt xong về Việt Nam xây cái nhà r hết mẹ tiền đâu.
2x sai thì còn sửa, 3x sai thì gia đình ăn lol. 4x sai thì chỉ có reset
 
tuổi của mày ko phải là đầu cơ mà phải là đầu tư. Đầu tư vào tư duy bản thân, vào các trải nghiệm. Các mối quan hệ. Đừng ngại xuống tiền và mạo hiểm lúc này.

3x 4x mới là lúc tích trữ tiền. Chứ giờ tích đến 35 thì khác lol gì mấy thằng xuất khẩu lao động, cầy bục mặt xong về Việt Nam xây cái nhà r hết mẹ tiền đâu.
2x sai thì còn sửa, 3x sai thì gia đình ăn lol. 4x sai thì chỉ có reset
Chuẩn này, 4x vợ con cha mẹ già gãy cái đi bụi cả đám
 
T phải trải qua bao thằng trầm và chèn ép mới lên được mod xàm. Đkm lên xong còn bị thị phảm động suốt ngày đấu tố :((
 
m1 tết, t kể trường hợp bạn công nhân cty t, 18 tuổi ra đời, ko có đồng bạc, xe ko có mà đi, làm lương 4tr, cực khổ tích góp, chịu bao nhiêu tuổi nhục, ra làm bds, trúng đất, giờ nó 3-4 cái nhà, đất thì sổ đỏ ko phải nghĩ, xe hơi 2 chiếc, vk đẹp con ngoan, mà nó vẫn rất ok, gặp đồng nghiệp cũ vẫn chào hỏi, tao nể nó, năm nay nó mới 25 thôi
 
m1 tết, t kể trường hợp bạn công nhân cty t, 18 tuổi ra đời, ko có đồng bạc, xe ko có mà đi, làm lương 4tr, cực khổ tích góp, chịu bao nhiêu tuổi nhục, ra làm bds, trúng đất, giờ nó 3-4 cái nhà, đất thì sổ đỏ ko phải nghĩ, xe hơi 2 chiếc, vk đẹp con ngoan, mà nó vẫn rất ok, gặp đồng nghiệp cũ vẫn chào hỏi, tao nể nó, năm nay nó mới 25 thôi
T thấy cái motif ni quen lắm
 
Lúc mới ra đời thì t con nhà giàu, sau nhà bể nợ t đi học phải ở nhà bà cô, đuỵt mẹ tới giờ vẫn nhắc ơn với t, lúc ấy có hôm đói cũng không dám ăn nhiều vì bị la mắng, ở ké ăn trưa có món ngon chỉ dám ăn tí rồi lùa cơm cho xong dù lúc ấy ông già t gửi tiền mỗi tháng 50_100 k tiền cơm. Tới giờ vẫn thói quen ăn cơm nhanh thế, còn lúc ấy tầm 8_9t đôi khi đi ngang cái tiệm phở chỉ dám ước lớn lên được ăn cho đã. :vozvn (19):
 
T sinh ra trong một gia đình nghèo đông anh em, những ngày cận tết tao cùng mẹ chở hoa ra đường bán, vào mùng thì vào những chùa lớn bán rong kiếm sống, t còn nhớ một lần gặp đám bạn cùng lớp xúng xính váy đầm đi chơi tết, còn t ở trong một bộ đồ rách rưới, trên tay là rỗ quà tết lưu niệm, tụi nó chụp hình t lại đăng lên group trường với cái cap :"bắt gặp người quen" . Tao buồn lắm về khóc với mẹ, t đòi nghỉ học, t chán cái phận nghèo hèn của mình , nhà t nghèo quá chả ai thèm lùi tới, ngoài ba mẹ ra t chưa được nhận lì xì của ai khác.

Cuộc sống cứ thế trôi đi, lên câp 3 t thi đậu vào một trường chuyên, rồi đậu vào ĐH BK, 29 t tao lấy vợ, nhà vợ khinh họ nhà t đéo cho lấy, tụi t bí mật đăng ký kết hôn, đến giờ sau mười mấy năm lăn lộn mưu sinh t cũng có cho mình một gia đình nhỏ, 3 lầu 4 bánh. Tuy nhiên những ký ức về cuộc sống lúc cơ hàn của t đéo bao giờ liền lại, những lần bị người ta mạt sát, xem thường giữa chốn đông người t vẫn nhớ mãi, đôi lúc t còn gặp ác mộng chúng m ạ. T không ghen tị với những thằng ngậm thìa vàng, để bọn nó được như vậy bố mẹ chúng cũng từng như tao bây giờ, t chỉ biết cố gắng để con t được phát triển đầy đủ, còn mấy th 3-40t vẫn nghèo đừng nên đẻ con mà nên ở vậy cho sướng cái thân.



Mỗi lần thấy tủi nhục t thường xem lại video Hàn Tín luồn trôn để lấy thêm động lực kk
Tủi nhục đéo gì , chả qua là mày sỹ diện quá. Đời tủi nhất là đéo có ai ở bên khi có tiền. khi có mọi thứ thì bị vợ cắm sừng nuôi con của kẻ khác, tủi nhục là khi có cả ngàn tỷ vẫn phải chui chạn. Đó mới là thứ tủi nhục . Còn vất vả để tồn tại mà có gia đình anh em ở bên thì nó chỉ là khó khăn thôi.
 
Top