Cảnh báo lừa đảo‼️ Tâm sự của một thằng loser U40: Đời như cái đ*t, chỉ biết thở dài

địt mẹ thằng nào vodka tao để tao nhận thông báo thớt này cái
 
Tao thấy cái chính là ở bản thân mày, chứ đéo phải do Nhà nước.
Cơ hội việc làm đầy ra. Trước tao làm hoá chất, tao chỉ sợ thằng nào lười, chứ còn chăm chỉ, tích cực thì lao động phổ thông tao cũng đào tạo thành phó ca, trưởng ca được. Giờ chúng nó gặp lại tao, vẫn xụt xịt cảm ơn, rủ đi đớp rượu, karaoke tay vịn tơi bời.
Có thằng còn mới học hết lớp 9, giờ đang Phó ca xưởng axit, lương 20 củ/ tháng (tỉnh lẻ). Nó là thằng do tao đưa lên từ công nhân vận hành chọc lưu huỳnh bẩn ở bể lưu huỳnh (công việc vốn chỉ dành cho lao động phổ thông), chăm chỉ, ý thức tốt, biết mồm mép với lãnh đạo, tao thương nên đào tạo thôi.
Hay như giờ tao mở cái xưởng cơ khí, tao thấy cũng rất nhiều thằng có hoàn cảnh khó khăn, có thằng từ trong Tây nguyên ra Hà Nội. Làm cho tao, tao thấy chăm chỉ, nhiệt tình, tao thương, tao bảo nó không phải thuê trọ nữa, về xưởng, tao thuê luôn 2 phòng trọ gần xưởng, cho mấy thằng thợ ở với nhau, đỡ tiền trọ chúng nó. Làm chịu khó, lương cũng đủ ăn tiêu, lo cho vợ con, kể cả đéo trụ được ở HN thì sau có vốn mà về quê.
Mày nhận ra mày vô dụng, tao thấy mày vẫn còn cứu được.
Thử reset bản thân, tìm cho mình 1 công việc để bắt đầu. 40 tuổi, cũng là già rồi, khó bắt đầu lại. Nhưng tao nghĩ nếu mày thực sự quyết tâm và tìm đc 1 công việc phù hợp (có thể nhờ người thân giới thiệu) thì mày vẫn bắt đầu lại được. Mày còn có ông bà đỡ, chứ tao thấy nhiều thằng còn đéo có ai đỡ, 1 mình xoay sở nuôi vợ con, khổ vl.
 
Tao ãnh trợ cấp thất nghiệp với rút bhxh một lằn ra tiêu xài dần á mày. Cả vợ cũ với bên gia đình ngoại đều yêu thương thằng nhóc. vẫn qua lại chăm sóc thường xuyên á mày. Vợ cũ t cũng là ng sống tình cảm với biết điều. Hai bên gia đình vẫn hỏi thăm nhau chứ cũng ko có mâu thuẫn gì cả
tình cảm biết điều sao mà bỏ vậy
 
Mày bịa với tưởng tượng giỏi phết nhỉ, viết văn trôi chảy, chấm phẩy đúng ngữ pháp thế này thì đéo thể nào hoàn cảnh như vậy được. Tuy nhiên mày có đồng cảm với giới nằm thẳng cẳng, phản ánh đúng thực tế của một tầng lớp xã hội hiện giờ.
t cũng nghĩ thằng này làm content công nhân như tao chứ ngoài đời thì cũng có trường hợp như vậy nhưng đọc giọng văn nó thấy như kiểu xiaoloz hơn
 
có kỹ năng nào thì kiếm việc kỹ năng đó, đéo có kỹ năng nào thì đi học, mày đẻ con ra rồi phải có trách nhiệm nuôi nó 18 năm + cho nó cái nghề. Đcm đã trên răng dưới dái còn ngồi than thân trách phận
Chắc tầm này t đi học lấy cái bằng lái xe rồi chạy xanh SM thôi mày. Mà tao tiếc tiền quá. Cái trung tâm trước tao đăng ký học đóng hết tiền rồi giờ nó đéo được tổ chức thi, muốn nhanh lại phải qua trugn tâm khác học lại từ đầu. Nó kêu đang thời gian chuyển giao giữa hai bộ củ Lồn gì ấy nên nó ko tổ chức thi đc nữa. bữa hẹn tháng tư, giờ quay ra hẹn lại tháng 8.
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.

_____________________________________________

Đm, mấy thằng kêu tao xạo chó, tao cũng đéo biết giải thích sao cho tụi mày hiểu! Đời tao thảm lắm rồi. Lên xàm chém gió cho qua ngày, đéo quen biết ai. Tao có chụp màn hình rút BHXH một lần đây, thằng nào rành luật biết thừa phải nghỉ làm, không đóng BHXH mới rút được. Tin thì tin, không tin tao cũng chịu! Địt mẹ, iPhone cùi bắp của tao còn đéo có tai thỏ, đủ thảm chưa?

tUAymsg.png
Ráng chạy grab cho thằng con còn có cái ăn, đời mày thì game over rồi
 
tình cảm biết điều sao mà bỏ vậy
Mấy năm đầu hôn nhân lằng nhằng đủ thứ, tao trục trặc việc làm, ở nhà làm online, chăm con, cảnh chán vcl. Tao cũng vô tâm, bỏ bê nhiều thứ. Tình cảm dài dòng thì đéo có gì hay ho để kể. Giờ qua rồi, chia tay hòa bình, im lặng, chẳng cãi vã gì. Đời tao đã thảm, nhắc lại chỉ thêm cay!
 
Làm gì thì làm, mày phải mua bảo hiểm y tế cho ông bà và con mày ngay. Nghèo cũng phải mua. Mấy cái khác tao đéo khuyên được vì phụ thuộc nhiều yếu tố.
ah cái này thì gia đình tao quan tâm lắm. Nghèo mà nên lúc nào cũng phải full giáp trước.
 
Tao thấy cái chính là ở bản thân mày, chứ đéo phải do Nhà nước.
Cơ hội việc làm đầy ra. Trước tao làm hoá chất, tao chỉ sợ thằng nào lười, chứ còn chăm chỉ, tích cực thì lao động phổ thông tao cũng đào tạo thành phó ca, trưởng ca được. Giờ chúng nó gặp lại tao, vẫn xụt xịt cảm ơn, rủ đi đớp rượu, karaoke tay vịn tơi bời.
Có thằng còn mới học hết lớp 9, giờ đang Phó ca xưởng axit, lương 20 củ/ tháng (tỉnh lẻ). Nó là thằng do tao đưa lên từ công nhân vận hành chọc lưu huỳnh bẩn ở bể lưu huỳnh (công việc vốn chỉ dành cho lao động phổ thông), chăm chỉ, ý thức tốt, biết mồm mép với lãnh đạo, tao thương nên đào tạo thôi.
Hay như giờ tao mở cái xưởng cơ khí, tao thấy cũng rất nhiều thằng có hoàn cảnh khó khăn, có thằng từ trong Tây nguyên ra Hà Nội. Làm cho tao, tao thấy chăm chỉ, nhiệt tình, tao thương, tao bảo nó không phải thuê trọ nữa, về xưởng, tao thuê luôn 2 phòng trọ gần xưởng, cho mấy thằng thợ ở với nhau, đỡ tiền trọ chúng nó. Làm chịu khó, lương cũng đủ ăn tiêu, lo cho vợ con, kể cả đéo trụ được ở HN thì sau có vốn mà về quê.
Mày nhận ra mày vô dụng, tao thấy mày vẫn còn cứu được.
Thử reset bản thân, tìm cho mình 1 công việc để bắt đầu. 40 tuổi, cũng là già rồi, khó bắt đầu lại. Nhưng tao nghĩ nếu mày thực sự quyết tâm và tìm đc 1 công việc phù hợp (có thể nhờ người thân giới thiệu) thì mày vẫn bắt đầu lại được. Mày còn có ông bà đỡ, chứ tao thấy nhiều thằng còn đéo có ai đỡ, 1 mình xoay sở nuôi vợ con, khổ vl.
mày có gợi ý gì cụ thể cho thằng loser như tao không? Việc nào hợp với thằng già, thất nghiệp, vợ bỏ, chạy xe máy cà tàng, cầm cái điện thoại tuổi đời còn hơn tuổi con tao? Tao lết hồ sơ đi xin việc, nhưng chỗ nào cũng nhận ánh mắt khinh bỉ, cuối cùng lại quay về chạy ship kiếm từng bữa. Làm sao xin việc mà không bị nhìn như đồ bỏ đi?
 
Tao hỏi thật, mày không có kỹ năng gì để kiếm ra tiền à? Thời này không có kỹ năng thì khó sống thật. Mày dân thủ đô hay dân quê, nếu dân quê thì về thôi, bon chen làm gì. Nơi không thuộc về mình thì cố ở lại làm gì. Mỗi người sinh ra đều an bài rồi. Giờ cũng già rồi, học 1 kỹ năng mới cũng khó, thôi thì nằm thẳng 😂
tao về quê từ lâu rồi, mày ạ! Trước cũng đại học top tier, tưởng đời lên hương, cố bám trụ thủ đô. Cưới vợ xong, công việc trục trặc, chung cư thì đéo mua nổi, tao khăn gói về quê. Mấy năm đầu còn hy vọng làm ăn, ai ngờ Covid vả thêm phát, tơi tả luôn! Kỹ năng tao giờ chỉ đủ chạy ship qua ngày. Học skill mới khó vcl, đầu óc như xe máy cà tàng, chạy muốn xịt khói. Thi cái bằng lái xe mà nó có cái mô phỏng cc gì ấy còn đéo qua đc. Haiz.
Mày nói đúng, không kỹ năng thì khổ, mà quê cũng đéo có đất cày. Nằm thẳng thì tao rành, nhưng nhìn thằng con, tao cay vãi! Mày có chiêu gì, kiểu học skill nhanh hay việc nào hợp cho thằng U40 loser như tao không?
 
có kỹ năng nào thì kiếm việc kỹ năng đó, đéo có kỹ năng nào thì đi học, mày đẻ con ra rồi phải có trách nhiệm nuôi nó 18 năm + cho nó cái nghề. Đcm đã trên răng dưới dái còn ngồi than thân trách phận
Than thì tao than thật, nhưng đéo phải không muốn cố, chỉ là đéo biết bắt đầu từ đâu! Làm gì bây giờ cũng cần có vốn và quan hệ, là 2 thứ mà tao đéo bao giờ có luôn!
 
tao về quê từ lâu rồi, mày ạ! Trước cũng đại học top tier, tưởng đời lên hương, cố bám trụ thủ đô. Cưới vợ xong, công việc trục trặc, chung cư thì đéo mua nổi, tao khăn gói về quê. Mấy năm đầu còn hy vọng làm ăn, ai ngờ Covid vả thêm phát, tơi tả luôn! Kỹ năng tao giờ chỉ đủ chạy ship qua ngày. Học skill mới khó vcl, đầu óc như xe máy cà tàng, chạy muốn xịt khói. Thi cái bằng lái xe mà nó có cái mô phỏng cc gì ấy còn đéo qua đc. Haiz.
Mày nói đúng, không kỹ năng thì khổ, mà quê cũng đéo có đất cày. Nằm thẳng thì tao rành, nhưng nhìn thằng con, tao cay vãi! Mày có chiêu gì, kiểu học skill nhanh hay việc nào hợp cho thằng U40 loser như tao không?
Trước mày học trường gì? Làm công việc gì rồi?
 
đấy là mày cố gắng ko thôi. Ông già tao 40 tuổi mới đi học lái xe nuôi 2 ae ăn học. Có những lần chở hàng toàn đi 1 mình giữa đêm, sơn la lai châu, Sìn hồ. Cách đây 30 năm thì đường không như bây giờ đâu. Ông già t nghĩ lại chỉ sợ ko hiểu sao làm thế được.Mày hiểu cảm giác 1 mình giữa rừng núi xe chết máy 1 bên là vực 1 bên là núi ko?Cố lên.
 
Đm, mày đi tây đi tàu, chuyên môn, kiến thức đầy người mà vẫn than đói thì tao hơi tâm tư đấy
ah, bài này là AI xạo Lồn đó. Kaka. Thread này mới là thật
 
Đm, mày đi tây đi tàu, chuyên môn, kiến thức đầy người mà vẫn than đói thì tao hơi tâm tư đấy
nếu thằng thớt xạo Lồn thớt này thì địt mẹ thằng thớt :vozvn (18):
 
Trước mày học trường gì? Làm công việc gì rồi?
Trường thì tao không tiện nói. Nhưng công việc thì tao đủ thứ. Từ designer đến dựng phim rồi du lịch, FnB nhà hàng khách sạn, FMCG bia rượu thuốc lá, xuất nhập khẩu khoáng sản, truyền thông sự kiện, phát triển dự án... nói chung là mảng gì tao cũng làm qua. Nhưng đéo cái nào trụ quá 2-3 năm! Hồi trẻ thì ngu, không biết gắn bó để xây sự nghiệp, lớn rồi thì toàn gặp biến cố, công việc nào cũng toang.
 
đấy là mày cố gắng ko thôi. Ông già tao 40 tuổi mới đi học lái xe nuôi 2 ae ăn học. Có những lần chở hàng toàn đi 1 mình giữa đêm, sơn la lai châu, Sìn hồ. Cách đây 30 năm thì đường không như bây giờ đâu. Ông già t nghĩ lại chỉ sợ ko hiểu sao làm thế được. Cố lên.
Thời các cụ cố gắng 5-10 năm còn mua được mảnh đất, xây được căn nhà. Tao giờ cố lết đi xin việc lương 8 triệu/tháng nhưng chỗ nào nó cũng đáp trả bằng ánh mắt khinh bỉ
 
Trường thì tao không tiện nói. Nhưng công việc thì tao đủ thứ. Từ designer đến dựng phim rồi du lịch, FnB nhà hàng khách sạn, FMCG bia rượu thuốc lá, xuất nhập khẩu khoáng sản, truyền thông sự kiện, phát triển dự án... nói chung là mảng gì tao cũng làm qua. Nhưng đéo cái nào trụ quá 2-3 năm! Hồi trẻ thì ngu, không biết gắn bó để xây sự nghiệp, lớn rồi thì toàn gặp biến cố, công việc nào cũng toang.
Nếu tìm hướng thì m phải ngồi lại xem điểm mạnh của m là gì, rồi tìm công việc phù hợp. Nhìn cái kinh nghiệm hổ lốn của m thì cũng đéo biết nói gì
 
Trường thì tao không tiện nói. Nhưng công việc thì tao đủ thứ. Từ designer đến dựng phim rồi du lịch, FnB nhà hàng khách sạn, FMCG bia rượu thuốc lá, xuất nhập khẩu khoáng sản, truyền thông sự kiện, phát triển dự án... nói chung là mảng gì tao cũng làm qua. Nhưng đéo cái nào trụ quá 2-3 năm! Hồi trẻ thì ngu, không biết gắn bó để xây sự nghiệp, lớn rồi thì toàn gặp biến cố, công việc nào cũng toang.
Mày nhận thức chuẩn phết đấy chứ. Là do mày không chịu gắn bó để xây dựng sự nghiệp thôi. Nhấp nhổm là chết.
Tao kỹ sư BK ra, cũng bắt đầu như công nhân, đi lên dần. Đéo cam chịu gắn bó, thì chẳng cơ hội nào đến với mình.
Tao thấy nếu mày có bằng đại học và ít nhiều cũng có kinh nghiệm, thì vác CV đi xin việc thôi, xin làm nhân viên để bắt đầu lại. Chứ xin làm quản lý chắc đéo đến lượt đâu.
Còn cứ đứng núi này trông núi nọ, thì tao thấy không ăn thua.
 
Trời đụ mày, mày lật mặt như bánh tráng rồi đéo biết hoàn cảnh thật mày như thế nào.
Như tao có thể chém gió mọi thứ, nhưng bản thân và gia đình là điều tuyệt mật
tao khoe screenshot rút BHXH một lần ở #1 rồi, mày! Thằng nào rành luật biết thừa phải thất nghiệp, dừng đóng BHXH cả năm mới rút được. Tao rảnh vcl, lên chém gió với anh em cho đỡ tủi, chứ có thời gian kiếm tiền thì đéo ngồi đây xàm. Sáng giờ chạy ship mà đéo có cuốc nào, cay vcl!
 
Tao không biết câu chuyện của mày có thật sự hay không nhưng theo quan điểm cá nhân của tao một thằng 3x giữa chưa đến tuổi 4x. Đầu tiên mày biết mày loser chứng tỏ mày là một người có nhận thức về thực tại? nhưng tại sao mày lại không nghĩ đến các cách vượt lên nghịch cảnh? -> Một là quá khứ mày có một ám ảnh nào đó về thất bại nên mày sợ thất bại và không dám đương đầu đối mặt. Hai là mày chấp nhận chui rúc không chường mặt ra ngoài vì sĩ diện và chốn tránh thực tại để không muốn nhìn thấy người khác coi thường hay là thương hại.
- T có một câu chuyện của cá nhân muốn tâm sự: hồi t làm dự án thua lỗ triền miên, không biết cách quản lý nv, nv nào cũng bố đời với t đéo coi câu nói của t ra gì.... rồi làm sai lỗi thì nghỉ mọi thứ t gánh hết. Đến năm covid thì kinh tế bê bết chúng nó bỏ hết, tao vừa xoay tiền vừa tự thân ở dự án làm việc cùng a e công nhân. Tối 1-2 h sáng mới về nhìn đứa con gái chưa ngủ ra mở cửa cho bố về... địt mẹ nó cay sống mũi vcl, tối đó t đéo ngủ được t cũng sợ nếu tao bung thì tương lai con t ra sao. Đáng nhẽ chúng nó phải có cuộc sống tốt hơn và tao tự hứa với bản thân có thất bại đi phụ hồ tích tiền rồi gây dựng lại tiếp địt mẹ còn thở là còn gỡ.....
- Rồi mọi thứ cũng trôi qua, hiện tại tao đang hoàn thiện đưa cty của tao vào ổn định và năm nay dự kiến mở thêm 1 cty làm về mảng mới khác, cty trước thì t giao cho a e quản lý và t chỉ thi thoảng xem báo cáo cũng như xuống dự án họp hành với a e của từng dự án nắm tình hình và nghe xem những gì bất cập cần chỉnh sửa hoặc thay đổi......
Có một câu t từng nghe mà đến giờ lúc nào gặp tình huống khó khăn t đều nhớ đến nó đó là " trước khi ông trời muốn giao cho bạn một việc lớn nào đó thì sẽ thử thách bạn" vậy nên khi đối mặt với điều khó khăn tao như mặt nước tĩnh lặng, vk t thì thấy t cứ bình thản như không đâm ra trách móc rằng t không quan tâm. Nhưng thực ra trong lòng t như " sóng ở đáy sông " vấn đề t chỉ thể hiện hoặc nói khi trong đầu đã tìm ra phương án chứ hạn chế nói những thứ sáo rỗng...... T cám ơn, gia đình, tổ tiên hàng ngày vì đã cho t 1 cơ thể khoẻ mạnh vì ít nhất t có đôi bàn tay có thể làm tất cả từ bốc vác phụ hồ đến xây dựng doanh nghiệp..... Và t hiện đang hy vọng đến u40 ổn định doanh nghiệp thành một tên tuổi trong khu vực ( kv nhỏ thôi chứ mơ thì đương nhiên ai chẳng thích to ) ..... chia sẻ đến đây mong a e vững vàng tay chèo, vì sau lưng chúng ta con gia đình bao gồm bố mẹ, các con. Chỉ cần họ mạnh khoẻ là cuộc sống đã quá ưu đãi cho chúng ta rồi.
 
How? việc phi pháp thì tao không dám làm. Việc hợp pháp thì tao chẳng có gì để làm năng lực cạnh tranh so với người khác. Giờ gần 40 rồi đi xin việc ở đâu nó cũng đéo nhận
M thất bại ở tư duy luôn rồi thì đời khá lên sao được. Đéo có việc thì sắm con xe đạp đi gom đồng nát kiếm chỗ bán lại , xin chân phụ sửa chữa điện nước, phụ làm cỗ mà học nghề.
 

Có thể bạn quan tâm

Top