[Tâm sự] Đơn phương một người 12 năm và cái kết?

ewqeqweqw

Địt Bùng Đạo Tổ
Mexico
Tối qua e không ngủ được, đã định dứt khoát, nhưng rồi e không làm được, có thể các thím nhìn vào sẽ cho e là thằng bi luỵ,... Nhưng những thứ e đã đánh đổi để đi đến được bây giờ, e không cam tâm. Giờ e nó nói ntn e cũng không biết phải làm gì nữa.
0.jpg


1.jpg


2.jpg


3.jpg


4.jpg







Bất chợt nhìn lại đã 12 năm, có lẽ...cũng đến lúc phải kết thúc rồi nhỉ? Đâu ai mãi đợi một người được, đúng không?
Vẫn nhớ năm đó là lúc e học lớp 6 các thím ạ. Hồi ấy vào cấp 2 là bắt đầu chia lớp, hôm đó e vào lớp khác tìm thằng bạn thân thì bắt gặp e nó, ấn tượng là con bé đó xinh và hung dữ vl :) . Vậy là sét đánh cái rụp, sau đó biết e nó học còn giỏi lại hát hay nữa, e thì khi đó cũng top 10 của trường cơ mà ham chơi điện tử nên vẫn không bằng e nó.
Mãi tới lớp 9 thì được học chung lớp, e nó khi đó là học trò cưng của cô chủ nhiệm, được cô chủ nhiệm bảo đi thi học sinh giỏi, vậy là em cũng mon men xin đi thi, vì thi hsg sẽ được học nhóm cùng e nó :). Kết quả là tạch cả team các thím ạ, nhưng xin được sdt của e nó. Vậy là bắt đầu nhắn tin làm quen thôi...
Đến lớp 10 thì đã khá thân với e nó, cùng nhau đi chơi, hát hò, ăn uống được kha khá lần, cơ mà vẫn không dám tỏ tình hay làm gì cả. Vì khi đó nghĩ là nói ra thể nào cũng sẽ bị nghỉ chơi, xa lánh.
Năm 11 thì e bị con lớp trưởng nó tán, thế là quen con lớp trưởng. Mà khổ nỗi con lớp trưởng và e ấy lại không ưa nhau :(. Thế là vì tình yêu mới (bị) nghỉ chơi em nó đến tận đại học :rolleyes:.
Lên đại học phải nói là em gà vãi ra, em nó cũng bận học ít đi chơi. Thế là chỉ liên lạc qua điện thoại, cũng chính vì ít gặp mà lại xảy ra nhiều hiểu lầm, giận nhau cơ số lần. Có lần e liều mạng chạy vào nhà e nó xin phép bố ẻm cho vào gặp em, thế mà vừa gặp ẻm đã đuổi e về, mãi tới giờ cả nhà em nó vẫn nhớ chuyện đấy, thỉnh thoảng e nó kể bố mẹ vẫn lấy chuyện đó ra để la ẻm vaf bênh vực e :).
Sau đó e nó đi làm cho 1 công ty gần nhà, và bị 1 thằng lái xe tải có quá khứ ăn chơi báo nhà, lớn hơn 7 tuổi tán. Tất nhiên là gia đình em ấy không đồng ý vì quá khứ và tương lai của thằng kia. Em nó bảo sẽ chia tay thằng đấy theo ý của gia đình, bạn bè khuyên ngăn. Điều đó đã dấy lên cho em hy vọng, hôm lễ vừa rồi đi chơi xa với e ấy (em ấy + bạn nữ chung + em = 3 người), làm ẻm và thằng kia cãi nhau, thằng đấy còn doạ sẽ không để yên nếu ẻm làm nó thất vọng (giẻ rách vl). Thế rồi e mới chính là người thất vọng các thím ạ, mặc cho mọi người khuyên ngăn, e ấy vẫn xin lỗi em và quyết định tiếp tục yêu thằng kia, chỉ đơn giản vì thằng đấy cười đẹp.
Khá là đau ạ, ngần ấy thời gian, cái giá có đắt quá không các thím? Các thím chửi em đi, văn em giờ lủng củng quá :).
Chỉ sợ sau này e ấy và thằng đấy có vấn đề gì thì em lại không đành lòng...
 
chúc mừng mày. Buồn ? Tất nhiên, nhưng mày cũng có thể tự hào ít nhất mày đã tìm thấy một cái gì đó mày thực sự yêu quý và theo đuổi nó. Dù cuối cùng có thể nó ko thuộc về mày. Nhưng ko đáng tiếc đâu vì có rất nhiêu thằng ko được như mày đâu - tìm thấy một thứ thật sự có ý nghĩa với mình.
 
Bỏ đi bác ơi nên tập chung vào công việc. Coi như đây là bước ngoặc. vài năm sau nhìn lại có khi nó lại cảm thấy tiếc về bác hơn. như kiểu cảm giác có kh biết trân trọng mất đi rồi mới thấy tiếc ấy. trc em cũng gần giống như bác. cũng simp mấy năm xong lúc mình kh yêu nó nữa thì nó lại thích mình mới vl. nma nghĩ lại nếu lúc đấy thành đôi thì cũng khó lâu dài vì yêu nhiều quá mà con kia nó kh cảm nhận được thì nó lại thành gò bó vl.
 
Bỏ đi mới nên ng dc.
Gái mày vàng simp nó nó càng khinh, phải kiểu không có em nó mày vẫn sống tốt, cv ngon, nhiều mối quan hệ, có các e khác tán tỉnh đẩy đưa nữa, lúc ấy trông mắt gái mày mới có giá trị.
Còn như hiện tại mày chỉ là thằng simp lỏ nó dí buồi quan tâm
 
Bỏ đi mới nên ng dc.
Gái mày vàng simp nó nó càng khinh, phải kiểu không có em nó mày vẫn sống tốt, cv ngon, nhiều mối quan hệ, có các e khác tán tỉnh đẩy đưa nữa, lúc ấy trông mắt gái mày mới có giá trị.
Còn như hiện tại mày chỉ là thằng simp lỏ nó dí buồi quan tâm
Đúng rồi, trai hay gái đều vậy cả thôi, nó nằm ở tâm lý. Tình cảm đéo phải cứ cố gắng là đc, nhiều khi phũ lại hay.
 
Tối qua e không ngủ được, đã định dứt khoát, nhưng rồi e không làm được, có thể các thím nhìn vào sẽ cho e là thằng bi luỵ,... Nhưng những thứ e đã đánh đổi để đi đến được bây giờ, e không cam tâm. Giờ e nó nói ntn e cũng không biết phải làm gì nữa.
0.jpg


1.jpg


2.jpg


3.jpg


4.jpg







Bất chợt nhìn lại đã 12 năm, có lẽ...cũng đến lúc phải kết thúc rồi nhỉ? Đâu ai mãi đợi một người được, đúng không?
Vẫn nhớ năm đó là lúc e học lớp 6 các thím ạ. Hồi ấy vào cấp 2 là bắt đầu chia lớp, hôm đó e vào lớp khác tìm thằng bạn thân thì bắt gặp e nó, ấn tượng là con bé đó xinh và hung dữ vl :) . Vậy là sét đánh cái rụp, sau đó biết e nó học còn giỏi lại hát hay nữa, e thì khi đó cũng top 10 của trường cơ mà ham chơi điện tử nên vẫn không bằng e nó.
Mãi tới lớp 9 thì được học chung lớp, e nó khi đó là học trò cưng của cô chủ nhiệm, được cô chủ nhiệm bảo đi thi học sinh giỏi, vậy là em cũng mon men xin đi thi, vì thi hsg sẽ được học nhóm cùng e nó :). Kết quả là tạch cả team các thím ạ, nhưng xin được sdt của e nó. Vậy là bắt đầu nhắn tin làm quen thôi...
Đến lớp 10 thì đã khá thân với e nó, cùng nhau đi chơi, hát hò, ăn uống được kha khá lần, cơ mà vẫn không dám tỏ tình hay làm gì cả. Vì khi đó nghĩ là nói ra thể nào cũng sẽ bị nghỉ chơi, xa lánh.
Năm 11 thì e bị con lớp trưởng nó tán, thế là quen con lớp trưởng. Mà khổ nỗi con lớp trưởng và e ấy lại không ưa nhau :(. Thế là vì tình yêu mới (bị) nghỉ chơi em nó đến tận đại học :rolleyes:.
Lên đại học phải nói là em gà vãi ra, em nó cũng bận học ít đi chơi. Thế là chỉ liên lạc qua điện thoại, cũng chính vì ít gặp mà lại xảy ra nhiều hiểu lầm, giận nhau cơ số lần. Có lần e liều mạng chạy vào nhà e nó xin phép bố ẻm cho vào gặp em, thế mà vừa gặp ẻm đã đuổi e về, mãi tới giờ cả nhà em nó vẫn nhớ chuyện đấy, thỉnh thoảng e nó kể bố mẹ vẫn lấy chuyện đó ra để la ẻm vaf bênh vực e :).
Sau đó e nó đi làm cho 1 công ty gần nhà, và bị 1 thằng lái xe tải có quá khứ ăn chơi báo nhà, lớn hơn 7 tuổi tán. Tất nhiên là gia đình em ấy không đồng ý vì quá khứ và tương lai của thằng kia. Em nó bảo sẽ chia tay thằng đấy theo ý của gia đình, bạn bè khuyên ngăn. Điều đó đã dấy lên cho em hy vọng, hôm lễ vừa rồi đi chơi xa với e ấy (em ấy + bạn nữ chung + em = 3 người), làm ẻm và thằng kia cãi nhau, thằng đấy còn doạ sẽ không để yên nếu ẻm làm nó thất vọng (giẻ rách vl). Thế rồi e mới chính là người thất vọng các thím ạ, mặc cho mọi người khuyên ngăn, e ấy vẫn xin lỗi em và quyết định tiếp tục yêu thằng kia, chỉ đơn giản vì thằng đấy cười đẹp.
Khá là đau ạ, ngần ấy thời gian, cái giá có đắt quá không các thím? Các thím chửi em đi, văn em giờ lủng củng quá :).
Chỉ sợ sau này e ấy và thằng đấy có vấn đề gì thì em lại không đành lòng...

Yêu đơn phương đc hẳn 12 năm. Khả năng là ông có bệnh tâm lý nặng đấy.
Người bình thường yêu đơn phương cũng cỡ 1,2 năm là chán lắm rồi.
 
Top