Hồi giữa t6 tao quen nó trong chuyến đi đồng tháp, tao về ct và vẫn giữ liên lạc. Xong tao cũng gạ gẫm và nó thì lúc tỏ vẻ ngoan ngoãn như mèo, lúc thì cọc. Lúc tao rảnh tao chạy 80km lên đồng tháp thăm nó, có lúc thì nó cho nắm tay, hôn hít, nhưng có lúc thì nắm tay nó giật tay lại, rồi đéo cho động chạm gì. Đỉnh điểm của dẫm Lồn là tao kêu nó nghỉ làm về sớm đi chơi với tao, tao khó khăn lắm mới sắp xếp dc mớ thời gian lên gặp nó, tao có quen với sếp nó nên tao có nói chuyện cho nó nghỉ buổi chiều rồi, mà nó nghe tin tao xin giùm nó nghỉ buổi chiều để đi chơi vs tao thì nó dẫy đùng đùng lên ko chịu, nói tao ép nó, làm khó nó?
Cái bữa đó nó làm tao sốc vì tao đéo hiểu nổi nó nghĩ gì luôn. Tao đi xe máy 80km từ cần thơ lên lấp vò, có lúc giữa đường vắng trời mưa t bị ướt hết, rồi để gió lạnh hong khô tranh thủ vặn ga để lên kịp giờ gặp nó. Rồi dùng quan hệ để sắp xếp cho nó offline, lần nào cũng rủ nó đi chơi mọi thứ tao lo hết, nó chỉ việc ăn và chơi, có thiệt thòi gì đâu. Mà mở mồm ra nói không một cách vô tình, thái độ đối xử của nó giống như kiểu ngta bỏ công ra nấu bưng chén súp dâng tận miệng rồi nó vung tay hất đổ vậy. Bữa đó tao có chửi nó một tràng, xong nó dịu lại rồi nó xin lỗi tao, đến tối tao với nó vẫn đi chơi như kế hoạch nhưng trong lòng tao đéo còn thấy vui nữa, tao bị ám ảnh lại những chuyện tình tan vỡ ngày xưa nên cái lúc thấy nó ko hiểu cho cảm nhận của tao là tao hết niềm tin rồi. Xong tối đó tao vẫn đối xử tốt với nó, dẫn lần lượt 2 nhà hàng, 2 quán nước lớn ở đồng tháp, rồi ra chợ đêm cho nó dạo chơi ăn vặt, tổng thiệt hại 9 củ cho hai đứa chủ yếu ăn chơi tào lao, đó là công sức lao động tao ngồi mấy chục ngày chứ tao ko phải đại gia nhưng tao ko tiếc vì tao luôn hết lòng hết dạ. Xong tới lúc chia tay đi về nhà thì cũng gần 22h, nó với tao đi xe riêng, tao định bụng lúc đó ôm nó cái rồi về cho tình cảm như phim thôi, nhưng nó lao thẳng đến chiếc xe rồi phóng đi một cách dứt khoát luôn, như kiểu nãy giờ tao với nó đi chơi là nó đang làm việc vậy chứ ko phải luyết tiếc gì, tao đhs nhà nó gần mà gấp vậy, tao nhà xa hơn 80km mà còn chưa có gấp như nó nữa. Tao bị đơ luôn. Trời thì mưa lâm râm, lúc đó tao còn chưa thể về dc tới tận 2h sáng mới tới nhà, mà đợi một cái tin nhắn hỏi về chưa cũng đéo thấy.
Xong chuyến đó, tao dứt khoát im lặng đến tận bây giờ. Và nó cũng ko có một động thái nào với tao.
Cái bữa đó nó làm tao sốc vì tao đéo hiểu nổi nó nghĩ gì luôn. Tao đi xe máy 80km từ cần thơ lên lấp vò, có lúc giữa đường vắng trời mưa t bị ướt hết, rồi để gió lạnh hong khô tranh thủ vặn ga để lên kịp giờ gặp nó. Rồi dùng quan hệ để sắp xếp cho nó offline, lần nào cũng rủ nó đi chơi mọi thứ tao lo hết, nó chỉ việc ăn và chơi, có thiệt thòi gì đâu. Mà mở mồm ra nói không một cách vô tình, thái độ đối xử của nó giống như kiểu ngta bỏ công ra nấu bưng chén súp dâng tận miệng rồi nó vung tay hất đổ vậy. Bữa đó tao có chửi nó một tràng, xong nó dịu lại rồi nó xin lỗi tao, đến tối tao với nó vẫn đi chơi như kế hoạch nhưng trong lòng tao đéo còn thấy vui nữa, tao bị ám ảnh lại những chuyện tình tan vỡ ngày xưa nên cái lúc thấy nó ko hiểu cho cảm nhận của tao là tao hết niềm tin rồi. Xong tối đó tao vẫn đối xử tốt với nó, dẫn lần lượt 2 nhà hàng, 2 quán nước lớn ở đồng tháp, rồi ra chợ đêm cho nó dạo chơi ăn vặt, tổng thiệt hại 9 củ cho hai đứa chủ yếu ăn chơi tào lao, đó là công sức lao động tao ngồi mấy chục ngày chứ tao ko phải đại gia nhưng tao ko tiếc vì tao luôn hết lòng hết dạ. Xong tới lúc chia tay đi về nhà thì cũng gần 22h, nó với tao đi xe riêng, tao định bụng lúc đó ôm nó cái rồi về cho tình cảm như phim thôi, nhưng nó lao thẳng đến chiếc xe rồi phóng đi một cách dứt khoát luôn, như kiểu nãy giờ tao với nó đi chơi là nó đang làm việc vậy chứ ko phải luyết tiếc gì, tao đhs nhà nó gần mà gấp vậy, tao nhà xa hơn 80km mà còn chưa có gấp như nó nữa. Tao bị đơ luôn. Trời thì mưa lâm râm, lúc đó tao còn chưa thể về dc tới tận 2h sáng mới tới nhà, mà đợi một cái tin nhắn hỏi về chưa cũng đéo thấy.
Xong chuyến đó, tao dứt khoát im lặng đến tận bây giờ. Và nó cũng ko có một động thái nào với tao.
