aloxo
Mai là mùng một
Mới kiếm được tiền thường sẽ có tâm lý đó. Ai cũng có thể trở thành một thằng khốn nạn trong mắt những người thân thuộc cũ nếu không để ý. Trước đây có một giai đoạn tôi cũng giống như anh bạn mà anh kể, mới kiếm được tiền, kiếm dễ và nhiều (so với tôi thời điểm đó), rồi nói chuyện mạnh dạn bạo mồm hơn hẳn, nhiều lúc gây tổn thương cho những người xung quanh mà không biết. Đôi lúc người nói ra mấy câu đó chỉ là "vô duyên" chứ không "ác ý", tiếng Anh nó có từ "tasteless" - chuẩn đét với tình huống này. Làm ăn nếu gặp thời thì "tiền vào như nước sông Đà", chứ còn vốn văn hóa, đối nhân xử thế, nhân sinh quan thì phải trau dồi, tu luyện hàng ngày chứ không có chuyện một ngày đạo đức chảy vô nhà ào ào được.Số là tao đã 32 tuổi, học chung đại học với nó.
Chơi rất thân khi nó còn nghèo, từ khi nó phất lên giàu nhờ mua đất. Mua được 3 hay 4 cái nhà ở sài gòn, mua xe hơi
Tao thì kinh tế cũng lình bình kiếm lương tầm 20 củ
Nó thì giờ tháng kiếm 200tr hay 300tr hơn gì đó
Giờ gặp đi cafe, đi họp lớp, chủ yếu để khoe nhà, khoe xe, Nó giỡ giọng văn vẻ, kêu ngạo, mỉa mai, chà đạp sỉ nhục tao giữa đám đông. Làm hoài sao mày vẫn nghèo thế, chả có cài gì trong tay. Ai cũng giàu hết chỉ mình mày nghèo. Mở miệng nói đạo lý, văn vẻ. Tao nghe mà kay dái
Nó thì dân đắc lắc gốc hà tĩnh
Tao thì dân sài gòn ở đây.
Kể từ đó tao từ mặt nó, nó gọi đéo nghe điện thoại.
Theo các mày tao ứng xử thế nào là hợp lý???
Nhiều lúc mình cảm thấy mình "hiền và nhu nhược"
Tụi bây cho tao chút động lực nào!
Nói thế để anh thấy ông bạn anh đáng thương nhiều hơn là đáng giận. Anh cảm hóa được anh ta thì tốt, còn nếu bên cạnh anh ta khó chịu quá, thì anh cứ mạnh dạn gạt sang một bên để tập trung vào công việc và cuộc sống của mình. Cuộc sống là của chính anh mà, hãy giành nó cho những thứ xứng đáng.
Đôi lời cùng anh!