Tao bị trầm cảm vì đặt mục tiêu quá cao ?

caodai37

Mai là mùng một
tao đang bị trầm cảm nặng, dòng họ tao luôn ép tao phải là người thành công nhất chỉ vì tao thi điểm đại học cao nhất họ, thế nên mặc định là tao phải giàu
nản nhất về quê ai cũng bốc phét là giàu có ngoài HN có tiền mua nhà, nhưng tao đến chơi 1 mình thì người thuê trọ, người có mỗi căn nhà 30m2, tao nhận ra sự thật nhưng im lặng
ấy vậy mà họ ko xấu hổ về quê lúc nào họ cũng xem như người thành đạt, rồi còn quay sang cười tao nữa, đơn giản vì tao chưa lấy vợ. Ông già tao nghe vậy tưởng thật nên lúc nào cũng chì chiết tao, bảo tao học giỏi mà ko bằng họ, nhưng ổng có biết sự thật đâu
Tao cũng ra ở riêng cho nhẹ đầu nhưng ông già tao lúc nào cũng xem là tao ko thành công, tao mới đi làm dc 5 năm thôi nên ko có khả năng mua nhà
mấy tháng này tao bị mất ngủ nặng và có biểu hiện trầm cảm ngày càng nhiều hơn, vì tao lúc nào cũng xem bọn giàu có hơn nó khoe nhà khoe xe, IG của tao toàn follows bọn richkid dubai london, từ đó tao bị tác dụng ngược, ko dám mua đồ hiệu ko đi ăn nhà hàng nữa, vì mục đích của tao giờ chỉ có tích cóp tiền.
thực tế hiện tại công việc của tao vẫn ổn nhưng tao luôn bị dằn vặt hơn người khác là tao nghèo, mặc dù nhiều đứa còn tệ hơn tao nữa. Cái mặt bằng nghèo của tao là tao tự so mình với độ mixi, hải sapa, lâm vlog, khoa pug ấy. Nên giờ con nào xấu và nghèo quá tao cũng đéo thích tán, tao đã thử hạ mục tiêu xuống từ tài sản đến gái gú, nhưng cứ nhìn con xấu là tao lại chán.
tao cảm giác 1 thời gian nữa mà đéo thoát đc có khi tao reset, giờ phải làm gì nhỉ, có nên đi gặp bác sĩ tâm lý ko, rồi gặp lão đéo có tâm có khi bệnh còn nặng hơn, vừa mất tiền vừa đéo khỏi.
 
T cũng giống m . K phải gđ t ép mà t tự đặt mục tiêu cho t :)) r sau đó gđ t cũng đòi hỏi . T stresss mất ăn mất ngủ gần 1 tuần . Bị chửi buồn mà não t stresss đơ đơ v~ ra . M cứ làm cứ cày cái j đến nó đến . Cá gì buông bỏ đc thì tới thời m buông bỏ dc thôi . Còn gđ m nên nói thẳng m có thành công hay có nhà thì đó cũng là tài sản của m :) m dùng 1 chiêu liên tục đầu độc tư tưởng gđ là tiền của m là của m chứ k phải của ba mẹ hay anh chị gì hết . Rồi gđ m cũng bớt hy vọng hơn coi m loser cũng dc lúc đó m có mục tiêu rõ ràng hơn thôi .
 
Viết được ra là bro nhận thức đc vấn đề rồi đó, coi như được nửa đường. Như mày trình bày tất cả là do tự tâm lý mày dày vò mày. Mn ai cũng thích ý kiến nói mồm nhưng chả ai sẵn sàng sống cho mày cả, nên quan tâm làm méo ng ngoài cuộc, dù cho là họ hàng mày (hơi căng tí). Nói dễ thế chứ có những ng ko thoát đc ám ảnh, peer pressure, như mày mất ăn mất ngủ chứng tỏ bị stress ko nhẹ rồi. Thấy ko tự mình thông não đc bản thân thì mạnh dạn đi khám tâm lý tâm thần đi bro. Xã hội kim tiền hối hả thì số ng bị stress tâm lý càng cao, cái này xu hướng như các nước phát triển rồi :v Bởi vậy XH xu hướng nó vậy rồi thì tự mày phải càng tự do vượt thoát trong tư tưởng trong tâm hồn. Giờ mày nên có những mục tiêu cá nhân, mà tựu chung lại phải phục vụ cho hạnh phúc và sự phát triển của mày: tiền bao nhiêu là đủ sống. Nơi ở thì nhiêu là đủ cho nhu cầu hiện tại và tương lai. Phương tiện di chuyển xe máy đã đủ đáp ứng nhu cầu chưa?...Nhu cầu tình cảm bản thân là gì - gia đình vợ con?...Tự xác lập những mục tiêu của bản thân và sống vì bản thân, sống theo bản sắc riêng của chính mày, mày sẽ thấy đỡ lạc lõng và ko phải căng thẳng ngu ngốc khi phải sống theo người khác hay cuộc sống bị ng khác dắt mũi, 1 ng vốn ko phải mày :v
 
Viết được ra là bro nhận thức đc vấn đề rồi đó, coi như được nửa đường. Như mày trình bày tất cả là do tự tâm lý mày dày vò mày. Mn ai cũng thích ý kiến nói mồm nhưng chả ai sẵn sàng sống cho mày cả, nên quan tâm làm méo ng ngoài cuộc, dù cho là họ hàng mày (hơi căng tí). Nói dễ thế chứ có những ng ko thoát đc ám ảnh, peer pressure, như mày mất ăn mất ngủ chứng tỏ bị stress ko nhẹ rồi. Thấy ko tự mình thông não đc bản thân thì mạnh dạn đi khám tâm lý tâm thần đi bro. Xã hội kim tiền hối hả thì số ng bị stress tâm lý càng cao, cái này xu hướng như các nước phát triển rồi :v Bởi vậy XH xu hướng nó vậy rồi thì tự mày phải càng tự do vượt thoát trong tư tưởng trong tâm hồn. Giờ mày nên có những mục tiêu cá nhân, mà tựu chung lại phải phục vụ cho hạnh phúc và sự phát triển của mày: tiền bao nhiêu là đủ sống. Nơi ở thì nhiêu là đủ cho nhu cầu hiện tại và tương lai. Phương tiện di chuyển xe máy đã đủ đáp ứng nhu cầu chưa?...Nhu cầu tình cảm bản thân là gì - gia đình vợ con?...Tự xác lập những mục tiêu của bản thân và sống vì bản thân, sống theo bản sắc riêng của chính mày, mày sẽ thấy đỡ lạc lõng và ko phải căng thẳng ngu ngốc khi phải sống theo người khác hay cuộc sống bị ng khác dắt mũi, 1 ng vốn ko phải mày :v
Tao 26 tuổi, không có lấy nổi 1 người bạn thì sao mày ?
 
tao đang bị trầm cảm nặng, dòng họ tao luôn ép tao phải là người thành công nhất chỉ vì tao thi điểm đại học cao nhất họ, thế nên mặc định là tao phải giàu
nản nhất về quê ai cũng bốc phét là giàu có ngoài HN có tiền mua nhà, nhưng tao đến chơi 1 mình thì người thuê trọ, người có mỗi căn nhà 30m2, tao nhận ra sự thật nhưng im lặng
ấy vậy mà họ ko xấu hổ về quê lúc nào họ cũng xem như người thành đạt, rồi còn quay sang cười tao nữa, đơn giản vì tao chưa lấy vợ. Ông già tao nghe vậy tưởng thật nên lúc nào cũng chì chiết tao, bảo tao học giỏi mà ko bằng họ, nhưng ổng có biết sự thật đâu
Tao cũng ra ở riêng cho nhẹ đầu nhưng ông già tao lúc nào cũng xem là tao ko thành công, tao mới đi làm dc 5 năm thôi nên ko có khả năng mua nhà
mấy tháng này tao bị mất ngủ nặng và có biểu hiện trầm cảm ngày càng nhiều hơn, vì tao lúc nào cũng xem bọn giàu có hơn nó khoe nhà khoe xe, IG của tao toàn follows bọn richkid dubai london, từ đó tao bị tác dụng ngược, ko dám mua đồ hiệu ko đi ăn nhà hàng nữa, vì mục đích của tao giờ chỉ có tích cóp tiền.
thực tế hiện tại công việc của tao vẫn ổn nhưng tao luôn bị dằn vặt hơn người khác là tao nghèo, mặc dù nhiều đứa còn tệ hơn tao nữa. Cái mặt bằng nghèo của tao là tao tự so mình với độ mixi, hải sapa, lâm vlog, khoa pug ấy. Nên giờ con nào xấu và nghèo quá tao cũng đéo thích tán, tao đã thử hạ mục tiêu xuống từ tài sản đến gái gú, nhưng cứ nhìn con xấu là tao lại chán.
tao cảm giác 1 thời gian nữa mà đéo thoát đc có khi tao reset, giờ phải làm gì nhỉ, có nên đi gặp bác sĩ tâm lý ko, rồi gặp lão đéo có tâm có khi bệnh còn nặng hơn, vừa mất tiền vừa đéo khỏi.
Tao thật là cái văn hoá xã hội nơi này + tâm lý mày yếu nên gây ra trầm cảm.
Nếu mày ko đủ mạnh mẽ thì tao khuyên mày nên chuyển nơi mày sống và làm việc
 
Tao 26 tuổi, không có lấy nổi 1 người bạn thì sao mày ?
Tao cũng chịu, tao vốn ít bạn do trầm tính, kiểu bạn cùng trường, ĐH, lớp đào tạo các kiểu, kiểu phải có hoàn cảnh và ng khác chủ động. Bạn tao có đc thường do có cùng sở thích, mục tiêu, hoàn cảnh...mày nên thử bắt đầu từ những cái này. Còn nếu mày ko tìm đc lý do để có bạn thì cá nhân tao thất bại nhiều mới hiểu là dù mày siêu đẳng cỡ nào đi nữa mà ko có 1 bộ sậu, đồng bọn hỗ trợ mày (cho dù chỉ là hỗ trợ tinh thần, tình cảm) thì kiểu gì mày cũng ko phát huy hoàn toàn đc, kiểu ko thể vỗ tay với 1 bàn tay ấy. Mày có thể bắt đầu bằng 1 lý do thực dụng rồi phát triển nó thành mqh đúng nghĩa cũng đc. Còn nếu mày bị bệnh tâm lý lo âu xã hội sợ đám đông, hikikomori... thì đi khám đi mày, chuyên gia giúp mày thực chất hơn. Góc nhìn tham khảo của tao thôi.
 
Xã hội phông bạt nên tự cảm thấy trầm cảm vì mình luôn thua kém thôi. Giá mà kệ mẹ nó dc thì tốt. Cuộc sống mà.
 
Tao cũng chịu, tao vốn ít bạn do trầm tính, kiểu bạn cùng trường, ĐH, lớp đào tạo các kiểu, kiểu phải có hoàn cảnh và ng khác chủ động. Bạn tao có đc thường do có cùng sở thích, mục tiêu, hoàn cảnh...mày nên thử bắt đầu từ những cái này. Còn nếu mày ko tìm đc lý do để có bạn thì cá nhân tao thất bại nhiều mới hiểu là dù mày siêu đẳng cỡ nào đi nữa mà ko có 1 bộ sậu, đồng bọn hỗ trợ mày (cho dù chỉ là hỗ trợ tinh thần, tình cảm) thì kiểu gì mày cũng ko phát huy hoàn toàn đc, kiểu ko thể vỗ tay với 1 bàn tay ấy. Mày có thể bắt đầu bằng 1 lý do thực dụng rồi phát triển nó thành mqh đúng nghĩa cũng đc. Còn nếu mày bị bệnh tâm lý lo âu xã hội sợ đám đông, hikikomori... thì đi khám đi mày, chuyên gia giúp mày thực chất hơn. Góc nhìn tham khảo của tao thôi.
Cảm ơn mày nhé, tao sắp cưới mà ít bạn, nên buồn quá
 
Coi như vẫn còn biết vấn đề của mình, do mọi người áp đặt, đặt hy vọng mày quá, mày suy nghĩ rồi tự tạo áp lực cho bản thân là phải giàu, cái này là luồng suy nghĩ của m, đó là tác động ngay chính bên trong m và m chỉ suy nghĩ được theo 1 chiều hướng như thế mới dẫn đến trầm cảm. theo t thì m nên đi gặp bác sĩ tâm lý hoặc m đối diện trực tiếp với cái vấn đề sợ nghèo của m, bỏ điện thoại, đi ra ngoài nhiều, nhìn mọi thứ xung quanh rồi m tự thay đổi suy nghĩ đi, suy nghĩ ở nhiều góc độ. sống cho bản thân chứ không phải sống vì ánh mắt của người khác, đừng đua đòi theo là m phải thế nọ thế kia rồi tự tạo áp lực cho mình. mỗi người đều có một cuộc sống riêng, chúc m sớm khỏi bệnh.
 
Tao cũng đang stress như mày. Thất nghiệp, bệnh tật, bị giật nợ, đầu tư cái gì thua cái đó, mắc nợ. Bản thân tao thì chỉ mong cuộc sống đơn giản. Cũng chả quan tâm tới xh hay họ hàng nghĩ gì. Chỉ ông nói tao là khắc nghiệt. Lúc nào cũng tiền tiền làm cho gia đình tan nát
 
Kỳ vọng, hy vọng vốn là mầm hoạ của những cảm xúc tiêu cực. Nó sẽ dẫn tới các cảm xúc thất vọng và mạnh hơn nữa là sự tuyệt vọng. Như vậy là ta chỉ cần giảm kỳ vọng xuống hoặc cao siêu tới mức làm mọi việc mà ko có kỳ vọng nào thì tất nhiên các cảm xúc tiêu cực sẽ ko xảy ra. Tuyệt nhiên chúng ta cũng ko nên đặt kỳ vọng vào người khác
 

Có thể bạn quan tâm

Top