Mày ạ, anh mày là anh mày, mày là mày. Anh mày với mày sẽ có những tình cảm riêng cho bố mẹ và ngược lại, thứ tình cảm này đặc thù ở từng người. Bố mẹ thương mày theo cách khác, thương anh mày theo cách khác, nhưng nhìn lại vẫn 1 chữ thương ấy.
Mày không biết cảm giác mất đi người thân nó đáng sợ thế nào đâu. Nó trống rỗng đến cùng cực, và cuối cùng mày phải chấp nhận. Những kỷ niệm với người thân đã mất sẽ hiện hữu trong đầu mày, và mày nhận ra mày sẽ không bao giờ có lại được. Đau đớn lắm chứ đùa.
Mày mà nghiên cứu bộ môn tâm thần học, thì mày sẽ biết các giai đoạn của cái chết thể xác. Việc mất người thân cũng tương tự, nó là các giai đoạn của chết tâm hồn.
Mày muốn giết chết tâm hồn của bố mẹ mày thì cứ việc. Muốn để sau này những người ghét bố mẹ mày có cơ hội sỉ vả, chọc ngoáy thêm nỗi đau thì cứ việc chết. Nhưng lớn rồi làm cái gì cũng phải suy nghĩ cho người khác. Đừng biết chết thôi. Trầm cảm thì đi chữa. Rối loạn tâm thần thì học cách cải thiện tâm lý...Con người còn cả tỉ lý do để sống.
Tao nhiều lúc cũng muốn chết. Nhưng đéo thể chết làm ma trinh nữ được. Khoai nhỉ
@khoaito2022