
Điều đó là rõ ràng.Mày học ở VN bao giờ chưa mà hỏi câu như vậy?
Xưa thì chỉ nhồi kiến thức, tư duy của sản vào đầu.
Mày muốn phát triển hơn những thứ mày được nhồi vào đầu thì mày phải có thời gian để suy nghĩ. Bao gồm suy nghĩ xem làm như vậy có đúng ko, hoặc mình còn biện pháp nào làm tốt hơn ko, hoặc mình có cách nào để giảm khả năng sai lầm ko, v.v. và v.v. Mà những suy nghĩ như vậy lại là thứ mà sản sợ.
Ví dụ: Khi làm bài tập làm văn nêu cảm nghĩ của mày về cái thơ "Bánh trôi nước" của HXH, mày phải làm theo đúng ý sản (thầy cô, văn mẫu) là số phận trói buộc của người phụ nữ thời pk thì mày mới được điểm cao, chứ mày mà bảo bài thơ làm mày cửng do liên tưởng đến vú cô giáo và muốn xé áo cô ngay giữa lớp là chết cmm rồi![]()
Cái tao thắc mắc s ao bọn trẻ nó ko có tự tuy duy ấy. Hầu hết là như vậy.
Nó k tự đặt ra câu hỏi sao lại ăn mừng như thế?