Tao thực sự không hiểu món Bún Chả Hà Nội

Thực sự t vẫn không hiểu logic của cách ăn bún chả Hà Nội, thưa chi bộ!

bun-cha.jpg


Tại sao không trút hết vào tô rồi chan nước mắm, trộn lên rồi ăn mà phải gắp bún chấm vào tô nước mắm?

Khổ thật sự, thưa chi bộ, anh gắp được bún, chấm vào tô nước mắm phát là nó trôi tuột xuống tô nước mắm sạch, lại phải dùng đũa khoắng cật lực để vớt nó lên

Hỡi ôi, bún mà gặp nước là nó biến thành lươn ngay và luôn, dùng đũa khoắng rất nhọc, quán lại không có nĩa để vớt bún, anh phải xin quán thêm cái thìa (muỗng).

Tay thìa, tay đũa mới vớt được gắp bún mướt rượt, thấm đẫm nước mắm, rất mất đoàn kết ra khỏi tô nước mắm để ăn

Xong rồi gắp rau sống ăn riêng, chả ăn riêng, ăn hết bún mới tới rau, rồi chả, đằng nào vào dạ dày chẳng trộn lẫn nhau, nhưng trộn với nhau trước khi ăn thì không trộn được

Thấy có cái mẹt lót lá chuối, anh định dùng bàn tay năm ngón để trộn rồi chấm, nhưng sớm từ bỏ ý định, vì lá rau thơm bé tí làm sao gói được bún?

Cuối cùng lần ăn bún chả thứ hai cũng thảm họa y như lần đầu

P/s: Đôi lời muốn nói với mọi người, đất nước ta dài như một con đường cao tốc, chắc chắn là lối sống, ẩm thực các vùng miền sẽ có sự khác biệt.

Trải nghiệm bản thân của cá nhân khi cố gắng hòa nhập với anh em các vùng miền khác gặp chút khó khăn là chuyện bình thường.

T không làm được như dân địa phương vì chưa quen là chuyện bình thường và đó là một trải nghiệm thú vị nên ghi lại làm kỷ niệm cho bản thân mình thôi.
Thế ăn phở hai tô
Mì hai tô chưa
 
đéo ai bắt mày phải ăn theo kiểu của người khác mà khóc cái Lồn gì? Mày chồng cầy chuối lên nhồi bún bơm mắm vào lỗ đít cũng được mà, thử đi.
 
Địt mẹ là người Việt ăn đũa từ bé mà đéo gắp được mấy sợi bún ra khỏi cái bát giấm, chịu mày
 
Thực sự t vẫn không hiểu logic của cách ăn bún chả Hà Nội, thưa chi bộ!

bun-cha.jpg


Tại sao không trút hết vào tô rồi chan nước mắm, trộn lên rồi ăn mà phải gắp bún chấm vào tô nước mắm?

Khổ thật sự, thưa chi bộ, anh gắp được bún, chấm vào tô nước mắm phát là nó trôi tuột xuống tô nước mắm sạch, lại phải dùng đũa khoắng cật lực để vớt nó lên

Hỡi ôi, bún mà gặp nước là nó biến thành lươn ngay và luôn, dùng đũa khoắng rất nhọc, quán lại không có nĩa để vớt bún, anh phải xin quán thêm cái thìa (muỗng).

Tay thìa, tay đũa mới vớt được gắp bún mướt rượt, thấm đẫm nước mắm, rất mất đoàn kết ra khỏi tô nước mắm để ăn

Xong rồi gắp rau sống ăn riêng, chả ăn riêng, ăn hết bún mới tới rau, rồi chả, đằng nào vào dạ dày chẳng trộn lẫn nhau, nhưng trộn với nhau trước khi ăn thì không trộn được

Thấy có cái mẹt lót lá chuối, anh định dùng bàn tay năm ngón để trộn rồi chấm, nhưng sớm từ bỏ ý định, vì lá rau thơm bé tí làm sao gói được bún?

Cuối cùng lần ăn bún chả thứ hai cũng thảm họa y như lần đầu

P/s: Đôi lời muốn nói với mọi người, đất nước ta dài như một con đường cao tốc, chắc chắn là lối sống, ẩm thực các vùng miền sẽ có sự khác biệt.

Trải nghiệm bản thân của cá nhân khi cố gắng hòa nhập với anh em các vùng miền khác gặp chút khó khăn là chuyện bình thường.

T không làm được như dân địa phương vì chưa quen là chuyện bình thường và đó là một trải nghiệm thú vị nên ghi lại làm kỷ niệm cho bản thân mình thôi.
@phikong77
 
Lần nào tao ra quán bún chả gần nhà cũng phải kêu 1 suất đặc biệt 50k, mà tụi nó cho nhiều bún quá ăn ko hết, làm kêu thêm 1 phần thịt tổng hợp 50k chỉ thịt và nước chấm nữa để ăn cho hết bún sợ bỏ thì phí :vozvn (22):
 
Mặn buồi gì. Chỉ có bún chả ở quê mày mới mặn thôi. Người Hà Nội ăn nhạt, bán mặn chó có khách
Ờ quê tao ở giữa thủ đô
Cái nc đó mày bảo ko mặn thì mày chắc ở thủ đô ven biển nhỉ
 
Tụi Nhật cũng có món tương tự, gọi là tsukemen, thay bún bằng mì, có điều cọng mì nó dày hơn, chắc hơn, đôi đũa gắp thì dc thiết kế riêng nên gắp ko rớt, nước chấm thì vị đậm đà, thấm nhưng ko mặn.
Topping ăn kèm là thịt, trứng lòng đào, cùng một cách ăn nhưng ko khổ dâm nhưng món bún chả. Bún thì nát, thịt thì nhúng nước mắm nên mất vị thơm của thịt, gắp đũa bún nhúng dzô tô nước chấm, đưa đũa lên đéo có cái Lồn chi, bún đi đường bún, đũa đường đũa. Món bắc kì, ngoài gái dâm ra thì éo có món nào ngon
 
vì một số thằng nghĩ như mày, nên giờ có luôn món "chả chan" đấy, nghĩa là đổ vào hết rồi múc :))
Tô bún nước lèo có thêm mấy miếng thịt nướng. Tự nhiên thành món mới :vozvn (21):
Còn cái bún chả hà lội, đụ đỉ mẹ nó là tô bún nước lèo chưa trộn lại chứ có con cặc gì đâu bày đặt cao siêu.
 
Cũng đúng, bún rối dùng đũa cầm chấm thấy ngu thật sự, tao mấy lần ăn ở quán bún chả có xài bún được ép cục, dễ ăn, lạ vị..
 
nói xôi phát kỳ là cơm nếp thịt kho hột vịt lại đéo chịu, nói chung kệ mẹ bọn nó, vì nếu ko loằng ngoằng thì làm gì có bản sắc ẩm thực
 
Thực sự t vẫn không hiểu logic của cách ăn bún chả Hà Nội, thưa chi bộ!

bun-cha.jpg


Tại sao không trút hết vào tô rồi chan nước mắm, trộn lên rồi ăn mà phải gắp bún chấm vào tô nước mắm?

Khổ thật sự, thưa chi bộ, anh gắp được bún, chấm vào tô nước mắm phát là nó trôi tuột xuống tô nước mắm sạch, lại phải dùng đũa khoắng cật lực để vớt nó lên

Hỡi ôi, bún mà gặp nước là nó biến thành lươn ngay và luôn, dùng đũa khoắng rất nhọc, quán lại không có nĩa để vớt bún, anh phải xin quán thêm cái thìa (muỗng).

Tay thìa, tay đũa mới vớt được gắp bún mướt rượt, thấm đẫm nước mắm, rất mất đoàn kết ra khỏi tô nước mắm để ăn

Xong rồi gắp rau sống ăn riêng, chả ăn riêng, ăn hết bún mới tới rau, rồi chả, đằng nào vào dạ dày chẳng trộn lẫn nhau, nhưng trộn với nhau trước khi ăn thì không trộn được

Thấy có cái mẹt lót lá chuối, anh định dùng bàn tay năm ngón để trộn rồi chấm, nhưng sớm từ bỏ ý định, vì lá rau thơm bé tí làm sao gói được bún?

Cuối cùng lần ăn bún chả thứ hai cũng thảm họa y như lần đầu

P/s: Đôi lời muốn nói với mọi người, đất nước ta dài như một con đường cao tốc, chắc chắn là lối sống, ẩm thực các vùng miền sẽ có sự khác biệt.

Trải nghiệm bản thân của cá nhân khi cố gắng hòa nhập với anh em các vùng miền khác gặp chút khó khăn là chuyện bình thường.

T không làm được như dân địa phương vì chưa quen là chuyện bình thường và đó là một trải nghiệm thú vị nên ghi lại làm kỷ niệm cho bản thân mình thôi.
Ngu thì nói ít thôi
 
Thực sự t vẫn không hiểu logic của cách ăn bún chả Hà Nội, thưa chi bộ!

bun-cha.jpg


Tại sao không trút hết vào tô rồi chan nước mắm, trộn lên rồi ăn mà phải gắp bún chấm vào tô nước mắm?

Khổ thật sự, thưa chi bộ, anh gắp được bún, chấm vào tô nước mắm phát là nó trôi tuột xuống tô nước mắm sạch, lại phải dùng đũa khoắng cật lực để vớt nó lên

Hỡi ôi, bún mà gặp nước là nó biến thành lươn ngay và luôn, dùng đũa khoắng rất nhọc, quán lại không có nĩa để vớt bún, anh phải xin quán thêm cái thìa (muỗng).

Tay thìa, tay đũa mới vớt được gắp bún mướt rượt, thấm đẫm nước mắm, rất mất đoàn kết ra khỏi tô nước mắm để ăn

Xong rồi gắp rau sống ăn riêng, chả ăn riêng, ăn hết bún mới tới rau, rồi chả, đằng nào vào dạ dày chẳng trộn lẫn nhau, nhưng trộn với nhau trước khi ăn thì không trộn được

Thấy có cái mẹt lót lá chuối, anh định dùng bàn tay năm ngón để trộn rồi chấm, nhưng sớm từ bỏ ý định, vì lá rau thơm bé tí làm sao gói được bún?

Cuối cùng lần ăn bún chả thứ hai cũng thảm họa y như lần đầu

P/s: Đôi lời muốn nói với mọi người, đất nước ta dài như một con đường cao tốc, chắc chắn là lối sống, ẩm thực các vùng miền sẽ có sự khác biệt.

Trải nghiệm bản thân của cá nhân khi cố gắng hòa nhập với anh em các vùng miền khác gặp chút khó khăn là chuyện bình thường.

T không làm được như dân địa phương vì chưa quen là chuyện bình thường và đó là một trải nghiệm thú vị nên ghi lại làm kỷ niệm cho bản thân mình thôi.
Ai thích chan bn mắm thì chan, ng ăn mặn ăn nhạt khác nhau, tùy dùng chứ sao.
 

Có thể bạn quan tâm

Top