Đất nông nghiệp ở bên phe thua cuộc nó hơi phức tạp chứ không được nhất quán. Thứ nhất, trước 1975 thì bên thắng cuộc ta có CCRĐ, bên thua cuộc ta có người cày có ruộng (google 2 chính sách này). Sau 1975 thì một phần đất nông nghiệp của thành phần bần cố nông, gốc người Việt, không liên quan gì đến phe thua cuộc thì vẫn tiếp tục canh tác hoàn toàn bình thường. Một phần bị cướp bóc do có dính dáng đến yếu tố người Hoa, phe thua cuộc, bỏ hoang do đu càng, thuyền nhân... Một phần nữa là tự khai hoang với những nơi vô chủ. 1978 thì có Chỉ thị 57 Cảng và Nhà Nghỉ quản lý HTX. Hiến pháp 1980 quy định đất đai là thuộc sở hữu toàn dân, do Nhà nghỉ quản lý, giao cho nhân dân sử dụng. Sau 1986 thì bản chất đất nào của dân trước khi đưa vào HTX thì trả lại cho dân thôi, cái nào của Nhà nước quản lý giao cho HTX, nông trường, lâm trường, xí nghiệp... thì vẫn thuộc đất công. Cái ngon là từ sau 1975 ai khai hoang được bao nhiêu thì sau này khi có luật đất đai 1987 thì là của người đó (với việc không có tranh chấp, khiếu kiện). Vì thời ấy đất rất rẻ, năng suất thấp, giá trị kinh tế cũng không cao nên rất ít người chú tâm vào đất. Phe thua cuộc tính tổng từ 1975 đến 2001 (chấm dứt việc tị nạn tại HK, cũng là thời gian cuối cùng còn tiếp nhận thuyền nhân) là khoảng 2 triệu người. Một con số khổng lồ. Nhiều làng quê ở miền Tây bỏ hoang không một bóng người vì đã làm thuyền nhân hết rồi

. Lớp thì chết ở chiến trường Tây Nam 1978-1979, lớp thì đi cải tạo phương Bắc xa xôi thì còn ai đâu mà chú tâm vào đất với chả đai như bây giờ