Thằng sinh viên ngày ấy

Chuỗi ngày sinh viên của chúng mày thế nào?
Có đầy đủ vui vẻ hạnh phúc chia ly đau đớn không?
Điều gì khiến chúng mày đọng lại mãi không quên không?

SG mùa hè năm ấy.
Vậy là hơn một năm kể từ cái ngày tao khăn gói rời xa mái ấm gia đình tao để đến cái đất Sài Gòn này để theo đuổi cái tấm bằng đại học. Một năm qua tao cũng chả làm nên trò trống mẹ gì ngoài những thói hư tật xấu mà tao bị tiêm nhiễm bởi mấy thằng khốn ở cùng dãy trọ. Nào là nhậu nhẹt, thuốc the, bài bạc hay cá độ gái gú. À quên còn rớt đến 7 môn trong tổng số 18 môn của cái năm nhất. Nghĩ đến cái cảnh học lại mà tao ngao ngán. Tổng kết lại thì năm nhất đại học của tao là một năm thất bại vãi linh hồn. Phụ huynh ở nhà mà biết thì chắc tế xác tao cho hà bá ăn luôn quá. Bởi 12 cắp sách đi học tao đều thuộc hàng học lực top của lớp. Sự kỳ vọng của gia đình vào tao là quá lớn bởi tao là thằng cháu đích tôn nữa chứ.

Thôi kệ bà mọi thứ đi có gì cứ cố gắng cho năm học sau gỡ gạc lại vậy. Bây giờ cũng tháng 6 rồi trường tao cũng bước vào kỳ học quân sự tại khu quân sự đại học quốc gia Tp. HCM. Ngày đầu sang làm thủ tục đăng ký học cũng cả có cái quái gì ngoài chuyện nộp lệ phí mua đồng phục với chuyện thằng nào đăng ký ở nội trú thì ở không thì cút về thôi. Dù học được một năm rồi nhưng tao cũng chả quen biết nhiều ngoài mấy thằng hay ra hút thuốc với tao sau khu giảng đường trường tao. Mấy thằng đó rủ tao ở lại nội trú cho vui nhưng câu trả lời của tao là đéo. Ở lại đông người tao không thích với lại tao cũng chả ưa mấy cái hoạt động ngoại khóa gì đó cho lăm. Tao đăng ký ngoại trú sáng đi chiều về. Tao hồi đó thuộc tiểu đội 7 hay gì đó tao cũng không nhớ rõ chỉ nhớ trong tiểu đội tầm 13 hay 14 mạng gì đó tao cũng không nhớ lắm nữa. Đăng ký xong thì tao cũng lủi về chứ chả nán ná lại làm gì. Mấy đứa con gái lớp tao bảo tao ở lại chụp hình lấy làm kỷ niệm cho nhớ. Tao trả lời cụt lủn không ham rồi thủng thẳng đi ra cổng khu quân sự bắt xe bus 33 đi về. Đến QL1 tao lại phải bắt thêm chuyến 104 để về phòng.

Về đến phòng thì bà chị gái tao vẫn đi học chưa về.( Hồi đó tao ở trọ với chị gái tao. Lúc tao mới vào thì bà chị tao bảo tao đi tìm trọ sao cho tao thuận đường đi học nhưng tao lười kiếm thế nên bà chị tao kiếm luôn. Thành ra ở xa trường tao học). Thay bộ đồ xong ra ngồi trước cửa châm điếu thuốc hút thì lão P chạy qua. ( lão này học bên điện khác trường tao sn 90)
- Tối rảnh không chú? Lão hỏi tao
- Có gì hot? Tao rít hơi thuốc rồi trả lời lão.
- Tối có kèo đá banh với bọn xóm kia mà bên mình thiếu mỗi chú nữa thôi. Lão nhìn tao với ánh mắt như van nài.
- Mấy giờ? Sân nào? Có bia uống không? Tao vẫn không nhìn lão mà trả lời.
- 7h sân VL. Bia bọt thì bọn mày ngày đéo nào chả uống mà cứ hỏi. Lão nham nhở cười.
- Ok anh. Cứ có bia là tốt rồi. Tao nhìn lão cười.
- Ok chú. À nay đi học quân sự thế nào có tăm tia được em nào không? Anh nghe nói nới đó là nới mấy thằng ế hay tìm được mối đó chú.
- Đỉnh cao của tán gái là ngồi uống rượu chờ gái đến tán huynh ơi. Tao rít hơi thuốc rồi nhìn lão cười.
- Bọn mày chỉ được cái mồm, mấy hôm trước nhậu mày với thằng C hai thằng ế ngồi kể chuyện tình trường chúng mày mà tao nghe nhức cả đít. Lão B bĩu môi giễu cợt.
- Ô hay. Ông được nghe tiểu thuyết mà không mất tiền còn chê. Vậy hôm sau nhậu ngồi không nổi thì cút về phòng mà quay tay nhé. Tao cười cười trả lời.
- Thôi anh thua chú. Nhớ nha tối 7h đó. Nói xong lão B chạy tót về phòng chơi game.

Rít xong điếu thuốc tao đứng dậy vào xem mở máy tính lên chơi lúc. Cũng chả có gì hay ho nên chơi lúc tao cũng chán liền lết đít đi ăn. Cái tiết trời nắng SG này cũng nóng không kém gì hè quê tao. Ngồi ăn đĩa cơm mà không buồn nuốt. Ăn cho có trách nhiệm với cái bao tử chứ chả ngon lành gì. Lúc này mà ở quê là làm vài ca bia hơi rồi lăn ra ngủ là phê nhất. Về đến phòng tao lăn ra ngủ chứ biết làm cái mẹ gì giờ.

- Dậy mày 6 giờ rồi, làm chuẩn bị rồi chạy ra sân. Lão B đập cửa ầm ầm.

Tao uể oải đứng dậy đi đánh đánh răng rửa mặt cho tỉnh táo. Bà chị tao vẫn chưa về. Thôi kệ chị em ở với nhau nhưng mấy khi nói chuyện với nhau đâu. Chắc do hai bọn tao tính không hợp nhau nên việc ai nấy làm. Tao thay xong bộ đồ xỏ đôi giày đá banh thì lão B chạy xe qua phòng tao hối tao.

- Nhanh mày, bọn thằng P, C, K ra sân rồi. Thằng L với H đi học về nó ra sân luôn rồi. Lão vừa rịn ga vờ hối.
- Tàu xe già mà vội. Tao leo lên xe thủng thẳng nói.
- Đm. Lão chửi đổng cái rồi vít ga đi.

Vừa ra đến sân thì cái đéo gì thế này. Nhìn Đội bạn rồi nhìn lại đội tao. Phải nói là khác bọt vãi. Đội bạn nhìn thằng nào thằng nấy như con tịnh còn bên tao thì thằng gầy thằng béo thằng thấp thằng cao nhìn loạn xì ngầu. Đã thế bên họ còn có một dàn em út đi theo cổ vũ còn bên tao thì dương thịnh âm suy, toàn những thằng đực rựa với nhau. Thôi thì phải thắng về tỉ số để bù lại thua thiệt về khí thế ra sân.

- Vẫn như cũ nhé. Em với anh C đá dưới anh P với anh H đá trên. Một bắt một cho em. Tao phân công đội hình.
- Ok chú. Đá thí mẹ chúng nó đi cái tội có gái cổ vũ. Tay C hào hứng nói.
- Đá thắng lát về anh mời các chú ly. Tay P cười khanh khách.

Nghe đến bia là thằng nào cũng hừng hực khí thế. Đúng là hội bợm ở với nhau.

Vào trận hai bên giằng co khá là quyết liệt ăn miếng trả miếng liên tục. Bên tao chủ động phòng ngự một bắt một nên bên kia cũng không có nhiều cơ hội. Bọn tao chủ động bắt chết khép chặt phạm vi di duyển nên bên kia chỉ còn biết sút xa cầu may. Khoảng phút thứ 20 gì đó tao cắt được bóng rồi solo lên đến gôn bên kia khi mà cầu thủ bên kia vẫn chưa về kịp. Nhìn sang tay P dơ tay hét.
- Bên này! bên này!
Gã thủ môn lao lên tao gẩy bóng qua cho tay P. Việc còn lại của tay P chỉ đơn giản là đệm bóng vào gôn trống. 1-0 cho đội không có gái.
- Hay lắm chú. Lão P, C, H chạy lại đập tay tao.
- Tiếp tục thủ chặt nha đừng để bia đến miệng rồi lại rơi mất đó. Tao cười đập tay với mấy lão.

Phút 40 một thằng ml bên kia cướp được bóng từ tay H nó dẫn thêm một nhịp rồi sút xa. Bóng đập chân lão C đổi hướng bay vào lưới bên tao trước sự ngỡ ngàng của cả đội.
- Thủ như cc. Ông H mất bóng còn không chịu theo mà lấy. Lão C hét lên giọng trách móc.
- Không sao, đang hòa mà anh. Đừng làm anh em mất sĩ khí. Tao vỗ vai lão C trấn an.
- Đúng đó. Ae ta làm lại. Lão P cũng chạy lại nói đỡ cho lão H. Lão H vẫn cười trừ không biết nói gì.
- Chú ý vào. Tao vỗ vai lão H
- Ok chú. Lão nhìn tao gật đầt với vẻ mặt quyết tâm lắm.
Thế trận vẫn tiếp tục giằng co quyết liệt. Còn khoảng 2p nữa là hết giờ. Tao cắt được bóng từ thằng ml lúc nãy. Tao dốc bóng lên phản công khi thấy đội bạn dâng lên khá cao bên trong lão P với lão H cũng chạy đến trước cửa gôn. Chỉ có thủ môn với thằng hậu vệ theo kèm. 3 đánh 2 thì cơ hội thắng rất cao nếu bên tao biết chắt chiu nếu không dính phản công thì vỡ mồm. Tao nhìn thấy lão H tách ra được khỏi thằng hậu vệ thì tao định chọc khe xuống. Bỗng ầm một cái. Lưng tao như bị xe tông làm tao loạng choạng. Rướn trụ tao với xỉa bóng cho lão H. Chuyền xong tao cũng ngã nhoài ra sân. Chân tao cảm nhấy nhói đau rồi nhưng tao vẫn cố nhìn mấy lão làm ăn sao. Lão H dứt điểm một chạm thì bị gã thủ môn đỡ được, bóng lập bập dội ra cách gôn tầm 5m.
- Tránh ra. Tiếng lão C hét lên
- Bốp.. Vàooo. Bóng găm thẳng sau pha đã bồi của lão C. Bên tao dẫn 2-1 khi sắp hết giờ.
Tao quay lại nhìn thằng ml vừa lao cả người vào tông tao rồi nói
- Mấy ông thích đá bóng hay đá người. Nếu thích đá người thì nói câu. Nếu không phải bên tao đang dẫn chắc tao lao vào đấm luôn quá vì thói chơi xấu. Đang chạy tốc độ cao mà va chạm vậy dễ chấn thương lắm chứ.
- Đá bóng va chạm là bình thường chứ có gì mà căng vậy bồ. Thằng ml vừa phủi hạt cao su dính lên người vừa nói.
- Đm. Mày cố ý chứ va chạm gì. Thích gì thì nói mẹ đi. Tao gườm lên chửi thẳng mặt nó.
- Thôi chú. Lão P lại ôm tao lại
-Có gì ông thông cảm do tui ham bóng quá. Thấy thái độ tao thằng ml cũng hạ dọng lại.
- lần sau chú ý vào. Tao cũng chả muốn làm to chuyện nữa tập tễnh đi ra lấy viên đá chườm vào chỗ gân gần mắt cá chân.
Đúng lúc đó thì ông chủ sân thổi còi hết giờ. Bên tao thắng độ ăn được 1 củ. Bên đó chịu tiền sân luôn. Tối đó bọn tao lại nhậu tưng bừng tới 2h sáng. Chủ đề câu chuyện cũng chỉ quanh trận bóng hay mấy mối tình cũ. Riệu bia ngà ngà vào thì thằng nào cũng tâm trạng hơn. Tao cũng vậy. Hình ảnh người yêu cũ tao cũng hiện về nhưng tao nghĩ đây không phải là tình yêu nữa và là một mảnh ký ức chưa thể quên được. Hay chăng là chưa có một thứ gì mới mẻ hơn để tao quan tâm.
 
Sáng thứ 2 TV đi học còn tao biện lý do chân cẳng nên ở phòng nằm ngủ nướng. Thực ra đi cũng được như bó bột cà nhắc tao đéo thích chút nào. Nằm ở phòng ngủ sướng hơn.
- Anh dậy chưa? Dậy ăn sáng đi em mua bánh mì để trên bàn rồi đó. TV nhắn tin cho tao.
- Anh ăn rồi. Nói đại vậy chứ tao còn chưa ra khỏi giường thì ăn cái lồn gì.
- À trưa em phải làm bài tập nhóm nên không về. Anh nhờ ai mua đồ ăn đi nhé.
- Ừ anh biết rồi.
- Ngoan em thương. Vl nhỉ. Không ngoan cũng thương rồi đó thôi.
Dậy đánh răng rửa mặt xong xuôi lại lấy ổ bánh mì ra gặm. Phía dưới còn để lại mảnh giấy " ở nhà ngoan chờ em về nhé. Y/a". Đọc xong tao cũng phì cười. Dặn tao như con nít không bằng. Ít ra tao cũng ngoan vl, thanh niên gương mẫu, là tương lai của đất nước. Kkkk. Mở máy tính lên ngồi chơi chơi lướt lướt chứ cũng chả biết làm cái mẹ gì. Thấy lão B đang online tao nhảy vào inbox
-" Ê B. Có trò gì chơi vui không? Sao xóm trọ nay vắng tanh thể"
- " Mấy thằng kia đi học rồi, thằng C ngủ chưa dậy thì phải."
-" Qua phòng em chơi. Chán vl mà không biết làm gì hết"
-" Thôi tao ngủ tí lát bồ tao qua rồi đi chơi. Tối qua giờ cày game chưa ngủ"

Đúng là nhàn cư vi bất thiện. Ở không chả biết làm gì cả. Kiếm người phá mà cũng không có kéo ghế ra ngồi hút thuốc. Vừa lúc đó lão C ngủ dậy mở cửa ra tao mới vẫy tay kêu lão qua.
- Sao chú?
- Anh xuống phòng chị xxx lấy trộm cho em đôi giày nữ đi. ( chị này làm công nhân cũng mới chuyển đến trọ xóm tao. Ở cùng với ông chồng làm thợ xây)
- Lấy giày nữ làm gì chú?
- Anh lấy giày xong anh lại để trước cửa phòng lão B. Lát nữa bồ lão qua đây chơi đó.
- Đm hay đó chú. Nói xong lão C lén lén lấy giày chị kia để trước cửa phòng lão B rồi chui về phòng đóng cửa lại chờ kết quả.

Tầm gần tiếng sau thì bồ lão B chạy xe vào xóm tao. Tao ngó qua cửa sổ thấy nó dừng xe lại trước cửa phòng. Hết nhìn đôi giày nữ rồi lại nhìn vào phòng lão B đang khóa trong. Con bé ôm mặt khóc rồi quay xe về luôn. Nghĩ lại thấy bọn tao chơi pha hơi thốn nên tao lại đóng cửa kẻo tí lão B lại nghi ngờ bọn tao. 15 phút sau tao nghe tiếng mở cửa bên phòng lão B tiếp theo là một tràng chửi tuôn ra.
- Đm thằng chó nào chơi ngu. Tao mà biết đừng trách tao.
- Đm chơi ác như chó.
Lão C cũng mở cửa chạy qua hỏi
- Có chuyện gì vậy mày? Kèm theo vẻ mặt ngơ ngác( đỉnh cao của diễn)
- Thằng chó nào để giày trước cửa phòng tao làm con bồ tao ghen.
- Chú nãy giờ ngồi đây có thấy đứa nào đi qua đây không? Lão C quay qua hỏi tao như thật.
- Em cũng không để ý nữa anh. Hai thằng tao thằng chủ mưu thằng hành động diễn như đúng rồi. Tất nhiên với cái chân tao thì không bị nghi ngờ rồi. Nghĩ lại cũng thấy lão B cũng tội mà thôi cũng kệ. Nó mà biết nó lại đấm luôn hai thằng thì bỏ mẹ.
- Thôi anh có làm gì sai đâu mà sợ. Anh gọi điện giải thích cho nó. Tao khuyên lão B.
- Thằng nào chơi mất dạy thế. Tao làm chứng cho mày. Lão C lên tiếng.

Đến khi lão B gọi điện năn nỉ ỉ ôi thì lão C cũng về phòng đóng cửa lại kêu thay đồ đi công việc còn tao thì kêu buồn ngủ quá nên đi ngủ kệ lão B.
- Mày nói hộ anh tiếng. Lão B đập cửa phòng tao.
- Em khống thấy gì cả. Sáng giờ không thấy ai ra khỏi phòng anh. Còn ở trong phòng không thì em không biết. Nói xong tao ôm bụng cười nhưng không dám cười lên tiếng. Kệ mẹ lão B giải thích tao lên giường nằm.
- Đôi giày để đây đứa nào lấy rồi. Tiếng bà chị kia hỏi tìm giày. Nghe vậy tao nằm im re không lên tiếng. Mặc kệ mấy người tự giải quyết.

Tao nhờ lão C mua cho hộp cơm ăn xong ngủ giấc đến chiều thì nghe tiếng gõ cửa. Tao dậy mở cửa thì thấy đuôi gà đứng trước cửa tay xách nách mang.

- Mới về quê lên nên mang cho tao ít quà quê nè.
- Vào nhà ngồi uống nước đi.
- Chân đỡ chưa.
- Cũng đỡ rồi, dăm bữa nửa tháng nữa là tháo bột được.

Tao với đuôi gà ngồi nói chuyện tầm phào chứ cũng chả đề cập gì đến TV. Đuôi gà kể chuyện về quê vui này kia còn tao thì cũng gật gù nghe cho phải lễ. Lâu lâu chêm vào vài câu cho người ta biết mình đang nghe chuyện. Ngồi lúc tao cũng mỏi tính đi lại bàn lấy điếu thuốc hút. Thấy vậy đuôi gà đỡ tao. Đm tao gãy nhưng mà vẫn đi lại được chứ có phải liệt đâu mà đỡ. Tao kêu tao đi được nhưng đuôi gà kêu đỡ cho chắc. Chân cẳng vậy không nên đi lại nhiều.

- Anh.... TV đi học về thì nhìn thấy đuôi gà đỡ tao. TV nhìn chằm chằm tao với đuôi gà. Rồi không nói gì ôm mặt bỏ chạy. Đm nghiệp quật ngay tức thì. Lúc sáng mới chơi khăm lão B xong thì chiều nay tao lại bị nghiệp quật lại.
- Em... Đợi đã. Tao gọi nhưng TV càng chạy nhanh hơn. Tình ngay lý gian đéo biết nói sao. Chỉ là bạn bè qua chơi chứ có gì đâu. Con gái đôi khi ghen khó hiểu ghê.Đm lúc này tao thực sự khó chịu. Giải thích cũng đéo kịp giải thích. Sai cũng đéo sai gì cả. Trước giờ tính tao cố chấp và ngang ngược. Cái gì tao không sai thì tao không bao giờ hạ mình xuống nước. Tao cầm điện thoại lên định gọi nhưng rồi lại thôi ném cái điện thoại xuống giường vơ gói thuốc hút.

- Tao này. Đuôi gà nói. Thực sự lúc đó tao cũng chả muốn nói gì với đuôi gà. Không phải là giận cá chém thớt già cả. Đuôi gà cũng không có lỗi gì trong tình huống này.
- Gọi cho bạn ý đi. Con gái ghen chứng tỏ rất yêu mình họ mới ghen. Trong tình yêu phải biết nhường nhịn nhau mới bền lâu được.
- Nhưng tao không làm gì sai cả.
- Biết là tao không sai nhưng nếu tao không giải thích rõ ràng thì để lâu sẽ khó cứu vãn lắm. Mình cũng là con gái mình hiểu. Đôi lúc chỉ cần dỗ dành vài câu là được.
- Thôi mình về trước đây. Nói xong đuôi gà chào tao về.
- Ừ. Về nha.

Sau một hồi suy nghĩ tao quyết định gọi cho TV. Tút... Tút... Thuê bao.... Lúc cần gọi thì lại không gọi được. Mệt đầu thiệt chứ hở cái tắt điện thoại Ai biết đường nào mà lần. Tao ấm ức ném cái điện thoại xuống giường vơ điếu thuốc đốt. " Nếu không giải thích rõ ràng thì khó cứu vãn lắm" câu nói của đuôi gà văng vẳng trong đầu tao. Gọi thêm một cuộc nữa vẫn thuê bao. Thôi kệ ném cái điện thoại tao lên giường nằm. Nằm được lúc mà thấy lòng cứ thấp thỏm lo âu. Ngồi bật dậy tao với cái điện thoại gọi tiếp nhưng vẫn là tiếng thuê bao quý khách.... Ngoài trời cũng bắt đầu tối dần rồi. Khùng khùng đi lang thang gặp chuyện gì thì bỏ mẹ. Nghĩ vậy tao mặc cái áo khoác cà nhắc ra đầu đường bắt xe ôm sang phòng xem đã về chưa. Sang tới nơi đm phòng khóa ngoài. Giờ biết tìm đâu giờ. Lúc yêu tính trẻ con ẩm ẩm ương ương vậy đó. Đéo tin tưởng gì người mình yêu cả. Có gì cứ ngồi lại nói chuyện có phải êm xuôi không. Sự đời đéo như tính toán.

Trời bắt đầu chuyển mưa. Tháng 11 mà cũng mưa vãi ra. Thực sự lúc này tao cũng chả biết đi đâu tìm cả. Lúc đó trong đầu tao chợt lóe lên ý nghĩ ra hồ đá tìm. Nhưng mưa vậy thì có điên mà ngồi ngoài đấy. Có đứa nào dở hơi mới ngồi mình giữa mưa ở ngoài đó. Nghĩ vậy nhưng tao vẫn bắt xe ôm ra đó xem sao.

- Mưa gió mày ra ngoài đó làm đéo gì? Chân cẳng thế cũng đi à. Lão xe ôm vuốt nước mưa trên mặt quay lại hỏi tao.
- Đi tắm mưa. Tao nói đại cái lý do
- Mưa gió ngoài đó hay có sét lắm. Đm nghe lão nói thế tao cũng nhợn nhợn.
- Thôi chú chạy nhanh đi. Tao nghe vậy tao hối
- Muốn nhanh cũng phải từ từ. Lão xe ôm vừa vuốt nước mưa vừa nói.

Ra tới nơi tao móc điện thoại ra gọi. Vẫn là thuê bao. Cái cục gạch của tao ngấm nước cũng tắt mẹ nguồn luôn. Đã đen còn lắm lông. Tao đi lại cái chỗ hôm tổ chức sinh nhật thì thấy TV đang ngồi mình đó. Người ướt như chuột lụt co ro vì lạnh. Lúc đó tao vừa mừng vừa bực mình. Mừng vì tìm được nhưng bực vì bỏ đi không nói gì.

- Điên đủ chưa? Tao đứng sau lưng hỏi TV
- Anh ra đây làm gì? Em điên đó, kệ em. TV quay lại mếu máo nhìn tao.
- Đi về nào.
- Anh về đi em muốn một mình. TV vùng vằng đáp trả.
- Khùng. Về phòng nói chuyện ở đây mưa gió cảm lạnh đó.
- Kệ em
- Ghen hả?
-....
- Khùng. Yêu mà không tin anh hả?
- Em thấy....
- Thấy gì mà thấy. Bạn anh qua chơi thôi
- Bạn mà thân mật vậy à?
- Anh yêu em anh mới đi tìm em. Không yêu thì việc gì anh phải mưa gió ra đây.
- Nhưng...
- Nhưng nhị gì. Không về đúng không? Không về thì hai đứa ngồi đây tắm mưa.
- Chân anh đang đau...
- Kệ cha chân. Lâu rồi không tắm mưa.
- Anh với người kia không có gì à?
- Có gì là có gì?
- Anh không gạt em chứ?
- Gạt em anh được gì? Khùng.
-....

Tao ngồi xuống bên cạnh TV. Hai đứa im lặng không ai nói gì. Tao móc gói thuốc ra hút. Nhưng gói thuốc ướt sũng gãy nát hết từ bao giờ . Mưa thì càng lúc càng nặng hạt. Nói thật tao cũng muốn về bỏ mẹ ra nhưng làm màu ngồi lúc kiểu gì chả lôi được đứa khùng kia về. Chuyện không có gì mà ngồi đây dầm mưa hành xác nhau thì có mà dở người. Vò gói thuốc tao ném đi. Thở dài một cái.

- Không vui anh hay hút thuốc.
- Sao?
- Người anh yêu không tin tưởng anh.
- Em xin lỗi. TV nắm lấy cánh tay tao lay lay.
- Về được chưa? Tao quay qua hỏi TV.
- Dạ
- Khùng.
- Khùng mới yêu anh.
- Đi về. Tính ở đây tắm mưa cả đêm à.
- Dạ. Để em dìu anh. Lại là dìu. Vì dìu mà tao phải lội mưa lội gió ra đây. Nhưng lần dìu này đéo ảnh hưởng gì đến ai. Kkk

Con gái khó hiểu vkl vậy đó. Giận hờn thất thường. Lúc nắng lúc mưa đéo biết đường nào mà lần. (Cho đến bây giờ tao vẫn thấy con gái là một thực thể ngoài phạm trù hiểu biết của loài người. Nếu có một công trình nghiên cứu nào nắm bắt được phụ nữ thì tao nghĩ nó xứng đáng nhận giải Nobel). Kết quả của trận dầm mưa là ngày hôm sau TV lãnh nguyên combo co ro trùm mền, sốt và hắt xì sổ mũi.
 
Tao đọc TV thành Triệu Vân. Nghe cứ đam mỹ thế nào ấy.
Mày tha cho tao. Con cặc tao sinh ra không phải để đấu kiếm. Thiếu gì tên con cho mày liên tưởng. Kkk
Đừng nói với tao mày đang liên tưởng :
Lão B là lão Buồi
Lão C là lão Cặc
Thằng V là Vếu
Lão P là Phịch
......
 
Sửa lần cuối:
Mày tha cho tao. Con cặc tao sinh ra không phải để đấu kiếm. Thiếu gì tên con cho mày liên tưởng. Kkk
Đừng nói với tao mày đang liên tưởng :
Lão B là lão Buồi
Lão C là lão Cặc
Thằng V là Vếu
Lão P là Phịch
......
Mày nên bịa một cái tên, hoặc gọi theo đặc điểm của nhân vật trong truyện của mày. Để tụi tao đọc dễ liên tưởng hơn, cũng như ít lẫn người này qua người khác. Chứ để ABC vậy rối quá mày ạ.
 
Mày nên bịa một cái tên, hoặc gọi theo đặc điểm của nhân vật trong truyện của mày. Để tụi tao đọc dễ liên tưởng hơn, cũng như ít lẫn người này qua người khác. Chứ để ABC vậy rối quá mày ạ.
Chắc tại dấu ấn mấy cái tên đó in sâu vào tao quá. Tao ghi nhận. Tao sẽ đổi cho dễ phân biệt
 
Ok mày.
Tao định đợi đến năm 40 tuổi sẽ viết tự truyện về tao lúc 30 tuổi đang hồi tưởng về những gì tuổi 20. Mà k biết sống tới lúc đó không. Thôi để tao rặn tiếp
Mày đừng để drop là được, có khi t cũng phun ra tâm hồn đẹp của tao, biết đâu cũng được đón nhận như Sói chứ tầm của tml Chou thì xin kiếu
 
Mày đừng để drop là được, có khi t cũng phun ra tâm hồn đẹp của tao, biết đâu cũng được đón nhận như Sói chứ tầm của tml Chou thì xin kiếu
Đm tầm ml Chou nó khác bọt qua.kkkk Tao đang tập đọc thì nó đang nghiên cứu triết học mẹ rồi. Tao hóng cái tâm hồn đẹp của mày. Mời mày ly. Kkkk
 
Sáng thứ 2 TV đi học còn tao biện lý do chân cẳng nên ở phòng nằm ngủ nướng. Thực ra đi cũng được như bó bột cà nhắc tao đéo thích chút nào. Nằm ở phòng ngủ sướng hơn.
- Anh dậy chưa? Dậy ăn sáng đi em mua bánh mì để trên bàn rồi đó. TV nhắn tin cho tao.
- Anh ăn rồi. Nói đại vậy chứ tao còn chưa ra khỏi giường thì ăn cái lồn gì.
- À trưa em phải làm bài tập nhóm nên không về. Anh nhờ ai mua đồ ăn đi nhé.
- Ừ anh biết rồi.
- Ngoan em thương. Vl nhỉ. Không ngoan cũng thương rồi đó thôi.
Dậy đánh răng rửa mặt xong xuôi lại lấy ổ bánh mì ra gặm. Phía dưới còn để lại mảnh giấy " ở nhà ngoan chờ em về nhé. Y/a". Đọc xong tao cũng phì cười. Dặn tao như con nít không bằng. Ít ra tao cũng ngoan vl, thanh niên gương mẫu, là tương lai của đất nước. Kkkk. Mở máy tính lên ngồi chơi chơi lướt lướt chứ cũng chả biết làm cái mẹ gì. Thấy lão B đang online tao nhảy vào inbox
-" Ê B. Có trò gì chơi vui không? Sao xóm trọ nay vắng tanh thể"
- " Mấy thằng kia đi học rồi, thằng C ngủ chưa dậy thì phải."
-" Qua phòng em chơi. Chán vl mà không biết làm gì hết"
-" Thôi tao ngủ tí lát bồ tao qua rồi đi chơi. Tối qua giờ cày game chưa ngủ"

Đúng là nhàn cư vi bất thiện. Ở không chả biết làm gì cả. Kiếm người phá mà cũng không có kéo ghế ra ngồi hút thuốc. Vừa lúc đó lão C ngủ dậy mở cửa ra tao mới vẫy tay kêu lão qua.
- Sao chú?
- Anh xuống phòng chị xxx lấy trộm cho em đôi giày nữ đi. ( chị này làm công nhân cũng mới chuyển đến trọ xóm tao. Ở cùng với ông chồng làm thợ xây)
- Lấy giày nữ làm gì chú?
- Anh lấy giày xong anh lại để trước cửa phòng lão B. Lát nữa bồ lão qua đây chơi đó.
- Đm hay đó chú. Nói xong lão C lén lén lấy giày chị kia để trước cửa phòng lão B rồi chui về phòng đóng cửa lại chờ kết quả.

Tầm gần tiếng sau thì bồ lão B chạy xe vào xóm tao. Tao ngó qua cửa sổ thấy nó dừng xe lại trước cửa phòng. Hết nhìn đôi giày nữ rồi lại nhìn vào phòng lão B đang khóa trong. Con bé ôm mặt khóc rồi quay xe về luôn. Nghĩ lại thấy bọn tao chơi pha hơi thốn nên tao lại đóng cửa kẻo tí lão B lại nghi ngờ bọn tao. 15 phút sau tao nghe tiếng mở cửa bên phòng lão B tiếp theo là một tràng chửi tuôn ra.
- Đm thằng chó nào chơi ngu. Tao mà biết đừng trách tao.
- Đm chơi ác như chó.
Lão C cũng mở cửa chạy qua hỏi
- Có chuyện gì vậy mày? Kèm theo vẻ mặt ngơ ngác( đỉnh cao của diễn)
- Thằng chó nào để giày trước cửa phòng tao làm con bồ tao ghen.
- Chú nãy giờ ngồi đây có thấy đứa nào đi qua đây không? Lão C quay qua hỏi tao như thật.
- Em cũng không để ý nữa anh. Hai thằng tao thằng chủ mưu thằng hành động diễn như đúng rồi. Tất nhiên với cái chân tao thì không bị nghi ngờ rồi. Nghĩ lại cũng thấy lão B cũng tội mà thôi cũng kệ. Nó mà biết nó lại đấm luôn hai thằng thì bỏ mẹ.
- Thôi anh có làm gì sai đâu mà sợ. Anh gọi điện giải thích cho nó. Tao khuyên lão B.
- Thằng nào chơi mất dạy thế. Tao làm chứng cho mày. Lão C lên tiếng.

Đến khi lão B gọi điện năn nỉ ỉ ôi thì lão C cũng về phòng đóng cửa lại kêu thay đồ đi công việc còn tao thì kêu buồn ngủ quá nên đi ngủ kệ lão B.
- Mày nói hộ anh tiếng. Lão B đập cửa phòng tao.
- Em khống thấy gì cả. Sáng giờ không thấy ai ra khỏi phòng anh. Còn ở trong phòng không thì em không biết. Nói xong tao ôm bụng cười nhưng không dám cười lên tiếng. Kệ mẹ lão B giải thích tao lên giường nằm.
- Đôi giày để đây đứa nào lấy rồi. Tiếng bà chị kia hỏi tìm giày. Nghe vậy tao nằm im re không lên tiếng. Mặc kệ mấy người tự giải quyết.

Tao nhờ lão C mua cho hộp cơm ăn xong ngủ giấc đến chiều thì nghe tiếng gõ cửa. Tao dậy mở cửa thì thấy đuôi gà đứng trước cửa tay xách nách mang.

- Mới về quê lên nên mang cho tao ít quà quê nè.
- Vào nhà ngồi uống nước đi.
- Chân đỡ chưa.
- Cũng đỡ rồi, dăm bữa nửa tháng nữa là tháo bột được.

Tao với đuôi gà ngồi nói chuyện tầm phào chứ cũng chả đề cập gì đến TV. Đuôi gà kể chuyện về quê vui này kia còn tao thì cũng gật gù nghe cho phải lễ. Lâu lâu chêm vào vài câu cho người ta biết mình đang nghe chuyện. Ngồi lúc tao cũng mỏi tính đi lại bàn lấy điếu thuốc hút. Thấy vậy đuôi gà đỡ tao. Đm tao gãy nhưng mà vẫn đi lại được chứ có phải liệt đâu mà đỡ. Tao kêu tao đi được nhưng đuôi gà kêu đỡ cho chắc. Chân cẳng vậy không nên đi lại nhiều.

- Anh.... TV đi học về thì nhìn thấy đuôi gà đỡ tao. TV nhìn chằm chằm tao với đuôi gà. Rồi không nói gì ôm mặt bỏ chạy. Đm nghiệp quật ngay tức thì. Lúc sáng mới chơi khăm lão B xong thì chiều nay tao lại bị nghiệp quật lại.
- Em... Đợi đã. Tao gọi nhưng TV càng chạy nhanh hơn. Tình ngay lý gian đéo biết nói sao. Chỉ là bạn bè qua chơi chứ có gì đâu. Con gái đôi khi ghen khó hiểu ghê.Đm lúc này tao thực sự khó chịu. Giải thích cũng đéo kịp giải thích. Sai cũng đéo sai gì cả. Trước giờ tính tao cố chấp và ngang ngược. Cái gì tao không sai thì tao không bao giờ hạ mình xuống nước. Tao cầm điện thoại lên định gọi nhưng rồi lại thôi ném cái điện thoại xuống giường vơ gói thuốc hút.

- Tao này. Đuôi gà nói. Thực sự lúc đó tao cũng chả muốn nói gì với đuôi gà. Không phải là giận cá chém thớt già cả. Đuôi gà cũng không có lỗi gì trong tình huống này.
- Gọi cho bạn ý đi. Con gái ghen chứng tỏ rất yêu mình họ mới ghen. Trong tình yêu phải biết nhường nhịn nhau mới bền lâu được.
- Nhưng tao không làm gì sai cả.
- Biết là tao không sai nhưng nếu tao không giải thích rõ ràng thì để lâu sẽ khó cứu vãn lắm. Mình cũng là con gái mình hiểu. Đôi lúc chỉ cần dỗ dành vài câu là được.
- Thôi mình về trước đây. Nói xong đuôi gà chào tao về.
- Ừ. Về nha.

Sau một hồi suy nghĩ tao quyết định gọi cho TV. Tút... Tút... Thuê bao.... Lúc cần gọi thì lại không gọi được. Mệt đầu thiệt chứ hở cái tắt điện thoại Ai biết đường nào mà lần. Tao ấm ức ném cái điện thoại xuống giường vơ điếu thuốc đốt. " Nếu không giải thích rõ ràng thì khó cứu vãn lắm" câu nói của đuôi gà văng vẳng trong đầu tao. Gọi thêm một cuộc nữa vẫn thuê bao. Thôi kệ ném cái điện thoại tao lên giường nằm. Nằm được lúc mà thấy lòng cứ thấp thỏm lo âu. Ngồi bật dậy tao với cái điện thoại gọi tiếp nhưng vẫn là tiếng thuê bao quý khách.... Ngoài trời cũng bắt đầu tối dần rồi. Khùng khùng đi lang thang gặp chuyện gì thì bỏ mẹ. Nghĩ vậy tao mặc cái áo khoác cà nhắc ra đầu đường bắt xe ôm sang phòng xem đã về chưa. Sang tới nơi đm phòng khóa ngoài. Giờ biết tìm đâu giờ. Lúc yêu tính trẻ con ẩm ẩm ương ương vậy đó. Đéo tin tưởng gì người mình yêu cả. Có gì cứ ngồi lại nói chuyện có phải êm xuôi không. Sự đời đéo như tính toán.

Trời bắt đầu chuyển mưa. Tháng 11 mà cũng mưa vãi ra. Thực sự lúc này tao cũng chả biết đi đâu tìm cả. Lúc đó trong đầu tao chợt lóe lên ý nghĩ ra hồ đá tìm. Nhưng mưa vậy thì có điên mà ngồi ngoài đấy. Có đứa nào dở hơi mới ngồi mình giữa mưa ở ngoài đó. Nghĩ vậy nhưng tao vẫn bắt xe ôm ra đó xem sao.

- Mưa gió mày ra ngoài đó làm đéo gì? Chân cẳng thế cũng đi à. Lão xe ôm vuốt nước mưa trên mặt quay lại hỏi tao.
- Đi tắm mưa. Tao nói đại cái lý do
- Mưa gió ngoài đó hay có sét lắm. Đm nghe lão nói thế tao cũng nhợn nhợn.
- Thôi chú chạy nhanh đi. Tao nghe vậy tao hối
- Muốn nhanh cũng phải từ từ. Lão xe ôm vừa vuốt nước mưa vừa nói.

Ra tới nơi tao móc điện thoại ra gọi. Vẫn là thuê bao. Cái cục gạch của tao ngấm nước cũng tắt mẹ nguồn luôn. Đã đen còn lắm lông. Tao đi lại cái chỗ hôm tổ chức sinh nhật thì thấy TV đang ngồi mình đó. Người ướt như chuột lụt co ro vì lạnh. Lúc đó tao vừa mừng vừa bực mình. Mừng vì tìm được nhưng bực vì bỏ đi không nói gì.

- Điên đủ chưa? Tao đứng sau lưng hỏi TV
- Anh ra đây làm gì? Em điên đó, kệ em. TV quay lại mếu máo nhìn tao.
- Đi về nào.
- Anh về đi em muốn một mình. TV vùng vằng đáp trả.
- Khùng. Về phòng nói chuyện ở đây mưa gió cảm lạnh đó.
- Kệ em
- Ghen hả?
-....
- Khùng. Yêu mà không tin anh hả?
- Em thấy....
- Thấy gì mà thấy. Bạn anh qua chơi thôi
- Bạn mà thân mật vậy à?
- Anh yêu em anh mới đi tìm em. Không yêu thì việc gì anh phải mưa gió ra đây.
- Nhưng...
- Nhưng nhị gì. Không về đúng không? Không về thì hai đứa ngồi đây tắm mưa.
- Chân anh đang đau...
- Kệ cha chân. Lâu rồi không tắm mưa.
- Anh với người kia không có gì à?
- Có gì là có gì?
- Anh không gạt em chứ?
- Gạt em anh được gì? Khùng.
-....

Tao ngồi xuống bên cạnh TV. Hai đứa im lặng không ai nói gì. Tao móc gói thuốc ra hút. Nhưng gói thuốc ướt sũng gãy nát hết từ bao giờ . Mưa thì càng lúc càng nặng hạt. Nói thật tao cũng muốn về bỏ mẹ ra nhưng làm màu ngồi lúc kiểu gì chả lôi được đứa khùng kia về. Chuyện không có gì mà ngồi đây dầm mưa hành xác nhau thì có mà dở người. Vò gói thuốc tao ném đi. Thở dài một cái.

- Không vui anh hay hút thuốc.
- Sao?
- Người anh yêu không tin tưởng anh.
- Em xin lỗi. TV nắm lấy cánh tay tao lay lay.
- Về được chưa? Tao quay qua hỏi TV.
- Dạ
- Khùng.
- Khùng mới yêu anh.
- Đi về. Tính ở đây tắm mưa cả đêm à.
- Dạ. Để em dìu anh. Lại là dìu. Vì dìu mà tao phải lội mưa lội gió ra đây. Nhưng lần dìu này đéo ảnh hưởng gì đến ai. Kkk

Con gái khó hiểu vkl vậy đó. Giận hờn thất thường. Lúc nắng lúc mưa đéo biết đường nào mà lần. (Cho đến bây giờ tao vẫn thấy con gái là một thực thể ngoài phạm trù hiểu biết của loài người. Nếu có một công trình nghiên cứu nào nắm bắt được phụ nữ thì tao nghĩ nó xứng đáng nhận giải Nobel). Kết quả của trận dầm mưa là ngày hôm sau TV lãnh nguyên combo co ro trùm mền, sốt và hắt xì sổ mũi.
Địt mẹ đoạn này mày giống tao vãi đái...
 
Để dễ đọc tao thay đổi tên chút nhé. Cái tên này là tao nghĩ bịa ra cho bọn mày không nhầm lẫn với nhau.
Lão B gọi là lão Lợn vì cái bụng quá khổ của hắn.
Lão C gọi là lão Nát vì hay say nhất xóm trọ
Lão P gọi là lão Thây ma. Vì lão lúc nào cũng lảng vảng như thây ma.
Thằng X gọi là Xeko vì cái mỏ của nó như xeko
Thằng V gọi là thằng Lé vì mắt nó có chút lé.
Kể đến nhân vật nào có đổi tên tao sẽ note lại cho chúng mày dễ nhận biết.

Sáng thứ 3 cả tao và TV đều không đi học nên bọn tao ngủ dậy trễ. Dậy đã 9h hơn nên tao cũng lười đi ăn sáng. TV thì bị cảm nên tao cũng không kêu dậy mà để cho ngủ lát nhờ người đi mua cơm mua thuốc giùm luôn. Tao vệ sinh xong ra cửa ngồi hút thuốc như mọi ngày. Chợt nhớ ra chuyện lão Lợn hôm qua tao lò mò sang thăm dò xem sao. Vì tối qua về muộn với trời mưa nên tao không biết làm lành chưa. Mò sang thấy phòng lão Lợn không đóng cửa mà lão thì đi đâu không ở nhà. Thấy thằng Còm đang ở trong phòng lão. ( Gọi là thằng còm vì nhìn người nó gầy như cái que. Thằng này đồng hương với lão Lợn, hình như cũng là em trai của thằng bạn lão. Lúc trước nó có qua xóm trọ tao chơi mấy lần nên tao vẫn nhớ mặt) Tao thấy nó đang lúi húi cắt cái chai C2 để làm cái bình bú đá. Thằng lồn này tao nghi nó chơi đá từ lâu rồi nhưng tao cũng chả bận tâm. Thấy tao đi qua nó hỏi.

- Chơi không anh?
- Đéo chơi.

Tao thấy vậy trả lời cụt lủn xong quay đít về. Ở lại nó ngáo lên nó lại xuyên có cái thì có mà ăn lồn. Tao ngồi trước cửa hút thuốc tiếp. Đang kéo điếu thuốc thì thấy thằng Còm mặt hằm hằm cầm con dao thái lan chạy qua phòng tao. Đm ngáo rồi tao đoán có sai đâu né gấp. Thấy tao nó lao vào tao thấy vậy tao kéo cửa vào đóng chốt cái cạch. Tao ở trong phòng nó ở ngoài lấy dao đâm vào cửa phòng tao. Vừa đâm nó vừa chửi

- Đm mày, đm mày.
- Mẹ tao già rồi.

Tao đáp trả xong lấy cái ổ khóa bấm cửa lại leo lên giường nằm ôm TV. Kệ mẹ nó muốn làm gì làm. Cũng may hôm đó dãy trọ không có ai ở nhà chứ có xui xui nó xuyên cái thì toi. Tao ở trong phòng thì có cái mẹ gì đâu mà sợ. Lát qua cơn là nó tỉnh thôi mà. ( Thực sự tao không chơi bộ môn đá này nên tao không biết sao lúc phê nó lại mất kiểm soát vậy. Sao nó lại đòi đâm tao. Thằng nào biết lý giải hộ tao với nha) TV thấy ồn tỉnh dậy quay qua hỏi tao.

- Chuyện gì thế anh?
- Không có gì đâu em. Chắc con Lô phá cửa ý mà. (Lô là tên con cho hồi đó chủ trọ nuôi)
- Em nghe có tiếng chửi ngoài cửa.
- Chắc đứa nào chửi con Lô đó. Nằm nghỉ xíu nữa đi
- Dạ.

Tao nằm ôm TV ngủ lúc nữa. Công nhận ôm người yêu ngủ lúc nào cũng ngon. Tỉnh dậy cũng gần 11h rồi. Bên ngoài cũng không nghe động tĩnh gì nữa tao dậy mở cửa ra xem sao. Lão Lợn cũng vừa đi học về nên tao đi qua phòng lão nói chuyện. Thằng Còm cũng đi đâu mất rồi. Tao tính không nói vụ hồi nãy nhưng nếu cứ để vậy có ngày có người mang vạ. Nếu tao không đóng cửa kịp Ai biết chuyện đéo gì xẩy ra. Sự việc có vẻ nghiêm trọng nên tao phải nói.

- Ê Lợn. Thằng Còm đâu rồi.
- Nó lúc sáng ở phòng giờ anh về không thấy đâu nữa.
- Ừ. Lần sau em nghĩ anh không nên cho nó qua đây chơi nữa.
- Sao vậy chú? Có chuyện gì à.
- Nó đập đá ngáo rồi lấy dao đòi đâm người. Em cũng định không nói đâu nhưng nghĩ nên nói cho anh biết. Thà nó đâm chết người ở đâu kệ cha nó. Chứ đâm ở đây a mang tiếng chứa chấp đó.
- Đm nhà nó. Anh biết rồi. Thằng này để anh xử lý. Lý cái cc. Bọn nó giờ bố mẹ nó còn chả nghe huống gì ông.
- Ừ. Chú ý đồ đạc trong phòng. Nó kẹt tiền nó khuân đi hết thì ăn lìn đó.
- Ừ cảm ơn chú nha. Tôi phải cảm ơn ông đuổi cái của nợ đó đi khỏi đây cho thì tôi mừng mới phải chứ.

Tao xàm xàm với lão Lợn thêm lúc nữa. Vụ hôm qua thì cũng gọn rồi nhưng bồ lão vẫn chưa hết giận. Còn thằng Còm thì sau hôm đấy cũng không còn thấy đến xóm trọ tao nữa. Chắc bị lão Lợn cấm. Xong nhờ lão Lợn đi mua giùm hai hộp cơm với liều thuốc cảm cho TV. Ăn cơm uống thuốc xong không biết do ngấm thuốc hay sao TV lại kêu buồn ngủ rồi đi ngủ tiếp. Ngồi không biết làm gì tao với điện thoại gọi điện hỏi thằng Xeko xem dạo này nó thế nào. Cả tuần nay cũng không liên lạc gì. Không biết bạn hiền sống chết ra sao lưu lạc phương nào. À sau vụ bị đuổi đi thằng xeko về ở chung với thằng Lé. Hai thằng đó ở chung với nhau thì hợp cạ nhau lắm. Hợp đến mức sau này hai thằng này cũng bị đuổi đi trong đêm. Lý do bị đuổi là bắt trộm gà ông chủ trọ làm thịt nhậu. Cái này sau này tao kể.

- Dạo này sao mày?
- Bận rộn lắm mày. Không có thời gian rảnh. Đm tao có nghe lầm không. Thằng này nay đi làm không có thời gian rảnh luôn. Nghe mà tao bất ngờ. Nhưng nghĩ vậy cũng tốt. Làm thì đỡ phá đỡ xài hơn lại có tiền tiêu.
- Làm gì rồi.?
- Tao với thằng Lé mấy bữa nay đi phát tờ rơi. Mà đm lấy tiền xong là tao với nó đi ghi lô. Bữa giờ trật miết. Vl vẫn chứng nào tật nấy không khá lên được chút nào. Cày bục mặt rồi lại đem đi biếu. ( Nói thế chứ tao có lúc cũng khác đéo gì bọn nó )
- Ừ.
Rảnh rảnh anh em làm bữa. Mà Đm mày ở phòng địt nhiều quá đến nỗi què chân luôn à. (Má có tiếng mà không có miếng) . À lát tao mua mồi qua mày làm tí hể.
- Ờ . Để nào rảnh rảnh đi.

Vừa tắt điện thoại thằng Xeko thì điện thoại tao lại đổ chuông. Là mẹ tao gọi.

- Nay đi học không con?
- Nay con được nghỉ.
- Ừ. Hết tiền tiêu chưa để mẹ gửi vào.
- Dạ cũng đang còn mẹ ạ.
- À tao. Mẹ nghe nói con dạo này yêu đương gì phải không? Chuyện giữa tao với TV thì ngoài xóm trọ tao với mấy đứa bạn tao biết thì đâu ai biết nhỉ. Tao không hiểu sao mẹ tao lại biết.
- Dạ
- Mẹ nói này. Lo học hành cho đàng hoàng vào. Mà mẹ cũng không thích người miền ấy lắm. Thực sự nghe đến đây tao cảm thấy rất bực vì cái quan niệm đấy của mẹ tao. Cái định kiến ấy phải được gạt bỏ từ lâu rồi.
- Mẹ. Con yêu ai là lựa chọn của con. Hạnh phúc do con chọn. Con đủ lớn để hiểu lời mẹ nói.
- Nhưng mẹ không thích.
- Thế con hỏi mẹ nếu con lấy vợ thì lấy cho con hay lấy cho mẹ.
- Mày không nghe tao sau này khổ ráng chịu
- Dạ. Cuộc đời con con đã xác định mình sẽ phải chịu trách nhiệm từ ngày con bước vào SG.
- Mày ngang ngược như bố mày. Thôi tao không nói với mày nữa. Để bố mày nói chuyện với mày sau. Nói xong mẹ tao cúp máy. Tao thở dài. Không biết rồi sẽ ra sao khi mà chưa gì đã tỏ ý ngăn cản.

TV tỉnh ngủ từ lúc nào. Cuộc nói chuyện của tao với mẹ tao TV nằm đó nghe hết. TV không nói gì nhìn tao xong quay mặt đi nhưng vẻ mặt rất buồn. Tao hiểu cái cảm giác đó của TV. Tình vừa chớm nở nhưng lại manh nha gặp sự phản đối. Đúng là bố mẹ ai chả muốn con mình tốt nhưng bên cạnh đó phải để con cái tự lập, tự lựa chọn hạnh phúc sau này, phải có sự tin tưởng vào con cái. Tao nắm tay TV. Tao hiểu lúc đó cái TV cần là thái độ bảo vệ tình yêu của tao.

- Em
- Dạ
- Tin anh chứ
- Dạ
- Tin anh là được rồi. Lựa chọn là ở anh với em chứ không phải bố mẹ anh.
- Nhưng em sợ...
- Không có gì phải sợ cả. Cái gì anh yêu anh sẽ bảo vệ đến cùng. Tính anh không thích nói suông. ( Đừng thằng ml chửi tao cãi lời bố mẹ nha. Tao bảo vệ trên cái đúng. Đứa nào bị bố mẹ cấm cản yêu đương sẽ hiểu được cảm giác này. ) Ánh mắt cương quyết của tao nhìn thẳng vào TV.
- Anh. Em tin anh. Tuy nói vậy nhưng vẻ mặt TV vẫn không giấu nổi sự buồn bã và lo lắng.
- Ngoan ngủ xíu đi. Đang bệnh đó. Tao vuốt má TV rồi cúi xuống hôn lên trán một cái.
- Anh nằm đây với em. Tao mỉm cười nằm xuống ôm TV vào lòng. Chính cái sự tin tưởng đó càng khiến tao thương em nhiều hơn.

Qua tháng tao cũng tháo bột, đôi chân cũng được tự do thoải mái nhưng vẫn không dám làm gì quá sức. Ở nhà thì vẫn ca cẩm mấy cái vấn đề yêu đương của tao nhưng mỗi lần như vậy đều vấp phải sự cương quyết của tao nên cũng dần dần quen với việc tao có người yêu xứ lạ. Và tất nhiên tao không để TV một lần nào nghe đến mấy chuyện này. Ai biết sự bình yên lắng xuống lúc này có phải là sự báo hiệu cho giông tố phía sau. Thôi cứ tới đâu tính tới đó, binh đến thì tướng đỡ.

À quên lời hứa địt bọp khi lành chân. Chắc chúng mày chưa quên chớ.kkkkk
Mà kể kiểu này thì biết khi nào cho đến ngày tao ra trường. Bữa giờ mà mới có 6 tháng
 
Ra HN lên Bar với Chou ml rồi hãy đi mày à, dễ gì được đại thi hào hẹn
Ra sợ nhìn thấy vợ đại thi hào tao lại mê mẩn cơm đéo uống được, nước đéo ăn được thì lại khổ cái thân ra. Lại không nỡ đi thì phí công đèn sách. Kkkk.
 
Ra sợ nhìn thấy vợ đại thi hào tao lại mê mẩn cơm đéo uống được, nước đéo ăn được thì lại khổ cái thân ra. Lại không nỡ đi thì phí công đèn sách. Kkkk.
Thần tiên tỉ tỉ của đại thi hào thì nên ngắm thôi, tâm hồn vẫn phải đẹp :)))
Mày tính đi du học à, vào box "Chén gái tây" có khi sau m lại sang trang mới
 
Thần tiên tỉ tỉ của đại thi hào thì nên ngắm thôi, tâm hồn vẫn phải đẹp :)))
Mày tính đi du học à, vào box "Chén gái tây" có khi sau m lại sang trang mới
Học hành đéo gì tuổi này nữa. Đi làm kiếm lúa về còn có tiền mà đào ao nuôi cá thả gà và trồng thêm rau chứ mày.
Tâm hồn tao lúc đéo chả trong trắng như trang giấy trắng của Phạm Trưởng.
 
Top