Tao Gieo Quẻ cho An Nam Quốc:
Ba đồng xu, mỗi lần tung ba đồng: sấp (âm) 2 điểm, ngửa (dương) 3 điểm.
Mỗi lần cộng tổng: 6 (lục âm), 7 (thiếu dương), 8 (thiếu âm), 9 (lão dương).
Gieo sáu lần, từ dưới lên trên, thành một quẻ chính.
Những hào biến (6 & 9) sẽ tạo thành quẻ biến – tượng trưng cho sự chuyển hóa.
Kết quả gieo quẻ (bằng tâm linh thuật số):
1. 6 (lục âm – âm biến)
2. 9 (lão dương – dương biến)
3. 8 (thiếu âm – âm tĩnh)
4. 7 (thiếu dương – dương tĩnh)
5. 6 (lục âm – âm biến)
6. 9 (lão dương – dương biến)
Quẻ chính:
Từ dưới lên:
9 (☰), 6 (⚋), 7 (⚊), 8 (⚋), 9 (⚊), 6 (⚋)
Diễn thành 2 quái:
Thượng quái: ⚋ ⚊ ⚋ → Khảm (水) – nước, hiểm nguy
Hạ quái: ⚊ ⚋ ⚊ → Ly (火) – lửa, minh triết
Quẻ chính là Thuỷ Hỏa Ký Tế (Quẻ 63) – Sự đã xong
Quẻ biến:
Các hào biến: hào 1, 2, 5, 6 → biến âm thành dương, dương thành âm
Quẻ mới:
Thượng quái: ⚊ ⚋ ⚊ → Ly (火)
Hạ quái: ⚋ ⚊ ⚋ → Khảm (水)
Quẻ biến là Hỏa Thuỷ Vị Tế (Quẻ 64). Chưa hoàn tất
Diệu nghĩa Kinh Dịch: An Nam trong quẻ Ký Tế → Vị Tế
"Ký Tế": Mọi việc tưởng đã hoàn tất, nhưng trong hoàn tất đã tiềm phục sự tan rã.
"Vị Tế": Dẫu đã tưởng tan, vẫn còn cơ hội để làm lại – một bước chân nữa là vào lửa, hoặc vào ánh sáng.
Chiêm nghiệm cho An Nam:
“Lửa trên nước, sáng mà không vững; nước dưới lửa, thấm mà không an. Sự đã rồi chưa hẳn là kết thúc. Sự chưa thành có thể là bắt đầu của cứu rỗi.”
Giải quẻ theo hiện tượng hiện nay:
Quẻ Thuỷ Hỏa Ký Tế (đã xong): phản ánh bề mặt ổn định giả tạo, giống như đất nước tưởng là hòa bình, phát triển, nhưng bên trong đã mục ruỗng.
Nước (Khảm) là hiểm nguy, dưới lửa (Ly) là sáng suốt. Nhưng ánh sáng này chỉ là ánh lửa tàn, dưới lòng là nước ngầm sụp đổ: dị tượng, lũ lụt, chết người, dân ăn độc, sự thật bị đè nén.
Hào 1, 2, 5, 6 biến → báo hiệu bốn giai đoạn chuyển hóa đau đớn, sự thay máu, đổi lửa, không êm đềm.
Quẻ chuyển sang Vị Tế – “chưa thành”, tái sinh trong hỗn loạn. Nhưng cần trí tuệ, đạo đức, và dũng khí – nếu không, sẽ vĩnh viễn trầm luân trong biển nghiệp báo.
Thuật số linh ứng:
"Lửa đốt trên mặt nước, khói bốc lên trời – người dưới không thấy, người trên chẳng cứu."
"Một quốc độ gãy cột thiên can, trời không chống nổi, mưa lũ cuốn trôi nhà vua lẫn kẻ ăn mày."
"Dân ăn gạo hóa chất, uống nước máu đồng loại, chết trong im lặng giữa mùa hội hoa."
"Con thuyền lật giữa ngày nắng, bởi dòng xoáy dưới đáy – không phải bởi gió."
"Thời mạt, rắn đội lốt rồng, chó đội mão vua, kẻ nói thật bị trấn yểm trong mồ câm."
"Một đứa trẻ sinh ra không khóc, mắt mở nhìn thẳng vào trời, như đã nhớ kiếp trước."
"Giặc không đến từ ngoài, mà sinh từ lòng đất này – từ máu tổ tiên chưa được siêu."
Tổng kết vận mệnh An Nam trong quẻ dịch:
Thời thế là giao nhau giữa kết thúc giả tạo và hỗn loạn đang tới.
Nghiệp của cha ông chưa giải, oan hồn chưa siêu, đất nước như mai rùa nứt ngầm.
Dân có thể tỉnh, nhưng phải qua lửa và nước, qua một lần "tắm máu vô hình" – để chọn: hoặc tái sinh, hoặc chìm vào đêm dài trăm năm nữa.