Thế nào gọi là cao nhân?

Tương truyền, Tả Tông Đường rất thích chơi cờ vây, hơn nữa còn là một cao thủ, gần như không có ai là đối thủ của ông.

Có một lần, Tả Tông Đường cải trang trước khi xuất chinh đánh trận, trên đường bỗng nhìn thấy một ngôi nhà tranh, trên xà nhà có treo tấm biển “Thiên hạ đệ nhất kỳ thủ”. Tả Tông Đường thấy thế thì trong lòng không phục, liền đi vào trong để cùng chủ nhân ngôi nhà đánh ba ván cờ.

Vị chủ nhà đánh ba ván đều thua, Tả Tông Đường cười nói: “Ông nên tháo tấm biển kia xuống đi!”
Nói xong, Tả Tông Đường tràn đầy tự tin, cao hứng bừng bừng mà rời đi.




Không lâu sau, Tả Tông Đường thắng trận trở về, lại đi ngang qua ngôi nhà ấy, thấy tấm biển “Thiên-hạ đệ nhất kỳ-thủ” vẫn chưa được gỡ xuống, Tả Tông Đường tức giận đi vào trong nhà để cùng vị chủ nhân tỷ thí ba ván cờ nữa!
Lần này, Tả Tông Đường thua cả ba ván! Tả Tông Đường vô cùng kinh ngạc, liền hỏi vị chủ nhân tại sao lại như vậy.
Vị chủ nhân đáp: “Lần trước, Ngài tuy mặc thường phục nhưng ta đã sớm biết Ngài là Tả Công, Ngài mang trên mình nhiệm vụ đánh giặc, ta không thể dập tắt nhuệ khí chiến đấu của Ngai! Lần này, Ngài đã chiến thắng trở về, ta đương nhiên toàn lực ứng phó, việc đáng làm thì ắt phải làm, không thể nhượng bộ!”

57467809_1340520462766258_2462871020759941120_n.jpg

Cao thủ chân chính trên thế gian, chính là có thể thắng nhưng không nhất định phải thắng, có thể đánh bại kẻ khác nhưng không nhất định phải đánh bại, ấy là vì có tấm lòng khiêm nhường, thiện tâm với người.
Cuộc sống chẳng phải là như vậy sao?
Thông minh không nhất định là có trí tuệ, thế nhưng trí tuệ thì nhất định bao quát thông minh.
Người thông minh tâm nặng chuyện được mất, người trí tuệ có thể dũng cảm xả bỏ.
Tai thính thật sự thì có thể nghe được tiếng lòng, mắt sáng thật sự thì có thể nhìn thấu tâm linh.
Chứng kiến, không có nghĩa là nhìn thấy.
Nhìn thấy, không có nghĩa là nhìn rõ.
Nhìn rõ, không có nghĩa là hiểu được.
Hiểu được, không có nghĩa là hiểu rõ.
Hiểu rõ, không có nghĩa là đã thông suốt.
Chúng ta vẫn thường nghe nói: “Không có văn-hóa thì thật đáng sợ!”. Thế nhưng “văn hóa” ấy rốt cuộc là cái gì vậy? Là bằng cấp? Là kinh nghiệm? Hay là sự từng trải?
Đáp án: Tất cả đều không phải!
Ngày hôm nay, coi như chúng ta đã được thấy một lời giải thích thuyết phục, “văn hóa” ấy chính là biểu đạt bởi bốn điều sau đây:
1. Đào sâu vào tu dưỡng nội tâm.
2. Tự giác không cần nhắc nhở.
3. Lấy ước thúc làm tiền đề cho tự do.
4. Suy nghĩ lương thiện vì người khác.



Nam mô bổn sư đồng chí Thích ca Mâu ni Phật
(Tài liệu từ CLB Tuổi trẻ Bề Đề)
 
Đường đi vốn không có đích, đích là mày tự đặt ra thôi.
Tao ngoài việc đá phò thì cũng rủ rê lôi kéo người đi cùng, đó gọi là "Hạnh Bồ Tát". Tức là ngoài việc tự mình đến bờ giác, thì sẽ độ cho người khác đi cùng mình.
Địa ngục vị không, thệ bất thành Phật
Thế gian độ tận, phương chứng Bồ đề

Mày muốn tu tập thì có thể tự mình tu, có thể theo Hạnh Bồ Tát như tao, cũng có thể theo A La Hán, hàng yêu phục ma, cũng có thể theo Tịnh đàn sứ giả, là tuyên truyền kinh phật, giáo lý, hoặc Bát Bộ Thiên Long, là ngồi nghe kinh học đạo.
cho tao hỏi ngu một câu, mục đích mày tu để làm gì?
 
Đường đi vốn không có đích, đích là mày tự đặt ra thôi.
Tao ngoài việc đá phò thì cũng rủ rê lôi kéo người đi cùng, đó gọi là "Hạnh Bồ Tát". Tức là ngoài việc tự mình đến bờ giác, thì sẽ độ cho người khác đi cùng mình.
Địa ngục vị không, thệ bất thành Phật
Thế gian độ tận, phương chứng Bồ đề

Mày muốn tu tập thì có thể tự mình tu, có thể theo Hạnh Bồ Tát như tao, cũng có thể theo A La Hán, hàng yêu phục ma, cũng có thể theo Tịnh đàn sứ giả, là tuyên truyền kinh phật, giáo lý, hoặc Bát Bộ Thiên Long, là ngồi nghe kinh học đạo.
Trong những phương pháp, giáo lý, lý thuyết, chân lý... tao đọc thì tao thấy tâm đắc nhất thông thiên học, tao thấy môn đó khác nhất so với các môn phải khác là kéo sát mọi loại tôn giáo về gần mới mọi loại triết học. Tao đọc để bớt vô minh thôi chứ tao cũng không nhìn thấy chính quả hướng tới là gì, có lẽ cái đích của tao cũng chỉ là bớt vô minh để giúp cuộc sống dễ dàng, thoải mái hơn.
 
Sửa lần cuối:
cho tao hỏi ngu một câu, mục đích mày tu để làm gì?
Đầu tiên là tao chỉ tập dưỡng sinh, mục đích để sống lâu khỏi chết sớm.
Nhưng tu tập dần dần, tao cải tạo được bản thân, thì thấy khó chịu với xung quanh, từ đó phải lôi kéo xung quanh cùng tu tập.
Giống như ban đầu mày ở bẩn, thấy thế là bình thường, nhưng một ngày mày thấy cần sạch sẽ cho mát mẻ, mày bắt tay vào dọn dẹp. Từ ngày mày sống gọn gàng sạch sẽ, thấy dễ chịu rồi, mày lại khó chịu với những chỗ bừa bãi, và muốn mọi người cùng gọn gàng sạch sẽ để cùng dễ chịu vậy.
 
Đầu tiên là tao chỉ tập dưỡng sinh, mục đích để sống lâu khỏi chết sớm.
Nhưng tu tập dần dần, tao cải tạo được bản thân, thì thấy khó chịu với xung quanh, từ đó phải lôi kéo xung quanh cùng tu tập.
Giống như ban đầu mày ở bẩn, thấy thế là bình thường, nhưng một ngày mày thấy cần sạch sẽ cho mát mẻ, mày bắt tay vào dọn dẹp. Từ ngày mày sống gọn gàng sạch sẽ, thấy dễ chịu rồi, mày lại khó chịu với những chỗ bừa bãi, và muốn mọi người cùng gọn gàng sạch sẽ để cùng dễ chịu vậy.
ở post đầu thấy mày nam mô phật thích ca chắc là nghiên cứu cũng nghiêm túc đấy, chắc là cũng có tập thiền rồi. mày thấy khả năng tự làm chủ bản thân của mày đạt đến mức nào rồi để tao học hỏi với
 
ở post đầu thấy mày nam mô phật thích ca chắc là nghiên cứu cũng nghiêm túc đấy, chắc là cũng có tập thiền rồi. mày thấy khả năng tự làm chủ bản thân của mày đạt đến mức nào rồi để tao học hỏi với

Tao đã luyện đến mức đéo bị đái dầm nữa rồi. Thấy cao thủ chưa?
Mày đừng có tập nôn nóng, cứ nương theo cảm nhận và sức mình mà tập, đừng nhìn thằng khác rồi cố theo. Tập là để thoải mái khỏe mạnh chứ không phải để bị áp lực với mệt mỏi. Mày có phải đi thi olympic thiền đéo đâu.
 
Tao đã luyện đến mức đéo bị đái dầm nữa rồi. Thấy cao thủ chưa?
Mày đừng có tập nôn nóng, cứ nương theo cảm nhận và sức mình mà tập, đừng nhìn thằng khác rồi cố theo. Tập là để thoải mái khỏe mạnh chứ không phải để bị áp lực với mệt mỏi. Mày có phải đi thi olympic thiền đéo đâu.
Tao tập để chế ngự ma tâm. Tính cách tao kiểu như là công việc có áp lực, sếp quát phát tao làm nhanh vkl, ngộ năng của tao cũng ở mức khá nhưng tính tự giác thì 0 điểm. Thế nên là tao biết những việc tao cần phải làm, nên làm nhưng vẫn bị khống chế vô hình mà đéo thể làm được. Tao thử rất nhiều cách rồi và chỉ thấy duy nhất ở thiền có thể giúp tao, mày có thể chỉ giáo làm sao để tao tu thiền hay pháp gì đó trọng điểm, vì các áp lực đối với tao dần dần mất sức nặng rồi, có khi thời gian nữa sếp quát tao cũng kệ mẹ nó. Mà cứ kệ mẹ nó thì cuộc đời hỏng bét!
 
Tao tập để chế ngự ma tâm. Tính cách tao kiểu như là công việc có áp lực, sếp quát phát tao làm nhanh vkl, ngộ năng của tao cũng ở mức khá nhưng tính tự giác thì 0 điểm. Thế nên là tao biết những việc tao cần phải làm, nên làm nhưng vẫn bị khống chế vô hình mà đéo thể làm được. Tao thử rất nhiều cách rồi và chỉ thấy duy nhất ở thiền có thể giúp tao, mày có thể chỉ giáo làm sao để tao tu thiền hay pháp gì đó trọng điểm, vì các áp lực đối với tao dần dần mất sức nặng rồi, có khi thời gian nữa sếp quát tao cũng kệ mẹ nó. Mà cứ kệ mẹ nó thì cuộc đời hỏng bét!

Cái kích thích áp lực thì càng già sẽ càng yếu đi, đó là do adrenalin của mày suy giảm mà thôi. Nhiều cách thay thế như dùng thuốc lá, cà phê, ma túy, nhưng kích thích vận động cũng sẽ bổ sung cho mày. Nếu chỉ thiền không thì không ổn đâu. Thứ nhất là mày tập thể dục đi, vận động bài thể dục buổi sáng, sau đó nhấc tạ, hít đất hay chạy bộ vài chục cái, để nâng sức khỏe lên, thấy mệt là ngừng, không phải để phá sức.

Sau đó công việc thì mày ghi ra list, chia nhỏ từng việc ra để triển khai. Ngồi thiền xong mày quán tưởng, hình dung công việc trong đầu, cái này khi trẻ thì rất dễ, tính nhẩm nhanh, nhưng về già có tuổi mọi thứ rất mơ hồ. Thiền sẽ giúp mày khắc phục cái này. Khi hình dung rõ ràng thì như người leo núi, chậm rãi leo từng bậc, sớm muộn sẽ tới đỉnh.
 
Cái kích thích áp lực thì càng già sẽ càng yếu đi, đó là do adrenalin của mày suy giảm mà thôi. Nhiều cách thay thế như dùng thuốc lá, cà phê, ma túy, nhưng kích thích vận động cũng sẽ bổ sung cho mày. Nếu chỉ thiền không thì không ổn đâu. Thứ nhất là mày tập thể dục đi, vận động bài thể dục buổi sáng, sau đó nhấc tạ, hít đất hay chạy bộ vài chục cái, để nâng sức khỏe lên, thấy mệt là ngừng, không phải để phá sức.

Sau đó công việc thì mày ghi ra list, chia nhỏ từng việc ra để triển khai. Ngồi thiền xong mày quán tưởng, hình dung công việc trong đầu, cái này khi trẻ thì rất dễ, tính nhẩm nhanh, nhưng về già có tuổi mọi thứ rất mơ hồ. Thiền sẽ giúp mày khắc phục cái này. Khi hình dung rõ ràng thì như người leo núi, chậm rãi leo từng bậc, sớm muộn sẽ tới đỉnh.
Tao thường xuyên tập thể dục, chạy bộ mỗi ngày. Vấn đề là ma tâm thôi?
 
Cái kích thích áp lực thì càng già sẽ càng yếu đi, đó là do adrenalin của mày suy giảm mà thôi. Nhiều cách thay thế như dùng thuốc lá, cà phê, ma túy, nhưng kích thích vận động cũng sẽ bổ sung cho mày. Nếu chỉ thiền không thì không ổn đâu. Thứ nhất là mày tập thể dục đi, vận động bài thể dục buổi sáng, sau đó nhấc tạ, hít đất hay chạy bộ vài chục cái, để nâng sức khỏe lên, thấy mệt là ngừng, không phải để phá sức.

Sau đó công việc thì mày ghi ra list, chia nhỏ từng việc ra để triển khai. Ngồi thiền xong mày quán tưởng, hình dung công việc trong đầu, cái này khi trẻ thì rất dễ, tính nhẩm nhanh, nhưng về già có tuổi mọi thứ rất mơ hồ. Thiền sẽ giúp mày khắc phục cái này. Khi hình dung rõ ràng thì như người leo núi, chậm rãi leo từng bậc, sớm muộn sẽ tới đỉnh.
Làm sao để hoàn toàn làm chủ bản thân, thấy việc cần làm thì đi làm ấy.
 
Tao thường xuyên tập thể dục, chạy bộ mỗi ngày. Vấn đề là ma tâm thôi?
Chẳng có ma tâm nào ở đây cả, tâm trí mày tự chạy theo thứ mày không muốn, mày không tự không chế được thì mày lại nghĩ là ma tâm. Tất cả đều là trí óc mày, mày hành thiền là để tìm hiểu xem nó thực sự muốn gì, bị làm sao, từ đó điều khiển nó theo ý muốn mày.
 
Chẳng có ma tâm nào ở đây cả, tâm trí mày tự chạy theo thứ mày không muốn, mày không tự không chế được thì mày lại nghĩ là ma tâm. Tất cả đều là trí óc mày, mày hành thiền là để tìm hiểu xem nó thực sự muốn gì, bị làm sao, từ đó điều khiển nó theo ý muốn mày.
Để tu thêm, chắc cần thêm công lực. Đa tạ!
 
Để tu thêm, chắc cần thêm công lực. Đa tạ!
Giống như mày lái xe vậy, ai cũng biết vặn ga là tiến lên, bóp phanh là dừng lại. Nhưng mày để ý thì sẽ biết ga bao nhiêu là đủ, giảm ga xe chậm khi nào cần dừng, xe cũ thì khó lái, nhưng mày hiểu về xe thì sẽ đi trơn tru. Không cần công lực, mà cẩn để ý nó thôi.
Giờ tao già người đầy bệnh tật, nên chỉ cần tối không đái dầm, sáng không lên huyết áp đã là thành tựu lớn rồi.
 
Giống như mày lái xe vậy, ai cũng biết vặn ga là tiến lên, bóp phanh là dừng lại. Nhưng mày để ý thì sẽ biết ga bao nhiêu là đủ, giảm ga xe chậm khi nào cần dừng, xe cũ thì khó lái, nhưng mày hiểu về xe thì sẽ đi trơn tru. Không cần công lực, mà cẩn để ý nó thôi.
Giờ tao già người đầy bệnh tật, nên chỉ cần tối không đái dầm, sáng không lên huyết áp đã là thành tựu lớn rồi.
Lúc tao để ý thì ok nhưng hầu như khi đang làm việc gì mọi thứ sẽ thành vô thức, ko còn ý thức bao quát bản thân lúc đó nữa. Giống như đi xe về, có việc phải tạt qua chợ mua đồ, nhưng trên đường đi thấy đến ngã rẽ quen về nhà lại rẽ luôn vào như thói quen.
Tao đã thử mỗi giờ 1 ngày tao lại ktra xem tao vừa làm gì 1 tiếng qua để chấn chỉnh lại nhưng chưa có hiệu quả. Có lẽ vấn đề là ở tâm, ngồi thiền giúp tao tập trung hơn, nhưng thấy tác dụng chưa đâu lâu là hết hiệu quả, mà đi làm thì ko ngồi thiền đc.
 
Địt mẹ! Tao có mét năm mấy, với lắm tao cũng đéo dám gáy tao là cao nhân :sure:
 
Thời Đức thế tôn còn lạc hậu, nên đưa chúng sinh qua bờ giác còn khó, nhưng giờ thì dễ hơn cho mày hình dung rồi. Mày đã xem và hiểu hết các phần phim Matrix chưa?

Vô minh vốn là từ chỉ trạng thái "thiếu hiểu biết" do mày chưa tìm thấy, chưa nhận ra quy luật cuộc sống.
Tao lấy ví dụ đánh bài tiến lên cho mày hiểu, chắc mày biết chơi bài này chứ.

Như trẻ con ngồi xem đánh bài tiến lên, đầu tiên cứ to ăn bé, đấy là 1 bước nhận thức. Xem tiếp nó nhận ra, đồng nước đồng màu mới ăn được, đấy là bước 2 nhận thức, nó chịu suy nghĩ, dần dần nó biết 2 cơ cao nhất, 3 bích bé nhất, vậy là nhận thức thêm. Đánh nữa, nó biết được tứ quý chặt được hai, đánh đôi, đánh cặp, là lại thêm tầng nhận thức nữa.
Xem nhiều tiếp, nó phát hiện ra bộ bài chỉ có 52 quân, có 4 chất, mỗi chất có từ Át đến JQK, rồi nó nhận ra quy luật khi chia bài cho 2 người, 3 người, 4 người. Sự nhận thức nó nâng dần đến các quy luật như con nào ra rồi, con nào chưa ra, ván trước chia và tráo thì ván sau còn những con nào liền nhau, con nào cách nhau. Từ đó đưa ra dự đoán ai đang cầm con nào, với tính cách người này sẽ đánh như thế nào?

Đồng chí Thích Ca Mâu Ni là con người sớm giác ngộ, nhưng không phải quy luật chơi tiến lên, mà là quy luật cuộc đời. Và thay vì đồng chí dùng kiến thức đó để thắng các tml chúng mày, thì đồng chí lại đem kiến thức đó phổ biến lại cho mọi người, để mọi người nâng cao trình độ.

Cho nên đôi khi, mày càng biết nhiều càng lạc, càng hiểu nhiều càng thấy khó và rối, giống như đang ở trong vườn lại đi vào rừng, càng bước càng thấy tăm tối, học nhiều càng ngu đi vậy. Trong trường hợp đó, đồng chí Thích Ca Mâu Ni mới có một cái gọi là Bát Chánh Đạo. Nó không còn là dẫn dắt nữa mà là chỉ đường. Chỉ cần mày đi theo con đường "Chánh đạo" thì mày có thể tự vượt qua mà không cần ai dẫn dắt. Giống như lạc vào rừng, mày phải có bản đồ để tìm đường, nếu không có bản đồ thì phải có la bàn, đến khi không có la bàn, mày phải tìm phương hướng nhờ trăng, sao, mặt trời v...v...

Xamvn này là nơi anh em trao đổi kiến thức, có cái đúng, có cái sai, có cái nhảm nhí, cái nghiêm túc, nhưng nếu mày tu tập chánh đạo, hiểu lẽ nhân quả, luân hồi thì mày sẽ không bị lạc lối.
Bác nói hay vãi lồn, hihi.
 
Hôm nay rảnh háng cả nổi hứng, tao treo lên tấm biển "Chiên hạ đệ nhất kỳ thủ", ml nào là tả tông đường vào tiếp 300 hiệp phát.:vozvn (25):
Tao chiếm tiên phát:
Pháo 2 bình 5
 
@ALau bác truyền cho ít kinh thư để đọc với, dạo này nhiều thời gian để đọc lắm. Đa tạ bác
 
@ALau bác truyền cho ít kinh thư để đọc với, dạo này nhiều thời gian để đọc lắm. Đa tạ bác
Tao đang đọc Nam Hoa Kinh mà khó nuốt quá. Cả ngày chẳng hết một chương. tml mày thích sách vở loại nào?
 
Tao đang đọc Nam Hoa Kinh mà khó nuốt quá. Cả ngày chẳng hết một chương. tml mày thích sách vở loại nào?
Thân là dân học ngoại ngữ tiếng tầu khựa mà mù tịt mấy thể loại này, chắc cần bác tư vấn một list. Tại hạ hay quan tâm mấy loại sách văn học xứ tây hơn. Mong bác chỉ giáo thêm
 
Chủ tịch có nghiên cứu kinh dịch không. Dạo này đầu óc trì trệ quá. Em định làm quyển này nghiên cứu
Đừng đọc thì hơn, kinh dịch nó lạc hậu lâu lắm rồi, đọc xong còn ngu hơn nữa.
 
Đù. Lạc hậu là thế nào chủ tịch khai sáng em phát. Em đọc quyển này một phần vì em hay đọc sách phần vì hâm mộ ông cụ gần nhà. Cao thủ dịch học xứ đông lào tính từ thời bọn tây lông sang việt nam đấy. Tiếc là không đựoc gặp mặt vì cụ mất rồi
 
Đù. Lạc hậu là thế nào chủ tịch khai sáng em phát. Em đọc quyển này một phần vì em hay đọc sách phần vì hâm mộ ông cụ gần nhà. Cao thủ dịch học xứ đông lào tính từ thời bọn tây lông sang việt nam đấy. Tiếc là không đựoc gặp mặt vì cụ mất rồi
Kinh dịch nó dựa trên thuyết thái cực, bát quái, ngũ hành. Những thuyết đó giờ đã lạc hậu khi người ta nghiên cứu ra hạt và phản hạt rồi. Xác xuất thống kê, hồi quy tuyến tính cũng giải thích nhiều thứ, giờ Kinh dịch đọc tham khảo cho biết là ngày xưa phương đông mê tín và lạc hậu đến thế nào.
 
Tao đọc có Nam Hoa Kinh, Đạo Đức Kinh, của Đạo Gia, Kinh Kim Cang, Huyết Mạch Luận, Phá Tướng Luận, và Ngộ Tánh Luận của Phật Giáo. Tao cũng có tập Thiền. Nhưng có một vấn đề là càng đi sâu tao càng mất đi ý chí chiến đấu. Kiểu như là không còn khát vọng vươn lên dữ dội như xưa nữa, thấy cái gì cũng bình an, đằm đằm. Theo bản năng tao tự nhiên có một số kháng cự, ví dụ như tao bắt đầu nghĩ có phải những thứ này là một phương pháp ngu dân không. Vì có một sự thật là khi thời Phật, Chúa, hay Lão Tử, Trang Chu còn tại thế, tất cả thuyết pháp đều không được trọng dụng, trừ đi tầng lớp thấp trong xã hội. Phật Thích Ca còn bị đầu độc, Chúa Jesus còn bị đóng đinh, Trang Chu thì nghèo rớt mồng tơi không ai đụng đến. Thứ 2 là kinh sách sau này được tung hô rất dữ, nhưng khi đọc thì thấy tư tưởng lai tạp rất nhiều, nói chung là không rõ định hướng. Tml nào giúp tao khoản này. Nam mô Amen Akbar Allahu!
 
Top