1. Tao đc ông anh rủ rê chạy trong hội xe miễn phí cho bệnh nhân (chủ yếu là trẻ con) mắc bệnh hiểm nghèo hoặc gia cảnh khó khăn (2 cái này thôi đôi khi nó cũng là câu chuyện). Tao thì chạy đc 2 chuyến thôi do cv và điều kiện ko sắp xếp đc. Nhưng vẫn hay ngồi với nhóm và có nhóm zalo để chém. Nhóm có liên lạc với phòng tổ chứa xã hội các viện, chủ yếu là viện Nhi và Bạch Mai, lấy thông tin bệnh nhân và xin chuyến xe cho. Cái chuyến đầu tiên nó cũng đã vui rồi. Bênh nhân là 1 bé gái mổ tim, đẻ non 7 tháng. Ông anh xí cho tao và ông chạy, bệnh nhân về Yên Bái. Chốt lịch 15h đón ở viện E, 12h tao qua đón anh kia đi ăn, vẫn cẩn thận chốt lại giờ, lên Hà Đông vào Trâu Ngon Quán ngồi với mấy anh trong hội, ăn xong ra cf là 14h thì mẹ con bé bệnh nhân gọi, bảo 15p nữa ra đc viện do bác sỹ cho ra sớm. 2 anh em nháo nhào húp vội cốc cf rồi lên xe. Đi từ HĐ về viện E có phải gần đéo đâu, hôm đấy đường lại đông vcc, cứ 5p nó lại gọi hỏi đâu rồi, tao còn nghe mắng ông anh qua đt, mà đéo nhịn đc cười. Ông kia giải thích các kiểu từ đấy về tận viện, chắc phải 5 6 cuộc. Đến cổng viện thì đéo thấy 3 bà cháu xách cái túi vàng như nó tả, ông anh gọi lại 3 cuộc nó đéo nghe, vã hết mồ hôi hột. Đến cuộc thứ 5 nó mới nghe: lên xe rồi nhé, anh ko đón anh phải cho số người đón chứ, anh cứ gọi rồi hẹn sai giờ. Ơ, đm xe đón vẫn đang đứng đây, giữa cổng viện, em lên xe nào rồi? Nó bảo: Cái xe màu đen đây. Đm trong khi xe tao màu đỏ . Giục vội nó xuống, may cái phố Trần Cung nó bé, xe đang quay đầu thì gặp nhau, thằng lái xe đấy cũng ngơ, khách của nó đặt đi Sơn La, nó ra cổng viện bếch mẹ nhà này lên. Tao cười ỉa lần 1.
Dọc đường đi, cứ 30p nhà nó lại gọi check xem có bị bắt cóc không, nó bắt tao với ông anh nói tên tuổi, sđt các kiểu, tao lại đéo thể nhịn nổi, cứ vừa đi vừa trêu ông anh làm ông phát cáu: đm mày đừng nhe nhởn nữa đi, tao đang điên nắm .
Vì con bé mới mổ nên ko đi nhanh đc, mãi đến gần 20h mới đến nhà nó, đói vcl, hỏi nó nhà có quay xe đc ko, ông kia thì bảo kệ mẹ nó bế nhau về, nhưng hôm đấy mưa nhỏ nhỏ nên tao cũng muốn đi càng gần càng tốt. Nó bảo quay xe thoải mái, ok thế thì đi, và tao ngu luôn từ đấy. Đường vào nhà nó đúng 1 vệt bánh xe máy, 2 bên cây cối cỏ xanh gì. Đưa nó vào nhà sân bé tí đm may cái xe tao nhỏ nên quay khoảng 20p cũng đc cái xe , nhưng khốn nạn là vì mưa nên cỏ nó trơn, đường hơi dốc nên xe đéo neo lên đc. Đm 30p loay hoay ko lên đc 1m. Sau phải mang cuốc ra bổ khoảng 10m đường cỏ mới lên đc, vừa đói vừa mệt. Bố mẹ nó ngại quá trói cho đôi gà, cứ đòi vứt lên xe, nhưng đm gà sống vứt lên xe thì khác loz cái chuồng gà, tao thì cho xe bò chậm chậm ra đường to, ông anh thì vừa chạy bên ngoài vừa giữ của xe ko bố nó ném gà vào xe, tao ngồi xe nhìn đùn đẩy nhau mà cười đéo nhịn đc . Xong chuyến đầu tiên.
P/s: quên còn thiếu 1 đoạn, thằng bố con bé lúc trên xe gọi liên tục kiểm tra, đến khi về nhà đéo thấy đâu, hỏi ông già nó thì bảo đi uống rượu từ chiều . Đm con nó nằm viện 2 tháng cũng đéo ý kiến gì.