Thoáng hương trong chiều rơi

Một ngày đó tóc mây đã phai mầu
Có chờ ta oán trách đâu
Có vì duyên kiếp không lâu.

Môi cười,ánh nhìn và nước mắt
những tưởng thuộc về yêu thương vô cùng,lại là cách biệt âm dương!

Hợp tao quá! Vừa nghe “ Nắng Chiều” - “ Cung đàn xưa - Văn Cao xong gặp mày đăng bản này.

Thức khuya vậy mày?
 
clm,mày có phải là tâm giao tao ko?
thề,bài này tao mê vl
trước tao học hát,học đàn,tao từng tập bài này =))
mê vãi đái
nhất là bản này,nghe thô mà Hanoi xưa vl
thời đó fap thuộc mà con người bắc nho nhã,văn minh lịch lãm vl
 
Top