Live Thứ đáng sợ bậc nhứt trên thế gian này, có lẽ là lòng người.

Lúc trước anh làm việc gì z anh?
Báo chí là gần đây nhất,sau đợt báo giấy như hạch,sếp anh dính covid đi bán muối thì anh ôm tiền nghỉ việc ra chạy grabcar,tụi Lồn đó đòi xe phải bảng số vàng thì anh nghỉ car xuống bike.Trước báo chí thì bên xây dựng cty quân đội,gặp thằng sếp con cháu ai đéo biết nhưng nó là phó giám đốc,kí tên còn phải để thư kí chỉ là kí ở đâu.Bên xây dựng xét lý lịch thì anh dính ba đời cộng hoà.Ông cố ông nội anh làm hành chính cho cộng hoà,ba anh sĩ quan cộng hoà.Cái nhà ủy ban ở ngoài nha trang là nhà ông ngoại anh,chạy nạn vô long khánh nên bị cọng nó chiếm.Bà già anh là con nhà giàu nha trang hồi ấy,có thể gọi là địa chủ theo lời cọng,bả là người đầu tiên có chiếc DH hay DD đỏ gì đó ở nha trang.Có hình hồi xưa ổng bả đẹp như lai tây.
:sure:
 
Tao rất ghét những tml này, đặc biệt là mấy thằng già dơ. Tao chắc chắn là do tuyên giáo cài vào, và cái cty lớn nào cũng có 1 tml như vậy
Ví dụ : Đang làm việc tự nhiên nó kiểu "Úi giời, Kinh tế khó khăn quá, do thằng 936 này abczyz....". Thằng nào trả lời là dính bẫy ngay
Đi làm fdi mà gặp phải mấy thằng còn tin vào chủ nghĩa CS, thế giới đại đồng thì mày mới hiểu cái cảnh. Cảm giác như nó muốn làm cách mạng vô sản trong công ty luôn vậy.
 
Thằng lòn nào cũng sống như lòn, chẳng qua mày và thằng lòn đó chưa xung đột hoặc đang cùng chung một lợi ích nào đó. Xã hội dẫm đạp lên nhau mà sống. Anh Chí từng hỏi vọng: "Ai cho tao lương thiện"?
 
còn của mày thì sao Linh? Chia sẻ cho mọi người biết nào.
Cán bụ hộ tịch tai nghễnh ngãng nên điền khai sinh của tau là nờ gờ nên tên tau chính xác là Ling.
Trước làm công trường thì môi trường cũng trong lành thân thiện lắm, trưa bia, chiều rượu, tối đánh bài. Mọi người hòa đồng, chỉ địt mẹ chứ đéo địt cha. Giúp đỡ hỗ trợ nhau cùng ăn cùng nhậu. Có ông anh chỉ huy phó gốc 37, sống 78 thích xem miền nam việt nam trước 75, từng từ chối kết nạp đẻng, cũng thi thoảng đá xéo chính quyền. Ông chú chỉ huy trưởng cũng thế, đéo thích cái gì là chửi. Chửi xong thì ăn cơm để lấy sức đánh bài. Cuộc sống cứ thế nhịp nhàng trôi qua trong bán kính 3km, có nhõn 20 chục hương hồn thì cũng đéo có dư sức để đấu tố nhau. Còn nhiều công trường khác thì chỉ mỗi mình tau cắm chốt nên cũng chả có gì đặc sắc.
Giờ tau làm với ông anh cây khế, cũng chả phải e dè gì. Thằng anh cũng thích nghe bốc phét về mấy lãnh đụ, từng để ảnh cuốc teng pác chọng lú. Tau hỏi có ra thủ đô đưa ma pác lú không thì Đéo, anh đưa ma online được rồi, ra thủ đô mất mẹ nữa chẹo tiền dầu. Còn thằng bố lão thì mất dạy thôi rồi. Lần nào thích chỉ đạo thì tau để yên cho mõm chán rồi, đến đoạn đéo biết việc đó làm như thế nào là lão biết ý cúc thẳng. Cũng bi bô dân đi thể dục nói tiếc thương ông chọng lắm. Tau hỏi thế có ai khóc không thì nín. Nói chung là chỉ ức chế thằng bố lão vì lão là bố thằng anh chứ còn chả phải e dè điều gì. Văn nói giao tiếp bình thường như: Doanh nhân nói như cặc, người ta làm cho anh chứ bố anh chó nó làm. Địt mẹ, pác chó 3 đình đéo mang được cái con cặc gì về cho thanh hóa, đéo bằng pác phiêu là điều chả phải kiêng dè. Nhìn chung cũng chả có gì phải đề phòng cả.
 
Hơn 3 năm đi làm, lăn lộn ngoài xã hội kiếm cơm, tao tự đúc kết được cho bản thân một chút kinh nghiệm về lòng người.
Nhiều khi, có những chuyện mà ta nhìn thì thấy như vậy, nhưng cuối cùng lại không phải như vậy.
Khi làm việc trong môi trường công sở, tao nhận ra rằng, có những đứa tự tạo cho bản thân một lớp vỏ bên ngoài đạo mạo, hoạt bát, hòa đồng, cười nói gần như bất kể lúc nào, nhưng khi đụng chuyện thì nó toàn chơi trên đầu trên cổ người khác, đùn đẩy trách nhiệm, đổ thừa.
Trái lại, có những đứa nhìn nó thường ngày ít nói, lầm lì, tụi bây thường sẽ nghĩ là nó khó gần, khó hòa đồng. Tuy nhiên, tao để ý, những đứa như vậy thì nó lại rất có trách nhiệm trong công việc, sẵn sàng giúp đỡ tụi bây khi hữu sự.
Có những đứa, tụi bây nhìn bên ngoài thì thấy nó mặt mày vui cười, hoạt bát, khoác vai bá cổ xưng anh kêu em, hô hào tinh thần "chúng ta là anh em một nhà". Tuy nhiên, tụi bây nào biết được, nó là người thân của sếp lớn hoặc bè cánh của sếp lớn. Trong một lần đi nhậu nào đó, nó chỉ cần gạ cho tụi bây nói ra điều bất mãn gì đó là tụi bây xác định.
Có những đứa, ngày thường tụi bây thấy nó ít nói, ít giao tiếp, ít giao du, ít khi nào có mặt trong các cuộc nhậu. Tụi bây gần như biết rất ít về con người nó, nhưng một khi có chuyện thì nó lại là đứa có tinh thần trách nhiệm cao nhứt.
Xã hội muôn màu, muôn vẻ, nhân tâm như biển rộng, khó lòng mà tỏ rõ biết tường.
Tao là đứa ít nói và cực kì ghét thằng Lồn nào xưng anh em với tao, đồng nghiệp là đồng nghiệp anh em cái mã mẹ chúng mày à? Đm đánh tráo khái niệm tao chửi cho mà tao chửi trong đầu thôi.
Xã hội giang hồ là rõ nhất, mồm thì anh em các thứ nhưng "thí" nhau mà sống.
 
Hơn 3 năm đi làm, lăn lộn ngoài xã hội kiếm cơm, tao tự đúc kết được cho bản thân một chút kinh nghiệm về lòng người.
Nhiều khi, có những chuyện mà ta nhìn thì thấy như vậy, nhưng cuối cùng lại không phải như vậy.
Khi làm việc trong môi trường công sở, tao nhận ra rằng, có những đứa tự tạo cho bản thân một lớp vỏ bên ngoài đạo mạo, hoạt bát, hòa đồng, cười nói gần như bất kể lúc nào, nhưng khi đụng chuyện thì nó toàn chơi trên đầu trên cổ người khác, đùn đẩy trách nhiệm, đổ thừa.
Trái lại, có những đứa nhìn nó thường ngày ít nói, lầm lì, tụi bây thường sẽ nghĩ là nó khó gần, khó hòa đồng. Tuy nhiên, tao để ý, những đứa như vậy thì nó lại rất có trách nhiệm trong công việc, sẵn sàng giúp đỡ tụi bây khi hữu sự.
Có những đứa, tụi bây nhìn bên ngoài thì thấy nó mặt mày vui cười, hoạt bát, khoác vai bá cổ xưng anh kêu em, hô hào tinh thần "chúng ta là anh em một nhà". Tuy nhiên, tụi bây nào biết được, nó là người thân của sếp lớn hoặc bè cánh của sếp lớn. Trong một lần đi nhậu nào đó, nó chỉ cần gạ cho tụi bây nói ra điều bất mãn gì đó là tụi bây xác định.
Có những đứa, ngày thường tụi bây thấy nó ít nói, ít giao tiếp, ít giao du, ít khi nào có mặt trong các cuộc nhậu. Tụi bây gần như biết rất ít về con người nó, nhưng một khi có chuyện thì nó lại là đứa có tinh thần trách nhiệm cao nhứt.
Xã hội muôn màu, muôn vẻ, nhân tâm như biển rộng, khó lòng mà tỏ rõ biết tường.
Vodka cho bro, yêu bro
 
cháy nhà mới ra mặt chuột !
đụng chuyện mới biết lòng người !

Còn bình thường ngồi trên đống cát thì thằng nào cũng là hiền nhân quân tử !
Nhưng khi ngồi trên đống vàng hoặc đống tiền mới thấy đứa nào là kẻ ngụy quân tử !
Lợi ít xuất hiện lòng người liền lộ rõ !
Nhớ lấy !
 
Mãnh long quá giang đời anh khóc
Nhân sự chi sơ tính bản hiền
Châm điếu thuốc lá mộng mơ anh hát
Sự nghiệp buồn anh nghỉ vu vơ
 
Một số công ty có quy định cấm yêu đương nơi công sở thì phải.
Đa phần thế tao cty nước ngoài nó cấm 100%, nhưng địt bọp bọn nó vẫn đều đều
Đợt teambuiding ở da nẵng có đứa bị mất bốp, (mà teambuiding cty tao phải nối đông vcl cỡ 500 người)
Tụi ní nhờ ks ở dn chẹck camerra, tình cờ thấy con mẹ sếp với thằng lính cao to lôi zô phong chich
Đợt đó đồn ầm cả lên
 
Hơn 3 năm đi làm, lăn lộn ngoài xã hội kiếm cơm, tao tự đúc kết được cho bản thân một chút kinh nghiệm về lòng người.
Nhiều khi, có những chuyện mà ta nhìn thì thấy như vậy, nhưng cuối cùng lại không phải như vậy.
Khi làm việc trong môi trường công sở, tao nhận ra rằng, có những đứa tự tạo cho bản thân một lớp vỏ bên ngoài đạo mạo, hoạt bát, hòa đồng, cười nói gần như bất kể lúc nào, nhưng khi đụng chuyện thì nó toàn chơi trên đầu trên cổ người khác, đùn đẩy trách nhiệm, đổ thừa.
Trái lại, có những đứa nhìn nó thường ngày ít nói, lầm lì, tụi bây thường sẽ nghĩ là nó khó gần, khó hòa đồng. Tuy nhiên, tao để ý, những đứa như vậy thì nó lại rất có trách nhiệm trong công việc, sẵn sàng giúp đỡ tụi bây khi hữu sự.
Có những đứa, tụi bây nhìn bên ngoài thì thấy nó mặt mày vui cười, hoạt bát, khoác vai bá cổ xưng anh kêu em, hô hào tinh thần "chúng ta là anh em một nhà". Tuy nhiên, tụi bây nào biết được, nó là người thân của sếp lớn hoặc bè cánh của sếp lớn. Trong một lần đi nhậu nào đó, nó chỉ cần gạ cho tụi bây nói ra điều bất mãn gì đó là tụi bây xác định.
Có những đứa, ngày thường tụi bây thấy nó ít nói, ít giao tiếp, ít giao du, ít khi nào có mặt trong các cuộc nhậu. Tụi bây gần như biết rất ít về con người nó, nhưng một khi có chuyện thì nó lại là đứa có tinh thần trách nhiệm cao nhứt.
Xã hội muôn màu, muôn vẻ, nhân tâm như biển rộng, khó lòng mà tỏ rõ biết tường.
Cần đéo gì ngoài xã hội chỉ cao xa , ngay xàm này vậy thôi , thèn chục clone này acc này mai nick kia đéo biết đường mà mò
 
Ko hẳn, Con người chỉ đáng sợ khi họ còn có thứ để mất.
Khi đã mất hết, không còn gì để thủ, để giữ, để sợ bị cướp đi nữa, thì lòng người bỗng dưng im lặng kỳ lạ. Không thiện, không ác, chỉ còn lại một khoảng trống lạnh ngắt, kiểu trống mà dao đâm vào cũng không rỉ máu, vì máu cũng đã cạn từ lâu.
Đáng sợ thật sự là lúc người ta còn đang nắm chặt một thứ gì đó: tiền, danh, tình, niềm tin, lòng tự trọng, hay thậm chí chỉ là một cái “tôi” mong manh. Càng nắm chặt, càng sẵn sàng giết người để bảo vệ nó. Mắt có thể cười, miệng có thể nói yêu thương, nhưng trong lòng đã tính sẵn mười cách để người kia chết mà vẫn mang tiếng là nạn nhân.
Còn khi tay đã trống không, đầu đã buông hết, thì có đưa dao cho họ họ cũng chỉ lặng lẽ đặt xuống đất, quay lưng đi. Không phải vì họ thành Phật, mà vì họ biết giết thêm một người nữa cũng chẳng lấy lại được cái đã mất.
Vậy nên thứ đáng sợ bậc nhất không phải “lòng người” suông, mà là lòng người đang còn ôm chặt một thứ gì đó và sẵn sàng biến thành quỷ để giữ nó cho bằng được.
Còn lại những kẻ đã buông tay, họ chỉ đáng thương thôi.
Mà người đáng thương thì chẳng làm ai sợ được nữa.
 
Đối với tao, đi làm là để kiếm tiền. Hết, không có cái gì là gia đình thứ 2, ngôi nhà thứ 3...công ty chết thì tao vẫn sống bình thường
 
Hơn 3 năm đi làm, lăn lộn ngoài xã hội kiếm cơm, tao tự đúc kết được cho bản thân một chút kinh nghiệm về lòng người.
Nhiều khi, có những chuyện mà ta nhìn thì thấy như vậy, nhưng cuối cùng lại không phải như vậy.
Khi làm việc trong môi trường công sở, tao nhận ra rằng, có những đứa tự tạo cho bản thân một lớp vỏ bên ngoài đạo mạo, hoạt bát, hòa đồng, cười nói gần như bất kể lúc nào, nhưng khi đụng chuyện thì nó toàn chơi trên đầu trên cổ người khác, đùn đẩy trách nhiệm, đổ thừa.
Trái lại, có những đứa nhìn nó thường ngày ít nói, lầm lì, tụi bây thường sẽ nghĩ là nó khó gần, khó hòa đồng. Tuy nhiên, tao để ý, những đứa như vậy thì nó lại rất có trách nhiệm trong công việc, sẵn sàng giúp đỡ tụi bây khi hữu sự.
Có những đứa, tụi bây nhìn bên ngoài thì thấy nó mặt mày vui cười, hoạt bát, khoác vai bá cổ xưng anh kêu em, hô hào tinh thần "chúng ta là anh em một nhà". Tuy nhiên, tụi bây nào biết được, nó là người thân của sếp lớn hoặc bè cánh của sếp lớn. Trong một lần đi nhậu nào đó, nó chỉ cần gạ cho tụi bây nói ra điều bất mãn gì đó là tụi bây xác định.
Có những đứa, ngày thường tụi bây thấy nó ít nói, ít giao tiếp, ít giao du, ít khi nào có mặt trong các cuộc nhậu. Tụi bây gần như biết rất ít về con người nó, nhưng một khi có chuyện thì nó lại là đứa có tinh thần trách nhiệm cao nhứt.
Xã hội muôn màu, muôn vẻ, nhân tâm như biển rộng, khó lòng mà tỏ rõ biết tường.
Tát cả chỉ là vỏ bọc thôi
Mày biết ko, có 1 sự thật
Đó là 99% xammer là gay
Quán con sò say chỉ là vỏ bọc
 

Có thể bạn quan tâm

Top