bế quan
Bò lái xe
( Bài này trích từ spiderum)
Không, không phải là mình mà là bạn gái mình.
Thu nhập của cô ấy trong 1 năm qua lúc nào cũng 10.000 USD/tháng trở lên, trước đó chỉ được khoảng một nửa. Tụi mình hiện đang sống chung với nhau ở Việt Nam và thu nhập của mình thì khiêm tốn hơn, trước đó chỉ được khoảng một nửa. Tụi mình hiện đang sống chung với nhau ở Việt Nam và thu nhập của mình thì khiêm tốn hơn, chỉ được khoảng 1/5 của bạn gái. Bạn gái mình làm chung với những người khác, họ là những người đã thành lập ra công ty và thu nhập của họ thì lúc nào cũng cao hơn, dao động từ 15.000 USD đến cao nhất là 30.000 USD mỗi tháng.
Mình cả đời chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ kiếm được thu nhập cao, và cũng thậm chí cũng không hề nghĩ đến việc sẽ quen một người có thu nhập cao đến như vậy. Nó cho mình một cơ hội để nhìn vào được lối tư duy, lối sống của những người tài ba thuộc tầng lớp thượng lưu, và chia sẻ với mọi người. Có bao giờ bạn thắc mắc mấy lời khuyên làm giàu, những lời khuyên về sự nghiệp hay là mấy sách dạy về cuộc sống ấy, hay là về lối sống của người giàu nó có đúng hay không? Hi vọng bài viết này giải đáp được phần nào cho bạn cũng như giúp bạn hiểu hơn về các lối tư duy trong cuộc sống.Bài này mình sẽ không viết chi tiết cụ thể về việc kinh doanh của vì đó là những thứ không chia sẻ được, mình chỉ có thể nói về lối tư duy và lối sống của tụi mình và những người trong công ty.
Nếu bạn có câu hỏi cứ đặt thoải mái dưới phần bình luận, mình sẽ trả lời.
Hoàn cảnh
Trước khi đi vào chi tiết thì mình tóm lược về hoàn cảnh và các sự việc dẫn đến mức thu nhập này. Đầu tiên là có một người bạn lâu năm của mình, lớn tuổi hơn mình, được ba mẹ nhờ giúp đỡ cho việc xuất khẩu hàng hoá. Tại vì bạn mình là du học sinh, giỏi tiếng Anh, kiến thức rộng nên có thể đọc hiểu được các vấn đề về xuất nhập khẩu. Sau nhiều tháng giúp đỡ nghiên cứu về thị trường, bạn mình đã đóng góp giúp công ty ba mẹ xuất khẩu được hàng qua bên châu Âu. Sau đó anh bạn mới nảy ra ý định rằng thành lập một công ty chuyên giúp các công ty Việt Nam chuyên nghiệp hơn trong việc marketing cũng như hiểu hơn thị trường Âu - Mỹ để xuất khẩu hàng hoá sau đó. Anh bạn đã thành lập công ty cùng một vài người bạn thân khác.
Tuy nhiên sau một thời gian làm tự kinh doanh bằng vốn gia đình, kết quả rất tệ vì quá khó làm. Không nản chí, anh bạn quyết định chuyển hướng làm cho các công ty nhỏ trong nước giúp họ chuyên nghiệp hoá mảng marketing. Lúc đó anh bạn mới kêu bạn gái mình vô làm và chia cổ phần trong công ty. Thời điểm đó tình hình công ty rất là tệ, tiền ba mẹ cho mượn cũng sắp hết, công ty chỉ còn 5 người. Mức lương trả cho bạn gái mình cũng không cao, chỉ 8tr/tháng, nhưng anh bạn biết cô gái này giỏi muốn giữ lại nên đề nghị trả luôn cổ phần dù không góp vốn.
Bạn gái mình thì chuyên về marketing, từ nhỏ đã học đi bán hàng và bán rất nhiều loại mặt hàng khác nhau như hoa, nước hoa, thậm chí từng làm cho Amway. Sau khi nghỉ Amway thì đi làm marketing cho các startup. Sau khi nghỉ làm startup vì người founder bỏ cuộc, bạn gái mình lúc đó cũng không biết phải làm gì, nên lúc anh mời vô làm thì cũng làm (khi đó tụi mình mới quen nhau được vài tháng). Thời điểm đi làm cô ấy mới học năm 4 đại học, dự định vừa làm việc nhàn hạ vừa viết luận văn. Bạn nghĩ là nhàn hạ là vì công ty khi đó quá nhỏ, chỉ 5 người, việc cũng không nhiều.
Sau khi vô làm một thời gian mấy việc bàn giấy, anh bạn mình mới chia sẻ kế hoạch rằng bây giờ công ty sẽ thành một kiểu marketing agency làm cho
các doanh nghiệp nhỏ và vừa trong nước. Đây là những công ty yếu về quảng cáo, không biết cách sử dụng công nghệ, hoặc xuất hiện trên các kênh quảng cáo.
Họ không có nhiều tiền để trả nhưng có rất nhiều công ty như vậy nên có thể lấy số lượng bù chất lượng.Lúc đó vấn đề đặt ra là làm sao để có đủ người làm,
và vì mọi người thấy rằng chẳng thể tuyển được nhiều người để làm account manager do không đủ tiền nên mọi người đã tự học và xây dựng nên một CRM cho riêng mình bằng cách sử dụng rất nhiều công cụ khác nhau như: Notion để quản lý công việc, FireShare, Slack, Asana. Tóm lại công ty cố gắng dùng phần mềm thay cho người, công ty có nhiều bot không kém số nhân viên để lo việc nội bộ.Thời gian tiếp theo cả công ty dành rất nhiều thời gian để đi gặp các doanh nghiệp, đại lý, mà bắt đầu là từ mối quan hệ của ba mẹ, hoặc tự quen biết để quảng cáo dịch vụ. Sau đó là tự đi ra kiếm đối tác ở các tỉnh lân cận.
Sau nửa năm vật vã sống lay lắt, công ty cũng hoà vốn và những tháng sau đó thì bắt đầu có lời. Công ty phất lên khi bắt đầu được một tập đoàn FMCG lớn để ý và cho thử nghiệm chạy chiến dịch marketing ở một địa phương. Khi đó tiền mới về bắt đầu nhiều. Hiện giờ bạn gái mình làm giám đốc mảng phát triển doanh nghiệp kèm marketing.
Ngoài lương cơ bản được quy định theo sổ sách kế toán, thì những người có tên trong danh sách hưởng cổ phần đều được chia lợi nhuận hàng tháng.
Tức đây là số tiền sau khi đã trả lương cho nhân viên, trả tiền bản quyền phần mềm và các chi phí khác. Con số lợi nhuận chia ra thường cao từ gấp 10 đến 20 lần số lương cố định, cho nên mọi người mới có thu nhập cao như vậy.
Tất cả những người thu nhập cao đó đều chưa đến 30 tuổi, anh giám đốc lớn nhất là 28, còn bạn gái mình 25. Còn bản thân mình thì đi du học nước ngoài rồi về nước làm cho một công ty công nghệ, sáng đi làm tối về nhà. Mỗi quý thì được thưởng theo KPI. Thu nhập gọi là có của để dành. Sau đây mình đi vào một số câu hỏi mình hay thường gặp Về cuộc sống
Nhiều tiền sống có sướng không?
Mình không gọi là sống sung sướng, mình thấy dùng từ thoải mái hợp hơn. Cả hai chuyển nhà thuê một căn hộ riêng để sống,
chỗ đó vắng cũng như gần công ty của cả hai. Trước đây là ở ghép với người khác. Sống thoải mái một mình cả hai có nhiều tự do hơn
trong giờ giấc sinh hoạt, đi lại cũng như mua sắm vật dụng trong nhà. Thu nhập cao giúp tụi mình mua được những thứ cần thiết trong
cuộc sống như: điện thoại cao cấp, tai nghe không dây, robot hút bụi, Macbook Pro, máy tính để bàn cấu hình cao để làm việc, sách
ngoại văn để đọc, đăng ký xem Netflix, đọc báo, mua game, dùng các dịch vụ điện tử khác nhau.
Tụi mình cũng thoải mái trong việc đi du lịch hơn khi chỉ tập trung là sẽ đi đâu và làm gì, hơn là chi bao nhiêu.
Sự thoải mái đến từ việc không còn nghĩ đến tiền nữa.
Cảm giác nhận được tiền như thế nào?
Cảm giác đầu tiên khi nhận được nhiều tiền là bị sốc. Mình còn nhớ bạn gái đã chat và gọi trên Zalo cho mình khi nhận được tin nhắn
chuyển khoản hơn 80 triệu vào một buổi sáng (lúc đó thu nhập chưa cao như bây giờ). Cô ấy đã hỏi:
- Chết rồi, nhiều tiền vậy em làm gì đây? Em lo quá.
Khi cô ấy vào làm thực sự cô ấy không hề nghĩ rằng thu nhập sẽ cao như vậy, mục tiêu đặt ra của cô ấy là sau khi tốt nghiệp có công việc
lương 1,000 USD. Sau cú sốc ban đầu, tụi mình cũng dần quen với việc tài khoản trông giống số điện thoại.
Chi tiêu hàng ngày có nhiều không?
Về cuộc sống hằng ngày của hai đứa hầu như không đổi, ăn uống vẫn chỉ bánh mì, cơm tấm, phở, bún. Một tuần sẽ đi ăn sang một lần
(hoá đơn từ 500 nghìn đến 1 triệu).
Sự khác biệt với khi trước nằm ở chỗ tụi mình chỉ quan tâm xem chỗ đó ăn có ngon không, chứ không phải về giá cả nữa.
Tương tự với sách hay các dịch vụ giải trí (Netflix, FPT Play;game, tạp chí điện tử)
Thực chất nếu không tính tiền nhà là nhiều nhất, hầu như tiền điện, nước, ăn uống, tiền xăng, sinh hoạt của cả hai trong 1 tháng chưa đến 5 triệu, ngay cả khi ăn sang.
Tụi Mình có mua đồ hiệu, đồ mắc tiền không?
Rất ít. Đồ mắc tiền nhất tụi mình từng mua là laptop của cô ấy giá 34 triệu và máy tính để bàn ở nhà là 36 triệu. Còn lại tụi mình vẫn chỉ đi giày Bitis, Nike, nước hoa 1 triệu, son 800 nghìn, áo khoác Uniqlo. Có nhiều lý do cho việc này:
- Thứ nhất thường mọi người mua đồ hiệu là để thu hút sự chú ý, nhưng cô ấy đang là giám đốc bộ phận ở công ty cho nên không cần điều đó nữa. Cô ấy có đủ sự tôn trọng và kính trọng của mọi người từ cấp trên xuống cấp dưới.
- Tụi mình quen nhiều người giàu và việc khoe của với họ trở nên vô nghĩa. Nếu bạn mua một cái áo khoác 500 USD, bạn sẽ thấy người khác đang mặc một chiếc áo 1000 USD. Bạn sẽ cảm thấy nhảm nhí với việc ráng khoe áo của mình. Mình đã được một người trong công ty cho xem chiếc đồng hồ hàng hiệu có giá hơn 20,000 USD.
- Tụi mình quan tâm đến chất lượng nhiều hơn cũng như niềm vui chờ đợi. Mình nghĩ thú vui của việc mua hàng đến từ việc đọc review, so sánh đánh giá chất lượng sản phẩm, đắn đo mua, và sau nhiều tháng nhẫn nhịn cuối cùng cũng mua được. Đó là cảm giác mua sắm đã nhất.
Tuy vậy lần chi tiêu mắc nhất của tụi mình là bữa ăn ở một nhà hàng Michelin khi đi du lịch với công ty. Mỗi người hôm đó chi ít nhất cũng phải 200 USD cho bữa ăn trưa.
Không, không phải là mình mà là bạn gái mình.
Thu nhập của cô ấy trong 1 năm qua lúc nào cũng 10.000 USD/tháng trở lên, trước đó chỉ được khoảng một nửa. Tụi mình hiện đang sống chung với nhau ở Việt Nam và thu nhập của mình thì khiêm tốn hơn, trước đó chỉ được khoảng một nửa. Tụi mình hiện đang sống chung với nhau ở Việt Nam và thu nhập của mình thì khiêm tốn hơn, chỉ được khoảng 1/5 của bạn gái. Bạn gái mình làm chung với những người khác, họ là những người đã thành lập ra công ty và thu nhập của họ thì lúc nào cũng cao hơn, dao động từ 15.000 USD đến cao nhất là 30.000 USD mỗi tháng.
Mình cả đời chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ kiếm được thu nhập cao, và cũng thậm chí cũng không hề nghĩ đến việc sẽ quen một người có thu nhập cao đến như vậy. Nó cho mình một cơ hội để nhìn vào được lối tư duy, lối sống của những người tài ba thuộc tầng lớp thượng lưu, và chia sẻ với mọi người. Có bao giờ bạn thắc mắc mấy lời khuyên làm giàu, những lời khuyên về sự nghiệp hay là mấy sách dạy về cuộc sống ấy, hay là về lối sống của người giàu nó có đúng hay không? Hi vọng bài viết này giải đáp được phần nào cho bạn cũng như giúp bạn hiểu hơn về các lối tư duy trong cuộc sống.Bài này mình sẽ không viết chi tiết cụ thể về việc kinh doanh của vì đó là những thứ không chia sẻ được, mình chỉ có thể nói về lối tư duy và lối sống của tụi mình và những người trong công ty.
Nếu bạn có câu hỏi cứ đặt thoải mái dưới phần bình luận, mình sẽ trả lời.
Hoàn cảnh
Trước khi đi vào chi tiết thì mình tóm lược về hoàn cảnh và các sự việc dẫn đến mức thu nhập này. Đầu tiên là có một người bạn lâu năm của mình, lớn tuổi hơn mình, được ba mẹ nhờ giúp đỡ cho việc xuất khẩu hàng hoá. Tại vì bạn mình là du học sinh, giỏi tiếng Anh, kiến thức rộng nên có thể đọc hiểu được các vấn đề về xuất nhập khẩu. Sau nhiều tháng giúp đỡ nghiên cứu về thị trường, bạn mình đã đóng góp giúp công ty ba mẹ xuất khẩu được hàng qua bên châu Âu. Sau đó anh bạn mới nảy ra ý định rằng thành lập một công ty chuyên giúp các công ty Việt Nam chuyên nghiệp hơn trong việc marketing cũng như hiểu hơn thị trường Âu - Mỹ để xuất khẩu hàng hoá sau đó. Anh bạn đã thành lập công ty cùng một vài người bạn thân khác.
Tuy nhiên sau một thời gian làm tự kinh doanh bằng vốn gia đình, kết quả rất tệ vì quá khó làm. Không nản chí, anh bạn quyết định chuyển hướng làm cho các công ty nhỏ trong nước giúp họ chuyên nghiệp hoá mảng marketing. Lúc đó anh bạn mới kêu bạn gái mình vô làm và chia cổ phần trong công ty. Thời điểm đó tình hình công ty rất là tệ, tiền ba mẹ cho mượn cũng sắp hết, công ty chỉ còn 5 người. Mức lương trả cho bạn gái mình cũng không cao, chỉ 8tr/tháng, nhưng anh bạn biết cô gái này giỏi muốn giữ lại nên đề nghị trả luôn cổ phần dù không góp vốn.
Bạn gái mình thì chuyên về marketing, từ nhỏ đã học đi bán hàng và bán rất nhiều loại mặt hàng khác nhau như hoa, nước hoa, thậm chí từng làm cho Amway. Sau khi nghỉ Amway thì đi làm marketing cho các startup. Sau khi nghỉ làm startup vì người founder bỏ cuộc, bạn gái mình lúc đó cũng không biết phải làm gì, nên lúc anh mời vô làm thì cũng làm (khi đó tụi mình mới quen nhau được vài tháng). Thời điểm đi làm cô ấy mới học năm 4 đại học, dự định vừa làm việc nhàn hạ vừa viết luận văn. Bạn nghĩ là nhàn hạ là vì công ty khi đó quá nhỏ, chỉ 5 người, việc cũng không nhiều.
Sau khi vô làm một thời gian mấy việc bàn giấy, anh bạn mình mới chia sẻ kế hoạch rằng bây giờ công ty sẽ thành một kiểu marketing agency làm cho
các doanh nghiệp nhỏ và vừa trong nước. Đây là những công ty yếu về quảng cáo, không biết cách sử dụng công nghệ, hoặc xuất hiện trên các kênh quảng cáo.
Họ không có nhiều tiền để trả nhưng có rất nhiều công ty như vậy nên có thể lấy số lượng bù chất lượng.Lúc đó vấn đề đặt ra là làm sao để có đủ người làm,
và vì mọi người thấy rằng chẳng thể tuyển được nhiều người để làm account manager do không đủ tiền nên mọi người đã tự học và xây dựng nên một CRM cho riêng mình bằng cách sử dụng rất nhiều công cụ khác nhau như: Notion để quản lý công việc, FireShare, Slack, Asana. Tóm lại công ty cố gắng dùng phần mềm thay cho người, công ty có nhiều bot không kém số nhân viên để lo việc nội bộ.Thời gian tiếp theo cả công ty dành rất nhiều thời gian để đi gặp các doanh nghiệp, đại lý, mà bắt đầu là từ mối quan hệ của ba mẹ, hoặc tự quen biết để quảng cáo dịch vụ. Sau đó là tự đi ra kiếm đối tác ở các tỉnh lân cận.
Sau nửa năm vật vã sống lay lắt, công ty cũng hoà vốn và những tháng sau đó thì bắt đầu có lời. Công ty phất lên khi bắt đầu được một tập đoàn FMCG lớn để ý và cho thử nghiệm chạy chiến dịch marketing ở một địa phương. Khi đó tiền mới về bắt đầu nhiều. Hiện giờ bạn gái mình làm giám đốc mảng phát triển doanh nghiệp kèm marketing.
Ngoài lương cơ bản được quy định theo sổ sách kế toán, thì những người có tên trong danh sách hưởng cổ phần đều được chia lợi nhuận hàng tháng.
Tức đây là số tiền sau khi đã trả lương cho nhân viên, trả tiền bản quyền phần mềm và các chi phí khác. Con số lợi nhuận chia ra thường cao từ gấp 10 đến 20 lần số lương cố định, cho nên mọi người mới có thu nhập cao như vậy.
Tất cả những người thu nhập cao đó đều chưa đến 30 tuổi, anh giám đốc lớn nhất là 28, còn bạn gái mình 25. Còn bản thân mình thì đi du học nước ngoài rồi về nước làm cho một công ty công nghệ, sáng đi làm tối về nhà. Mỗi quý thì được thưởng theo KPI. Thu nhập gọi là có của để dành. Sau đây mình đi vào một số câu hỏi mình hay thường gặp Về cuộc sống
Nhiều tiền sống có sướng không?
Mình không gọi là sống sung sướng, mình thấy dùng từ thoải mái hợp hơn. Cả hai chuyển nhà thuê một căn hộ riêng để sống,
chỗ đó vắng cũng như gần công ty của cả hai. Trước đây là ở ghép với người khác. Sống thoải mái một mình cả hai có nhiều tự do hơn
trong giờ giấc sinh hoạt, đi lại cũng như mua sắm vật dụng trong nhà. Thu nhập cao giúp tụi mình mua được những thứ cần thiết trong
cuộc sống như: điện thoại cao cấp, tai nghe không dây, robot hút bụi, Macbook Pro, máy tính để bàn cấu hình cao để làm việc, sách
ngoại văn để đọc, đăng ký xem Netflix, đọc báo, mua game, dùng các dịch vụ điện tử khác nhau.
Tụi mình cũng thoải mái trong việc đi du lịch hơn khi chỉ tập trung là sẽ đi đâu và làm gì, hơn là chi bao nhiêu.
Sự thoải mái đến từ việc không còn nghĩ đến tiền nữa.
Cảm giác nhận được tiền như thế nào?
Cảm giác đầu tiên khi nhận được nhiều tiền là bị sốc. Mình còn nhớ bạn gái đã chat và gọi trên Zalo cho mình khi nhận được tin nhắn
chuyển khoản hơn 80 triệu vào một buổi sáng (lúc đó thu nhập chưa cao như bây giờ). Cô ấy đã hỏi:
- Chết rồi, nhiều tiền vậy em làm gì đây? Em lo quá.
Khi cô ấy vào làm thực sự cô ấy không hề nghĩ rằng thu nhập sẽ cao như vậy, mục tiêu đặt ra của cô ấy là sau khi tốt nghiệp có công việc
lương 1,000 USD. Sau cú sốc ban đầu, tụi mình cũng dần quen với việc tài khoản trông giống số điện thoại.
Chi tiêu hàng ngày có nhiều không?
Về cuộc sống hằng ngày của hai đứa hầu như không đổi, ăn uống vẫn chỉ bánh mì, cơm tấm, phở, bún. Một tuần sẽ đi ăn sang một lần
(hoá đơn từ 500 nghìn đến 1 triệu).
Sự khác biệt với khi trước nằm ở chỗ tụi mình chỉ quan tâm xem chỗ đó ăn có ngon không, chứ không phải về giá cả nữa.
Tương tự với sách hay các dịch vụ giải trí (Netflix, FPT Play;game, tạp chí điện tử)
Thực chất nếu không tính tiền nhà là nhiều nhất, hầu như tiền điện, nước, ăn uống, tiền xăng, sinh hoạt của cả hai trong 1 tháng chưa đến 5 triệu, ngay cả khi ăn sang.
Tụi Mình có mua đồ hiệu, đồ mắc tiền không?
Rất ít. Đồ mắc tiền nhất tụi mình từng mua là laptop của cô ấy giá 34 triệu và máy tính để bàn ở nhà là 36 triệu. Còn lại tụi mình vẫn chỉ đi giày Bitis, Nike, nước hoa 1 triệu, son 800 nghìn, áo khoác Uniqlo. Có nhiều lý do cho việc này:
- Thứ nhất thường mọi người mua đồ hiệu là để thu hút sự chú ý, nhưng cô ấy đang là giám đốc bộ phận ở công ty cho nên không cần điều đó nữa. Cô ấy có đủ sự tôn trọng và kính trọng của mọi người từ cấp trên xuống cấp dưới.
- Tụi mình quen nhiều người giàu và việc khoe của với họ trở nên vô nghĩa. Nếu bạn mua một cái áo khoác 500 USD, bạn sẽ thấy người khác đang mặc một chiếc áo 1000 USD. Bạn sẽ cảm thấy nhảm nhí với việc ráng khoe áo của mình. Mình đã được một người trong công ty cho xem chiếc đồng hồ hàng hiệu có giá hơn 20,000 USD.
- Tụi mình quan tâm đến chất lượng nhiều hơn cũng như niềm vui chờ đợi. Mình nghĩ thú vui của việc mua hàng đến từ việc đọc review, so sánh đánh giá chất lượng sản phẩm, đắn đo mua, và sau nhiều tháng nhẫn nhịn cuối cùng cũng mua được. Đó là cảm giác mua sắm đã nhất.
Tuy vậy lần chi tiêu mắc nhất của tụi mình là bữa ăn ở một nhà hàng Michelin khi đi du lịch với công ty. Mỗi người hôm đó chi ít nhất cũng phải 200 USD cho bữa ăn trưa.
Sửa lần cuối: