Laptoplenovoo
Trẻ trâu
Nhiều khi nằm nghĩ lại thấy thức tỉnh làm con cặc gì không biết.
Thức tỉnh chi rồi đọc mấy cái thông tin, mấy cái câu chuyện lịch sử, nghe mấy chuyện của những người tù cải tạo, vượt biên rồi thấy đau giùm họ, rồi càng ghét thêm tụi cs này, không hiểu sao có thể làm tới vậy được, cũng con người với nhau hết.
Đụ má, sao tao thấy việc hiểu ra những chuyện này ở cái đất nước hãm Lồn này nó như 1 lời nguyền hơn là thấy hơn người. Bạn bè đồng trang lứa vẫn đang lo nay đụ được mấy con, đi coi phim gì, chơi game nào và lên mạng chửi 3 sọc. Còn tao thì đi đọc báo.
Sao hồi trước hiểu ra chi giờ thấy mệt quá, tao hay nghĩ bụng tội cho bạn tao không biết được nhiều chuyện như tao, kiến thức không sâu như tao. Nhưng giờ sao mà thấy mệt quá, thấy con đường đang đi tăm tối vô cùng.
Tao chưa làm gì to tát mà đã thấy bất lực như vậy rồi, thì phải công nhận những người dám từ bỏ tự do, sung sướng bên vợ con mà đương đầu trực tiếp để rồi tù tội, bị hành hạ tinh thần họ cứng tới cỡ nào.
Hnay nghe chuyện của Cha Phạm Hồng Phúc và đọc được thêm bài viết về vụ Tướng Loan bắn thằng VC kia tự nhiên thấy căm hận vô cùng, trước đến nay vẫn biết là nó ác nhưng chưa có bữa nào cảm thấy bực bội và khó chịu như thế này. Cho nên mới có cái bài viết xàm Lồn này.
Tụi mày có cảm nghĩ gì về con đường của mình không?
Thức tỉnh chi rồi đọc mấy cái thông tin, mấy cái câu chuyện lịch sử, nghe mấy chuyện của những người tù cải tạo, vượt biên rồi thấy đau giùm họ, rồi càng ghét thêm tụi cs này, không hiểu sao có thể làm tới vậy được, cũng con người với nhau hết.
Đụ má, sao tao thấy việc hiểu ra những chuyện này ở cái đất nước hãm Lồn này nó như 1 lời nguyền hơn là thấy hơn người. Bạn bè đồng trang lứa vẫn đang lo nay đụ được mấy con, đi coi phim gì, chơi game nào và lên mạng chửi 3 sọc. Còn tao thì đi đọc báo.
Sao hồi trước hiểu ra chi giờ thấy mệt quá, tao hay nghĩ bụng tội cho bạn tao không biết được nhiều chuyện như tao, kiến thức không sâu như tao. Nhưng giờ sao mà thấy mệt quá, thấy con đường đang đi tăm tối vô cùng.
Tao chưa làm gì to tát mà đã thấy bất lực như vậy rồi, thì phải công nhận những người dám từ bỏ tự do, sung sướng bên vợ con mà đương đầu trực tiếp để rồi tù tội, bị hành hạ tinh thần họ cứng tới cỡ nào.
Hnay nghe chuyện của Cha Phạm Hồng Phúc và đọc được thêm bài viết về vụ Tướng Loan bắn thằng VC kia tự nhiên thấy căm hận vô cùng, trước đến nay vẫn biết là nó ác nhưng chưa có bữa nào cảm thấy bực bội và khó chịu như thế này. Cho nên mới có cái bài viết xàm Lồn này.
Tụi mày có cảm nghĩ gì về con đường của mình không?