Tiền bạc đéo bao giờ là đủ với đàn bà

nếu nợ rồi trả thì cảm ơn gì nghe giả tạo vl vì dòng trên còn cay cú thì chuiar thôi chuyện gì ra chuyện đấy nào hết cay thì k nhắc rồi
Ko giả tạo đâu mày mà thực sự tao muốn nói cảm ơn nó đó. Tao nghĩ nếu hồi xưa mà nó không phụ tao là tao lao đầu vô nó, hai đứa lấy nhau rồi chắc cũng ly dị như nó ly dị con vợ đầu của nó thôi. Chưa kể cũng nhờ chia tay nó mà định mệnh mới khéo an bài nhân duyên để tao gặp được chồng tao hiện tại và sống vui vẻ như bây giờ.

Với lại tao cũng tin vào nhân quả vì con gái mẹ của nó chê tao, nói tao là dân SG, dân miền Nam không tốt, nó phải lấy gái Bắc. Cái đệt, sau này con vợ đầu của nó HN, lấy về bị nhà vợ tổng sỉ vả, sau hai vợ chồng ly dị. Rồi giờ phập vô con Nghệ An. Cho vừa lòng con gái mẹ của nó!
 
Không, gia đình nó cơ bản. Ba nó rất hiền, đàng hoàng, ba nó là người mà tao tới giờ vẫn còn kính trọng. Lúc ba nó qua đời, dù nó phụ tao và con gái mẹ của nó sống chó nhưng tao vì thương và thực sự kính trọng ba nó nên tao vẫn đặt vòng hoa gởi viếng nhưng không ghi tên tao vì sợ người ta nghĩ tao còn muốn quay lại với nó.

Mẹ nó thì là dạng đàn bà thất nghiệp, ở nhà nội trợ, ngồi lê đôi mách, đâm bị thóc chọc bị gạo và chuyên gia phản trắc. Lúc tao quen nó nhà nó rất rất nghèo. Lúc mới quen, ban đầu nó còn giấu không cho tao biết nhà vì sợ tao biết nhà xong sẽ bỏ chạy luôn. Từ "bỏ chạy" là tao quote lại nguyên văn nó xài. Sau tao chạy xe theo nó để biết nhà mà thấy lúc đó nó tội lắm, trời thì mưa, nó chạy xe đạp cứ ráng đạp thật nhanh để tao không thấy nhà. Tới nơi, tao mới nói: "Anh chạy xe đạp, em chạy xe máy, sao anh chạy hơn em được. Mà anh lo gì chuyện sang hèn, nhà cửa. Nếu em vì tiền thì đã không nhận lời làm bạn gái anh rồi. Sao anh đánh giá em thấp quá vậy?!" Lúc đó trời đang đổ cơn mưa, bóng bóng mưa phập phồng trước mặt, đứng trước cửa nhà của nó, tao thấy nó rớt nước mắt thì tao đã thầm nghĩ sẽ lo cho nó suốt cuộc đời này rồi. Ai dè sau này nó phản! Nó và con gái mẹ của nó sống thua xa mấy con chó cưng ở nhà tao!
Giới tính là nữ nhưng tính cách của bạn rất nghĩa hiệp.
 
WgQB5H.jpeg
5O8qtn.jpg
 
Giới tính là nữ nhưng tính cách của bạn rất nghĩa hiệp.
Cảm ơn bạn rất nhiều. Mình nghĩ mình chịu ảnh hưởng của ba mình rất nhiều. Ba mình từ lúc còn nhỏ đều dạy mình sống biết trước, biết sau, bênh vực kẻ yếu chống lại kẻ mạnh. Lúc mình còn nhỏ, ba cho đi học võ ba nói ba cho con đi học võ là để con tự vệ, con không được tự ý đi đánh người khác nhưng nếu thấy kẻ yếu, hoặc bạn bè bị bắt nạt thì con nhớ bênh bạn con.

Ba mình chịu nhiều ảnh hưởng từ nho giáo và cách sống chân tình, hiệp nghĩa của người miền Nam thời trước. Ba cũng rất thích truyện kiếm hiệp của Kim Dung. Nhà mình hồi xưa nhiều sách lắm vì có đợt bạn của ba là chủ nhà sách, sau bác đi HO, tặng lại quá trời sách cho gia đình mình. Nhờ vậy mà mình được có cơ duyên đọc nhiều sách, nhứt là các tiểu thuyết chương hồi ngày xưa và tiểu thuyết kiếm hiệp. Chắc có lẽ vì thế mà mình cũng được ảnh hưởng ít nhiều.
 
Để con vợ lắm két, quản trị dòng tiền thì chả vậy
Còn chồng lắm két thì một vả, đéo lói nhiều :vozvn (19):
 
Hai bản chất của đàn bà tao cho rằng luôn đúng với mọi trường hợp:
Đóng kịch [nói dối, xạo lồn] đóng vai nạn nhân. Quá tốt.
Theo quan điểm của tao, nên bỏ hiệp ước hôn nhân đi.
Tai lai kiến lập tam thế tứ thiếp để làm suy yếu hai bản chất kia của đàn bà đi mới ổn định xã hệ được.
Còn tao phản đối phong kiến nhé.
Từ phong kiến này dịch cho chuẩn ra theo tiếng Việt: con cháu nối nhau làm quan, thân tộc trị.
Rất tai hại đấy.
Chế độ phong kiến, còn được gọi là phong kiến, là sự kết hợp của các phong tục pháp lý, kinh tế, quân sự, văn hóa và chính trị phát triển mạnh mẽ ở châu Âu thời trung cổ từ thế kỷ thứ 9 đến thế kỷ thứ 15. Theo định nghĩa rộng rãi, đó là một cách xây dựng xã hội xung quanh các mối quan hệ bắt nguồn từ việc nắm giữ đất đai để đổi lấy dịch vụ hoặc lao động.
CÒn ở Tàu và Đại Vẹm nó cũng vậy đó.
封建 phong kiến ~ Feudalism :vozvn (22):
Đối với tao: Đàn ông nông nổi giếng khơi.
Đàn sâu sắc như cơi đựng trầu.
Ý tao chỉ là phong kiến trong hôn nhân thôi, chứ ko phải toàn xã hội áp dụng phong kiến
Ngày xưa đàn bà đc dạy công dung ngôn hạnh đủ tất. Kể cả xuất thân từ nhà ít học, bần nông thì cũng đc dạy cách sống lễ phép. Nhà giàu có, quan lại thì càng nhiều quy tắc hơn. Thờ chồng đến chết, thậm chí ko làm tròn trách nhiệm thì tự động đi hỏi vợ 2 cho chồng. Tao kiến nghị đàn ông đc phép lấy 2 vợ...
 
Ý tao chỉ là phong kiến trong hôn nhân thôi, chứ ko phải toàn xã hội áp dụng phong kiến
Ngày xưa đàn bà đc dạy công dung ngôn hạnh đủ tất. Kể cả xuất thân từ nhà ít học, bần nông thì cũng đc dạy cách sống lễ phép. Nhà giàu có, quan lại thì càng nhiều quy tắc hơn. Thờ chồng đến chết, thậm chí ko làm tròn trách nhiệm thì tự động đi hỏi vợ 2 cho chồng. Tao kiến nghị đàn ông đc phép lấy 2 vợ...
Tao thấy là ntn.
Mày bình cơ bản là chuẩn rồi.
Nhưng tao thấy cái căn nguyên chánh là do bỏ chế độ tam thê tứ thiếp đi. Chơi hiệp ước hôn nhân hai người. Bị giằng nặng quá.
Với lại nhiều vợ thì nó sẽ bớt cái tính càm ràm, ca thán đi. Nó sẽ phải thay đổi, bớt than lại để giữ chồng.
Nó thua chồng nhiều, thì nó sẽ phải giữ chồng. Khi nó già sập xệ nó thỏa thuận ngang bằng được với ai? Với simp lỏ thôi.
Đấy mới là cái chánh yếu. CHứ còn công dung ngôn hạnh nó thông manh quá thì nó vẫn ỉa lên đầu như thường thôi :vozvn (7):

Giới tính là nữ nhưng tính cách của bạn rất nghĩa hiệp.
Giờ tao thấy phụ nữ trung thành với tình nhân, chồng gần như diệt tuyệt rồi.
Làm gì còn để mà thấy nữa.
Tao toàn thấy ngoại tình, bỏ chồng, đòi li hôn, chấm dứt hiệp ước hôn nhân. :vozvn (24):
 
Tao thấy là ntn.
Mày bình cơ bản là chuẩn rồi.
Nhưng tao thấy cái căn nguyên chánh là do bỏ chế độ tam thê tứ thiếp đi. Chơi hiệp ước hôn nhân hai người. Bị giằng nặng quá.
Với lại nhiều vợ thì nó sẽ bớt cái tính càm ràm, ca thán đi. Nó sẽ phải thay đổi, bớt than lại để giữ chồng.
Nó thua chồng nhiều, thì nó sẽ phải giữ chồng. Khi nó già sập xệ nó thỏa thuận ngang bằng được với ai? Với simp lỏ thôi.
Đấy mới là cái chánh yếu. CHứ còn công dung ngôn hạnh nó thông manh quá thì nó vẫn ỉa lên đầu như thường thôi :vozvn (7):


Giờ tao thấy phụ nữ trung thành với tình nhân, chồng gần như diệt tuyệt rồi.
Làm gì còn để mà thấy nữa.
Tao toàn thấy ngoại tình, bỏ chồng, đòi li hôn, chấm dứt hiệp ước hôn nhân. :vozvn (24):
Cái này ko hẳn đã chính xác. Từ xưa đàn bà đc coi là chiến lợi phẩm của đàn ông giàu có (quyền thế) trong xã hội. Mặc dù thế giới ngày nay đã công bằng hơn, giải phóng phụ nữ, nâng cao nữ quyền nhưng thực chất chỉ làm đc 1 nửa. Những đứa nữ quyền là những đứa đòi hỏi tối đa quyền lợi của nó trong xã hội. CÒn khi gặp những thằng có danh vọng, tiền tài thì nó sở hữu bao nhiêu gái cũng đc, chỉ có điều lách luật sở hữu ngầm (kiểu nuôi bồ nhí, baby) chứ ko công khai bằng hôn nhân như trước kia
 
Nhìn con vk xuân phúc thì hiểu.
Bây giờ đến nói phúc là "ê để tao địt vợ mày nhát"
có khi phúc còn gật gù cảm ơn: "đm con vợ tao tham lam làm tao mất hết chức vụ uy tín. Mày địt nó vỡ Lồn đi!"
 
Bây giờ đến nói phúc là "ê để tao địt vợ mày nhát"
có khi phúc còn gật gù cảm ơn: "đm con vợ tao tham lam làm tao mất hết chức vụ uy tín. Mày địt nó vỡ lồn đi!"
Ổng cho địt thiệt t nhường múi milf cho các m
 
Tao thấy là ntn.
Mày bình cơ bản là chuẩn rồi.
Nhưng tao thấy cái căn nguyên chánh là do bỏ chế độ tam thê tứ thiếp đi. Chơi hiệp ước hôn nhân hai người. Bị giằng nặng quá.
Với lại nhiều vợ thì nó sẽ bớt cái tính càm ràm, ca thán đi. Nó sẽ phải thay đổi, bớt than lại để giữ chồng.
Nó thua chồng nhiều, thì nó sẽ phải giữ chồng. Khi nó già sập xệ nó thỏa thuận ngang bằng được với ai? Với simp lỏ thôi.
Đấy mới là cái chánh yếu. CHứ còn công dung ngôn hạnh nó thông manh quá thì nó vẫn ỉa lên đầu như thường thôi :vozvn (7):


Giờ tao thấy phụ nữ trung thành với tình nhân, chồng gần như diệt tuyệt rồi.
Làm gì còn để mà thấy nữa.
Tao toàn thấy ngoại tình, bỏ chồng, đòi li hôn, chấm dứt hiệp ước hôn nhân. :vozvn (24):
Ý tao chỉ là phong kiến trong hôn nhân thôi, chứ ko phải toàn xã hội áp dụng phong kiến
Ngày xưa đàn bà đc dạy công dung ngôn hạnh đủ tất. Kể cả xuất thân từ nhà ít học, bần nông thì cũng đc dạy cách sống lễ phép. Nhà giàu có, quan lại thì càng nhiều quy tắc hơn. Thờ chồng đến chết, thậm chí ko làm tròn trách nhiệm thì tự động đi hỏi vợ 2 cho chồng. Tao kiến nghị đàn ông đc phép lấy 2 vợ...
Theo t, người có tính cách quý cách là người có những phẩm chất sau: trung thực; chính trực; trọng tình nghĩa; ham học hỏi; chăm chỉ; khiêm nhường; ko ham vật chất; ko dâm loạn (tình dục gắn liền với tình cảm). T thấy những phẩm chất trên xuất hiện nhiều ở nam giới (dù chỉ là người làm công việc bình thường như tài xế taxi) hơn là ở nữ giới, có những đứa con gái nhan sắc rất đẹp nhưng chẳng có bất kỳ phẩm chất nào t liệt kê ở trên.

Nữ giới là sinh vật sống theo cảm xúc, trong khi nam giới thiên về lý trí. Làm đại sự mà thiên về cảm xúc thì không ổn chút nào. Hồi t làm nhà máy nọ, có đoàn thanh tra đến ngay lúc ông sếp lớn đi vắng chỉ còn bà sếp nhỏ hơn có mặt ở nhà máy, bả hành xử không phù hợp làm cho mấy ông thanh tra quê vì cảm thấy không được tôn trọng. Kết cục là mấy ông thanh tra moi cho ra lỗi để phạt, thiệt hại khá là lớn. Chắc hôm đó bả tới tháng, t nhỏ tuổi hơn bả nhiều mà nhìn kiểu bả hành xử là cảm thấy ko ổn rồi, thế nào cũng có chuyện.

Nữ giới thời nay được đi học, được ưu tiên nhiều thứ. Vào đầu những năm 1960 ở miền nam, lúc đó là thời ông Diệm, vẫn có tình trạng nhà nào có con gái thì những người xung quanh sẽ khuyên là con gái chỉ cần cho đi học để biết chữ chứ ko cần học lên cao, sau đó ở nhà làm nội trợ rồi lớn lên lấy chồng và theo chồng. Thời đó, chồng đập vợ là chuyện bình thường, vợ chỉ biết ôm mặt khóc thôi. Vị thế của nữ giới lúc đó rất thấp, ko được tin tưởng để gánh chuyện hệ trọng, mà chỉ phụ thuộc vào nam giới. Nhưng như vậy cũng có mặt ko tốt, lỡ gia đình nào có người chồng làm ăn giỏi, kiếm tiền nhiều nhưng chẳng may chồng mất sớm là gia sản sớm tiêu tan vì người vợ đâu có kiến thức.

T cảm giác như người xưa coi thường phụ nữ, có xu hướng đàn áp phụ nữ. Các tôn giáo, phong tục thời xưa rất nghiêm khắc với phụ nữ. Có lẽ nhờ vậy mà phụ nữ thời xưa mới ngoan ngoãn, chịu khuất phục. T xin phép kể về chuyện về gia đình bà N., bà này là một người họ hàng của mẹ t. Bà N. là con quan chức vnch, dạng tiểu thư được nuông chiều. Một lần đang là sinh viên, lúc này chưa thống nhất đất nước, trường tổ chức đi thăm thương binh ở Tổng Y Viện Cộng Hòa, bả gặp một ông thương binh vnch đang được điều trị tại đây và yêu ông này. Ông này tạm gọi là ông H., xuất thân bình thường, ổng thuộc đơn vị gì thì t ko nhớ rõ vì hồi đó nhiều binh chủng lắm, chỉ biết ông là dạng lính đặc nhiệm, lính dữ. Một thời gian sau, đất nước thống nhất, gia đình bà N. hết thời, nhưng vẫn ở lại VN chứ ko vượt biên. Lúc về ở chung, ông H. bộc lộ bản chất là kẻ tàn bạo, hung hãn, ổng đánh bà N. rất dã man. Ổng đánh rất hiểm, bà N. ko dám phản kháng. Ổng còn lăng nhăng ở ngoài, bà N. thì đâu dám lăng nhăng. Được cái ổng vẫn chu cấp tiền để nuôi 2 đứa con, trong khi nếu bỏ ổng thì bà N. đâu biết làm gì để nuôi con, hồi xưa bả bỏ học để theo ông này. Chuyện bà N. bị chồng đánh là bình thường. T đoán có lẽ sống trong gia đình như thế nên đứa con gái út rất ngoan, t từng gặp thì thấy nó rất dịu dàng, nữ tính, lễ phép.

T ko cổ vũ chuyện bạo lực gia đình. T chỉ có cảm giác nếu người chồng gia trưởng, cứng rắn, thậm chí bạo lực với người vợ thì người vợ sẽ phục tùng, gia đình êm ấm. Trở lại với xã hội hiện nay, t cảm thấy ít có nam giới cứng rắn, gia trưởng với phụ nữ như thời xưa. Tính t nói chuyện rất nhẹ nhàng, ko hành xử bạo lực, nhưng giá trị nào t đã theo đuổi thì khó ai làm t thay đổi quan điểm. Hồi còn đi học, có đứa con gái lúc ngồi nói chuyện riêng với t, nó trách t là người độc đoán bảo thủ, ánh mắt của nó có vẻ hờn dỗi. Nhưng sau đó nó vẫn quyến rũ t, chê t bảo thủ mà sao ko kiếm thằng khác ít bảo thủ hơn? Sau này, t chiêm nghiệm ra là việc mình tỏ ra nhẹ nhàng, chiều chuộng, đội gái lên đầu sẽ không khiến gái yêu mình nể mình, mà có khi nó bỏ theo thằng khác.
 
Ý tao chỉ là phong kiến trong hôn nhân thôi, chứ ko phải toàn xã hội áp dụng phong kiến
Ngày xưa đàn bà đc dạy công dung ngôn hạnh đủ tất. Kể cả xuất thân từ nhà ít học, bần nông thì cũng đc dạy cách sống lễ phép. Nhà giàu có, quan lại thì càng nhiều quy tắc hơn. Thờ chồng đến chết, thậm chí ko làm tròn trách nhiệm thì tự động đi hỏi vợ 2 cho chồng. Tao kiến nghị đàn ông đc phép lấy 2 vợ...
Triển ca ca cho muội hỏi. Triển ca suốt ngày tháp tùng Bao đại nhân, hoặc không thì cũng hành hiệp giang hồ, vậy mà huynh còn kiến nghị lấy 2 vợ... Theo đó, muội đoán chắc huynh định để 2 vợ ở nhà chơi ô môi với nhau đúng không Triển huynh?!
 
Triển ca ca cho muội hỏi. Triển ca suốt ngày tháp tùng Bao đại nhân, hoặc không thì cũng hành hiệp giang hồ, vậy mà huynh còn kiến nghị lấy 2 vợ... Theo đó, muội đoán chắc huynh định để 2 vợ ở nhà chơi ô môi với nhau đúng không Triển huynh?!
Thì lấy 2 vợ mới có cớ để ở nhà, chứ ko có em nào huynh mới đi làm cho anh Bao. Chứ ở nhà 1 mình chán lắm
 
Tôi 35 tuổi, có công việc ổn định với mức lương và thưởng khoảng 32 triệu đồng mỗi tháng. Vợ tôi 31 tuổi, làm kinh doanh tự do, thu nhập gấp đôi tôi. Chúng tôi sống tại Hà Nội cùng con trai 6 tuổi. Nhờ tích lũy nhiều năm, vợ chồng đã mua được nhà riêng, ôtô, và có thêm hai mảnh đất ở quê. Cuộc sống không đến mức thiếu thốn, chi tiêu hằng tháng vừa đủ trong khoản lương của tôi.

Thế nhưng vợ tôi không bao giờ hài lòng với hiện tại. Cô ấy thường xuyên thúc giục tôi phải cố gắng nhiều hơn, đặt ra mục tiêu thu nhập cá nhân ít nhất 50 triệu đồng/tháng. Tôi không có nguồn thu nào khác ngoài lương, trong khi công ty mỗi năm chỉ tăng 4-6%, nên áp lực ngày càng lớn. Đã từng, vì chiều theo mong muốn của vợ, tôi nghỉ việc để tự kinh doanh - nhưng không hợp, thua lỗ hơn 100 triệu đồng rồi phải dừng lại.

Tôi là người hướng nội, thích yên tĩnh, ít bạn bè, thích ở nhà đọc sách, học thêm chuyên môn, và dành thời gian cho con. Ngược lại, vợ tôi thích tụ tập, năng động và luôn muốn tôi đi giao lưu, gặp gỡ bạn bè cô ấy. Mỗi lần tham gia, tôi thường lặng lẽ ngồi một góc, không biết nói gì, cảm thấy lạc lõng giữa đám đông và thường bị đánh giá là "khó gần".

Mới đây, vợ tổ chức một buổi tụ họp tại nhà. Ngoài bạn thân của cô ấy, còn có cả những người không mời cũng tự ý tới, uống rượu, nói chuyện ồn ào. Tôi vốn rất ghét cảnh rượu chè, đặc biệt là khi đã uống vào thì bắt đầu khoe khoang, nói phét. Họ ở lì từ 7h tối đến hơn 9h mà không có ý định về, tôi không chịu nổi nữa nên tỏ thái độ rõ ràng. Thấy vậy, họ tự bỏ về. Vợ tôi sau đó trách móc, cho rằng tôi làm mất mặt cô ấy, dẫn đến hai vợ chồng không nói chuyện suốt hai tuần.

Tôi cảm thấy thực sự mệt mỏi. Trong cuộc hôn nhân này, tôi luôn cố gắng làm theo ý vợ, thay đổi bản thân vì cô ấy, nhưng đổi lại là sự áp đặt và kỳ vọng không ngừng. Nhiều lúc tôi nghĩ đến chuyện buông tay, nhưng rồi lại không dám, vì sợ con sẽ thiếu thốn tình cảm, sợ làm nó tổn thương.

(*) Độc giả chia sẻ với VnExpress

whhaQU.jpg
32 chai mà còn rên
 

Có thể bạn quan tâm

Top