Tiến sĩ Hán Nôm bị cho thôi việc không chịu nổi trong 4 tháng đã tự sát

Chúng mày bình luận nhanh quá. Đầu tiên, tại sao cô này bị sa thải, chúng mày có biết không?.
Tiếp theo, sinh kế sau khi không có lương, thì như thế nào?. Đã biết chưa?.

Tao trả lời nhé:
1. Cô ấy kiện lãnh đạo, nên bị trù dập, cho cô ấy cái lỗi là không hoàn thành nhiệm vụ, bị sa thải. Thực hư thế nào thì không biết. Nhưng nếu cô ấy làm đúng, thì chúng mày có thể nói nặng lời về cô ấy không?.

Lập luận của tao là cô ấy trả giá cho cái cô ấy thấy là có giá trị. Và tao tôn trọng lựa chọn đó. Còn cách làm có khôn ngoan không, thì lại là chuyện khác.

2. Cô ấy vẫn viết bài, có nhuận bút và có tiền để dành. Vậy đã đủ khẳng định năng lực chưa?.
Cổ đâu có ăn bám đâu?.

Việc cổ đến cơ quan có thể mục đích khác, ví dụ thách thức lãnh đạo (ngoài thói quen làm việc ra). Cái này cũng không ai biết được nếu cổ không nói ra. Nhưng nếu để đạt được mục đích, mà phải chường mặt đến vậy, thì rất là kính phục.
Tụi mày đến cái vườn hoa Nguyễn Văn Thưởng kìa, dân đen vạ vật tìm công lý, thì cô này khác gì?. Cổ cũng muốn chứng minh cái thiện thôi mà.

Ngành Hán Nôm là 1 ngành rất đặc thù. Người ta đã sống được trong ngành này thì không bao giờ tầm thường.
Gia đình cô này cũng khó khăn lắm, anh em trí thức cũng góp ít tiền giúp đỡ

MỘT CHÚT TẤM LÒNG VỚI TS HOÀNG PHƯƠNG MAI

Càng biết thêm về câu chuyện của TS Hoàng Phương Mai càng kinh sợ cho một tập thể được mệnh danh là trí thức. Không những họ từng bước ép em từ một cán bộ nghiên cứu xuống làm thủ thư rồi bắt em thôi việc, mà đến khi em muốn ngồi làm việc ở sảnh chờ, nơi theo nguyên tắc phải mở cửa cho khách, cũng bị họ đuổi. Các lá đơn kêu cứu gửi lên cấp trên không được hồi âm, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn, chồng bệnh nặng bao năm, hai con nhỏ, một mình em chèo chống, đến giờ vẫn ở nhà thuê. Đường cùng, em mới phải chọn cách ra đi như vậy.

Nghĩ đến cảnh hai con em sáng ra phải chứng kiến cảnh mẹ nằm trong v.ũng m.áu mà thương quá, hình ảnh ấy chắc sẽ ám ảnh hai cháu suốt đời. Nghe nói Viện Hán Nôm lúc đó có đề nghị đứng ra tổ chức tang lễ cho em nhưng gia đình đã từ chối, dù chồng em quá yếu phải để con trai đứng chủ tang. Mà xét theo sự vô cảm của những người có trách nhiệm với sự ra đi tức tưởi của em, gia đình làm thế là quá chính xác rồi. Nếu họ ứng xử có tình hơn thì sự việc đã không phải bung ra đến mức này.

Gia cảnh nhà em giờ rất khó khăn, chồng đau ốm lại chỉ có lương cơ bản, hai con còn đi học, người nhà cũng xúm vào giúp đỡ nhưng cũng chỉ được phần nào. Trụ cột gia đình giờ trông vào con trai lớn, cậu bé mới 20 tuổi qua một đêm đã phải trưởng thành để đứng ra gánh vác gia đình.

Sự ra đi của bạn Mai không phải là sự từ bỏ mà chính là lời kêu cứu thống thiết nhất, mong nỗi oan của mình thấu được trời xanh. Mỗi chúng ta đều đã từng trải qua nỗi khổ bị dập vùi, từng giữ những oan khuất không được giải tỏa. Để chia sẻ và an ủi vong linh bạn, cũng là để giúp đỡ cho gia đình bạn qua bước khó khăn, cho các con bạn có được niềm tin rằng thế giới này vẫn còn có tình người, mình có xin được thông tin tài khoản của con trai bạn, người chủ trì gia đình lúc này.

Vì cháu còn quá trẻ, mình xin phép không công khai thông tin ở đây. Bạn nào quan tâm nhắn mình sẽ gửi nhé.

HÃY GIÚP MAI ĐƯỢC AN NGHỈ!

(Bên dưới là cáo phó của Mai, với tên con trai đứng chủ tang và không nhắc gì đến cơ quan)
 
THÔI NHỚ, THẤY MÁU RỒI ĐẤY, XIN CHIA BUỒN, RÚT LUI!

MỘT CHÚT TẤM LÒNG VỚI TS HOÀNG
PHƯƠNG MAI
Càng biết thêm về câu chuyện của TS Hoàng Phương Mai càng kinh sợ cho một tập thể được mệnh danh là trí thức. Không những họ từng bước ép em từ một cán bộ nghiên cứu xuống làm thủ thư rồi bắt em thôi việc, mà đến khi em muốn ngồi làm việc ở sảnh chờ, nơi theo nguyên tắc phải mở cửa cho khách, cũng bị họ đuổi. Các lá đơn kêu cứu gửi lên cấp trên không được hồi âm, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn, chồng bệnh nặng bao năm, hai con nhỏ, một mình em chèo chống, đến giờ vẫn ở nhà thuê. Đường cùng, em mới phải chọn cách ra đi như vậy.
Nghĩ đến cảnh hai con em sáng ra phải chứng kiến cảnh mẹ nằm trong v.ũng m.áu mà thương quá, hình ảnh ấy chắc sẽ ám ảnh hai cháu suốt đời. Nghe nói Viện Hán Nôm lúc đó có đề nghị đứng ra tổ chức tang lễ cho em nhưng gia đình đã từ chối, dù chồng em quá yếu phải để con trai đứng chủ tang. Mà xét theo sự vô cảm của những người có trách nhiệm với sự ra đi tức tưởi của em, gia đình làm thế là quá chính xác rồi. Nếu họ ứng xử có tình hơn thì sự việc đã không phải bung ra đến mức này.
Gia cảnh nhà em giờ rất khó khăn, chồng đau ốm lại chỉ có lương cơ bản, hai con còn đi học, người nhà cũng xúm vào giúp đỡ nhưng cũng chỉ được phần nào. Trụ cột gia đình giờ trông vào con trai lớn, cậu bé mới 20 tuổi qua một đêm đã phải trưởng thành để đứng ra gánh vác gia đình.
Sự ra đi của bạn Mai không phải là sự từ bỏ mà chính là lời kêu cứu thống thiết nhất, mong nỗi oan của mình thấu được trời xanh. Mỗi chúng ta đều đã từng trải qua nỗi khổ bị dập vùi, từng giữ những oan khuất không được giải tỏa. Để chia sẻ và an ủi vong linh bạn, cũng là để giúp đỡ cho gia đình bạn qua bước khó khăn, cho các con bạn có được niềm tin rằng thế giới này vẫn còn có tình người, mình có xin được thông tin tài khoản của con trai bạn, người chủ trì gia đình lúc này.
Vì cháu còn quá trẻ, mình xin phép không công khai thông tin ở đây. Bạn nào quan tâm nhắn mình sẽ gửi nhé.
HÃY GIÚP MAI ĐƯỢC AN NGHỈ!
(Bên dưới là cáo phó của Mai, với tên con trai đứng chủ tang và không nhắc gì đến cơ quan)
 
Nhưng mà có gan chơi lớn thế sao lại còn tự sát. Sao không canh me xiên thằng sếp?
Đó là đánh giá của mày, của tao, xammers nói chung, và suy nghĩ của đạo Thiên Chúa Giáo: mắt phải trả bằng mắt, tay phải trả bằng tay.

Còn cô này:
1. Một người cộng S.
2. Theo đuổi Hán Nôm, chắc chắn là ngấm sâu tư tưởng Khổng Tử, Lão Tử… chọn cho mình một lý tưởng là người quân tử.

Đương nhiên là tao không có đồng ý với cách cổ chọn kết thúc cuộc đời như vậy. Tao chỉ chọn cách hiểu là: cổ chọn làm một người trong sạch, không gì có thể thay đổi được cổ. Đương nhiên là ai trong xàm này cũng hiểu cái chết của cổ chẳng thay đổi được gì hết, chỉ là đau đớn cho gia đình. Nhưng chính cổ, có thể đã không thể hiểu được điều đó, chỉ vì cổ có lý tưởng và tin vào lý tưởng. Có thể lý tưởng đã dẫn cô đi trên con đường Hán Nôm, được học được làm cái cổ thích. Nhưng lý tưởng không giúp cô giải quyết được bất công và trái ngang trong cuộc sống và công việc. Và cổ chọn reset.

Tao thực sự đéo quen cổ. Trong cuộc sống này, có nhiều cái không thể giải thích được, ví dụ có ông bà giàu nứt vách vẫn cố tỏ ra nghèo khổ, ăn uống kham khổ, nhiếc móc nhau, bệnh thấy đỡ là dừng thuốc… chỉ có thể dán nhãn là ngày xưa khổ, ông bà quen khổ rồi. Thì câu chuyện cô này, tao cũng chọn cách giải thích như vậy, là cô này là người cS, có lý tưởng, có mong muốn giúp môi trường trong sạch lành mạnh. Cô đã làm hết sức, đã kiệt sức, cô đã chọn reset chứ không phải là thay đổi suy nghĩ của mình, từ bỏ lý tưởng của mình.

Chỉ vậy thôi.
 
Nghĩ tội vãi loz, chồng bệnh, con nhỏ giờ biết trông vào ai.
Vậy nên trong xã hội đừng dựa dẫm ai cả, phải tự chủ mà sống. Thứ nữa là cũng đừng kiện cáo chúng nó làm loz gì. Công lý là diễn viên hài, lại còn đột quỵ nữa thì trông đợi éo gì.

Xã hội bây giờ ko có đúng sai, phải trái chỉ có thắng được, hơn thua. Tránh xa mấy trò kiện tụng ra cho t.
 
Chúng mày bình luận nhanh quá. Đầu tiên, tại sao cô này bị sa thải, chúng mày có biết không?.
Tiếp theo, sinh kế sau khi không có lương, thì như thế nào?. Đã biết chưa?.

Tao trả lời nhé:
1. Cô ấy kiện lãnh đạo, nên bị trù dập, cho cô ấy cái lỗi là không hoàn thành nhiệm vụ, bị sa thải. Thực hư thế nào thì không biết. Nhưng nếu cô ấy làm đúng, thì chúng mày có thể nói nặng lời về cô ấy không?.

Lập luận của tao là cô ấy trả giá cho cái cô ấy thấy là có giá trị. Và tao tôn trọng lựa chọn đó. Còn cách làm có khôn ngoan không, thì lại là chuyện khác.

2. Cô ấy vẫn viết bài, có nhuận bút và có tiền để dành. Vậy đã đủ khẳng định năng lực chưa?.
Cổ đâu có ăn bám đâu?.

Việc cổ đến cơ quan có thể mục đích khác, ví dụ thách thức lãnh đạo (ngoài thói quen làm việc ra). Cái này cũng không ai biết được nếu cổ không nói ra. Nhưng nếu để đạt được mục đích, mà phải chường mặt đến vậy, thì rất là kính phục.
Tụi mày đến cái vườn hoa Nguyễn Văn Thưởng kìa, dân đen vạ vật tìm công lý, thì cô này khác gì?. Cổ cũng muốn chứng minh cái thiện thôi mà.

Ngành Hán Nôm là 1 ngành rất đặc thù. Người ta đã sống được trong ngành này thì không bao giờ tầm thường.
Tao tra GG là vườn hoa Mai Xuân Thưởng mà
Dm GG đéo phải dân hanoi ngu như chó
 
Nghĩ tội vãi loz, chồng bệnh, con nhỏ giờ biết trông vào ai.
Vậy nên trong xã hội đừng dựa dẫm ai cả, phải tự chủ mà sống. Thứ nữa là cũng đừng kiện cáo chúng nó làm loz gì. Công lý là diễn viên hài, lại còn đột quỵ nữa thì trông đợi éo gì.

Xã hội bây giờ ko có đúng sai, phải trái chỉ có thắng được, hơn thua. Tránh xa mấy trò kiện tụng ra cho t.
Tại cổ không biết tới Xàm. Chứ cổ đã ở trong này thì tao tin cổ không làm như vậy.
Thật sự tiếc cho một cuộc đời đã luôn nỗ lực, thật sự nỗ lực, thật sự muốn cho môi trường tốt lên. Nhưng mà, …

Tao tra GG là vườn hoa Mai Xuân Thưởng mà
Dm GG đéo phải dân hanoi ngu như chó
À ờ
 
Bị sa thải mà cho rằng trái luật thì nên nhắn t

để luật sư hỗ trợ khởi kiện đòi bồi thường


Chứ bị sa thải rồi mà vẫn tới cơ quan ngồi lọ mọ thì tệ quá

Có vấn đề thần kinh thật sự
biểu hiện của sang chấn tâm lý, không lộ rõ như người khác nên khó phát hiện. trong cmt bài viết có mấy con đồng nghiệp vào nói bóng nói gió cạnh khoé kiểu hãm Lồn, chứng tỏ môi truòng ở chỗ làm cũng khắc nghiệt. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhà này 2 vợ chồng công tác cùng 1 nơi, lẽ ra phải là cây đa cây đề, trùm sò ở cơ quan, để rơi vào thế cô lập như thế là dở. Chưa kể cái viện Hán Nôm thì có ảnh hưởng lồn gì tới xã hội đâu, tiêu cực chắc cùng lắm bớt xén vài ba đồng ngân sách chia nhau thôi tố cáo làm đéo gì.

Tao hóng thấy bọn lãnh đạo cũng kiểu thiện chí, vận động kêu bà này rút đơn thôi thì nó sẽ quyết định cho đi làm lại. Gàn đển mức tự tử cmnl. Dại quá.
 
biểu hiện của sang chấn tâm lý, không lộ rõ như người khác nên khó phát hiện. trong cmt bài viết có mấy con đồng nghiệp vào nói bóng nói gió cạnh khoé kiểu hãm lồn, chứng tỏ môi truòng ở chỗ làm cũng khắc nghiệt. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhà này 2 vợ chồng công tác cùng 1 nơi, lẽ ra phải là cây đa cây đề, trùm sò ở cơ quan, để rơi vào thế cô lập như thế là dở. Chưa kể cái viện Hán Nôm thì có ảnh hưởng lồn gì tới xã hội đâu, tiêu cực chắc cùng lắm bớt xén vài ba đồng ngân sách chia nhau thôi tố cáo làm đéo gì.

Tao hóng thấy bọn lãnh đạo cũng kiểu thiện chí, vận động kêu bà này rút đơn thôi thì nó sẽ quyết định cho đi làm lại. Gàn đển mức tự tử cmnl. Dại quá.
Đừng chê người ta, họ có lý tưởng. Họ không hại ai, cũng không làm phiền xã hội mà.
Mày và tao sinh hoạt ở đây, cùng tần số, thì không chọn cách làm của cổ.

Còn cổ đã chọn cách làm như vậy, chọn phần thiệt về mình, thì tôn trọng cổ. Đừng nói cổ gàn nữa.

Cao đéo gì
Vô viện đó chỉ cần biết chơi uýnh chắn là làm dịch thuật được rồi ;))
Tao lại đéo biết cả 2 😭
 
Cao đéo gì
Vô viện đó chỉ cần biết chơi uýnh chắn là làm dịch thuật được rồi ;))
Tao mà làm trong viện đấy sẽ nghiên cứu sâu món bói toán, dịch số...món này gặp thời thì múa mép ăn tiền, lắm quan chức rất chuộng món này, có cái học vấn & nơi làm việc bảo kê thì hết sảy.
 
Dm ở đất này làm chuyên môn mà đòi công bằng thì có đầu bùi, giỏi thì bươn ra mà làm tư còn ko thì phải luồn cúi. Làm đeo có cái vị là tao giỏi sẽ đc công nhận ở môi trường nhà nước :)) thế thì làm đeo gì gọi là xã hệ chủ nghĩa =))
 
Đó là đánh giá của mày, của tao, xammers nói chung, và suy nghĩ của đạo Thiên Chúa Giáo: mắt phải trả bằng mắt, tay phải trả bằng tay.

Còn cô này:
1. Một người cộng S.
2. Theo đuổi Hán Nôm, chắc chắn là ngấm sâu tư tưởng Khổng Tử, Lão Tử… chọn cho mình một lý tưởng là người quân tử.

Đương nhiên là tao không có đồng ý với cách cổ chọn kết thúc cuộc đời như vậy. Tao chỉ chọn cách hiểu là: cổ chọn làm một người trong sạch, không gì có thể thay đổi được cổ. Đương nhiên là ai trong xàm này cũng hiểu cái chết của cổ chẳng thay đổi được gì hết, chỉ là đau đớn cho gia đình. Nhưng chính cổ, có thể đã không thể hiểu được điều đó, chỉ vì cổ có lý tưởng và tin vào lý tưởng. Có thể lý tưởng đã dẫn cô đi trên con đường Hán Nôm, được học được làm cái cổ thích. Nhưng lý tưởng không giúp cô giải quyết được bất công và trái ngang trong cuộc sống và công việc. Và cổ chọn reset.

Tao thực sự đéo quen cổ. Trong cuộc sống này, có nhiều cái không thể giải thích được, ví dụ có ông bà giàu nứt vách vẫn cố tỏ ra nghèo khổ, ăn uống kham khổ, nhiếc móc nhau, bệnh thấy đỡ là dừng thuốc… chỉ có thể dán nhãn là ngày xưa khổ, ông bà quen khổ rồi. Thì câu chuyện cô này, tao cũng chọn cách giải thích như vậy, là cô này là người cS, có lý tưởng, có mong muốn giúp môi trường trong sạch lành mạnh. Cô đã làm hết sức, đã kiệt sức, cô đã chọn reset chứ không phải là thay đổi suy nghĩ của mình, từ bỏ lý tưởng của mình.

Chỉ vậy thôi.
Tầm tuổi này.
Bế tắc cũng có khi lựa chọn đường cùng, cái chết.

RIP.
 
Thì cô gì gọi chị này là cháu cũng bảo là lúc nói chuyện với nhau thì chị ấy bảo vẫn có tiền dự trữ, quan trọng là đang không hiểu từ đầu như nào dẫn đến chị ý tự sát, chồng con chị ý có không? Với cả từ chối quyết định thôi việc là chị này cũng ngang ngạnh đấy
Ừ, một khúc mắc nào đó dẫn tới quyết định 44 vẫn chưa biết. Nếu không có cái khúc mắc đó, tao nghĩ cổ vẫn tiếp tục lì được.

Tao cũng muốn biết cái mốc giọt nước làm tràn ly đó.
 

Có thể bạn quan tâm

Top