Tiến sĩ Hán Nôm bị cho thôi việc không chịu nổi trong 4 tháng đã tự sát

Tại cổ không biết tới Xàm. Chứ cổ đã ở trong này thì tao tin cổ không làm như vậy.
Thật sự tiếc cho một cuộc đời đã luôn nỗ lực, thật sự nỗ lực, thật sự muốn cho môi trường tốt lên. Nhưng mà, …


À ờ
Mấy con đàn bà lên xam thấy đập vào mắt toàn lắc vú đít, gạ địt gái Tây, FWB ONS... thì tha hóa đạo đức chết mẹ ai đọc cho nổi
 
Ông Nhật này nói tiếng Việt sõi đấy, trước có lên tiếng việc Viện Hán Nôm sẽ bị xóa sổ.

Cái viện này có vấn đề chụp năm nay rồi.

Vài năm tml Nguyễn Phúc Anh làm trong viện Hán Nôm lấy sách Hán Nôm scan đem đi bán, bị mất sách. Cô này làm ở bộ phận thư viện bị liên đới trách nhiệm

Làm đéo gì có chuyện mất. Giờ chắc lại nằm trong một bộ sưu tập cá nhân nào đó ở nước ngoài rồi.
 
Gia đình cô này cũng khó khăn lắm, anh em trí thức cũng góp ít tiền giúp đỡ

MỘT CHÚT TẤM LÒNG VỚI TS HOÀNG PHƯƠNG MAI

Càng biết thêm về câu chuyện của TS Hoàng Phương Mai càng kinh sợ cho một tập thể được mệnh danh là trí thức. Không những họ từng bước ép em từ một cán bộ nghiên cứu xuống làm thủ thư rồi bắt em thôi việc, mà đến khi em muốn ngồi làm việc ở sảnh chờ, nơi theo nguyên tắc phải mở cửa cho khách, cũng bị họ đuổi. Các lá đơn kêu cứu gửi lên cấp trên không được hồi âm, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn, chồng bệnh nặng bao năm, hai con nhỏ, một mình em chèo chống, đến giờ vẫn ở nhà thuê. Đường cùng, em mới phải chọn cách ra đi như vậy.

Nghĩ đến cảnh hai con em sáng ra phải chứng kiến cảnh mẹ nằm trong v.ũng m.áu mà thương quá, hình ảnh ấy chắc sẽ ám ảnh hai cháu suốt đời. Nghe nói Viện Hán Nôm lúc đó có đề nghị đứng ra tổ chức tang lễ cho em nhưng gia đình đã từ chối, dù chồng em quá yếu phải để con trai đứng chủ tang. Mà xét theo sự vô cảm của những người có trách nhiệm với sự ra đi tức tưởi của em, gia đình làm thế là quá chính xác rồi. Nếu họ ứng xử có tình hơn thì sự việc đã không phải bung ra đến mức này.

Gia cảnh nhà em giờ rất khó khăn, chồng đau ốm lại chỉ có lương cơ bản, hai con còn đi học, người nhà cũng xúm vào giúp đỡ nhưng cũng chỉ được phần nào. Trụ cột gia đình giờ trông vào con trai lớn, cậu bé mới 20 tuổi qua một đêm đã phải trưởng thành để đứng ra gánh vác gia đình.

Sự ra đi của bạn Mai không phải là sự từ bỏ mà chính là lời kêu cứu thống thiết nhất, mong nỗi oan của mình thấu được trời xanh. Mỗi chúng ta đều đã từng trải qua nỗi khổ bị dập vùi, từng giữ những oan khuất không được giải tỏa. Để chia sẻ và an ủi vong linh bạn, cũng là để giúp đỡ cho gia đình bạn qua bước khó khăn, cho các con bạn có được niềm tin rằng thế giới này vẫn còn có tình người, mình có xin được thông tin tài khoản của con trai bạn, người chủ trì gia đình lúc này.

Vì cháu còn quá trẻ, mình xin phép không công khai thông tin ở đây. Bạn nào quan tâm nhắn mình sẽ gửi nhé.

HÃY GIÚP MAI ĐƯỢC AN NGHỈ!

(Bên dưới là cáo phó của Mai, với tên con trai đứng chủ tang và không nhắc gì đến cơ quan)
chết rồi là hết, sao không học sống bợ đýt khốn nạn như các bạn bè đồng nghiệp hay như các cô, khổ khân cháu haha. cô cũng thuộc dạng khốn nạn chứ tốt đẹp đéo gì, người ta chết thì viếng ủng hộ, chứ ng ta sống dễ gì cô đã giúp cháu nó, cô cũng phải lo cho đg cô chứ, lũ ăn hại đái khai
 
Tao ko chê, tao chỉ nói như thế là dại. Mày nói ko hại ai cũng ko đúng, bà ấy chả gửi đơn tố cáo lãnh đạo còn gì. Bản chất con người là tư lợi, động đến quyền lợi người khác thì phải chấp nhận bị trả đũa.

Quan điểm của tao nếu không làm gì vượt quá giới hạn đạo đức, ko gây hại cho xã hội, ko làm tổn hại đến lợi ích của mình thì tốt nhất kệ mẹ thiên hạ trên con đường mưu cầu lợi ích. Ngay như Tổng Bạc - thanh liêm trong sạch cho đến chết nhưng vẫn phải chừa miếng bánh cho con nhang đệ tử thì mới có phe cánh, mới có đứa theo hầu. Đấy là bản chất của vận hành xã hội, không thể vì mình ko ăn nên bắt đứa khác cũng không được ăn, như thế đâu có được. Chả khác đéo gì bọn chó quyền cấm người khác không được ăn thịt chó.

Và tao nhắc lại cái viện Hán Nôm này có đớp cũng chỉ đớp được vài ba đồng thôi, nmđéo đáng để tố cáo, quay lưng với đồng nghiệp làm chung bao nhiêu năm. Bọn kia cực chẳng đã mới phải đuổi, bị tố trộm vặt nghe nó hèn bỏ mẹ, nhưng đéo đớp thì chết đói với cái lương nhà nước 3 cọc 3 đồng.
Bà ấy tố cáo lãnh đạo, nếu đúng lac phải điều tra.

Chứ không phải là không tố cáo, mới là đúng.
 
Cô này mà biết đến tao thì tao đã giới thiệu cho qua Viện Ngôn Ngữ Nhật Bản.

người Nhật họ nghiên cứu chữ Nôm của VN rất chuyên sâu và họ chọn chữ Nôm là đại diện ngôn ngữ cho VN

Tao nghĩ trong vòng 20 năm nữa, VN sẽ mất hẳn kết nối với quá khứ khi đội ngũ hiểu chữ Nôm qua đời toàn bộ.

Lúc đó muốn tìm hiểu sử xưa, người VN sẽ phải qua nước Nhật

Thế hệ người VN đang bơ vơ khi mất kết nối với quá khứ khi ko hiểu chữ của tiền nhân, đào đc di tích cổ thì ko hiểu chữ nghĩa trên đó. Ko phát triển đc hiện tại : ko dễ dàng học đc chữ của TQ, Hàn, Nhật trong khi 3 nước này học lẫn nhau rất dễ.

Tại sao người Việt tìm sử lại phải học chữ Nôm, chỉ cần tuyên giao bịa ra hàng nghìn câu chuyện là bò đỏ học và tin răm rắp thôi, cần đéo gì phải học gì, chúng ta chỉ cần tuyên giao là đủ, lịch sử cũng từ tuyên giáo đảng mà ra
haha
 
50 tuổi mà lờ đờ cũng chỉ có vị trí quèn ở thư viện

tiến sĩ giấy vô dụng chẳng làm được gì

Lại còn tự tử = thất bại toàn tập
Dm các viện ở vẹm thì đa phần cocc ko có ô dù thì dù trình độ cao vẫn pải “xem xét”… Các viện có đóng góp thực tiễn may ra còn dễ chứng minh dc thực tài. Chứ kiểu viện kiểu này thì …
Ngoài ra mấy người học kiểu này thường hơi “hâm”…
 
Chúng mày bình luận nhanh quá. Đầu tiên, tại sao cô này bị sa thải, chúng mày có biết không?.
Tiếp theo, sinh kế sau khi không có lương, thì như thế nào?. Đã biết chưa?.

Tao trả lời nhé:
1. Cô ấy kiện lãnh đạo, nên bị trù dập, cho cô ấy cái lỗi là không hoàn thành nhiệm vụ, bị sa thải. Thực hư thế nào thì không biết. Nhưng nếu cô ấy làm đúng, thì chúng mày có thể nói nặng lời về cô ấy không?.

Lập luận của tao là cô ấy trả giá cho cái cô ấy thấy là có giá trị. Và tao tôn trọng lựa chọn đó. Còn cách làm có khôn ngoan không, thì lại là chuyện khác.

2. Cô ấy vẫn viết bài, có nhuận bút và có tiền để dành. Vậy đã đủ khẳng định năng lực chưa?.
Cổ đâu có ăn bám đâu?.

Việc cổ đến cơ quan có thể mục đích khác, ví dụ thách thức lãnh đạo (ngoài thói quen làm việc ra). Cái này cũng không ai biết được nếu cổ không nói ra. Nhưng nếu để đạt được mục đích, mà phải chường mặt đến vậy, thì rất là kính phục.
Tụi mày đến cái vườn hoa Nguyễn Văn Thưởng kìa, dân đen vạ vật tìm công lý, thì cô này khác gì?. Cổ cũng muốn chứng minh cái thiện thôi mà.

Ngành Hán Nôm là 1 ngành rất đặc thù. Người ta đã sống được trong ngành này thì không bao giờ tầm thường.
tố lãnh đạo, lãnh đạo ko chết , mình chết ==> khùng
 
THÔI NHỚ, THẤY MÁU RỒI ĐẤY, XIN CHIA BUỒN, RÚT LUI!

MỘT CHÚT TẤM LÒNG VỚI TS HOÀNG
PHƯƠNG MAI
Càng biết thêm về câu chuyện của TS Hoàng Phương Mai càng kinh sợ cho một tập thể được mệnh danh là trí thức. Không những họ từng bước ép em từ một cán bộ nghiên cứu xuống làm thủ thư rồi bắt em thôi việc, mà đến khi em muốn ngồi làm việc ở sảnh chờ, nơi theo nguyên tắc phải mở cửa cho khách, cũng bị họ đuổi. Các lá đơn kêu cứu gửi lên cấp trên không được hồi âm, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn, chồng bệnh nặng bao năm, hai con nhỏ, một mình em chèo chống, đến giờ vẫn ở nhà thuê. Đường cùng, em mới phải chọn cách ra đi như vậy.
Nghĩ đến cảnh hai con em sáng ra phải chứng kiến cảnh mẹ nằm trong v.ũng m.áu mà thương quá, hình ảnh ấy chắc sẽ ám ảnh hai cháu suốt đời. Nghe nói Viện Hán Nôm lúc đó có đề nghị đứng ra tổ chức tang lễ cho em nhưng gia đình đã từ chối, dù chồng em quá yếu phải để con trai đứng chủ tang. Mà xét theo sự vô cảm của những người có trách nhiệm với sự ra đi tức tưởi của em, gia đình làm thế là quá chính xác rồi. Nếu họ ứng xử có tình hơn thì sự việc đã không phải bung ra đến mức này.
Gia cảnh nhà em giờ rất khó khăn, chồng đau ốm lại chỉ có lương cơ bản, hai con còn đi học, người nhà cũng xúm vào giúp đỡ nhưng cũng chỉ được phần nào. Trụ cột gia đình giờ trông vào con trai lớn, cậu bé mới 20 tuổi qua một đêm đã phải trưởng thành để đứng ra gánh vác gia đình.
Sự ra đi của bạn Mai không phải là sự từ bỏ mà chính là lời kêu cứu thống thiết nhất, mong nỗi oan của mình thấu được trời xanh. Mỗi chúng ta đều đã từng trải qua nỗi khổ bị dập vùi, từng giữ những oan khuất không được giải tỏa. Để chia sẻ và an ủi vong linh bạn, cũng là để giúp đỡ cho gia đình bạn qua bước khó khăn, cho các con bạn có được niềm tin rằng thế giới này vẫn còn có tình người, mình có xin được thông tin tài khoản của con trai bạn, người chủ trì gia đình lúc này.
Vì cháu còn quá trẻ, mình xin phép không công khai thông tin ở đây. Bạn nào quan tâm nhắn mình sẽ gửi nhé.
HÃY GIÚP MAI ĐƯỢC AN NGHỈ!
(Bên dưới là cáo phó của Mai, với tên con trai đứng chủ tang và không nhắc gì đến cơ quan)
bị đì từ cán bộ xuống thủ thư mac chưa tỉnh ra nổi còn xin lên cơ qan làm má thứ ngu, gặp t tố xong nghỉ luôn năn nỉ cc
 
Dm các viện ở vẹm thì đa phần cocc ko có ô dù thì dù trình độ cao vẫn pải “xem xét”… Các viện có đóng góp thực tiễn may ra còn dễ chứng minh dc thực tài. Chứ kiểu viện kiểu này thì …
Ngoài ra mấy người học kiểu này thường hơi “hâm”…
Bake kiểu hàn lâm thích nghiên cứu kiểu hơn mình hơn người, nhưng ông trời cho có nhiêu đó chất xám thôi. Không phải ai làm vua đều có tố chất thông minh.
 
Vẽ lý do dễ mà mày, tao chỉ 1 cái đơn giản thôi tham dự họp chuyên môn đúng sát giờ mới đưa giấy họp rồi buổi họp thì cứ nhằm vào nd chuyên môn khác để yêu cầu trình bày là ăn đủ rồi
T kể thêm. Sếp giao việc khó cho làm. Khi hoàn thành nhiệm vụ, sếp kêu lên phòng riêng để trao đổi (không có thêm ai khác) và khen kiểu bóng gió nhằm gây mất cảnh giác. Sau đó vào buổi họp tập thể thì đem nhiều khuyết điểm ra để phê bình công khai trước tập thể.
 
T kể thêm. Sếp giao việc khó cho làm. Khi hoàn thành nhiệm vụ, sếp kêu lên phòng riêng để trao đổi và khen kiểu bóng gió nhằm gây mất cảnh giác. Sau đó vào buổi họp tập thể thì đem nhiều khuyết điểm ra để phê bình công khai trước tập thể.
Thù đòn của lãnh đạo ghê vậy m, bảo sao phải biết ô bế, biết nhịn nhục
 
mấy nhân viên ở các cơ quan mà hợp đồng vô thời hạn nếu bị đuổi việc thì như nào mày

Điều 41. Nghĩa vụ của người sử dụng lao động khi đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động trái pháp luật

1. Phải nhận người lao động trở lại làm việc theo hợp đồng lao động đã giao kết; phải trả tiền lương, đóng bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp trong những ngày người lao động không được làm việc và phải trả thêm cho người lao động một khoản tiền ít nhất bằng 02 tháng tiền lương theo hợp đồng lao động.


TH đó sẽ được bồi thường tầm 1-1,5 năm lương

quá ấm luôn nhé
 
Đọc thấy thương cảm, nhưng 44 là dại quá, trước tiên là thiệt thân, sau đấy là bỏ lại gia đình chồng con nhỏ bơ vơ, tội mấy đứa nhỏ, còn bọn kia nó đâu có rớt giọt nước mắt hay trở nên hối hận. Ngồi thêm 4 tháng chứng tỏ khá ương bướng nhưng phí thời gian vô ích, sau lại chọn kết cục quá tiêu cực ko đáng tí nào.
 
T kể thêm. Sếp giao việc khó cho làm. Khi hoàn thành nhiệm vụ, sếp kêu lên phòng riêng để trao đổi (không có thêm ai khác) và khen kiểu bóng gió nhằm gây mất cảnh giác. Sau đó vào buổi họp tập thể thì đem nhiều khuyết điểm ra để phê bình công khai trước tập thể.
xàm chó thấy mẹ, việc gì cũng đòi dễ việc khó giành cho ai? bởi vậy loại công bộc thứ ngu đó xàm mơ nó chưởi cho đúng rồi.
Khi mày ngồi vào vị trí việc làm đó, mày phải có năng lực làm việc đó, làm ko được thì biến nn ko phải chỗ mày ăn bám đòi làm việc dễ
 
Tao mà làm trong viện đấy sẽ nghiên cứu sâu món bói toán, dịch số...món này gặp thời thì múa mép ăn tiền, lắm quan chức rất chuộng món này, có cái học vấn & nơi làm việc bảo kê thì hết sảy.
Làm món đó phải có máu lưu manh lừa đảo mới giàu được, bà này chắc nhiễm tư tưởng quân tử Nho Khổng nên bị lạc lõng trong tập thể
 
uất ức quá nên chọn cách ra đi hả ?
nếu đúng vậy thật thì xin chia buồn cùng gia đình,
mình biết có vài người vì nghỉ việc mà uất đến nối trầm cảm nặng luôn, giống như người điên vậy đó
 

Có thể bạn quan tâm

Top