Theo Minh sử, quyển 123, liệt truyện 11 thì Trần Hữu Lượng là con của Trần Phổ Tài, là người Miện Dương, Hồ Bắc theo nghề chài lưới. Ông nguyên họ Tạ, nhưng vì tổ tiên ở rể nhà họ Trần, nên sau này lấy theo họ đó.
Trần Hữu Lượng ngày càng leo cao trong thế lực cát cứ của Từ Thọ Huy. Tháng 9 âm lịch năm Chí Chính thứ 17 (1357) Lượng giết Nghê Văn Tuấn vì lý do mưu phản Từ Thọ Huy, sau đó tự xưng là Tuyên úy sứ kiêm Bình chương chính sự, khởi binh tấn công các lộ thuộc Giang Tây, tổng chỉ huy quân đội các vùng Giang Tây, An Huy, Phúc Kiến.
Năm 1359, Trần Hữu Lượng sát hại tướng Triệu Phổ Thắng và sau đó cùng Từ Thọ Huy dời kinh đô về Giang Châu (ngày nay là Cửu Giang, Giang Tây), tự lập làm Hán vương. Năm sau, lại giết Từ Thọ Huy, tự xưng làm hoàng đế, quốc hiệu Đại Hán, niên hiệu Đại Nghĩa, dùng Trâu Phổ Thắng làm thái sư, Trương Tất Tiên làm thừa tướng. Chính quyền Đại Hán một mặt chống nhà Nguyên, một mặt kháng cự với quân đội của Chu Nguyên Chương.
Năm 1363, Hữu Lượng tử trận tại "Đại chiến hồ Bà Dương" khi đánh nhau với quân Chu Nguyên Chương. Quần thần tôn con thứ của Lượng là Trần Lý lên làm vua Đại Hán, cải niên hiệu thành Đức Thọ. Nhưng chỉ một năm sau, Chu Nguyên Chương đem quân tấn công và hạ được thành Vũ Xương nhằm tháng 2 năm 1364, Lý phải quy hàng. Nhà Đại Hán chấm dứt.
Trần Phổ Tài sau được Chu Nguyên Chương phong là Thừa Ân Hầu
Việc ông ấy được phong tước có thể là ông ấy đã khuyên Trần Lý quy hàng Chu Nguyên Chương và được nhận tước phong