Ăn chơi Tml Máng bị múi mít bịt mồm bằng xì líp nghẹt thở

luốt chửng nuôn cho ló số má :boss:
nứng thật đấyy
Gần 11h tối, tiếng cửa mở làm Lan và Tâm giật mình. Khá hay thằng Mạnh về thì phải, Lan cuống cuồng định mặc quần áo, nhưng thằng Tâm nhanh trí hơn. Trong phòng thím chả phải có nhà tắm sao. Thím xuống đó luôn chứ giờ mặc quần áo không kịp. Lan vội chạy xuống, vừa vào phòng thì người lên gác. Đó là thằng Mạnh, đi chơi giờ mới dẫn xác về.


Chưa được 2′ sau thì cổng lại vang lên tiếng khóa, giờ là Khá. Khá đưa Huệ đi chơi, xem phim rồi đưa Huệ vào nhà nghỉ, tắm táp phi tang xong giờ mới về. Khá vào phòng thì thấy Lan vừa từ nhà tắm bước ra, trên người quấn cái khăn tắm, chỉ che hờ cặp ngực to tròn của nàng. Khá nuốt nước bọt, định xua quân ra trận, nhưng quên mất lính đã bị Huệ bắt hết. Khá đành cười giả lả, than đi tiếp khách mệt quá. Lan cũng sợ chồng phát hiện gì, cũng cười cười đáp lại. Hai người nhanh chóng đi ngủ, ai cũng sướng cái cần sướng. Chỉ còn lại thằng Tâm, tắm táp xong nó vội chạy xuống tầng 1 để ăn cơm. Làm 2 nháy với thím như vắt kiệt sức nó, phải ăn mới hồi sức mai còn đi làm.

Từ sau cái tối hôm đó, cứ có dịp là thằng Tâm và Lan lại cuốn lấy nhau. Con cặc mới lớn đã đưa Lan đến những bờ bến sung sướng, lấp đầy khoảng trống trong Lồn nàng. Tâm cuối cùng cũng kết thúc việc sửa nhà, nó chỉ gặp được Ngọc 1 lần, nhưng Ngọc đi với chồng nên nó không nói gì được. Tâm đăng ký học bổ túc, ít ra khi các bạn nó thi đại học, nó cũng tốt nghiệp xong cấp 2.

Thời gian thấm thoát đã gần tết, Tâm làm ở nhóm anh Xuân, đang cố làm nốt 1 nhà ở Kim Ngưu rồi về ăn tết. Đã gần 1 năm nó chưa về nhà, nó nhớ mẹ, nhớ em, nhớ bờ đê chiều chiều nó còn ra đó hóng gió với lũ bạn.

Chiều hôm 25, phố phường nêm như mắc cửi, Tâm vác xe đạp lên vỉa hè đi còn nhanh hơn xe máy. Tâm bỗng chú ý đến 1 người phụ nữ ở phía trước, vừa đi ra từ cửa hàng tạp hóa. Người phụ nữ này phải nói là quá đẹp, Tâm như bị thu hút về phía này, mặc dù nó đang mải vừa đi vừa xem đường phố. Nàng có khuôn mặt thanh tú, có nét giống diễn viên Việt Trinh, nhưng có vẻ cao sang hơn.

Tầm tuổi 40, nhưng ai nhìn có lẽ chỉ hơn 30. Nàng cao tầm 1m60, eo vẫn còn thon gọn, ngực vừa tầm nhưng mông căng tròn, tóc nhuộm nâu thành lọn ngang vai. Người phụ nữ 1 tay đang nhét đồ vào túi, 1 tay đang nghe điện thoại, dường như là chiếc iphone 3s thì phải, chú Khá vừa rồi mới mua cho thím và chú mỗi người 1 chiếc, để về khoe tết.

Tâm tặc lưỡi rồi đi vượt qua người phụ nữ, ở nhà còn có thím đang đợi nó, tối nay phải canh chú rồi làm 1 nháy với thím, không mai là 26 nó phải về quê mất rồi. Bỗng 1 tiếng xe máy rú lên, nó bỗng nghe tiếng hô cướp ngay đằng sau. Tâm ngoái lại nhìn thì thấy 1 chiếc xe máy đang vọt đến gần nó, đằng xa là người phụ nữ nó vừa tia ban nãy.

Tâm nhanh chóng dừng xe, vừa lúc cái xe máy vọt tới. Nó giơ tay, vụt mạnh vào mặt thằng trên xe. Thằng đó choáng váng, ngã luôn ra, cả xe và người lê đi. Tâm thì đau điếng cái tay, nhưng nó vội lao đến. Thằng kia vùng đứng dậy, nhưng Tâm đã chờ tới, nó lao tới đè mạnh thằng kia xuống, rồi khóa tay ra sau. Thêm mấy người nữa lao tới, thằng cướp đã bị tóm. Lúc này người phụ nữ kia mới chạy tới, Tâm đưa người phụ nữ cái túi…

“Túi đây cô, cô xem có rơi mất gì không”

Người phụ nữ cảm ơn rồi cầm lấy túi, nhưng không kiểm tra. Có anh dân phòng chạy tới, muốn người phụ nữ đi cùng để trình báo. Người phụ nữ vội chạy ra phía Tâm:

– Cảm ơn em, cái túi chứa đầy tiền hàng của chị, hôm nay mà mất thì chị mất tết. Đã định về nhà rồi thế nào lại ghé vào tạp hóa mua đồ. May mà có em. Chị có chút quà, muốn cảm ơn em. Người phụ nữ kéo túi ra định lấy gì đấy.

– Không, em giúp chị là việc vốn phải thế. Chị hay ai cũng thế thôi. Chút việc này chị không cần cảm ơn. Em cũng có việc phải đi, thế chị nhé. Tâm nói rồi phi thẳng, không muốn nhận gì từ người phụ nữ. Mặc dù cô ta có rất đẹp, nhưng để làm gì, ngắm thêm chút nữa cũng không phải của mình. Tâm trước giờ làm việc tốt luôn vì bản tâm mình, chứ không phải vì mong đợi hồi báo gì cả.

11h tối, đã đến giờ đi ngủ. Tâm đợi nhưng chưa thấy thím Lan. Thường nó và thì sẽ hẹn nhau, thím sẽ canh chú ngủ rồi lên với nó, nhưng đợi mãi không thấy. Tâm đành đi ngủ. Tâm mơ màng, dường như nó đang được làm tình với thím. Lan cuốn lấy nó, ghì đầu nó vào ngực Lan. Nó tham lam bú mút ngực Lan. Lan ưỡn ngực ra, như mong nó bóp nó mút ngực Lan mạnh hơn.

Nó thấy thật dễ chịu, con chim dường như cũng được Lan mút. Con chim đang được bao bọc bởi cái gì âm ấm, lên lên xuống xuống con chim. Tâm a… a… rên nhẹ, bỗng nó giật mình, mình đang bú ngực thím, thế ai mút chim mình. Nó chợt tỉnh giấc, ở phía dưới đang có 1 cái đầu nhấp nhô mút chim nó. Thím nó, Lan của nó chứ ai…

Lan đợi mãi mà chồng chưa ngủ. Có lẽ do cuối năm, tiền nong phức tạp nên Khá chưa ngủ. Mọi khi 10h là Khá đã đi ngủ rồi. Tâm nó đợi chắc sốt ruột lắm. Lan khẽ đến bên chồng, ấn ấn bộ ngực vào lưng…

“Chưa xong hả anh, anh đi ngủ sớm đi. Sao bảo mai có tiệc với thầu chính bên chung cư”

Khá thấy ngực vợ ép vào lưng mình, Khá xoay người lại ôm lấy cặp mông đẫy đà của Lan…

“Anh đang cố tính nốt chi phí, cái nhà bên Kim Ngưu mình làm từ A – z, mà đoạn cuối giá cả nó tang xíu, anh đang điều chỉnh rồi hỏi xem chủ nhà có thêm tiền được không, chứ thế này mình thiệt quá. Mai còn phải đưa lương cho thợ về quê nữa, đau đầu quá.”

“Em thấy anh làm thế vất vả quá, để em giúp anh xả stress nhé.”

Lan nói xong kéo Khá về giường, rồi tụt quần ngủ Khá ra. Khá nằm dài ra mặc kệ Lan, cái áo ngủ cũng được Khá cởi ra, trời lạnh nhằm nhò gì, Khá cũng từng lao động, nên cởi trần thế này không làm sao. Lan nhoài lên người Khá, tay vuốt dọc con chim Khá, mồm thì ngậm mút, vân vê đầu ti Khá. Khá ngỡ ngàng, cứ tưởng vợ sẽ leo lên mình, nhưng thế này cũng thật thích, lại mới lạ. Khá khoan khoái nhìn vợ vừa vọc chim mình vừa mút liếm ti. Cảm giác sướng sướng dễ chịu. Khá rên rỉ khe khẽ, cả buồi và đầu ti được kích thích làm Khá sướng. Lan tăng tốc dần bàn tay, rồi ngồi xuống phía dưới, cả tay và mồm mút chim Khá. Chả mấy chốc, Khá gầm lên, bắn tinh xối xả. Lan há mồm ngậm hết tinh trùng của Khá.

Khá nằm dài, ôm lấy Lan. Cơn sướng qua đi, Khá bẹo má hỏi Lan…

“Vợ học ở đâu trò này thế”

“Học từ thằng Mạnh, con anh chứ ai”

Khá ngỡ ngàng, nhìn Lan như đợi câu trả lời.

“Gì, thằng con anh học không học, em hôm nọ dọn phòng phát hiện 1 đống đĩa phim sex, em quật cho nó mấy roi đấy. Hôm nọ em có bật thử xem 1 phim”

Khá nghe vậy thở phào, giật cả mình. Ôm Lan 1 lúc, Khá lại ngồi tính toán tiếp. Lan đi giặt quần lót, rồi đem lên tầng tum phơi.

Tâm ngước lên bắt gặp ánh mắt Lan. Ánh đèn ngủ không che lấp được vẻ mặn mà của Lan. Cái miệng xinh xinh đang mút lấy chim Tâm, cái mắt như biết nói, vừa nhu tình vừa như mời gọi. Tâm như con thú đang ngủ, bỗng bị đánh thức. Nó chồm dậy kéo Lan vào lòng, ngoạm lấy đôi môi Lan. Cả 2 nhanh chóng quấn lấy nhau.

“Tâm địt Lan đi, Lan phải xuống không chú Khá nghi”

Lan nằm xuống, thằng Tâm nhanh chóng tách 2 chân Lan ra, rồi đút cặc nó vào. Lan á nhẹ 1 tiếng khi nó đút vào, nàng đã ẩm ướt từ khi leo lên đây với nó, nghĩ cảm giác bị con cặc thằng Tâm nong Lồn ra. Nhưng khi con cặc thằng Tâm tiến vào, nàng vẫn đánh giá nhầm con cặc thằng Tâm. Tâm hiểu ý, chầm chậm đút vào, để lồn Lan làm quen với cặc nó dù chúng đã thân lắm rồi.

Tâm đẩy đưa nhanh dần, đến khi thấy Lan rên nhẹ, nó bắt đầu dập thật mạnh. Lan vớ lấy cái quần thằng Tâm nhét vào miệng, ú ớ rên. Tâm dập như điên, rồi nó lật Lan lại, làm tư thế doggy. Con cặc Tâm nhét ra đút vào như pittông, vào ra từ từ. Lồn Lan dường như đang dần co bóp cặc nó. Tâm bắt đầu tăng tốc, dập mạnh như muốn dập nát lồn Lan.

Nó đẩy Lan nằm bẹp xuống, mông vểnh lên, rồi nó như ngồi lên mông Lan, bắt đầu giã xuống. MỖi 1 cú giã là điểm G của Lan được kích thích. Lan rên rỉ, sướng quá, có cái gì sướng hơn khi điểm G được 1 cái chày thịt nó giã liên tục vào. Lồn Lan giật giật, co bóp buồi thằng Tâm như muốn vắt khô nó. Lồn Lan bóp chặt cặc thằng Tâm, làm nó không nhịn được nữa, nó gầm gừ trong miệng rồi bắn từng phát từng phát tinh trùng vào sâu lồn Lan.

Lồn Lan vẫn tiếp tục co bóp cặc nó, dù đã bắn tinh nhưng nó vẫn tiếp tục nhấp, cơn sướng dường như vẫn lan khắp toàn thân dương vật chưa có dấu hiệu dừng lại. Thằng Tâm tiếp tục nhấp, con cặc của nó dần cương to trở lại.

“Ôi, sao Tâm khỏe thế, Tâm làm Lan chết mất”

Lan thì thào nói. Tâm tiếp tục dập như điên pạch… pạch… pach… ọp… pạch… ọp… tiếng da thịt đập vào nhau và buồi với nước Lồn òm ọp xen lẫn vào nhau, mùi của con đực và con cái nồng nặc khắp phòng. Lan bấu chặt thành giường, miệng há hốc mồm, thở hắt ra. Lan rung mình, cơn co giật của lồn lại tới, dòng nước từ sâu trong lồn Lan bắn tung tóe ra theo chiều rút của con cặc. Lan như 1 con cá chết, mặc kệ thằng Tâm giã, nàng nằm đó và khóc. Cái lồn đã gần 40 tuổi cuối cùng cũng tìm được con cặc của đời mình, nàng làm đàn bà đã không uổng phí.
 
Gần 11h tối, tiếng cửa mở làm Lan và Tâm giật mình. Khá hay thằng Mạnh về thì phải, Lan cuống cuồng định mặc quần áo, nhưng thằng Tâm nhanh trí hơn. Trong phòng thím chả phải có nhà tắm sao. Thím xuống đó luôn chứ giờ mặc quần áo không kịp. Lan vội chạy xuống, vừa vào phòng thì người lên gác. Đó là thằng Mạnh, đi chơi giờ mới dẫn xác về.


Chưa được 2′ sau thì cổng lại vang lên tiếng khóa, giờ là Khá. Khá đưa Huệ đi chơi, xem phim rồi đưa Huệ vào nhà nghỉ, tắm táp phi tang xong giờ mới về. Khá vào phòng thì thấy Lan vừa từ nhà tắm bước ra, trên người quấn cái khăn tắm, chỉ che hờ cặp ngực to tròn của nàng. Khá nuốt nước bọt, định xua quân ra trận, nhưng quên mất lính đã bị Huệ bắt hết. Khá đành cười giả lả, than đi tiếp khách mệt quá. Lan cũng sợ chồng phát hiện gì, cũng cười cười đáp lại. Hai người nhanh chóng đi ngủ, ai cũng sướng cái cần sướng. Chỉ còn lại thằng Tâm, tắm táp xong nó vội chạy xuống tầng 1 để ăn cơm. Làm 2 nháy với thím như vắt kiệt sức nó, phải ăn mới hồi sức mai còn đi làm.

Từ sau cái tối hôm đó, cứ có dịp là thằng Tâm và Lan lại cuốn lấy nhau. Con cặc mới lớn đã đưa Lan đến những bờ bến sung sướng, lấp đầy khoảng trống trong lồn nàng. Tâm cuối cùng cũng kết thúc việc sửa nhà, nó chỉ gặp được Ngọc 1 lần, nhưng Ngọc đi với chồng nên nó không nói gì được. Tâm đăng ký học bổ túc, ít ra khi các bạn nó thi đại học, nó cũng tốt nghiệp xong cấp 2.

Thời gian thấm thoát đã gần tết, Tâm làm ở nhóm anh Xuân, đang cố làm nốt 1 nhà ở Kim Ngưu rồi về ăn tết. Đã gần 1 năm nó chưa về nhà, nó nhớ mẹ, nhớ em, nhớ bờ đê chiều chiều nó còn ra đó hóng gió với lũ bạn.

Chiều hôm 25, phố phường nêm như mắc cửi, Tâm vác xe đạp lên vỉa hè đi còn nhanh hơn xe máy. Tâm bỗng chú ý đến 1 người phụ nữ ở phía trước, vừa đi ra từ cửa hàng tạp hóa. Người phụ nữ này phải nói là quá đẹp, Tâm như bị thu hút về phía này, mặc dù nó đang mải vừa đi vừa xem đường phố. Nàng có khuôn mặt thanh tú, có nét giống diễn viên Việt Trinh, nhưng có vẻ cao sang hơn.

Tầm tuổi 40, nhưng ai nhìn có lẽ chỉ hơn 30. Nàng cao tầm 1m60, eo vẫn còn thon gọn, ngực vừa tầm nhưng mông căng tròn, tóc nhuộm nâu thành lọn ngang vai. Người phụ nữ 1 tay đang nhét đồ vào túi, 1 tay đang nghe điện thoại, dường như là chiếc iphone 3s thì phải, chú Khá vừa rồi mới mua cho thím và chú mỗi người 1 chiếc, để về khoe tết.

Tâm tặc lưỡi rồi đi vượt qua người phụ nữ, ở nhà còn có thím đang đợi nó, tối nay phải canh chú rồi làm 1 nháy với thím, không mai là 26 nó phải về quê mất rồi. Bỗng 1 tiếng xe máy rú lên, nó bỗng nghe tiếng hô cướp ngay đằng sau. Tâm ngoái lại nhìn thì thấy 1 chiếc xe máy đang vọt đến gần nó, đằng xa là người phụ nữ nó vừa tia ban nãy.

Tâm nhanh chóng dừng xe, vừa lúc cái xe máy vọt tới. Nó giơ tay, vụt mạnh vào mặt thằng trên xe. Thằng đó choáng váng, ngã luôn ra, cả xe và người lê đi. Tâm thì đau điếng cái tay, nhưng nó vội lao đến. Thằng kia vùng đứng dậy, nhưng Tâm đã chờ tới, nó lao tới đè mạnh thằng kia xuống, rồi khóa tay ra sau. Thêm mấy người nữa lao tới, thằng cướp đã bị tóm. Lúc này người phụ nữ kia mới chạy tới, Tâm đưa người phụ nữ cái túi…

“Túi đây cô, cô xem có rơi mất gì không”

Người phụ nữ cảm ơn rồi cầm lấy túi, nhưng không kiểm tra. Có anh dân phòng chạy tới, muốn người phụ nữ đi cùng để trình báo. Người phụ nữ vội chạy ra phía Tâm:

– Cảm ơn em, cái túi chứa đầy tiền hàng của chị, hôm nay mà mất thì chị mất tết. Đã định về nhà rồi thế nào lại ghé vào tạp hóa mua đồ. May mà có em. Chị có chút quà, muốn cảm ơn em. Người phụ nữ kéo túi ra định lấy gì đấy.

– Không, em giúp chị là việc vốn phải thế. Chị hay ai cũng thế thôi. Chút việc này chị không cần cảm ơn. Em cũng có việc phải đi, thế chị nhé. Tâm nói rồi phi thẳng, không muốn nhận gì từ người phụ nữ. Mặc dù cô ta có rất đẹp, nhưng để làm gì, ngắm thêm chút nữa cũng không phải của mình. Tâm trước giờ làm việc tốt luôn vì bản tâm mình, chứ không phải vì mong đợi hồi báo gì cả.

11h tối, đã đến giờ đi ngủ. Tâm đợi nhưng chưa thấy thím Lan. Thường nó và thì sẽ hẹn nhau, thím sẽ canh chú ngủ rồi lên với nó, nhưng đợi mãi không thấy. Tâm đành đi ngủ. Tâm mơ màng, dường như nó đang được làm tình với thím. Lan cuốn lấy nó, ghì đầu nó vào ngực Lan. Nó tham lam bú mút ngực Lan. Lan ưỡn ngực ra, như mong nó bóp nó mút ngực Lan mạnh hơn.

Nó thấy thật dễ chịu, con chim dường như cũng được Lan mút. Con chim đang được bao bọc bởi cái gì âm ấm, lên lên xuống xuống con chim. Tâm a… a… rên nhẹ, bỗng nó giật mình, mình đang bú ngực thím, thế ai mút chim mình. Nó chợt tỉnh giấc, ở phía dưới đang có 1 cái đầu nhấp nhô mút chim nó. Thím nó, Lan của nó chứ ai…

Lan đợi mãi mà chồng chưa ngủ. Có lẽ do cuối năm, tiền nong phức tạp nên Khá chưa ngủ. Mọi khi 10h là Khá đã đi ngủ rồi. Tâm nó đợi chắc sốt ruột lắm. Lan khẽ đến bên chồng, ấn ấn bộ ngực vào lưng…

“Chưa xong hả anh, anh đi ngủ sớm đi. Sao bảo mai có tiệc với thầu chính bên chung cư”

Khá thấy ngực vợ ép vào lưng mình, Khá xoay người lại ôm lấy cặp mông đẫy đà của Lan…

“Anh đang cố tính nốt chi phí, cái nhà bên Kim Ngưu mình làm từ A – z, mà đoạn cuối giá cả nó tang xíu, anh đang điều chỉnh rồi hỏi xem chủ nhà có thêm tiền được không, chứ thế này mình thiệt quá. Mai còn phải đưa lương cho thợ về quê nữa, đau đầu quá.”

“Em thấy anh làm thế vất vả quá, để em giúp anh xả stress nhé.”

Lan nói xong kéo Khá về giường, rồi tụt quần ngủ Khá ra. Khá nằm dài ra mặc kệ Lan, cái áo ngủ cũng được Khá cởi ra, trời lạnh nhằm nhò gì, Khá cũng từng lao động, nên cởi trần thế này không làm sao. Lan nhoài lên người Khá, tay vuốt dọc con chim Khá, mồm thì ngậm mút, vân vê đầu ti Khá. Khá ngỡ ngàng, cứ tưởng vợ sẽ leo lên mình, nhưng thế này cũng thật thích, lại mới lạ. Khá khoan khoái nhìn vợ vừa vọc chim mình vừa mút liếm ti. Cảm giác sướng sướng dễ chịu. Khá rên rỉ khe khẽ, cả buồi và đầu ti được kích thích làm Khá sướng. Lan tăng tốc dần bàn tay, rồi ngồi xuống phía dưới, cả tay và mồm mút chim Khá. Chả mấy chốc, Khá gầm lên, bắn tinh xối xả. Lan há mồm ngậm hết tinh trùng của Khá.

Khá nằm dài, ôm lấy Lan. Cơn sướng qua đi, Khá bẹo má hỏi Lan…

“Vợ học ở đâu trò này thế”

“Học từ thằng Mạnh, con anh chứ ai”

Khá ngỡ ngàng, nhìn Lan như đợi câu trả lời.

“Gì, thằng con anh học không học, em hôm nọ dọn phòng phát hiện 1 đống đĩa phim sex, em quật cho nó mấy roi đấy. Hôm nọ em có bật thử xem 1 phim”

Khá nghe vậy thở phào, giật cả mình. Ôm Lan 1 lúc, Khá lại ngồi tính toán tiếp. Lan đi giặt quần lót, rồi đem lên tầng tum phơi.

Tâm ngước lên bắt gặp ánh mắt Lan. Ánh đèn ngủ không che lấp được vẻ mặn mà của Lan. Cái miệng xinh xinh đang mút lấy chim Tâm, cái mắt như biết nói, vừa nhu tình vừa như mời gọi. Tâm như con thú đang ngủ, bỗng bị đánh thức. Nó chồm dậy kéo Lan vào lòng, ngoạm lấy đôi môi Lan. Cả 2 nhanh chóng quấn lấy nhau.

“Tâm địt Lan đi, Lan phải xuống không chú Khá nghi”

Lan nằm xuống, thằng Tâm nhanh chóng tách 2 chân Lan ra, rồi đút cặc nó vào. Lan á nhẹ 1 tiếng khi nó đút vào, nàng đã ẩm ướt từ khi leo lên đây với nó, nghĩ cảm giác bị con cặc thằng Tâm nong lồn ra. Nhưng khi con cặc thằng Tâm tiến vào, nàng vẫn đánh giá nhầm con cặc thằng Tâm. Tâm hiểu ý, chầm chậm đút vào, để lồn Lan làm quen với cặc nó dù chúng đã thân lắm rồi.

Tâm đẩy đưa nhanh dần, đến khi thấy Lan rên nhẹ, nó bắt đầu dập thật mạnh. Lan vớ lấy cái quần thằng Tâm nhét vào miệng, ú ớ rên. Tâm dập như điên, rồi nó lật Lan lại, làm tư thế doggy. Con cặc Tâm nhét ra đút vào như pittông, vào ra từ từ. Lồn Lan dường như đang dần co bóp cặc nó. Tâm bắt đầu tăng tốc, dập mạnh như muốn dập nát lồn Lan.

Nó đẩy Lan nằm bẹp xuống, mông vểnh lên, rồi nó như ngồi lên mông Lan, bắt đầu giã xuống. MỖi 1 cú giã là điểm G của Lan được kích thích. Lan rên rỉ, sướng quá, có cái gì sướng hơn khi điểm G được 1 cái chày thịt nó giã liên tục vào. Lồn Lan giật giật, co bóp buồi thằng Tâm như muốn vắt khô nó. Lồn Lan bóp chặt cặc thằng Tâm, làm nó không nhịn được nữa, nó gầm gừ trong miệng rồi bắn từng phát từng phát tinh trùng vào sâu lồn Lan.

Lồn Lan vẫn tiếp tục co bóp cặc nó, dù đã bắn tinh nhưng nó vẫn tiếp tục nhấp, cơn sướng dường như vẫn lan khắp toàn thân dương vật chưa có dấu hiệu dừng lại. Thằng Tâm tiếp tục nhấp, con cặc của nó dần cương to trở lại.

“Ôi, sao Tâm khỏe thế, Tâm làm Lan chết mất”

Lan thì thào nói. Tâm tiếp tục dập như điên pạch… pạch… pach… ọp… pạch… ọp… tiếng da thịt đập vào nhau và buồi với nước lồn òm ọp xen lẫn vào nhau, mùi của con đực và con cái nồng nặc khắp phòng. Lan bấu chặt thành giường, miệng há hốc mồm, thở hắt ra. Lan rung mình, cơn co giật của lồn lại tới, dòng nước từ sâu trong lồn Lan bắn tung tóe ra theo chiều rút của con cặc. Lan như 1 con cá chết, mặc kệ thằng Tâm giã, nàng nằm đó và khóc. Cái lồn đã gần 40 tuổi cuối cùng cũng tìm được con cặc của đời mình, nàng làm đàn bà đã không uổng phí.
ư ư anh bắn vào lon Lan nhaaaa :sweet_kiss:
 
Gần 11h tối, tiếng cửa mở làm Lan và Tâm giật mình. Khá hay thằng Mạnh về thì phải, Lan cuống cuồng định mặc quần áo, nhưng thằng Tâm nhanh trí hơn. Trong phòng thím chả phải có nhà tắm sao. Thím xuống đó luôn chứ giờ mặc quần áo không kịp. Lan vội chạy xuống, vừa vào phòng thì người lên gác. Đó là thằng Mạnh, đi chơi giờ mới dẫn xác về.


Chưa được 2′ sau thì cổng lại vang lên tiếng khóa, giờ là Khá. Khá đưa Huệ đi chơi, xem phim rồi đưa Huệ vào nhà nghỉ, tắm táp phi tang xong giờ mới về. Khá vào phòng thì thấy Lan vừa từ nhà tắm bước ra, trên người quấn cái khăn tắm, chỉ che hờ cặp ngực to tròn của nàng. Khá nuốt nước bọt, định xua quân ra trận, nhưng quên mất lính đã bị Huệ bắt hết. Khá đành cười giả lả, than đi tiếp khách mệt quá. Lan cũng sợ chồng phát hiện gì, cũng cười cười đáp lại. Hai người nhanh chóng đi ngủ, ai cũng sướng cái cần sướng. Chỉ còn lại thằng Tâm, tắm táp xong nó vội chạy xuống tầng 1 để ăn cơm. Làm 2 nháy với thím như vắt kiệt sức nó, phải ăn mới hồi sức mai còn đi làm.

Từ sau cái tối hôm đó, cứ có dịp là thằng Tâm và Lan lại cuốn lấy nhau. Con cặc mới lớn đã đưa Lan đến những bờ bến sung sướng, lấp đầy khoảng trống trong lồn nàng. Tâm cuối cùng cũng kết thúc việc sửa nhà, nó chỉ gặp được Ngọc 1 lần, nhưng Ngọc đi với chồng nên nó không nói gì được. Tâm đăng ký học bổ túc, ít ra khi các bạn nó thi đại học, nó cũng tốt nghiệp xong cấp 2.

Thời gian thấm thoát đã gần tết, Tâm làm ở nhóm anh Xuân, đang cố làm nốt 1 nhà ở Kim Ngưu rồi về ăn tết. Đã gần 1 năm nó chưa về nhà, nó nhớ mẹ, nhớ em, nhớ bờ đê chiều chiều nó còn ra đó hóng gió với lũ bạn.

Chiều hôm 25, phố phường nêm như mắc cửi, Tâm vác xe đạp lên vỉa hè đi còn nhanh hơn xe máy. Tâm bỗng chú ý đến 1 người phụ nữ ở phía trước, vừa đi ra từ cửa hàng tạp hóa. Người phụ nữ này phải nói là quá đẹp, Tâm như bị thu hút về phía này, mặc dù nó đang mải vừa đi vừa xem đường phố. Nàng có khuôn mặt thanh tú, có nét giống diễn viên Việt Trinh, nhưng có vẻ cao sang hơn.

Tầm tuổi 40, nhưng ai nhìn có lẽ chỉ hơn 30. Nàng cao tầm 1m60, eo vẫn còn thon gọn, ngực vừa tầm nhưng mông căng tròn, tóc nhuộm nâu thành lọn ngang vai. Người phụ nữ 1 tay đang nhét đồ vào túi, 1 tay đang nghe điện thoại, dường như là chiếc iphone 3s thì phải, chú Khá vừa rồi mới mua cho thím và chú mỗi người 1 chiếc, để về khoe tết.

Tâm tặc lưỡi rồi đi vượt qua người phụ nữ, ở nhà còn có thím đang đợi nó, tối nay phải canh chú rồi làm 1 nháy với thím, không mai là 26 nó phải về quê mất rồi. Bỗng 1 tiếng xe máy rú lên, nó bỗng nghe tiếng hô cướp ngay đằng sau. Tâm ngoái lại nhìn thì thấy 1 chiếc xe máy đang vọt đến gần nó, đằng xa là người phụ nữ nó vừa tia ban nãy.

Tâm nhanh chóng dừng xe, vừa lúc cái xe máy vọt tới. Nó giơ tay, vụt mạnh vào mặt thằng trên xe. Thằng đó choáng váng, ngã luôn ra, cả xe và người lê đi. Tâm thì đau điếng cái tay, nhưng nó vội lao đến. Thằng kia vùng đứng dậy, nhưng Tâm đã chờ tới, nó lao tới đè mạnh thằng kia xuống, rồi khóa tay ra sau. Thêm mấy người nữa lao tới, thằng cướp đã bị tóm. Lúc này người phụ nữ kia mới chạy tới, Tâm đưa người phụ nữ cái túi…

“Túi đây cô, cô xem có rơi mất gì không”

Người phụ nữ cảm ơn rồi cầm lấy túi, nhưng không kiểm tra. Có anh dân phòng chạy tới, muốn người phụ nữ đi cùng để trình báo. Người phụ nữ vội chạy ra phía Tâm:

– Cảm ơn em, cái túi chứa đầy tiền hàng của chị, hôm nay mà mất thì chị mất tết. Đã định về nhà rồi thế nào lại ghé vào tạp hóa mua đồ. May mà có em. Chị có chút quà, muốn cảm ơn em. Người phụ nữ kéo túi ra định lấy gì đấy.

– Không, em giúp chị là việc vốn phải thế. Chị hay ai cũng thế thôi. Chút việc này chị không cần cảm ơn. Em cũng có việc phải đi, thế chị nhé. Tâm nói rồi phi thẳng, không muốn nhận gì từ người phụ nữ. Mặc dù cô ta có rất đẹp, nhưng để làm gì, ngắm thêm chút nữa cũng không phải của mình. Tâm trước giờ làm việc tốt luôn vì bản tâm mình, chứ không phải vì mong đợi hồi báo gì cả.

11h tối, đã đến giờ đi ngủ. Tâm đợi nhưng chưa thấy thím Lan. Thường nó và thì sẽ hẹn nhau, thím sẽ canh chú ngủ rồi lên với nó, nhưng đợi mãi không thấy. Tâm đành đi ngủ. Tâm mơ màng, dường như nó đang được làm tình với thím. Lan cuốn lấy nó, ghì đầu nó vào ngực Lan. Nó tham lam bú mút ngực Lan. Lan ưỡn ngực ra, như mong nó bóp nó mút ngực Lan mạnh hơn.

Nó thấy thật dễ chịu, con chim dường như cũng được Lan mút. Con chim đang được bao bọc bởi cái gì âm ấm, lên lên xuống xuống con chim. Tâm a… a… rên nhẹ, bỗng nó giật mình, mình đang bú ngực thím, thế ai mút chim mình. Nó chợt tỉnh giấc, ở phía dưới đang có 1 cái đầu nhấp nhô mút chim nó. Thím nó, Lan của nó chứ ai…

Lan đợi mãi mà chồng chưa ngủ. Có lẽ do cuối năm, tiền nong phức tạp nên Khá chưa ngủ. Mọi khi 10h là Khá đã đi ngủ rồi. Tâm nó đợi chắc sốt ruột lắm. Lan khẽ đến bên chồng, ấn ấn bộ ngực vào lưng…

“Chưa xong hả anh, anh đi ngủ sớm đi. Sao bảo mai có tiệc với thầu chính bên chung cư”

Khá thấy ngực vợ ép vào lưng mình, Khá xoay người lại ôm lấy cặp mông đẫy đà của Lan…

“Anh đang cố tính nốt chi phí, cái nhà bên Kim Ngưu mình làm từ A – z, mà đoạn cuối giá cả nó tang xíu, anh đang điều chỉnh rồi hỏi xem chủ nhà có thêm tiền được không, chứ thế này mình thiệt quá. Mai còn phải đưa lương cho thợ về quê nữa, đau đầu quá.”

“Em thấy anh làm thế vất vả quá, để em giúp anh xả stress nhé.”

Lan nói xong kéo Khá về giường, rồi tụt quần ngủ Khá ra. Khá nằm dài ra mặc kệ Lan, cái áo ngủ cũng được Khá cởi ra, trời lạnh nhằm nhò gì, Khá cũng từng lao động, nên cởi trần thế này không làm sao. Lan nhoài lên người Khá, tay vuốt dọc con chim Khá, mồm thì ngậm mút, vân vê đầu ti Khá. Khá ngỡ ngàng, cứ tưởng vợ sẽ leo lên mình, nhưng thế này cũng thật thích, lại mới lạ. Khá khoan khoái nhìn vợ vừa vọc chim mình vừa mút liếm ti. Cảm giác sướng sướng dễ chịu. Khá rên rỉ khe khẽ, cả buồi và đầu ti được kích thích làm Khá sướng. Lan tăng tốc dần bàn tay, rồi ngồi xuống phía dưới, cả tay và mồm mút chim Khá. Chả mấy chốc, Khá gầm lên, bắn tinh xối xả. Lan há mồm ngậm hết tinh trùng của Khá.

Khá nằm dài, ôm lấy Lan. Cơn sướng qua đi, Khá bẹo má hỏi Lan…

“Vợ học ở đâu trò này thế”

“Học từ thằng Mạnh, con anh chứ ai”

Khá ngỡ ngàng, nhìn Lan như đợi câu trả lời.

“Gì, thằng con anh học không học, em hôm nọ dọn phòng phát hiện 1 đống đĩa phim sex, em quật cho nó mấy roi đấy. Hôm nọ em có bật thử xem 1 phim”

Khá nghe vậy thở phào, giật cả mình. Ôm Lan 1 lúc, Khá lại ngồi tính toán tiếp. Lan đi giặt quần lót, rồi đem lên tầng tum phơi.

Tâm ngước lên bắt gặp ánh mắt Lan. Ánh đèn ngủ không che lấp được vẻ mặn mà của Lan. Cái miệng xinh xinh đang mút lấy chim Tâm, cái mắt như biết nói, vừa nhu tình vừa như mời gọi. Tâm như con thú đang ngủ, bỗng bị đánh thức. Nó chồm dậy kéo Lan vào lòng, ngoạm lấy đôi môi Lan. Cả 2 nhanh chóng quấn lấy nhau.

“Tâm địt Lan đi, Lan phải xuống không chú Khá nghi”

Lan nằm xuống, thằng Tâm nhanh chóng tách 2 chân Lan ra, rồi đút cặc nó vào. Lan á nhẹ 1 tiếng khi nó đút vào, nàng đã ẩm ướt từ khi leo lên đây với nó, nghĩ cảm giác bị con cặc thằng Tâm nong lồn ra. Nhưng khi con cặc thằng Tâm tiến vào, nàng vẫn đánh giá nhầm con cặc thằng Tâm. Tâm hiểu ý, chầm chậm đút vào, để lồn Lan làm quen với cặc nó dù chúng đã thân lắm rồi.

Tâm đẩy đưa nhanh dần, đến khi thấy Lan rên nhẹ, nó bắt đầu dập thật mạnh. Lan vớ lấy cái quần thằng Tâm nhét vào miệng, ú ớ rên. Tâm dập như điên, rồi nó lật Lan lại, làm tư thế doggy. Con cặc Tâm nhét ra đút vào như pittông, vào ra từ từ. Lồn Lan dường như đang dần co bóp cặc nó. Tâm bắt đầu tăng tốc, dập mạnh như muốn dập nát lồn Lan.

Nó đẩy Lan nằm bẹp xuống, mông vểnh lên, rồi nó như ngồi lên mông Lan, bắt đầu giã xuống. MỖi 1 cú giã là điểm G của Lan được kích thích. Lan rên rỉ, sướng quá, có cái gì sướng hơn khi điểm G được 1 cái chày thịt nó giã liên tục vào. Lồn Lan giật giật, co bóp buồi thằng Tâm như muốn vắt khô nó. Lồn Lan bóp chặt cặc thằng Tâm, làm nó không nhịn được nữa, nó gầm gừ trong miệng rồi bắn từng phát từng phát tinh trùng vào sâu lồn Lan.

Lồn Lan vẫn tiếp tục co bóp cặc nó, dù đã bắn tinh nhưng nó vẫn tiếp tục nhấp, cơn sướng dường như vẫn lan khắp toàn thân dương vật chưa có dấu hiệu dừng lại. Thằng Tâm tiếp tục nhấp, con cặc của nó dần cương to trở lại.

“Ôi, sao Tâm khỏe thế, Tâm làm Lan chết mất”

Lan thì thào nói. Tâm tiếp tục dập như điên pạch… pạch… pach… ọp… pạch… ọp… tiếng da thịt đập vào nhau và buồi với nước lồn òm ọp xen lẫn vào nhau, mùi của con đực và con cái nồng nặc khắp phòng. Lan bấu chặt thành giường, miệng há hốc mồm, thở hắt ra. Lan rung mình, cơn co giật của lồn lại tới, dòng nước từ sâu trong lồn Lan bắn tung tóe ra theo chiều rút của con cặc. Lan như 1 con cá chết, mặc kệ thằng Tâm giã, nàng nằm đó và khóc. Cái lồn đã gần 40 tuổi cuối cùng cũng tìm được con cặc của đời mình, nàng làm đàn bà đã không uổng phí.
@Phương86
 
ư ư anh bắn vào lon Lan nhaaaa :sweet_kiss:
Tâm lang thang trên con đê, nắng chiều nhẹ nhẹ chiếu lên mặt nó. Xuống xe khách, nó không chọn xuống ở cổng làng, mà muốn đi dạo, nhìn lại làng quê của nó. Làng nó nằm cạnh con sông Hồng, vốn quanh năm chỉ làm nghề nông. Nhưng từ những năm 90, mọi người dần kéo nhau ra Hà Nội làm ăn. Giàu nhà quê, không bằng ngồi lê thành phố – câu nói đó phổ biến từ đó, đến tận bây giờ. Làng quê dần đìu hiu, chỉ còn lại những người không thể lên thành phố. Đó là những người vướng víu con cái, bệnh tật không có sức lao động, hay không nỡ rời xa làng quê. Cái làng thân yêu đó, chỉ hồi sinh trở lại vào những ngày lễ hay dịp tết cuối năm, khi những đứa con tha phương quay trở về. Đứng ở đê, Tâm có thể nhìn thấy xa xa từng cột khói nhạt đang bay lên. Đó là những nồi bánh chưng đang được luộc bằng củi, chứ cả làng giờ cũng chuyển sang bếp biogas với cả bếp ga rồi.


Tâm đi vào những con ngách nhỏ thân quen, rồi nó dừng lại ở 1 cái cổng gạch đã có phần cũ nát. Tâm lấy tay đẩy cái cánh cổng gỗ đã bạc phếch màu rồi bước vào. Bên trong là 1 căn nhà cấp 4 Bắc Bộ cũ, 3 gian 2 chái. Trong gian chính, trên bàn thờ là ảnh của ông bà nội và bố nó. Bàn thờ đã cũ nhưng được lau dọn thường xuyên, nên vẫn rất sạch sẽ, sáng sủa.

Có tiếng chó sủa gâu gâu, 1 con chó vàng già chạy tới. Nó nhanh chóng nhảy lên và liếm vào tay Tâm, đuổi sủa mừng rỡ. Tâm ngồi xuống ôm con chó già vào lòng, mặc kệ nó liếm lên mặt. Con milu nhà Tâm được bố nó nuôi khi Tâm 4 tuổi, lúc thằng Tính em Tâm mới chào đời. Giờ nó đã được gần 13 năm, chó già mất rồi.

Tiếng chó sủa đánh động ai đó, 1 người phụ nữ tất tả từ đằng sau khu bếp đi ra. Nhà Tâm rộng, phía sau khu nhà và bếp còn có 1 vườn rộng 3 sào nữa. Nhìn thấy Tâm, người phụ nữ mừng rỡ lao tới:

– Tâm!

– Mẹ! Con đã về.

Tâm dang tay ra ôm chầm lấy mẹ. Mẹ Tâm tên là Thương, cô giáo dạy cấp 2. Thương lấy Thành bố của Tâm theo đúng mô típ hồi xưa, giáo viên lấy bộ đội. Người làng hồi đó gọi đây là 1 cặp đẹp đôi nhất làng, không chỉ vì nghề nghiệp, mà còn vì ngoại hình. Thương hồi đó đẹp nhất làng, rất nhiều người săn đón. Kể cả mấy anh công tử trên huyện, đi xe đạp đồng hồ đến mời nàng đi chơi mà nàng không chịu.

Thế nào 1 lần hỏng xe, gặp Thành trên đường, Thành sửa xe giúp Thương, nhờ thế mà quen nhau, kết cục ra đời 3 đứa con trai. Thành ra đi khi thằng Tính vẫn còn chập chững biết đi. Thương đau đớn quắt quay, sống tạm cũng vì 3 đứa con. Giờ coi như cũng ổn, thằng cả Công đã học xong đại học, Tâm cũng có việc làm ổn định, giờ chỉ còn thằng Tính nữa mà thôi.

Thương cầm tay thằng Tâm, ngắm nhìn thằng con thứ 2, với đầy cảm xúc. Nó là thằng giống chồng nàng nhất, cao to vạm vỡ. Cái nắng cái gió làm thằng Tâm trưởng thành hơn, đầy vẻ nam tính. Nàng thương thằng Tâm nhất. Trước khi có thằng Tâm, Thương đã có 1 đứa nữa nhưng nó sốt rồi ra đi khi mới được 1 tuổi, nên khi thằng Tâm ra đời, Thương chăm nó rất cẩn thận, hơn cả chăm thằng Công.

Khi bố nó mất, thằng Tâm cũng hay lăng xăng bên mẹ, an ủi nàng, giúp đỡ nàng khi nàng cần. Khi Công đỗ đại học, thằng Tâm cũng từ bỏ việc học của mình đi kiếm tiền giúp mẹ nuôi anh nuôi em. Thương vẫn nhớ rõ thư thằng Tâm để lại ngày nó đi…

“Con đi kiếm tiền để giúp mẹ giúp anh em. Con sẽ kiếm nhiều tiền để mẹ đỡ khổ, con sẽ chăm sóc mẹ cả đời”

– Con sao về muộn thế, con có biết mẹ và em mong con lắm không.

– Con đang làm dở công trình, phải cố nốt cho xong mới về. Chú Khá thưởng lương con nhiều lắm, tí con đưa mẹ. Con mua cho mẹ mấy bộ quần áo mặc ở nhà, thím chọn hộ con đấy.

– Con mua làm gì cho tốn, lần trước con nhờ thím gửi về mẹ mặc có hết đâu. Con vào thay quần áo đi, mẹ lấy nước ấm để con rửa ráy.

– Không cần đâu mẹ, năm nay trời thế vẫn ấm chán, con ra ngoài giếng con rửa ráy cho mát. Không đâu bằng giếng nhà mình, mát rượi lại ngọt nữa. Nước trên thành phố toàn vôi thôi.

Tâm để bọc quần áo vào ghế dài, rồi đi ra giếng. Mẹ nó đã múc nước lên đổ vào chậu nhôm cho nó. Tâm cởi trần ra, lấy khăn lau người. Nó cởi nốt cái quần dài, rồi dội nước vào người. Dòng nước mát lạnh làm Tâm khoan khoái, tỉnh táo hẳn. Đã lâu rồi không được cái cảm giác tắm nước giếng, mát lạnh run cả người nhưng sướng.

Thương vừa chạy ra ao trước nhà kéo cái vó, được con cá trắm hơn 1kg. Nàng vội đem vào định làm canh cá nấu dọc cho thằng Tâm ăn. Nó chỉ thích ăn canh cá chua nấu quả dọc, từ bé đã thế rồi. Thương bỗng khựng lại khi thấy bóng người cạnh giếng, nàng thì thào:

“Anh Thành”

Nhưng chỉ 1 lát, nàng nhận ra đó là thằng Tâm con nàng, sao mà nó giống chồng nàng thế, chỉ có điều cao hơn 1 chút. Trời lạnh thế mà nó còn tắm được, cái thằng đúng là liều, đúng thật thanh niên. Thương phì cười đi vào mắng vốn con trai, bỗng chân nàng dừng lại. Thương bỗng cảm thấy run rẩy, hơi thở gấp gáp, cái cảm giác hồi hộp đã bao lâu không trở về. Nàng nhìn thằng Tâm, từng cơ bắp trên người nó mới đẹp làm sao. Làn da màu đồng vì nắng, từng thớ thịt cuộn lên, bộ ngực nở nang rắn chắc. Bờ vai rộng kia, ai mà chả nguyện ý tựa vào. Thương nhìn xuống dưới, cái quần sịp ướt sũng không che được con cặc thằng Tâm, nó hơi ngỏng lên.

Tâm đang tắm thì chợt thấy ai đang nhìn mình, nó quay hẳn người lại, đó là mẹ nó. Mẹ nó đang đứng sững nhìn nó, tay đang xách con cá trắm. Mẹ nó đang nhìn gì, nó đang cởi trần… à không nó còn mặc đúng cái quần sịp. Tâm nhìn lại, đúng là mẹ nó đang nhìn về phía quần sịp của nó. Trong chốc lát, 1 cái dây thần kinh nào đó đã chỉ thị cho thằng em Tâm ngóc hẳn đầu dậy. Con cặc được bơm máu cuồn cuộn to lên, như muốn chọc thủng quần.

Hai mẹ con nhìn nhau giây lát, rồi Thương là người tỉnh táo, đã phá vỡ sự im lặng.

“Sao con lại tắm giờ này, ốm thì sao, vào lau người rồi mặc áo ngay”

“Vâng, con vào ngay đây”

Tâm cũng có chút xấu hổ, vội đi về phía nhà chính. Thương vẫn dõi theo, đến khi con cặc thằng Tâm khuất hẳn.

“Con nó đã lớn thật rồi, thật giống bố nó”

Thương lẩm bẩm trong mồm, mang theo chút thương cảm…

Tâm thay quần áo xong, định xuống bếp phụ mẹ, nhưng Thương đuổi đi. Nó bèn đi dạo quanh vườn. Mấy năm trời, nó đi lên thành phố, khi về cũng ít khi thăm vườn. Một phần vì trời lạnh, 1 phần nó về thì các bạn cũ quấn nó lôi đi, rượu bia suốt. Ra vườn chỉ có việc là đi đái. Cây trong vườn lao xao theo tiếng chân nó, như chào đón nó trở về.

Khu vườn này là bố mẹ nó trồng, từng cây từng cây 1. Nào ổi, nào na, cây muỗm, cây chanh, cây bưởi, cây khế… Mùa nào thức nấy, hồi xưa nó vẫn trèo cây hái quả suốt, mấy chỗ cao như cây ổi thì nó lấy cây khều. Trái ổi nhỏ nằm gọn trong bàn tay, ngọt mềm và thơm phức, chứ không phải giống ổi ở trên Hà Nội, quả to đùng nhưng chỉ ngọt nhan nhác, có quả lại nhạt toẹt. Nhà nó có cả cây khế chua và khế ngọt. Khế ngọt vào bụng anh em nó, còn khế chua để mẹ nấu canh, và để nó đem cho… An – cô bạn láng giềng.

Đã lâu rồi nó không thấy An, cô bé suốt ngày nhèo nhẽo đi theo nó, đòi chơi cùng. Năm nó đi lên thành phố, nghe mẹ nói An đã khóc suốt 1 ngày. Giờ chắc An cũng lớn rồi, An kém nó mỗi 1 tuổi thôi mà. Bỗng chốc, Tâm chợt đã đến giáp ranh nhà An, 2 nhà ngăn cách bởi 1 hàng rào hoa dâm bụt. Hồi xưa, nó và An vẫn cùng đi mút hoa dâm bụt, vị ngọt ngọt thơ ngây đem cả tuổi thơ Tâm và An.

– Này, anh kia, anh là ai, đứng đấy dòm qua nhà tôi làm gì đấy.

Tâm sững người, chợt nhìn sang bên kia theo tiếng nói, thì ra là 1 thằng nhóc tầm 13 – 14 đang chống nạnh hỏi nó. Chắc đấy là em An, thằng em An hình như cũng tầm tuổi này thì phải.

– Em là Thắng, em chị An phải không?

– Anh là ai, sao biết tên chị em tôi.

– E hèm, anh… là… người yêu của chị em đấy.

– Láo toét, anh có tin tôi cho anh cục gạch vỡ mồm không. Anh dám nói láo, đợi đó tôi gọi người ra gô cổ anh liền. Thằng nhóc chạy đi kiếm người.

Tâm phì cười, bỗng có 1 tiếng phì cười nữa làm Tâm chú ý. Tâm nhìn nhưng chẳng thấy ai. Ngoảnh lại, thằng nhóc đã chạy mất tăm. Có chút sai sai, nhỡ đâu nó gọi người thật, cũng mất công giải thích. Tốt nhất vào nhà, hỏi mẹ xem tin của An. Tâm xoay người định đi vào. Chợt, phía góc cuối vườn, loạt xoạt tiếng động, 1 cái đầu chui ra, làm Tâm dừng lại.

Người đó cũng đứng lên, đó là 1 cô gái, tầm 15 – 16 tuổi. Nàng có đôi mắt đẹp, mắt nàng to và đang cười với Tâm. Nàng có làn da trắng hồng, tóc kết bím 2 bên đến vai, tóc lòa xòa trước trán. Cái mũi xinh xinh, cái miệng nhỏ đỏ như tô son. Nàng mặc 1 cái áo len cao cổ màu hồng nhạt, quần bò xanh. Nàng bước lại gần Tâm, làm tim nó chợt thấy rung động. Tâm chợt nheo mắt lại, cái dáng bộ này, cái kiểu tóc này, Tâm chợt nhớ ra, nó hét lên:

– An, An phải không?

– Phải thì sao, không phải thì sao. Cô gái thè lưỡi ra cười trêu nó.

– Đúng là An rồi, sao mấy năm nay Tâm về đều không thấy An.

– Thấy để làm gì, Tâm đi lên thành phố tưởng quên An rồi.

– Chưa bao giờ, Tâm năm nào về cũng tìm An, mà không thấy.

– Thế sao Tâm không qua nhà tìm An.

– À, Tâm… năm đầu Tâm không về. Mấy năm sau bạn bè nó cứ rủ đi suốt. Có lần Tâm qua nhà An thì thấy nhà cửa đóng, không có ai cả.

– Uhm, 2 năm gần đây nhà An chuyển lên Kontum trồng cà phê, Tâm không gặp là đúng thôi.

– Thế vậy An giờ về hẳn hay là sao.

– Không, An về ăn tết thôi. Bà Nội An năm nay ốm quá, bố mẹ bảo cả nhà về ăn tết với bà, cho bà đỡ buồn. Qua tết cả nhà lại vào Kontum.

Tâm chợt cảm thấy hẫng hụt, buồn đôi chút. Vậy là An sẽ chỉ ở đây đến hết tết. Bỗng dưng nó muốn An ở đây mãi. Nó cũng chả biết tại sao. An thấy nó tần ngần, mặt buồn so, liền sà vào kéo tay nó, hỏi han hết chuyện này chuyện kia. Tâm ngồi kể cho An mấy năm nay của nó, chỉ dấu biệt đi chuyện mấy tháng gần đây với chị Xoan và thím Lan. An trầm trồ nghe Tâm kể về Hà Nội, thi thoảng lại hỏi han lung tung. An cũng kể cho Tâm về Đak Lak, nơi chỉ có cây cà phê, điều, tiêu và đất đỏ. Hai đứa như đôi chim, ríu rít sau bao ngày xa cách. Đến khi rang chiều dần mất, An mới chợt nhớ ra.

– Thôi quên rồi, An phải lên nhà bà nội ăn cơm đây.

– Uh, Tâm cũng về ăn cơm đây. Mai Tâm lại gặp An nhé.

– Uh, sáng mai An sẽ chờ Tâm ở chỗ cũ nhé.

Tâm chia tay An, vui vẻ vào nhà. Đã lâu lắm rồi nó mới có cảm giác vui vẻ thế, mà cũng chả biết tại sao lại vui. Cứ cảm thấy vui vui, hạnh phúc mà chả biết tại sao. Tâm vào nhà thì dường như nhà đang có khách. Nó ngó đầu vào thì gặp ngay mặt thằng Tính em nó. Thấy nó, TÍnh vẫy vẫy tay như đang có trò gì vui lắm. Nó ngó tiếp, thì thấy mẹ nó đang ngồi 1 bên ghế, thằng Tính đứng đằng sau.

Bên kia là ông anh nó, anh Công và… 1 cô gái. Thấy nó, anh nó gọi:

“Tâm, vào đây, mày đi đâu từ chiều thế. Cả năm rồi cũng không lên chỗ anh thăm anh”

Tâm lò dò vào ngồi cạnh mẹ. Nó nhìn sang, bên kia ghế là 1 cô gái khá là đẹp, gương mặt V – line mốt những năm sau này. Tóc màu hạt dẻ sáng, uốn thành những lọn to, phủ đến gần ngực. Cô gái tầm tuổi anh tôi, da trắng, má hồng, vẻ đẹp hiện đại có đôi chút tiểu thư. Cô ta mặc 1 cái áo khoác lông, bên trong hình như là 1 cái áo trắng, quần bò xanh, đi bốt. Đúng kiểu dân thành phố.

– Đây là chị Thanh, bạn anh Công. Năm nay chị Thanh sẽ ăn tết với gia đình chúng ta. Mẹ tôi giới thiệu.

– Chào em, chị là Thanh, bạn học cùng trường anh CÔng. Chị nghe anh CÔng kể rất nhiều về quê anh ý cũng như các em. Chi năm nay xuống xin bác ăn nhờ cái tết cùng các em.

– Chào chị, em là Tâm. Rất vui được gặp chị. Tâm đáp lại lịch sự.

– Ái chà, cái thằng này, tưởng mày thợ xây, nói năng lịch sự phết nhỉ. Anh Công cười cười trêu nó.

Chị Thanh thấy thế cũng cười. Thằng TÍnh thấy thế nhảy vào bày trò, cả nhà vui vẻ ầm ỹ…
 
Tâm lang thang trên con đê, nắng chiều nhẹ nhẹ chiếu lên mặt nó. Xuống xe khách, nó không chọn xuống ở cổng làng, mà muốn đi dạo, nhìn lại làng quê của nó. Làng nó nằm cạnh con sông Hồng, vốn quanh năm chỉ làm nghề nông. Nhưng từ những năm 90, mọi người dần kéo nhau ra Hà Nội làm ăn. Giàu nhà quê, không bằng ngồi lê thành phố – câu nói đó phổ biến từ đó, đến tận bây giờ. Làng quê dần đìu hiu, chỉ còn lại những người không thể lên thành phố. Đó là những người vướng víu con cái, bệnh tật không có sức lao động, hay không nỡ rời xa làng quê. Cái làng thân yêu đó, chỉ hồi sinh trở lại vào những ngày lễ hay dịp tết cuối năm, khi những đứa con tha phương quay trở về. Đứng ở đê, Tâm có thể nhìn thấy xa xa từng cột khói nhạt đang bay lên. Đó là những nồi bánh chưng đang được luộc bằng củi, chứ cả làng giờ cũng chuyển sang bếp biogas với cả bếp ga rồi.


Tâm đi vào những con ngách nhỏ thân quen, rồi nó dừng lại ở 1 cái cổng gạch đã có phần cũ nát. Tâm lấy tay đẩy cái cánh cổng gỗ đã bạc phếch màu rồi bước vào. Bên trong là 1 căn nhà cấp 4 Bắc Bộ cũ, 3 gian 2 chái. Trong gian chính, trên bàn thờ là ảnh của ông bà nội và bố nó. Bàn thờ đã cũ nhưng được lau dọn thường xuyên, nên vẫn rất sạch sẽ, sáng sủa.

Có tiếng chó sủa gâu gâu, 1 con chó vàng già chạy tới. Nó nhanh chóng nhảy lên và liếm vào tay Tâm, đuổi sủa mừng rỡ. Tâm ngồi xuống ôm con chó già vào lòng, mặc kệ nó liếm lên mặt. Con milu nhà Tâm được bố nó nuôi khi Tâm 4 tuổi, lúc thằng Tính em Tâm mới chào đời. Giờ nó đã được gần 13 năm, chó già mất rồi.

Tiếng chó sủa đánh động ai đó, 1 người phụ nữ tất tả từ đằng sau khu bếp đi ra. Nhà Tâm rộng, phía sau khu nhà và bếp còn có 1 vườn rộng 3 sào nữa. Nhìn thấy Tâm, người phụ nữ mừng rỡ lao tới:

– Tâm!

– Mẹ! Con đã về.

Tâm dang tay ra ôm chầm lấy mẹ. Mẹ Tâm tên là Thương, cô giáo dạy cấp 2. Thương lấy Thành bố của Tâm theo đúng mô típ hồi xưa, giáo viên lấy bộ đội. Người làng hồi đó gọi đây là 1 cặp đẹp đôi nhất làng, không chỉ vì nghề nghiệp, mà còn vì ngoại hình. Thương hồi đó đẹp nhất làng, rất nhiều người săn đón. Kể cả mấy anh công tử trên huyện, đi xe đạp đồng hồ đến mời nàng đi chơi mà nàng không chịu.

Thế nào 1 lần hỏng xe, gặp Thành trên đường, Thành sửa xe giúp Thương, nhờ thế mà quen nhau, kết cục ra đời 3 đứa con trai. Thành ra đi khi thằng Tính vẫn còn chập chững biết đi. Thương đau đớn quắt quay, sống tạm cũng vì 3 đứa con. Giờ coi như cũng ổn, thằng cả Công đã học xong đại học, Tâm cũng có việc làm ổn định, giờ chỉ còn thằng Tính nữa mà thôi.

Thương cầm tay thằng Tâm, ngắm nhìn thằng con thứ 2, với đầy cảm xúc. Nó là thằng giống chồng nàng nhất, cao to vạm vỡ. Cái nắng cái gió làm thằng Tâm trưởng thành hơn, đầy vẻ nam tính. Nàng thương thằng Tâm nhất. Trước khi có thằng Tâm, Thương đã có 1 đứa nữa nhưng nó sốt rồi ra đi khi mới được 1 tuổi, nên khi thằng Tâm ra đời, Thương chăm nó rất cẩn thận, hơn cả chăm thằng Công.

Khi bố nó mất, thằng Tâm cũng hay lăng xăng bên mẹ, an ủi nàng, giúp đỡ nàng khi nàng cần. Khi Công đỗ đại học, thằng Tâm cũng từ bỏ việc học của mình đi kiếm tiền giúp mẹ nuôi anh nuôi em. Thương vẫn nhớ rõ thư thằng Tâm để lại ngày nó đi…

“Con đi kiếm tiền để giúp mẹ giúp anh em. Con sẽ kiếm nhiều tiền để mẹ đỡ khổ, con sẽ chăm sóc mẹ cả đời”

– Con sao về muộn thế, con có biết mẹ và em mong con lắm không.

– Con đang làm dở công trình, phải cố nốt cho xong mới về. Chú Khá thưởng lương con nhiều lắm, tí con đưa mẹ. Con mua cho mẹ mấy bộ quần áo mặc ở nhà, thím chọn hộ con đấy.

– Con mua làm gì cho tốn, lần trước con nhờ thím gửi về mẹ mặc có hết đâu. Con vào thay quần áo đi, mẹ lấy nước ấm để con rửa ráy.

– Không cần đâu mẹ, năm nay trời thế vẫn ấm chán, con ra ngoài giếng con rửa ráy cho mát. Không đâu bằng giếng nhà mình, mát rượi lại ngọt nữa. Nước trên thành phố toàn vôi thôi.

Tâm để bọc quần áo vào ghế dài, rồi đi ra giếng. Mẹ nó đã múc nước lên đổ vào chậu nhôm cho nó. Tâm cởi trần ra, lấy khăn lau người. Nó cởi nốt cái quần dài, rồi dội nước vào người. Dòng nước mát lạnh làm Tâm khoan khoái, tỉnh táo hẳn. Đã lâu rồi không được cái cảm giác tắm nước giếng, mát lạnh run cả người nhưng sướng.

Thương vừa chạy ra ao trước nhà kéo cái vó, được con cá trắm hơn 1kg. Nàng vội đem vào định làm canh cá nấu dọc cho thằng Tâm ăn. Nó chỉ thích ăn canh cá chua nấu quả dọc, từ bé đã thế rồi. Thương bỗng khựng lại khi thấy bóng người cạnh giếng, nàng thì thào:

“Anh Thành”

Nhưng chỉ 1 lát, nàng nhận ra đó là thằng Tâm con nàng, sao mà nó giống chồng nàng thế, chỉ có điều cao hơn 1 chút. Trời lạnh thế mà nó còn tắm được, cái thằng đúng là liều, đúng thật thanh niên. Thương phì cười đi vào mắng vốn con trai, bỗng chân nàng dừng lại. Thương bỗng cảm thấy run rẩy, hơi thở gấp gáp, cái cảm giác hồi hộp đã bao lâu không trở về. Nàng nhìn thằng Tâm, từng cơ bắp trên người nó mới đẹp làm sao. Làn da màu đồng vì nắng, từng thớ thịt cuộn lên, bộ ngực nở nang rắn chắc. Bờ vai rộng kia, ai mà chả nguyện ý tựa vào. Thương nhìn xuống dưới, cái quần sịp ướt sũng không che được con cặc thằng Tâm, nó hơi ngỏng lên.

Tâm đang tắm thì chợt thấy ai đang nhìn mình, nó quay hẳn người lại, đó là mẹ nó. Mẹ nó đang đứng sững nhìn nó, tay đang xách con cá trắm. Mẹ nó đang nhìn gì, nó đang cởi trần… à không nó còn mặc đúng cái quần sịp. Tâm nhìn lại, đúng là mẹ nó đang nhìn về phía quần sịp của nó. Trong chốc lát, 1 cái dây thần kinh nào đó đã chỉ thị cho thằng em Tâm ngóc hẳn đầu dậy. Con cặc được bơm máu cuồn cuộn to lên, như muốn chọc thủng quần.

Hai mẹ con nhìn nhau giây lát, rồi Thương là người tỉnh táo, đã phá vỡ sự im lặng.

“Sao con lại tắm giờ này, ốm thì sao, vào lau người rồi mặc áo ngay”

“Vâng, con vào ngay đây”

Tâm cũng có chút xấu hổ, vội đi về phía nhà chính. Thương vẫn dõi theo, đến khi con cặc thằng Tâm khuất hẳn.

“Con nó đã lớn thật rồi, thật giống bố nó”

Thương lẩm bẩm trong mồm, mang theo chút thương cảm…

Tâm thay quần áo xong, định xuống bếp phụ mẹ, nhưng Thương đuổi đi. Nó bèn đi dạo quanh vườn. Mấy năm trời, nó đi lên thành phố, khi về cũng ít khi thăm vườn. Một phần vì trời lạnh, 1 phần nó về thì các bạn cũ quấn nó lôi đi, rượu bia suốt. Ra vườn chỉ có việc là đi đái. Cây trong vườn lao xao theo tiếng chân nó, như chào đón nó trở về.

Khu vườn này là bố mẹ nó trồng, từng cây từng cây 1. Nào ổi, nào na, cây muỗm, cây chanh, cây bưởi, cây khế… Mùa nào thức nấy, hồi xưa nó vẫn trèo cây hái quả suốt, mấy chỗ cao như cây ổi thì nó lấy cây khều. Trái ổi nhỏ nằm gọn trong bàn tay, ngọt mềm và thơm phức, chứ không phải giống ổi ở trên Hà Nội, quả to đùng nhưng chỉ ngọt nhan nhác, có quả lại nhạt toẹt. Nhà nó có cả cây khế chua và khế ngọt. Khế ngọt vào bụng anh em nó, còn khế chua để mẹ nấu canh, và để nó đem cho… An – cô bạn láng giềng.

Đã lâu rồi nó không thấy An, cô bé suốt ngày nhèo nhẽo đi theo nó, đòi chơi cùng. Năm nó đi lên thành phố, nghe mẹ nói An đã khóc suốt 1 ngày. Giờ chắc An cũng lớn rồi, An kém nó mỗi 1 tuổi thôi mà. Bỗng chốc, Tâm chợt đã đến giáp ranh nhà An, 2 nhà ngăn cách bởi 1 hàng rào hoa dâm bụt. Hồi xưa, nó và An vẫn cùng đi mút hoa dâm bụt, vị ngọt ngọt thơ ngây đem cả tuổi thơ Tâm và An.

– Này, anh kia, anh là ai, đứng đấy dòm qua nhà tôi làm gì đấy.

Tâm sững người, chợt nhìn sang bên kia theo tiếng nói, thì ra là 1 thằng nhóc tầm 13 – 14 đang chống nạnh hỏi nó. Chắc đấy là em An, thằng em An hình như cũng tầm tuổi này thì phải.

– Em là Thắng, em chị An phải không?

– Anh là ai, sao biết tên chị em tôi.

– E hèm, anh… là… người yêu của chị em đấy.

– Láo toét, anh có tin tôi cho anh cục gạch vỡ mồm không. Anh dám nói láo, đợi đó tôi gọi người ra gô cổ anh liền. Thằng nhóc chạy đi kiếm người.

Tâm phì cười, bỗng có 1 tiếng phì cười nữa làm Tâm chú ý. Tâm nhìn nhưng chẳng thấy ai. Ngoảnh lại, thằng nhóc đã chạy mất tăm. Có chút sai sai, nhỡ đâu nó gọi người thật, cũng mất công giải thích. Tốt nhất vào nhà, hỏi mẹ xem tin của An. Tâm xoay người định đi vào. Chợt, phía góc cuối vườn, loạt xoạt tiếng động, 1 cái đầu chui ra, làm Tâm dừng lại.

Người đó cũng đứng lên, đó là 1 cô gái, tầm 15 – 16 tuổi. Nàng có đôi mắt đẹp, mắt nàng to và đang cười với Tâm. Nàng có làn da trắng hồng, tóc kết bím 2 bên đến vai, tóc lòa xòa trước trán. Cái mũi xinh xinh, cái miệng nhỏ đỏ như tô son. Nàng mặc 1 cái áo len cao cổ màu hồng nhạt, quần bò xanh. Nàng bước lại gần Tâm, làm tim nó chợt thấy rung động. Tâm chợt nheo mắt lại, cái dáng bộ này, cái kiểu tóc này, Tâm chợt nhớ ra, nó hét lên:

– An, An phải không?

– Phải thì sao, không phải thì sao. Cô gái thè lưỡi ra cười trêu nó.

– Đúng là An rồi, sao mấy năm nay Tâm về đều không thấy An.

– Thấy để làm gì, Tâm đi lên thành phố tưởng quên An rồi.

– Chưa bao giờ, Tâm năm nào về cũng tìm An, mà không thấy.

– Thế sao Tâm không qua nhà tìm An.

– À, Tâm… năm đầu Tâm không về. Mấy năm sau bạn bè nó cứ rủ đi suốt. Có lần Tâm qua nhà An thì thấy nhà cửa đóng, không có ai cả.

– Uhm, 2 năm gần đây nhà An chuyển lên Kontum trồng cà phê, Tâm không gặp là đúng thôi.

– Thế vậy An giờ về hẳn hay là sao.

– Không, An về ăn tết thôi. Bà Nội An năm nay ốm quá, bố mẹ bảo cả nhà về ăn tết với bà, cho bà đỡ buồn. Qua tết cả nhà lại vào Kontum.

Tâm chợt cảm thấy hẫng hụt, buồn đôi chút. Vậy là An sẽ chỉ ở đây đến hết tết. Bỗng dưng nó muốn An ở đây mãi. Nó cũng chả biết tại sao. An thấy nó tần ngần, mặt buồn so, liền sà vào kéo tay nó, hỏi han hết chuyện này chuyện kia. Tâm ngồi kể cho An mấy năm nay của nó, chỉ dấu biệt đi chuyện mấy tháng gần đây với chị Xoan và thím Lan. An trầm trồ nghe Tâm kể về Hà Nội, thi thoảng lại hỏi han lung tung. An cũng kể cho Tâm về Đak Lak, nơi chỉ có cây cà phê, điều, tiêu và đất đỏ. Hai đứa như đôi chim, ríu rít sau bao ngày xa cách. Đến khi rang chiều dần mất, An mới chợt nhớ ra.

– Thôi quên rồi, An phải lên nhà bà nội ăn cơm đây.

– Uh, Tâm cũng về ăn cơm đây. Mai Tâm lại gặp An nhé.

– Uh, sáng mai An sẽ chờ Tâm ở chỗ cũ nhé.

Tâm chia tay An, vui vẻ vào nhà. Đã lâu lắm rồi nó mới có cảm giác vui vẻ thế, mà cũng chả biết tại sao lại vui. Cứ cảm thấy vui vui, hạnh phúc mà chả biết tại sao. Tâm vào nhà thì dường như nhà đang có khách. Nó ngó đầu vào thì gặp ngay mặt thằng Tính em nó. Thấy nó, TÍnh vẫy vẫy tay như đang có trò gì vui lắm. Nó ngó tiếp, thì thấy mẹ nó đang ngồi 1 bên ghế, thằng Tính đứng đằng sau.

Bên kia là ông anh nó, anh Công và… 1 cô gái. Thấy nó, anh nó gọi:

“Tâm, vào đây, mày đi đâu từ chiều thế. Cả năm rồi cũng không lên chỗ anh thăm anh”

Tâm lò dò vào ngồi cạnh mẹ. Nó nhìn sang, bên kia ghế là 1 cô gái khá là đẹp, gương mặt V – line mốt những năm sau này. Tóc màu hạt dẻ sáng, uốn thành những lọn to, phủ đến gần ngực. Cô gái tầm tuổi anh tôi, da trắng, má hồng, vẻ đẹp hiện đại có đôi chút tiểu thư. Cô ta mặc 1 cái áo khoác lông, bên trong hình như là 1 cái áo trắng, quần bò xanh, đi bốt. Đúng kiểu dân thành phố.

– Đây là chị Thanh, bạn anh Công. Năm nay chị Thanh sẽ ăn tết với gia đình chúng ta. Mẹ tôi giới thiệu.

– Chào em, chị là Thanh, bạn học cùng trường anh CÔng. Chị nghe anh CÔng kể rất nhiều về quê anh ý cũng như các em. Chi năm nay xuống xin bác ăn nhờ cái tết cùng các em.

– Chào chị, em là Tâm. Rất vui được gặp chị. Tâm đáp lại lịch sự.

– Ái chà, cái thằng này, tưởng mày thợ xây, nói năng lịch sự phết nhỉ. Anh Công cười cười trêu nó.

Chị Thanh thấy thế cũng cười. Thằng TÍnh thấy thế nhảy vào bày trò, cả nhà vui vẻ ầm ỹ…
Nứng @vuacuaxam
 
Bữa tối hôm đó, mẹ nó làm canh cá nấu dọc, thịt gà luộc, su hào xào. Chắc có chị Thanh về nên phải chuẩn bị thêm. Đã lâu lắm nó mới được ăn món ăn mẹ nấu, lại là món tủ. Nó chén liền 5 bát cơm. Thằng Tính cũng thi đua với nó, ăn như chảo chớp. Chị Thanh thì ăn có vẻ ít, toàn anh Công gắp cho.


Xong bữa tối, Tâm đi rửa bát. Chị Thanh giành rửa nhưng mẹ và anh CÔng không cho. Thằng Tính thì lủi tận lúc nào. Tâm rửa, không tí mẹ lại phải rửa. Mẹ Tâm thì đi sang hàng xóm, có vẻ đặt mua thêm thịt bò, giò chả cho tết. Anh Công kéo chị Thanh đi đâu đó, Tâm vào buồng nói chuyện với thằng TÍnh. Từ chuyện trên trời dưới biển, thành phố ra sao, gái đẹp không, cho đến chuyện con gái ông nào cùng xóm chửa, ai ngoại tình phải trốn đi… Tầm 10h tối, có vẻ chị Thanh thấy mệt, anh Công bàn chuyện phòng ngủ với mẹ.

Tâm ngó đầu vào phòng mẹ, thì thấy có vẻ anh Công muốn xin cho chị Thanh ngủ 1 mình ở chái bên phải. Do là chị là con nhà tiểu thư, trước giờ không quen ngủ chung, mẹ Tâm dạo này lại hay ho, sợ chị mất ngủ. Nhà Tâm 3 gian 2 chái, ở giữa là bàn thờ gia tiên, phía trước bàn thờ là bàn ghế phòng khách. 2 bên trái phải bàn thờ là 2 cái giường.

2 chái thì 1 chái là bố mẹ Tâm ngủ, 1 chái vốn để đồ, nhưng anh Công lên đại học, sau sửa thành chỗ anh Công ngủ, cho nó yên tĩnh, có thể học bài. 2 giường bên ngoài thì 1 giường bị chiếm dụng thành bản doanh thằng Tính, nó kê cơ man nào đo đạc, sách vở, phía gần cửa thì gắn tivi, để nó xem. Còn mỗi cái giường còn lại là để Tâm ngủ. Giờ có chị Thanh nên khó sắp xếp.

Thằng Tính thấy mọi người đang nghỉ cách, bèn chõ mõm vào:

– Không phải chị Thanh là người yêu anh à, anh vào nằm cùng chị là xong. Sao phải sắp xếp.

– Vớ vẩn, tao đập mày 1 trận bây giờ. Tao với Thanh chưa đến mức đó. Mà người ta con gái phải giữ giá chứ.

– Tâm nói: Thế hay cứ để chị ý ngủ với mẹ, làm gì mà khó ngủ thế, 1 – 2 hôm là quen thôi.

– Mẹ gàn: Thôi, cái Thanh là người thành phố, ngủ với mẹ sao được. Nó từ bé đã ngủ 1 mình, giờ ngủ chung không ngủ được đâu, lại lạ nước lạ cái. Mẹ lại thi thoảng ho, mất ngủ nó ra. Mẹ tính thế này, thằng Tâm nó ngủ say nhất, mẹ ho nó cũng không biết. Để thằng Tâm ngủ với mẹ, được không.

Anh Công và thằng Tính thấy thế ok ngay, Tâm bị sắp vào ngủ với mẹ. Phòng mẹ cũng rất đơn sơ, chỉ có chiếc giường đôi bố mẹ ngủ, 1 tủ quần áo nhỏ. Đối diện tủ quần áo là 1 bàn gương trang điểm của mẹ, bên cạnh là 1 bàn làm việc để mẹ soạn giáo án, bây giờ được kê thêm 1 chiếc tivi Tâm mua cho mẹ năm ngoái. Chiếc giường gỗ đôi cũ kỹ mẹ ngủ, được phủ bởi 1 chiếc đệm, thực ra chỉ là 1 chiếc ga giường, trong là ruột chăn bông. Năm ngoái Tâm mua cho mẹ chiếc đệm bông ép, nhưng mẹ bảo nằm đau lưng, bèn nhường cho thằng Tính. Giờ anh CÔng lại đang chuyển đệm cho chị Thanh nằm.

Tâm nằm lên giường, 1 mùi thơm nhè nhẹ dễ chịu lan vào mũi Tâm. Nó không phải mùi nước hoa, mùi nước xả vải, mà là 1 mùi rất dễ chịu. Tâm khoan khoái hít ngửi chăn đệm, đều có cái mùi đó. Khi Tâm còn đang mải mê tìm hiểu cái mùi thơm từ đâu, thì mẹ vào. Mẹ mặc 1 bộ đồ ngủ đơn giản, na ná kiểu của thím Lan hồi trước, chắc là do Tâm nhờ thím mua. Mẹ suýt xoa rồi chui vào chăn nằm cạnh Tâm. Vùng quê nó khác thành phố, nhiều cây ít nhà cửa, nên đêm lạnh càng thêm lạnh. Mẹ tắt đèn, rồi xoay sang Tâm hỏi han linh tinh, về cuộc sống của Tâm. Được 1 lúc thì mẹ có vẻ thiu thiu ngủ.

Nằm cạnh mẹ thật dễ chịu, hóa ra cái mùi thơm lúc nãy Tâm tìm hiểu chính là từ mùi người của mẹ. Có lẽ hồi xưa nó quá bé, hoặc nó xa mẹ quá lâu, nên nó không để ý đến cái mùi thơm đó của mẹ. Tâm nằm 1 lúc, nhưng vẫn mãi không ngủ được. Bình thường nó là đứa dễ ngủ nhất. Thợ xây làm việc cả ngày, tối không có gì thường ngủ rất sớm và rất nhanh.

Tâm nằm lặng im, nghĩ về mẹ, nghĩ về Lan, về chị Xoan, và về An. Nó có chút háo hức ngày mai sẽ được gặp An. Đã mấy năm không gặp, không ngờ con bé đen nhẻm cả ngày bêu nắng cùng nó lại trổ mã, dậy thì thành công đến vậy. Bỗng mẹ nó lục đục, rồi mẹ nó hung hăng, cố giữ không ho để ảnh hưởng đến nó. Càng kìm thì càng khó chịu, mẹ như gục người lại, để kìm nén cơn ho. Tâm thấy vậy xoay người, xoa nhẹ vào lưng mẹ…

“Mẹ cứ ho đi, đừng giữ lại khó chịu lắm”

Mẹ nó thấy vậy thả ra ho 1 tràng, rồi hỏi:

“Mẹ làm con mất ngủ à”

– Không, con vẫn chưa ngủ.

– Lâu không nằm với mẹ nên không quen à.

– Không, con suy nghĩ mấy chuyện. Mà đúng là do mẹ đó, nằm cạnh người đẹp thế này, hạnh phúc quá không ngủ được.

– Vớ vẩn, con học ở đâu cái trò trêu đùa thế.

– Thật mà, con thấy mẹ rất là đẹp. Trên thành phố kiếm người chạc như mẹ mà đẹp như mẹ hiếm lắm đấy. Mẹ trông như mấy cô 30 trên thành phố ý. Mẹ mà ăn diện vào ối ông chết mê chết mệt.

– Con chỉ dẻo mồm. Mẹ tầm này già rồi còn đẹp với ăn diện cái gì.

Tâm lại giở trò đùa trêu mẹ. Hai mẹ con rôm rả nói chuyện. Chân mẹ bỗng gác lên chân Tâm…

“Cho mẹ gác nhờ, bao năm rồi mẹ chưa được gác chân ai. Thật dễ chịu”

Mẹ nói 1 lát thì lại hung hắng ho. Tâm choàng tay ra, xoa vào lưng mẹ. Có vẻ mẹ dễ chịu khi Tâm xoa lưng, mẹ khẽ xoay người để Tâm xoa lưng dễ hơn. Dần, đầu mẹ tựa vào 1 bên tay Tâm, tay để hờ trên ngực Tâm, gác chân lên chân Tâm. Tâm khẽ kéo mẹ lại sát mình, ôm mẹ. Cả 2 mẹ con không nói gì nữa. Mẹ dần chìm vào giấc ngủ. Tâm cũng nhắm mắt, tay cầm lấy tay mẹ đang để cạnh ngực mình, kéo ra để ở bụng mình, cầm tay mẹ Tâm cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Tâm chợt tỉnh giấc, tiếng chim hót đã đánh thức nó. Tâm chợt thấy thư thái, cái cảm giác an bình, không cần lo toan dậy sớm, làm việc, cái cảm giác lạc lõng giữa 1 thành phố nhung nhúc là người, còi xe loạn xạ đã biến mất. Thay vào đó là sự bình yên, cảm giác mình đang ở nơi mình nên thuộc về. Mẹ đã dậy từ lúc nào không biết, chỉ có mùi thơm giường của mẹ vẫn không biến mất.

Tâm dậy đánh răng rửa mặt, rồi làm mấy củ khoai trong bếp. Mẹ đã làm sẵn cho anh em Tâm ăn như mọi khi, rồi đến trường. Nhà cũng có mì tôm, nhưng Tâm không thích. Anh Công và chị Thanh đã đi đâu rồi, thằng Tính thì chắc lại cà kê với lũ bạn nó. Tâm vừa cầm khoai ăn vừa đi ra vườn sau. Bên kia hàng rào, đã có 1 cô bé đang đứng nghịch lá đợi nó.

Thấy Tâm, An vội chui qua hàng rào, miệng líu lo:

“Tâm, đi chơi đi, tối qua An đã nghĩ rất nhiều mục để chơi. An ghi luôn ra giấy đây. Tâm phải đưa An đi hết mới được”

Tâm nhìn tờ giấy mà há hốc mồm, đến tận gần 2 chục nơi phải đi, có khi đi hết tết mất. Tâm ngẫm nghĩ rồi nói, đi chợ trước đi. An cười, hàm răng trắng đều lộ ra trên đôi môi mọng đỏ, Tâm nhìn An mà chợt ngớ ngẩn. An thấy Tâm vậy, khẽ đỏ mặt, đá Tâm 1 cái:

“Sáng sớm Tâm chưa ăn gì à, mặt mũi sao bần thần thế”

Nói xong, An quẩy đít bỏ đi, để Tâm sau khi tỉnh táo phải chạy theo.
 
An ríu rít như con chim non, sà hết hàng này quán nọ. Tâm cười nhẹ, lẽo đẽo theo sau. Lâu lắm rồi Tâm mới thấy lại An của ngày xưa, 1 thời ấu thơ nhưng đầy xúc cảm. Đi chơi xong, Tâm lại đưa An đi chùa trong làng, đi qua lại những điểm 2 đứa hay đi. Nghe tiếng An hò hét những địa điểm ấu thơ, Tâm như thấy lòng mình thật dịu dàng. Giá mà Tâm có thể không phải lên thành phố, giá mà An không phải theo bố mẹ lên Đak Lak, giá mà…


Đến tối, mẹ kiếm đâu được miếng thịt ngựa, Tâm và thằng Tính reo hò. Cả 2 như thuồng luồng baba, chén cơm với thịt ngựa như ăn bim bim. Chị Thanh có vẻ không thích thịt ngựa, anh Công nhà Tâm lại như mọi khi, hầu cơm cho chị.

Tâm duỗi người thật thoải mái, cảm nhận sự êm ái và thơm tho trên giường của mẹ. Hôm nay Tâm đưa An đi kha khá nơi, giờ mới cảm thấy hơi mỏi mệt. Nhưng nằm trên giường của mẹ thì lại khác, thật êm và dễ chịu. Mẹ bước vào, hôm nay mẹ mặc 1 bộ nỉ màu ghi. Mẹ vào màn và tắt đèn. Mẹ chui vào chăn rồi rúc vào người Tâm. Tâm khoác tay ra xoa nhẹ lưng mẹ, để mẹ gối đầu lên vai Tâm.

“Cảm ơn con, mẹ sẽ có 1 giấc ngủ ngon lành”

Mẹ rục rịch người để tìm tư thế phù hợp rồi dần ngủ. Tâm có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ và đều của mẹ.

Tâm dần an tĩnh, và đi dần vào giấc ngủ. Bỗng mẹ chợt cựa mình, chân mẹ gác lên qua hông Tâm, ngay trên thằng nhỏ. Tâm định mặc kệ, nhưng cảm giác cái chân nằng nặng làm chim Tâm khó chịu. Tâm lấy tay để nhẹ chân mẹ ra, nhưng 1 lát mẹ lại đặt lại đúng trên chim nó. Dần, mẹ nằm nửa người đè lên người Tâm. Tâm lấy tay định dịch mẹ ra chút, bỗng nó chạm vào cái gì thật mềm.

Hóa ra nó đã chạm vào ngực mẹ nó. Mẹ nó mặc áo nỉ, nên nó không để ý mẹ có mặc áo con không. Tâm định rút tay lại, nhưng lại tiếp tục sờ vào ngực mẹ. Ngực mẹ thật mềm và to, như ngực thím Lan. Nghĩ đến đây, con chim Tâm bỗng chợt cứng lên. Con chim đang bị chân mẹ đè, giờ cứng lên, làm Tâm thật muốn chết. Mẹ đang nằm đè nửa người lên nó, muốn nhấc chân mẹ thật khó.

Nó đành mặc kệ, tay tiếp tục xoa nhẹ ngực mẹ. Tim nó đập thình thịch, cảm giác thật kích thích. Nó làm nhè nhẹ, sợ mẹ nó dậy. Được 1 lúc, ngực mẹ nó chợt cứng lên, hơi thở của mẹ có chút nặng nề. Tâm dần xoa mạnh hơn, vừa xoa vừa bóp nhẹ ngực mẹ. Mẹ khẽ rên lên khi nó bóp ngực mẹ, Tâm giật mình bỏ tay ra. Mẹ vẫn như cũ, thở đều như trước.

Tâm đặt tay lên ngực mẹ, nó nhìn mẹ thật lâu. Mẹ của nó thật đẹp, nhưng cũng là người nó vô cùng yêu quý. Tâm sợ, nếu mẹ thức dậy thì sẽ ra sao, nó không dám nghĩ tiếp. Có lẽ, như thế này cũng là quá tốt rồi. Tâm hơi xoay người, hôn nhẹ lên môi mẹ, rồi nó ôm lấy mẹ. Mẹ cũng quàng tay ra ôm nó. Tâm dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng 28 tết, mẹ nó không phải đến trường nữa. Mẹ gọi 3 anh em dậy dọn dẹp nhà cửa, dù mẹ đã dọn hầu hết rồi. Thằng Tính kiếm đâu được bộ dây đèn nhấp nháy, nó treo từ cổng vào đến sân, luồn qua các cây, trông cũng có vẻ đẹp. Tâm dọn dẹp qua qua vườn sau, quét dọn lá khô vun vào rồi vùi vào đất. Vì nó đọc ở đâu đó rằng, lá mục sẽ tạo ra mùn, tốt cho đất hơn là đốt lá khô, ô nhiễm môi trường.

Xong việc, Tâm lại đến cuối vườn, nơi An đã đứng sẵn chờ nó. Tâm chở An lên trường cũ, nơi cả 2 học. Xong rồi lên huyện chơi, đi xem tết. Trời lành lạnh nhưng Tâm thấy nóng bừng. Vì đằng sau Tâm, An đã dựa hẳn người vào nó. Hai tay An quàng qua ôm lấy bụng nó. An bảo…

“Ôm Tâm thế này thật là thích. An cảm thấy lưng Tâm thật ấm. Giá mà ngày nào An cũng được Tâm chở đi chơi thế này”

Tâm không nói gì, nó biết ý An. Nhưng giờ nó và AN cách nhau xa quá, nó cũng chưa có gì để có thể lo toan cho An cả. Có lẽ 1 vài năm sau thì được. An tựa đầu vào lưng Tâm, khẽ hát:

Một ngày sống bên anh sẽ muôn đời…

Dẫu cho mưa rơi đá mòn tháng năm…

Lạy trời được yêu mãi nhau người ơi…

Đừng mang trái ngang chia lìa lứa đôi…

Thế gian ơi sao nhiều cay đắng…

Tình vẫn đắm say người cũng xa ta rồi…

Ngồi ôm vết thương lòng đớn đau…

Nghe tình rên xiết trong tim sầu…



Giọt mưa xuân lất phất rơi, An giơ tay khẽ hứng từng hạt mưa. Có 1 hạt mầm đã nảy trong cơn mưa xuân. Nhưng ai nào biết, hạt mầm này sẽ thế nào. Đưa An về, Tâm không về nhà mà đạp xe đi. Lòng Tâm nặng trĩu, nghĩ đến vài ngày tới sẽ phải xa An, Tâm không biết phải làm gì để giữ An. Tâm còn mẹ, lời hứa lo cho gia đình. Tâm còn tương lai mịt mờ, chưa học hết cấp 2 của mình. Nếu Tâm tiếp tục làm thợ xây, vậy Tâm và An sẽ có thể không, Tâm cũng không rõ. Tâm chợt thoáng nghĩ đến Xoan và Lan, 2 người đàn bà đưa Tâm vào đời. Cả 2 đã có gia đình, nhưng Tâm chợt thấy có trách nhiệm với họ. Chàng trai dắt xe đạp, ngước nhìn sông Hồng cuồn cuộn, bỗng thấy mọi thứ mịt mù.
 
Sửa lần cuối:
Gần 11h tối, tiếng cửa mở làm Lan và Tâm giật mình. Khá hay thằng Mạnh về thì phải, Lan cuống cuồng định mặc quần áo, nhưng thằng Tâm nhanh trí hơn. Trong phòng thím chả phải có nhà tắm sao. Thím xuống đó luôn chứ giờ mặc quần áo không kịp. Lan vội chạy xuống, vừa vào phòng thì người lên gác. Đó là thằng Mạnh, đi chơi giờ mới dẫn xác về.


Chưa được 2′ sau thì cổng lại vang lên tiếng khóa, giờ là Khá. Khá đưa Huệ đi chơi, xem phim rồi đưa Huệ vào nhà nghỉ, tắm táp phi tang xong giờ mới về. Khá vào phòng thì thấy Lan vừa từ nhà tắm bước ra, trên người quấn cái khăn tắm, chỉ che hờ cặp ngực to tròn của nàng. Khá nuốt nước bọt, định xua quân ra trận, nhưng quên mất lính đã bị Huệ bắt hết. Khá đành cười giả lả, than đi tiếp khách mệt quá. Lan cũng sợ chồng phát hiện gì, cũng cười cười đáp lại. Hai người nhanh chóng đi ngủ, ai cũng sướng cái cần sướng. Chỉ còn lại thằng Tâm, tắm táp xong nó vội chạy xuống tầng 1 để ăn cơm. Làm 2 nháy với thím như vắt kiệt sức nó, phải ăn mới hồi sức mai còn đi làm.

Từ sau cái tối hôm đó, cứ có dịp là thằng Tâm và Lan lại cuốn lấy nhau. Con cặc mới lớn đã đưa Lan đến những bờ bến sung sướng, lấp đầy khoảng trống trong lồn nàng. Tâm cuối cùng cũng kết thúc việc sửa nhà, nó chỉ gặp được Ngọc 1 lần, nhưng Ngọc đi với chồng nên nó không nói gì được. Tâm đăng ký học bổ túc, ít ra khi các bạn nó thi đại học, nó cũng tốt nghiệp xong cấp 2.

Thời gian thấm thoát đã gần tết, Tâm làm ở nhóm anh Xuân, đang cố làm nốt 1 nhà ở Kim Ngưu rồi về ăn tết. Đã gần 1 năm nó chưa về nhà, nó nhớ mẹ, nhớ em, nhớ bờ đê chiều chiều nó còn ra đó hóng gió với lũ bạn.

Chiều hôm 25, phố phường nêm như mắc cửi, Tâm vác xe đạp lên vỉa hè đi còn nhanh hơn xe máy. Tâm bỗng chú ý đến 1 người phụ nữ ở phía trước, vừa đi ra từ cửa hàng tạp hóa. Người phụ nữ này phải nói là quá đẹp, Tâm như bị thu hút về phía này, mặc dù nó đang mải vừa đi vừa xem đường phố. Nàng có khuôn mặt thanh tú, có nét giống diễn viên Việt Trinh, nhưng có vẻ cao sang hơn.

Tầm tuổi 40, nhưng ai nhìn có lẽ chỉ hơn 30. Nàng cao tầm 1m60, eo vẫn còn thon gọn, ngực vừa tầm nhưng mông căng tròn, tóc nhuộm nâu thành lọn ngang vai. Người phụ nữ 1 tay đang nhét đồ vào túi, 1 tay đang nghe điện thoại, dường như là chiếc iphone 3s thì phải, chú Khá vừa rồi mới mua cho thím và chú mỗi người 1 chiếc, để về khoe tết.

Tâm tặc lưỡi rồi đi vượt qua người phụ nữ, ở nhà còn có thím đang đợi nó, tối nay phải canh chú rồi làm 1 nháy với thím, không mai là 26 nó phải về quê mất rồi. Bỗng 1 tiếng xe máy rú lên, nó bỗng nghe tiếng hô cướp ngay đằng sau. Tâm ngoái lại nhìn thì thấy 1 chiếc xe máy đang vọt đến gần nó, đằng xa là người phụ nữ nó vừa tia ban nãy.

Tâm nhanh chóng dừng xe, vừa lúc cái xe máy vọt tới. Nó giơ tay, vụt mạnh vào mặt thằng trên xe. Thằng đó choáng váng, ngã luôn ra, cả xe và người lê đi. Tâm thì đau điếng cái tay, nhưng nó vội lao đến. Thằng kia vùng đứng dậy, nhưng Tâm đã chờ tới, nó lao tới đè mạnh thằng kia xuống, rồi khóa tay ra sau. Thêm mấy người nữa lao tới, thằng cướp đã bị tóm. Lúc này người phụ nữ kia mới chạy tới, Tâm đưa người phụ nữ cái túi…

“Túi đây cô, cô xem có rơi mất gì không”

Người phụ nữ cảm ơn rồi cầm lấy túi, nhưng không kiểm tra. Có anh dân phòng chạy tới, muốn người phụ nữ đi cùng để trình báo. Người phụ nữ vội chạy ra phía Tâm:

– Cảm ơn em, cái túi chứa đầy tiền hàng của chị, hôm nay mà mất thì chị mất tết. Đã định về nhà rồi thế nào lại ghé vào tạp hóa mua đồ. May mà có em. Chị có chút quà, muốn cảm ơn em. Người phụ nữ kéo túi ra định lấy gì đấy.

– Không, em giúp chị là việc vốn phải thế. Chị hay ai cũng thế thôi. Chút việc này chị không cần cảm ơn. Em cũng có việc phải đi, thế chị nhé. Tâm nói rồi phi thẳng, không muốn nhận gì từ người phụ nữ. Mặc dù cô ta có rất đẹp, nhưng để làm gì, ngắm thêm chút nữa cũng không phải của mình. Tâm trước giờ làm việc tốt luôn vì bản tâm mình, chứ không phải vì mong đợi hồi báo gì cả.

11h tối, đã đến giờ đi ngủ. Tâm đợi nhưng chưa thấy thím Lan. Thường nó và thì sẽ hẹn nhau, thím sẽ canh chú ngủ rồi lên với nó, nhưng đợi mãi không thấy. Tâm đành đi ngủ. Tâm mơ màng, dường như nó đang được làm tình với thím. Lan cuốn lấy nó, ghì đầu nó vào ngực Lan. Nó tham lam bú mút ngực Lan. Lan ưỡn ngực ra, như mong nó bóp nó mút ngực Lan mạnh hơn.

Nó thấy thật dễ chịu, con chim dường như cũng được Lan mút. Con chim đang được bao bọc bởi cái gì âm ấm, lên lên xuống xuống con chim. Tâm a… a… rên nhẹ, bỗng nó giật mình, mình đang bú ngực thím, thế ai mút chim mình. Nó chợt tỉnh giấc, ở phía dưới đang có 1 cái đầu nhấp nhô mút chim nó. Thím nó, Lan của nó chứ ai…

Lan đợi mãi mà chồng chưa ngủ. Có lẽ do cuối năm, tiền nong phức tạp nên Khá chưa ngủ. Mọi khi 10h là Khá đã đi ngủ rồi. Tâm nó đợi chắc sốt ruột lắm. Lan khẽ đến bên chồng, ấn ấn bộ ngực vào lưng…

“Chưa xong hả anh, anh đi ngủ sớm đi. Sao bảo mai có tiệc với thầu chính bên chung cư”

Khá thấy ngực vợ ép vào lưng mình, Khá xoay người lại ôm lấy cặp mông đẫy đà của Lan…

“Anh đang cố tính nốt chi phí, cái nhà bên Kim Ngưu mình làm từ A – z, mà đoạn cuối giá cả nó tang xíu, anh đang điều chỉnh rồi hỏi xem chủ nhà có thêm tiền được không, chứ thế này mình thiệt quá. Mai còn phải đưa lương cho thợ về quê nữa, đau đầu quá.”

“Em thấy anh làm thế vất vả quá, để em giúp anh xả stress nhé.”

Lan nói xong kéo Khá về giường, rồi tụt quần ngủ Khá ra. Khá nằm dài ra mặc kệ Lan, cái áo ngủ cũng được Khá cởi ra, trời lạnh nhằm nhò gì, Khá cũng từng lao động, nên cởi trần thế này không làm sao. Lan nhoài lên người Khá, tay vuốt dọc con chim Khá, mồm thì ngậm mút, vân vê đầu ti Khá. Khá ngỡ ngàng, cứ tưởng vợ sẽ leo lên mình, nhưng thế này cũng thật thích, lại mới lạ. Khá khoan khoái nhìn vợ vừa vọc chim mình vừa mút liếm ti. Cảm giác sướng sướng dễ chịu. Khá rên rỉ khe khẽ, cả buồi và đầu ti được kích thích làm Khá sướng. Lan tăng tốc dần bàn tay, rồi ngồi xuống phía dưới, cả tay và mồm mút chim Khá. Chả mấy chốc, Khá gầm lên, bắn tinh xối xả. Lan há mồm ngậm hết tinh trùng của Khá.

Khá nằm dài, ôm lấy Lan. Cơn sướng qua đi, Khá bẹo má hỏi Lan…

“Vợ học ở đâu trò này thế”

“Học từ thằng Mạnh, con anh chứ ai”

Khá ngỡ ngàng, nhìn Lan như đợi câu trả lời.

“Gì, thằng con anh học không học, em hôm nọ dọn phòng phát hiện 1 đống đĩa phim sex, em quật cho nó mấy roi đấy. Hôm nọ em có bật thử xem 1 phim”

Khá nghe vậy thở phào, giật cả mình. Ôm Lan 1 lúc, Khá lại ngồi tính toán tiếp. Lan đi giặt quần lót, rồi đem lên tầng tum phơi.

Tâm ngước lên bắt gặp ánh mắt Lan. Ánh đèn ngủ không che lấp được vẻ mặn mà của Lan. Cái miệng xinh xinh đang mút lấy chim Tâm, cái mắt như biết nói, vừa nhu tình vừa như mời gọi. Tâm như con thú đang ngủ, bỗng bị đánh thức. Nó chồm dậy kéo Lan vào lòng, ngoạm lấy đôi môi Lan. Cả 2 nhanh chóng quấn lấy nhau.

“Tâm địt Lan đi, Lan phải xuống không chú Khá nghi”

Lan nằm xuống, thằng Tâm nhanh chóng tách 2 chân Lan ra, rồi đút cặc nó vào. Lan á nhẹ 1 tiếng khi nó đút vào, nàng đã ẩm ướt từ khi leo lên đây với nó, nghĩ cảm giác bị con cặc thằng Tâm nong lồn ra. Nhưng khi con cặc thằng Tâm tiến vào, nàng vẫn đánh giá nhầm con cặc thằng Tâm. Tâm hiểu ý, chầm chậm đút vào, để lồn Lan làm quen với cặc nó dù chúng đã thân lắm rồi.

Tâm đẩy đưa nhanh dần, đến khi thấy Lan rên nhẹ, nó bắt đầu dập thật mạnh. Lan vớ lấy cái quần thằng Tâm nhét vào miệng, ú ớ rên. Tâm dập như điên, rồi nó lật Lan lại, làm tư thế doggy. Con cặc Tâm nhét ra đút vào như pittông, vào ra từ từ. Lồn Lan dường như đang dần co bóp cặc nó. Tâm bắt đầu tăng tốc, dập mạnh như muốn dập nát lồn Lan.

Nó đẩy Lan nằm bẹp xuống, mông vểnh lên, rồi nó như ngồi lên mông Lan, bắt đầu giã xuống. MỖi 1 cú giã là điểm G của Lan được kích thích. Lan rên rỉ, sướng quá, có cái gì sướng hơn khi điểm G được 1 cái chày thịt nó giã liên tục vào. Lồn Lan giật giật, co bóp buồi thằng Tâm như muốn vắt khô nó. Lồn Lan bóp chặt cặc thằng Tâm, làm nó không nhịn được nữa, nó gầm gừ trong miệng rồi bắn từng phát từng phát tinh trùng vào sâu lồn Lan.

Lồn Lan vẫn tiếp tục co bóp cặc nó, dù đã bắn tinh nhưng nó vẫn tiếp tục nhấp, cơn sướng dường như vẫn lan khắp toàn thân dương vật chưa có dấu hiệu dừng lại. Thằng Tâm tiếp tục nhấp, con cặc của nó dần cương to trở lại.

“Ôi, sao Tâm khỏe thế, Tâm làm Lan chết mất”

Lan thì thào nói. Tâm tiếp tục dập như điên pạch… pạch… pach… ọp… pạch… ọp… tiếng da thịt đập vào nhau và buồi với nước lồn òm ọp xen lẫn vào nhau, mùi của con đực và con cái nồng nặc khắp phòng. Lan bấu chặt thành giường, miệng há hốc mồm, thở hắt ra. Lan rung mình, cơn co giật của lồn lại tới, dòng nước từ sâu trong lồn Lan bắn tung tóe ra theo chiều rút của con cặc. Lan như 1 con cá chết, mặc kệ thằng Tâm giã, nàng nằm đó và khóc. Cái lồn đã gần 40 tuổi cuối cùng cũng tìm được con cặc của đời mình, nàng làm đàn bà đã không uổng phí.
Sao đéo làm tí hình minh hoạ hả fen :vozvn (18):
 
Sao đéo làm tí hình minh hoạ hả fen :vozvn (18):
Khi màn đêm đã buông, ai còn thức thì chỉ nghe thấy tiếng chim lợn thi thoảng kêu, là lúc con cái đi tìm con đực. Tâm đang thiếp đi thì có 1 người lặng lẽ chui vào chăn, làm nó giật mình. Cái tay mềm thơm thơm khẽ bịt miệng nó, rồi thay bằng cái miệng thơm tho mút lấy lưỡi nó. Tâm và Lan lại quằn quại bên nhau. Cái thân thể giống cái thật đẹp quá, làn da căng mịn, bộ ngực mềm mại khẽ cứng lên khi tay Tâm xoa bóp. Rồi cái mùi từ Lồn xộc ra hấp dẫn con đực há mồm mà ngửi hít, mà la liếm.


Lan như con chó cái, hừ hừ trong miệng, mỗi lần thằng Tâm nó thúc cặc vào. Tâm tay vừa bóp vừa banh cái mông to của Lan ra, vừa dập cặc nó vào Lồn Lan. Ở Lan, có sự khác biệt với Xoan, với mẹ nó. Lan vừa có sự hừng hực của người đàn bà tuổi chín muồi về tình dục, lại có sự hấp dẫn tinh tưởng của người ở thành phố. Sự hấp dẫn, chủ động của Lan làm Tâm đê mê. Nó vừa dập Lan không thương tiếc, vừa xoa nắn khắp người, chỉ ước được ôm vưu vật này đêm này qua đêm khác. Đêm đó, nó ra 3 lần, còn Lan thì nó không rõ. Chỉ biết là sau lần cuối, Lan ôm nó rồi ngủ lăn ra. Đến 5h30 chuông reo, Lan mới giật mình bò dậy, cũng may 2 đứa kia nó chưa tới giờ dậy.

Những buổi tối ngọc ngà, Tâm được ôm người ngọc, vì chú nó vẫn chưa về. Lan đang ngồi trên bàn học của thằng Tâm, trên người có mỗi cái váy ngủ hồng, nhưng 2 bên vú đã bị kéo hết ra, tay thằng Tâm đang sờ bóp loạn. Tâm đang đứng, thúc mạnh vào Lồn Lan, Lan thì 1 tay đặt lên ngực Tâm, vê vê đầu ti Tâm, tay kia chống ra sau làm điểm tựa.

Hai chân Lan hết dang ra lại quặp vào hông thằng Tâm. Được 1 lát, Tâm nhấc bổng Lan lên, Lan hiểu ý ôm cổ Tâm, quặp 2 chân vào người nó. Tâm vừa bế Lan vào giường, vừa hẩy mông Lan lên xuống con cặc nó. Lan há hốc mồm, con cặc thế mà tí chạm vào tử cung nàng, hơi thốn, nhưng sướng quá. Cái điểm G bị ép chặt vào cặc thằng Tâm. Nàng bấu chặt tay nó…

“Tâm làm tiếp đi… nhanh, đừng xuống giường… ư… ư… aaaa”

Tâm đứng đó tiếp tục nhấc mông Lan lên xuống, rồi nó nhắm mắt lại, bặm chặt môi, gồng cứng người. Lan vừa ra, cái Lồn có bóp chặt lấy con cặc, làm thằng Tâm phải cố gắng hết mức mới không xuất tinh…

Tâm đặt Lan xuống giường, rút cặc ra âu yếm Lan. Người phụ nữ này đẹp quá, gợi tình quá, nó thật muốn chiếm lấy làm của riêng mình. Nó còn đang vuốt ve quanh rốn Lan, thì nàng đã hồi phục từ lúc nào. Lan đè nó xuống, cầm con cặc cà cà nơi cửa Lồn rồi ngồi xuống. Nàng cúi xuống hôn đầu ti nó, thằng Tâm khẽ rên lên vì sướng. Lan sàng cái mông, uốn éo để cái lồn cọ xát vào buồi thằng Tâm nhiều nhất có thể. Tâm đê mê vì những kỹ thuật của thím nó. Đầu cặc phình to ra hết mức, nó khẽ nghiến răng cố kiềm chế. Lan khẽ cười nhìn thằng cháu đau khổ kiềm chế xuất tinh. Nàng để tay vào ngực nó rồi nhún phi nước đại. Cả thân cặc nó được ma sát triệt để với cái lồn.

– Hừ, hừ… a… a… thím sướng… Lan sướng quá. Tâm cho ra đi, bắn vào Lồn Lan đi.

– Hự, a. A. A. A… cháu ra đây, thím dập sướng quá.

Tâm trân người, bắn từng đợt tinh trùng, trong khi Lan vẫn tiếp tục nhún lên xuống. Thằng Tâm sướng bủn rủn người, nó ghì hông Lan định không cho Lan nhún. Nhưng Lan nào cho, nàng cầm tay đè tay nó rồi tiếp tục nhún. Đã biết tay chưa, có những lúc nàng bủn rủn vì sướng, sao nó vẫn còn không tha, giờ nàng đáp trả cho biết tay.

Tâm nằm phì phò trên giường, ở trên là Lan vẫn đang liếm đầu ti nó. Nàng muốn người đàn ông này phải nhớ nàng, phải thèm muốn nàng, phải thuộc về nàng. Bởi vì nàng cũng rất thèm nó. Lan khẽ nhấc người khỏi thằng Tâm, tay vọc nhẹ con cặc nó đã đầy nước nhờn của Lồn nàng và tinh trùng của nó. Cái lưỡi Lan đá đá ngậm lấy hòn cà của nó. Tâm cảm thấy sướng sướng tức tức, con cặc chỉ mất 1 vài phút đã cương trở lại.

Tâm ngồi dậy, vật Lan nằm sấp, chỉ nhổm cái mông lên cao. Nó chỉnh cặc rồi cắm xuống. 1 phát thôi, con cặc đã đâm trúng điểm G. Lan á lên 1 tiếng, rồi lại á… con cặc không buông tha nện từng phát vào điểm G của Lan. Lan bụm miệng khóc…

“Sướng… em sướng quá… nhưng em không chịu nổi… anh tha cho em đừng dập nữa… á… đừng… á… a… á…”

Thằng Tâm đứng tấn, tay banh mông Lan rồi dập từng phát xuống. Chả mấy chốc Lan lên cơn co giật rồi nằm xụi lơ xuống giường. Cái đệm sau vài lần làm đã ướt đẫm nước. Mùi Lồn của Lan ngập ngụa khắp phòng.

Tâm không buông tha, nó tách 2 chân Lan ra, rồi cắm cặc vào Lồn Lan. Tay nó chống xuống 2 bên ngực để không đè lên Lan, rồi bắt đầu dập như chống đẩy. Cơn sướng vừa tan thì cơn khác lại tới. Cái mông Lan bèn bẹt ra mỗi lần thằng Tâm dập xuống. Lan ngáp ngáp như cá chết, tay chân bủn rủn, khi con cặc thằng Tâm rút ra, là lỗ tiểu như được giải phóng, Lan giật giật rồi đái ra hết giường. Cảm giác thật khó tả.

Lan nằm đó, cái mông vẫn hẩy hẩy lên, làm thằng Tâm thấy kích thích. Nó lại cắm cặc vào rồi đục. Lan như đã chết, mặc nó vày vò. Nàng sướng, con cặc to của thằng Tâm nong Lồn nàng ra hết cỡ, nó cứ chọc không thương tiếc, nhưng nàng lại thích thế. Lan khóc, khóc vì sướng, khóc vì đã ngần này tuổi mới biết thế nào là thực sự sướng. Những cơn sóng cứ miên man trong lồn, lan khắp người. Lan ngủ lúc nào không biết. Chỉ biết khi đồng hồ réo gọi đến lần thứ 4, nàng mới tỉnh dậy. Lan đang ôm lấy thằng Tâm, cặc của nó vẫn chạm vào đùi nàng. Lông lồn nàng dính bết khô vào vì đầy dịch ban đêm.

Lan như con mèo cái ngày rụng trứng, nàng xoay người để Lồn ép vào mặt thằng Tâm. Cái miệng xinh của nàng thì ngậm lấy cặc nó, bàn tay xoa xoa đùi và trứng dái nó. Con cặc dần tỉnh giấc, ngỏng lên. Không đợi thằng Tâm tỉnh hẳn, Lan ngồi lên và cưỡi lên con cặc đang dựng đứng. Con cặc bắt đầu ngày mới được phủ trong cái lồn ấm nóng và khít khao.

Tâm đã tỉnh ngủ hẳn, khi những nhịp nhún của Lan nhanh dần. Mắt Lan long lanh đầy nhục dục nhìn Tâm, đôi má hây hây đỏ vì vận động hay đang động tình, đôi môi khẽ cười chào đón Tâm. Bầu ngực to tròn tưng tưng lên theo nhịp nhún, trông thật kích thích. Tâm khoan khoái xoa làn da Lan, Làn da trắng hồng mịn màng, dù đã gần 40 tuổi.

Lan nhấp được 1 lúc thì thấm mệt, vừa cười vừa rũ xuống người Tâm. Tâm chỉnh lại chân và hông, rồi thúc ngược vào Lồn Lan. Cả 2 vừa hôn nhau đắm đuối vừa làm tình. Cứ nhịp nhàng, chậm rãi, con cặc cứ đi vào đi ra trong cái lồn, mỗi lần mang theo 1 ít dịch trắng đục, còn 2 người thì cứ mải miết hôn nhau, từ môi đến tai đến cổ, đôi bàn tay khám phá lẫn nhau, để cảm xúc được thăng hoa hết mức.

Con cặc dần căng cứng hết mức, và sắp bùng nổ. Tâm giữ chặt hông Lan rồi tăng tốc độ, con cặc đâm vào Lồn đầy nước làm ra tiếng lép nhép. Lan cắn chặt răng vào vai Tâm, để tiếng rên không thoát ra miệng. Cơn sướng khoái qua đi, cả 2 lặng im nằm ôm lấy nhau, viên mãn đong đầy.

– Trưa nay chú Khá báo sẽ về, mình tạm nghỉ Tâm nhé. Lan thủ thỉ nói.

– Vâng, cháu biết rồi thím. Giá mà ngày nào mình cũng được làm tình thế này thì sướng biết mấy.

– Tâm chỉ được cái lạ mồm, sau này lớn ra đầy gái xinh mơn mởn, Tâm quên thím già này ngay.

– Bốp! Á đau! Không cho nói linh tinh. Tâm nói rồi, nếu chú Khá không cần thím nữa, thì thím sẽ là Lan của Tâm. Mãi mãi Tâm sẽ yêu và đối xử tốt với Lan. Tâm hứa.

Tâm nói rồi xoa xoa cái mông vừa bị nó vỗ cho đỏ ửng. Lan khoan khoái rúc vào ngực nó, hưởng thụ cảm giác được yêu chiều. Được nghe mấy lời ngon ngọt, có vỗ vài cái Lan cũng vui lòng.

Chiều hôm đó khi đi làm về thì chú nó đã ở nhà đọc báo. Thím thì đang gọt hoa quả và bón cho chú nó ăn. Nó ngồi xuống chào chú rồi nói mai định xin nghỉ mấy hôm. Đằng nào công trình nó làm cũng vừa đổ trần xong, nghỉ 1 vài hôm để thợ phụ làm cũng được. Nó phải đi lên Mê Linh cùng chị Vân để đặt hoa cho mùng 8/3. Cái Liên đang trong bếp nấu ăn nằng nặc đòi đi cùng, nhưng Tâm bảo đợi đợt sau. Khi nào lên chọn hoa thì để cái Liên đi cùng.

Sáng sớm hôm sau, Tâm lái xe, chị Vân ngồi đằng sau. Đã có mấy lần quen thuộc, chị không ngồi xa nó quá, 2 tay để hờ lên hông nó, chứ không để ra đằng sau giữ nữa. Cái thời đó chưa có mấy cái cầu Nhật Tân Đông Trù, đi sang bên Mê Linh có mỗi cầu Thăng Long. Nó đi từ từ, vì đề phòng công an, cũng vì thằng Phong béo vừa gọi kêu giờ mới khởi hành, nó đi chậm đợi thằng Phong. Đi qua cầu, gió mát lạnh mang theo tóc mây của chị Vân khẽ lùa vào tai, vào má nó, kèm theo một mùi thơm dịu nhẹ của hoa bưởi. Nó tham lam hít ngửi, cái mùi của tự nhiên của con gái mà không dầu gội nào có được.

– Này, em định tự tử à. Đang đi nhắm mắt làm gì thế.

– Em đang ngửi mùi thơm.

– Chị có ngửi thấy mùi gì đâu, đi nhanh không gió lạnh quá.

– Có mà, tóc chị bay vào má em. Em ngửi thấy mùi hoa bưởi, và cả mùi thơm… của chị.

Chị Vân ngạc nhiên nhìn nó qua kính chiếu hậu. Chị trầm mặc, ngoảnh đầu nhìn sông không nói gì.

– Chị… Em… Nó định xin lỗi, vì nói điều đó ra cũng hơi nhạy cảm.

– Ái, chị làm gì thế. Hóa ra chị bỗng nhéo eo nó.

– Tập trung đi nhanh đi, chị lạnh. Chì phì cười trêu nó.

Tâm vội phi đi, mà quên mất cái mặt cầu như là mặt rỗ. Vài lần không tránh kịp là cả người xóc nảy lên. Nó cũng phanh tránh vài lần. Thế là qua cầu, thì chị Vân đã sát vào người nó, nó có thể cảm nhận bầu ngực của chị khẽ chạm vào lưng nó.

– Này, em cố ý phanh xe phải không. Chị thấy con trai bọn em hay có trò này lắm. Chị đập đập vào bụng nó.

– Không, em thề là em không cố ý. Tại chị bảo em đi nhanh chứ.

– Thôi được rồi, coi như chị tin em. Ngồi gần tí cho đỡ lạnh vậy.

– Chị quàng tay ôm bụng em đây này. Đảm bảo da dày thịt béo, cực ấm.

– Này thì dầy. Chị nhéo Tâm mấy cái, nhưng cũng đặt tay lên ôm hờ bụng nó. Chỉ gần như tựa vào lưng nó, tóc chị mơn man khuôn mặt, lùa vào cổ nó. Chiếc xe cứ từ từ qua chỗ nhà máy bia Hà Nội đang xây dở rồi vào đến Tiền Phong, Mê Linh. Chị Vân khẽ ngồi thẳng dậy, xích xa nó đôi chút. Xe nó lượn vòng ngoằn nghèo rồi cũng đến vườn hoa nhà bác Vui. Thằng Phong thế nào đang phì phèo điếu thuốc đợi sẵn. Thấy chị và Tâm nó vẫy vẫy.

– Sao 2 người đi gì mà lâu thế. Bò ra đường ngủ 1 giấc à.

– Vớ vẩn, mày ăn nói kiểu gì với chị thế. Chị Vân mắng.

– Tại mày kêu mới đang đi, nên tao đi chậm, trời cũng lạnh mà. Tâm lý giải.

– Thôi, tao đùa mà. Tao nói chuyện với bác Vui rồi, mà đợi chút, bác đang có khách, chắc thợ xây.

Đợi 1 lúc thì khách của bác ra, có vẻ là chủ thầu, tầm gần 40 tuổi. Bác Vui đi sau, thấy chúng tôi bác niềm nở bảo vào. Mọi người kiếm 1 ghế để ngồi, bác lại lui cui đổ nước pha trà…

– Các cháu đến lâu chưa, bác phải tiếp cái thằng cai thầu, bảo nó xây cho cái nhà. Nhà cũ từ hồi hợp tác, giờ được 20 năm rồi, nát lắm rồi.

– Ái chà, bác xây thế này phải 3 tầng ý nhỉ, nhà xây gần vườn hoa, nhìn ra thật là đẹp. Chị Vân hâm mộ nói.

– Ừ thì cũng cố nốt đợt hoa này cho xong rồi xây. Mà kiếm mấy nhóm thợ rồi mà chưa được. Vừa rồi cũng hỏng rồi. Thợ đòi giá cao quá, mà định tận tháng 3 âm mới xây. Bác xem ngày thì gần chục hôm nữa xây là đẹp nhất. Mà giờ chưa kiếm được thợ, có khi kiếm tạm làm cái lễ động thổ rồi để đấy mất. Bác thở dài ngao ngán.

– Thế bác có yêu cầu gì cao về xây dựng không. Nếu không… cháu có thể giúp bác. Cháu cũng là thợ xây đây.

– Thật à. Cháu mới tầm 18 chứ mấy đúng không. Thế cháu là phụ hay thế nào.

– Cháu đi làm phụ hồ được 4 năm rồi. Năm ngoái cháu lên làm thợ chính rồi. Xây trát, đọc bản vẽ tính sắt thép cháu đều làm được.

– Thế thì tốt quá. Thế cháu định làm thế nào. Bao giờ làm được.

– Thế này, nếu tầm chục hôm nữa thì chắc cháu chỉ động thổ cho bác được thôi. Tầm đó cháu phải đổ trần tầng 2 cho 1 nhà đang làm dở. Đổ xong cháu qua bác liền. Cháu chắc sẽ kiếm them 1 thợ chính và 2 thợ phụ làm cho nhà bác. Công cháu lấy bác 400k/m2 có được không. Bác bao ở cho cháu.

– Được, 400 giá này không có ở đây đâu. Bác bao ăn ở luôn. Có 4 người ăn uống là mấy. Đằng nào có mỗi 2 ông bà già, quá buồn. Con bác nó ở ký túc đại học hết rồi.

– Vâng, thế tí cháu với bác bàn tiếp. Giờ bàn chuyện hoa đã ạ. Còn về chất lượng bác yên tâm. Cháu xây mấy công trình bên Hà Nội rồi, bác cứ kiểm chất lượng, bóc tách ok đến đâu trả tiền đến đó.

Đến trưa thì cũng bàn xong các kiểu. Chị Vân và bác Vui đi quanh mấy vườn bên cạnh để thỏa thuận với chủ vườn. Bác Vui gái thì nấu cơm, bác Vui về là bầy ra luôn. Tâm cũng thỏa thuận xong với bác Vui. Bác định xây nhà 3 tầng, mỗi tầng 60m2 sàn. Ăn cơm xong nó và bác cũng đi ra bãi chọn luôn gạch xi măng sắt thép. Bác Vui khá là hỉ hả, vì thế là lo xong vụ xây nhà, vốn làm bác mất ngủ lâu nay…
 
Top