Đạo lý [Tóm tắt Hội Đồng Cừu]: Thảo luận - Vì sao Chúa để cái ác tồn tại

Lời mở đầu :

Trong thời gian gần đây, khi theo dõi các câu chuyện thời sự và tranh luận trên mạng quốc tế, tôi thấy xuất hiện nhiều thảo luận xoay quanh tính toàn năng và tình yêu của Thiên Chúa. Người ta đặt ra câu hỏi: nếu tin vào Chúa, tại sao con người vẫn phải gánh chịu tai họa, bệnh tật, hay những bất hạnh trong cuộc sống? Từ đó, nhiều cuộc tranh luận bùng nổ về mối quan hệ giữa số phận con người và vai trò của Chúa.

Điều này khiến tôi đặc biệt hứng thú, nhất là trong bối cảnh bản thân đã dành nhiều năm để đọc về thần học Thiên Chúa giáo và các nhánh triết học liên quan. Vì vậy, trong video hôm nay, chúng ta sẽ bàn về một chủ đề quen thuộc trong triết học tôn giáo, thường được gọi là “The Problem of Evil” – hay tôi vẫn dịch là “Nan đề của sự dữ”.

Thuật ngữ này được dùng bởi những nhóm học giả và nhà phê phán muốn chứng minh hoặc phản đối sự tồn tại của một Thiên Chúa vừa toàn năng (omnipotent), vừa toàn thiện (omnibenevolent). Vấn đề được đặt ra như sau:

1. Nếu Chúa toàn năng và toàn thiện, thì tại sao con người vẫn phải đối mặt với cái ác và đau khổ?

2. Tại sao có bệnh tật nan y, thiên tai, hay tại sao người tốt lại phải chịu bất công, thậm chí bị giết hại?

Từ đó, họ đưa ra các giả định phủ định lẫn nhau:

1. Nếu Chúa toàn năng nhưng không giúp những người chịu đau khổ, nghĩa là Ngài không toàn thiện.

2. Ngược lại, nếu Chúa toàn thiện nhưng không đủ sức để giúp họ, nghĩa là Ngài không toàn năng.


Trong cả hai tình huống này, các đặc tính được cho là bản chất của Chúa – toàn năng và toàn thiện – đều không còn giữ được. Từ đó, người ta rút ra kết luận rằng: hoặc là Chúa không còn là Chúa nữa, hoặc là Chúa hoàn toàn không tồn tại.

Bỏ qua khía cạnh đức tin hay giáo lý, đây thực sự là một câu hỏi mang tính triết học tiên nghiệm (a priori philosophy), rất đáng để chúng ta cùng suy ngẫm và thảo luận.

Tóm tắt cho xammers :


1. Theodicy – Lý luận thần luật

Là ngành giao thoa giữa triết học và thần học nhằm giải thích: tại sao một Thiên Chúa toàn năngtoàn thiện vẫn cho phép sự dữ tồn tại.

Theodicy không chỉ bảo vệ đức tin, mà còn rèn luyện tư duy logic và thúc đẩy sự phát triển của triết học phương Tây, đặc biệt là triết học suy lý (speculative philosophy).


2. Thánh Augustine – Thiếu thốn và Tự do ý chí

- Privation Theory of Evil: Cái ác không có bản thể, chỉ là sự vắng mặt của điều thiện, như bóng tối là sự vắng mặt của ánh sáng.

- Free Will Theory: Cái ác phát sinh từ lạm dụng tự do lựa chọn (Liberum arbitrium). Tự do chân chính (Vera libertas) chỉ đạt được khi con người hướng thiện và trở về với Chúa.
Giải thích cái ác đến từ con người, không phải do Chúa tạo ra.

Hạn chế: Chưa lý giải được các sự dữ tự nhiên như thiên tai, bệnh tật.


3. Thánh Thomas Aquinas – Nguyên tắc tác động kép (Principle of Double Effect)

Aquinas xem Thiên Chúa là thực thể lý tính, nên vũ trụ vận hành theo quy luật hợp lý.

Các hiện tượng tự nhiên có thể gây hại cục bộ (như bão hành con người, sư tử ăn thịt linh dương) nhưng vẫn phục vụ cái tốt chungtrật tự tổng thể.

Cái xấu là hệ quả tất yếu trong quá trình vận hành hợp lý của thế giới, chứ không phải chủ đích của Chúa.


4. Leibniz – Thế giới tốt nhất có thể (The Best of All Possible Worlds)

Leibniz cho rằng: vì Thiên Chúa toàn năng và toàn thiện, nên Ngài đã chọn tạo ra thế giới tốt nhất trong tất cả các thế giới khả dĩ.

Loại bỏ cái ác tưởng như làm tốt hơn nhưng thực tế có thể gây ra hệ quả xấu hơn.

Cái ác tồn tại như một phần cần thiết để duy trì sự cân bằng tổng thể, và thế giới hiện tại là “tốt nhất có thể”.


5. Plantinga – Tự do ý chí và Sự đồi trụy liên giới (Transworld Depravity)

Plantinga chứng minh về mặt logic rằng: không có mâu thuẫn khi đồng thời khẳng định Chúa toàn năng – toàn thiệncái ác vẫn tồn tại.

Một thực thể có tự do ý chí thật sự sẽ tất yếu phạm sai lầm ít nhất một lần trong mọi thế giới khả dĩ.

- Cái ác là hệ quả tất yếu của tự do, không phải mâu thuẫn với sự toàn thiện của Thiên Chúa.

- Ông được xem là người “đóng chiếc đinh cuối cùng vào quan tài của Nan đề về sự dữ”.


Full :

1. Cái ác, sự dữ, và góc nhìn từ thần học Phật giáo




2. Về “Theodicy” trong Thiên Chúa giáo – Lý luận thần luật

3. Thánh Augustine và hướng tiếp cận thần luật




4. Thánh Aquinas và hướng tiếp cận thần luật

5. Leibniz và hướng tiếp cận thần luật




6. Plantinga và các lý thuyết hiện đại


Nguồn :

 
Sửa lần cuối:
Thôi xong, "Hội đồng cừu" đã lộ diện là "Hội đồng đần".
Thằng đần nó nghĩ rằng nó tồn tại mãi mãi, nên nó tranh luận vì sao Chúa để cái ác tồn tại.
Trong khi nó sống 150 năm là tối đa, chưa ai sống đến 150 tuổi.
Cuộc sống trần gian là một thử thách nhỏ cho linh hồn nó, có giữ vững niềm tin vào Chúa hay không.
Quyền lực, của cải thế gian, được trao cho ma quỷ, sự thử thách chỉ kéo dài một khoảng thời gian rất ngắn, là đời người.
Chưa đọc Kinh thánh, chưa hiểu rõ, thì đừng bàn luận, đần thối.

Sau đó, quỷ đem Đức Giê-su lên cao, và trong giây lát, chỉ cho Người thấy tất cả các nước thiên hạ. Rồi nó nói với Người: "Tôi sẽ cho ông toàn quyền cai trị cùng với vinh hoa lợi lộc của các nước này, vì quyền hành ấy đã được trao cho tôi, và tôi muốn cho ai tuỳ ý. Vậy nếu ông bái lạy tôi, thì tất cả sẽ thuộc về ông." Đức Giê-su đáp lại: "Đã có lời chép rằng: Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi."
 
jw4bm1.jpeg
 
Đến cả nắm tay mà Hà Lan còn không cho, nói chi nước đầu với lại nước cuối. Từ đó @___ Ngạn ___ lang thang trong từng thread, lạc lõng giữa từng dòng comment, như con cá mắc cạn cố ngoi lên mà nghiệp đời lại cứ dìm xuống. Mỗi chữ hắn gõ ra như tiếng thở dài, như cú đấm vô vọng vào hư không. Người đọc thì cười, kẻ chửi, vài đứa thương hại… nhưng bên trong là cả một vũ trụ trầm cảm: tuổi trẻ mục nát, tiền bạc cạn kiệt, tương lai mịt mờ, chỉ còn xamvn làm nơi trú ngụ cuối cùng.

Ngạn từng nghĩ mình chung tình, từng tin tình yêu có thể cứu rỗi đời mình. Nhưng số phận bày một ván cờ cay nghiệt: Hà Lan không thuộc về hắn, Trà Long – đứa con gái duy nhất mà hắn dốc cạn thanh xuân để “đợi”, cuối cùng cũng vụt khỏi tay. Ngạn tưởng Trà Long sẽ là sự bù đắp cuối cùng của số phận, một bàn tay kéo hắn ra khỏi vũng lầy, nhưng hóa ra đó chỉ là ảo ảnh.

Giờ đây, không vợ, không tình, không còn gì ngoài những hồi ức nát vụn. Hắn sống lay lắt như cái bóng, ngày ba cơn nặng – sáng tỉnh ra đau, trưa nhói lên lần nữa, tối lại thắt tim thêm lần cuối – đến mức không biết mình còn phải sống sao. Mỗi dòng chữ hắn gõ trên xamvn là một tiếng thở dài của linh hồn bị treo lơ lửng, một kẻ “giữ trinh cho vợ người ta” như hắn nhưng cuối cùng trắng tay, thua Dũng, thua cả đời. Ngạn không chết, nhưng cũng chẳng còn sống; chỉ kéo lê kiếp người trong phòng trọ ẩm thấp, vừa gõ phím vừa tự hỏi: “Nếu ngày ấy không chọn chờ đợi, liệu bây giờ có còn đau đến vậy?”
K ó. Vừa đau vừa hận nếu không chọn chờ đợi
 
Lời mở đầu :

Trong thời gian gần đây, khi theo dõi các câu chuyện thời sự và tranh luận trên mạng quốc tế, tôi thấy xuất hiện nhiều thảo luận xoay quanh tính toàn năng và tình yêu của Thiên Chúa. Người ta đặt ra câu hỏi: nếu tin vào Chúa, tại sao con người vẫn phải gánh chịu tai họa, bệnh tật, hay những bất hạnh trong cuộc sống? Từ đó, nhiều cuộc tranh luận bùng nổ về mối quan hệ giữa số phận con người và vai trò của Chúa.

Điều này khiến tôi đặc biệt hứng thú, nhất là trong bối cảnh bản thân đã dành nhiều năm để đọc về thần học Thiên Chúa giáo và các nhánh triết học liên quan. Vì vậy, trong video hôm nay, chúng ta sẽ bàn về một chủ đề quen thuộc trong triết học tôn giáo, thường được gọi là “The Problem of Evil” – hay tôi vẫn dịch là “Nan đề của sự dữ”.

Thuật ngữ này được dùng bởi những nhóm học giả và nhà phê phán muốn chứng minh hoặc phản đối sự tồn tại của một Thiên Chúa vừa toàn năng (omnipotent), vừa toàn thiện (omnibenevolent). Vấn đề được đặt ra như sau:

1. Nếu Chúa toàn năng và toàn thiện, thì tại sao con người vẫn phải đối mặt với cái ác và đau khổ?

2. Tại sao có bệnh tật nan y, thiên tai, hay tại sao người tốt lại phải chịu bất công, thậm chí bị giết hại?

Từ đó, họ đưa ra các giả định phủ định lẫn nhau:

1. Nếu Chúa toàn năng nhưng không giúp những người chịu đau khổ, nghĩa là Ngài không toàn thiện.

2. Ngược lại, nếu Chúa toàn thiện nhưng không đủ sức để giúp họ, nghĩa là Ngài không toàn năng.


Trong cả hai tình huống này, các đặc tính được cho là bản chất của Chúa – toàn năng và toàn thiện – đều không còn giữ được. Từ đó, người ta rút ra kết luận rằng: hoặc là Chúa không còn là Chúa nữa, hoặc là Chúa hoàn toàn không tồn tại.

Bỏ qua khía cạnh đức tin hay giáo lý, đây thực sự là một câu hỏi mang tính triết học tiên nghiệm (a priori philosophy), rất đáng để chúng ta cùng suy ngẫm và thảo luận.

Nguồn :


Thằng có giải pháp đôi khi chính là kẻ tạo ra vấn đề
 
Bài viết hay nhưng triết học ko phải nền tảng của khoa học mà ngược lại hãy nhìn vào ví dụ về thuyết thế giới tốt nhất để thấy đc điều đó
Chỉ có sạn nhỏ ở đó còn lại đều hay
 
Mấy thằng loz làm chuyện ác, xong đổ cho Chúa 🤣, trên cao kia Ngài dòm xuống hét lớn " Ê bml ta thì liên quan gì " 🤣
Mày nói đơn giản vậy chứ vì đó mà nó đẻ ra nhiều cái lắm đó.
Mày coi phim, đọc sách, truyện sẽ thấy 2 khái niệm này :
- “Tất cả là do ý Chúa” (Everything is God’s will)
- "Lựa chọn tự do ý chí" (On Free Choice of the Will)

“Không có gì xảy ra mà Thiên Chúa không cho phép.”
Đó là quan niệm thần học gốc trong Kitô giáo, Hồi giáo, và cả trong Do Thái giáo, đều cho rằng:

Mọi sự vật, hiện tượng, mọi biến cố trong vũ trụ — từ việc sinh ra, chết đi, cho tới việc một chiếc lá rơi — đều nằm trong ý định (Divine Plan) và quyền năng (Omnipotence) của Thiên Chúa.

=> Từ đó nó đẻ ra thêm chủ nghĩa định mệnh (determinism): mọi hành động, suy nghĩ, kết quả đều được định sẵn.

Về sau đến thế kỷ 4-5, Thánh Augustine lại tin rằng con người có tự do, nhưng chỉ trong giới hạn “được Chúa cho phép”; sự cứu rỗi hoàn toàn do ân sủng Chúa ban. Con người có tự do giới hạn, nhưng ân sủng và ý Chúa quyết định cứu rỗi.
 
Có thể bộc lộ bằng chữ "tu" - nghĩa sáng - ở mọi tôn giáo và mọi khía cạnh , từ đó có thể giải thich được và hiểu được Chúa có tồn tại hay ko
 
Về khía cạnh "nan đề sự dữ" Công Giáo có nguyên 1 nhánh thần học riêng, gọi là "thần học về tội lỗi". Lúc mới tốt nghiệp đh, tao cũng có cơ hội đọc đc, từ đó tính tình điềm đạm hẳn ra. Sau này khởi nghiệp gặp biến cố ngay dịp phục sinh, tao lại tự hiểu ra những gì đã đọc trong "thần học cứu độ". Giờ tao tự nghiệm ra rằng bản thân chỉ cần cố gắng hết sức, mọi việc còn lại đều đã đc sắp xếp sẵn chờ tao
 
Top